HƯƠNG
         VỊ NGÀY XƯA      
 
   
     
            HƯƠNG VỊ NGÀY XƯA là một
         chuyên mục mới, nhằm sưu tầm giới thiệu một số bài thơ
         trích trong nguyệt san TRIỀU SỐNG XANH của trường Phan Thanh Giản
         và một số khuôn mặt THƠ của nhóm Văn Nghệ VỀ NGUỒN,
         hoạt động nổi bật nhất trong trường qua các THI TUYỂN đã
         phát hành và qua các chương trình THƠ trên đài phát
         thanh Cần Thơ, mà thời đó các bạn đều là học sinh
         của trường Phan Thanh Giản và Đoàn Thị Điểm như Huyền
         Vân Thanh, Lê Trúc Khanh, Hà Huy Thanh, Nguyễn Hoài Vọng, Lăng Cảnh
         Huy, Siêu, Trân Khanh, Kiều Diễm Phượng, Kiều Mộng Hà, Lệ Thy,
         Thanh Trân, Nguyễn Hồng, Trúc Thanh Phương Thảo, Phạm Quyên Linh, Trang
         Yến Linh, Hồng Phượng, Phạm Trường Giang, Hứa Vĩnh Phúc, Đỗ
         Thanh Hoàng, Đặng Minh Phương, Châu Kim Phụng, Thanh Điệp, Tuấn Nghi,
         Hoài Trần My, Tường Lê, Dạ Lý, Hàn Nguyên, Sa Thoại Uyên,...,
         lan rộng ra ngoài như Thu Trúc (Sài Gòn), Mây Hồng (Sài Gòn), 
         Hoài Xuân Mai (Phú Nhuận), Vũ Thy Lãng Tưởng - Hoàng Dung - Thanh
         Phương (Sa Đéc), Sao Ngân Hà (An Giang - Bộ Binh), và phát triển
         trong các quân binh chủng như Linh Hùng (Hải Quân), Phương Giang (Truyền
         Tin), Nguyễn Hữu Phương (Quân Cụ), v.v... Nhà sưu khảo văn học
         Nguyễn Bá Thế (Nhất Tâm, Nam Xuân Thọ) nhận làm cố vấn
         cho thi văn đoàn; hai giáo sư đang dạy trong trường cũng nhận
         làm cố vấn [(GS Lê Văn Quới (Lê Hà Uyên), GS Lai Thanh Tòng
         (Thông Xanh)]. Tính đến giữa năm 1967, đã có 52 khuôn mặt
         hiện diện, thi văn đoàn VỀ NGUỒN đang cứu xét hơn 80 đơn
         xin gia nhập nhóm.
          
         Thời đó, một số nhà văn nhà thơ nhà báo Sài Gòn
         đã viết như sau: "... Thi văn đoàn VỀ NGUỒN đã khai
         sáng việc ấn hành loại thi tuyển đặc biệt ở Miền Tây"
         (SĨ TRUNG - nhật báo Tia Sáng); "... VỀ NGUỒN là một thi văn
         đoàn lớn nhất Hậu Giang" (KIÊN GIANG - ban thi văn Mây Tần);
         "... thi văn đoàn VỀ NGUỒN, một thi văn đoàn có phong
         thái và thanh khí đặc biệt... VỀ NGUỒN đừng bỏ nguồn
         nhé" (Cô MINH VĂN - nhật báo Sáng); "... Những khuôn
         mặt VỀ NGUỒN đã không phản bội chủ đề mà họ
         đã dựng lên. Từ hình thức cấu tạo thơ đến nội
         dung đều thể hiện được con đường đã khai phóng của
         họ: VỀ NGUỒN. Giữa lúc mà tình trạng Văn Nghệ TRẻ xô
         bồ như hiện nay có nhóm giữ được lập trường duy nhất
         và vững chắc như vậy là một việc làm đáng được
         lưu ý..." (TRÚC QUÂN -  Tinh Hoa Nữ Sinh, số 4).
           Nhóm VỀ NGUỒN chánh thức
         hoạt động từ mùa hè năm 1964 đến ngày 30 tháng 4 năm
         1975 mới kết thúc, mọi thành viên trong nhóm đã tản mạn
         khắp nơi, có người đã vĩnh viễn nằm xuống trong cuộc
         chiến đầy đau thương và nước mắt; một số được
         ra nước ngoài  tìm tự do, một số còn lại ở quê nhà
         sống với nhiều ngành nghề khác nhau.
   
                                             
                       NGƯỜI ĐỒNG BẰNG 
      
                                                        sưu
         tầm & giới thiệu
   
  
   
  TIẾNG HÁT QUÊ
         HƯƠNG
   LÝ
         THỊ KIM XƯƠNG
   
  Nhiều
         lần tôi hỏi tại sao anh hát mà tôi khóc
  Tôi yêu giọng ca của anh sao?
  Tôi không biết
  Nhiều lần tôi hỏi sao anh hát mà tôi
         khóc
  Sao anh ru mà tôi
         không ngủ
  Tôi trăn
         trở bởi tôi đến mỏi lưng
  Tôi khóc.
  Mắt
         thì nhỏ nhưng nước mắt chảy nhiều
  Tôi nhận cho môi những cảm giác cay cay
         Và tôi thì xót xa
         Anh hát nữa đi! Anh hát nữa
         đi!
  Tôi còn khóc
         được
  Anh hát nữa
         đi cho thần xác tôi rưng rỉ
                                       
          đến thành cẩm thạch
  Và đá cẩm thạch hoá mầu đen
  Anh hát nữa đi.
  Tiếng hát anh mang điệu nhạc rừng rú,
         Mang hơi thở đồng bằng tanh
         mùi máu đỏ
  Nghe
         anh hát tôi nhớ quê hương
  Tôi thương tổ quốc
  Có lẽ tại anh là lính...
  Nghe anh hát tôi nghĩ nhiều đến người
         trai 20 
                                    
         mang cuộc sống loang lở
  Nghe
         anh hát tôi xót thương tôi
  18 năm sinh ra mang căn phần ốc biển
  18 năm sinh ra mang mặc cảm tật nguyền
         Tôi chưa làm gì được
         cho nhân loại
  Anh hát
         nữa đi
  Thân thể
         tôi bây giờ lạnh buốt
  Sắp
         sửa biến thành đá đó anh.
  Anh hát nữa đi
  Tiếng hát anh thơm mùi thuốc súng,
                           
          thoảng mùi mồ hôi
                                     
         và nồng mùi sình ướt
  Có lẽ tại anh là lính phải không anh?
  Anh hát nữa đi
  Sao tiếng hát anh buồn đến khổ sở
         Sao tiếng hát anh như đốt
         cháy tim tôi
  Sao linh hồn
         tôi bỗng dưng nóng bỏng
  Nghe anh hát tôi muốn được họp mặt
                  
         với những người anh em còn sống
  Để nói với họ về giọng ca người lính
         Việt Nam
  Hát nữa đi
         anh
  Quê hương mình
         đó.
  (Trích
         TRIỀU SỐNG XANH, nguyệt san học tập văn nghệ trung học Phan Thanh Giản
         - số 1 tháng ba năm 1966 - tr 48 & 49)
  Ghi thêm: Tác giả đã về miền Vĩnh Cửu từ
         thời còn trẻ. Bài thơ nầy viết lúc tuổi 18.
   
  LỜI TỎ BÀY CỦA
         NHÂN CHỨNG
  PHƯƠNG
         MAI YÊN
   
  Tôi là người cảnh binh gác bến phà
                                                       
         Sài Gòn - Lục Tỉnh
  Sối
         tối trưa chiều chạm mặt bạn bè
  Những mùa xuân trôi qua lạnh lùng tẻ ngắt
         Với ngôn từ khách sáo
         chua ngoa
  Tôi đứng giữa
         nhìn hai miền mút mắt
  Chuyến
         đi nào vội vã có mang em?
   
  Những người
         ngược xuôi thường xuyên 
                                            
         mang nhiều hối hận
  Hành
         lý trên vai, dăm món quà con trên tay
  Dõi mắt về miền quê hương ngổn ngang
         trong dạ
  Tội lỗi lưu
         đày kiếp sống ngựa xe
  Rát
         cổ bỏng hơi mà đường còn dài
  Chuyến đi nào vội vã có mang em?
          
  Thôi tạ từ tất cả, những khuôn mặt chán
         chường, 
                        
                                      kiêu
         sa, bội bạc 
  Ước
         vọng thì nhiều vòng tay thì hẹp
  Bươn bả đi hoài nhưng chẳng tới đâu
         Khoảng trống hai miền 
                              
               Sài Gòn - Lục Tỉnh bằng nhau
         Ngày xưa em yêu em hứa rất
         nhiều
  Chuyến đi nào
         vội vã có mang em?
   
         Bây giờ còn lại mình anh
         như thân củi mục
  Ôn
         lại cuộc đời hai mươi mấy năm 
                                          
               lận đận, chua cay
  Tôi là người cảnh binh gác bến phà 
                                  
               nối liền Sài Gòn - Lục Tỉnh
         Sớm tối trưa chiều chạm mặt
         bạn bè
  Làm nhân
         chứng mà không có lương tâm:
  Chuyến đi nào vội vã có mang em?
   
  (Trích TSX số 1, tr 44-45)
  Ghi
         thêm: Tác giả bây giờ có bút hiệu khác là HÀN
         VĂN (Lâm Văn Yến) đang định cư ở  Union   City, California.
          
  NÉT
         ĐẸP BÂY GIỜ
  (cho Trúc
         Việt)
  DY TRANG
          
  1. Nét đẹp bây giờ,
  mắt không là trăng sao
  mà như trái hoả châu trong đêm
         tối
  răng không đều
         và trắng như hạt bắp
  mà
         phải như kẽm gai đẹp lạnh lùng
  tiếng nói không như chim hót buổi sáng
         mà là tiếng đại bác
         khai hoả
  như mìn châm
         ngòi.
   
 
         2. Nét đẹp bây
         giờ,
  không là cánh
         rừng đầy kỳ hoa dị thảo
  mà đầy hầm hố, chông gai, địa đạo, 
                                                          
         giao thông hào
  mà
         là vùng đất lở lói do trái phá in hình
  không là buổi sáng chói rạng
         ánh mặt trời
  mà
         là bóng tối đầy nước mắt mồ hôi
  là yêu thương giữa những người
         lính khác mầu da
  là
         sự gắn liền họ cùng nhìn về một đối tượng
         là những chiến tích oai hùng
         có được.
   
         3. Nét đẹp bây
         giờ,
  không là nụ
         cười bụ bẩm của em bé trong nôi
  mà là tiếng khóc khi không còn một giọt
         sữa
         
                                           trong
         người mẹ
  là tiếng
         chó sủa trong đêm tối kinh hoàng 
  không là phố phường chiều thứ bảy
         mà là sự đổ nát
         sau vụ nổ phá hoại
  mà
         là đồng quê điêu tàn hiện tại.
   
  4.
         Nét đẹp bây giờ,
  là
         tất cả sinh hoạt của cuộc chiến hôm nay.
  (Nhóm Mầu Tuổi Ngọc)
  (Trích TSX số 1 - tr 13)
  Ghi
         thêm: Tác giả tên thật Nguyễn Thanh Liêm, hiện là thương
         phế binh VNCH định cư tại Houston, TX. Trưởng nhóm Mầu Tuổi Ngọc
         là đồng môn Lê Tịnh Giác (bút hiệu Lưu Ngọc) định
         cư ở Virginia - USA).
   
CƯỚI
         EM MÙA MƯA
  PHƯỢNG
         HỒNG
   
  Bây giờ mùa mưa bắt đầu rồi
         đó em.
  tiếng mưa
         rơi tiếng mưa rơi
  âm
         vang nức nở kêu thương
  nước
         mắt trời hay nước mắt loài người!
  mưa sáng mưa trưa mưa chiều mưa tối
          mưa hôm qua mưa hôm nay mưa
         ngày mai
  mưa tháng
         năm dài.
   
          Bây giờ mùa mưa bắt đầu
         rồi đó em. 
  em có
         nghe
  tiếng nước rơi
         từ tim anh
  tiếng nức
         nở trong lòng
  và
         tiếng khóc đâu đây
  con chó buồn nằm bên kẹt vách
  ngoe nguẩy đuôi
  mưa rơi! mưa rơi!
  con gà ủ rủ nghe mưa
  khóc than chi chít.
   
  Bây
         giờ mùa mưa bắt đầu rồi đó em
  con đường qua nhà em lầy lội
          đầy chông gai cạm bẫy
          người ta dừng bước ngại
         ngùng!
  anh không sợ
         đó em
  anh sẽ vượt
         qua - anh sẽ chiến thắng tình địch
  anh sẽ mang về cho em trọn vẹn tình yêu.
           
  Bây giờ là mùa mưa
  sắp đến ngày cưới rồi đó em
          em sẽ khoác lên mình áo
         cưới đỏ
  màu
         máu màu lửa đó em
  anh
         sẽ cưới em
  đám
         cưới khởi hành vào buổi tối
  không có người xem
  chỉ có người bắn nhau giết nhau
  tiếng súng tiếng bom là pháo
          đàng gái khóc than vì
         mất em
  máu - thây
         - thịt - xương lăn lóc
  anh
         đưa em đi xa
  đi thật
         xa
  từ Nam Quan đến Cà
         Mau
  xây lâu đài
         hạnh phúc
  anh - em - một
         - nhà.
  (cơn mưa đầu
         mùa - hai sáu sáu)
  (Trích TSX
         số 1 - tr 29)   
  Ghi thêm:
         Tác giả tên thật Nguyễn Văn Xi, hiện nay là thương phế binh
         VNCH, được biết anh đang sinh sống tại Long Khánh - Việt Nam.
 
          
GIẤC NGỦ MÙA XUÂN
          LÊ
         TRÚC KHANH
   Như tuổi thơ còn trên áo em
         Mùa Xuân sương khói lạnh
         đường chim
  Bình
         minh đáy mắt đầy như biển
  Anh bỗng nghe Cần Thơ nắng lên.
   
Xin ngủ ngoan hiền - loài cỏ dại
         Ai làm chim biển hót đầu
         cây?
  Giấc miên du có
         về quê mẹ
  Cho gửi
         hồn qua bến mộng nầy.
   
         Ngồi xuống đi em - ngồi bên
         anh
  Dòng sông vương
         tiếng thở trường canh
  Nghe
         anh kể chuyện ngày xưa ấy:
  Chuyện nước non mình không chiến tranh.
   
  Anh kể em nghe thời trẻ dại
  (hôm nay và quá khứ lưu đày)
         Tựa màu xanh  - đỏ: màu
         bông bóng
  Bong bóng
         lên trời - bong bóng bay...
   
         Chờ tết Ngoại trồng bông
         vạn thọ
  Cháu con về
         tảo mộ người thân
  Đèn
         nhang ươm sáng trời tinh tú
  Thương nhớ nào rơi kín mộ phần?
   
  Nêu mới vươn trời ru gió bấc
  Mười lăm tháng Chạp đã vào
         Xuân
  Bỏ manh áo vá
         từ năm ngoái
  Khua guốc
         đường mơ pháo lại gần.
   
  Rồi
         tháng năm dài anh ngó theo
  Nửa vùng ngây dại cũng buồn hiu
  Mấy Xuân là mấy lần thêm tuổi
         Xa lắm - nầy em - phố chợ nghèo.
          
  Sao mắt em buồn hơn tháng Chạp?
 Vòng tay thân
         ái lạnh quê hương
  Buồn
         em nào hoá thành cơm áo
  Khi máu xương còn pha máu xương??
   
  những
         ngày áp tết
  (Trích thi tuyển
         VỀ NGUỒN số 5 chủ đề Xuân Quê Huơng)
  Ghi thêm: Tác giả tên thật Lê Phước
         Nghiệp, sinh ngày 28-5-1950 tại Tân Thạch - Bến  Tre, giữ chức vụ
         Thư Ký văn phòng thường trực của Văn Đoàn Về Nguồn.
         Tốt nghiệp Đại Học Cần Thơ, ra trường dạy Văn trường
         Phan Thanh Giản...
   
  VỀ SÔNG ĂN CÁ
  HUYỀN VÂN THANH
   
  *
         kính dâng BA MÁ và quê hương
  * để tặng LÊ TRÚC KHANH
  * trọn vẹn cho em KIỀU DIỄM PHƯỢNG
   
  Dòng nước theo về ngang xóm nội
  Phù sa từng lớp ngập lòng sông
         Phần ba sản nghiệp: ghe đăng
         cá
  Ngày tháng cùng
         đi họp chợ đồng.
   
         Ba đem hơi thở nuôi con trẻ
         Lặn ngụp bên dòng rạch
         nước sâu
  Từng
         bát cơm mua bằng khổ cực
  Vì con - ba chất nặng ưu sầu.
   
  Con
         nhớ những năm lo chạy giặc
  Nhà nghèo - ba má nhịn phần ăn
  Củ co bông súng miền kinh ruộng
         Thay gạo đồng quê... sống
         nhục nhằn.
   
         Từ đó nhà mình xuôi
         chợ tỉnh
  Trốn bom,
         tránh đạn chín mười năm
  Chiến tranh dày xéo quê hương cũ
  Giờ nhớ thương thêm - tiếc nuối
         thầm.
   
  Ba già, không tiếp nghề đăng cá
         Làm thợ qua ngày đổi bát
         cơm
  Vẫn hạt ngọc
         bàng - cơm đất Việt
  Nhưng
         hương vị ngọt chẳng còn thơm!
   
  Ngày
         xưa gạo giã xông mùi cám
  (Mộc mạc mà thương mến đậm đà...)
         Ăn với cá đồng ba kiếm
         được
  Đơn sơ...
         vẫn đẹp, phải không ba?
   
  Tết nầy
         ba có về quê cũ
  Thăm
         mả mồ xưa, viếng xóm làng?
  Hưu chiến đôi ngày... ôi ngắn ngủi
         Làm sao níu lại được
         thời gian?
   
         Ví dầu về rẫy ăn còng
         sữa
  Ăn cá về
         sông... thương tuổi thơ!
  Ba
         hỡi, điêu tàn vương xóm nội
  Tìm đâu đường nét đẹp bây giờ!?
          
  10-12-1967
  (Trích
         thi tuyển VỀ NGUỒN số 5 - chủ đề Xuân Quê Hương)
         Ghi thêm: Tác giả trong Ban Thường
         Trực Văn Đoàn VỀ NGUỒN, bị Tổng động viên, vào học
         trường Thủ Đức khoá 5/68, ra trường phục vụ các đơn
         vị tác chiến thuộc địa phận tỉnh Phong Dinh. Tháng 10/1971 biệt
         phái về ngành NDTV tỉnh trực thuộc bộ Nội Vụ. Sau 30 tháng
         4 năm 1975 đi tù cải tạo tập trung 6 năm. Định cư tại Houston
         TX Hoa Kỳ từ năm 1993 theo diện HO.
   
         EM MUỐN VỀ THĂM
         THÔN XÓM ANH
         KIỀU DIỄM PHƯỢNG
          
  * trọn vẹn cho Anh
   
         Em muốn về thăm thôn xóm
         anh
  Nguyện cầu đất
         nước chóng yên lành
  Trường
         Long bom đạn không còn nữa
  Chấm dứt hận thù - lửa chiến tranh
   
  Cho
         mắt anh thôi vướng nỗi buồn
  Cho tình mình đẹp tuổi yêu thương
         Gần nhau hết kể hờn binh biến
         Hạnh phúc ngời lên ánh
         thái dương.
   
         Nhưng biết bao giờ được
         hở anh!
  Ước mơ
         em thấy quá mong manh
  Đêm
         về giấc ngủ còn nghe súng
  Đại bác liên thanh bắn giật mình.
   
  Nửa sáng mơ màng hôn tóc rối
  Niềm đau sâu kín lịm quê hương
         Người yêu chạy trốn từng
         bom đạn
  Giấc ngủ
         anh nằm lạnh dưới mương.
   
  "Nhà
         cửa bây giờ tan nát hết
  Làm sao có thể dẫn em về
 Bên kia hàng giậu từng
         xiêu đổ
  Ngõ hẹp
         vào thôn nhuộm tái tê!!"
   
  Anh kể
         chuyện buồn - rưng nước mắt
  Em nghe mằn mặn vướng trên môi
  Quê hương lửa loạn -  buồn hoang vắng
         Tuổi trẻ hôm nay tắt nụ
         cười.
   
         Em muốn về thăm thôn xóm
         anh
  Một ngày nào
         đó được yên lành
  Trường Long tươi đẹp thơm mùi lúa
  Bát ngát tình quê vương tuổi
         xanh...
  (Trích thi tuyển
         VỀ NGUỒN số 2 - chủ đề Khuôn Mặt Quê Hương)
  Ghi thêm: Tác giả liên tục giữ
         vai trò THỦ QUỸ của thi văn đoàn VỀ NGUỒN từ khi thành
         lập đến năm 1968. Định cư tại Hoa Kỳ với phu quân theo diện
         HO.
   
  VỀ NGUỒN
  LĂNG CẢNH HUY
   
  Về nghe đá
         thốt nên lời
  Máu
         xương đỏ dựng một trời buồn tênh
  Phận người ngày tháng chênh vênh
         Giòng con nước lụt buồn
         thêm nỗi buồn
  Thương
         người đâu phải thương suông
  Chán chê tim lạnh phố phường từ khi
         Tàn thiu rồi giấc xuân thì
         Quê hương bom đạn mòn
         ghi từng giờ.
  (Trích thi tuyển
         VỀ NGỒN số 1 - chủ đề Tình Yêu Quê Hương)
   
  THỰC
         TẠI QUÊ HƯƠNG
  ĐỖ
         THANH HOÀNG
   
         Nửa đêm thức giấc kinh hoàng
         Tiếng bom đạn nổ reo vang trên
         đầu
  Hoả châu bừng
         mắt đêm sâu
  Gió
         thương đau lộng tung sầu giữa khuya.
   
  Quê
         hương nước mắt đầm đìa
  Tự tình sông núi về khuya tỏ bày
         Bao năm chinh chiến đắng cay
         Tình yêu đất nước tháng
         ngày cao thêm.
  (Trích thi tuyển
         VỀ NGUỒN số 3 - chủ đề Nói Với Quê Hương)
   
TIẾNG HÁT
         VÀO ĐỜI
  NGUYỄN
         HOÀI VỌNG
   
         * viết theo một tâm sự
          
  E ấp nghiêng nghiêng vành nón lá
  Tuổi học trò áo trắng đẹp
         trinh nguyên
  Từng khép
         nép nắng mai hồng lên má
  Suối tóc mùa thu buông chảy dịu hiền.
   
  Bên bè bạn em vui cùng sách vở
  Với cô thầy em gắng sức học ngoan
         Em vẫn tưởng đời êm
         đềm muôn thuở
  Dưới
         mái trường yêu trải mộng huy hoàng.
   
  Bàn
         chân nhỏ dẫm bừa lên gai góc
  Em vào đời ngơ ngác mắt nai tơ
  Thời sách vở ôi thiên đường
         tuổi ngọc
  Nuối tiếc
         làm sao màu áo học trò.
   
  Cô gái
         nhỏ giờ ôm sầu kỷ niệm
  Chớm ưu tư thương nhớ những bạn hiền
  Phượng đã tàn sân trường
         Đoàn Thị Điểm
  Em
         cúi đầu nghe xao xuyến vô biên.
  (trong tập Hoa Nắng)
  (Trích
         thi tuyển VỀ NGUỒN số 4 - chủ đề Tình Thu Quê Hương)
           
  CẢNH
         HUỐNG SANG THU
  VŨ
         THY LÃNG TƯỞNG
  * mến
         tặng Tuyết
   
  Khai thu súng nổ trên đầu
          Trăm hơi thở nặng đọng
         sau tiếng cười
  Niềm
         đau hung hãn chưa nguôi
  Ta
         từ phận nhớ buông xuôi về rừng
  Trông ra rồi cũng dửng dưng
  Mặc bom đạn vọng trên lưng thật giòn
          Bạn thân thiết mấy kẻ còn
          Thằng say chiến tuyến thằng yên
         mả mồ
  Riêng tôi
         ôm nước mắt khô
  Lạc
         trong giọng nói, ngoài khờ bước chân.
  (Trích thi tuyển VỀ NGUỒN số 4 - chủ đề Tình Thu
         Quâ Hương)
   
  XA LẠ
  HÀ HUY THANH
   
  1.
          Đến nhìn lại mặt mày
          Vẫn đục ngầu lửa đỏ
          Đến nhìn lại tháng ngày
          Vẫn một bè lũ nó.
           
  2.
  Mùa
         xuân về bên đây
  Mùa
         xuân về bên nầy
  Tìm
         đâu nguồn hạnh phúc
  Tìm
         đâu vùng tương lai.
   
          3.
   Anh ôm hoài lửa máu
  Ve vuốt hoài nỗi buồn
  Tuổi đời xưa ẩn náu
  Cuộc chiến và quê hương.
           
  4.
  Trôi
         trên dòng trí nhớ
  Xác
         pháo nổ tan giòn
  Đêm
         giao thừa bỡ ngỡ
  Ôi
         mùa xuân đâu còn.
   
          5.
  Tuổi nầy dành cho em
  Tuổi kia dành cho mình
  Lớn thêm mà đau khổ
  Nhận diện loài chiến tranh.
  (Trích thi tuyển VỀ NGUỒN số 5 - chủ đề
         Xuân Quê Hương)
   
  TỰ TÌNH XUÂN
          PHẠM QUYÊN LINH
 
          
  Ai có mua mùa hoa nở không ?
  Về đây tôi bán rượu xuân nồng
          Bán đôi cánh én lưng
         trời mộng
  Ai có mua
         mùa hoa nở không?
   
          Tôi bán lời ca, tiếng hát
         xuân
  Bán trời hương
         sắc, bán linh hồn
  Bán
         loài hoa dại mùa xuân nở
  Ai có mua mùa hoa nở không?
   
  Tôi
         bán tiếng lòng khắp thế gian
  Bằng thơ sầu mộng dệt âm thầm
  Lặng im nghe tiếng xuân mừng tuổi
          Ai có mua mùa hoa nở không?
           
  Tôi bán cho đời đó, kiếp xuân
          Còn ai bán lại máu tươi
         hồng
  Để tôi nhỏ
         xuống lòng quê mẹ
  Cầu
         nguyện hoa đời trổ đất xuân.
   
  Đã
         mấy năm rồi non nước tôi
  Nghiêng nghiêng lửa máu đổ bên trời
  Tháng năm réo gọi hồn bi sử
          Với mảnh khăn tang mãi sụt
         sùi.
   
  Và quê hương đó vẫn thương
         đau
  Vẫn đắm lòng
         xuân với nghẹn ngào
  Hồn
         bi ca cũng sầu luân điệu
  Nên cả trời xuân lệ vẫn trào.
   
  Hàng
         nắng lên dựng trời suy tư
  Mây xa lớp lớp chở hoang vu
  Có ai mua hết mùa hoa nở
  Và bán cho tôi chút lệ sầu...
          (Trích thi tuyển VỀ NGUỒN
         số 5 - chủ đề Xuân Quê Hương)
   
  LẠC LẠC
         CUỒNG CA
  LÊ
         HÀ UYÊN
   
          * để ru người yêu vào
         mùa-xuân-mai-xanh
  * để
         tặng những ai chưa quên hồn chim lạc
   
  Tuổi
         bốn ngàn năm hề ta tỉnh ta say?
  Cành Nam khô héo lạnh đôi mày
  Từ ta không trở về Dương Tử
          Trời bỗng mang mang hề gió nổi
         cát bay!
   
          Đã mỏi mòn hề trời
         lưu lạc
  Ta thoát hình
         - cánh rũ gió Giao Châu
  Ngàn
         năm Bắc thuộc ta không nhớ
  Trưng - Triệu - Ngô - Trần - bao nhiêu bể dâu!
   
  Ta nhập hồn Trần Quốc Tuấn
  Gối sóng Bạch Đằng - giăng mây cao
          Loài Mông-hôi-hám chồn
         chân ngựa
  Xương
         máu tham tàn hề chôn dòng sâu.
   
  Rồi
         ta cúi mặt thở dài
  Nhìn
         cha con Quý Ly về phương Bắc
  Hào khí Giao Châu vùi đất giặc
  Mồ Yên Kinh - bao sách vở tro bay.
   
  Ta uất ức nhưng loài chim không nước mắt
          Giận Thiêm Bình - thương
         dân Việt đọa đày!
   
  Màu trắng
         thân ta là màu-tóc-Diên Hồng
  Lời ta thành ước vọng toàn dân
  "Bình Ngô"khúc hát rền sông
         núi
  Lê Lợi-mười-năm
         hề - hùng khí dậy Lam Sơn...
   
  Rồi sững
         sờ ta nhìn sông Gianh ô nhục
  Giống Lạc Hồng hề bày trò giết nhau!
  Năm mươi năm đó hờn Nam Bắc
          Trịnh - Nguyễn còn nghe tiếng
         nghẹn ngào!
   
          Và ta không thể làm ngơ
         được
  Tung cánh
         ba nghìn dặm hề trời Hồng nhoà mây
  Ta vì dân Nam hề giúp Quang Trung 
                                                    
         thành đại nghiệp
  Tây
         Sơn áo vải dựng cơ đồ
  Mãn Thanh - lũ chuột trôi dòng Nhị
  Năm mươi năm nhục nhằn hề giờ
         
                                                  
         lá xanh cành khô... 
   
          Ta muốn về Lưỡng Quảng
          Tô lại bức dư đồ
          Nhưng trời không tựa lòng
         dân Việt
  Anh hùng
         mệnh đoản hề - tan một giấc hồ! 
  Từ ta cao tiếng hát
  Đoạn Trường Tân Thanh hề - Hồng Lam 
                                                                    
         nhập điệu
  Xuân-ca-dao
         hề - Nguyễn Du đăng quang
  Ta
         say nghiêng ngửa bên bầu rượu
  Gõ nhịp ca hề - "Văn Hiến chi bang".
   
  Điệu hát ngân dài - trường ca Nam Tiến
          Chiêm Quốc ngậm hờn hề
         Chân Lạp ngẩn  ngơ!
  Cánh
         ta vẫy rộng trời Nam Bắc
  Giấc
         mộng về Nam máu dựng cờ.
   
  Rồi loài
         bạch quỷ say cuồng mộng
  Ta
         tám mươi năm cũng ngậm ngùi
  Đất Việt vang ca bài-ca-bất-khuất
  Lớp lớp thây ngã hề không lui.
           
  Nguyễn Thái Học hề -  mây tang mờ Yên
         Bái
  Lương Ngọc
         Quyến hề - máu nhuộm cờ 
                                                          
         Thái Nguyên
  Sa Diện
         một tiếng bom hề - Hoàng Hoa Cương sử 
  Nguyễn Trung Trực hề - kiếm bạc 
                                                         
            khấp Kiên Giang.
   
          Thực dân mộng vỡ hề - loài
         sài lang rước nhục!
  Giọng
         hát xưa hề ta cũng vùi đại dương!
  Ta say - say đến bao giờ nữa
  Cho quên hờn Bến Hải - Hiền Lương?
           
  Ta thương dân Nam hề trọn kiếp lầm than
          Ta thương Cà Mau - ta thương
         Nam Quan!
  "Bạng duật
         tương trì hề ngư ông đắc lợi"
  Ta giận ta hề - nghiệp dĩ mang mang!
   
  Ta làm sao được - người không thương nhau!
          Ta làm sao được - xương
         máu dâng sầu!
  Cành
         Nam rồi cũng đành lưu lạc
  Thất thểu đêm gào - mà trời cao - trời cao!
           
  Ta buồn không nhớ say hay tỉnh
  Từ những mùa-xuân-không-ca-dao.
           
  (Trích thi tuyển VỀ NGUỒN số 5 - chủ đề Xuân Quê
         Hương)
  Ghi thêm: Tác
         giả là GS Lê Văn Quới, dạy Quốc Văn - Giám học trường
         Phan Thanh Giản, cố vấn cho nhóm Về Nguồn từ khi thành lập. Nay đã
         nghỉ hưu.
   
   
          
         Trong thi tuyển VỀ NGUỒN số 5 dầy 20 trang có giới thiệu nơi trang 16
         tập thơ với những dòng chữ như sau:
   
     Đón đọc
         DI CHÚC 
Tập thơ cho những
         người còn ở lại
  những dòng chân thành vắt
         từ óc, từ tim, từ nước mắt
  - của một người
         cha nói với những đứa con trong hoài bão
  - của một người
         thầy nói với đám học sinh thân yêu
  - của một người
         yêu nói với người yêu
  - của một người anh nói
         với các em
  - và của một người thơ nói với những người
         thơ.
  Một ngày quê hương còn lửa khói - một ngày không
         thể không đọc tập DI CHÚC của LÊ HÀ UYÊN
         và 
  THÔNG XANH - tập thơ nói lên những niềm đau
         
  không
         nói hết của quê hương.
  do Thi Văn Đoàn VỀ NGUỒN ấn
         hành.
   
                   
                     Nhưng tiếng súng tấn công Tết Mậu
         Thân 1968 vào khắp các tỉnh thành VNCH của CS đã phần nào
         ảnh hưởng đến sinh hoạt của nhóm Về Nguồn. Vì sau Tết
         Mậu Thân, đồng loạt lệnh gọi Tổng động viên đã
         có nhiều thành viên của nhóm phải khăn gói lên đường
         để vào quân đội bảo vệ tổ quốc, số còn lại tiếp
         tục học và sau đó vào các ngành nghề để sinh sống.
         In thi tập cho các tác giả tạm ngưng, nên DI CHÚC cùng chung số
         phận. Hoạt động văn nghệ của nhóm Về Nguồn chuyển sang phát
         Tiếng Thơ VỀ NGUỒN trên đài phát thanh Cần Thơ mãi cho đến
         năm 30 tháng 4-1975 mới ngưng tiếng nói. Trực tiếp chăm lo chương
         trình tiếng thơ là nhà thơ - nhà giáo LÊ TRÚC KHANH, Thư
         ký thường trực của thi văn đoàn, với sự tiếp sức của
         tất cả anh chị em trong nhóm dù tản mác khắp bốn phương
         trời.
           Qua
         gợi ý của bạn Lý Tòng Tôn, tôi xin sưu tầm và ghi lại
         một chặng đường thơ của các bạn, trong Nguyệt san TRIỂU SỐNG
         XANH (chỉ còn được số 1, còn hai số 2 và 3 không còn lưu
         giữ); các bạn trong nhóm văn nghệ VÊ NGUỒN mà tuyệt đại
         đa số là học sinh Phan Thanh Giản & Đoàn Thị Điểm, còn
         có nhà sưu khảo văn học tên tuổi Nguyễn Bá Thế và
         hai vị Giáo sư làm cố vấn nên hướng đi của nhóm khá
         rõ nét qua các thi tuyển đã ấn hành (từ số 1 đến
         số 5). Riêng số đặc biệt tăng thêm độ dầy (6 và 7 in
         chung) dự trù phát hành hạ tuần tháng 2/1968 "mang chủ đề
         độc đáo để bắt đầu cho loạt thi tuyển năm thứ hai
         của thi văn đoàn" thì phải bỏ dở dang. Đó là
         điều đáng tiếc cho nhóm VỀ NGUỒN bởi cuộc chiến tàn
         khốc gây nên trên quê hương đất nước. Bây giờ nhớ
         lại chỉ còn như chút HƯƠNG VỊ NGÀY XƯA mà thôi. Nhưng
         đặc san 14 PTG & ĐTĐ Cần Thơ năm 2009 tại Nam California không đăng
         (và bạn Lý Tòng Tôn không nói rõ lý do vì sao không
         đăng, dù bạn gợi ý). Nhận thấy đây là tài liệu
         cần lưu giữ nên xin gởi cộng tác trên trang nhà ptgdtdusa.com, với
         mục đích gởi đến quý Thầy Cô và quý đồng môn
         nhớ lại một thời gian có sinh hoạt thơ văn của trường chúng
         ta. 
   
                         
                  NGƯỜI ĐỒNG BẰNG
         
                                             
         sưu tầm & giới thiệu