Trang VĂN - THƠ - HỌA Phan Thị Liên Vinh Massachusetts
         _______________________________    
      
      Góc Haiku HỒN QUÊ II                                           
          Vì
         sao tôi thích thơ
         Haiku? Có thể tìm thấy ở đó một tinh thần Thiền tông khoáng đạt, cái dung dị mà sâu lắng trong thơ tứ tuyệt, nhưng lại không
         gò bó niêm luật. Mỗi bài thơ cứ như 1 góc nhỏ của
         thiên nhiên, cuộc sống và mảnh hồn con người. 4-   
         U minh mây nước hồng.             Mái
         chèo vỗ sóng.  Lưới tung. 
                               
                5-    Đồng Tràm mênh mông,             
         ánh vàng khua động. Mái chèo.  
 
                                       6- Đi giữa màu xanh,                 
         sắc Tràm in đáy nước.             
         Xẽo Đước.  
             
                             
             
 7-    Trời  chiều lặng gió,   vẫn 
         nghe xao động   Vườn Cò.   
               
          8-    Trăng vàng, sương bạc.         Cánh
         cò chao nghiêng.               Diệu
         huyền.  
                       
          9-   
          Trăng lên cao rồi.        Cánh cò thao thức.           
             Chơi vơi. 
 
 
 .  
 10- Trắng xóa ngàn lau Chống
         sào đuổi cá. Sóng tỏa.  
                   
          11-       Đọc sách đầu
         bờ.            Trưa hè
         mát rợi.            Tràm
         xanh.  
                     
          12-   Vòi vọi xa xanh.           
         Nắng vàng doi cát.     Sáo diều.  
                
          13-     Mở cửa  sổ
         thấy núi.                     Nhuốm
         màu nắng hoàng hôn. Ti- gôn.     
                                    
          
 14-   Nhóm bếp lửa 
         hồng.  
         Đọc sách đêm đông.  Ấm lòng.  
 
                
          
 15-    Dẫn trâu ra đồng.     Gánh hàng
         đi chợ. Thu
         phong. 
 
                   
 
 16-   Ta yêu mưa bong bóng.     Xin đừng
         là bong bóng.  Mong manh.  
 
                  
          
                                        
                   
  
      
       Góc Haiku HỒN QUÊ    I                        
          
 Ai 
         cũng bảo: Đời người ngắn ngủi, vì thời gian trôi nhanh.
         Thế nên, vốn đã định viết mấy bài thơ cho Tháng 7(
         AL) mưa Ngâu, tháng 7 Vu Lan, mà rồi lại để trôi tuột đến
         tháng 8, mùa Trung Thu. Nhưng không sao, vẫn là mùa sum hợp Gia đình,
         mùa Thu lá vàng xuyến xao, nhung nhớ…Vì đã có biết
         bao thi phẩm nổi tiếng về Trăng nước mùa Thu, nên chỉ xin học
         tập thi pháp thơ Hai-cư, họa vận mấy bài:                                                                     
          1-                            
                    
                                        
                                                     
         Nước chảy liu riu,                                            
         Lục bình trôi líu ríu.                                            
         Đò chiều.                                
                                         -
         2                               
                                                                                                  
         Đêm trăng tháng Bảy,                                            
         Tiễn đèn lồng trôi.                                            
         Gọi: Mẹ…ơi !                                              
                                 3-                                      
                                                       
                                                       
         Mẹ đi đường làng,                                             
         Con tới trường xa.                
                                      Đôi
         bờ lau trắng.                                                     
         -------- Cái gọi là hồn Quê,
         hay chút cảm xúc đơn sơ, chân thật gửi vào thơ và
         tranh, tôi đã đem thử nghiệm lần nữa ở stART in the Park in Worcester
         City( September, 16-2012). Lại thấy ấm lòng, vì có những đồng hương
         VN và những người bạn Mỹ đón nhận.  
                                          
           Liên Vinh.  
      
      BẾN ĐÒ XƯA Chẳng hiểu sao, từ lúc đến với Trang Nhà
         PTG-ĐTĐ, tôi lại nhớ nhiều về cái thời đi học. Ngày
         2 lượt qua đò, đi tắt đường trong, quảng giữa 2 cầu Đôi
         cũ và mới, đến trường Đ T Đ. Chỉ đến năm 12, biết
         mơ mộng 1 chút, có bữa ngẫu hứng, vòng qua Đại lộ Hòa
         Bình, ngang Dinh Tỉnh trưởng ngày xưa, gần bên Thư viện, lang thang
         dưới hàng cây phượng , hàng cây Dầu, xa gấp 3 lần qua đò
         . Mấy năm nay, người ta mở lộ ngay "bến đò xưa",
         bắc cây cầu lớn, nhà lá, lộ đất, bỗng trở thành
         phố thị! Liên Vinh. Bến đò
         xưa    
  
                                                
           Lênh đênh, bến nước, con đò                                 
         Đường gần, bỗng thấy như xa hơn nhiều…                                        
         Gặp ngày mưa gió đìu hiu,                                
         Gọi hoài, chẳng thấy con đò sang ngang.                                         
         Rồi khi nắng ấm, hoa vàng                                
         Lang thang dạo bước, vòng qua đường ngoài.                                         
         Tan trường, tà áo tung bay                               
          Rợp trời, Phượng vĩ gọi sang mùa Hè …                                         
         Thế rồi, năm tháng trôi qua…                        
                 Quay về bến cũ, còn đâu
         bóng đò?                                           
         Giữa Cầu Đôi cũ- mới,  xưa                                
         Giờ thêm cầu lớn mở đường sang sông.                                            Xóm
         làng, bờ đất ven sông,      
                                   Gốc
         đa, miếu cổ, lui vào miền xưa.                                           
         Phố phường sớm nắng chiều mưa                                
         Chẳng còn mong đợi, gọi hoài:’’ đò..ơ” !                                          
         Nhớ bài “Sông lấp” (cụ Trần),                                
         Cũng may, còn đó dòng sông êm đềm.                                          
         Lục bình sóng nước dập dềnh,                                
         Gợi buồn man mác: đời người phù du…                           
                                         (Liên
         Vinh cảm tác và họa tranh). _________________________________________________________ 
   
  
      
               
         THƠ ĐỖ PHỦ: ĐĂNG CAO 
 
 
 
 
  
      
      登高
           |  風急天高猿嘯哀,
          渚清沙白鳥飛回。  無邊落木蕭蕭下,
          不盡長江滾滾來。  萬里悲秋常作客,
          百年多病獨登臺。  艱難苦恨繁霜鬢,
          潦倒新停濁酒杯。  |  
 
 
 
 
 
 
 
 
  
      
      Liên Vinh họa thơ: ĐĂNG CAO                                                 Liên
         Vinh phỏng dịch:   Lên cao                                      
         Gió thốc tầng cao, vượn ỉ ôi,                                     
         Bến trong, cát trắng, lượn chim trời.                                     
         Mênh mông cây lá xạc xào rụng,                                      Trùng
         điệp sông dài, sóng cuộn trôi.                                     
         Muôn dặm Thu sầu,dạ khách não,                                     
         Đài cao, trăm bệnh, tấm thân côi.                                     
         Gian lao, hận uất, đầu thêm bạc,                                     
         Đau ốm, đành kiêng chén rượu bồi.  
                                     
         Liên Vinh  
      
       Liên Vinh họa thơ và tranh: Ngẫu hứng họa mấy
         bài thơ trên Trang Nhà  . BÀI XƯỚNG: LINH SƠN TỰ (*) Thấp-thoáng
         chùa xưa dưới nắng tà , Sân ngòai bướm trắng
         nhởn nhơ hoa . Phật đài nhang khói , hương thoang-thoảng
         , Cổ tháp rêu phong , liễu mượt-mà . Tĩnh-lặng
         nhà sư gom xác lá , Ê-a kinh mõ lắng hồn
         ta . Thâm nghiêm cổ tự chiều thanh vắng , Vương-vấn lòng ai chẳng nhạt-nhòa . Mailoc 7-26-12               
          Họa bài thơ LINH SƠN TỰ:                                    
         Lên núi Yên Tử                      
         Dốc cũng nghiêng theo bóng xế tà                       
         Lối mòn thưa cỏ, rợp ngàn hoa.                      
         Mái chùa lẩn khuất cùng cây lá,                      
         Lữ khách dồn chân, kịp bước mà.                      
         Phật pháp vô vi về một lối,                       
         Đường trần lạc nẻo, tự lòng ta.                      
         Hỏi ai vương vấn chi phiền não?                     
         Chốc mấy mươi năm, cũng nhạt nhòa.  
 
                      
                               
          XƯỚNG :  BẾN VẮNG
         CHIỀU QUÊ
          Thấp thoáng bên sông chút nắng vàng  Chiều nghiêng hoang lạnh buồn mênh mang  Bãi xa hờ hững con thuyền nát  Bến
         vắng thờ ơ nước chảy ngang.  Thương lắm
         Thu đi phiền nỗi nhớ  Ghét chi Đông đến
         hận Hè sang  Em đi bỏ lại ân tình cũ  Tôi tiếc bâng quơ chuyện phủ phàng !  Dương hồng Thủy  (tháng 07/2012 . 
 Họa
         bài Bến Vắng Chiều Quê:                                       
         Thang Giang                     
         Quạnh vắng cô thôn nhuộm lá vàng,                     
         Gió lùa khóm trúc, gió mênh mang.       
                       Bờ lau hờ
         hững, dòng sông lạnh.                     
         Đò nhớ mong hoài khách sang ngang.                     
         Năm tháng chuyển mùa trên sắc lá,                     
         Xuân tàn, hạ hết, lại thu sang.                     
         Tình người ấm lạnh như hoa cỏ,                     
         Chẳng trách làm chi kẻ phụ phàng!  
                        
          VỀ MÁI NHÀ XƯA Bấy lâu
         xuôi ngược mãi trời xa , Dừng bước phiêu lưu trở lại
         nhà . Ngõ trước vườn sau gai gốc choán , Tường xiêu mái đổ gió mưa sa . Lâu ngày nhớ chủ
         , mai tàn úa , Mỏi mắt trông tin, trúc cỗi già . Thềm cũ rêu phong vàng kỷ niệm , Buồn về lai láng ngập
         hồn ta ! Quang Tuấn . 
 Họa bài Về Mái
         Nhà Xưa:                                          
         Vạn lí                      
              Nặng lòng năm tháng, kẻ đi
         xa,                       
             Cảnh cũ, người xưa…một chữ: Nhà.                       
             Lạnh lẽo, ấm nồng nơi đất khách,                           
         Dãi dầu quê cũ, lệ tuôn sa.                           
         Ngày đi, mơ phỉ tang bồng chí,                           
         Thấm thoắt thoi đưa, chợt thấy già.                           
         Ai hỏi ngày về, sao khó giải?                           
         Nỗi niềm canh cánh ủ lòng ta.                                                   
         Liên Vinh  (họa thơ và tranh)  
 _____________________________________________________________________   
 
 
 
  
      
       Trang Nhà PTGĐTĐUSA đón mừng thành viên mới: 
 CHS/ĐTĐ PHAN THỊ LIÊN VINH (Massachusetts_____________________________________________  
      
                                     Lời
         chào thân ái của một thành viên mới                        
         trong Gia đình Phan Thanh Giản –Đoàn Thị Điểm. Kính thưa Quý  Thầy Cô và
         các vị Huynh trưởng – Đồng môn ! Thấm thoắt  đã hơn 30 năm xa mái trường
         xưa. Cuộc sống thăng trầm vẫn khiến bước chân ngập ngừng
         quay về lối cũ. Tình cờ làm
         sao,  trong buổi đầu lạc lõng giữa xứ người, bỗng
         nhận được hơi ấm ở Trang Nhà PTGDTD. Kính mong được mở rộng vòng tay tiếp nhận
         : một học trò –một người em –một người bạn xưa. Vài hàng ngắn ngủi thay  lời tự
         bạch:                           Họ
         tên : Phan Thị Liên Vinh                         
         Niên khóa : 1971-1978.                          Cấp
         III, học lớp 10A3 (Cô Bạch Mai Chủ Nhiệm ), 11A4 (Cô Tuyết Thu CN ),12A4 (Thầy Võ
         CN)                     
                                     Học
         Sư phạm 4 năm: Đại học Cần Thơ - ngành  Ngữ Văn.          Cuộc sống
         hiện tại, xem như  lại chập chững bước đi. Khó
         khăn chất chồng như núi. Chỉ mong được trao đổi ý kiến,
         sẻ chia trong mái ấm Cộng đồng.Sau  đây là vài
         hình ảnh đơn sơ mong được đóng góp vào Trang Nhà
         PTGDTD:    Tham dự Triển
         lãm Từ thiện (Tranh sơn dầu)  Art in the City, May 4, 2012, tại 324
         Main Street,  Worcester, MA.   
 
 Tham dự   9th Asian Festival 2012, Sunday June 24th
         noon till 6pm, tại The Italian American Cultural  Center,
         28 Mulberry Street Worcester, MA. Cùng phụ trách gian hàng Vietnamese Culture Burmese.    
 Xin tường thuật vắn tắt
         về 9th Asian Festival 2012: Tham dự 
         9th Asian Festival gồm có  33 gian hàng Triển lãm về
         Y tế , Văn hóa Xã hội, Ngân hàng, Bảo hiểm …như Family
         Health Center, E.Kennedy Comm.Health Center, Falun Dafa Association of New England, Fallon Community Health Plan,Worcester 
         Family Partnership, Umass Med School-Conquering Disease, UnitedHealthcare Community Plan, Worc.Healthy Star Initiative,
         Worcester Adult Daycare, Senior Whole Health, Elder Services, Sovereign Bank, United Bank, New York Life, Blood Pressure,
         Lead& SEAC, Goetz-Tran Attorneys,  Vietnamese Culture Burmese, Filipino Culture, Chinese Culture, Thai/Lao
         Culture, Japanese Culture, Nepalese Culture, Cambodian Culture, India Society Culture, Bhutanese Culture,… Ngoài
         ra , còn có 6 gian hàng ẩm thực của Japanese, Vietnamese, Indian, Chinese và
         Thai. Chương trình biểu diễn
         khá phong phú, với mười chín điệu múa cổ truyền, hiện
         đại của các nước Châu Á,  4 tiết mục múa
         Lân và trình diễn  võ thuật ( Tae Kwon Do,  Kung
         Fu).      
    
  
          
  
          
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 Qua đây , có thể tìm thấy niềm vui được
         đóng góp một phần công sức vào Cộng đồng, trong đó
         cũng có các Đồng hương Cần Thơ yêu dấu . Hi vọng có thể trao đổi nhiều hơn những
         kỷ niệm một thời áo trắng sân trường trên mảnh đất
         Cần Thơ. Kính chúc sức khỏe
         của tất cả Quý Thầy Cô và thân hữu. Phan
         Thị Liên Vinh 
 
  
      
      
    
   
                                 
   
   
                                 
   
   
                                 
   
   
                                 
   
   
                                 
                                 
                                  | 
                              
                             |