TRANG
THƠ
P h ạ m K h ắ c T r í
________________________________________
Đọc Thơ Đỗ Phủ
Nhớ Bạn
Đêm
giường thiền gối cỏ, đọc thơ Đỗ Phủ,
lại nhớ đến bạn hiền, một đời nhà giáo,
đang nằm bệnh.
PKT 04/17/2019
Họa
Bùi Địch "Đăng Tân Tân Tự" Ký Vương Thị
Lang
Đỗ Phủ (712 - 770)
Hà
hận ỷ sơn mộc
Ngâm thi
thu diệp hoàng
Thiền thanh tập
cổ tự
Điểu ảnh độ
hàn đường
Phong vật bi
du thử
Đăng lâm ức Thị
Lang
Lão phu tham Phật nhật
Tùy ý túc tăng phòng
Cảm Dịch :
Họa Bài "Lên Chùa Tân Tân" Của Bùi Địch Để
Gửi Vương Thị Lang
Buồn chi mà ngồi dựa gốc
cây trên núi / Ngâm thơ giữa rừng lá thu vàng / Tiếng
ve ran trong ngôi chùa cổ / Bóng chim thoáng bay ngang trên đầm
nước lạnh / Cảnh vật u tịch não lòng khách viếng
/ Lên núi thăm chùa lại nhớ đến bạn / Tuổi già
lòng tham ngày Phật / Nên đã tự ý ngủ lại qua đêm
trong phòng tăng
Lên Chùa Nhớ Bạn
PKT - Mây Tần
Tha thẩn tựa cây núi,
Ngâm thơ tụng lá vàng.
Tiếng ve rộn chốn vắng,
Bóng nhạn thoáng thu sang.
Thương bạn mây vời vợi,
Nhớ ai chiều ngỡ ngàng.
Thân già tham cửa Phật,
Tối
ngủ lại phòng tăng.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
________________________________________________________________
TƯƠNG TIẾN TỬU
Bạn cũ, lần lượt
bỏ đi, thương nhau, rượu không uống được cho quên,
tôi ngồi dịch lại mấy vần thơ xưa gửi người
còn lại.
PKT 04/11/2019
Tương
Tiến Tửu
Lý Hạ
(780 - 816)
Lưu ly chung
Hổ phách nùng
Tiểu tao tửu tích trân châu hồng
Phanh
long bào phượng ngọc chỉ khấp
La vi tú mạc vi xuân phong
Xuy long địch
Kích đà cổ
Hạo xỉ ca
Tế yêu vũ
Huống thị thanh xuân nhật tương mộ
Đào hoa loạn lạc như hồng vũ
Khuyến quân chung nhật
mính đinh túy
Tửu bất đáo Lưu Linh phần thượng
thổ
Chú Thích
(1) Tương Tiến Tửu = Khúc Ca Mời Uống Rượu
(2) Xuy long địch = Thổi sáo
rồng, ống sáo làm bằng xương rồng
(3) Kích đà cổ = Đánh
trống đà, con đà giống như con cá sấu, có 4 chân
, da được dùng làm mặt trống
(4) Lưu Linh, người đất Bái,
cuối đời Tam Quốc (223-263), tính tình phóng khoáng, từ
quan, tối ngày thơ rượu, vợ cản không được
, có làm mấy câu thơ còn được lưu truyền đến
ngày nay ; "Thiên sanh Lưu Linh / Dĩ tửu vi danh / Nhất ẩm
nhất hộc / Ngũ đẩu giải tỉnh / Phụ nhân chi ngôn
/ Thận bất khả thính" (Trời sinh Lưu Linh / Uống rượu
nổi danh / Mỗi hộc một lần / Năm đẩu mới
đã / Lời nói đàn bà / Cẩn thận chớ nghe!)
Say
Đi Thôi
PKT - Mây Tần
Chén
rượu lưu ly
Màu hổ phách đậm nồng
Giọt đọng trân châu hồng
mời gọi
Xẻ thịt rồng, nướng
chả phượng, mỡ sủi bọt ngọc sụt sùi
Màn lụa, rèm
thêu lộng gió
Sáo rồng thổi, trống đà nổi
Miệng hoa ca, lưng ong
múa
Nhã nhạc đã trổi, hãy vui lên
đi
Một thuở thanh xuân, ngày
đã chiều rồi
Ngoài trời đang cơn mưa
hồng
Ngàn cánh hoa đào rụng rơi lả tả
Rượu nào
đâu đến được cho lễ tạ trên phần mộ
Lưu Linh
Thôi thì, càn khôn mờ mịt,
trần gian tri kỷ mấy người
Còn với nhau đây, một cuộc say vùi tôi
bác, nên chăng?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
________________________________________________________________________
TÌNH NGHĨA THIÊN THU
The Archaeology Of Love (A Series Of Haikus)
Ann Kelly 05/31/2008
Shifted desert dust
Bits of life from time gone
by
Mute with untold tales
Sieved
into the now
Long buried shards face the sun
Hunting at wholeness
Shape shifting visions
Pieces float
and gesture
Heat ripples the air
Uneven
edges
Reach and join seamlessly
Scattered fragments knit
The artifact forms
Ethereal magical
Earth dissolves in breath
Past informs
present
And bodies forth a future
Mountains and sky smile
Digging in the dust
Sophie and Scott
found each other
Once apart now wed
Tình Nghĩa Thiên Thu
PKT - Mây Tần
Im lìm trong sa mạc
Muôn hạt cát ngàn năm câm nín
Thầm
thì chuyện chưa kể
Đãi
lọc qua thời gian
Mảnh đá vỡ chôn vùi
lấp lánh
Thoáng lộ nét nguyên khai
Hình thể tạo thị kiến
Đám bụi mỏng lung linh nhảy múa
Không
trung nắng ấm đầy
Như
rặng núi ngoài xa
Trập trùng cuối chân
trời cao thấp
Một dải lụa đào thêu
Như tạo tác nghệ thuật
Thanh thoát mờ ảo tựa sương khói
Thoắt biến hiện như mơ
Xưa định hình hiện tại
Và định
hướng cho một tương lai
Núi và trời
mỉm cười
Đào bới
cõi hồng trần
Đôi trai gái đã tìm
được nhau
Cho một đời tình nghĩa
Phụ Chú : Bài Archeology Of Love được
chính tác giả, nguyên Giáo Sư Văn Khoa Howard University, Washington DC, viết
và đọc để mừng cho con gái và con rể trong ngày
cưới. Được biết tân lang và tân giai nhân gặp
được nhau trong thời gian cả hai đang theo học ngành Khảo Cổ,
Đại Học Phoenix, Arizona USA.
Lời
Thêm : "Past informs Present / And bodies forth a Future" Vâng, quá khứ,
ngay dù đẹp, cũng không sống lại được. Chỉ mong
là được thêm hiểu biết khôn ngoan để tránh
được lỗi lầm ngày qua mà vui sống trọn vẹn
cho hôm nay và cho kiến tạo một ngày mai, một cuộc
sống sẽ được ngàn lần tốt đẹp hơn cho
con cháu. PKT 04/03/2019
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Tạ Rượu
PKT - Mây Tần
Trượng phu, đã không
được vì đất nước, xé gan bẻ cột gìn
giữ cương thường, mà lại phải chịu cảnh bốn
bể nổi chìm, luân lạc tha phương. Đoái trông về
phương Nam, thăm thẳm trời mây một màu xanh ngắt.
Thiên chức không tròn, học hành dang dở, tuổi trẻ một
thời, trăm năm thân thế tháng ngày trôi. Vỗ tay cuồng
hát nghêu ngao, trời đất mang mang, hỏi ai tri kỷ, cùng ta chén
cạn chén đầy.
Tạ rượu hướng đông, biển
đông dậy sóng
Tạ rượu
hướng tây, mưa núi bạt ngàn
Tạ rượu hướng bắc, mịt mù gió cát
Tạ rượu hướng nam, túy lúy
càn khôn
Cổ kim, đông tây nam bắc, tất cả rồi
cũng sẽ tiêu tán. Nào mấy ai tỉnh mà ta sao lại không say.
Nam nhi, tang bồng hồ thỉ, mắc mớ chi buồn mỗi
lần nhớ đến đất tổ quê cha!
Phụ
Chú :
Cuối đời, đất khách, một ngày
Xuân, "Tạ Rượu" ý lời, từ bài "Hồ
Trường" của Tiền bối Nguyễn Bá Trác. Thương
lắm, mời đọc cho vui với nhau thôi! PKT 03/05/2019
HỒ
TRƯỜNG
Nguyễn Bá Trác
(1881 - 1945)
Trượng phu đã không hay xé gan bẻ cột phù
cương thường,
Sao lại tiêu dao bốn bể, luân lạc tha hương?
Trời Nam nghìn dặm thẳm; mây nước một màu sương.
Học không thành, công chẳng lập, Trai trẻ bao lăm mà đầu
bạc; trăm năm thân thế bóng tà dương. Vỗ gươm mà
hát, nghiêng bầu mà hỏi: Trời đất mang mang, ai là tri kỷ? Lại
đây cùng ta cạn một hồ trường.
Hồ trường! Hồ trường! Ta biết rót về đâu?
Rót về Đông phương, nước bể Đông chảy xiết sinh
cuồng-lạn.
Rót về Tây phương, mưa Tây-sơn từng trận
chứa chan.
Rót về Bắc phương, ngọn Bắc phong vi vút, đá
chạy cát dương.
Rót về Nam phương, trời Nam mù mịt,
có người quá chén như điên như cuồng.
Nào ai tỉnh, nào ai say?
Chí ta ta biết lòng
ta ta hay. Nào ai tỉnh, nào ai say?
Chí ta ta biết lòng ta ta hay. Nam nhi sự
nghiệp ở hồ thỉ, hà tất cùng sầu đối cỏ cây!
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
______________________________________________________________-
Tản Mạn
Cuối Năm - Giây Phút Chạnh Lòng - Chúc Tết
Mới đầu năm 2019, lại nghe thiên
hạ xôn xao về mừng đón Lễ Tết Nguyên Đán
Kỷ Hợi và một Mùa Xuân Mới
sắp về trong hy vọng được thấy khắp trời
muôn hồng, nghìn tiá, hoa khai, lộc nở, mà vui. Nhưng
Xuân đến rồi Xuân lại đi, lại thêm một năm
nữa cho một đời người xa xứ, tuy đã gối
cỏ giường thiền qua ngày từ mấy năm gần đây,
riêng lòng vẫn không khỏi đôi chút ngẩn ngơ.
Cuối đời đất khách mất gốc
/ Tết đến Xuân về vấn vương / Một kiếp
phù sinh vất vưởng / Chút tình chữ nghĩa tha hương.
Ngày tháng phôi pha,
qua
cơn gió bụi,
Tết
đến,
nào
mơ hạc vàng trở lại cùng bạn lãng du,
lặng
dõi nắng tàn trên lối vắng.
Tuổi đời chồng
chất,
nửa
kiếp tha hương,
Xuân
về,
chỉ
thấy mây trắng bay đi với ai tâm sự,
chừng
nghe hoa rụng xuống hồ xưa.
Vâng, giây phút chạnh lòng, nặng
tình chữ nghĩa, xin được cầu chúc thân quen vui hưởng
một mùa Xuân dài trọn năm an lành và như ý. Trân trọng.
PKT 01/18/2019
Phụ Chú : Nhân thể, xin được chia sẻ
một câu đối đề ở Hoàng Hạc Lâu bên
Tàu, không rõ tác gỉả, mà tôi rất thích, dù không hiểu hết
được tình ý.
Hà thời hoàng hạc
trùng lai/ thả cộng đảo kim tôn/ kiêu châu chử thiên
niên mậu thảo
Đản
kiến bạch vân phi khứ/ dữ thùy xuy ngọc địch/ lạc
giang thành ngũ nguyệt mai hoa
Cảm Dịch:(PKT - Mây Tần)
Những
mong bao giờ hạc vàng trở lại/ cùng bạn chén vàng/ rượu
tưới cỏ xanh ngàn năm trên cồn vắng.
Chỉ thấy lúc này
mây trắng bay đi/ với ai sáo ngọc/ thổi rụng mai vàng
nở muộn xuống lũy xưa!
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Bạc Mộ
Đỗ
Phủ (712 - 770)
Giang thủy trường lưu địa
Sơn vân bạc mộ thì
Hàn hoa ẩn loạn thảo
Túc
điểu trạch thâm chi
Cụu quốc
kiến hà nhật
Cao thu tâm khổ
bi
Nhân sinh bất tái hảo
Mấn phát tự thành ti
Chiều Tàn (Cảm Dịch Bài Bạc Mộ Của
Đỗ Phủ)
PKT - Mây Tần
Dòng
sông chảy qua chốn này vẫn mê mải trôi dài bất
tận
Mây giăng ngang núi hoang
tưởng ngăn chặn được chiều rơi
Hoa mùa lạnh đã nở nằm dấu
trong đám cỏ rối
Chim rừng
đã chọn cành cây rậm để ngủ qua đêm
Còn ta chốn cũ ngày về không
định
Cả một trời thu lộng
gió thêm buồn
Đời người
ngày vui một lần qua đi đâu có còn bao giờ quay trở
lại nữa
Tóc mai nay đã bạc
trắng như tơ rồi
Một Chiều Thu Rơi
PKT - Mây Tần
Sông nước xuôi
dòng bất tận,
Mây núi
giăng ngăn chiều rơi.
Hoa nở
ẩn trong cỏ rối,
Chim chọn
cành ngủ lưng trời.
Quê cũ
ngày nào trở lại,
Thu cao gió
lộng bên đời.
Tuổi
trẻ một thời đâu nữa,
Tóc mai nay đã bạc rồi!
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
____________________________________________________________________
LỄ TẠ XỨ NGƯỜI
PKT - Mây Tần
Lạc lõng đổi
đời ở đất khách,
Quê
người Lễ Tạ, bốn ngày vui.
Nhà nhà con cháu mừng xum họp,
Riêng kẻ tha hương những ngậm ngùi.
Phụ
Chú : Mỗi năm , thứ năm lần thứ tư trong tháng
11 là ngày Lễ Tạ Ơn (Thanksgiving Day), the four-day weekend cho 4 ngày họp
mặt gia đình ở Hoa Kỳ. Lễ Tạ Xứ Người,
nguồn cảm hứng từ bài Cửu Nguyệt Cửu Nhật
Ức Sơn Đông Huynh Đệ của Vương Duy, kỷ niệm
về một nỗi ngậm ngùi xót xa trong ngày Thanksgiving đầu
tiên trên đất khách. Cũng đã 43 năm rồi! PKT 11/17/2018
CỬU
NGUYỆT CỬU NHẬT ỨC SƠN ĐÔNG HUYNH ĐỆ
Vương Duy (699 - 759)
Độc tại dị hương vi dị khách
Mỗi phùng giai tiết bội tư thân
Dao tri huynh đệ đăng cao xứ
Biến sáp thù du thiểu nhất nhân
Dịch Xuôi : Ngày 9 tháng 9 Nhớ Anh Em Ở Sơn Đông
PKT -Mây Tần
Một thân làm khách lạ ở quê người
Ngày Trùng Cửu năm nay gặp trời
đẹp nên lại thêm nhớ nhà nhiều
Tuy xa nhưng vẫn biết giờ này tất cả
các anh em tôi đang ở trên núi mừng lễ
Mỗi người đều kiếm một nhánh
thù du cài vào người để trừ tà, chỉ thiếu vắng một
người là tôi đã không về được mà thôi
Ngày
Lễ Trùng Cửu Nhớ Anh Em
PKT - Mây
Tần
Xứ lạ, một thân, làm
khách lạ,
Đến ngày trùng
cửu, nhớ về nhà .
Anh em vui lễ
ở trên núi,
Cài nhánh thù
du, thiếu một ta.
Chú Thích
: Ngày 9 tháng 9, theo tục lệ xưa , là ngày lễ Trùng Cửu.
Vào ngày này, anh em trong nhà tụ họp kéo nhau lên núi vui chơi,
kiếm nhánh thù du cài vào người, tin là trừ được
tà, cầu được phước. PKT -Mây Tần
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
HỶ HỘI CỐ NHÂN
HOÀI
THƯỢNG HỶ HỘI LƯƠNG XUYÊN CỐ NHÂN
Vi Ứng VẬT (736 - 830)
Giang Hán tằng
vi khách
Tương phùng mỗi túy
hoàn
Phù vân nhất biệt
hậu
Lưu thủy thập niên
gian
Hoan tiếu tình như cựu
Tiêu sơ phát dĩ ban
Hà nhân bất quy khứ
Hoài thượng đối thu san
MỪNG GẶP CỐ
NHÂN Ở LƯƠNG XUYÊN TRÊN SÔNG HOÀI
PKT - Mây Tần
Đã
từng cùng nhau làm khách ở Giang Hán / Nhớ mỗi lần
gặp là mỗi lần say / Lần cuối chia tay như mây
trời tan tác mỗi người mỗi ngả / Cũng đã
mười năm nước chảy qua cầu / Gặp lại tình
xưa vẫn vậy cười vui bao xiết kể / Chỉ là
ai nấy đầu tóc đã lốm đốm bạc rồi
/ Sao ta chẳng rủ nhau trở về / Tội chi vẫn còn
phải chịu cảnh lênh đênh sông nước ngắm núi thu
vàng mà nhớ nhà
CỐ NHÂN ĐẤT KHÁCH
PKT
- Mây Tần
Cố nhân nơi đất khách
Mỗi gặp mỗi say thôi
Mây nổi từ lần cuối
Mười năm nước chảy rồi
Cười vui tình cố cựu
Đầu bạc cả nào hay
Há chẳng biết về nhỉ
Thu vàng đâu đợi ai
PHỤ CHÚ "NINH
KIỀU HỶ HỘI" : Từ Hoài Thượng Hỷ Hội
, kỷ niệm buổi tối 10/04/2010 họp mặt với Lê Văn
Quới ̣ Lê Phước Nghiệp, Lê Nguyễn Thiện
Ngôn, Võ Hiếu Nghĩa, Vương Thủy Tùng, và Trần Vĩnh
Phú lần đâu tiên, sau hơn 35 năm về Cần Thơ thăm
lại trường xưa bạn cũ. Mấy vần thơ ghi vội
sau nửa ly bia:
(1) Ninh Kiều găp bạn cũ / Thế là phải say
thôi / Mây nổi từ cách biệt / Bể dâu những
đổi đời / Ngậm ngùi tình cố cựu / Tóc
đều bạc hết rồi / Còn được bao năm nữa
/ Sao chưa về rong chơi / (PKT)
(2) 35
năm ,một giấc mộng dài / Rất tỉnh mà nghe lòng
lại say / Những tưởng tri âm thành cố hữu / Nào
ngờ đất cũ lại trùng hoan / Con đường trước
mặt còn xa lắm / Tay lại trong tay thẳng dặm dài / (Lê
Văn Quới)
(3) Mấy chục
năm rồi một giấc mơ / Đâu ngờ gặp lại
giữa Cần Thơ / Đất trời chuyển nhịp đời
thơm ngát / Cuồn cuộn trường giang sóng động bờ
/ Vẫn muốn trăm năm còn gặp gỡ / Tình xưa nghĩa
cũ ngọt vần thơ / Chia tay đâu hẳn là chia biệt / Vì
đến ngàn năm vẫn đợi chờ (Lê Phước
Ngiệp)
(4) Nhìn tới nhìn lui
Thầy với Thầy / Bao năm xa cách bỗng xum vầy / Tóc
pha sương trắng như hoa tuyết / Mắt ướt trao nhau một
kiếp này / Tay bắt mặt mừng duyên hội ngộ
/ Cùng nhau bia nhẹ cũng nghe say / Thầy Trò vui lắm cùng hơi thở
/ Ước nguyện năm sau vẫn gặp Thầy / (Vương Thủy
Tùng)
(5) Chúng tôi
đã ghé lại ngôi trường cũ / Phan Thanh Giản mây chiều
bay ủ rũ / Đã gặp lại Phước Nghiệp và Thiện
Ngôn / Ba lăm năm đã qua vẫn chưa đủ / Rời Cần
Thơ nhưng lòng sao lưu luyến / Tôi muốn hôn từng người,
người Cần Thơ / Đã cùng tôi trên bến nước
mộng mơ / Bến Ninh Kiều và trường Phan Thanh Giản
(Võ Hiếu Nghiã, viết ngày hôm sau trên đường em
Trần Vĩnh Phú lái xe đưa tôi và Nghĩa trở về
Sài Gòn. Nghĩa ơi, không còn lần sau nữa cùng anh, nhưng
chúng tôi mừng anh nay đang được rong chơi ở Thiên
Đàng rồi.
PKT - 11/05/2018)
Tri Khac
Pham
Phamid1934@gmail.com
MÂY TẦN PKT
Các bài gọi là Thơ trong Mây Tần PKT hầu hết
là từ các bài tôi đã đọc được trong kho tàng
thơ cổ, những lúc riêng tư, khoảng thời gian hưu trí,
từ đầu năm 2000 ở nơi đất khách đến
nay, tuy là mượn ý mượn lời nhưng không phải là
thơ dịch. Chuyển ngữ đúng sai quả thật đã ở
ngoài giới hạn hiểu biết cá nhân hạn hẹp và ngay
lúc viết ra thành lời là đã hoàn toàn lệ thuộc
vào cảm xúc nhất thời. Chỉ còn biết mỗi chữ
là mỗi tình. Là nỗi xót xa của một kẻ ly hương
không nhà. Người xưa, một đêm trăng trên bước
đường luân lạc, vẫn còn nhà để nhớ. Còn
tôi, cuối đời xa xứ, trăng nào rụng lối cũ
để dẫn lối tôi về.
Bất
hướng Đông Sơn cửu/ Tường Vi kỷ độ hoa /
Bạch vân hoàn tự tán / Minh nguyệt lạc thùy gia (Ức
Đông Sơn - Lý Bạch 701-762)
Nhà lâu không trở lại
Mai nở đã bao mùa
Mây trắng trời phiêu
lãng
Trăng nào
rụng lối xưa? (Nhớ Đông Sơn - PKT Mây Tần)
Mấy
năm gần đây, thật ra tôi cũng đã hơn một lần
tìm về chốn cũ. Để thấy mình là người
khách lạ. Để thấy rõ được một lần
rồi thôi là đời đã đổi, bến cũ đò
xưa nay đã thành phố thị cả rồi.
Tiền
bất kiến cổ nhân/ Hậu bất kiến lai giả/
Niệm thiên điạ chi du du / Độc sảng nhiên nhi thế há
(Đăng U Châu Đài Ca - Trần Tử Ngang 651-702)
Trước,
người xưa không thấy
Sau, ai đợi ai chờ
Lạc lõng giữa trời thiên cổ
Lệ nào vơi nỗi
bơ vơ! (Bài Ca Trên Đài U Châu - PKT Mây Tần)
Vâng,
là như vậy đó. Đã là một khoảng cách dài
hơn nửa đời người tuy vẫn còn lẫn lộn
không thể phân biệt được giữa tôi xưa và
tôi nay. Con chữ dù đã ngừng tiếng nói nhưng mỗi
lần đọc lại lòng riêng vẫn không khỏi xao xuyến
bâng khuâng về một nỗi nhớ vu vơ lúc này đã
không còn rõ nét nữa. Thương lắm. Đọc cho vui thôi.
PKT 11/02/2018
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
________________________________________________________________
Tháng 10 Nhạn Trốn Lạnh
PKT- 10/22/2018
___________________________________________________________________
Mới đây, nhận được thơ của một cựu
nữ sinh Đoàn Thị Điểm Cần Thơ hỏi thăm "năm
nay thầy có đi trốn lạnh ở đâu không", tôi
ngồi dịch lại bài "Nhạn trốn lạnh" này
gửi đi để thay lời cám ơn và để mọi người
cùng đọc cho vui thôi. Cầu chúc an lành ̣ PKT 10/21/2018
ĐỀ
ĐẠI DỮU LĨNH BẮC DỊCH
Tống Chi Vấn (636 - 712)
Dương nguyệt nam phi nhạn
Truyền văn chí thử hồi
Ngã hành thù vị dĩ
Hà nhật phục quy lai
Giang
tĩnh triều sơ lạc
Lâm hôn
chướng bất khai
Minh triêu vọng
hương xứ
Ưng kiến lũng
đầu mai
Tháng 10, trốn lạnh, nhạn bay về Nam / Nghe nói
bay đến đâu đó không hiểu sao lại bay ngược
trở về / Còn người sao cứ phải đi mãi nhỉ /
Ngày nào mới trở về nhà được đây / Sông
êm thủy triều vừa rút xuống / Lâm hôn chướng
khí chưa tan / Sáng ra, trời xuân, vời trông cố quận
/ Thương người xa xứ, cả một rừng mai vàng đã
nở hoa! (Viết Ở Quán Dịch Trên Rặng Núi Bắc
Đại Dữu)
Phụ Chú: Chuyện kể vào tháng 10, nhạn
ở phương Bắc, rủ nhau từng đàn bay về Nam, để
trốn lạnh. Ngang qua rặng núi mênh mông, thấy hoa mai nở
ngút ngàn, ngỡ mùa xuân ấm đã về, nên đã
bay ngược trở lại.
Hà Nhật Phục Quy Lai
PKT - Mây Tần
Tháng mười nhạn trốn
lạnh,
Đâu đó, không bay xa.
Còn khách đời phiêu bạt,
Ngày nao trở lại nhà?
Sông êm triều mới rút,
Rừng ám chướng chưa nhòa.
Sáng sớm bên trời lạ,
Thương ai mai nở hoa.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Phương Hà
xin phỏng dịch góp vui cùng Thầy và VTT
Đề Thơ
Tại Trạm Bắc Núi Đại Dữu
Trốn lạnh, xuôi nam, nhạn
sải bay
Giữa đường đổi
ý lại về đây
Thân ta năm
tháng đi biền biệt
Tâm trí
bao lần nhớ quắt quay
Triều thấp,
dòng sông buồn phẳng lặng
Rừng
xa , sương khói tỏa nhòa phai
Sáng
ra, vọng ngóng về quê cũ
Bát
ngát một vùng mai mãn khai.
Phương Hà phỏng dịch
______________________________________________________________________________________________
Độc Thoại
PKT 10/01/2018
Thôi đã ba chìm bảy nổi
Đổi đời bão táp đẩy
đưa
Xứ người sớm
chiều mưa nắng
Có nói
gì thêm cũng thừa
Sống
sót một thời chiến loạn
Hồn nhiên tuổi dại không còn
Ngồi nghe gió đùa tóc rối
Mà vui với tấm lòng son
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
MỘ XUÂN HOÀI CẢM
Thơ Đới Thúc Luân. Bản dịch Phạm Khắc Trí, Đỗ Chiêu Đức,
Songquang, Quên Đi, Mai Xuân Thanh
______________________________________________________________________________________________________________________________________
_________
Mượn ý mượn lời
người xưa, ghi lại đôi chút nỗi niềm còn cảm
nhận được trong một khoảnh khắc về cuối
xuân của một đời người xa xứ. Cũng chỉ
là mong để đọc cho vui với nhau thôi trong lúc đầu
óc còn tỉnh táo chưa đến nỗi "I haven't lost my mind /half
of it just wandered off /and the other half went looking for it ". Liên tưởng lang bang: "Người
đi một nửa hồn tôi mất / Một nửa hồn
kia bỗng dại khờ " (không rõ tác giả, nhớ là đọc
được ở đâu đó thời trung học). Cầu chúc
tất cả mọi người mà tôi hằng quý mến luôn được an lành. Trân
trọng. PKT 08/01/2018
MỘ XUÂN HOÀI CẢM
Đới Thúc Luân (732 - 789)
Đỗ Vũ thanh thanh hoán
khách sầu
Cố viên hà
xứ thử đăng lâu
Lạc
hoa phi nhứ thành xuân mộng
Thặng
thủy tàn sơn dị tích du
Ca phiến
đa tình minh nguyệt tại
Vũ
y vô ý thái vân thu
Đông Hoàng
khứ hậu thiều hoa tận
Lão
phố hàn hương biệt hữu thu
CUỐI XUÂN VÀ
NỖI NHỚ
PKT 08/01/2018
(Nghe
tiếng cuốc kêu, động lòng cố quốc tha hương/
Bước lên lầu cao nhìn ra ngoài xa không biết quê nhà
nơi nao/
Đương lúc, hoa rụng
tơ bay một trời xuân mộng/ Cảnh quan sông núi giờ
đã điêu tàn không còn như trước nữa/
Nhớ lại thuở nào ca quạt đa
tình một vầng trăng sáng lung linh/ Áo múa vô ý phất
phơ đẹp như mấy dải mây thâu lượn lờ lưng
trời/ Chúa Xuân nay đã đi rồi, hoa nở muôn hồng
nghìn tiá cũng đã tàn theo/ Bỏ lại ai kia vườn xưa hương
lạnh và nguyên cả một mùa thu buồn)
Nghe tiếng
cuốc kêu động khách sầu,
Lầu cao dõi mắt bóng quê đâu.
Tơ hoa bay rụng trời thơ mộng,
Sông núi hoang tàn cảnh bể dâu.
Ca quạt lung linh vầng nguyệt tỏ,
Áo xiêm lất phất áng mây thâu.
Xuân đi bỏ lại đời cô lữ,
Hương lạnh vườn xưa nỗi
bạc đầu.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Đỗ Chiêu
Đức tham gia với các phần sau đây :
1. Bản tiếng Hán cổ của bài thơ :
暮春懷感
Mộ Xuân Hoài Cảm
戴叔倫
Đới Thúc Luân
杜宇聲聲喚客愁,
Đỗ Vũ thinh thinh hoán khách sầu,
故園何處此登樓。
Cố viên hà xứ thử đăng lâu.
落花飛絮成春夢,
Lạc hoa phi nhứ thành xuân mộng,
剩水殘山異昔遊。
Thừa thủy tàn sơn dị tích du.
歌扇多情明月在,
Ca phiến đa tình minh nguyệt tại,
舞衣無意綵雲收。
Vũ y vô ý thái vân thâu.
東皇去後韶華盡,
Đông hoàng khứ hậu thiều hoa tận,
老圃寒香別有秋。
Lão phố hàn hương biệt hữu thu.
Đới Thúc Luân
Mộ Xuân Hoài Cảm
2. Chú Thích :
* Đỗ Vũ : là
vua của nước Thục (1057 trước Công Nguyên), xưng là Vọng Đế,
sau Thục bị Tần thôn tính, tương truyền khi chết hóa thành
chim Đỗ Quyên mà ta quen gọi là chim cuốc, miền Nam gọi là con
Quấc.
Cho nên Thục Đế, Vọng
Đế, Đỗ Vũ, Đỗ Quyên đều dùng để ám chỉ
con chim Quấc.
* Đông Hoàng : là Ông hoàng ở
hướng đông. Đông phương Giáp Ất Mộc thuộc mùa Xuân,
nên Đông hoàng là Chúa mùa Xuân.
* Thiều Hoa :
là khoảng thời gian hoa mộng, thường dùng để chỉ 3 tháng
của mùa xuân.
* Lão Phố : là Vườn xưa, là
quê xưa.
3. Dịch Nghĩa :
Lòng hoài cảm ở cuối mùa xuân
Từng tiếng từng tiếng chim quấc gợi sầu thêm cho khách xa quê.
Ta lên lầu trông ngóng cũng không thấy được quê hương
ở nơi đâu. Hoa rụng liễu bay trước gió như giấc mộng
xuân, nước thừa núi lụn chẳng còn giống như ngày xưa
đã từng đi dạo. Chiếc quạt ca múa ngày xưa đa tình
như vầng minh nguyệt hãy còn đây, nhưng mãnh vũ y thì vô
tình đã phai màu nằm trong một xó. Chúa xuân đã đi
rồi thì những ngày xuân tươi đẹp cũng đi qua, Trong vườn
cũ giờ đây lại đượm một mùi hương hiu hắt của
mùa thu !
4. Diễn Nôm :
Hoài
Cảm Cuối Xuân
Từng
tiếng cuốc kêu gợi khách sầu,
Lên lầu chẳng thấy bóng quê đâu.
Liễu bay hoa rụng ngờ như mộng,
Nước thải non mòn chẳng giống xưa
Chiếc quạt đa tình như nguyệt rạng
Vũ y vô ý nhạt hương thừa.
Chúa xuân gom hết mùa xuân thắm,
Vườn cũ thu buồn hương lạnh đưa !
Lục bát :
Cuốc kêu tiếng tiếng gợi sầu,
Vườn xưa đâu tá, lên lầu ngóng trông.
Liễu bay hoa rụng mênh mông,
Nước thừa non thải chạnh lòng cảnh xưa
Quạt đa tình ánh trăng thưa,
Vũ y phai nhạt hương thừa nằm trơ.
Chúa xuân gom hết ý thơ,
Vườn xưa thu lạnh ngẩn ngơ hương thừa.
Đỗ Chiêu Đức
SONGQUANG phỏng dịch:
Hoài
cảm cuối Xuân
(Y tựa đề
bài diển nôm của Ông Đồ ĐCĐ)
Nghe tiếng quấc gợi sầu
lữ khách
Lên lầu cao ngóng bóng
quê nhà
Mộng Xuân liễu biếc
thềm hoa
Non mòn ,nước đọng
như là ngày xưa
Quạt đa tình
hương thừa còn đó
Mảnh
vũ y trong xó nằm đây
Chúa
Xuân mang hết mộng say
Vườn xưa
hiu hắt lá lay Thu sầu
songquang
8/2/18
QUÊN ĐI:
Cảm Xúc Cuối Xuân
Tiếng
quấc kêu làm dạ khách đau
Muốn nhìn quê cũ đến lầu cao
Hoa rơi tơ thả dường như mộng
Núi lở nước tràn khác thuở nao
Điệu quạt lắm tình trăng ghé lại
Áo xiêm chẳng ý kéo mây vào
Nàng xuân đâu nữa mà tươi
thắm
Chốn cũ hương thu lặng
lẽ chào.
Quên Đi
MAI XUÂN THANH:
1) CUỐI XUÂN
HOÀI CẢM
Cuốc kêu từng tiếng khách ê chề
Trông ngóng trên lầu chẳng thấy
quê
Hoa rụng liễu bay mùa hết
mộng
Nước thừa núi
lụn cảnh còn mê
Quạt ca buổi
trước trăng mờ tỏ
Mảnh
vũ y nay áo não nề
Xuân mãn
phai tàn đâu sắc thắm
Vườn
xưa hương dậy bóng thu hề
Ngày 03/08/2018
2) XUÂN Đi CÒN NHỚ
Quyên kêu mấy
tiếng khách sầu
Lầu
cao trông ngóng quê đâu thấy gì
Tơ bay hoa rụng xuân đi
Nước
tràn núi lỡ khác chi thuở nào
Quạt ca trăng tỏ thanh tao
Áo
xiêm lất phất gió vào như mây
Xuân tàn héo hắt đó đây
Vườn xưa hương thỏang ngất ngây thu chào
!
Ngày 03/08/2018
3) XUÂN
CẢM CUỐI MÙA
Quyên kêu lay động khách xa sầu
Quê cũ lên lầu có thấy đâu
Hoa rụng tơ bay mùa giấc mộng
Non mòn núi lỡ nước nương
dâu
Lung linh ca quạt vừng trăng sáng
Lất phất xiêm y mây gió nhàu
Xuân mãn càn khôn chồi nảy lộc
Vườn xưa hương tỏa ngát đêm
thâu
Mai Xuân Thanh
Ngày 03/08/2018
_____________________________________________________________________
TRANH XƯA VÀ
TÔI
*** Từ một bức tranh
xưa, (xin bấm vào khung hình để thấy được rõ
hơn), tôi đã có được vài phút giây giữa thực
và mộng. Mong được chia sẻ với thân quen chút thoáng
cảm xúc này, dù đã ghi vội, để đọc cho vui. PKT
04/28/2018
Nón lá, ngồi câu, không đợi cá,
Cảnh đời sông nước, giấc
mơ tiên.
Nhánh mai nở muộn
phô hương sắc,
Một cõi
trời riêng, sạch lụy phiền.
*** Và, lòng trần còn nặng với
ít nhiều tâm sự cuối đời, chắc không ai nỡ
trách. PKT 04/29/2018
Nón lá, ngồi câu, không đợi cá,
Lòng không mong đợi, nghĩ gì đây.
Bồng bềnh góc bể cùng trăng
gió,
Lãng đãng ven trời với
nước mây.
Ngày tháng tha
hương, đời lữ thứ,
Sáng
chiều xứ lạ, kiếp lưu đầy.
Ôm cần, dây động, chẳng buồn giật,
Hồn mãi nghe xa cá gọi bầy.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
HỌA:
Ông Câu
Ướt háng còn tiền
Khô háng cạn tiền
Nước
kém ăn nhậu phủ phê
Nước
rong mua rượu chịu tiệm !
( Vè của những ông câu đồng quê)
Xuồng con , cần trúc,
từng con cá
Khói ấm, nồi cơm
, mỗi bữa đây.
Khô ướt
cà rèm che hướng gió
Đói
no mực nước dõi màu mây
Ngư
ông đâu biết buồn cô lữ
Kiếp
sống nào than khổ đọa đày
Lữ Vọng chờ thời câu chẳng giật
Lấy chi nuôi sống vợ con bầy?
Cao Linh Tử
1/5/2018
Câu và
cá.
Bọt nổi phao chìm không giật cá.
Xuồng con chở nặng nỗi sầu đây.
Ven bờ cuốc gọi buồn con nước.
Cuối bãi người trông sáng đám mây.
Trôi dạt dòng đời thân biệt xứ.
Linh đinh sóng bạc phận lưu đày.
Vấn thiên mùa bão ngư loài lạc.
Mắc cạn khi nao sẽ nhập bầy?
Nguyễn Thị
Trọng
2/5/2018
ĐỢI CHỜ
Người
đi một thuở biệt tăm cá,
Cô
lái ngày nào lặng lẽ đây.
Nón lá mặt che sầu ánh mắt,
Mái đầu tóc xoã trắng màu mây.
Má hồng đâu nữa, vành trăng
khuyết,
Bến cũ còn đây,
nỗi nhớ đầy.
Bìm bịp
thê lương chiều nước lớn,
Vọng phu chờ đợi cảnh ai bầy?
Mailoc
5-02-18
DẤU XƯA
(Gửi
Họp Mặt PTG-ĐTĐ San Jose 5/2018 - PKT 04/06/2018)
ĐH 2007-Houston Texas
Mỗi
năm một lần họp mặt,
Tôi
về tìm lại dấu xưa.
Lớp
học, bảng đen, phấn trắng,
Sân
trường, sáng nắng, chiều mưa.
Đã bao nhiễu nhương
thế sự,
Đã bao vật
đổi sao dời.
Vẫn còn
chút tình muôn thuở,
Vẫn
còn chút nghĩa một thời.
Trò xưa, đứa còn, đứa mất,
Bạn xưa, lác đác sao thưa,
Tôi xưa, tuổi già lơ láo,
Xuôi dòng năm tháng đẩy đưa.
Ngày
xưa, ôi chao dấu xưa,
Thương
nhau biết mấy cho vừa.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
FOR EASTER DAY 2018
Xin được chia xẻ đôi
dòng cảm nghĩ với thân quen và con cháu trong nhà nhân ngày
Lễ Phục Sinh 04/01/2018.
Cầu
chúc thân tâm an lạc. PKT 03/31/2018
Cho Ngày Phục Sinh 2018 (04/01/2018)
Một đời thập
tự giá
Ngày Phục Sinh, đánh
bạo, hỏi thầm
Con tội
gì Chúa ơi?
For Easter Day 2018 (04/01/2018)
My life has been crucified
Daring to ask, even in silence, on Easter
What crime I have committed?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
XUÂN DẠ ĐỘC
THƯ
Không dám lạm
bàn chuyện xưa nay, cũ mới, thực hư, danh lợi, anh
hùng ̣ Chỉ là muốn được chia xẻ với thân
quen, với tấm lòng qúy mến của tôi, chút thú vui ngồi
đọc sách xưa trong một đêm trời đất mới
vào xuân. PKT 03/29/2018
XUÂN DẠ ĐỘC THƯ
Cao Bá Quát (1809 - 1854)
Kim nhân bất
kiến cổ thời xuân
Trù
trướng kim xuân đối cố nhân
Thế sự kỷ hà kim bất cổ
Nhãn tiền mạc nhận huyễn vi chân
Kỷ đa danh lợi chung triêu vũ
Vô số anh hùng nhất tụ trần
Tự tiếu tục câu phao vị đắc
Nhĩ lai huề quyển thái chuân chuân
ĐỌC
SÁCH ĐÊM XUÂN
PKT - 03/29/2018
Người
nay không thấy thời xuân trước / Xuân mới, người
xưa, luống ngậm ngùi / Thế sự bao điều nghĩ
là mới mà thực ra là đã cũ / Trước mắt
chớ vội nhầm những chuyện hư là chuyện thực
/ Lòng ham những danh những lợi đã tiêu tan sau cơn mưa
sáng tạnh / Vô số anh hùng trước đây đã mai một
giờ chỉ còn là một đống cát bụi trong cõi hồng
trần / Tự cười mình vẫn còn vướng mắc
chút thói tục trần gian chưa buông bỏ được / Gần
đây, mỗi khi cầm quyển sách lên đọc, là lại
suy nghĩ đến mê mẩn miên.
Đọc sách đêm Xuân
Người nay không thấy thời xuân cũ,
Xuân mới, người xưa, luống
nghẹn lời.
Mới, cũ đổi
thay như mộng ảo,
Thực, hư
lẫn lộn giống trò chơi.
Đâu nào danh lợi, cơn mưa sáng,
Bao nả anh hùng, đống bụi đời.
Hệ lụy trần gian, cười tự
trách,
Đêm xuân đọc sách,
chút vui thôi.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
______________________________________________________________________
Một kỷ niệm
đầu năm 2018, thay lời cầu chúc bình an , gửi đến
mọi người thân qúy ̣
PKT 03/19/2018
Một đêm trăng, thức
trắng, giữa sa mạc Al Maha ở Dubai, 01/02/2018 ̣
Chiếc đồng hồ khuya
tích tắc
Vầng trăng không
tuổi trên cao im lìm giữa sa mạc
Đâu nghe thời gian trôi
A white-night ,under moonlight , in the middle of Al Maha , a desert in
Dubai on 01/02/2018
The late-night clock is ticking
The
not-aged moon is up there silently in the desert
Who cares
the time passes by
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
To You, My Forever Love!
Một
ngày đầu năm mới , một giấc mộng xuân , mấy
vần thơ haiku vụng cũ , và một chút tình thơ dại thuở
nào . To you , my Forever Love ! PKT 02/26/2018
Phố
cũ nhìn lạ lẫm
Người
về lạc bước vỉa hè quen
Tiếng
ve sầu râm ran
Khung trời xanh tuổi dại
Đường xưa em nón nghiêng tóc thả
Hoa nắng động lao xao
Quả bàng khô
rụng khẽ
Nồi kê ai bếp
còn đỏ lửa
Rượu Tầm
Dương quên say
Sóng êm sau lũ dữ
Phận bèo ngơ ngác lạc bờ xa
Ta mất nhau rồi sao ?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
TRỪ
DẠ TÁC
Nỗi lòng
của một kẻ tha hương trong đêm giao thừa qua một bài
thơ xưa ̣ Gửi thân quen đọc để thương nhau
hơn ̣ PKT 02/12/20108
Trừ Dạ Tác
Cao Thích (702 - 765)
Lữ quán hàn đăng độc bất
miên
Khách tâm hà sự chuyển
thê nhiên
Cố hương kim dạ
tư thiên lý
Sương mấn minh
triêu hựu nhất niên
Dịch Xuôi : Bài Thơ Làm Trong
Đêm Giao Thừa
PKT 02/12/2018
Một
mình với ngọn đèn khuya lạnh trong quán trọ không ngủ được
Lòng bỗng dưng buồn xa vắng
không hiểu vì sao
Đêm
nay nhớ về quê cũ ngàn trùng cách biệt
Sáng mai lại thêm một tuổi cho cái
đầu tóc bạc này nữa rồi
Trừ Dạ Tác
PKT 02/12/2018
Quán lạnh, đèn khuya , mình với bóng
,
Dưng buồn, trăn trở, biết
về đâu .
Quê nhà nay đã
ngàn trùng cách,
Mai lại một
năm nữa bạc đầu .
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.co
Cuối năm tự hỏi
QUO VADIS?
Cuối
năm, một ngày sau Ông Táo đã về trời , ngày 24
tháng chạp 02/09/2018 , dưới trần đã không còn ai ghi chuyện
phải quấy , và một câu hỏi từ thuở tóc còn
xanh môi còn đỏ má còn hồng cho mãi đến nay da đã
mồi tóc đã bạc mà vẫn chưa có được câu
trả lời ̣ Quo vadis / Where are you going ? Gửi thân quen đọc
cho vui thôi ̣ PKT 02/09/2018
QUO VADIS ?
PKT 02/09/2018
Về đâu về đâu
Nước chảy dưới cầu
Một đã qua rồi đâu trở lại
Lưng trời cánh mỏi rướn bay mau
Về
đâu về đâu
Đau xót
vàng thau
Xa nhau từ thuở thu chia
cắt
Thôi rồi bao nỗi
hờn bể dâu
Về đâu về đâu
Đường đời muôn lối
Tình thơ một thuở
Cuối đời vẫn mãi nhớ thương
nhau
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
ĐÔI LỜI THƠ VỤNG TIỄN NHAU
Lý
Bạch, Phạm Khắc Trí, Phương Hà, Mai Xuân Thanh, Đỗ Chiêu Đức,
Mailoc
HOÀNG HẠC LÂU TỐNG MẠNH HẠO NHIÊN CHI QUẢNG
LĂNG
Lý Bạch (701 - 762)
Cố
nhân tây từ Hoàng Hạc Lâu
Yên
hoa tam nguyệt há Dương Châu
Cô
phàm viễn ảnh bích không tận
Duy kiến Trường Giang thiên tế lưu
Cảm Ý :
Từ Lầu Hoàng Hạc Tiễn Mạnh Hạo Nhiên Đi Quảng
Lăng
PKT 01/16/2018
Tiễn đưa
người bạn thân xưa từ hướng tây Lầu Hoàng
Hạc
Giữa mùa hoa xuân muộn
, lung linh sương khói , nhẹ bước xuống thuyền đi Dương
Châu
Nhìn theo cánh buồm côi
mãi trôi mất hút vào khoảng không xanh biếc
Cho đến khi chỉ còn thấy dòng Trường
Giang vẫn sóng nước cuộn chảy mênh mông bên trời
ĐÔI
LỜI THƠ VỤNG TIỄN NHAU
Kính
gửi Hương Hồn Niên Trưởng Nguyễn Văn Trường
tạ thế ngày 01/03/2018 - PKT 01/16/2018
Lầu Hạc người đi về chốn
nào ,
Giữa mùa hoa khói muộn
lao xao .
Buồm côi mất hút
ngoài khơi vắng ,
Sóng nước
Trường Giang , những dạt dào .
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Tiễn Bạn
Lầu
Hoàng tiễn biệt bạn thân xưa
Xuân
muộn, sương mờ, gió nhẹ đưa
Ẩn khuất, thuyền trôi vào khoảng biếc
Chỉ còn sông rộng sóng xô bờ.
Phương Hà phỏng dịch
Người
Xưa Đưa Tiễn
Tây lầu Hoàng Hạc người đưa
tiễn
Bạn hướng Dương Châu
sương khói mờ
Xuân muộn thuyền
buồm đi mất dạng
Trường Giang
sóng nước cõi xa mơ
Mai Xuân Thanh
Ngày
16 tháng 01 năm 2018
Đỗ
Chiêu Đức tham gia với các phần sau đây :
1. Bản chữ Hán cổ của bài thơ :
黃鶴樓送孟浩然之廣陵
Hoàng Hạc Lâu Tống Mạnh Hạo Nhiên Chi Quảng Lăng
李白 Lý
Bạch
故人西辭黃鶴樓, Cố
nhân tây từ Hoàng Hạc Lâu,
煙花三月下陽州。
Yên ba tam nguyệt hạ Dương Châu.
孤帆遠影碧空盡, Cô
phàm viễn ảnh bích không tận,
惟見長江天際流。 Duy
kiến Trường Giang thiên tế lưu.
* Hoàng Hạc Lâu là một danh thắng nằm
ở TP Vũ Hán( tỉnh Hồ Bắc ) của Trung Hoa, được xây dựng
trên Hoàng Hạc Cơ của Xà Sơn thuộc hạ lưu của sông
Trường Giang( con sông dài nhất Trung Hoa, phát nguyên từ Cao Nguyên
Thanh Tạng chảy ra biển đông ).
* Tống : là Đưa tiễn.
* Mạnh Hạo Nhiên 孟浩然:Bạn vong niên lớn hơn Lý
Bạch, người bạn tài hoa mà Bạch rất ngưỡng mộ.
* Chi
之:là Đi đến.
* Quảng Lăng 廣陵:Tức Dương
Châu ngày nay.
* Cố nhân 故人:là
Người xưa, là Bạn cũ, kể cả người yêu cũ và vợ
đã ly dị, tất cả đều là CỐ NHÂN !
* Từ : là
Từ biệt là Giả biệt.
* Yên Hoa 烟花:là Khói và
Hoa. Ở đây chỉ Những cây dương liễu xanh và hoa trắng bay
phất phơ như sương khói và Hoa xuân nở đẹp rực rỡ,
nên YÊN HOA là từ chỉ cảnh đẹp của mùa xuân.
* Hạ
下 : Tính từ là Dưới. Động từ là Đi xuống.Còn
được đọc là HÁ.
* Bích
Không Tận 碧空盡:Bích Không là Bầu trời xanh biếc.
Tận là Tận cùng. Nên BÍCH KHÔNG TẬN là ở tận cùng
của bầu trời xanh biếc.
* Duy Kiến 唯见:là Chỉ thấy.
* Thiên Tế 天际: là Đường Chân Trời.
NGHĨA BÀI THƠ :
Từ Hoàng Hạc Lâu đưa Mạnh Hạo Nhiên về Quảng Lăng
Người bạn cũ đã từ biệt
ta nơi phía tây của lầu Hoàng Hạc nầy để đi về đất
Quảng Lăng Dương Châu tươi đẹp mơ màng trong tháng ba của
mùa xuân đang độ nầy. Ta nhìn theo bóng dáng của cánh
buồm đơn độc mất hút dần trong nền trời xanh biếc đến
khi chỉ còn thấy có nước của sông Trường Giang chảy mãi
về phía chân trời...
Lý Bạch không nói gì đến tình cảm thắm thiết của
mình với " cố nhân ", nhưng qua hình ảnh đứng nhìn
theo cánh buồm của chiếc thuyền chở bạn đi đến khi mất hút
trong bầu trời xanh mà vẫn còn nhìn mãi dòng nước chảy
đã đưa bạn đến tận phía chân trời, ta cũng thấy
được sự quyến luyến vô vàn của một tình bạn nồng
nàn thắm thiết đến cở nào !
Đây là một trong những bài
thơ đưa tiễn nổi tiếng của Đường thi.
DIỄN NÔM :
Giả từ
Hoàng Hạc phía lầu tây,
Xuân đến Dương Châu rực cỏ cây.
Chỉ thấy cánh buồm côi khuất dạng,
Trường Giang nước chảy lẫn trời mây !
Lục bát :
Tạ từ Hoàng Hạc về tây,
Dương
Châu đang độ hoa bay xuân về.
Nhìn
theo buồm lẻ ủ ê,
Trường Giang nước chảy não nề trời mây !
Đỗ Chiêu Đức
Góp
đôi vần cùng anh như để đưa tiễn hương hồn của
Thầy Nguyễn văn Trường về miền hoa khói rực màu nơi cõi
Vĩnh Hằng.
Kính anh
ML
Tiễn Người
Hoàng Hạc lầu tây tiễn bạn rồi,
Dương Châu hoa khói tít mù khơi.
Buồm côi heo hút trong mây biếc,
Sóng nước Trường Giang tận cuối
trời !
Mailoc
RẰNG
TÔI CHÚT PHẬN
GS Phạm Khắc Trí tại Cần Thơ, cuối năm
2017
Giáng Sinh là Thương Yêu và Chấp
Nhận ̣"Rằng Tôi Chút Phận" như đôi lời
cảm tạ thân quen về chấp nhận và thương yêu đã
dành cho, mặc dầu ̣ PKT - Giáng Sinh 2017
RẰNG TÔI
CHÚT PHẬN
PKT 12/24/2017
Ôi thương
lắm cái tình nhà giáo,
Cả
một đời kết nghĩa với trường.
Mặc đổi thay hệ lụy gió sương,
Chiếc thân tằm gửi vẫn
tơ vương.
Hạc vàng một thuở đâu quay lại,
Mây nổi ngàn năm đã trắng
trời.
Tần số âm ba thiên
cổ lụy,
Mãi còn vương
vấn, tội nhau thôi.
Lần lữa góc trời năm tháng
lụn,
Sớm chiều lãng đãng
với buồn vui.
Ngỡ nghe chim
hót nơi vườn cũ,
Lòng kẻ
tha hương những ngậm ngùi.
Tri Khac
Pham
Phamid1934@gmail.com
GS PKTrí &
các GS tham dự Họp Mặt Nhóm 68-75 lần thứ 29 tại Cần Thơ 16-12-2017
THAY LỜI AI ĐIẾU
Hay tin một tuổi 84 mới vừa
giã từ trần thế, một tuổi 84 khác, ven trời,
ngồi viết mấy dòng này, không phải cho người đã
ra đi, mà chỉ mong được hiểu là, thay cho đôi lời
ai điếu, chân tình chia xẻ với người còn ở
lại, về chuyện khổ đau của một kiếp người,
giới hạn 100 năm, trong vòng sinh bệnh lão tử.
Sách
xưa khuyên ta sống theo lẽ tự nhiên của Tạo Hoá và nên
hiểu biết phân biệt chuyện xảy ra thuộc loại
có thể kiểm soát hay không thể kiểm soát được.
Tử biệt, ai cũng vậy, là ngoài tầm kiểm soát
của con người, not under our control, là chuyện không thể tránh
được. Còn đau buồn là cảm xúc trong ta, under our control, có
thể kiểm soát được, là có thể tránh được.
Vả lại, ta cũng không nên đau buồn mãi, có thể người
đi, còn quyến luyến vì thế mà không dứt
được nợ trần. Như vậy, vấn đề giản
dị chỉ còn là một thay đổi thái độ để
chế ngự được đau buồn. Is it a shift in attitude needed in order
to overcome the suffering?
Vâng, chỉ là thay đổi thái độ, nhưng
làm cách nào để có thể thay đổi được
thái độ thì thực tình, vì hiểu biết hạn
hẹp, nên không dám lạm bàn ở đây. Chỉ biết thành
tâm cầu nguyện cho người đi dứt bỏ được
mọi quyến luyến thế tục để về an nghỉ đời
đời nơi Cõi Phật và cầu chúc cho người ở
lại sớm vơi bớt đau buồn để còn sống
vui với thân quen ở những ngày tháng còn lại trên cõi
đời này.
Thân kính. PKT
10/16/2017
Đạo Pháp Tự Nhiên - Sống Theo Lẽ
Tự Nhiên - Đạo Đức Kinh - Lão Tử
Hữu vật hỗn thành / Tiên thiên
địa sanh / Tịch hề liêu hề / Độc lập nhi bất
cải / Châu hành nhi bất đãi / Khả dĩ vi thiên hạ mẫu
/Ngô bất tri kỳ danh / Tự chi viết Đạo / Cưỡng chi
viết Đại / Đại viết thệ / Thệ viết viễn
/ Viễn viết phản //Cố// Đạo đại thiên đại
/ Địa đại vương diệc đại / Vực trung hữu tứ
đại / Nhi vương cư kỳ nhất yên / Nhơn pháp Địa / Địa
pháp Thiên / Thiên pháp Đạo / Đạo pháp Tự Nhiên (Đạo
Đức Kinh - Chương 25)
There is something that is perfect in its disorder / Which is born before
Heaven and Earth / So silent and desolate !/ It establishes itself without renewal / Functions universally without lapse /
We can regard it as the Mother of Everything / I don't know its name / Hence , when force to name it , I call it "Tao"
/ When forced to categorize it , I call it great / Greatness entails transcendence / Transcendence entails going far /Going
far entails return / Hence , Tao is great , heaven is great / The Earth is great and the human is also great / Within our
realm there are four greatnesses / and the human being is one of them / Human beings follow the Earth / Earth follows Heaven
/ Heaven follows the Tao / The Tao follows the way things are (Charles Muller)
What preceded life ? The
earth / What preceded the earth ? The universe / What preceded the universe ? / The soundless and shapeless , origin of origins
/ Ever transforming and having no beginning nor end / This Mother of the universe is boundless ,and nameless / But if we want
to share with you anything / About this remarkable non-existing executor / we must invent a name for it / We call it the Tao
because Tao means great / Incredibly great because it occupies infinite space / being fully present in the whole universe
/ and in every infinitesimal particle / Because this Great Integrity created the universe / And the universe created the earth
/ And the earth creates us / We are all incredibly great / Life derives from the nature of the earth / The earth derives from
the nature of the universe / The universe derives from the nature of the Great Integrity / And the Great Integrity is the
omnipresent , omnigenous omniform / The universal material and spiritual substance / and the holoversal interlinkage
and coition of existence (Naming The Nameless - Ralph Alan Dale)
Có
một thực thể hỗn tạp thành tựu trước
cả trời đất / Tịch mịch , trống không / Đứng
riêng một mình , không biến đổi / Chuyển động
không ngừng / Có thể coi là nguồn gốc của tạo
vật / Ta không biết nó là gì / Gọi nó là Đạo
/ Miễn cưỡng mà nói , nó lớn vô cùng / Lớn
rộng lan đi xa / Xa rồi lại quay ngược trở về //
Cho nên // Đạo lớn ,Trời lớn / Đất lớn , Người
cũng lớn / Trong thiên hạ có bốn cái lớn / Mà Người
là một / Người theo lẽ của Đất / Đất theo
lẽ của Trời / Trời theo lẽ của Đạo / Đạo theo lẽ
của Tự nhiên (PKT)
Lạm Bàn : Nhưng, thế
nào là sống theo lẽ của Tự Nhiên để
có thể hoà hợp được với người và
với trời đất ? Là sống theo : "the ways
things are" theo hiểu biết của Charles Muller , là "go
with the flow " theo hiểu biết của Raph Alan Dale , là hãy cứ
"vi vô vi, sự vô sự , vị vô vị"
- hãy làm ,hãy lo ,hãy ăn ở như mình nghĩ là phải làm
, phải lo, phải ăn ở sao cho phải lẽ , còn hậu quả ra sao
, có vừa ý hay không, thì cũng nên chấp nhận và
nên "dĩ đức báo oán" - lấy đức
báo oán , theo như trong Đạo Đức Kinh ?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Đôi Lời
Hay Ý Đẹp Trong Đạo Đức Kinh Của Lão Tử
01 - Tri nhân giả trí / Tự tri giả
minh / Thắng nhân giả hữu lực / Tự thắng giả
cường / Tri túc giả phú /(Chương 33)
Biết được
người là trí ,là hiểu biết khôn ngoan / Nhưng , biết
được chính mình mới thực là sáng suốt /
Thắng người, hơn người phải có thực lực
/ Nhưng , thắng được mình , hơn được chính
mình mới thực là người mạnh / Biết đủ là
giàu
02 - Thậm ái tất đại phí / Đa tàng tất
hậu vong / Tri túc bất nhục / Tri chỉ bất đãi / Khả
dĩ trường cửu (Chương 44)
Hám danh lợi quá
thì tổn hại nhiều / Tích trữ nhiều thì sẽ mất
nhiều / Biết đủ sẽ không bị nhục / Biết ngừng
sẽ không bị nguy / Mà còn có thể giữ được
lâu dài
03 - Họa mạc đại ư bất tri túc / Cữu mạc
đại ư dục đắc / Cố/ Tri túc chi túc / Thường
túc hĩ (Chương 46)
Không cái họa nào lớn bằng
không biết đủ / Không cái hại nào lớn bằng tham
lam muốn lấy cho kỳ được / Vậy nên / Biết
đủ là đủ thì mới được luôn đủ ̣
04
- Thánh nhân vô thường tâm / Dĩ bách tính chi tâm vi tâm
/ Thiện giả ngô thiện chi / Bất thiện giả ngô diệc
thiện chi / Đắc thiện hĩ / Tín giả ngô tín chi / Bất
tín giả ngô diệc tín chi / Đắc tín hĩ (Chương 49)
Thánh
nhân hiểu người , lấy tâm của người làm tâm
của mình / Với người lành, lấy lòng lành mà cư
xử / Với người không lành , cũng lấy lòng lành
mà cư xử / Như vậy sẽ được mọi chuyện
lành / Với người thành tín , lấy thành tín đối
đãi / Với người không thành tín , cũng lấy thành
tín mà đối đãi / Như vậy sẽ được thành
tín
05 - Tri giả bất ngôn / Ngôn giả bất tri (Chương
56)
Người khôn không nói nhiều / Người nói
nhiều không khôn
06 - Vi vô vi / Sự vô sự / Vị
vô vị / Đại tiểu đa thiểu / Báo oán dĩ đức
(Chương 63)
Sống ở đời , hãy cứ làm, cứ
lo, cứ ăn ở theo tự nhiên / Coi lớn ,nhỏ ,nhiều,
ít như nhau không khinh không trọng / Nên lấy đức báo
oán
07 - Thị dĩ Thánh nhân / Dục bất dục / Bất quý
nan đắc chi hóa / Học bất học / Phục chúng nhân chi sở
quá / Dĩ phụ vạn vật chi tự nhiên / Nhi bất cảm vi
( Chương 64)
Vậy nên Thánh nhân /Lòng không tham / Không chuộng
của hiếm quý khó lấy được / Học hỏi lẽ Đạo
/ Giúp mọi người , mà không xen vào chuyện riêng tư ,
tự hối quay về đường ngay lối phải , cùng
nhau sống thuận theo tự nhiên với đổi thay của
Tạo vật
08 - Ngã hữu tam bảo /Trì nhi bảo chi / Nhất
viết Từ / Nhị viết Kiệm / Tam viết bất cảm
vi thiên hạ tiên (Chương 67)
Ta có 3 vật báu / Nắm giữ trân
quý / Một là Từ ái / Hai là Kiệm ái / Ba là Khiêm
ái , luôn tự đứng sau mọi người
09 - Tri bất
tri thượng / Bất tri tri bệnh (Chương 71)
Biết
mà nói như không biết là người khôn / Không biết
mà nói như đã biết là người mắc bệnh
10 - Nhu thắng cương / nhược thắng cường (Chương
78)
Mềm thắng cứng / Yếu thắng mạnh
11
- Tín ngôn bất mỹ / Mỹ ngôn bất tín / Thiện giả
bất biện / Biện giả bất thiện /Tri giả bất
bác / Bác giả bất tri (Chương 81)
Lời thực
thường không hoa mỹ / Lời hoa mỹ thường không thực
/ Người lành không tranh biện / Người tranh biện không
lành / Người khôn không nói nhiều / Người nói
nhiều không khôn
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Ngã Hữu Tam Bảo - Đạo
Đức Kinh - Lão Tử
Ngã hữu tam bảo /Trì nhi bảo chi
/ Nhất viết từ / Nhị viết kiệm / Tam viết bất
cảm vi thiên hạ tiên / Từ cố năng dũng / Kiệm cố
năng quảng / Bất cảm vi thiên hạ tiên / Cố năng thành
khí trưởng (Trích Chương 67 - Đạo Đức Kinh)
I have
three treasures that I hold and cherish / The first is compassion / The second is frugality / The third is not daring to put
myself ahead of everybody / Having compassion , I can be brave / Having frugality , I can be generous / Not daring to
put myself ahead of everybody / I can take the time to put perfect my abilities (Charles Muller)
The Great Integrity has given
us three treasures to cherish / The first is love / The second is moderation / The third is humility / If you love you will
be fearless / If you are moderate , you might always sense abundance in life / If you live in humility , you will be widely
trusted ( Ralph Alan Dale)
Ta có 3 vật báu / Nắm giữ trân
quý / Một là tính từ ái / Hai là tính kiệm ái
/ Ba là tính khiêm ái / Có từ ái ta mới có dũng
khí để bảo vệ người / Có kiệm ái ta
mới được sung túc để làm được chuyện
có ích / Có khiêm ái, luôn tự đứng sau mọi người
, ta mới được trọng vọng và tin cậy ̣ (PKT)
Lạm
Bàn : Nếu giữ được tính từ ái ,
kiệm ái , khiêm ái , ai người không thương mình cho được
?
PKT 09/26/2017
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Học Bất Học - Đạo Đức Kinh
- Lão Tử
THỊ DĨ THÁNH NHÂN /DỤC BẤT DỤC / BẤT QUÝ NAN ĐẮC
CHI HÓA / HỌC BẤT HỌC / PHỤC CHÚNG NHÂN CHI SỞ QUÁ / DĨ
PHỤ VẠN VẬT CHI TỰ NHIÊN / NHI BẤT CẢM VI (Trích Chương
64 - Đạo Đức Kinh - Lão Tử)
Therefore the sage / Desires non-desire
/ Does not value rare goods / Studies the unlearnable / So that she can correct the mistakes of average people / And aid all
things in manifesting their true nature / Without presuming to take the initiative (Charles Muller - Tao Te Ching - Lao Tzu)
Wise people
don't accumulate possessions /or teach anyone to amass things/ They devote themselves to the natural rhythms /that the Great
Integrity brings ( Go with the flow ! Ralph Alan Dale )
Vậy nên bậc thánh / lòng
không ham muốn / không chuộng vàng ngọc / học hỏi lời
ngay lẽ phải / khuyên bảo chúng sinh lạc lối quay về với
đạo / để cùng hòa nhập được vào vòng
sinh hóa của vạn vật một cách tự nhiên / như nhiên
. (PKT)
Lời Thêm : Mấy hôm
nay , xin được thú nhận với thân quen , đọc rồi
, đọc lại Đạo Đức Kinh , không biết đã mấy
lần mà tâm trí tôi vẫn còn đôi chỗ chưa
thông ̣ Làm sao cho tâm được an để "dục bất
dục" - muốn cái không muốn - cho lòng được
nhẹ ? Làm sao cho trí được sáng để "học bất
học" - học điều không học - để mong hiểu được
ít nhiều lẽ Đạo mà "go with the flow" , tìm về
một cuộc sống thuận với người và với
thiên nhiên ? Cho mình , phần nào an nhiên ở những ngày
tháng còn lại này ? Và ,may chăng , cho con cháu , một lối
sống thích hợp , trước những đổi thay mà mỗi
con người , dần dần , dường như đã không còn
được sống một cách tự nhiên như thuở ban
sơ Trời sinh ra nữa ? Cầu nguyện an lành cho mọi
người ̣ PKT 09/22/2017
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
ĐẠO ĐỨC KINH - LÃO TỬ: trích chương 33 & 71
TRI NHÂN GIẢ TRÍ / TỰ TRI GIẢ MINH
//THẮNG NHÂN GIẢ HỮU LỰC / TỰ THẮNG GIẢ CƯỜNG
// TRI TÚC GIẢ PHÚ (Trích Chương 33 - Đạo Đức
Kinh - Lão Tử)
If you understand others, you are smart / If you understand yourself , you are illuminated / If
you overcome others , you are powerful / If you overcome yourself , you have strength / If you know how to be satisfied ,
you are rich (Charles Muller)
Biết người là khôn ngoan / Biết
mình là sáng suốt / Muốn thắng người phải có
thực lực / Muốn thắng mình phải có quyết tâm
/ Biết mình đủ là giàu (PKT)
Lạm Bàn :
Sáng suốt biết mình , quyết tâm thắng mình ,và
biết thế nào là đủ , có phải đây là điều
kiện cần và đủ , cho một cuộc sống hoà
thuận với mọi người ? PKT 09/20/2017
TRI BẤT TRI THƯỢNG / BẤT
TRI TRI BỆNH (Trích Chương 71 - Đạo Đức Kinh -
Lão Tử)
There is nothing better than to know that you don't know / Not knowing
,yet thinking you know - This is sickness (Charles Muller - Tao Te Ching - Lao Tzu)
Biết
mà tự coi như mình không biết là người hiểu
biết ̣ Còn không biết mà nói như đã biết
là người mắc bệnh ̣(PKT)
Lạm Bàn :
Vâng , ai người hiểu biết , khôn ngoan ,đều không
mắc phải cái bệnh khoe khoang , vì tự hiểu được
rằng ,đời sống của ta và quanh ta , hiện vẫn còn
là trùng trùng bí ẩn , làm sao biết cho hết và
cho thấu đáo đến cùng được ̣ Thêm một
khuyến dạy với ít nhiều cùng một ý nghĩa ở
Chương 56 trong Đạo Đức Kinh : "Tri giả bất ngôn /
Ngôn giả bất tri " - người khôn không nói , người
nói không khôn ̣ PKT 09/19/2017
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
VI VÔ VI
(ĐẠO ĐỨC KINH-LÃO TỬ)
Vi vô vi / Sự vô sự / Vị
vô vị / Đại tiểu đa thiểu / Báo oán dĩ đức
(Đạo Đức Kinh - Lão Tử - Trích Chương 63)
Làm
mà "không làm" / Lo mà "không lo" / Nếm mà "không
mùi" /Xem lớn như nhỏ, coi nhiều như ít / Lấy đức
báo oán ( Thu Giang Nguyễn Huy Cần)
(Thánh nhân trị thiên hạ) theo chính sách vô
vi / Thi hành theo nguyên tắc vô sự / Xem cái nhỏ như lớn,
cái ít như nhiều / Lấy đức báo oán (Nguyễn
Hiến Lê)
Làm,
lo, ăn ở nên thuận theo tự nhiên. Lớn, nhỏ, nhiều,
ít như nhau. Lấy đức báo oán. (PKT)
Do without "doing" / Get involved without manipulating / Tasted without
tasting / Make the great, small; the many, few / Respond to anger with virtue (Tao Te Ching - Lao Tzu - Charles
Muller)
Lạm Bàn: Theo giải thích của Cụ Thu Giang Nguyễn Duy Cần,
"vi vô vi - không làm" ở đây (cũng như "vi vô sự
- không lo" và "vi vô vị - không mùi") có thể hiểu
theo 1 trong 3 nghĩa sau: (1) "Vi vô vi" là làm cái Đạo vô vi, không
dùng tư tâm mà xen vào việc kẻ khác, không lấy tư
lợi mà can thiệp vào việc của người. (2) "Vi
vô vi" cũng có nghĩa là làm mà như không làm gì cả,
làm một cách hết sức tự nhiên kín đáo không
có cưỡng, không dụng tâm, làm mà như không có làm
gì cả. (3) "Vi vô vi" lại cũng có nghĩa là "Làm mà
không mắc trong cái làm" của mình, nghĩa là làm với
một mục đích phải / quấy nào đó, phải thì làm,
quấy thì không làm. Là kẻ hậu sinh ít học, đọc
Đạo Đức Kinh của Lão Tử với đôi lời giải
thích của các học giả tên tuổi, trong vòng thân quen, tôi
không ngại chia xẻ ở đây cái hiểu giới hạn của
tôi. Lão Tử, qua Đạo Đức Kinh, khuyến dạy người
đời "đạo lý" sống thuận theo tự nhiên
với vạn vật, với người, và với mình. Vậy
nên, tôi hiểu "vi vô vi" giản dị có nghĩa là: hãy làm hay không làm theo tự
nhiên, không nên làm ngược lại với tự nhiên (mặc
dù, mỗi người chúng ta, rất có thể hiểu
một cách khác nhau về 2 chữ tự nhiên này). Làm
bố, làm mẹ, nuôi con và thương con, không phải là vì
bổn phận ràng buộc làm bố mẹ, mà chỉ là
tình cảm tự nhiên, trời sinh ra là đã như vậy.
Lời
Thêm : Ngược lại, cũng như làm con kính thương bố
mẹ, không phải vì bổn phân làm con "phải "có hiếu,
hay vì bất kỳ một lý do nào khác, mà chỉ là tình
cảm tự nhiên, trời sinh ra là đã như vậy. Dù bây
giờ, chúng ta đã ở vào thế kỷ 21 "văn minh"
này rồi, không biết tôi có còn được phép
tin tưởng như vậy nữa hay không?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
LÃO TỬ: ĐẠO ĐỨC KINH - Chương
38
Xin được thưa ,
về Đạo Đức Kinh của Lão Tử , ngoài Chương 1
nói về Đạo , tôi trích và chuyển dịch thêm Chương
38 nói về Đức để thân quen nhàn lãm ̣ Và,
để chia vui cùng nhau cái thú tìm hiểu ngôn ngữ của
người xưa , nhớ lại một thời học trò được
Thày nói về đạo Lão , về thuyết Vô Vi (không
làm) , về Bất Ngôn Chi Giáo (dạy mà không cần nói
) , về Tri Giả Bất Ngôn , Ngôn Giả Bất Tri ( người
khôn không nói , người nói không khôn ) ... nghe vui tai mà có
hiểu gì đâu , dù ngay cả đến bây giờ cũng
đã gần 1 đời đọc sách ̣
PKT 08/25/2017
Đạo Đức
Kinh - Chương 38
Lão Tử : Thượng
đức bất đức thị dĩ hữu đức / Hạ
đức bất đức thị dĩ vô đức / Thượng
đức vô vi nhi vô dĩ vi / Hạ đức vô vi nhi hữu
dĩ vi / Thượng nhân vi chi nhi vô dĩ vi / Thượng nghĩa vi chi
nhi hữu dĩ vi / Thượng lễ vi chi nhi mạc chi ứng / Tắc
nhương tý nhi nhưng chi // Cố // Thất đạo nhi hậu đức
/ Thất đức nhi hậu nhân / Thất nhân nhi hậu nghĩa
/ Thất nghĩa nhi hậu lễ / Phù lễ giả trung tín
chi bạc nhi loạn chi thủ / Tiền thức giả đạo chi hoa nhi ngu chi
thủy / Thị dĩ đại trượng phu / Xử kỳ hậu bất
cư kỳ bạc / Xử kỳ thực bất cư kỳ hoa / Cố
khứ bỉ thủ thử
Thu Giang Nguyễn Duy Cần :
Đức mà cao là không có đức bởi vậy mới
có đức / Đức mà thấp là không mất đức
nên không có đức / Đức mà cao thì không làm
lại không cậy đó là có làm / Đức mà thấp
thì không làm lại cho là có làm / Nhân mà cao thì làm nhưng
không cho đó là có làm / Nghiã mà cao cũng làm lại cho là
có làm / Lễ mà cao thì làm nếu không được
đáp thì xăn tay mà lườm //Vì vậy // Mất Đạo
rồi mới có Đức / Mất Đức rồi mới
có Nhân / Mất Nhân rồi mới có Nghĩa / Mất Nghĩa
rồi mới có Lễ / Lễ chỉ là cái vỏ mỏng của
lòng trung tín mà cũng là đầu mối của hỗn loạn
/ Tiền thức là hoa của Đạo mà cũng là gốc
của ngu / Ấy nên bậc đại trượng phu / Ở chỗ
dày không ở chỗ mỏng / Chuộng trái không chuộng
hoa / Nên bỏ đây mà giữ đó
Nguyễn Hiến
Lê : Người có đức cao thì (thuận theo tự
nhiên) không có ý cầu đức cho nên có đức /
người có đức thấp thì có ý cầu đức
cho nên không có đức / Người có đức cao thì
vô vi (không làm) mà không có ý làm (nghĩa là không cố
ý vội vì cứ thuận theo tự nhiên) / Người có
đức thấp cũng vô vi mà có ý làm (nghĩa là
cố ý vô vi ) / Người có đức nhân cao thì (do lòng
thành mà) làm điều nhân chứ không có ý làm (không
nhắm một mục đích gì ) / Người có lòng nghĩa
cao thì làm điều nghĩa mà có ý làm (vì so sánh điều
nên làm - điều nghĩa - với điều không nên làm
) / Người có đức lễ cao thì giữ lễ nghi và
nếu không được đáp lại thì đưa cánh tay ra kéo
người ta bắt phải giữ lễ nghi như mình ̣// Cho
nên // Đạo mất rồi sau mới có Đức (Đức
ở đây hiểu theo nguyên lý của mỗi vật ) / Đức
mất rồi sau mới có Nhân / Nhân mất rồi sau mới
có NghĨa / Nghĩa mất rồi sau mới có Lễ / Lễ
là biểu hiện sự suy vi của sự trung hậu thành
tín / là đầu mối của sự hỗn loạn / Dùng
trí tuệ để tính toán trước thì (mất cái
chất phác) chỉ là cái loè lẹt (cái hoa) của đạo, mà
là nguồn gốc của ngu muội / Cho nên bậc đại trượng
phu (người hiểu đạo )/ giữ trung hậu thành tín mà
không trọng lễ nghi / giữ đạo mà không dùng trí
xảo / Bỏ cái này mà giữ cái kia
Charles Muller :
True virtue is not virtuous therefore it has virtue / Superficial virtue never fails to be virtuous therefore it has no virtue
/True virtue does not "act" and has no intention / Superficial virtue "acts" and always has intentions
/ True humaneness "acts" but has no intentions / True rightness "acts" but has intentions / True propriety
"acts" and if you don't respond / They will roll up their sleeves and threaten you // Thus// when the Tao
is lost there is virtue / when virtue is lost there is humaneness / When humaneness is lost there is rightness / And
when rightness is lost there is propriety / Now "propriety" is the external appearance of loyalty and sincerity
/ And the beginning of disorder / Occult abilities are just flowers of the "Tao" /And the beginning of foolishness
/ Therefore the Master dwells in the substantial / And not in the superficial / Rests in the fruit and not in the flower /
So let go of that and grasp this
PKT : Người có đức
cao, không nghĩ đến đức , mà thật ra là có đức
/ Người có đức thấp , không nghĩ đến
đức , đương nhiên là không có đức / Người
có đức cao , khi không làm , nói là không làm / Còn người
có đức thấp , khi không làm , có thể nói là có
làm /Người có nhân cao làm mà coi như không làm / Người
có nghĩa cao làm là coi như có làm / Người có lễ
cao làm , nếu không được đáp ứng , lại muốn
bắt người ta phải theo ý mình // Cho nên // Mất Đạo
thì còn Đức / Mất Đức thì còn Nhân / Mất
Nhân thì còn Nghĩa /Mất Nghĩa thì còn Lễ / Nhưng
cái Lễ phù phiếm này chỉ là lòng trung tín không thực
và là đầu mối của hỗn loạn / Mọi nghi thức
xếp đặt tôn sùng Đạo chỉ là hào nhoáng lòe
loẹt và là nguồn gốc của mê tín ngu xuẩn / Vậy
nên người thật hiểu đạo / hãy bỏ "đó"
mà giữ "đây" / nên chuộng cái chất thật
mà không nên chuộng cái giả tạo / nên chuộng quả mà
không nên chuộng hoa.
Tri Khac
Pham
Phamid1934@gmail.com
TÔ ĐÔNG PHA: LÂM GIANG TIÊN
Cách đây mấy ngày, nhận
được mấy câu thơ của một người bạn gửi
cho: "Đống gạch kia ơi! Sao mi biết khóc / Cho lòng ta
thương gẫm chuyện xưa nay / Xưa coi thi qua một nơi êm
ả / Nay trầm buồn các bạn nhớ nhung xưa" (Về
Chuyện Một Ngôi Trường - C.D.M), tôi đọc rồi mà
thương cho cái tuổi già lẩm cẩm của mấy anh chị
em nhà giáo chúng tôi. Đã ở vào thế kỷ 21 rồi,
"sông xưa rày đã nên đồng" rồi, "ruộng
dâu nay đã biến thành biển xanh" rồi, đổi
thay là lẽ thường của Tạo Hóa vẫn biết là như
vậy rồi, mà sao còn cắc cớ nhắc hỏi nhau
chi gạch khóc hay người khóc? Nghĩ là vậy, nhưng không
hiểu sao lại nhớ đến một bài từ của Tô
Đông Pha, khoảng 10 thế kỷ trước, lại ngồi chuyển
dịch lại để chia xẻ với nhau đôi chút ngậm ngùi
và với thân quen để đọc cho vui về một nét
đẹp xưa không còn nữa. Rượu khuya về nhà, gõ
cửa không ai ra mở, đành chống gậy lão, một
mình trong đêm, đứng nghe tiếng con nước trôi xa. PKT
08/20/2017
Lâm Giang Tiên
Tô
Đông Pha (1037 - 1101)
Dạ ẩm Đông Pha tỉnh phục túy
Quy lai phảng phất tam canh
Gia đồng tị tức lôi minh
Xao môn đô bất ứng
Ỷ trượng thính giang thanh
Trường hận
thử thân phi ngã hữu
Hà
thời vong khước doanh doanh
Dạ
lai phong tĩnh hộc văn bình
Tiểu
chu tòng thử thệ
Giang hải
ký dư sinh
Giang Hải Ký Dư Sinh / (Sông Biển
Gửi Đời Thừa)
PKT 08/19/2017
Rượu
quán trở về say ngất ngưởng
Trời dường khuya đã canh ba
Trẻ nhà ngáy khò say ngủ
Đập cửa không ai mở
Chống gậy nghe tiếng con nước trôi xa
Nuốt
hận nỗi đời mắc thân tội
Chừng nào thoát bả tranh đua
Đến đêm gió êm sóng lặng
Thả xuôi một thuyền nhỏ
Bốn biển rong chơi cho quãng đời
thừa
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
THI TỬU SẤN NIÊN HOA
Mới đây , nhận được bài nhan đề "Đuổi
Theo Thơ" của một người bạn quý gửi cho từ
bên nhà , tôi cảm động lắm ̣ Rồi mấy
ngày này ,đầu óc cứ nghĩ ngợi lan man về
hai chữ "đuổi theo" ̣Sao lại phải đuổi theo
? Qua rồi không biết nắm giữ , hay không thể ,
hay thật ra chỉ còn là một ảo ảnh ? Hôm nay , tôi ngồi
chuyển dịch lại bài Vọng Giang Nam của Tô Đông Pha trong
bài có câu "thi tửu sấn niên hoa " ,thơ
rượu "đuổi" tuổi hoa , để thân quen đọc
cho vui và cũng là một cách riêng để tạ ơn tri kỷ
̣Những mong còn dịp , giữ được lễ xưa
,ngồi gầy lửa mới , nấu ấm trà mới
, đãi nhau , để cùng nhớ về những ngày tháng
cũ , đã qua , đã xa , đã không còn nữa ̣ PKT
08/18/2017
Một Bài Từ
Theo Điệu Vọng Giang Nam
Tô
Đông Pha (1037 - 1101)
Xuân vị lão
Phong tế liễu tà tà
Thí thướng Siêu Nhiên đài thượng vọng
Bán hào xuân thủy nhất thành hoa
Yên vũ ám thiên gia
Hàn Thực hậu
Tửu tỉnh khước tư ta
Hưu đối cố nhân tư cố quốc
Thả tương tân hoả thí tân trà
Thi tửu sấn niên hoa
THƠ RƯỢU
ĐUỔI TUỔI HOA
PKT 08/18/2017
Xuân
còn đang độ chưa già ,
Gió
đưa liễu rủ la đà .
Gắng
bước lên cao ,từ trên nhìn xuống vùng trời dưới
thấp .
Nửa hào nước
trong lóng lánh bên một thành hoa ,
Lững lờ khói mưa lan toả vấn vương trên
khắp xóm nhà .
Sau ngày Hàn Thực vừa qua,
Tỉnh say than thở chi mà .
Cố nhân gặp lại , thêm tội nỗi
nhớ đất tổ quê cha .
Thì thôi , ngồi gầy lửa mới nấu ấm
trà mới ,
Một mình thơ
rượu , nhớ về thuở nào , đã qua ,đã xa
.
Phụ
Chú : Tục xưa , lễ Hàn Thực vào ngày 3 tháng
3 âm lịch , nhà nhà kiêng nhóm lửa nên phải ăn lạnh
với đồ ăn nấu từ mấy hôm trước
̣
Phụ Đính : Bài Đuổi Theo
Thơ Của Chân Diện Mục
NỖI QUÊ NƠI ĐẤT
KHÁCH
Một ngày cuối
năm, 2 năm về trước, "mấy vần thơ xưa, ông
giáo già, và nỗi quê nơi đất khách. ̣Năm nay, mới đây, trong "bố
muốn dẫn con về" hay "bố muốn được
con dẫn về" đã viết : "người xưa cảnh
cũ chắc đâu còn nữa mà vẫn muốn đòi
con dẫn về " ̣ Sáng nay , giấc ngủ đêm qua , với
mấy câu thơ của Cụ T́ú Xương : "sông xưa rày
đã nên đồng / chỗ làm nhà cửa chỗ trồng
ngô khoai / vẳng nghe tiếng ếch bên tai / giật mình
còn tưởng tiếng ai gọi đò " , lại lan man , lại bên
tách cà phê quên uống , với "nỗi quê nơi đất
khách" vẫn còn đây, vẫn còn nguyên xúc động
như ngày nào ̣ PKT 08/09/2017
NỖI QUÊ NƠI ĐẤT
KHÁCH
PKT 08/09/2017
Sông dài buồn
ảm đạm ,
Muôn dặm nhớ
về nhà .
Chiều muộn
gió ngàn thổi ,
Lá bay
vàng núi xa .
Chim bay trắng sóng lặng ,
Hoa rộ đỏ triền xa .
Xuân lại qua rồi đó ,
Năm nao trở lại nhà ?
Sông ơi biển
ngóng đợi ,
Có chảy
qua làng ta .
Nhờ gửi đôi
dòng lệ ,
Cho vườn
xưa nở hoa .
Đầu giường bóng nguyệt thả
,
Ngỡ đất phả hơi
sương .
Vời vợi vầng
trăng bạc ,
Nao nao tình cố
hương !
Chú Thích Nguồn cảm hứng lần
lượt từ các bài Tứ Tuyệt đời Đường
sau đây :
(1) Tư Quy - Vương Bột: Trường giang bi dĩ trệ
/ Vạn lý niệm tương quy / Huống phục cao phong vãn / Sơn
sơn hoàng diệp phi
(2) Tuyệt
Cú - Đỗ Phủ: Giang bích điểu du bạch / Sơn thanh hoa dục
nhiên / Kim xuân khán hựu quá / Hà nhật thị quy niên
(3) Kiến Vị Thủy Tư Tần Xuyên
- Sầm Than: Vị Thuỷ đông lưu khứ / Hà thì đáo Ung
Châu / Bằng thiêm lưỡng hàng lệ / Ký hướng
cố viên lưu
(4) Tĩnh Dạ
Tư - Lý Bạch: Sàng tiền khán nguyệt quang / Nghi thị địa
thượng sương / Cử đầu vọng minh nguyệt / Đê
đầu tư cố hương
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Bản dịch Mailoc:
Nghĩ Ngày Về
(1)
Man mác Trường Giang nước lạnh lùng,
Dặm ngàn quê cũ nỗi hoài mong.
Phương chi gió nổi hoàng hôn xuống ,
Tan tác vàng bay núi chập chùng.
(2)
Sông
dài sầu lắng đọng
Ngàn
dặm ước ngày về
Lại
thêm chiều gió lộng
Lá
đổ vàng sơn khê .
Ngày Nao Về ?
(1)
Sông
xanh chim trắng rợp khung trời
Hoa
nở núi đồi rực khắp nơi.
Có biết chúa xuân rồi mất hút
Ngày về xa lắc dạ tơi bời !
(2)
Sông xanh chim trắng
trời
Hoa nở rực núi đồi
Chúa xuân rồi đi mất
Ngày về nghĩ xa xôi !
Bên Sông Vị
(1)
Dòng sông Vị xuôi đông chảy
mãi
Nước bao giờ tới bãi
Châu Ung?
Cho ta gởi lệ nhớ nhung
Về nơi quê cũ vô cùng luyến
thương .
(2)
Xuôi đông dòng sông Vị
Bao giờ đến đất Ung?
Nhạt nhoà đôi hàng lệ
Vườn xưa gởi nhớ nhung.
Ý Nghĩ Đêm
Vắng
(1)
Trong vắt như gương nguyệt trước giường
Lờ mờ mặt đất ngở hơi sương
Ngước trông thăm thẳm trăng vằng
vặc
Man mác cuối đầu chạnh
cố hương.
(2)
Như gương nguyệt trước giường
Mặt đất mờ như sương
Ngước trông trăng vòi vọi
Cuối đầu nhớ cố hương.
Mailoc
phỏng dịch
___________________________________________________________________________________
LÝ
BẠCH:
TƯƠNG TIẾN TỬU
Lời
Dẫn : Chỗ thân quen, không ngại nhàn
lão cầu toàn dù bất tài, tôi ngồi chuyển dịch
lại bài Tương Tiến Tửu của Lý Bạch. Riêng gửi người văn khoa, tác
giả bài Có Một Chỗ Để Về đã khiến
tôi một chiều ngơ ngẩn. "Nên mỗi
ngày qua thêm một nỗi buồn riêng / thêm một chút ngậm
ngùi cố thổ / ở ở đi đi ta làm khách trọ
/ sớm nắng chiều mưa bóng nhỏ bên đường
/ Để mỗi đêm dài điếm cỏ cầu
sương / ta mơ làm người Lý Bạch /đê đầu
tư cố hương / thấy hồn mình lượn lờ
nơi viễn phố " (Trích thơ Trần Bang Thạch "Có Một
Chỗ Để Về") ̣ PKT 08/05/2017
TƯƠNG
TIẾN TỬU
Lý
Bạch (701-762)
Quân bất kiến Hoàng Hà chi thủy thiên thượng
lai
bôn lưu đáo hải bất phục hồi
Hựu
bất kiến cao đường minh kính bi bạch phát
triêu như thanh ti mộ như tuyết
Nhân sinh đắc ý tu tận hoan
Mạc sử kim tôn không đối nguyệt
Thiên sinh ngã
tài tất hữu dụng
Thiên kim tán tận hoàn phục
lai
Phanh dương tể ngưu thả vi lạc
Hội tu
nhất ẩm tam bách bôi
Sầm
phu tử, Đan Khâu sinh
Tương tiến tửu
Bôi
mạc đình
Dữ quân ca nhất khúc
Thỉnh
quân vị ngã khuynh nhĩ thính
Chung
cổ soạn ngọc bất túc quí
Đản nguyện trường
túy bất nguyện tỉnh
Cổ lai thánh hiền giai tịch mịch
Duy hữu ẩm giả lưu kỳ danh
Trần Vương tích
thời yến Bình Lạc
Đẩu
tửu thập thiên tứ hoan hước
Chủ nhân hà vi ngôn thiểu tiền
Kính tu cô
thủ đối quân chước
Ngũ hoa mã
Thiên kim cừu
Hô nhi tương xuất hoán mỹ tửu
Dữ nhĩ đồng
tiêu vạn cổ sầu
Khúc Ca Mời Rượu
PKT 08/05/2017
Há không thấy, nước sông Hoàng
Hà, đổ xuống từ trời, cuồn cuộn ra biển,
có bao giờ chảy ngược trở về đâu.
Lại chẳng thấy, gương cao lầu vắng,
tóc trắng ngậm ngùi, sáng như tơ xanh, chiều đã
tuyết điểm bạc phau.
Mấy thuở đắc chí nên vui
cho thỏa,
Đâu để chén
vàng trơ ánh trăng ngà.
Trời
sinh ta tài có ngày dùng đến,
Tiền bạc tiêu hết rồi lại có mà.
Phanh dê, xẻ trâu, đất trời nghiêng
ngả,
Ba trăm chén cạn một lần
cho đã.
Bác Sầm ơi, anh Đan
ơi,
Nhạc rượu dâng mời
đã trổi lên rồi nào ta cạn chén đi thôi.
Tôi xin ca một khúc hầu các bạn
nghe chơi.
Chiêng trống cỗ
bàn đâu có thiết,
Tếu
táo ngất ngưởng hỏi trời dài.
Xưa nay thánh hiền tiêu ma hết,
Sao còn danh tiếng mấy người say?
Yến Bình Lạc Trần vương ngày
trước,
Mười ngàn đấu
rượu đãi xàm vui.
Quán
chủ chớ ngại thiếu tiền trả,
Mau mua rượu tiếp cho nhau say vùi.
Ngựa hoa ngũ sắc
đó,
Áo cừu ngàn vàng đây.
Gọi trẻ mang đi đổi lấy rượu,
Để cùng nhau phá thành sầu
này ̣
Chia Xẻ Cùng Ai Vạn Cổ Sầu
(Cảm Tác Bài Tương Tiến Tửu
Của Lý Bạch - PKT 08/05/2017
Ngày xưa, người buồn thường
mượn rượu,
Tôi nay chỉ
biết trốn vào thơ.
Vui với
trăng sao thời thơ ấu,
Và
những mộng mơ tuổi dại khờ .
Người xưa thiếu
tiền đổi lấy rượu,
Còn có áo cừu, ngựa ngũ hoa,
Còn có bạn mời trăm chén cạn,
Còn Tương Tiến Tửu túy hoan ca.
Đất
khách nắng mưa đã bạc đầu,
Nhớ xưa, nào biết gửi về đâu.
Đêm đêm ngước hỏi vầng
trăng bạc,
Chia xẻ cùng ai vạn cổ
sầu?
Phụ Chú : Trần Vương, chỉ Tào Thực,
một người con của Tào Tháo đời Tam Quốc bên
Tàu, một lần mở yến tiệc ở cung Bình Lạc,
đã đãi thực khách uống hết 10 ngàn đấu
rượu!
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Họa Tử Do Tống Xuân
Tô Đông Pha (1032 - 1101)
Mộng lý thanh xuân khả đắc
truy
Dục tương thi cú bạn dư
huy
Tửu lan bệnh khách duy
tư thụy
Mật thục hoàng phong
diệc lại phi
Thược dược
anh đào câu tảo địa
Mấn
ti thiền sáp tưởng vong ki
Bằng
quân tá thủ pháp giới quán
Nhất
tẩy nhân gian vạn sự phi
Dịch Xuôi : Họa Bài Tống Xuân
Của Tử Do
PKT 07/27/2017
Tuổi
xuân giờ chỉ còn tìm lại được ở trong mộng
Đành chỉ muốn mượn mấy
câu thơ để ca tụng ánh nắng chiều vương cho vui mà
thôi
Rượu tàn người
mệt chỉ muốn đi ngủ
Mật
chín ong vàng lại biếng bay ngang
Thược dược anh đào đã rơi vương vãi
đầy mặt đất
Mái
tóc bạc với chiếc giường thiền ngẫm ra cũng
đã lỡ làng ,đã muộn mất rồi
Vậy nên xin được nương
nhờ cửa Phật cho học môn Pháp Giới Quán
Để mong được rũ sạch
hết một lần mọi chuyện thị phi ở cõi đời
này
Tống Xuân
PKT 07/27/2017
Thanh
xuân nay chỉ còn vào mộng ,
Dệt
mấy câu thơ tặng nắng tàn .
Người bệnh rượu say thèm ngủ đẫy
,
Ong vàng mật chín biếng
bay ngang .
Anh đào thược dược
còn vương vãi ,
Tóc bạc giường
thiền đã muộn màng .
Đành
cậy nhà sư môn giới quán ,
May chăng buông được chuyện nhân gian .
Phụ Chú
: Tử Do là em của Tô Đông Pha .
Lời Thêm : Tôi
đã phân vân "rũ" , "bỏ" , "quên" ...cuối
cùng lại lựa chữ "buông" ,với ý nghĩa phần
nào còn luyến tiếc , trong câu "may chăng buông được
chuyện nhân gian" ̣ Vâng , lúc này ở vào giữa
bờ sinh tử , nhân gian vẫn là nơi tôi đã sống
cho thương yêu dù đã một đời thương khó ,
sớm chịu cảnh đọa đầy ̣ Xin được
thân quen cầu chúc cho nhau ít nhiều may mắn trên đường
đi tìm cái không thể , may chăng đem lại được chút
an nhiên nào chăng , ở những ngày tháng còn lại này ?
Cầu chúc an lành ̣ Trân trọng ̣ PKT 07/27/2017
Tri Khac
Pham
Phamid1934@gmail.com
Tống Xuân
Tuổi thanh xuân mộng dài
thấp thoáng,
Mượn
vần thơ dệt áng tà huy.
Rượu tàn người mệt sụp mi,
Ong lười mật chín bay đi chẳng màng.
Đào, thược dược mênh mang sân
vắng,
Duyen giường thiền
tóc trắng lỡ làng.
Pháp
môn " Giới Quán " cậy trông,
Một lần rửa sạch, sắc-không cõi trần.
Mailoc
phỏng dịch
Mơ Màng Tuổi Xuân
Tìm lại tuổi
xuân giấc mộng vàng
Nắng chiều
cảnh sắc dệt nên trang
Cạn ly mõi
mệt nên buồn ngủ
Thấm mật
ong vàng biếng lượn ngang
Thược
dược anh đào rơi rã cánh
Giường
thiền mái tóc bạc mơ màng
Cửa
chùa Pháp Giới nương theo Phật
Rũ
sạch thị phi khỏi ngỡ ngàng
Mai Xuân Thanh
Ngày
27 tháng 07 năm 2017
CÔ VỌNG NGÔN CHI
Đây là một bài trong Mây Tần 2013 , 4 năm trước
đây ̣Tôi ngồi sửa lại để thay cho đôi
lời thăm hỏi ân cần gửi đến thân quen ̣
Xin đọc cho vui ̣ Cầu chúc an lành ̣ PKT 06/25/2017
LIÊU
TRAI ĐỀ TỪ
Vương Sĩ
Trinh (1638 - 1711)
Cô vọng ngôn chi cô thính chi
Đậu bằng qua giá vũ như ti
Liệu ưng yếm tác nhân gian ngữ
Ái thính thu phần quỷ xướng
thi
Chú Thích : Liêu Trai Đề Từ là 1 bài thất
ngôn tứ tuyệt mở đầu bộ Liêu Trai Chí
Dị , một tập hợp gồm khoảng 500 truyện ngắn
lạ , nổi tiếng, không nói về người mà chỉ
nói về hồ ly yêu quái , của Bồ Tùng Linh
(1640 - 1715) ,đời nhà Thanh bên Tàu ̣
Dịch Xuôi :
Cứ nói chơi quá đi (tạm dịch là nói dóc cho vui ) để
nghe cho vui / Trong khi giàn dưa liếp đậu ở ngoài trời
đang dưới cơn mưa phùn giăng / Nghe người nói với
nhau đã thêm chán ngán rồi / Nên thích được nghe
ma quỷ dưới mồ âm u đọc thơ hơn ̣ PKT 06/25/2017
CÔ
VỌNG NGÔN CHI
PKT 06/25/2017
Nói dóc
cho vui nghe đã thôi ,
Nói trời
nói đất nói nhăng chơi ̣
Nỗi ta ngán ngẩm đen thành trắng ,
Tha thẩn liễu trai những ngậm ngùi
̣
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
MỘT THOÁNG DƯ ÂM
Họp mặt thày trò PTG-ĐTĐ
tháng 5 năm nay ở Houston ̣ Đã 1 tháng qua rồi mà
trong lòng vẫn còn xúc động ̣ Mấy vần thơ
vụng chút tình tôi ̣ PKT 06/05/2017
Một Thoáng Dư
Âm
PKT 06/05/2017
"Con chim già
hót còn nghe được / Người già rồi hát chẳng
ai nghe / / Biết chẳng ai nghe mà vẫn hát / Hát hoài
hát mãi một mình nghe" (Trích Đôi Lời Tâm Tình
Gửi ĐH21 PTG-ĐTĐ Houston từ bên nhà của Lê Hà Uyên)
Ôi thương lắm dư âm nhà giáo
Đã một đời chung thủy với
trường
Một trăm năm hệ
lụy phong sương
Chiếc thân tằm
gửi vẫn tơ vương
Hạc vàng một đi không trở lại
Mây nổi ngàn năm vẫn trắng
trời
Mãi chăng tần số
âm thanh cũ
Để còn nghe được
tiếng nhau thôi
Vò võ ven trời năm tháng lụn
Sáng chiều lần lữa với buồn
vui
Ngỡ nghe chim hót nơi vườn
cũ
Lòng gã tha hương những
ngậm ngùi
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
HỌA:
THA HƯƠNG MỘT KIẾP
(kính họa MỘT THOÁNG DƯ ÂM của gs Phạm khắc
Trí)
Đau xót lắm tâm tư thầy giáo
Một đời gắn bó với ngôi
trường
Trăm năm chung thủy
kiếp mù sương
Như
nhện trời gieo rắc tơ vương.
Thắm thoát
thời gian không còn nữa
Thu
phong chiếc lá rụng bên trời
Có
chàng lữ khách buồn cô quạnh
Tâm sự tràn đầy lạnh buốt thôi.
Ai
gây giông bão cho nên nổi
Trường
cũ buồn nhiều ít chuyện vui
Đêm
tối trải lòng chim quốc quốc
Tha
hương một kiếp luống bùi ngùi...
Dương
hồng Thủy
ĐỌC
SÁCH ONLINE:
MÂY TẦN
Click
here: https://drive.google.com/drive/folders/0B6-GwvjUy0dHT1poZjJwQTNHclE?usp=sharing
Khi khung PDF hiện ra, double left click lên
đây để đọc toàn bộ tập thơ
ÐÍNH CHÍNH CÁC LỖI IN SAI TRONG MÂY TẦN 2012
Ví
Dụ : "001 - đã trọn kiếp / đà trọn kiếp" xin đọc
là : trong trang 001 ,"đã trọn kiếp" xin được sửa lại
là "đà trọn kiếp" . Vì là món quà bất ngờ
của người con trưởng nhân sinh nhật bố 79, 10/10/2012, nên MÂY
TẦN đã dựa vào bản gốc viết tay không được coi sửa
lại khi đưa in . Bản Ðính Chính đính kèm chắc cũng còn
nhiều thiếu sót .Mong được thông cảm và thứ lỗi .PKT 10/10/2012
001 - đã trọn kiếp / đà trọn kiếp
017 - of damn / of dawn
022 - Ðài hoa / Ðào hoa
024
- rủ lụa / rũ lụa
031 - Ðùa
hoa nên hương vương vào áo / Ðùa hoa nên hương vương
đầy áo
031 - Bức cấm / Bất
câm
031 - trên người / trêu
người
035 - mang mùa xuân / mong
mùa xuân
036 - Dương liễu thanh giang
thủy bình / Dương liễu thanh thanh giang thủy bình
036 - Ðạ thị / Ðạo thị
038 - hà chiến phong / hà chiếm phong
043 - nất khiếu xuân / bất kiến xuân
043 - Mang hài đáp phá / Mang hài đạp
phá
044 - thử khứ / hà xứ
044 - Hỡi xuân từ đâu lại / Hỏi
Xuân từ đâu lại
044 - Ngày
nào đến quê nhà / Ngày nao đến quê nhà
047 - cho yêu đời / cho yên đời
047 - Là thư ,là thực / Là hư , là
thực
049 - Thu phong dẫm / Thu Phong Dẫn
050 - Tâm chữ phùng dao lạc / Tâm chử
phùng dao lạc
051 - Thu Phong Dẫm / Thu Phong
Dẫn
051 - Gió mùa thu nỗi / Gió
mùa thu nổi
053 - Thu Triệu Lãm
Kính / Thu Triêu Lãm Kính
054
- Sao nuồn nước xuôi đông / Sao nguồn nước xuôi đông
963 - Ðắp Nhân / Ðáp Nhân
064 - Kiêu sa giữa vùng anh / Kiêu sa giữa
rừng xanh
066 - cổ quí /cỏ
quí
066 - Tri ân hư sao thưa / Tri âm
như sao thưa
068 - Lẽ cùng thông
người hỡi / Lẽ cùng thông người hỏi
068 - Tiếng ca chài nùi khơi / Tiếng ca chài mù
khơi
069 - the gither I play / the zither I play
070 - Rủ bỏ chuyện ta bà / Rũ bỏ
chuyện ta bà
071 - Cao chẩm thạch đầu
niên / Cao chẩm thạch đầu miên
071 - Gối đầu lên đáo mây / Gối đầu lên đá
mây
072 - Phân cách lưu đăng
/ Phân cách hưu đăng
072 -
Huề thủ thương hà lương / Huề thủ thướng hà lương
073 - Ðề Lý nhưng u cư / Ðề Lý
Ưng u cư
073 - Bạch vân tô
vận thì / Bạch vân vô tận thì
075 - Ðãn khứ mạc phục vấn / Ðản khứ mạc phục
vấn
075 - Mây trắng đã ngang
đâu / Mây trắng đã ngang đầu
078 - Chim ngủ bờ ao vắn / Chim ngủ bờ ao vắng
078 - là "hôi xao" /là "thôi
xao"
079 - Hạ ca đãi minh nguyệt
/ Hạo ca đãi minh nguyệt
080 -
Ðối chi hoàn tự khuynh /Ðối tửu hoàn tự khuynh
081 - Dã tràng xe cát mà / Dã tràng se
cát mà
084 - Tiền hậu cánh
thán ức / Tiền hậu cánh thán tức
086 - Nguyệt ký bất giải ẩm / Nguyệt kỳ bất
giải ẩm
086 - Tương kỳ diễu
Vân Hán / Tương kỳ mạc Vân Hán
087 - Bóng lẫn trốn đâu rồi / Bóng lẩn trốn
đâu rồi
087 - Say rồi , tán cuộc
chơi / Say rồi , tàn cuộc chơi
089
- Dữ nhữ đồng tiêu va/n cổ sầu / Dữ nhĩ đồng tiêu
vạn cổ sầu
090 - Gương chiếu
sáng treo trên cao / Gương chiếu Cao Ðình
091 - Xưa nay thánh thiền / Xưa nay thánh hiền
091 - đã xàm vui / đãi xàm vui
093 - bài trí tuyệt sau / bài tứ tuyệt
sau
094 - thương tuý miên /thượng
tuý miên
095 - Túc kiến Ðức
Giang / Túc Kiến Ðức Giang
098 -
The gray ay my temples / The gray at my temples
100 - Bạch
vân hoàn tư tán / Bạch vân hoàn tự tán
101 - Di chu bạc yêu chử / Di chu bạc yên chử
102 - Sông ơi sông chảy ra biển / Sông
ơi sông ra biển
106 - Bắc phong giao
thượng hàn / Bắc phong giang thượng hàn
107 - Ngàn tùng mây lê thê / Ngàn trùng mây
lê thê
110 - Lữ quán thùy tương
vãn / Lữ quán thùy tương vấn
110 - Sầu nhan dữ suy mãn / Sầu nhan dữ suy mấn
117 - Tịnh quang chuyển lục tần / Tình quang
chuyển lục tần
118 - Nắng vui đùa
tầng xanh / Nắng vui đùa tần xanh
119 - Mộng phá thành đầu hiển giác ai / Mộng phá thành
đầu hiểu giác ai
119 - nhân
bất kiên / nhân bất kiến
121
- Thư nhà không giữ được / Thư nhà không gửi được
123 - câu đối sau của Trần Trọng San /
theo Trần Trọng San , câu đối sau
123
- kiêu châu chỉ / kiêu châu chử
123 - Once the cran / Once the crane
124 - hố
phách quang / hổ phách quang
124 -
ánh sắc hương / ánh sắc hường
124 - chén ngộ lại đầy rượu / chén ngọc lại
đầy rượu
130 - Phi lai khúc chữ
/ Phi lai khúc chử
132 - Chính xuyên
cật khúc khỳ khu lộ / Chính xuyên cật khúc kỳ khu lộ
132 - Cánh chính / Cánh thính
136 - Hoa lạc từ nơi nao / Hoa lạc từ trời
nao
137 - dệt mộng mơ / dệt mộng
vương
141 - Trỉ tử / Trĩ
tử
142 - thiếu tiêu ma / bán tiêu
ma
142 - Dâu bể qua bao muà / Dâu bể
đã bao mùa
144 -
Giữ lại Hồi Hương Ngẫu Thư / Gửi lại Hồi Hương Ngẫu
Thư
150 - Nguyệt lạc Ô Ðề / Nguyệt
lạc ô đề
151 - Trăng lặng
, quạ kêu / Trăng lặn , quạ kêu
152 - vân mãn cải / vân mấn cải
155 - điểu ngữ tri / điểu ngữ trì
160 - Ðành giữ tình tôi / Ðành gửi
tình tôi
162 - Giữ Vi Tú Tài
/ Gửi Vi Tú Tài
162 - Tiếng
xưa buồn / Tiếng mưa buồn
163
- Thử Biệt hà thời ngộ / Thử biệt hà thời ngộ
163 - Liêu sơn khỏi yên vụ / Liên sơn
khởi yên vụ
164 - Núi thẩm
một mình về / Núi thẳm một mình về
164 - Thinh không ngâm lắng / Thinh không ngân lắng
165 - Huy phủ tự tư khứ / Huy thủ tự
tư khứ
168 - Tùng làm khách /
Từng làm khách
169 - Liễu như phi
thời / Liễu nhứ phi thời
169 -
phù vân tan / phù vân tán
173
- lạc địa thính vô danh / lạc địa thính vô thanh
173 - tương thức vãn / tương thức
vấn
173 - Thanh bảo / Thanh bào
175 - tứ bích cung / tứ bích trùng
179 - Cầm Sắt / Cẩm Sắt
180 - Ðộc thoáng giang lâu tứ tiếu nhiên /
Ðộc thướng giang lâu tứ tiễu nhiên
180 - Nguyệt giang như thủy / Nguyệt quang như thủy
182 - Cách tịch khởi tương tư / Cánh
tịch khởi tương tư
184 - Lá
rung đùa xào xạc / Lá rụng đùa xào xạc
186 - Cầm sắt / Cẩm sắt
186 - tư hoa niên / tứ hoa niên
186 - dĩ uổng nhiên / dĩ võng nhiên
193 - Thi khách vọng biên sắc / Thú khách
vọng biên sắc
193 - Thái tức
vị ưng nhàn / Thán tức vị ưng nhàn
196 - Tảo trì như thử / Tảo tri như thử
197 - Ôm đàn bên gác thượng / Ôm
đàn lên gác thượng
205
- có gì lọt vào / cớ gì lọt vào
210 - Du thủ thân thượng y / Du tử thân thượng
y
212 - Tri nhân dụng tâm / Tri quân
dụng tâm
214 - Eart dissolves in breath / Earth
dissolves in breath
214 - Soplue / Sophie
218 - Ðàn đấu hối thúc lên đường
rồi / Ðàn đâu hối thúc lên đường rồi
218 - một loại đàn nhỏ của người
Hồ / một loại đàn của người Hồ
230 - Như hao rơi chạm đất / Như hoa rơi chạm
đất
233 - Hoành khan thánh lãnh
/ Hoành khan thành lãnh
235 - Bạch
phát ngư tiều giang chỉ thượng / Bạch phát ngư tiều giang chử
thượng
241 - Càn khôn nhất hữu
nho / Càn khôn nhất hủ nho
243
- Thẩn thơ bên cầu suối / Thẩn thơ bên đầu suối
247 - Niêm tích đồng du giả / Niệm tịch
đồng du giả
251 - Cố hương kiên
dạ / Cố hương kim dạ
252 -
Thiên ban độc san nhiên / Thiên bạn độc san nhiên
252 - Xuân qui tại khách liên / Xuân qui tại khách
tiên
253 - An ủi riêng ai đời
thứ / An ủi riêng ai đời lữ thứ
253 - Tiểu vũ trường biên bách thảo sinh / Tiểu vũ
tường biên bách thảo sinh
254
- Xuân sắc vô tân cô / Xuân sắc vô tân cổ
254 - Khánh tâm hà sự / Khách tâm
hà sự
266 - Ven trời máng lệ
nhòa / Ven trời màng lệ nhòa
268
- Năng vị kỷ thì khách / Năng vi kỷ thì khách
271 - Niên niên kỷ kiến / Niên niên hỷ
kiến
271 - Thùy kham đắng vọng /
Thùy kham đăng vọng
279 - Lại
phải công đợi chờ / Lại phải khổ công đợi chờ
280 - Trúc lã động sương đào
/ Trúc lả động sương đào
280 - Hướng muốn đàn / Hứng muốn đàn
281 - Vãn giáp văn chương châu tiểu
kỹ / Vãn giác văn chương chân tiểu kỹ
282 - họa vận giữ Lưu Kinh / họa vận gửi
Lưu Kinh
282 - Tăng Ðiểm ngày khẩy
đàn / Tăng Ðiểm ngưng khẩy đàn
283 - Ngày xưa cánh hạc / Ngàn xưa cánh hạc
285 - Học bài Tăng tiềm kiến tặng / Hoạ
Bài Tăng Tiềm Kiến Tặng
293
- Vương Xuân Linh / Vương Xương Linh
294 - Vương Xuân Linh / Vương Xương Linh
311 - Thương con én bạc / Thương con én lạc
312 - Sao bố bỗng dưng / Sao nước mắt
bố bỗng dưng
314 - Ngày rồi
ngày rộng rã / Ngày rồi ngày rộn rã
314 - Người nhìn ông cháu hỏi / Ngước
nhìn ông cháu hỏi
320 - Vân tưởng
y thường hoa tưởng duy / Vân tưởng y thường hoa tưởng dung
320 - Lặng lẽ ,theo anh chị nẻo đường
/ Lặng lẽ , theo anh mọi nẻo đường
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
MÂY TẦN - 42 NĂM XỨ NGƯỜI NHÌN LẠI
42 năm xứ người nhìn lại
, 5 năm làm computer programmer (1975-1980) , 20 năm thiết kế và điều
hành 1 hệ thống điện toán cho một hãng điện thoại viễn
liên MCI (1980-2000), và từ năm 2000 nghỉ hưu dến nay cũng đã 17
năm qua rồi , ngày Trời tháng Phật , vẫn tự hỏi mình , còn
không chút tình tôi ? PKT 04/30/2017
Ðâu Áng
Mây Tần
PKT 03/17/2011
Người
xưa trên bước đường luân lạc ,
Vẫn có một nơi để nhớ về .
Tôi nay thân cỏ bồng phiêu bạt ,
Ðâu áng mây Tần gửi nỗi quê ?
Ngày tháng
qua đi không trở lại ,
Tóc xanh
giờ đã bạc phong trần .
Còn
chăng một tấm lòng thơ dại ,
Ngu
ngơ cười khóc chuyện phù vân .
Ðất khách lần khân
đà trọn kiếp ,
Thì thôi chữ
nghĩa chút niềm vui .
Ðêm đêm
lần giở trang thơ cổ ,
Trăng
nước Tầm Dương những ngậm ngùi !
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Nhớ Quê
Ra đi tới xứ người lưu lạc
Canh cánh tình ai...vẫn muốn về !
Anh đang sống chuổi ngày lang bạt
Nhìn hướng đông thầm hỏi chốn
quê
Như thoi ngày tháng trôi nhanh nhỉ
Tóc trắng , đầu xanh nhuốm bụi trần
Tuổi tác giờ đây tình cố hữu
Ước mơ trở lại hội phong vân
Nửa đời
đất khách còn lưu luyến
Tiếng
nói đồng hương cảm thấy vui
Thơ
cồ từng trang ngồi đọc hết
Ngẫm
ra thế sự luống bùi ngùi
Mai Xuân Thanh
Ngày
30 tháng 04 năm 2017
NHÂN
GIAN NHƯ MỘNG
PKT 04/21/2017
"Nhân
gian như mộng / Nhất tôn hoàn lỗi giang nguyệt" ( Niệm Nô
Kiều - Tô Ðông Pha)
(Cõi đời
như mộng / Một chén rượu lễ đổ sông tạ tình
trăng nước - PKT 04/21/2017)
Ngược dòng ngày tháng ,
Chốn cũ về thăm .
Tóc xanh đã bạc ,
Cách biệt bao năm .
Nhân gian như mộng ,
Mặc cười đa tình .
Rượu tạ đổ sông ,
Thức người đáy nước ,
Say trăng nằm ngủ ,
Gối vạn cổ sầu .
Một đời thôi đã,
Như có như không !
Lung linh thiên cổ ,
Chút tình gửi đâu ?
Phụ Chú: Chuyện
kể Lý Bạch (701-762), một đời thơ rượu , được hậu
thế xưng tụng là thi tiên , cuối đời , trong một đêm rượu
say , đã nhảy xuống ôm trăng nằm ngủ dưới đáy
Trường Giang , bên bờ Thái Thạch . Dường như cho đến bây
giờ Thi Tiên vẫn còn đang say ngủ đâu đó trong lòng
sông thì phải . PKT 04/21/2017
Tri Khac
Pham
Phamid1934@gmail.com
HOÀNG HẠC LÂU
Nhân năm nay họp mặt vào đầu
tháng 5 /2017 ở Houston , mấy vần thơ xưa chép lại từ trong Mây
Tần 2015 , riêng gửi cựu học sinh và giáo chức 2 trường Phan
Thanh Giản và Ðoàn Thị Ðiểm Cần Thơ . Ðã một đời
học trò, tuy chữ nghiã vẫn còn vụng , nhưng chút tình quyến
luyến với trường , với bạn cũ , với trò xưa trong tôi ở
đây là thật . PKT 04/08.2017
HOÀNG HẠC LÂU
Thôi Hiệu ( ? - 756)
Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ
Thử điạ không dư hoàng hạc lâu
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản
Bạch vân thiên tải không du du
Tình xuyên lịch lịch hán dương
thụ
Phương thảo thê thê anh
vũ châu
Nhật mộ hương quan
hà xứ thị
Yên ba giang thượng
sử nhân sầu
DỊCH XUÔI : Lầu Hạc Vàng
PKT 06/09/2015
Người xưa đã cỡi hạc vàng
bay đi mất
Nơi này chỉ
còn trơ lại một ngôi lầu trống
Hạc vàng một lần bay đi là không trở lại
Mây trắng thiên cổ bồng bềnh nổi trôi
Dưới bến Hán Dương , trời quang mây
tạnh , bờ cây lung linh soi nước
Ngoài
xa , trên cồn Anh Vũ , cỏ hương một thảm , rậm rạp ngút ngàn
Trời lại sắp tối rồi , quê nhà
nơi đâu nhỉ
Khói sóng
vật vờ trên sông thêm giục nỗi buồn
HOÀNG HẠC LÂU
HOÀI CẢM
Bài 1 - PKT 06/09/2015
Xưa
Hạc chở Tiên bay mất biệt ,
Lầu
Thơ còn đó đứng chơ vơ .
Hạc
vàng một thuở đâu quay lại ,
Mây
trắng ngàn năm vẫn đợi chờ .
Bến
nước Hán Dương vàng nắng gọi ,
Cỏ ngàn Anh Vũ tím trời mơ .
Chiều sa , cố quận nơi nào nhỉ ,
Khói sóng đầy sông luống thẫn thờ .
HOÀNG
HẠC LÂU HOÀI CẢM
Bài 2 - PKT 06/09/2015
Xưa
Tiên cỡi Hạc về Trời ,
Lầu
Thơ tủi phận bên đời bơ vơ .
Hạc đâu trở lại mà chờ ,
Ngàn năm mây trắng lững lờ trôi ngang .
Hán Dương bến nước nắng vàng ,
Cồn hoang Anh Vũ cỏ ngàn xanh lơ .
Màn chiều đất khách ngẩn ngơ ,
Sầu theo khói sóng vật vờ về đâu
?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
NGƯỜI VỀ NHÀ
Vẫn biết áo mặc không làm nên
thày tu , và vì lòng trần vẫn còn nặng , sáng nay tôi
vẫn muốn được khoác một chiếc áo nhà chùa , mượn
ý xưa trong bài Nghĩ Cổ của Lý Bạch , "sinh giả vi quá
khách / tử giả vi quy nhân" ,(sống làm khách qua đường /
chết làm người về nhà ) , ghép chữ thành đôi lời
vụng , để khóc tiễn anh Chung Phước Khánh , một nhà giáo
và còn là một người bạn quý mến của chúng tôi
, vừa mất , ở Boston cuối tháng 3 vừ a qua . Khánh
ạ , nguyện cầu hương hồn anh sớm được siêu thoát khỏi
vòng quyến luyến thế tục để về yên nghỉ đời đời
nơi Cõi Phật .
NGƯỜI VỀ NHÀ
Gửi CPK - PKT 04/01/2017
Sống làm thân tằm gửi ,
Chết là người về nhà .
Ðất trời màn chiếu rộng ,
Thênh thang một cõi ta .
Thỏ
trăng còn giã thuốc ,
Dâu xưa
vẫn chưa già .
Xương trắng ngàn
năm ngủ ,
Thông xanh bốn mùa ca
.
Trước sau đều thế cả ,
Tiếc chi đời phù hoa !
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
LÂM GIANG TIÊN
Cuối đời, ngày Trời tháng
Phật, chép lại một bài ca xưa, riêng gửi tôn trưởng NVT
và thân quen, kỷ niệm Họp Mặt CGS/CHS PTG-ÐTÐ Cần Thơ lần
thứ 21, trong ngày 5 và 6 tháng 5 năm 2017 tại Houston, Texas , USA. Trân
trọng. PKT 03/15/2017
LÂM GIANG TIÊN
(Tam Quốc Diễn Nghĩa Ðề Từ - Dương Thận 1488
- 1559 )
Cổn cổn Trường Giang đông thệ thủy
Lãng hoa đào tận anh hùng
Thị phi thành bại chuyển đầu không
Thanh sơn y cựu tại
Kỷ
độ tịch dương hồng
Bạch phát ngư tiều giang chử thượng
Quán khan thu nguyệt xuân phong
Nhất hồ trọc tửu hỷ tương phùng
Cổ kim đa thiểu sự
Ðô phó tiếu đàm trung
LÂM GIANG TIÊN
(Ca Từ Mở Ðầu Tập Truyện Tam Quốc
Diễn Nghĩa - PKT - Mây Tần 2012)
Cuồn cuộn Trường Giang về biển cả
Sóng hoa cuốn hết anh hùng
Chính, tà, thành, bại thoắt như không
Non xanh xưa vẫn đó
Bao độ nắng chiều hồng
Ðôi bạn ngư
tiều đầu bến nước
Trăng
thanh gió mát rong chơi
Tương phùng
hồ rượu nhạt đầy vơi
Cổ
kim thiên hạ sự
Khề khà chuyện
vui thôi
NHÂN GIAN NHƯ MỘNG
(Mây Tần 2012 - PKT)
Cuồn cuộn Trường Giang về biển cả
Sóng hoa vùi cuốn hết anh hùng
Thị phi thành bại tan theo nước
Núi cũ bao chiều bóng tịch dương
Ðôi
bạn ngư tiều đầu đã bạc
Gió trăng sông nước thả mây trôi
Gặp nhau mừng cạn một hồ rượu
Phó mặc chê khen những nỗi đời
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Lâm Giang Tiên
Mải miết đông Trường Giang cuồn
cuộn
Bao anh hùng sóng cuốn
tan thương.
Đúng
sai thành bại khói sương,
Non
xanh còn đó tà dương ráng chiều .
Trên bến sông
ngư tiều tóc trắng
Khi xuân
nồng, khi ngắm trăng thu.
Tương phùng rượu đục lu bù
Nhẩn nha kim cổ, phàm phu khề khà.
Mailoc phỏng dịch
KHAI XUÂN THẠCH VẤN
Bản viết tay của tác giả
Tác giả bài Khai Xuân Thạch Vấn là
một nhà thơ tên tuổi và còn là bậc thày về chữ
nghĩa cuả lớp tuổi anh chị em chúng tôi đầu thập niên 1950
. Khai Xuân Thạch Vấn , nhiều người cho là bài khai bút cuối
cùng của Thày . Khai bút đầu năm , là một nét văn hóa
cổ truyền ,thường là để cho các cụ , mỗi đầu năm
nhân dịp Xuân về, tìm lời hay ý đẹp để
bày tỏ nỗi niềm và mong ước tốt lành cho những ngày tháng
sắp đến trong năm . Nhưng sao lại là Khai Xuân Thạch Vấn , Ðá
Mở Lời Xuân , đá có biết nói đâu ? Thương lắm
và cũng xót xa lắm . PKT - Ðầu Xuân Ðinh Dậu 2017
Vũ Hoàng
Chương - Trên Thềm Tết Ất Mão 1975
Tường vân
mãn tọa nguyệt bôi minh
Hy
chúc xuân khai dạ bán quỳnh
Ðông liễu Tây đào song tận mỹ
Tần tang Yên thảo nhất hà thanh
Tẫn giao cố quốc hoài kim phấn
Tự hữu cuồng ngôn xuất thạch bình
Ðồi ngọa dữ sa trường túy ngọa
Cổ lai thùy dã chiếm cao danh
Mây lành đầy khắp chỗ ngồi, chén
rượu sáng lóng lánh,
Đùa vui chúc cho phút giao thừa xuân sang, nhiều điều tốt đẹp.
Liễu phía Đông và đào phía Tây
cả hai đều đẹp tuyệt,
Dâu đất Tần và cỏ đất Yên, một dòng sông cùng
xanh.
Dẫu cho vẫn nặng lòng
nhớ thương hương phấn nước cũ,
Song đã có một lời ngông vọng lên giữa núi
dựng như thành.
Giữa kẻ
say nằm nghiêng ngả và người say lăn nơi sa trường,
Xưa nay ai lưu danh cao hơn ai ?
Bạn đầy mây, chén đầy trăng,
Xuân vào đêm, giữa lòng băng nở quỳnh
.
Liễu tơ đào gấm như
tranh ,
Dâu Tần biếc, cỏ Yên
xanh, một trời .
Quê xưa phấn
rụng vàng rơi ,
Có nghe vách
đá vang lời hỏi duyên .
Say nằm trước ngõ là tiên ,
Hoặc say nằm cát ngoài biên mới hào ?
(Nguồn
Internet : Báo Nhà Văn Số Xuân Ất Mão)
Phamid1934@gmail.com
Bản viết tay của chính tác
gỉa
PHIÊN ÂM :
Khai Xuân
Thạch Vấn
Tường vân mãn tọa nguyệt bôi minh
Hy chúc
Xuân khai dạ bán quỳnh.
Đông liễu Tây đào song tận
mỹ,
Tần tang Yên thảo nhất hà thanh!
Tẫn giao cố quốc
hoài kim phấn,
Tự hữu cuồng ngôn xuất thạch bình!
Đồi
ngọa, dữ sa trường túy ngọa,
Cổ lai thùy dã chiếm cao danh?
Vũ Hoàng Chương
Thi sĩ tự chuyển ra lục bát như sau:
Đá Mở Lời Xuân
Bạn
đầy mây, chén đầy trăng,
Xuân vào đêm, giữa lòng
băng nở quỳnh.
Liễu tơ đào gấm như tranh,
Dâu Tần
biếc, cỏ Yên xanh, một trời.
Quê xưa phấn rụng
vàng rơi
Có nghe vách đá vang lời hỏi duyên:
Say nằm trước ngõ là tiên,
Hoặc say nằm cát ngoài biên
mới hào?
(Vũ Hoàng
Chương, trên thềm Ất Mão, 1975)
Đọc đi đọc lại
bài thơ, từ nguyên tác chữ Hán tới phiên âm và bản
chuyển dịch, dù không mê tín, người đọc vẫn có thể
tự hỏi: "Bài thơ có phải là điềm tù ngục chăng?
Có linh tính mẫn cảm đến từ trời đất, từ tiền sinh
dị kiếp nào chăng? Sao lại Tẫn giao cố quốc hoài kim phấn? (Quê
xưa phấn rụng vàng rơi). Và sao lại lấy nhan đề bài khai
bút là Khai Xuân Thạch Vấn: Vào Xuân Hỏi Đá hay Khai bút
ngày Xuân hỏi đá? Hỏi tường đá? Và sao đang say ở
nhà lại so sánh với cảnh say trên đất cát chiến địa:
Sa trường túy ngọa? Thi sĩ nhiều khi trở thành tiên tri, là như
thế.
Tác gỉa chỉ diễn Nôm bằng lục bát,
qúy vị nào thấy thích muốn cảm thông cùng tác giả thì
hãy diễn Nôm lại bằng Thất ngôn Bát cú Đường luật
cho thêm phần trang trọng, như anh Huỳnh Hữu Đức và Mai Xuân Thanh
đã làm ! ...
BẢN DỊCH :
Rượu
sáng trăng soi mây phủ kín
Chúc xuân đêm ngọc mọi
điều lành
Tây đào đông liễu đều xinh đẹp
Yên cỏ Tần dâu một sắc xanh
Phấn hương nước cũ
còn thương nhớ
Vách đá lời ngông được viết
thành
Vất vưởng hay say nằm trận tuyến
Xưa nay đâu thể
được so danh
Quên
Đi ( Huỳnh Hữu Đức )
Bài Họa :
Đá Động
Lòng Xuân
Đáy chén lồng mây nguyệt thẹn anh,
Giao thừa hỉ lạc chúc xuân lành.
Tây đào đông liễu cây hoa thắm,
Yên cỏ Tần dâu sông nước xanh.
Hương phấn nặng tình quê cố quận,
Câu thơ ngông vọng núi cao thành.
Say men chiến sĩ sa trường vậy,
Ai kẻ còn danh chiếu hãn thanh ?
Mai Xuân Thanh
Ngày
18 tháng 02 năm 2017
DIỄN NÔM :
Đá Mở Lời Xuân
Mây lành
tràn ngập chén trăng soi,
Vui chúc
đêm xuân mộng nửa vời.
Đông
liễu tây đào đều đẹp tuyệt,
Dâu Tần cỏ Yến cũng xanh tươi. *
Mặc người cố quốc hờn hương phấn,
Tự kỷ nương thân tựa vách trời.
Say khước cùng say nằm chiến địa,
Xưa nay ai đã " bảnh " hơn ai ?!
Đỗ Chiêu Đức
Đầu Xuân 2017.
* Câu số 4 làm ta nhớ đến bài Ngũ
ngôn Cổ phong XUÂN TỨ 春思 của Lý Bạch :
燕草如碧絲, Yên thảo như bích ty,
秦桑低綠枝. Tần tang đê lục chi.
當君懷歸日, Đương quân hoài quy nhật,
是妾斷腸時. Thị thiếp đọan trường thì.
春風不相識, Xuân phong bất tương thức,
何事入羅幃 ? Hà sự nhập la vi ?!
DỊCH NGHĨA :
Cỏ
đất Yên đã xanh mơn mởn như tơ, dâu tầm ăn đất
Tần cũng xanh om cả cành lá.( Mùa xuân đã đến rồi
đó ! ). Cái ngày mà chàng nhớ đến để quay trở về
quê cũ, cũng chính là lúc thiếp đã nhớ nhung chàng mà
đứt từng đoạn ruột ra rồi !. Gió xuân kia chẳng hề quen biết,
sao lại phe phẩy thổi vào màn thiếp mà chi vậy !?( Bộ muốn
trêu ngươi người cô phụ phòng không hay sao ? Thiếp chặc lòng
chặc dạ lắm đấy nhé ! ).
DIỄN NÔM :
Cỏ Yên như tơ xanh biếc
Dâu tằm mơn mởn cành xanh
Khi chàng nhớ ngày trở lại
Thiếp đà ruột đứt từng canh
Gió xuân chẳng hề quen biết
Cớ sao hây hẩy trong mành !?
Lục
bát :
Cỏ Yên xanh biếc như tơ,
Dâu tằm mơn mởn lửng lờ cành xa
Ngày chàng mong trở lại nhà
Là khi lòng thiếp xót xa nhớ chàng
Gió xuân chẳng biết ngỡ ngàng
Sao còn mơn trớn vào màn thiếp chi ?!
Đỗ Chiêu Đức.
Ngày Xuân
Ðôi Dòng Tản Mạn
Sáng hôm nay
, vùng tôi ở , trời xuân nắng ấm , vào Trang Nhà , đọc
được bài "Ngày Xuân Ðọc Thơ Tiền Chiến" của
Ðỗ Chiêu Ðức , gọi là để nối điêu góp vui cùng
với ông đồ Chiêu Ðức trường nhà, tôi viết ra đây
,mấy câu thơ , dù cho mãi đến bây giờ, cũng đã có
lúc quên lúc nhớ mà vẫn còn nhớ được lõm bõm,
lộn xộn , câu mất , câu còn và cũng là để chia sẻ
với thân quen một vài nét đặc trưng về một thời học
trò lãng mạn, đầu thập niên 50 ,thế kỷ trước , của
lớp tuổi chúng tôi , một thời còn "công cha như núi Thái
Sơn / nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra" , một thời
còn "quân, sư, phụ/ ăn quả nhớ kẻ trồng cây" ,
và cũng đã là một thời cùng với lớp tuổi đàn
anh "coi cái chết nhẹ tựa lông hồng , hồn nhiên vác gậy
tầm vông chống với súng đạn đi cứu nước".
(1) Giây Phút Chạnh Lòng
,thơ Thế Lữ , trong mấy ngày Tết đến
Hôm nay tạm nghỉ bước gian nan
Trong lúc
gần xa pháo nổ ran
Rũ áo phong sương trên gác
trọ
Lặng nhìn thiên hạ đón xuân sang
Ta thấy xuân nồng thắm khắp nơi
Xuân
về rộn rã tiếng reo cười
Chạnh lòng nhớ
bạn xuân năm ấy
Cùng ngắm xuân về trên nhánh
mai
Lòng ta tha thiết đượm tình yêu
Như cảnh trời xuân luyến nắng chiều ...
Và , một bức tranh xuân tuyệt đẹp , mà tôi không nhớ
ở đoạn nào trong toàn bài thơ:
Em đứng
nương mình dưới gốc mai
Vin cành sương đọng
lệ hoa rơi
Cười nâng tà aó đưa lên gió
Em bảo hoa kia khóc hộ người
(2) Tâm tình trong một đêm Xuân qua mấy câu
thơ của Nguyễn Bính
Hôm nay là xuân mai
còn xuân
Pháo đỏ đầy thềm nhớ cố nhân
Cung nữ như hoa vườn Thượng Uyển
Ai về
Chiêm Quốc hộ Huyền Trân
.................................................
Huyền Trân , Huyền Trân , Huyền Trân ơi
Mùa Xuân , mùa Xuân , mùa Xuân rồi
Giờ đây
chín vạn bông trời nở
Duy có tình ta khép
lại thôi
Lời Thêm : Ôi chao , thơ xưa ,đã hơn nửa thế kỷ qua rồi
, sao lòng vẫn còn xúc động ?.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
KHAI BÚT ÐẦU XUÂN
Tôi sinh vào tháng 10 năm 1933, tuổi
con gà Quý Dậu. Xuân Ðinh Dậu 2017 này, tuổi đời đã
gần tròn 84 và tuổi mẹ 85. Nhìn lại. Cũng đã một
đời chìm nổi. Sóng êm sau cơn lũ dữ, bèo trôi gốc
nổi dạt bờ lạ ngẩn ngơ. Lạc lõng, lên núi vào chùa,
mong tìm được chút an nhiên ở những ngày tháng còn lại.
Đoản trạo hệ tà dương
Thông thông yết thượng phương
Vân quy thiền tháp
lãnh
Hoa lạc giản lưu hương
Nhật mộ viên thanh
cấp
Sơn không trúc ảnh trường
Cá trung chân
hữu ý
Dục ngữ hốt hoàn vương
(Du Sơn Tự
- Nguyễn Trãi 1380 - 1442)
Neo thuyền vào nắng cuối
Hăm
hở thăm chùa xưa
Mây lạnh giường thiền đón
Hoa
thơm suối tiễn đưa
Vượn kêu chiều núi vắng
Trúc đổ bóng rừng thưa
Phút thấy mình trong cảnh
Nói chi nữa cũng thừa
(PKT - Mây Tần 2015)
Vâng, đã
ngộ ra nói chi nữa cũng bằng thừa. Vả lại, trời đã chiều
rồi, còn gì để nói nữa, ngoài chút tình tôi đối
với đời, với người, và với thân quen trong gần suốt 85 năm
qua. PKT 02/01/2017
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Tết Ðến , Quê Người
, Mấy Vần Thơ Xưa
(Mây Tần
- PKT 2012)
(1)
Lữ quán thùy tương
vấn
Hàn đăng độc khả thân
Nhất niên tương
tận dạ
Vạn lý vị quy nhân
Liêu lạc bi tiền sự
Chi ly tiếu thử thân
Sầu nhan dữ suy mấn
Minh nhật hựu
phùng xuân
(Trừ Tịch Dạ Túc Thạch Ðầu Dịch - Ðới
Thúc Luân 732-789 )
Ai quen nơi lữ quán
Khuya lạnh ánh
đèn thân
Ðêm cuối năm gần hết
Vẫn muôn dặm
tử phần
Xót thương đời lận đận
Cười trách
mình lần khân
Tóc rối đùa râu bạc
Mai rồi lại
gặp xuân
(2)
Lữ quán hàn đăng độc
bất miên
Khách tâm hà sự chuyển thê nhiên
Cố hương
kim dạ tư thiên lý
Sương phát minh triêu hựu nhất niên
(Trừ Dạ Tác - Cao Thích 702-765)
Quán lạnh đèn
khuya không ngủ được
Dưng buồn cám cảnh kiếp
tha hương
Cố hương giờ đã ngàn trùng cách
Mai lại thêm
năm nữa tóc sương
(3)
Di niên bất đắc
ý
Tân tuế hựu như hà
Niệm tích đồng du giả
Nhi kim hữu kỷ đa
Dĩ nhàn vi tự tại
Tương thọ bổ
tha đà
Xuân sắc vô tân cố
U cư diệc kiến qua
(Tuế Dạ Vịnh Hoài - Lưu Vũ Tích 772-842)
Suốt
năm không toại ý
Năm mới biết ra sao
Nhớ đám
bạn ngày trước
Nay còn được mấy nào
Lấy nhàn
mà sống vậy
Yên phận cảnh tào
lao
Xuân mới rồi xuân cũ
Vướng chi còn
xốn xao
(4)
Hương
tâm tân tuế thiết
Thiên bạn độc san nhiên
Lão chí
cư nhân hạ
Xuân quy tại khách tiên
Lĩnh viên đồng
đán mộ
Giang liễu cộng phong yên
Dĩ tự Trường Sa truyện
Tòng kim hựu kỷ niên
(Tân Niên Tác - Lưu Trường
Khanh 709-780
Năm Mới nhớ về nhà
Ven trời màn lệ
nhòa
Già rồi còn xứ lạ
Xuân đến vẫn quê xa
Sớm tối vượn cùng núi
Gió sương liễu với hoa
Mỏi mòn nơi đất khách
Rồi nữa bao năm qua ?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
VU VƠ
Chẳng quá quà gì gởi bạn
thơ, / đành thôi, chuyển lại những bài xưa! /Tết này cũng
giống bao năm trước, /quê cũ thì thôi cứ đợi chờ.
/ Chả biết bao giờ xum họp lại, / bao giờ khách cũ gặp người
xưa / chén rượu rót đầy mà chẳng uống,/ để hồn
vơ vẩn ý lơ mơ / Tết này ta vẫn chưa về được,
/ quê cũ thì thôi cứ đợi chờ .
Bài thơ trên đây mới nhận được do một
thân hữu gửi tặng . Lại một năm sắp qua , một mùa xuân mới
lại về ,tôi ngồi chép lại mấy vần thơ xưa trong Mây Tần
- PKT 2012 để gọi là tạ ơn tri kỷ và để cùng với thân
quen đọc cho vui với nỗi vu vơ trong những ngày cuối năm này
. PKT 01/23/2017
(1)
Thiếu
tiểu ly gia lão đại hồi
Hương âm vô cải mấn mao thôi
Nhi đồng tương kiến bất tuơng thức
Tiếu vấn khách
tòng hà xứ lai
(Hồi Hương Ngẫu Thư Kỳ Nhất - Hạ
Tri Chương 659-744)
Từ nhỏ xa nhà nay trở lại
Giọng quê không đổi chỉ già thôi
Cháu con chào đón
tưởng người lạ
Cười hỏi Cụ là ai đến chơi
(2)
Trĩ tử khiên y vấn
Quy gia hà
thái trì
Cộng thùy tranh tuế nguyệt
Doanh đắc mấn như
ti
(Quy Gia - Ðỗ Mục 803 - 852)
Cháu con níu
áo hỏi
Sao về muộn vậy ông
Tháng năm qua được
mất
Cười tóc trắng như bông
(3)
Ly
biệt gia hương tuế nguyệt đa
Cận lai nhân sự bán tiêu
ma
Duy hữu môn tiền Kính Hồ thủy
Xuân phong bất cải cựu
thời ba
(Hồi Hương Ngẫu Thư Kỳ Nhị - Hạ Tri Chương
659 - 744)
Quê nhà cách biệt bao năm tháng
Dâu
bể đổi thay đã mấy mùa
Duy chỉ hồ xưa ngoài
ngõ vắng
Gió xuân vẫn gợn sóng năm xưa ?
(4)
Tiền bât kiến cố nhân
Hậu bất kiến
lai giả
Niệm thiên địa chi du du
Ðộc sảng nhiên nhi thế
hạ
(Ðăng U Châu Ðài Ca - Trần Tử Ngang 651-702)
Trước người xưa đâu mất
Sau cũng chẳng ai chờ
Lạc lõng giữa trời thiên cổ
Một mình đứng khóc
vu vơ
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
__________________________________________________________________________________________
TRƯỜNG TƯƠNG
TƯ: Để cùng nhớ về một
thời
Bản dịch: Phạm Khắc Trí
Phỏng dịch: Mailoc, Trầm Vân
________________________________________________________________________________________
Những ngày cuối năm ta
, gửi lại thân quen một bài thơ xưa trong Mây Tần 2012 , để
cùng nhớ về một thời ," òu sont les neiges d'antan ", mà vui . PKT
01/13/2017.
TRƯỜNG TƯƠNG TƯ
Lương Ý Nương (?)
Lạc hoa lạc diệp lạc phân phân
Tận nhật
tư quân bất kiến quân
Trường dục đoạn hề trường
dục đoạn
Lệ châu ngân thượng cánh thiêm ngân
Ngã hữu nhất thốn tâm
Vô nhân cộng ngã thuyết
Nguyện phong xuy tán vân
Tố dữ thiên biên nguyệt
Huề cầm thướng cao lâu
Lâu cao nguyệt hoa mãn
Tương tư vị tất chung
Lệ trích cầm huyền đoạn
Nhân đạo Tương giang thâm
Vị để tương tư
bạn
Giang thâm chung hữu để
Tương tư vô biên ngạn
Quân tại Tương giang đầu
Thiếp tại Tương giang
vĩ
Tương tư bất tương kiến
Đồng ẩm Tương
giang thuỷ
Mộng hồn phi bất đáo
Sở khiếm duy
nhất tử
Nhập ngã tương tư môn
Tri ngã tương
tư khổ
Trường tương tư hề trường tương tư
Trường tương tư hề vô tận cực
Tảo tri như
thử quải nhân tâm
Hối bất đương sơ mạc tương
thức
NHỚ NHAU MÃI
PKT -
Mây Tần 2012
Hoa rơi lá rụng bay đầy trời
Suốt
ngày tơ tưởng nhớ nhau thôi
Nhớ thương thương nhớ
đau đòi đoạn
Thương nhớ vơi đầy giọt lệ
rơi
Khối tình nặng riêng mang
Biết cùng ai bày
tỏ
Cầu gió thổi mây tan
Ðể cùng trăng than thở
Ôm đàn lên gác thượng
Trăng chiếu sáng tràn
lan
Tương tư khúc chưa dứt
Lệ rơi đứt dây đàn
Ai nói sông Tương sâu
Ðâu bằng thương nhớ nhau
Sông sâu còn có đáy
Nhớ nhau thiên cổ sầu
Chàng ở đầu sông Tương
Thiếp ở cuối sông Tương
Xa nhau đành nỗi nhớ
Cùng uống nước sông Tương
Vào mộng cũng không gặp
Thật tuyệt vọng cùng đường
Vòng tương tư vướng mắc
Là mãi mãi đau thương
Nhớ nhau mãi nhớ nhau
Cho đến muôn đời sau
Sớm
biết khổ như vậy
Thà thôi đừng thương nhau
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
NHỚ NHAU HOÀI
Hoa
lá rơi khắp trời tan tác
Nhớ
ngày đêm dào dạt, chàng đâu ?
Đoạn trường, từng đoạn ôi chao !
Mắt hoài ngấn lệ, lệ sầu tuôn mau .
Lòng
thiếp mãi xuyến xao
Biết
cùng ai bày tỏ ?
Nhờ gió
vén mây cao
Để trăng lành
thấu rõ !
Ôm đàn bước lầu cao
Nguyệt hoa lồng lao xao
Khúc tương tư ngây ngất
Dây đứt lệ tuôn trào .
Sông Tương sâu
nghe nói
Đâu bằng nỗi nhớ
nhau
Sông Tương còn có
đáy ,
Vô bờ nhớ thương
trao .
Thẩn thờ chàng đầu sông
Mõi mòn thiếp cuối sông
Không gặp ôi thương nhớ ,
Cùng uống nước một dòng !
Mộng hồn bay
không tới
Buồn chết được
người ơi !
Cửa tương
tư lạc bước
Là đau
khổ nghìn đời !
Tương tư dài đăng đẵng
Nhớ thương ôi vô cùng
Nếu biết nỗi cay đắng
Thà đừng nhìn hướng chung !
Cali 01-15-17
Mailoc phỏng dịch
Tương Tư
Hoa rơi lá rụng đầy trời
Suốt
ngày tơ tưởng đứng ngồi không yên
Cõi lòng canh cánh
niềm riêng
Nhớ thương từng giọt lệ mềm ướt môi
Tình câm sao biết ngỏ lời
Khối tình thầm lặng một
đời riêng mang
Cầu cho gió thổi mây tan
Cùng trăng than
thở đêm vàng ánh khua
Tiếng đàn gác thượng
tái tê
Ánh trăng vàng chiếu não nề tương tư
Khúc cầm chưa dứt đường tơ
Lệ rơi dây đứt thẫn
thờ lòng đau
Sông Tương ai nói rằng sâu
Sâu
đâu bằng nỗi nhớ nhau miệt mài
Sông còn có đáy
đó thôi
Nhớ nhau thiên cổ u hoài nhớ thương
Chàng nơi đầu gốc sông Tương
Thiếp nơi cuối nẻo
cùng đường con sông
Cùng nhau uống nước trên dòng
Xa nhau đành đoạn nhớ mong khôn rời
Vào cơn mộng
chẳng gặp người
Mối tình tuyệt vọng khóc cười dở
dang
Vòng tương tư khép đa đoan
Đau thương cứ mãi
sắp hàng đành sao
Thôi thì thương đến bạc đầu
Thôi thì thương đến kiếp sau mõi mòn
Biết yêu là
khổ vùi chôn
Thà đừng yêu nhớ, thôi buồn xót xa
Trầm
Vân ( phỏng dịch )
_____________________________________________________________________________________________
KHÓI VẮT VAI: Phạm Khắc Trí, Dương
Hồng Thủy
Ðầy
thềm nắng đong đưa . .
Ðiếu thuốc lào
chưa hút ,
Ngày tháng những đợi
chờ .
(kính họa Khói
Vắt Vai của Gs PKT)
TRÍCH ĐOẠN NHẬT
KÝ RỜI
TẠ TỪ
PKT 11/12/2016
Cầu
thệ thuỷ ngồi trơ cổ độ
Quán thu phong đứng rũ tà huy
(Cung Oán Ngâm Khúc - Nguyễn Gia Thiều - 1741 - 1798)
Cầu
thệ thủy im ngồi nghe cổ độ ,
Quán thu phong lặng
đứng ngắm tà huy .
Lòng thầm hỏi hoa nắng vàng
đầu sóng ,
Dập dềnh trôi rồi biến mất đi
đâu ?
Kiếp sống này là hư
hay là thực ,
Cát bụi này sao cũng lắm bể
dâu .
Bảy nổi ba chìm môi hồng má đỏ ,
Thuở
nào tóc xanh nay đã bạc đầu .
Thôi
nhỉ đủ chưa buồn vui thế sự ,
Lần lữa ngày
qua không trước không sau .
Thơ thẩn bên đèn
ngậm ngùi bóng chiếc,
Nỗi đời thương
khó vẫn mãi thương nhau .
Cầu
thệ thủy thu về mấy độ,
Quán thu phong
lá đổ hoàng huy .
Đìu hiu bến vắng
người đi,
Đôi chim ríu rít thầm thì
về đâu ?
Tiếng thu về
trong cây réo rắt,
Đồi núi mờ hiu
hắt nương dâu .
Người buồn cảnh
cũng gieo sầu,
Ngồn ngang trăm mối canh thâu bạc
đầu .
Bạn đèn khuya rầu
rầu tâm sự ,
Khúc nhạc lòng tuần
tự trước sau .
Gối chăn nệm gấm nhạt
màu ,
Tiếc thương ngày tháng dạt dào bên
nhau !
TRÍCH ĐOẠN NHẬT KÝ
RỜI
PKT 11/08/2016
Ngày Trời Tháng Phật - Tôi
Và Thơ Xưa
Tôi
đã đến với thơ xưa để học hỏi lời hay ý đẹp
từ ngày nghỉ hưu khoảng 16 năm trước đây .
Cho đến bây giờ vẫn còn nấn ná ở
lại ,với ít nhiều lưu luyến , một phần vì đôi điều
rất riêng
tư ,bất chợt , cảm
nhận được mà không cắt nghĩa được , là "nhã"
và "thú" .
Bài Chu Trung Dạ
Vũ và bản chuyển dịch mấy năm trước ,chép lại gửi
đi , để chia sẻ ý nghĩ này với ai người "cùng
một lứa bên trời lận đận" .(Mượn chữ của Cụ
Phan Huy Vịnh dịch câu "đồng thị thiên nhai luân lạc
nhân " trong bài Tỳ Bà Hành của Bạch Cư Dị ) .
PKT 11/08/2016
Thuyền
trung hữu bệnh khách
Tả giáng hướng Giang Châu
PKT - 11/05/2011 - MÂY TẦN
Mây
sông giăng tối mù mịt / Gió sông lạnh thổi ù ù
/ Mưa đêm lắc rắc trên mui thuyền / Sóng đêm đập
vỗ vào mũi thuyền /
Trong thuyền có khách nằm
bệnh / Bị giáng quan trên đường đến Giang Châu
Sóng
đầu thuyền giận ai .
Quan giáng nằm thuyền
bệnh ,
MỘT
BÀI THƠ - PKT 10/28/2016
Trần
Nhân Tông (1258 - 1308)
Cổ
tự thê lương thu ái ngoại
Ngư thuyền tiêu
sắt mộ chung sơ
Thủy minh sơn tĩnh bạch âu quá
Phong định
vân nhàn hồng thụ sơ
Chùa
xưa ẩn khuất im lìm trong sương khói chiều thu
Thuyền
câu đong đưa theo nhịp chuông muộn thong thả đổ hồi
Dòng
nước trong vắt , nuí non quạnh vẳng , một con âu trắng lặng lẽ
bay ngang
Gió ngừng thổi mây biếng trôi , và cả
một rừng cây lơ thơ lá đỏ
Chùa
cổ ,chiều thu, sương khói phủ
Thuyền câu, chuông
muộn, đổ bên đời
Nước trong, núi quạnh,
bóng âu trắng
Gió lặng, mây ngừng, ngắm ,,, lá
rơi !
Lạm Bình : Lạng
Châu Vãn Cảnh là 1 bài thơ của vua Trần Nhân Tông , một
bậc anh quân nước ta, 2 lần hướng dẫn toàn dân phá tan giặc
dữ xâm lăng bờ cõi, là người được tôn
xưng là Phật Hoàng ,và là Sư Tổ sáng lập dòng Thiền
Trúc Lâm Yên Tử .Một bài Tứ Tuyệt trên cả tuyệt vời
. Công việc chuyển dịch không phải là khó mà là không
thể đối với tôi .Tôi chỉ cốt ý cố giữ được
phần nào ý thiền của nguyên tác nhưng thật là đã
không làm nổi , Gửi đi chẳng qua chỉ là muốn được chia
sẻ ít nhiều niềm tự hào hãnh diện âm thầm trong tôi về
công lao dựng nước giữ nước và bản chất sống "vui"
cùng thiên nhiên của tiền nhân từ bao đời truyền lại đến
ngày naỵ cho con cháu , Ngày Trời tháng Phật , tấm lòng biết
ơn , và một bài thơ ! PKT 10/28/2016
TRÍCH ĐOẠN NHẬT KÝ
RỜI
Một Tối Nghe Ca Trù
Và Chầu Văn
PKT 10/23/2016
Chuyện
xưa . Chàng là Lạc Hàn Lâm , nàng là Hồ Nhi Tử , cùng
trong ban nhạc cung đình Lê Viên đời vua Ðường Minh Hoàng .
Vì loạn An Lộc Sơn ,năm 755 , Lê Viên thất tán . Gần 40 năm
sau , định mệnh an bài , cả hai lại cùng ở trong một ban nhạc
nhưng dung nhan đã già lão đổi khác nên không còn
nhận ra được nhau , mãi cho đến một ngày , chàng đàn
nàng hát bài Hà Mãn Tử , một bản nhạc xưa hai người
cùng đàn ca ngày trước .Một nhà thơ đương thời
đã ghi lại cuộc hạnh ngộ này bằng một bài Tứ Tuyệt
. "Cố quốc tam thiên lý / Thâm cung nhị thập niên / Nhất
thanh Hà Mãn Tử / Song lệ lạc quân tiền " ( Hà Mãn
Tử - Trương Hựu - Ðời Ðường) . "Quê xa
ba vạn dặm / Cung cấm hai mươi năm / Nghe hát bài ca cũ
/ Khóc nhìn chàng đấy chăng ? (Bài Ca Cũ - PKT - Mây Tần)
Chuyện nay . Tối qua , cả nhà đưọc
mời tham dự một đêm thơ nhạc cổ truyền đặc biệt
về Ca Trù và Chầu Văn Màn trình diễn tuyệt vời gần
hai tiếng đồng hồ. Trên đường về , vợ chồng người
con trưởng thăm hỏi chắc là bố thích . Vâng , không chỉ
là thích thôi mà tôi còn muốn nói lên thành lời
để cám ơn là đã có lại được một cảm
giác lâng lâng , như được sống lại những ngày thơ
dại , được mẹ dẫn đi coi hội xuân nghe ca trù vào
dịp Tết ở đình làng hay theo mẹ đi hầu bóng nghe chầu
văn ở đền mẫu , một cảm giác lần đầu có lại được
trong hơn nửa đời ở xư' người ,cùng lúc ý thức
về bản chất Việt Nam thuần hậu trong tôi do ông bà từ
bao đời truyền lại . Lan man, đêm về thao thức, thương con , thương
cháu , thương đời tội tình , và một bài tứ tuyệt
bắt chước ngưòi xưa .
MộT Tối Nghe Ca Trù Và Chầu Văn
PKT 10/23/2016
Quê xưa xa vạn dăm ,
Mưa gió đã bao năm .
Nghe hát điệu ca cũ ,
Lệ vui buồn ướt khăn .
Tri Khac
Pham
Phamid1934@gmail.com
TRÍCH ĐOẠN NHẬT
KÝ RỜI
TÌNH
THU
PKT 10/16/2016
Nhân ngày sinh nhật 10/10 vừa qua, một em học trò Phan
Thanh Giản Cần Thơ, thuở thập niên 1970 , nay đã học hành thành
đạt ở xứ người, viết thư thăm hỏi chúc mừng, trong
thư có câu : "cho con "hỏi" Cô còn giữ cái hoa ghim
tóc, mà tụi con những đứa học trò tặng Cô nhân dịp
Xuân về 69/70 ? Mà Cô có nhận? hay Thầy đã tặng lại
"ai ..." đó ?? Lâu lâu chọc phá Thầy chút !". Cảm
động. Vui. Và, đã trả lời: "Ðâu có "ai" ngoài
cô trong đời sống vợ chồng đến nay đã gần 60 năm ".
Hôm
nay, một ngày vui, thanh thản, có lẽ một phần vì câu hỏi vui
của người học trò cũ, tôi ngồi ghép chữ, ghép vần
thành một bài tạm goị là thơ, vì cái tình trong thơ
là thật, gửi đi để các em học trò cũ và tất cả
moị người thân quý đọc cho vui. Ngoài ra, nếu còn có thể,
cũng là muốn chia sẻ với mọi người đôi chút riêng tư.
Thời trẻ tôi đã hành xử như một ông cụ non, với bổn
phận, phải quấy, trắng đen, sau trước, nay tuổi già, nhiều
lúc lại cảm thấy hồn nhiên thơ dại, ngoài mọi ràng buộc.
Phải chăng đó là món quà an ủi cuối của Trời Phật
dành cho người đã một đời thương khó?
TÌNH THU
PKT
10/16/2016
Tương tư tương kiến
tri hà nhật / Thử thì thử dạ nan vi tình (Thu Tứ - Lý Bạch
- Ðời Ðường).
Nhớ nhau không biết ngày nào gặp / Ðêm dài
trăn trở biết bao tình ( Ý Thu - PKT - Mây Tần)
Trời đã vào thu rồi đấy em ,
Dáng
xưa gió gác với trăng thềm .
Hồn thơ
ngơ ngẩn dòng năm tháng ,
Ðã ngỡ
người về trong bóng đêm .
Lần
lữa qua ngày nơi đất khách ,
Vàng
rơi lá rụng những bơ thờ .
Ba chìm bảy
nổi một đời lỡ ,
Ðau đáu tình
thu nỗi đợi chờ .
Vẫn
biết một xa là mãi mãi ,
Sao còn lơ
láo ngóng tin nhau .
Trời dài đất rộng
, ôi thương nhớ ,
Em ạ , bây giờ em ở
đâu ?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
TRÍCH ĐOẠN NHẬT
KÝ RỜI
TRÍCH
ÐOẠN NHẬT KÝ RỜI
Một Ngày Vui - PKT 10/10/2016
Ðâu đó
, "cuộc nhân thế câu cười tiếng khóc ", đã
là một bản hoà tấu với đủ mọi cung bậc trầm bổng
buồn vui , kể cả hữu thanh trong vô thanh , nghe được , tùy người
và tùy lúc . "Cẩm sắt vô đoan ngũ thập huyền /
Nhất huyền nhất trụ tứ hoa niên / Trang Sinh hiểu mộng mê hồ
điệp / Thục Ðế xuân tâm thác đỗ quyên / Thương
hải nguyệt minh châu hữu lệ / Lam điền nhật noãn ngọc sinh
yên / Thử tình khả đãi thành truy ức / Chỉ thị đương
thời dĩ võng nhiên . (Cẩm Sắt - Lý Thương Ẩn - Ðời
Ðường) . Ðàn gấm tang tình khúc tuổi hoa / Tơ chùng
thoáng hiện bóng ngày qua / Trang Sinh mộng bướm còn vương
vấn / Thục Ðế hồn quyên vẫn thiết tha / Trăng bạc biển
xanh châu lệ vỡ / Nắng vàng núi biếc ngọc sương sa /
Tình xưa theo suốt một đời lỡ / Mắt lão chờ nhau đã
nhạt nhòa (Ðàn Gấm - PKT - Mây Tần) .. .
Ngày
10 tháng 10 năm 2016, vào khuya, một tôi với tuổi 83, và một
tấm thiệp :
Chúc mừng sinh nhật Ông Nội !
Chúng con yêu Ông nhiều lắm !
Ông sẽ nghĩ ông đã già rồi
,
Nhưng Ông còn cười như
hai mươi lăm !
Chúng con chúc Ông mạnh khoẻ
Ðể dẫn đi chơi , ăn trưa
Nhưng nếu không thì Nam Quyên sẽ
,
Nấu cho Ông ăn , nghe về ngày
xưa .
Ðọc rồi đọc lại , nước mắt
nghẹn lờị ,những ngày cuối đời ơn phước, và mấy
vần thơ của một đứa cháu nội . PKT 10/10/2016
Chú Thích :
"Cuộc nhân thế câu cười tiếng khóc" (Nói Chuyện
Với Ảnh - Tản Ðà)
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Chúc mừng sinh nhật anh Trí . Anh Chị
hạnh phúc nhất đời rồi đó nghen : dâu con hiếu thảo , bầy
cháu quấn quýt thương yêu Ông Bà không rời , thật hiếm
hoi nơi xứ nầy . Phải chăng là phúc đức ba đời do tổ
tiên để lại ? Mừng Anh Chị và gia đình . Chúc anh chị thêm
sức khỏe an vui tuổi già .
Thân
kính
Mai Lộc
Song
thập thơ mừng chúc lão gia ,
Tám ba phong độ ngỡ hăm ba .
Học trò thương mến, lòng nhân ái ,
Tư cách khiêm cung , nét thật thà .
Thơ cổ Đường thi vui phỏng dịch,
Mây Tần tác phẩm thú ngâm nga .
Bên con bên cháu quên ngày tháng
Hạnh phúc triền miên nhé giáo già .
( Kính tặng anh Phạm Khắc Trí )
Trang Nhà PTGDTDUSA Mừng tuổi Thầy:
Đâu ngỡ rằng Thầy đã tám ba
Thấy như thất thập mới hôm qua
Mừng Thọ Chúc Thầy trăm tuổi nữa
Thân tâm thường lạc, sống an hòa
TBT
TRÍCH ĐOẠN NHẬT KÝ
RỜI
ĐÔI LỜI
CÁM ƠN
Một
Trong Những Ngày Cuối . PKT 10/03/2016
____________________________________________________________________________________________________________
Ðã
ở vào quá tuổi 80, câu hỏi từ thuở đầu đời, cuộc
nhân sinh là một lên đường, đi đâu về đâu, lúc
này, dường như không còn bị vướng mắc nữa. "Trương
cái dục phan giang diễm diễm / hồi đầu cánh vọng liễu ty
ty / tòng lai thử địa hoàng hôn tán /bất tín hà
lương thị biệt ly " (Khúc Trì - Lý Thương Ẩn - Ðời
Dường). Rắp đi, sông lũ trôi vô tận / quay lại
liễu tơ rủ rậm rì / trời đã chiều rồi, đời lữ
thứ / thì đi thì ở, bân tâm chi . Vâng, "sinh giả
vi quá khách / tử giả vi quy nhân / thiên địa nhất nghịch
lữ / đồng bi vạn cổ trần / nguyệt thố không đảo dược
/ phù tang dĩ thành tân / bạch cốt tịnh vô ngôn / thanh tùng
khởi tri xuân (Nghĩ Cổ - Lý Bạch - Ðời Ðường
). Sống làm thân tằm gửi / chết là trở về nhà
/ trời đất một quán trọ / cõi cát buị ta bà / thỏ
trăng mải giã thuốc / dâu non thành củi già / xương
trắng ngàn năm ngủ / thông xanh bốn mùa ca. Năm tháng lặng
lẽ trôi. Có khởi đầu là có kết thúc, chiếc thân
cát bụi cuối cùng lại trở về với cát bụị, khép
lại một vòng sinh tử.
Hôm qua, cả nhà đi ăn tối ở ngoài,
được đứa cháu
đích tôn nắm tay, cẩn thận, từng bước một, dẫn ông
nội lên các bậc thềm cao ở trước cửa nhà hàng. Một
xúc cảm ấm áp tràn ngập. Mới ngày nào ông dẫn cháu,
bây giờ cháu lại dẫn ông. Lòng thầm biết ơn về những
yêu thương còn nhận được từ các con, các cháu, và
mọi người thân. Chính những yêu thương này đã
giúp tôi khắc phục được ít nhiều những buồn bực tuổi
già vào lúc này và lòng được phần nào thanh thản
trong lúc chờ đợi ngày cuối cuả một đời thương
khó. Xin được nói trăm nghìn lần lời cám ơn nếu như
không còn có lần sau để nói. PKT 10/03/2016.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
TRÍCH ĐOẠN NHẬT KÝ
RỜI
Lạc Phù Thiên Mệnh
Một Ngày Trời Trong Tháng Phật - PKT 09/16/2016
Ðêm qua, khó ngủ, đầu óc
nghĩ ngợi lan man . "Ðản khứ mạc phục vấn / Bạch
vân vô tận thì " (Tống Biệt - Vương Duy - Ðời
Ðường ) . Ði thôi đừng hỏi nữa / Mây trắng ngàn năm
vẫn nổi trôi .Lại nhớ đến mấy đoạn trong bài Quy Khứ
Lai Từ của Ðào Tiềm , đời Ðông Tấn thời Lục Triều
. (1) "Quy khứ lai hề / Ðiền viên tương vu hồ bất quy /
ký tự dĩ tâm vi hình dịch / Hồ trù trướng nhi độc
bi / Ngộ dĩ vãng chi bất giản / Tri lai giả khả truy / Thực mê
đồ kỳ vị viễn / Giác kim thị nhi tạc phi " .
Về đi hãy về đi thôi / Ruộng vườn sắp bị bỏ hoang
rồi sao còn chưa về / Ðã để cho cái tâm làm tội
cái thân / Sao còn một mình bi lụy / Biết quá khứ không
thể thay đổi / Nhưng chuyện sắp tới có thể đổi thay / Ðường
mê đi chưa xa lắm / Hôm qua lầm lac , hôm nay quay lại đi thôi
. (2) "Dĩ dĩ hồ . Ngụ hình vũ nội phục kỷ thời
/ Hạt bất ủy tâm nhiệm khứ lưu /Hồ vi hoàng hoàng dục
hà chi / Phú quý phi ngô nguyện / Ðế hương bất khả kỳ
/Hoài lương thần dĩ cô vãng / Hoặc thực trượng nhi vân
tỷ / Ðăng đông cao dĩ thư khiếu / Lâm thanh lưu nhi phú
thi / Liêu thưà hoá dĩ quy tận / Lạc phù thiên mệnh phục
hề nghi ". Thôi đủ rồi / Cái thân sống
gửi cõi đời này còn được bao lâu nữa / Sao không buông
theo tự nhiên / Sao vẫn còn bận tâm ngơ ngẩn về chuyện đi
đâu về đâu / Ðã phú quý không thiết / Tiên cảnh
chẳng màng / Chỉ còn mơ nghĩ về dạo chơi một mình
buổi sáng trong lành / Tìm vui qua ngày với công việc đồng
áng / ngâm ngợi trên bờ ruộng / thơ thẩn bên dòng suối
. Sống thuận theo lẽ biến hóa có sinh có diệt cuả Tạo Hoá
/ an phận làm người / vui theo mệnh trời / Cái điều hiển
nhiên này còn chi mà nghi ngờ nữa .
Vâng , hòa mình theo
lẽ sống cuả thiên nhiên , an phận làm người , vui theo mệnh
trời , quả thật đâu còn điều gì mà nghi ngờ nữa
. Chỉn e , cảnh sống này chỉ có thể trở thành hiện thực
trong bối cảnh một xã hội thanh bình xưa , mà gia đình là
nền tảng căn bản . Trẻ con được bố mẹ ngày đêm
nuôi dưỡng cho đến lúc khôn lớn. Người già , được
con cháu , thần hôn định tỉnh , sớm tối săn sóc thăm hỏi
sức khỏe cho đến lúc chết . Tuyệt đối không phải là
trả nợ , trả hiếu , mà chỉ là lẽ tự nhiên , trời sinh
ra là đã như vậy . Còn như ngày nay , xã hội văn minh ,
nhân loại tiến hoá , đua tranh , giành giật , con người đã
phải trả giá, làm nô lệ cho mọi tiện nghi vật chất thường
ngày hưởng thụ , chuyện nuôi con cái và phụng dưỡng bố
mẹ già , đơn thuần, chỉ còn là bổn phận ràng buộc
, nhiều khi không còn là tự nhiên , là yêu thương như trong
xã hội xưa nữa .
Có một ông già ở Mỹ mới về
thăm xứ , ở chơi , dối già . Ở Mỹ , xứ văn minh , nơi
nổi tiếng có Nursing Home cho con cái gửi bố mẹ già tạm trú
trong lúc chờ đợi thần chết đến đưa đi . Không có
chuyện "thần hôn định tỉnh ". Mấy hôm vừa qua , ở đây,
trời lại mưa liên miên không đi đâu được . Người con
dâu trưởng trong nhà lo bố buồn , ân cần thăm hỏi . Ông bố
cười vui trả lời . Ðâu cần phải đi đâu nữa , ở nhà
với con cháu là bố vui rồi . Muốn nói thêm , tuổi già
, những ngày cuối cùng của một đời người , biết phận
, thôi không còn nghĩ ngợi xa gần gì nữa , đi đâu về
đâu bây giờ còn có ý nghĩa gì nữa đâu , còn
thấy được khoẻ mạnh , còn có dịp quanh quẩn bên các
con, các cháu , và mọi người thân yêu là ơn phước
, là hạnh phúc , là vui đấy , con ạ .
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
TRÍCH ĐOẠN NHẬT
KÝ RỜI
QUO VADIS
Một Ngày Không Còn Năm Tháng -
PKT 09/09/2016
Thức giấc mở mắt lơ mơ. Sau vài phút nằm rốn. "Phong
lộ đạm thanh thần / Liêm khai độc khởi nhân / Oanh đề
hoa hựu tiếu / Tất cánh thị thuỳ xuân " (Tảo Khởi -
Lý Thương Ẩn - Ðời Ðường). Sương sớm
phả man mác /Vén mành hứng gió mai / Hoa cười nghe yến hót
/ Ngày đẹp cho riêng ai (Một Sáng Dậy Sớm - PKT - Mây Tần)
. Dường như mọi bộ phận trong cơ thể già nua tôi vẫn còn
hoạt động chưa đến nỗi nào nên có lẽ vì thế
mà lòng còn cảm thấy ít nhiều nhẹ nhõm để chào
đón buổi sáng sớm hôm nay, mà hôm nay, theo tôi, lại là
một ngày mai ơn phước còn có được của ngày hôm
qua. Vui!
Vâng, vui thôi. Một câu hỏi, qua mấy vần thơ vụng, thuở
mới chập chững bước chân vào đời, dường như bây
giờ, lúc này đã cảm thấy vô nghiã, không còn muốn
hỏi nữa. "Về đâu về đâu / Nỗi đời bể dâu
/ Năm tháng bèo giạt / Nay đã bạc đầu / Về đâu
về đâu nữa / Trọn đời thôi đã mất nhau . "Ðản
khứ mạc phục vấn / Bạch vân vô tận thì " (Tống Biệt
- Vương Duy - Ðời Ðường". Thôi xin đừng
hỏi nữa / Mây trắng ngàn năm vẫn nổi trôi. PKT 09/09/2016
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
TRÍCH ĐOẠN NHẬT KÝ
RỜI
ÐA TÌNH ƯNG TIẾU
NGÃ
Một Ngày Trong Những Ngày
Tháng Cuối
Lúc này, ngày Trời tháng Phật, thong dong. Những
gì muốn nói đã nói. Những gì không thể, đành thôi,
xin được giữ ở trong lòng, cho bớt đau tủi. Sao lại còn muốn
thêm một lời cuối vì e ngại sẽ không còn ngày mai cho một
lời cuối nữa chăng? Ðã một đời khổ hạnh, chỉ biết
sống với yêu thương và cho yêu thương.
"Cố quốc
thần du / Ða tình ưng tiếu ngã / Tảo sinh hoa phát / Nhân
gian như mộng / Nhất tôn hoàn lỗi giang nguyệt" (Niệm Nô Kiều - Tô Ðông
Pha - Ðời Tống ). Chốn
cũ mơ về / Cười ta dư nước mắt / Tóc đã sớm
bạc / Cuộc đời như mộng / Chén rượu đổ sông
/ Thiên cổ lung linh / Tạ cùng trăng nước (Nhân Gian Như
Mộng - PKT - Mây Tần) .
Vâng, nhân gian như mộng, chút tình gửi đâu ở những
ngày tháng còn lại cho hơn nửa đời người xa xứ ?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
TRÍCH ĐOẠN NHẬT KÝ
RỜI
DẠ TĨNH XUÂN SƠN
KHÔNG
Một Ngày Ðầu Ở Ngoài
Vòng Sinh Nhai 62 Năm Gió Bụi - PKT 09/01/2016
Một vòng cỏ
bồng 62 năm nổi trôi từ 1954 đến 2016 vừa khép lại
(hay chính tôi đã muốn khép lại ) với 20 năm nhà giáo
thiên chức không tròn ở trong nước , 20 năm nửa thày nửa
thợ vất vả mưu sinh ở xứ người , và đã hơn 16
năm nghỉ hưu lạc lõng nơi xứ lạ , ngày đêm không
ngừng mơ tưởng tìm về một nơi chốn có lẽ chỉ có
ở trong sách cổ ,một nơi chốn , người người hiểu biết
,thông cảm , tôn trọng , và thương yêu lẫn nhau .
Thôi đủ
rồi tôi ạ . Ðã một đời thương khó . Chắc không
ai còn thương mà nỡ trách . Ngày Trời tháng Phật không
biết lúc nào .Lúc này chỉ muốn có được vài phút
giây như người xưa . "Nhân nhàn quế hoa lạc /
Dạ tĩnh xuân sơn không / Nguyệt xuất kinh sơn điểu / Thời
minh tại giản trung " (Ðiểu Minh Giản - Vương Duy - Ðời Ðường)
. Nhàn lão ngắm hoa rụng / Núi khuya xuân ngủ đâu
/ Trăng lên chim hót sảng / Vang động lòng khe sâu (Chim Hót
Lòng Khe - PKT - Mây Tần).
Ừ nhỉ , sao còn mơ tưởng hão huyền
gì nữa , sao không như người xưa , đêm đêm nhìn trăng
mọc , ngắm từng cánh hoa quế rơi , lắng nghe từng tiếng chim hót
sảng dưới lòng khe sâu đâu đó hay từ ngàn xưa vọng
về để cho lòng được thanh thản mà không ngại lẩn thẩn
thầm hỏi núi xuân giờ này chắc đã đang yên giấc ngủ
.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Mailoc
Chim Quác Trong Khe
(1)
Thư thái lắng lòng tiếng quế rơi,
Núi xuân đêm vắng ngất cao trời
.
Chim rừng hoảng hốt khi trăng
hiện,
Bất chợt khe sâu quác
lạnh người !
ML
(2)
Người nhàn hạ, quế rơi cũng rõ
,
Đêm xuân thanh núi tỏ
trời quang .
Trăng nhô chim núi
kinh hoàng,
Khe sâu quang quác xé
tan đêm trường .
ML
TRÍCH ÐOẠN NHẬT KÝ
RỜI
NIỆM
THIÊN ÐỊA CHI DU DU
Sài Gòn, Một Ngày cuối Tháng 8 /2016
Ngày
08/12/1954 từ Bắc vào Nam đặt bước chân đầu tiên đến
Sài Gòn, nắng sáng mưa chiều, đầu xanh, môi hồng, má
đỏ. Hôm nay, ngày 08/29/2016, một trong những ngày đầu lần này,
từ Hoa Kỳ về, "Ðầu bạc thời thanh phản cố hương "
(thơ xưa), tóc xanh nay đã bạc trắng mới về, Sài Gòn đã
không còn như xưa, dù vẫn sáng nắng chiều mưa, khép
lại một vòng sinh nhai 62 năm gió bụi.
Vẫn còn nhớ 20 năm là một nhà giáo dạy toán trung
học từ 1955 đến 1975, thời gian có nhiều kỷ niệm đẹp về
Tình Nghĩa Thày Trò. Và, một bài toán chưa tìm được
đáp số. Phương thức truyền bá kiến thức nào thích
hợp và hiệu quả cho học trò trung học vượt qua được
rào cản thi cử để có được một căn bản vững chắc
có thể bay nhảy ở tầm đại học mà không phải là cách
dạy kinh điển nhồi sọ áp đặt?
Vẫn còn nhớ buổi ban đầu nơi xứ người, mất gốc,
không có căn bản kiến thức chuyên môn, phải vất vả đêm
ngày,vừa làm vừa học, để chu toàn nhiệm vụ một chuyên
viên thiết kế hệ thống điện toán cho một hãng điện
thoại viễn liên trong 20 năm từ 1980 đến năm 2000. Những vui buồn
nghề nghiệp. Và, một giấc mộng không thành. Một hệ thống
truyền thông vượt qua trở ngại không gian, thời gian, và ngôn
ngữ, ví dụ như cho một người Việt nói tiếng Việt ở
Việt Nam hay ở bất cứ đâu có thể nói chuyện và hiểu
nhau ngay được cùng một lúc với một người Mỹ nói tiếng
Mỹ ở Hoa Kỳ .
Và, bây giờ,
từ ngày nghỉ hưu đầu năm 2000 cho đến nay, đã tuổi già,
đã lúc quên lúc nhớ, nhưng vẫn còn biết ân hận về
các trách nhiêm chưa tròn đối với gia đình. Vẫn thường
lúng túng không biết ăn ở thế nào cho phải, cho khỏi phiền
lòng vợ con và mọi người. Vẫn còn theo sách vở xưa không
còn hợp thời nữa. Vẫn chưa buông bỏ được những
vui buồn thế tục. Tệ hại nhất là vẫn thường có những
giây phút tưởng như chỉ có một mình. "Tiền bất
kiến cổ nhân / Hậu bất kiến lai giả / Niêm thiên địa
chi du du / Ðộc sảng nhiên nhi thế há (Ðăng U Châu Ðài
Ca - Trần Tử Ngang - Ðời Ðường). Nhìn trước người xưa
đâu mất / Ngó sau không thấy một ai / Lạc lõng giữa
trời thiên cổ / Một mình đứng khóc vu vơ.
Vâng, có thực vậy sao, có thực như vậy
sao, giữa đất trời mênh mang vô tận, nước mắt nào
đổ xuống cho vơi bớt được nỗi bơ vơ của một kẻ
ly hương ở những ngày tháng còn lại này?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
TRÍCH
ÐOẠN NHẬT KÝ RỜI
HOÀI NAM NHẤT DIỆP
LẠC
Một Ngày Ở Thành Phố Lần Ðầu Tiên
Từ Bắc Vào Nam Ðặt Chân Ðến Hơn 62 Năm Về Trước -
PKT 08/26/2016
Thao thức dậy mở cửa sổ
hứng gió đêm, ngọn đèn khuya cô đơn ngoài góc
phố, im lìm.
Trời đã
vào thu rồi đấy em ,
Dáng
xưa , gió gác với trăng thềm .
Hồn thơ ngơ ngẩn dòng năm tháng ,
Còn ngỡ người về trong bóng đêm .
Ừ
nhỉ , cũng đã một đời bèo giạt ,năm tháng đẩy
đưa lạc lõng , và một khối u tình khôn tỏ .
Dao dạ phiếm
thanh sắt
Tây phong sinh thúy la
Tàn huỳnh thê ngọc lộ
Tảo nhạn phất kim hà
Cao thụ hiểu hoàn mật
Viễn sơn tình cánh đa
Hoài
Nam nhất diệp lạc
Tự giác Ðộng
Ðình ba
(TẢO THU -
HỨA HỒN - VÃN ÐƯỜNG)
Ðêm thâu thanh vắng hiu hắt ,
Gió vàng vờn cỏ thúy la .
Ðóm khuya lập loè sương ngọc
,
Nhạn sớm ruổi cánh thiên
hà .
Nắng ửng rừng xưa
u mặc ,
Núi xa mây tạnh rỡ
ràng .
Hoài Nam một chiếc lá
rụng ,
Ðộng Ðình gợn
sóng lăn tăn .
(THU SỚM -
PKT - MÂY TẦN)
Ôi chao , vẫn muốn hỏi sao , vào lúc
một chiếc lá thu rơi ở một góc trời đâu đó ,
mặt nước hồ xưa giữa phố cũ năm nào ,bây giờ, còn
không và không biết có còn vì nhau mà "gợn sóng lăn
tăn" ? PKT 08/26/2016
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
NHỮNG ĐOẠN
NHẬT KÝ RỜI
1. MỘT
NGÀY ĐẦU THÁNG 7/2016 Ở SAPA.
Viết từ Sapa, Sài Gòn, Nam Cali: Phạm
Khắc Trí, Mailoc, Phương Hà
SÁNG SỚM, NGƯỜI CON TRƯỞNG, CHE Ô,
DẪN BỐ, RA PHỐ UỐNG CÀ PHÊ, NGẮM MƯA NÚI. NGỒI Ở
NGOÀI HIÊN MỘT TIỆM ĂN MỚI VỪA MỞ CỬA TRONG NGÀY ĐỂ
ĐÓN DU KHÁCH. MƯA ĐÊM CHƯA DỨT, VẦN CÒN RỈ RẢ. HAI
BỐ CON, TRẺ MỘT TÁCH EXPRESSO, GIÀ MỘT LY TRÀ GỪNG NÓNG. TRẦM
NGÂM. BỖNG NHIÊN NHỚĐẾN MỘT CÂU CHUYỆN THIỀN VỀ TIẾNG
VỖ TAY CỦA MỘT BÀN TAY? LẠ NHỈ? MỘT TAY, KHÔNG PHẢI HAI TAY,
LÀM SAO MÀ VỖ THÀNH TIẾNG ĐỂ NGHE ĐƯỢC. NGƯỜI
XƯA NGỤ Ý GÌ ĐÂY TRONG CÂU CHUYỆN NÀY? HỮU THANH TRONG
VÔ THANH? LÀ MỘT CHÂN LÝ ĐẾ TÌM KIẾM HAY CHỈ LÀ
MỘT MƠ TƯỞNG HÃO HUYỀN? KHÔNG BIẾT VÀ THỰC RA TÔI CŨNG
KHÔNG CÒN HAM MUỐN ĐỂ TÌM HIỂU NỮA. CHỈ BIẾT NGAY LÚC
NÀY, LÒNG VUI, NGHE TIẾNG NGƯỜI CON NHẮC, BỐ UỐNG TRÀ ĐI
CHO ẤM KẺO NGUỘI.
PKT 07/25/2016
Mưa Núi
Sa-pa
sáng sớm khói sương mờ,
Còn
ngủ say sưa phố lặng tờ .
Le lói vầng hồng sau rặng núi ,
Màn mưa lướt thướt dệt trời mơ.
Khép
nép co ro dưới chiếc dù,
Bố con
lặng bước khách nhàn du .
Ngoài
hiên hàng quán vừa khi mở
Rảo
mắt mây giăng khói mịt mù .
Cà phê thơm phức,
quyện gừng nồng
Mưa núi
thì thầm tiếng đục trong.
Trầm
lắng hồn ai trong chánh niệm,
Trần
gian đẹp qúa khách ghi lòng !
Mailoc
7-26-16
( Thân tặng anh Phạm Khắc
Trí )
Thầy Trí và anh Mai Lộc kính,
Cách đây mấy năm, PH cũng đã
lên Sapa, buổi sáng mặc áo ấm đi dọc theo các con đường
khi thành phố còn ngái ngủ, dày đặc sương mù. Tháng
12, trời rất lạnh, cái lạnh như úp chụp từ trên xuống và
lan tỏa từ đất lên, con người cảm thấy bé nhỏ làm
sao, bơ vơ làm sao giữa cảnh đất trời giao tiếp hoa quyện
nhau ấy. Hai bàn tay nắm chặt nhau cho ấm. im lặng không dám khuấy
động cái không gian tĩnh lặng trong vắt ấy- trong vắt như thủy
tinh - dù xung quanh đang mịt mù sương tỏa....
PH xin mượn vần bài thơ đầy cảm xúc của
anh Mai Lộc để chia sẻ cảm xúc cùng Thầy Trí trong một buổi
sáng mù sương ở Sapa
BUỔI SÁNG Ở SAPA
( Họa bài MƯA NÚI của Mai Lộc )
Đồi núi sương giăng trắng mịt mờ
Không gian tĩnh mịch lặng như tờ
Bình minh rón rén sau vòm lá
Lất phất mưa nhòa gợi cõi mơ
Một
già một trẻ nép chung dù
Phố
núi an nhàn bước lãng du
Ghé
quán cà phê ngồi nhấm nháp
Bên ngoài hiên lạnh ngập sương mù
Hương quyện
không gian, khói tỏa nồng
Mặc
đời bao chuyện đục và trong
Lòng vui chẳng gợn niềm xao động
Thanh thản cha con phút ấm lòng.
Phương Hà
2. THƯ
VIẾT TỪ HOÀNG LIÊN SƠN
Lý
Thương Ẩn, Phạm Khắc Trí, Mailoc, Phương Hà
TRÍCH ĐOẠN NHẬT KÝ RỜI GỬI THÂN TÌNH VỚI
LỜI CẦU CHÚC AN VUI
Tri Khac Pham <Phamid1934@gmail.com>
TRÚ QUÁN TOPAS, HOÀNG LIÊN
SƠN, MỘT NGÀY ĐẦU THÁNG 7/2016
ĐÊM NẰM NGHE MƯA RƠI
RỈ RẢ. SÁNG DẬY MỞ CỬA HỨNG GIÓ SỚM. MỘT CON ÉN LẺ
ĐANG ĐẬU TRÊN CÀNH TRÚC NGOÀI LAN CAN VỤT BAY ĐI, BỎ LẠI
MỘT KHOẢNG KHÔNG TRỐNG HẸP TRONG SUỐT,IM LÌM , ĐẦY MÂY TRẮNG
NÕN BAO QUANH. NHÌN XUỐNG THUNG LŨNG NGOÀI XA, VÀI CĂN NHÀ NHỎ RẢI
RÁC BÊN NHỮNG THỬA RUỘNG LÚA THẤP CAO TẦNG LỚP. DƯỜNG NHƯ
,Ở DƯỚI CHÂN NÚI,TRỜI VẪN CÒN MƯA.
LẠI NHỚ ĐẾN
BÀI DẠ VŨ KÝ BẮC (ĐÊM MƯA GỨI VỀ BẮC) CỦA LÝ
THƯƠNG ẨN ĐỜI ĐƯỜNG. "QUÂN VẤN QUY KỲ VỊ
HỮU KỲ/ BA SƠN DẠ VŨ TRƯỚNG THU TRÌ / HÀ ĐƯƠNG CỘNG
TIỄN TÂY SONG CHÚC / KHƯỚC THOẠI BA SƠN DẠ VŨ THÌ ". BẠN
HỎI HẸN VỀ CHƯA ĐỊNH ĐƯỢC/ ĐÊM THU MƯA NÚI TRÀN
AO ĐẦY/ NGÀY NÀO CHONG NẾN RIÊNG TÂY NHỈ/ ĐẾ NÓI VỀ
MƯA ĐÊM Ở ĐÂY.
Ừ NHỈ, BIẾT CÓ NGÀY NÀO, CŨNG
ĐÃ HƠN 60 NĂM RỒI. PKT 07/22/2016
Tri
Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Cảm
khái vẽ đẹp mơ màng của Hoàng Liên Sơn do anh diễn tả
, Mailoc xin có đôi vần chia sẻ cùng anh . Chúc anh chị có chuyến
du lịch đầy thơ mộng .
Thân
kính
ML
Quán Núi Topas
Quán
núi đêm nằm rỉ rả mưa ,
Cửa
ngoài sương sớm gió mây lùa .
Lan can, én lẻ rời cành trúc ,
Bỏ lại khung trời vắng lặng chưa !
Ẩn hiện trong mây mấy
nóc nhà ,
Con đường nho nhỏ
dốc xa xa .
Bậc thang ruộng rẫy sườn
đồi lượn ,
Đẹp mắt tay
người đã tạo ra .
Núi đồi mây trắng cuốn xây thành
,
Thung lủng sương mờ khói tỏa
nhanh .
Tiên cảnh bồng lai đây trước
mắt ,
Khách du cám cảnh bước
không đành .
Mailoc
7- 22 - 2016
( Thân tặng
anh Phạm Khắc Trí )
Thưa Thầy Trí và anh Mai Lộc,
Đọan văn TRÚ QUÁN TOPAS...rất truyền
cảm cuả Thầy Trí đã lay động tâm tư đa cảm của
anh Mai Lộc để trào tuôn những vần thơ cảm tác tuyệt vời
qua những đoạn thơ thất ngôn tứ tuyệt trong bài QUÁN NÚI
TOPAS làm lay động lòng người. Phương Hà xin ăn theo, mượn
nguyên ý thơ, họa lại theo bài sau đây:
ĐÊM MƯA
TOPAS
Nửa đêm thức giấc
lắng nghe mưa
Phần phật ngoài
hiên tiếng gió lùa
Cánh
én lặng rời xa khóm trúc
Ánh
trăng đầu núi lặn hay chưa ?
Mịt mờ sương xuống trước hiên nhà
Che phủ con đường dốc núi xa
Ruộng lúa bậc thang nằm uốn lượn
Thiên nhiên tuyệt đẹp trải lan ra...
Đồi núi trong mây tựa bức
thành
Lũng xa sương khói
tỏa lan nhanh
Bồng lai tiên cảnh
là đây hẳn
Ngơ ngẩn
lòng ai bước chẳng đành.
Phương Hà
( Cảm họa phóng tác bài QUÁN NÚI TOPAS của
Mai Lộc )
3. TAM CỐC NINH BÌNH-
MỘT NGÀY ĐẦU THÁNG 7/2016
TỪ MỸ
ĐÌNH-HÀ NỘI ĐẾN TAM CỐC-NINH BÌNH, QUA CÁC ĐỊA PHẬN
HÀ NAM (QUÊ NỘI), NAM ĐỊNH (QUÊ NGOẠI) , VÀ THÁI BÌNH (QUÊ
NUÔI, THỜI GIAN MẤY NĂM ĐẦU TOÀN QUỐC TIÊU THỔ KHÁNG CHIẾN
CHỐNG GIẶC PHÁP XÂM LƯỢC). ĐƯỜNG TỐT, XE CHẠY ÊM ,ĐI
LÚC 8 GIỜ SÁNG , ĐẾN NƠI KHOẢNG 10 GIỜ HƠN , MẤT KHOẢNG HƠN
2 TIẾNG. CÁC CON XẾP ĐẶT CHO VƠ CHỒNG CHÚNG TÔI NGỒI CHUNG 1 THUYỀN
VÀO TAM CỐC, LẦN LƯỢT QUA CẢ 3 HANG. QUANG CẢNH XÚC ĐỘNG, KỲ
VĨ , MỘT VỊNH HẠ LONG TRÊN CẠN, VÙNG ĐẤT HOA LƯ ĐỊA LINH
NHÂN KIỆT,KINH ĐÔ NƯỚC TA ,ĐỜI NGÔ, ĐINH ,LÊ CHO ĐẾN
ĐỜI NHÀ LÝ MỚI DỜI VỀ THĂNG LONG.THUYỀN NHẸ LƯỚT ÊM
TRÊN DÒNG NƯỚC TRONG XANH LÓNG LANH NẮNG TRỜI. NGƯỜI CHÈO BẰNG
CHÂN, HÓI TUỐI MỚI BIẾT ĐÃ TRÊN 70 ,NHƯNG TRÔNG VẪN CÒN
LANH LẸ, VÀ VẪN CÒN GIỮ ĐƯỢC ÍT NHIỀU NÉT DUYÊN
DÁNG CỦA MỘT CÔ GÁI QUÊ CÔ À, THỜI KHÓI LỬA ,
KHÔNG BIẾT QUÂN PHÁP CÓ TRÀN VÀO ĐƯỢC ĐÊN ĐÂY
KHÔNG? KHÔNG NGHE ĐƯỢC TIẾNG TRẢ LỜI. CÓ Ý CHỜ ĐỢI.
RỒI KHÔNG KỊP NGHE NỮA. TRÍ ÓC CỦA MỘT ÔNG GIÀ TRÊN 80
ĐÃ LÔI TÔI CHÌM VÀO MỘT HỒI TƯỞNG MÔNG LUNG, QUÊN
NHỚ , VỀ KHOẢNG THỜI GIAN HƠN 70 NĂM VỀ TRƯỚC. MỘT NGƯỜI
ANH , THANH NIÊN XUNG PHONG , VÁC GẬY TẦM VÔNG CHỐNG VỚI SÚNG ĐẠN
, BỊ LÍNH PHÁP BẮN CHẾT, BỎ XÁC Ở CHÂN ĐỒI LẦU ÔNG
HOÀNG PHAN THIẾT ."THIẾU NIÊN TÙY TƯỚNG THẢO HÀ HOÀNG
/ ĐẦU BẠC THỜI THANH PHẢN CỐ HƯƠNG / THẬP VẠN HÁN QUÂN
LINH LẠC TẬN/ ĐỘC XUY BIÊN KHÚC HƯỚNG TÀN DƯƠNG "(HÀ
HOÀNG CỰU TỐT-THƠ TRƯƠNG KIỀU , ĐỜI VÃN ĐƯỜNG).
TUỔI TRẺ ,RỦ NHAU ĐI CỨU NƯỚC/ TÓC XANH ĐẾN BẠC MỚI
VỀ NHÀ / NGƯỜI XƯA NGÀY TRƯỚC ĐÂU CÒN NỮA / SÁO
GỌI HỒN AI DƯỚI NẮNG TÀ?
VÂNG, SÁO GỌI HỒN AI DƯỚI NẮNG
TÀ? PKT 07/28/2016
Tri Khac
Pham
Phamid1934@gmail.com
Trần Bang Thạch
cảm tác: Sáo gọi hồn ai
Có tiếng sáo nào vang chốn cũ
Hay người buổi trước thoáng qua đây?
Ta nghe tiếng trống vang hồn nuớc
Và cánh quân về giữa bóng mây
Sông
vẫn một dòng sông chính khí
Đất
nầy vẫn đất của oai linh
Người
xưa đã khắc trên giòng nước:
"Giặc Bắc Phương, hề, kẻ bại binh!"
TBT
4 . TRÍCH ĐOẠN NHẬT KÝ RỜI - BÌNH HẢI TỊCH MAN MAN
HẠ LONG-BÁI TỬ LONG - MỘT NGÀY ĐẦU
THÁNG 7 / 2016
TIẾP
NỐI 1 NGÀY Ở TAM CỐC NINH BÌNH (HẠ LONG TRÊN CẠN) LÀ 3 NGÀY
2 ĐÊM Ở VỊNH HẠ LONG VÀ BÁI TỬ LONG TRÊN DU THUYỀN VIOLET, DÀNH
RIÊNG CHO GIA ĐÌNH 10 NGƯỜI. VỢ CHỒNG NGƯỜI CON TRƯỞNG, ĐÓN
ĐƯỢC Ý BỐ , ĐÃ THU XẾP 1 PHÒNG CHO BỐ , ĐỂ NGOÀI
LÚC VUI CHƠI CÙNG CÁC CON CÁC CHÁU , BỐ CÓ CHỖ RIÊNG NGHỈ
NGƠI ,THOẢI MÁI, NGẮM RẠNG ĐÔNG , HOÀNG HÔN, VÀ BÀU TRỜI
TRĂNG SAO VỀ ĐÊM GIỮA MỘT VÙNG BIỂN RỘNG THÂN QUEN. TUỔI
THƠ, TRÊN DƯỚI 80 NĂM VỀ TRƯỚC ,NGỦ TRONG LÒNG MẸ , MỖI
LẦN VỀ QUÊ NGOẠI,TỪ MÓNG CÁI ĐI TÀU KHÁCH , MẤT CẢ
NGÀY ,TRÊN VỊNH HẠ LONG , NGANG QUA HÒN GAI , CẨM PHẢ , QUẢNG YÊN
,RỒI MỚI ĐẾN HẢI PHÒNG LÊN TÀU HỎA VỀ NAM ĐỊNH QUA
HÀ NỘI VÀ QUÊ NỘI PHỦ LÝ HÀ NAM. NGAY TỪ THUỞ VÀO ĐỜI,
VỐN LÀ NGƯỜI KHÔNG DÁM ĂN NGON MẶC ẤM ,VÌ MỖI KHI CÓ
DỊP THẢNH THƠI, TRONG LÒNG LẠI KHÔNG YÊN ,LẠI NGHĨ ĐẾN MỘT
SỐ NGƯỜI THÂN YÊU CHUNG QUANH ĐANG CÒN PHẢI CHỊU CẢNH CƠ HÀN
MÀ LỰC BẤT TÒNG TÂM KHÔNG GIÚP ĐỠ GÌ ĐƯƠC. CHU
TOÀN BỔN PHẬN VÀ GIỮ ĐƯỢC QUÂN BÌNH CHO ĐỜI SỐNG
GIA ĐÌNH RIÊNG, ĂN Ở SAO CHO CÓ TÌNH CÓ NGHĨA ,THƯƠNG YÊU
KÍNH TRỌNG LẪN NHAU ,TRONG THỜI LOẠN , QUẢ THẬT ĐÃ LÀ MỘT
ĐIỀU BẤT KHẢ THI, MẶC DÙ ĐÃ SUỐT MỘT ĐỜI TÔI
CỐ GẮNG VẤT VẢ. NHƯNG BĂY GIỜ , PHẢI THÚ NHẬN Ở ĐÂY,
MẤY NGÀY NÀY, VUI CHƠI CÙNG CON CHÁU, NHÌN THẤY CHÚNG LỚN
KHÔN TRONG AN BÌNH ,LÒNG VUI,TÔI ĐÃ CÓ ĐƯỢC NHIỀU LÚC
QUÊN HẾT KHÔNG CÒN NGHĨ NGỢI LÔI THÔI GÌ NỮA.
ĐÊM
QUA , TRÊN VỊNH BÁI TỬ LONG ,NHÌN MẢNH TRĂNG NON LƠ LỬNG GIỮA
TRỜI ,LẠI NHỚ ĐẾN MỘT BÀI THƠ CỔ CỦA NGƯỜI XƯA.
TÔI CHÉP RA ĐÂY ĐỂ LÀM KỶ NIỆM CHO VUI THÔI. BÀI "TẢO
HÀN GIANG THƯỢNG HỮU HOÀI"(LẠNH SỚM BỒNG BỀNH SÔNG NƯỚC
NHỚ NHÀ) CỦA MẠNH HẠO NHIÊN - ĐỜI THỊNH ĐƯỜNG. "MỘC
LẠC NHẠN NAM ĐỘ/ BẮC PHONG GIANG THƯỢNG HÀN/ NGÃ GIA TƯƠNG
THỦY KHÚC/ DAO CÁCH SỞ VÂN ĐOAN/ HƯƠNG LỆ KHÁCH TRUNG TẬN/
CÔ PHÀN THIÊN TẾ KHAN/ MÊ TÂN DỤC HỮU VẤN/ BÌNH HẢI TỊCH
MAN MAN". LÁ RỪNG ĐỔ TIỄN NHẠN/ GIÓ BẤC LẠNH SÔNG DÀI/CHỐN
CŨ CÒN KHÔNG NHỈ/ NGÀN TRÙNG MÂY HỎI AI/THA HƯƠNG DÒNG
LỆ CẠN/ THẤP THOÁNG CÁNH BUỒM XA/ MỜ MỊT ĐÂU BỜ BẾN/
BIỂN ĐÊM TỐI . NHẠT NHÒA . PKT 08/01/2016
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
5. TRÍCH ĐOẠN NHẬT KÝ RỜI- MAKE PEACE WITH THE PAST
HÀ NỘI - MỘT NGÀY ĐẦU THÁNG 7/2016
CHIẾC
AIR VIỆT NAM HIÊN ĐẠI ,TỪ TÂN SƠN NHẤT SÀI GÒN ĐẾN
NỘI BÀI HÀ NỘI NHỮNG NGÀY NÀY ,CHỈ MẤT GẦN 2 TIẾNG ĐỒNG
HỒ BAY. NHỚ LẠI SÁNG NGÀY 12 THÁNG 8 NĂM 1954 ,CHIẾC PHI CƠ AUTREX
CỦA PHÁP, 4 ĐỘNG CƠ , TỐI TÂN NHẤT LÚC BẤY GIỜ , TỪ
GIA LÂM HÀ NỘI ĐẾN TÂN SÔN NHẤT ĐÃ PHẢI MẤT HƠN
4 TIẾNG. VÀ, THỜI GIAN, BÂY GIỜ , DƯỜNG NHƯ CŨNG ĐÃ TRÔI
NHANH HƠN TRƯỚC NHIỀU THÌ PHẢI.
LẦN NÀY, ĐỐI VỚI
TÔI ,ĐÃ KHÔNG CÒN NHỮNG HÁO HỨC, XÚC ĐỘNG ĐẾN
MUỐN KHÓC, NHƯ TRONG BUỔI TRƯA HÈ 1995 , NGÀY ĐẦU TRỞ LẠI
HÀ NỘI, SAU HƠN 40 NĂM XA CÁCH . CÓ THẾ , VÌ SAU ĐÓ ,TÔI
CŨNG ĐÃ ĐƯỢC NGƯỜI CON TRƯỞNG DẪN VỀ THĂM MỘT
VÀI LẦN NỮA NÊN CÓ LẼ NHỮNG NGỠ NGÀNG BAN ĐẦU ĐÃ
KHÔNG CÒN CHĂNG? CÓ THỂ, CẢNH XƯA CŨNG ĐÃ CÓ ÍT NHIỀU
THAY ĐỔI VÀ MỘT SỐ BẠN CŨ NAY ĐÃ MẤT HAY ĐÃ TUNG TÍCH
BIỆT MÙ KHÔNG CÒN HY VỌNG GẶP LẠI ĐƯỢC. HÀ NỘI, BÂY
GIỜ ,TRONG TÔI , GẦN NHƯ CHỈ CÒN LÀ MỘT THÀNH PHỐ ĐẸP
NHƯ CÁC THÀNH PHỐ Ớ NHIỀU NƠI KHÁC MÀ TÔI ĐÃ CÓ
DỊP ĐƯỢC CÁC CON CHÁU DẪN ĐI QUA TRONG MẤY NĂM GẦN ĐÂY,
TỪ NGÀY NGHỈ HƯU. NẾU KHÔNG MUỐN NÓI, NGOẠI TRỪ MỘT VÀI
THÂN QUEN TÔI CÒN RẤT MUỐN CÓ DỊP ĐƯỢC GẶP ĐẾ
THĂM HỎI, HÀ NỘI ,TRONG TÔI ,BÂY GIỜ , CHỈ CÒN LÀ MỘT
VÀI HỒI ỨC RỜI RẠC VỀ MỘT THỜI TUỐI THƠ NHẠT NHÒA
TRONG BỘ NÃO GIÀ LÃO TÔI, MỘT CHÚT XÓT XA , MỘT CHÚT NGẬM
NGÙI.
PHỐ CŨ NHÌN LẠ LẪM/ NGƯỜI VỀ LẠC BƯỚC
VỈA HÈ QUEN/ TIẾNG VE SẦU RÂM RAN... KHUNG TRỜI XANH TUỔI DẠI/ ĐƯỜNG
XƯA EM NÓN NGHIÊNG TÓC THẢ/ HOA NẮNG ĐỘNG XÔN XAO/...QUẢ BÀNG
KHÔ RỤNG KHẼ/ NỒI KÊ AI BẾP CÒN LỬA ĐỎ/ RƯỢU TẦM
DƯƠNG QUÊN SAY/ ... SÓNG ÊM SAU CƠN LŨ/ BÈO TRÔI GỐC NỔI GIẠT
BỜ LẠ/ MẤT NHAU THỰC RỒI SAO?/ PKT 08/03/2016
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
6. TRÍCH ÐOẠN NHẬT KÝ RỜI - Nhân Sinh Ðáo Xứ Tri Hà
Tự
Phan Thiết - Một
Ngày Ðầu Tháng 8 / 2016
Cuối
tuần , vợ chồng người con trưởng dẫn mấy ông cháu đi
nghỉ mát và tắm biển ở Mũi Né , Bình Thuận . Từ Sài
Gòn , 4 giờ sau , đến thị xã Phan Thiết , xe đã chạy ngang qua
ngôi trường cũ cuả tôi , hơn 70 năm về trước . Niên học
1943-44 lớp nhì năm thứ nhất , niên học 1944-45 lớp nhì năm thứ
2 , ân khoa , được đặc cách và thi đậu lấy bằng tốt
nghiệp tiểu học cùng với người anh đang học ở lớp nhất
. Còn nhớ ,một Tết Ta , mấy đưá học trò ,cỡ 11 ,
12 tuổi, chúng tôi , đã biết góp từng đồng xu, nhà cho
ăn quà, để mua pháo và bánh kẹo chúc tuổi thày .Ngày
mồng 1 Tết đến nhà Thày ,ở dãy phố bên cạnh trường
, được Cô cho ăn mứt dừa và được Thày ,gốc
người Huế , ngâm cho nghe mấy câu thơ : "Phú Văn Lâu,
ai ngồi, ai câu , ai sầu, ai thảm / Ai thương, ai cảm , ai nhớ ,
ai mong / Thuyền ai thấp thoáng bên sông / Ðưa câu mái đẩy
chạnh lòng nước non" . Mấy đứa chúng tôi ,lúc bấy
giờ ,ngồi nghe mà có hiểu tình ý gì đâu . Bây
giờ, mới hiểu , mới biết thương Thày nhiều hơn, nhưng đâu
còn dịp để nói với Thày nữa .
Lại nhớ đến bài Hoài Cựu cuả
Tô Ðông Pha đời Tống . "Nhân sinh đáo xứ tri hà
tự / Ưng tư phi hồng đạp tuyết nê / Nê thượng ngẫu
nhiên lưu chỉ trảo / Hồng phi na phục kế đông tê / Lão tăng
dĩ tữ thành tân tháp / Hoại bích vô do kiến cựu đề
/ Vãng nhật kỳ khu hàm ký phủ / Lộ trường nhân khốn
kiển lư tê " .Tác giả , nhớ xưa , một lần hỏi mình
và hỏi người . Ðời người rồi sẽ về đâu nhỉ
/ Có phải tựa như một con chim hồng bay đạp trên tuyết rơi
/ Ngẫu nhiên còn để lại dấu chân trên tuyết / Mà
nay không còn thấy hình bóng đâu nữa / Vị sư già đã
viên tịch và thân xác đã được chôn trong tháp mới
/ Thơ xưa viết trên tường nay tường đã hư đổ
không còn đọc được / Dấu tích hoạn nạn ngày
qua giờ chỉ còn có trời đất biết / Ðường đi thì
còn dài , mà người thì đã chân chồn gối mỏi , có
một con lừa cỡi thì nó lại bước thấp bước cao , khập
khiễng , kêu đau .
Hôm
nay, bên con cháu thân yêu , tôi đã ở vào tuổi trên 80
rồi , nhớ xưa , những hình bóng cũ tưởng chừng không
quên nay cũng đã nhạt nhoà , không còn rõ nét , ngồi
viết mấy dòng chữ này và thoát dịch lại bài thơ Hoài
Cựu cuả người xưa để mọi người thân quý đọc
cho vui và cũng để biết đâu , một ngày nào đó
, một trong các đứa cháu của tôi đọc và hiểu được
ít nhiều mà thương ông của cháu nhiều hơn ,là ông
cuả cháu ,đã một đời thương khó , dù ở vào
bất cứ hoàn cảnh nghiệt ngã nào , cũng đã nhiều
cố gắng gian lao gìn giữ được bản chất hiền lương cuả
dòng họ để tiếp tục truyền lại cho con cháu . Vâng, thật
tình tôi cũng chỉ biết mong ước có vậy thôi .
HOÀI
CỰU
PKT 08/11/2016
HOÀI CỰU
PKT 08/11/2016
Ðời
người rồi sẽ về đâu nhỉ ,
Một cánh hồng bay trong tuyết rơi .
Mới đó dấu chân còn lỗ chỗ ,
Mà nay hình bóng đã mù khơi .
Tăng già tháp mới vùi phần xác ,
Thơ cũ tường rêu lấp mất lời
.
Khổ nạn ngày qua , tuồng bỡn
cợt ,
Ðường dài lừa ốm
, những vui thôi .
Tri
Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
TRỜI DÀI ĐẤTRỘNG BỂ DÂU
Xướng Phạm
Khắc Trí
Họa: Mailoc, Danh Hữu
___________________________________
TRỜI DÀI ĐẤT RỘNG BỂ DÂU
PKT
06/05/2016
(1)
Một đời lận
đận bao gian khổ ,
Suốt kiếp phong sương lắm đoạn trường.
Lòng đỏ khôn nguôi niềm biệt xứ ,
Trời xanh khéo cợt
nỗi tha phương.
Ba chìm bảy nổi còn ngơ ngác ,
Chín
ghét mười thương những vấn vương.
Đất khách tuổi
già quay ngó lại ,
Chút thân khôn dại cõi vô thường.
(2)
Nước chảy xuôi dòng sao
chẳng vui ,
Tha hương ngày tháng thả mây trôi.
Đắng
cay mặn nhạt lấy làm ngọt ,
Phải trái đúng sai chỉ biết
cười.
Lơ láo cho yên thân giáo dở ,
Ngu ngơ phó mặc
phận hên xui.
U mê đến quá nửa đời lỡ ,
Ôi tuổi
thơ tôi những ngậm ngùi.
.
(3)
"Giang hà nhật hạ nhân giai trọc ,
Thiên địa
lô trung thục hữu tình".
Đốt đuốc tìm người
người chẳng thấy ,
Chong đèn hỏi sách sách làm thinh.
Tri âm hồ dễ đời dâu bể ,
Tri kỷ nào đâu chốn
nhục vinh.
Tháng phật ngày trời nơi xứ lạ ,
Thôi
đành cho hết kiếp phù sinh.
Lời Thêm : "Giang hà
nhật hạ nhân giai trọc / Thiên địa lô trung thục hữu tình
" là 2 câu thơ của Cụ Tản Đà Nguyễn khắc Hiếu trong
một bài ca trù, ở đây xin được hiểu đại ý là
trong cõi nhân gian ô trọc này, ai đâu là kẻ có tình.
PKT 06/05/2016
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
TRỜI DÀI ĐẤT RỘNG BỂ DÂU
Một
đời lận đận bao gian khổ ,
Suốt kiếp phong sương lắm đoạn
trường.
Lòng đỏ khôn nguôi niềm biệt xứ ,
Trời
xanh khéo cợt nỗi tha phương.
Ba chìm bảy nổi còn ngơ ngác
,
Chín ghét mười thương những vấn vương.
Đất
khách tuổi già quay ngó lại ,
Chút thân khôn dại cõi
vô thường
PKT
Bài Họa :
Tỉnh
Giấc
Hận nước tha hương đời sóng gió ,
Lòng ta khắc khoải những đêm trường
.
Giật mình da diết tình cô
lữ ,
Tỉnh giấc bàng hoàng
mộng viễn phương .
Vô ngã
sắc không dường đã hiểu ,
Sân si tham ái chẳng còn vương.
Bâng khuâng ngoảnh lại, ôi trần thế !
Tan họp sinh ly mãi lẽ thường .
Mailoc
Cali 7-6-16
Góp đôi vần,
chúc vui bạn Mai Lộc và các bạn còn yêu đời.
On est âgé
mais pas vieux (*)
Tuổi dẫu cao niên, chứ chửa già !
Cớ chi mà phải đến lu loa.
Luyện thao thân thể, lưng còm chậm,
Vận động tư duy, óc sáng ra.
Đâu cứ kêu trời, trời sẽ cứu,
Mà lo xuống đất, đất nào tha.
Thôi thì những việc, ta làm được,
Vui vẻ làm đi, đời nở hoa.
Danh Hữu
NGUYỄN CÔNG TRỨ: CẢM TÁC LÚC VỀ
GIÀ
Bản dịch: PHẠM
KHẮC TRÍ
__________________________________________________________________________
Thân quý gửi Cô Phạm Trinh Cát
và các em Cựu Học Sinh PTG 1968-75 nhân Họp Mặt Mini-Reunion Ở Houston,TX
. Lời vụng nhưng nghĩa tình là thực. Cầu chúc thày trò
4 ngày vui từ 6/15/2016 đến 6/18/2016. PKT 08/02/2016
CẢM TÁC LÚC VỀ GIÀ
Nguyễn
Công Trứ (1778 - 1858)
Ké ghét song còn
có kẻ ưa ,
Nghĩ đâu mà lựa
được cho vừa.
Khó giàu đã
định thời không oán ,
Khôn dại
đành hay há dám từ.
Bể học dò
nguồn cho chúng trẻ ,
Ngày nhàn vui chuyện
với người xưa.
Lâng lâng rũ sạch
niềm nhân ngã ,
Gẫm thói phồn hoa đáng
thế chưa.
HỌA BÀI CẢM TÁC LÚC
VỀ GIÀ CỦA CỤ NGUYỄN CÔNG TRỨ
PKT 06/02/2016
Giáo dở về già đâu
khó ưa ,
Trách chi cho tội nói sao vừa.
Một năm chín tháng không than vãn ,
Nhất quỷ nhì ma chẳng chịu từ.
Vẫn nhớ đầu đời thời tỉnh lẻ ,
Mà thương đám trẻ thuở ngày xưa.
Còn ham tiếng gọi "thày ơi" lắm,
Tóc bạc cả rồi , ai biết chưa.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
TRÀ GIANG THU NGUYỆT CA
A confession to make. Một đời cầu học , tôi vẫn không
đủ chữ nghĩa để diễn tả cái hay của bài thơ này.
Xin được chia xẻ cùng với mọi người thân quý trong nhà.
Cầu chúc an lành . PKT 03/08/2016
TRÀ
GIANG THU NGUYỆT CA
Cao Bá Quát (1808
- 1855)
Trà giang nguyệt.
Kim dạ vị
thùy thanh
Quan sơn vạn lý hạo
nhất sắc
Hà xứ bất hệ ly
nhân tình
Cử bôi thí yêu nguyệt
Nguyệt nhập bôi trung hành
Hàm
bôi dục yết cánh phi khứ
Chỉ
hữu nhân ảnh tương tung hoành
Đình bôi thả phục
trí
Hựu kiến cô quang sinh
Vấn quân hà sự luyến luyến bất
nhẫn xả
Ngã thị Trúc Lâm
cùng đồ chi bộ binh
Giang đầu thử tịch phùng thu tiết
Tửu mãn tu khuynh vị quân thuyết
Ðà giang cựu lữ Tồn Chân ông
Cần hải minh tiên hiểu tương biệt
Tạc
dạ kim phong há thiên khuyết
Bạch
lộ thanh sương sảo xâm cốt
Nhân
sinh hội ngộ an khả thuờng
Hữu tửu
thả ẩm Trà giang nguyệt
Trà giang nguyệt
Như kính há ngân lưu
Truợng
phu án kiếm khứ tiện khứ
Kỳ
lộ vô vi nhi nữ sầu.
Bài Ca Trăng Thu Trên Sông Trà
PKT 03/ 08/ 2016
Hỡi Trăng Sông Trà
Đêm nay vì ai mà trăng tỏ
Muôn dặm quan san tuyền một màu trăng trong suốt
Còn có nơi nào không vương vấn
tình trăng chia xa
Nâng chén thử mời trăng
Trăng nhập vào sóng rượu lóng lánh
Nhấp môi toan uống, trăng vụt bay biến mất
Chỉ còn bóng hình người ngang dọc
lao chao
Ngưng uống đặt chén xuống
Lại
thấy mảnh trăng côi trở lại trong chén rượu lung linh
Muốn hỏi vì sao trăng còn bịn rịn ,dứt
đi không nỡ
Ai người rừng
trúc, giờ gặp đường cùng, phải làm tên lính bộ binh
Đầu
sông , tối nay tiết thu, trời đã se lạnh
Cho ta cạn bình rượu đầy này, rồi sẽ nói rõ
trước sau
Tồn Chân, đến
từ sông Đà, là một người bạn cũ
Mai sớm , cùng ta , lưng ngựa thét gioi, Cần Hải tiễn
nhau
Đêm qua, một trời gió vàng, thổi về lồng lộng
Móc trắng, sương trong, thấm buốt xương
da
Đời người, gặp nhau , còn
được bao nả
Thì thôi , có
sẵn rượu đây, hãy uống mặc thích , với Trăng Sông Trà
Trăng
Sông Trà , vằng vặc gương nga , đáy dòng nước bạc
Trượng phu, tay kiếm, một đi là đi
, dù đường rẽ lối
Chớ
đừng bi lụy như nhi nữ thường tình trong lúc phân ly
Phụ
Chú :
(1) Bài thơ này tác giả, làm trong thời gian bị vua quan
nhà Nguyễn , thời Tự Đức, đầy ải ở Quãng Ngãi ,đề
tặng một người bạn : "Tặng Bảo Xuyên Ông Chi An Giang Quân
Thứ " (tặng bạn Bảo Xuyên đi quân thứ ở An Giang) .
(2) Trúc
Lâm , ý nói về Trúc Lâm Thất Hiền , nhóm 7 người
hiền trong rừng trúc, đời Tấn xưa, thế kỷ 3 , bên Tàu
. Trong nhóm có vài tên tuổi thường được nhắc đến
như Nguyễn Tịch , Kê Khang, Lưu Linh.
(3) Đà giang , chỉ sông
Đà ở Đà Nẵng (?)
(4) Cần Hải, một địa danh ở Quảng
Ngãi (?)
Lời Thêm : "Thập tải luân giao cầu cổ
kiếm / nhất sinh đê thủ bái mai hoa", mười năm đi khắp
nơi giao du tìm kiếm cổ (để trừ kẻ gian tà độc ác)
và một đời chỉ biết cúi đầu lậy trước hoa mai (biểu
tượng cốt cách thanh tao và khí phách của người quân tử
). Trà Giang Thu Nguyệt Ca , mượn chuyện chia tay một người bạn,
tâm sự với trăng của Chu Thần Cao Bá Quát thật ra là một
bài độc thoại ,nói chuyện với chính mình. Bi mà không
lụy. Còn nỗi xót xa nào bằng : "ngã thị Trúc Lâm cùng
đồ chi bộ binh " (ta vốn người rừng trúc ,gặp bước đường
cùng ,đi làm lính thú ) . Thế nhưng : "trà giang nguyệt như
kính há ngân lưu / trượng phu án kiếm khứ tiện khứ / kỳ
lộ vô vi nhi nữ sầu " (ta như vầng trăng sáng vằng vặc dù
ở dưới đáy sông , trượng phu tay kiếm một đi là đi
dù đường hiểm trở, có đâu bi lụy như nhi nữ thương
tình ). Ôi chao, chữ với nghĩa của người xưa ! PKT 03/08/2016
Tri Khac
Pham
Phamid1934@gmail.com
MAILOC PHỎNG DỊCH:
TRĂNG SÔNG TRÀ
Trăng sông
Trà !
Hỏi vì ai đêm
nay sáng quắc ?
Mấy dặm
trường xanh ngắt sơn khê
Vấn vương ly biệt não nề,
Trong ly lấp lánh thăng thề dung dăng .
Vừa mới
nhắp, ánh trăng tan vỡ
Chỉ bóng người nham nhở múa may .
Rượu ngừng đặt chén xuống ngay
Ly bôi lại thấy khoan thai trăng
vàng .
Hỏi vì sao dùng dằng không nỡ ?
Ta chỉ là lính bộ trúc
Lâm.
Đêm thu say ánh
trăng rằm
Cùng người
tâm sự băn khoăn rượu tàn .
Bạn Tồn Chân
sông Đà ngày trước
Mai , Cần Hải cất bước chia phôi .
Đêm qua gió lộng tơi bời
Móc sương trắng xoá cho người
lạnh căm .
Kiếp phù sinh mấy lần duyên gặp ?
Trăng sông Trà hãy nhắp cùng
ta .
Trăng
sông Trà !
Trăng nguy nga !
Như gương
bạc, trăng xoa mặt nước
Đi là đi, kiếm tuốt, trượng phu .
Chí trai đã quyết một khi
Đạp bằng vương vấn nữ nhi thường
tình .
Mailoc phỏng dịch
Cali 03-08-16
TUẾ MỘ QUY NAM SƠN
Tuế Mộ Quy Nam Sơn
Mạnh
Hạo Nhiên (689 - 740)
Bắc
khuyết hưu thướng thư
Nam
sơn quy tệ lư
Bất tài
minh chủ khí
Đa bệnh cố
nhân sơ
Bạch phát thôi
niên lão
Thanh dương bức
tuế trừ
Vĩnh hoài sầu
bất mị
Tùng nguyệt hạ
song hư.
Dịch Xuôi : Cuối Năm Về Nam Sơn
PKT 02/15/2016
Thôi bỏ chuyện dâng kế sách lên
Bắc Khuyết nữa
Hãy quay trở về
căn lều cỏ ở núi Nam Sơn đi
Tài không có nên đã không được nhà vua
ngó đến
Thân lại lắm bệnh
nên bạn quen đã lánh xa
Tóc
thêm bạc , cái già đến rồi
Tiết
xuân về , lại thêm một năm nữa qua
Nghĩ ngợi xa gần buồn không ngủ được
Bóng tùng đổ dưới trăng ngoài song trong đêm
vắng
Cuối Năm Về Nam Sơn
PKT 02/15/2016
Bắc Khuyết ngưng dâng sách
Nam Sơn về lại nhà
Bất tài vua chẳng đoái
Lắm bệnh bạn dời xa
Tóc
bạc bao năm nữa
Xuân xanh mấy
tết qua
Ngổn ngang đêm thức
trắng
Thông lạnh dưới trăng
ngà
Phụ Chú :
(1) Bắc Khuyết chỉ nơi triều chính vua
quan
(2) Nam Sơn chỉ nơi quy ẩn của
các bậc hiền giả
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
NÓN
PHẬT LUNG LINH NẮNG
Đêm qua , nhận
được lời Chúc Tết của một Tôn Trưởng trong nhà
"Một Tết Nguyên Đán tròn đầy hỷ lạc / Một Năm
Bính Thân với nhiều Hồng Ân Thượng Đế, với Vạn Sự
Kiết Tường và Thân Tâm Thường An Lạc " . Xin mời đọc
thêm 2 bài thơ xưa về Tình Bạn quyến luyến, một tiên
, một tục , cho vui và cho lòng được ít nhiều thanh thản
vào mấy ngày cuối năm này, để đón Tết mừng Xuân
, trong Ơn Phước của Thượng Đế và trong Yêu Thương của
mọi người. PKT 02/05/2016
NÓN PHẬT LUNG LINH NẮNG / NGƯỜI
VỀ TRONG TỊCH LIÊU
Tống Linh Triệt
Lưu Trường Khanh (709 - 780)
Thương thương Trúc Lâm tự
Yểu yểu chung thanh vãn
Hà lạp đới tà dương
Thanh sơn độc quy viễn
Dịch Xuôi : Tiễn Linh Triệt
PKT 02/05/2016
Xanh xanh chùa Trúc Lâm
Văng vẳng tiếng chuông chiều
Nón sen đội nắng tà
Một mình đi xa trở về lại núi xanh ẩn tu
Phụ Chú :
(1) Linh
Triệt là tên một vị Thiền Sư , bạn của tác giả
(2) Chùa Trúc Lâm ở trong núi Lư Sơn
, huyện Cửu Giang, Tỉnh Giang Tây
(3)
Hà lạp = nón lá sen nhà Phật
Tiễn Linh Triệt (Thể Ngũ Ngôn)
PKT 02/05/2016
Mái rêu xanh cổ tự ,
Văng vẳng tiếng chuông chiều .
Nón phật lung linh nắng ,
Người về trong tịch liêu.
Tiễn Linh Triệt (Thể Lục
Bát)
PKT 02/05/2016
Mái chùa rêu
thẫm góc trời ,
Chiều buông văng
vẳng chuông đời vấn vương.
Nón
sen ngời ánh tà dương,
Núi
xanh , một bóng, dặm trường, đưa nhau
KHÔN KHAM NỖI NHỚ
TỪ CHIA CÁCH / CỬA ĐÓNG THEN CÀI TA VỚI TA
Tống Linh Triệt
Thượng Nhân Hoàn Việt
Lưu
Trường Khanh (709 - 780)
Thiền khách vô tâm tích trượng hoàn
Ốc Châu thâm xứ thảo đường
nhàn
Thân tùy tệ lý kinh tàn
tuyết
Thủ trán hàn y nhập cửu
san
Độc hướng thanh khê y thụ
hạ
Không lưu bạch nhật tại
nhân gian
Na kham biệt hậu trường
tương ức
Vân mộc thương
thương đản bế quan
Dịch Xuôi : Tiễn Thượng Nhân Linh Triệt
Về Đất Việt
PKT 02/05/2016
Người
khách thiền , tâm không , chống gậy thiền , trở về nhà
Một căn nhà cỏ u nhã ở vùng sâu
thẳm trong núi Ốc Châu
Thân lê
đôi giày nát đi qua khu tuyết đang tan
Tay mang áo lạnh rách bước vào vùng núi cũ
Một mình hướng đến bên dòng
suối trong thanh thản ngồi dựa dưới cây
Bỏ lại sau lưng trời xanh ngày trắng cho đời
Khôn kham nỗi luôn nhớ nhau từ sau khi chia tay
Cửa đóng then cài giữa một vùng
mây trời và cây cối xanh xanh
Phụ Chú :
(1) Đất Việt thuộc
tỉnh Chiết Giang ngày nay
(2) Núi Ốc
Châu ở huyện Tân Xương, tỉnh Chiết Giang
Tiễn Bạn
PKT 02/05/2016
Thiền giả tâm hư trở lại nhà ,
Một gian lều cỏ góc trời xa.
Dép mòn lối tuyết thong dong bước,
Áo lạnh núi xưa thanh thản qua.
Trước mặt suối xanh vùng tĩnh lặng
,
Sau lưng ngày trắng cõi ta bà.
Khôn kham nỗi nhớ từ chia cách ,
Cửa đóng then cài ta với ta.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
TỐNG LINH TRIỆT
Lưu trường Khanh
Thấp thoáng rêu mờ mái Trúc Lâm
Chiều tà văng vẳng tiếng chuông trầm
.
Nón sen lấp lánh hoàng hôn
nắng ,
Một bóng quay về núi
thẩm xanh .
Mailoc phỏng dịch
TỐNG LINH TRIỆT
THƯỢNG NHÂN HOÀN VIỆT
Lưu trường Khanh
Thiền
khách đi về, bước thảnh thơi ,
Ốc Châu nhà cỏ chốn xa vời .
Tuyết tan, chân xỏ đôi giày rách ,
Núi cũ, tay cầm chiếc áo tơi .
Bước tới khe xanh ngồi tựa gốc ,
Trầm ngâm ngày nắng bỏ bên đời
.
Xiết bao thương nhớ sau ly biệt.
,
Đóng cửa mình ta một
góc trời .
Mailoc phỏng dịch
TẢN
MẠN CUỐI NĂM
VỀ MỘT
ĐÔI CÂU ĐỐI CHO TẾT BÍNH THÂN 2016
PKT 01/24/2016
Mỗi độ cuối năm lại nhớ
nhà. Lại nhớ đến một đôi câu đối xưa không biết
ai làm đề ở Lầu Hoàng Hạc bên Tàu. "Hà thời hoàng
hạc trùng lai / thả cộng đảo kim tôn / kiêu châu chử thiên
niên mậu thảo. Đản kiến bạch vân phi khứ / dữ thùy xuy ngọc
địch / lạc giang thành ngũ nguyệt mai hoa". Dịch xuôi : "Những
mong bao giờ hạc vàng trở lại / với bạn chén vàng / rượu
tưới cỏ xanh ngàn năm trên cồn vắng. Chỉ thấy lúc này
mây trắng bay đi / cùng ai sáo ngọc / thổi rụng mai vàng lạc
độ xuống sông xưa ". Lan man , lại nhớ đến bài "Dữ
Sử Lang Trung Ẩm Thính Hoàng Hạc Lâu Thượng Xuy Địch " (Cùng
Sử Lang Trung Uống Rượu Nghe Sáo Trên Lầu Hoàng Hạc ) của Lý
Bạch. "Nhất vi thiên khách khứ Trường Sa / Tây vọng Trường
An bất kiến gia / Hoàng Hạc lâu trung xuy ngọc địch / Giang thành ngũ
nguyệt lạc mai hoa ". Dịch Xuôi : "Làm thân khách biếm bị
đầy đi đến Trường Sa / Trông về phía Tây Trường
An không thấy nhà đâu cả / Một khúc sáo ngọc thổi ở
lầu Hoàng Hạc / Bài Hoa Mai Tháng Năm Rụng Ở Bên Sông."
Dịch Thơ : "Chút thân biếm đọa nỗi đường xa / Dõi
bóng chiều hôm chẳng thấy nhà / Tiếng sáo u buồn trên gác
vắng / Nghe chừng mai rụng tháng ngày qua".
Lòng quê hoài
cảm, mấy năm trước , cho Tết Quý Tỵ 2013 , mượn ý mượn
chữ của người xưa , tôi đã chắp nối thành đôi
câu đối sau với ít nhiều tình ý :
Ngày tháng phôi
pha
Qua cơn
gió bụi
Tết đến
Nào mơ hạc vàng
trở lại cùng bạn lãng du
Lặng
ngắm nắng tàn trong ngõ vắng
Tuổi đời chồng chất
Suốt kiếp tha hương
Xuân
về
Chỉ thấy mây trắng bay đi với ai tâm sự
Thầm nghe mai rụng xuống sông xưa
Và
bây giờ , một đôi câu đối cho Tết Bính Thân 2016 sắp
đến :
Tết đến quê người lòng đỏ khôn cầm
niềm biệt xứ
Xuân về đất
khách trời xanh khéo cợt nỗi tha hương
Niềm biệt xứ,
nỗi tha hương, ôi chao một đời thương khó. Cầu chúc một
năm mới an lành cho tất cả chúng ta. Thân quý. PKT 01/24/2015
Tri Khac
Pham
Phamid1934@gmail.com
LÁ THƯ ĐẦU NĂM
VỀ
CƯ
TRẦN LẠC ĐẠO
Một số người trong chúng ta, về già, thường
nghĩ đến Thiền như là một phương cách để tìm hạnh
phúc. Cách đây mấy năm, duyên lành, tôi đọc được
4 câu kệ ở cuối bài phú Cư Trần Lạc Đạo của vua Trần
Nhân Tông, một vị vua đời nhà Trần, cuối đời đi tu,
sáng lập Dòng Thiền Trúc Lâm Yên Tử. Người đã được
tôn xưng là Bụt. Bụt khuyên con cháu trong nhà, hãy sống theo
lẽ tự nhiên của Trời Đất. Tiếc là, nhà giáo tôi,
lòng trần vẫn còn nặng, vẫn không thể đối cảnh vô
tâm, vẫn không tránh khỏi buồn vui trước đổi thay của ngoại
cảnh. Lúc này, ở tuổi 82, nhìn lại, một đời khổ hạnh,
vẫn chỉ biết quẩn quanh thương người để được thương,
và may chăng, nếu còn có được chút vui nào ở những
ngày tháng còn lại.
PKT 01/17/2016
Bài Kệ Cư Trần Lạc Đạo
Trần Nhân Tông (1258 - 1308)
Cư trần lạc
đạo thả tùy duyên
Cơ tắc
xan hề khốn tắc miên
Gia trung hữu
bảo hưu tầm mịch
Đối cảnh
vô tâm mạc vấn thiền
Dịch Xuôi : Bài Kệ Về Sống Đời
Vui Đạo
PKT 01/17/2016
Sống trong cõi
trần này, hãy tùy duyên, mà vui với đạo
Nếu thấy đói thì hãy ăn, nếu thấy mệt
buồn ngủ thì hãy đi ngủ
Báu
vật đã có ớ trong nhà rồi, hãy thôi, đừng tìm ở
đâu khác nữa
Đối cảnh
(trước đổi thay) mà vô tâm (lòng vẫn an nhiên tự tại
) thì cần chi hỏi đến thiền
Cư Trần Lạc Đạo
PKT 01/17/2016
Sống đời, vui đạo, hãy tùy duyên ,
Ăn ngủ thuận theo lẽ tự nhiên.
Hạnh phúc đi đâu tìm kiếm nữa
,
Giữ lòng nhân ái hỏi chi thiền.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
________________________________________________________________________________________
Xuân
Nhật Độc Chước
Giáng
Sinh là ân sủng của Thượng Đế . Hy vọng mùa Xuân, khởi
đầu cho một chu kỳ mới sắp đến, sẽ mang lại cho chúng sinh
một nguồn sinh lực mới. Tôi xin được thành tâm cầu chúc
an vui cho tất cả chúng ta. Và,riêng cho người không nhà nói
đến ở trong thơ , sẽ tìm lại được , Yêu Thương tưởng
chừng đã mất , một nơi chốn để về, và sẽ không
còn phái chịu cảnh ngồi uống rượu một mình trong ngày
xuân như trước nữa. PKT 12/18/2015
Xuân Nhật Độc Chước
Lý Bạch (701 - 762)
Đông phong phiến
thục khí,
Thuỷ mộc vinh xuân
huy.
Bạch nhật chiếu lục thảo,
Lạc hoa tán thả phi.
Cô vân hoàn không sơn,
Chúng điểu các dĩ quy.
Bỉ vật giai hữu thác,
Ngô
sinh độc vô y.
Đối thử
thạch thượng nguyệt,
Trường
tuý ca phương phi.
Dịch Xuôi : Ngày Xuân Uống Rượu Một
Mình
PKT 12/18/2015
Gió từ hướng
đông với khí trời lành ấm thổi về
Cảnh vật như bừng lên sức sống mới rạng rỡ
muôn vẻ xuân
Đám cỏ xanh tươi
nằm phơi mình dưới nắng
Hoa
rụng rơi còn như vui đùa bay bay trong không
Một đám mây lẻ lững lờ trôi về núi trời
xa
Bầy chim từng đàn ríu rít
tìm bay về tổ cũ
Tất cả ,
vâng tất cả đều có chỗ để về
Chỉ riêng tôi , một đời không nhà , cho đến
giờ này ,vẫn không biết về đâu
Trước ánh trăng ngời sáng trên đá lạnh
Có một người, dường như đã
quá say , lảm nhảm một mình, hát mãi bài Phương Phi , một
bài ca xưa về một loại cỏ hoang có hương thơm ,đến nay
có lẽ đã mai một.
Ngày Xuân Uống Rượu Một Mình
PKT 12/18/2015
Gió đông thổi khí lành,
Cảnh vật rạng sắc xuân.
Cỏ non nắng trổ biếc ,
Hoa rụng rơi tần ngần .
Mây lẻ lạc non xa ,
Chim đàn
tìm ổ cũ .
Muôn loài đều
có tổ ,
Ta cuối đời về đâu
?
Dưới trăng say hát mãi ,
Bài ca thiên cổ sầu.
Lời Thêm : Một
thời gió loạn , chiếc thân bật gốc , thế giới đổi thay ,
còn tự hỏi về đâu chi nữa, thêm tội. Chỉ là cuối
năm, khoảnh khắc cô đơn , chút tâm tình ,mượn ý mượn
lời của người xưa , chắp nối thành mấy câu thơ vụng,
gửi người thân quí ,để đọc cho vui với nhau, vậy thôi.
Chắc, không ai nỡ trách. PKT 12/18/2015
Drinking Alone On A Spring Day
(The Selected Poems Of Li Po - David Hinton)
East wind fans clear , warm
air through
shoreline trees ablaze with spring color,
and sunlight shimmers in green grasses ,
falling blossoms scattering into flight.
Lone
cloud returning to empty mountains ,
birds returning ,each to
its own home :
in all this ,nothing is without refuge.
I alone have nowhere in life to turn.
Forever drunk , I face rock-born moon ,
sing
for wildflower sights and smells.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Thập Niên Sinh Tử Lưỡng
Mang Mang
Đây
là một bài từ theo điệu Giang Thành Tử , tác giả viết
ra trong thời gian làm quan xa nhà , sau một đêm nằm mộng , mơ thấy
người vợ đã chết 10 năm trước. Tình ý miên man
ngỡ như đã ở ngoài vòng thời gian và đôi bờ sinh
tử không còn là một cách biệt. PKT 10/07/2015
Thập
niên sinh tử lưỡng mang mang
Túng sử tương phùng
ưng bất thức
Dạ lai u mộng hốt
hoàn hương
Liệu đắc niên niên trường
đoạn xứ
Thập Niên Sinh
Tử Lưỡng Mang Mang
Mười
năm cách , sinh tử mịt mù
Túng sử gặp nhau cũng khó
nhận
Mộng
đêm mơ thấy chợt về nhà
Đâu nữa bên nhau ngày cõi
thế
Ngày
Lễ Trùng Cửu Nhớ Anh Em
Cửu
Nguyệt Cửu Nhật Ức Sơn Đông Huynh Đệ
Vương Duy (699 - 759)
Độc tại dị hương vi dị khách
Mỗi phùng giai tiết bội tư thân
Dao tri huynh đệ đăng cao xứ
Biến sáp thù du thiểu nhất nhân
Dịch Xuôi :
Ngày 9 tháng 9 Nhớ Anh Em Ở Sơn Đông
PKT 10/02/2015
(Vất vưởng) một thân ở nơi quê người làm
khách lạ
Mỗi lần đến ngày
lễ tiết (Trùng Cửu ) lại thêm nhớ nhiều về người thân
Tôi tuy ở nơi xa cũng biết vào ngày
này anh em ở nhà ai nấy đều đi lên trên núi
Mỗi người mỗi nhánh thù du cài
vào người (để trừ tà), chỉ thiếu vắng một người
mà thôi
Ngày Lễ Trùng Cửu Nhớ Anh Em
PKT 10/02/105
Xứ lạ, một thân, làm khách lạ ,
Đến ngày trùng cửu, nhớ về nhà
.
Thù du cài áo, ở trên núi
,
Thấy vắng người xa, có xót
xa ?
Chú Thích : Ngày 9 tháng 9, theo tục lệ xưa ở
bên Tàu, là ngày lễ tiết Trùng Cửu (hay Trùng Dương).
Vào ngày này, mọi người đều đi lên núi, mỗi người
mỗi nhánh thù du (?) cài vào người, tin là để trừ được
tà, cầu được phước. PKT 10/02/2015
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
_________________________________________________________________________________-
Phạm Khắc Trí, Chân
Diện Mục, Đỗ Chiêu Đức, Quên Đi
ĐỌC THƠ TÔ ĐÔNG
PHA
-Trung Thu Ất Mùi 2015
-Niệm Nô Kiều
-Một từ khúc theo điệu điệp luyến hoa
-Tịch Mịch
Sa Châu Lãnh
-Lâm Giang Tiên
-Bất Thức
Lô Sơn Chân Diện Mục
-Sương
khói Lô Sơn
TRUNG THU ẤT MÙI 2015
Trung
Thu Bính Thìn năm 1076 , nhà thơ Tô Đông Pha, ở nơi lưu đầy
,một mình ngồi uống rượu đến sáng , nhớ đến Tử
Do, người em ruột và còn là người bạn thơ , mà làm
ra bài từ này. Gần 1000 năm sau , một đêm trước Trung Thu Ất
Mùi 2015 , một nhà giáo không còn học trò , ngắm trăng suông,
ở nơi đất khách , cũng gần suốt đêm , ngồi chuyển dịch
thành lời Việt , rồi gửi đi , kèm theo bản nhạc Thủy Điệu
Ca Đầu ,https://www.youtube.com/watch?v=Wrmqegi1bVA , lời Hoa, do Đặng Lệ Quân hát, tìm thấy trong Internet , để
mọi người thân quý thưởng trăng trung thu năm nay ,đọc
và nghe cho vui. Và, nếu còn có thể, chia sẻ được với
người xưa, phút giây "kim tịch thị hà niên" , đêm
nay có phải cũng chính là một đêm của năm nào ,với
ai , cùng ngắm một vầng trăng thiên cổ , không tuổi . PKT 09/25/2015
Thủy
Điệu Ca Đầu - Bính Thìn Trung Thu
Tô Đông Pha (1037 - 1101)
Minh nguyệt kỷ thời hữu
Bả tửu vấn thanh thiên
Bất tri thiên thượng cung khuyết
Kim tịch thị hà niên
Ngã
dục thừa phong phong quy khứ
Hựu khủng
quỳnh lâu ngọc vũ
Cao xứ bất
thăng hàn
Khởi vũ lộng thanh ảnh
Hà tự tại nhân gian
Chuyển chu các
Đê khỉ hộ
Chiếu vô miên
Bất ưng
hữu hận
Hà sự trường hướng
biệt thời viên
Nhân hữu bi hoan
ly hợp
Nguyệt hữu âm tình viên
khuyết
Thử sự cổ nan toàn
Đản nguyện nhân trường cửu
Thiên lý cộng thuyền quyên
Trung Thu Ất
Mùi 2015
PKT 09/25/2015
Trăng có tự
bao thuở
Mượn rượu hỏi trời
xanh
Chẳng hay cung khuyết vời vợi
Năm tháng đêm nào đây
Những muốn theo gió bay đến
Lại ngại lầu quỳnh điện ngọc
Cao lạnh tội nỗi hàn
Đứng múa dưới trăng sáng
Đâu tưởng ở trần gian
Chiếu gác tía
Luồn cửa gấm
Thức đêm trường
Mắc
chi oán hận
Sao cách xa nhau lại trăng
tròn
Người có buồn vui tan hợp
Trăng có tỏ mờ đầy khuyết
Tự cổ như mong đâu
Chỉ ước lâu dài mãi
Ngàn dặm với trăng thâu
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
NIỆM NÔ KIỀU
Chuyện đời xưa kể. Có hai ông già , đường
đời muôn ngả , tình cờ quen biết , rồi họ quí nhau như anh
em lúc nào không hay. Mỗi lần sông nước gặp mặt, như hai
lão ngư tiều đời Tam Quốc, xưa nay chi lắm chuyện , nhìn nhau cười
vui thôi. Rồi đến một ngày ,chuyện phải đến đã đến
, ông già anh đã từ giã cõi đời , bỏ lại xác phàm
, ra đi nhẹ nhàng như một lão tiên . Ông già em , ở nơi
xa, hay tin ,dường như có phần ngơ ngẩn ít nhiều , âm thầm
ngồi chuyển dịch thành lời việt hai bài ca , từ hai bài từ
của Tô Đông Pha , đời Tống , để ôn lại kỷ niệm
xưa, và để thay lời khóc tiễn. Còn chuyện đời nay.
Tôi ngồi chép lại hai ca từ này gửi đi để mọi người
chia sẻ cùng tôi cái tình quí mến nhau của hai ông già đời
xưa, chỉ là vậy thôi. PKT 09/21/2015
Niệm Nô Kiều - Thu Nguyệt Nhất Dạ
Tô Đông Pha (1037 - 1101)
Bằng cao thiếu viễn
Kiến trường không vạn lý vân vô
lưu tích
Quế phách phi lai
Quang xạ xứ lãnh tẩm nhất thiên thu
bích
Ngọc vũ quỳnh lâu
Thừa
phong lai khứ
Nhân tại thanh lương
quốc
Giang sơn như họa
Vọng trung yên thụ lịch lịch
Ngã túy phách
thủ cuồng ca
Cử bôi yêu nguyệt
đối ảnh thành tam khách
Khởi
vũ bồi hồi
Phong lộ hạ
Kim tịch bất tri hà tịch
Tiện dục thừa
phong
Phiên nhiên quy khứ
Hà dụng kỵ bằng dực
Thủy tinh cung lý
Nhất
thanh xuy đoạn hoành địch
Một ĐêmTrăng Thu (Ca Từ Theo Điệu
Niệm Nô Kiều Của Tô Đông Pha)
PKT 09/21/2015
Trông cao vời vợi
Không gian trong suốt dặm dài không mây gợn
Ánh nguyệt tràn lan
Rực
sáng khắp một khoảng trời thu xanh lạnh
Điện ngọc lầu quỳnh
Gió trời lồng lộng
Như lạc vào tiên giới
Núi sông tranh vẽ
Rặng
cây sương khói ẩn hiện
Say thấm vỗ nhịp nghêu ngao
Mời trăng cùng bóng với rượu là ba
khách
Hứng múa bồi hồi trong sương
gió
Đêm nay đêm nào chẳng
biết
Cỡi gió bay đi
Thảnh thơi
quay lại
Đâu cậy cánh bằng
rộng
Ở trong cung Quảng
Tiếng tiêu ai thổi vừa dứt
Niệm Nô
Kiều - Xích Bích Hoài Cổ
Tô
Đông Pha (1037 - 1101)
Đại giang đông khứ
Lãng đào tận thiên cổ phong lưu nhân vật
Cố lũy tây biên
Nhân đạo thị Tam Quốc Chu Du Xích Bích
Loạn thạch
xuyên không
Kinh đào phách ngạn
Quyển khởi thiên đôi tuyết
Giang sơn như họa
Nhất thời đa thiểu hào kiệt
Dao tưởng Công Cẩn
đương niên
Tiểu Kiều sơ
giá liễu
Hùng tư anh phát
Vũ phiến luân cân
Đàm tiếu gian
Cường
lỗ hôi phi yên diệt
Cố quốc thần du
Đa tình ưng tiếu ngã
Tảo
sinh hoa phát
Nhân gian như mộng
Nhất tôn hoàn lỗi giang nguyệt
Nhớ
Xích Bích Xưa (Ca Từ Theo Điệu Niệm Nô Kiều Của Tô Đông
Pha)
PKT 09/21/2015
Trường giang đông hướng
Cuốn trôi hết danh tiếng phong lưu xưa cũ
Cổ lũy tây biên
Nói đó là Tam Quốc Chu Du Xích Bích
Vách đá chọc
trời
Ầm ầm sóng vỗ
Tuyết nổi trắng cuồn cuộn
Núi sông như vẽ
Một thời không ít hào kiệt
Nhớ chuyện Công Cẩn
đương thời
Mỹ nhân vừa
mới lấy
Tài danh lừng tiếng
Đầu quấn khăn xanh
Cầm quạt cười
Thuyền
giặc tiêu tro tan khói
Chốn cũ hồn về
Cười ta dư nước mắt
Tóc
đà sớm bạc
Nhân gian như mộng
Rượu tràn say với trăng nước
Phụ
Chú :
1- Trường Giang đông hướng = sông Trường Giang chảy
ra biển đông
2- Cố lũy tây biên
= thành lũy xưa ở bên bờ sông phía tây
3- Luân cân = Khăn the xanh
3- Nhất tôn hoàn lỗi giang nguyệt = Một chén rượu tế
đổ xuống sông cho trăng nước
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Một Từ Khúc Theo Điệu Điệp
Luyến Hoa Của Tô Đông Pha
Đây
là một bản Tình Ca nổi tiếng đời Tống. Tiếc là vẫn
chưa đủ tài tìm kiếm chữ nghĩa thích hợp để làm
nổi bật được âm thanh trầm bổng của điệu nhạc. Xin mời
đọc tạm cho vui cùng tôi mà thôi. PKT 09/13/2015
Điệp Luyến Hoa Từ
Tô Đông Pha (1037 - 1101)
Hoa thốn tàn hồng thanh hạnh tiểu
Yến tử phi thời
Lục thủy nhân gian nhiễu
Chi
thượng liễu miên xuy hựu thiểu
Thiên
nhai hà xứ vô phương thảo
Tường lý thu thiên tường ngoại đạo
Tường ngoại hành nhân
Tường lý giai nhân tiếu
Tiếu tiệm bất văn thanh tiệm tiểu
Đa tình khước bị vô tình não
Chú Thích
:
(1) Liễu miên = bông liễu
(2) Phương thảo = một loại cỏ hương
(3) Thu thiên = cây đu dây , một trò chơi dân gian
cho con gái trong các ngày lễ hội đầu xuân.
Dịch Xuôi :
Một Từ Khúc Theo Điệu Điệp Luyến Hoa Của Tô Đông Pha
PKT 09/13/2015
Hồng đà tàn, hoa đã héo úa,
mà hạnh đương còn xanh non
Vào
lúc một con én bay liệng lưng trời
Dòng suối màu xanh lục lặng lờ trôi quanh xóm
Trên cành liễu, bông như tơ trắng vấn
vương, gió thổi bay gần hết
Dù
ở ven trời, đâu có chốn nào, mà không có cỏ hương
thơm ?
Trong tường là cây đu chơi xuân, ngoài tường là
con đường thiên lý
Ngoài tường,
bóng một người đi lầm lũi
Bên
trong tường, ròn rã tiếng cười vui đùa của người con
gái đang chơi đu dây
Âm
vọng xa dần, nhỏ dần, rồi không còn nghe thấy nữa
Đâu hay tiếng cười vô tình ấy vẫn
còn mãi trong lòng ai
Đa Tình Khước Bị Vô Tình Não
PKT 09/13/2015
Hoa rụng hồng tàn , hạnh đương nụ
Cánh én chao nghiêng
Suối biếc trôi quanh xóm
Bông liễu gió tung bay lả tả
Ven trời đâu chốn không cỏ dại
Ngăn cách trong ngoài
một thành lũy
Ngoài lũy người
đi
Trong giá đu đùa rỡn
Cười , tiếng nhỏ dần, rồi mất hẳn
Ai hay theo mãi ai ngàn dặm
Lời Thêm :
Hồng
tàn hạnh nở, cánh én chao nghiêng, suối trôi quanh xóm nhỏ
, lả tả bông liễu bay trắng trời, đất trích nơi nào không
có cỏ dại ? Hỏi người xa xứ, cuối đời luân lạc, còn
nghe được chăng, tiếng ai cười ròn rã, năm nào, trong một
ngày xuân ? PKT 09/13/2015
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
GÓP LỜI:
TIẾNG CƯỜI ĐUỔI THEO
Hoa rụng buồn , hạnh bớt xanh
Én chao nhanh
Nước biếc
nhiễu quanh thành
Tơ liễu tung bay dìu
dặt
Buồn như cỏ mông mênh
Nàng đu trong vườn vắng
Ta ngoài đường bước nhanh
Tiếng cười đuổi theo không dứt
Vô tình níu tim khách đa tình
CDM.
Đỗ Chiêu Đức xin được bổ túc những phần sau đây
:
1. Nguyên
bản tiếng Hán của bài " TỪ " :
蘇東坡<蝶戀花>
Tô
Đông Pha " Điệp luyến Hoa "
花退殘紅青杏小, Hoa thối
tàn hồng thanh hạnh tiểu,
燕子飛時,
Yến tử phi thời,
綠水人家繞。
Lục thủy nhân gia nhiễu.
枝上柳棉吹又少,
Chi thượng liễu miên xuy hựu thiểu,
天涯何處無芳草。 Thiên nhai hà
xứ vô phương thảo.
牆裡鞦韆牆外道,
Tường lý thu thiên tường ngoại đạo,
牆外行人, Tường
ngoại hành nhân,
牆裡佳人笑。 Tường
lý giai nhân tiếu.
笑漸不聞聲漸悄, Tiếu
tiệm bất văn thanh tiệm tiểu,
多情卻被無情惱。
Đa tình khước bị vô tình não !
2. Đây là một bài TỪ, không phải bài THƠ. Bài từ
nầy có tên là " ĐIỆP LUYẾN HOA " , nên phía sau tựa
ĐIỆP LUYẾN HOA khỏi phải viết thêm chữ TỪ nữa.
3. Điệp Luyến Hoa : LUYẾN là Luyến ái, là Yêu, nhưng ta
không thể dịch là " Bướm Yêu Hoa " được, mà
phải dịch là " BƯỚM VỜN HOA " . Môt thể loại từ
phát xuất từ đời Trung Đương và Thịnh hành ở Tàn
đường. Đây là bài từ vừa tả cảnh vừa tả tình
và đặc biệt là có những câu rất nổi tiếng và thịnh
hành cho đến hiện nay, như những câu sau...
" Hoa thối tàn hồng, thanh hạnh tiểu " : Hoa xuân đã tàn
úa trong khi trái hạnh xanh còn nhỏ, cảnh giao mùa giữa cuối xuân
đầu hạ, một kết thúc một bắt đầu. Hiện tượng tự
nhiên thường thấy trong thi từ ca cổ, nhưng cũng gây cho người
đọc cái ý nghĩ thương cảm trong cảnh xuân tàn.
" Yến tử phi thời, lục thủy nhân
gia nhiễu " : Khi chim én bay lượn trên những nóc gia có dòng
nước xanh vây quanh. Hình ảnh chim én là biểu tượng còn
xuân, chim én chỉ làm tổ ở những nơi có người ở,
nên Nhân Gia và Dòng nước xanh ở đây là biểu tượng
của đầm ấm hạnh phúc, của lạc quan trong cảnh xuân tàn
với " Chi thượng liễu miên xuy hựu thiểu ": Càng ngày trên
cành những hoa liễu trắng xóa bay như tuyết rơi lại ngày càng
it đi. Và đây là câu nổi tiềng nhất của bài từ :
" Thiên nhai hà xứ vô phương thảo " .
( Chân trời
góc bể ) Thiên hạ nơi nào mà chẳng có cỏ non. Câu nầy
được nhân gian sử dụng rộng rãi để khuyên những thanh
niên nam nữ thất tình : Nơi nào mà chả có cỏ non, bị
người tình phụ bạc, biết đâu ta sẽ lại gặp được
người tình khác tuyệt vời hơn !... và một câu nữa cũng
rất nổi tiếng là câu kết của bài từ nầy :
" Đa tình khước bị vô tình não " !
Người đa tình thường bị những người vô tình làm
cho phiền não !. Giai nhân trong tường đánh đu, vui đùa một
cách vô tư thoải mái, đâu biết rằng tiếng cười vui
của mình đã vô tình làm cho kẻ đa tình đứng ngoài
tường tương tư tự chuốc lấy phiền não cho riêng mình
!
Sẽ
viết riêng một bài nói về " Cuộc đời Hôn nhân và
Tình ái của Tô Đông Pha " sau.
4. Diễn
nôm :
BƯỚM VỜN HOA
Hoa tàn rả cánh, hạnh non cành,
Khi én lượn quanh,
Quê người nước chảy lòng thêm chạnh.
Dương liễu đầu cành gió cuốn nhanh,
Cỏ non xanh rợn chân trời xanh.
Kín
cổng cao tường,
Ngoài tường kẻ qua đường,
Trong tường người đẹp,
Tiếng
cười dòn tan dần dần khép.
Ngoài tường hành nhân ngỏ hẹp
Vô tình người đẹp trong tường
Đa
tình thường bị vô tình vấn vương !
Lục bát :
Hoa xuân nay đã tàn hồng,
Trái
xanh vừa nhú, én không lượn cành.
Nao
nao dòng nước uốn quanh,
Lơ
thơ tơ liễu trên cành nóc gia .
Cỏ
non xanh ngát bao la,
Trong tường ngoài ngỏ la đà hai nơi.
Người đi
xa tận chân trời,
Lòng
còn vướng bận tiếng cười đông lân.
Tiếng đu tiếng nói nhỏ dần,
Vô tình làm chết người dưng bên ngoài .
Khéo đa tình khổ vì ai ?!
Đỗ Chiêu Đức
Quên Đi xin
góp bài Dịch:
Điệu Điệp Luyến Hoa
Si Tình
1/
Cánh hồng tàn lụn hạnh tơ xanh
Qua rồi mùa chim én
Cạnh nhà nước chảy quanh
Gió vờn hoa liễu trên cành
Buồn chi cỏ thơm đâu chẳng có
Trong tường đánh đu riêng ngoài
ngõ
Khách đa tình tới
lui
Còn giai nhân cười vui
Tiếng nàng đâu nữa đã lặng
thinh
Lòng thêm đau xót bởi
đa tình.
Quên Đi
2/
Hồng tàn rụng hạnh
đang tơ
Qua xuân bóng én
khuất mờ trong mây
Dòng trong uốn lượn nhà ai
Gió vờn hoa liễu lung lay trên cành
Đâu đâu cũng có cỏ
xanh
Nơi sân đu xích cạnh
thành người trông
Tới lui ngoài ngõ chờ mong
Giai
nhân nào thiết khiến lòng thêm đau
Nàng vui thú kẻ xuyến
xao
Đa tình chi hỡi nghẹn
ngào riêng mang.
Quên Đi
TỊCH MỊCH SA CHÂU LÃNH
Thêm một Từ Khúc xưa. Tuy không có đàn
theo , nhưng xin hãy đọc thầm chầm chậm , để từng con chữ
kịp nói thành lời. Mong thay "cát trắng bờ sông lạnh" có
bớt lạnh được giây phút nào chăng? PKT 09/06/2015
Bốc Toán Tử
Tô Đông Pha (1037 - 1101)
Khuyết nguyệt quải sơ đồng
Lậu đoạn nhân sơ tĩnh
Thùy kiến u nhân độc vãng lai
Phiếu
điểu cô hồng ảnh
Kinh khởi
khước hồi đầu
Hữu hận
vô nhân tỉnh
Giản tận hàn
chi bất khẳng thê
Tịch mịch sa châu lãnh
Dịch Xuôi : Một
Ca Từ Theo Điệu Bốc Toán Tử Của Tô Đông Pha
PKT 09/06/2015
Vầng trăng khuyết treo trên cành ngô
đồng thưa lá
Đồng hồ nước
đã ngưng nhỏ giọt , trời đã bắt đầu vào sâu lắng
trong đêm thâu
Ai thấy người
với tâm sự u ẩn , buồn ,một mình, vẫn còn tha thẩn đi
tới đi lui ?
Đâu đó ,xa xôi , bóng một cánh hồng đơn
chiếc lạc lõng
Giật mình
bay hoảng lên cao mà vẫn còn ngoái đầu nhìn lại
Hận này, ai nào biết cho đây, một
mình mình biết , một mình mình hay
Không chọn được một cành cây khô nào có thể
đậu xuống để ngủ đỗ qua đêm.
Tịch mịch bãi
cát lạnh !
Chú Thích : Lậu đoạn = Chiếc đồng hồ
nước ngưng nhỏ giọt , ý nói là trời đã khuya lắm
rồi ; U nhân = Người có tâm sự u ẩn buồn khôn nói
nên lời
Tịch Mịch Sa Châu Lãnh
PKT 09/06/2015
Nguyệt khuyết vướng cây thưa
Trời đã vào khuya vắng
U ẩn mình ai dưới ánh trăng .
Bóng cánh hồng
đơn chiếc
Bay hoảng vẫn quay nhìn
Tủi hận người đâu biết
Chỗ đậu qua đêm vẫn mịt mờ.
Cát
trắng bờ sông lạnh !
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
LÂM GIANG TIÊN
Trân trọng gửi đến mọi người thân
quí 2 bản nhạc xưa , dù không có đàn vẫn có thể
nghe được. Xin hãy đọc thầm chầm chậm. Xin hãy lắng nghe
âm thanh của từng con chữ một. Nỗi mình đất khách. Nỗi
đời nhiễu nhương . Ít nhiều tâm sự gửi gấm. Xin đừng
để như ai kia. "Không ai ra mở cổng / Chống gậy nghe sông trôi".
PKT 09/03/2015
Lâm Giang Tiên - Tô
Đông Pha (1037 - 1101)
Dạ
ẩm Đông Pha tỉnh phục túy
Quy
lai phảng phất tam canh
Gia đồng tị
tức dĩ lôi minh
Khi môn đô
bất ứng
Ỷ trượng thính
giang thanh
Trường
hận thử thân phi ngã hữu
Hà thời
vong khước doanh doanh
Dạ lai phong tĩnh
hộc văn bình
Tiểu chu tòng thử
thệ
Giang hái ký dư sinh
Một
Bài Ca Theo Điệu Lâm Giang Tiên Của Tô Đông Pha
(Về
: Một Đêm Ở Nơi Đất Khách)
PKT
09/02/2015
Rượu
quán, khuya về , say ngất ngưởng
Trời
dường canh điểm ba hồi
Gia đồng,
gọi mãi , ngáy tràn thôi
Không
ai ra mở cổng
Chống gậy , nghe
sông trôi
Riêng
hận chút thân đầy tục lụy
Ngày
nào quên hết tranh đua
Vào đêm
, yên gió , sóng chèo khua
Ước
cùng thuyền một chiếc
Sông biển,
gửi đời thừa
Chú
Thích : Gia đồng = Trẻ giúp việc trong nhà ; Tị tức dĩ
lôi minh = ngủ say ngáy như sấm động ; Thử thân phi ngã hữu
= cái thân này không còn thuộc về mình ; Hộc văn bình
= mặt nước phẳng lớp lớp sóng gợn lăn tăn
Lâm
Giang Tiên - Dương Thận (1488 - 1559)
Cổn
cổn Trường Giang đông thệ thủy
Lãng
hoa đào tận anh hùng
Thị phi
thành bại chuyển đầu không
Thanh
sơn y cựu tại
Kỷ độ tịch
dương hồng
Bạch
phát ngư tiều giang chử thượng
Quán
khan thu nguyệt xuân phong
Nhất hồ
trọc tửu hỷ tương phùng
Cổ kim
đa thiểu sự
Đô phó tiếu
đàm trung
Một
Bài Ca Theo Điệu Lâm Giang Tiên Của Dương Thận
(Về
: Cổ Kim Thiên Hạ Sự)
PKT 09/02/2015
Cuồn
cuộn Trường Giang ,về biển cả
Sóng
hoa dìm hết anh hùng
Chính,
tà, thành, bại thoắt hư không
Non
xanh xưa vẫn đó
Bao độ
nắng chiều hồng
Đôi
bạn ngư tiều, đầu bến nước
Trăng
thanh, gió mát, rong chơi
Tương
phùng hồ rượu đãi đầy vơi
Cổ
kim thiên hạ sự
Cười mặc chuyện
vui thôi
Chú
Thích : Từ khúc Lâm Giang Tiên này là ca từ mở đầu
tập truyện Tam Quốc Diễn Nghĩa , nói về chuyện bên Tàu đời
Tam Quớc (124 - 280) , thật đồ sộ ,được liệt vào những bộ
truyện có một không hai trong lịch sử văn học thế giới cận
đại.
Lời Thêm :
1 - Mỗi bài Lâm Giang Tiên ở trên là
một Từ Khúc ,lời ca của một bản nhạc . Tựa đề của
Từ Khúc là tên của điệu nhạc. Mỗi Từ Khúc viết theo
điệu Lâm Giang Tiên gồm 2 liên. Mỗi liên gồm 5 câu . Mỗi
câu ,theo thứ tự gồm 7, 6, 7, 5, và 5 chữ. Âm sắc bằng trắc của
mỗi chữ lệ thuộc vào âm thanh trầm bổng của điệu nhạc.
Chữ cuối của các câu 2, 3 và 5 thường có vần hợp với
nhau.
2 - Thể Từ là một thể loại thơ văn có từ mấy
trăm năm trước Công Nguyên, ở nước Sở bên Tàu ,gọi
là Sở Từ như Ly Tao , Cửu Ca của Khuất Nguyên . Từ được
thịnh hành ở đời nhà Đường (618 - 907) và nhất là
vào đời nhà Tống (960 - 1279). Các bài Tống Từ lưu truyền
cho đến ngày nay thường được viết theo các điệu nhạc
như điệu Lâm Giang Tiên , Điệp Luyến Hoa, Niệm Nô Kiều , Vĩnh
Ngộ Lạc ...giống như lời các bản nhạc bây giờ viết theo
các điệu bolero , valse, rumba , jazz...
3 - Chuyển dịch một bài Từ , tuy không
bị ràng buộc bởi các luật lệ như thơ đường luật
, nhưng, câu dài câu ngắn , với những chữ dùng , phù hợp
với âm thanh trầm bổng của mỗi điệu nhạc, cũng quả là
một thử thách thú vị cho người vốn yêu chuộng chữ nghĩa.
PKT 09/02/2015
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Bất Thức Lô
Sơn Chân Diện Mục
Đề Tây Lâm Bích
Tô
Đông Pha (1037 - 1101)
Hoành
khan thành lãnh trắc thành phong
Viễn cận
cao đê các bất đồng
Bất thức
Lô Sơn chân diện mục
Chỉ duyên
thân tại thử sơn trung
Tạm Dịch : Bài Thơ Đề Trên Tường
Ở Chùa Tây Lâm Trong Núi Lô Sơn
PKT
08/29/2015
Nhìn
ngang thấy lưng núi dài , nhìn dọc thấy đỉnh núi cao
Xa,
gần, cao, thấp, tùy theo góc độ đứng nhìn, hình dáng
núi đều thấy khác nhau
Không biết
được bộ mặt thực của Lô Sơn
Vì
thân ta còn đang đứng ở trong núi mà
(Phải chăng ý muốn
nói là phải đứng ở ngoài mới thấy. Còn đứng ở
ngoài là đứng ở đâu thì tự mà đi tìm hiểu
lấy. PKT 08/30/2015 )
Làm Sao Biết Được Bộ Mặt
Thực Của Lô Sơn
PKT 08/29/2015
Ngang,
núi trùng trùng ; nghiêng, thấy ngọn ,
Cao,
thấp, xa, gần trông khác nhau.
Không biết
Lô Sơn bộ mặt thực,
Bởi ta
có đứng ở "ngoài" đâu.
Lời Thêm :
1 - Ngoài bài
Lô Sơn Yên Tỏa , đáo đắc hoàn lai vô biệt sự (Lô
Sơn Khói Tỏa , đến rồi về lại không gì lạ) , Tô Đông
Pha còn có bài Đề Tây Lâm Bích , nói về "bản lai
chân diện mục " (nguồn gốc hiểu biết về bộ mặt thực
của sự vật). Giải đáp của một vấn đề nan giải , đã
được trình bày một cách thật tài tình bằng 4 câu
7 chữ thật giản dị , căn bản ai cũng có thể hiểu được
, không giới hạn , học nhiều thì hiểu nhiều.
2 - Lô
Sơn , một dãy núi lớn và cao , bên Tàu , quanh năm mây phủ
, hùng vĩ kiêu kỳ ,đầy vẻ thần bí ,đã là nguồn
thi hứng của thi nhân , và còn là một ví dụ thực thể
để chiêm nghiệm về bản lai chân diện mục của các thiền
gia. Bất thức Lô Sơn chân diện mục / Chỉ duyên thân tại thử
sơn trung. Không biết được bộ mặt thực của Lô sơn /Vì
thân ta còn đang ở trong núi mà , có đứng được ở
ngoài đâu mà biết. (Con mắt phàm không phải là mắt Phật
làm sao thấy được bản chất của sự vật.) Cái lẽ thật
giản dị này sao lại không chịu hiểu. Ớ trong vòng sinh lão
, đổi thay từng phút từng giây, còn không biết thích nghi để
"vui sống" mà cứ mãi mơ mộng hoang tưởng về một
cõi thường hằng, bất biến, không có thực ở cõi đời
này. Như trong "tưong đối" đi tìm "tuyệt đối ".
Như ở trong núi mà muốn thấy bộ mặt thực của núi. Khổ
là phải rồi, những "tôi" ơi? PKT 08/29/2015
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Sương
Khói Lô Sơn
Tôi đang đọc lại Thơ và Từ của
Tô Đông Pha , một tên tuổi đời Tống bên Tàu. Bài thơ
4 câu 7 chữ sau đây , được gán cho là của nhà thơ ,
nói về Lô Sơn , một dãy núi lớn 99 ngọn , nằm ở phía
nam thành phố Cửu Giang, tỉnh Giang Tây ,bên Tàu , cảnh sắc hùng
vĩ , sông nước hữu tình , say lòng tao nhân mặc khách xưa
nay. PKT 08/27/2015
Lô Sơn
Tô
Đông Pha (1037 - 1101)
Lô Sơn yên tỏa Triết Giang triều
Vị đáo bình sinh hận bất tiêu
Đáo đắc hoàn lai vô biệt sự
Lô Sơn yên tỏa Triết Giang triều
Tạm
Dịch : Núi Lô
PKT 08/27/2015
Khói
bốc trên núi Lô , nước triều lên xuống trên sông Triết
bao quanh, huyền bí
Hận này sẽ
không tiêu tán, nếu lúc sống , không được một lần
đến nơi cho biết
Thế mà , đến
rồi trở về, có thấy gì là huyền bí đâu
Chỉ là khói bốc ở trên núi,
chỉ là nước triều lên xuống trong lòng sông thôi mà
Sương
Khói Lô Sơn
PKT 08/27/2015
Sông Triết,
núi Lô , những khói sương !
Bình
sinh nguyện ước cuộc hành hương.
Đến rồi , về lại , còn ngơ ngẩn ,
Sông Triết , núi Lô , những khói sương !
Lời
Thêm :
1 - Vâng, ở đời thường , nghĩ xa gần , hãy
giữ một khoảng cách , nên đứng xa mà nhìn, mọi cảnh vật
đẹp kể cả người , sẽ được thấy đẹp hơn. Có
phải trong ý nghĩa này , một nhà thơ nào đó đã phải
thốt ra thành lời , "tình chỉ đẹp khi hãy còn dang dở
/ đời mất vui khi đã vẹn câu thề"?
2 - Ngoài ra ,phải
chăng bài thơ này còn muốn nói về 3 giai đoạn của người
tu. Bước 1 lúc khởi đầu: nhìn núi là núi , sông là
sông ; bước 2 trong thời gian tu : hiểu ra núi không phải là
núi , sông không phải là sông ; bước 3 ngộ đạo rồi,
lại thấy núi thật ra vẫn chỉ là núi ,sông thật ra vẫn
chỉ là sông. Câu 3 trong nguyên tác "Đáo đắc hoàn
lai vô biệt sự" lẽ ra phải dịch là "Đến rồi về
lại không gì lạ " mới sát nghĩa , nhưng không hiểu sao tôi
lại chuyển dịch là "Đến rồi về lại còn ngơ ngẩn
" . Có phải ,ít nhiều tâm sự gửi gấm ,căn tu vốn có
,nhưng một đời tu vẫn chưa thành, nên cho mãi đến bây
giờ hãy còn ngơ ngẩn chăng?
3 - Nhàn lão , "vô tích
sự, ăn không ngồi rồi" , nghĩ sao viết vậy rồi gửi đi
để mọi người thân quí đọc cho vui thôi. PKT 08/27/2015
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Một
Bài Haiku của Matsuo Basho
PKT 08/21/2015
Matsuo Basho (1644 - 1694) là một
Thiền Sư người Nhật ,nổi tiếng về các bài Haiku , một loại
thơ không có tựa đề , mỗi bài gồm 3 câu, thông thường
câu 1 có 5 âm , câu 2 có 7 âm , và câu 3 có 5 âm. Sau
đây là 1 trong số các bài nổi tiếng của Thiền sư, hậu
thế đã tốn nhiều giấy mực luận bàn, một phần bị hấp
dẫn bởi hình thức trình bày cô đọng, về một nội
dung xúc tích, khó hiểu được hết ý nghĩa tiềm ẩn
.PKT 08/21/2015
Bài Haiku Bằng Tiếng Nhật
Matsuo Basho (1644 - 1694)
Furu ike ya
Kawazu tobikomu
Mizu no oto
Dịch Nghĩa : Furu = xưa
, cũ , ike = ao , kawazu = con ếch , tobikomu = nhảy vào , mizu = nước , oto = tiếng
động. Còn "ya" và "no" ở đây được hiểu
như là 2 liên tự. (Nguồn Internet )
Tạm Dịch :
Ao xưa
Con ếch nhảy vào
Tiếng động của nước âm vang
Bài Haiku Bằng Tiếng Việt
PKT
08/21/2015
Ao xưa mặt nước lặng
Vô tình ếch đâu bỗng nhảy vào
Tiếng xuân nào
lao xao
Lời Thêm : Tiếng động
của một con ếch nhảy xuống ao xưa ,như thể đã khơi
dậy một dĩ vãng ,tưởng như đã quên , mà thực ra , vẫn
còn nằm yên đâu đó trong tiềm thức. Tiếng xuân nào
lao xao ,của đất trời một năm bốn mùa thay đổi hay của lòng
người xa xứ ,vốn đã ê chề vì mưa gió, một cảm
giác êm đềm của tuổi thanh xuân ,dù chỉ là trong một khoảnh
khắc? PKT 08/21/2015
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
MỘT
BÀI THƠ GỬI BẠN GIÀ
"Tôi hiện sống miền Nam nước Pháp, trên
một sở đất nông thôn 2.300 m2, 3 bên là núi, lối vào
là một đồng bằng. Chỉ có 2 người : cha Việt rể Pháp, cũng
đã nghỉ hưu. Suốt dài theo cạnh nhà là dòng suối, quanh
nhà là cây trái lá hoa. Sáng nghe chim hót suối reo, khi
nắng lên ra vườn tỉa cảnh ngắm hoa, "lao động trị
liệu", làm cỏ tơi đất ...Chiều ngắm mây bay vờn
đỉnh núi, chim bay về tổ...Cuối tuần. con gái và cháu ngoại
cách độ 75 km về thăm và nấu thức ăn cho tuần sau : trưa ăn
Tây chiều ăn Ta. Thỉnh thoảng đi Toulouse mua sắm, giải trí ,tham quan
..."
Trên đây là mấy
dòng, từ lá thư nhận được của một người bạn già
, quen nhau từ kiếp trước , lúc trẻ , kẻ trước người sau ,
về dạy học cùng một ngôi trường miền Hậu Giang, vừa mới
qua Pháp dưỡng bệnh một thời gian. " Tôi đã về Việt
Nam, sức khỏe bỉnh thường sau chuyến bay dài 16 giờ. Xin chúc an lành
nơi quê hương thứ hai và ước mong ngày hội ngộ nơi quê
nhà ".
Đọc thư bạn , một
đời nhà giáo , đang nằm bệnh ở bên nhà , lại nhớ
đến một bài thơ xưa. Tôi chép ra đây gứi bạn , gửi
mọi người , và gứi tôi để cùng đọc cho khuây khỏa.
Thật ra , cũng không tài nào dấu nổi đôi chút ngậm ngùi
về một kiếp người trong vòng sinh lão bệnh tử. Xin được
thông cảm mà thứ lỗi cho. PKT 08/09/2015
ẨM TỬU
Đào Tiềm (365 - 427)
Kết lư tại nhân cảnh
Nhi vô xa mã huyên
Vấn quân hà năng nhĩ
Tâm viễn địa tự thiên
Thái cúc đông lý hạ
Du nhiên kiến Nam sơn
Sơn khí nhật tịch giai
Phi điểu tương dữ hoàn
Thử trung hữu chân ý
Dục biện dĩ vong ngôn
Tạm Dịch : Một Bài Thơ Làm Trong Lúc
Uống Rượu
PKT 08/09/2015
Cất
nhà gianh giữa chợ đời
Ngựa xe ồn ào cũng không bận
tâm
Hỏi ông sao được như vậy
Trả lời : lòng xa
đất tự xa ( ý nói : lòng đã sạch bụi trần nên đâu
còn nghe thấy gì ồn ào ở ngoài đời nữa )
Hái cúc
dưới giàn đông
Thảnh thơi ngắm nhìn núi nam
Khí
núi ráng chiều hồng đẹp
Chim từng đàn rủ nhau bay về
Trong cảnh này có chân ý
Muốn nói mà quên
lời
Phụ chú : Hai câu cuối
,phải chăng ý nói , trong cảnh trí an nhiên , mà lòng đã
an nhiên ,thì đâu cần lời nói ra nữa. PKT 08/09/2015
Uống Rượu
PKT 08/09/2015
Nhà gianh giữa phố thị ,
Xe ngựa ồn như
không.
Hỏi người sao được vậy ,
Tâm an , lòng nhẹ
bâng.
Dưới giàn đông hái cúc ,
Thanh thản ngắm non
xa.
Ráng đỏ hồng sương núi ,
Chim bay động nắng tà
.
Đối cảnh ngộ chân ý ,
Lời nào cho thiết tha .
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Tiên ,Thánh, Quỉ , Phật Trong Thơ Đường
Đời Đường có 4 tài thơ được
xưng tụng là tứ bất tử: Thi Tiên Lý Bạch , Thi Thánh Đỗ
Phủ , Thi Quỉ Lý Hạ , và Thi Phật Vương Duy.Tôi chép ra đây
4 bài để chia sẻ cùng với mọi người trong nhà chút cảm
nhận cá nhân về "tính tiên - cốt người hồn tiên"
trong thơ Lý Bạch , "tính thánh - cốt người hồn người"
trong thơ Đỗ Phủ , "tính quỉ - cốt người hồn quỉ "
trong thơ Lý Hạ , và "tính phật - cốt người hồn phật"
trong thơ Vương Duy. Không có tham vọng định nghĩa thế nào
là người, là tiên , là quỉ , là phật. Xin đọc cho vui
với nhau thôi. PKT 08/07/2015
A - THI
TIÊN
Tuyên Châu Tạ Diểu Lâu
Biệt Hiệu Thư Thúc Vân
Lý Bạch (701 - 762)
Khí ngã khứ giả tạc nhật chi nhật bất khả
lưu
Loạn ngã tâm giả kim nhật chi nhật đa phiền ưu
Trường
phong vạn lý tống thu nhạn
Đối thử khả dĩ hàm cao lâu
Bồng lai văn chương Kiến An cốt
Trung gian Tiểu Tạ hựu
thanh phát
Câu hoài dật hứng tráng tứ phi
Dục thướng
thanh thiên lãm minh nguyệt
Trừu đao đoạn thủy thủy
cánh lưu
Cử bôi tiêu sầu sầu cánh sầu
Nhân sinh tại
thế bất xứng ý
Minh triêu tản phát lộng biên chu
Dịch Xuôi : Trên Lầu Tạ Diểu Ở Tuyên Châu Tiễn
Biệt Hiệu Thư Thúc Vân
PKT 08/07/2015
Hôm qua
qua rồi , bỏ ta mà đi , không giữ lại được ,
Hôm nay
phiền muộn, quấy nhiễu lòng ta , đầy những lo âu .
Gió
dài muôn dặm tiễn đưa bầy nhạn bay trong trời thu ,
Đối
cảnh , mấy vần thơ say tỉnh có thể làm vui chăng ớ trên
lầu cao này.
Văn chương Kiến
An ,phong cách bồng lai, thoát tục ,
Lại thêm đang ở trong lầu
Tiểu Tạ ,một không gian Tiểu Tạ tiêu sái thanh tao ,
Hứng khởi,
ý dâng, tràn đầy phiêu hốt ,
Dục hồn bay lên trời
xanh ngắm vầng trăng sáng.
Rút
đao chém nước , nước vẫn chảy,
Nâng chén giải buồn
, buồn vẫn buồn ,
Sống ở cõi đời này không có gì
vừa ý ,
Sớm mai xõa tóc thả thuyền rong chơi .
Chú Thích :
(1) Lầu Tạ Diểu
ở Tuyên Châu do Tạ Diểu (464-499) khi làm Thái Thú Tuyên Châu
cho xây cất. Tạ Diểu có biệt hiệu là Tiểu Tạ , để
phân biệt với Đại Tạ là biệt hiệu của Tạ Linh Vận
(385-433). Sách chép Tiểu Tạ là hậu duệ của Đại Tạ
(2) Văn chương Kiến An chỉ thơ văn sáng tác từ đời
nhà Hán đến đời nhà Đường thiên về thiên nhiên
, cảnh giới bồng lai , thoát tục. Một số các nhà thơ tên
tuổi ở thời kỳ này là Tào tháo , Tào Thực , Đại
Tạ (Tạ Linh Vận) , Tiểu Tạ (Tạ Diểu)...
Tiễn Bạn
PKT 08/07/2015
Hôm qua, đi mất
,giữ không được,
Hôm nay, nhiễu loạn, những lo âu.
Muôn
dặm gió thu theo cánh nhạn ,
Lầu thơ, say tỉnh, tiễn đưa
nhau.
Văn chương Kiến An tiêu sái
,
Không gian Tiểu Tạ thanh tao .
Hứng khởi tràn đầy ý phiêu
hốt ,
Dục lên Vân Hán ngắm trăng sao.
Rút đao
chém nước , nước không đứt ,
Uống rượu giải sầu
, sầu chẳng vơi .
Thiết tha chi nữa vòng danh lợi ,
Sớm mai xõa
tóc thả thuyền rong chơi.
Phụ
Chú : Vân Hán chỉ dải Ngân Hà ở trên trời. Trong bài
Nguyệt Hạ Độc Chước (Uống Rượu Một Mình Dưới Trăng)
của Lý Bạch có câu " Vĩnh kết vô tình du / Tương kỳ
mạc Vân Hán " (Cuộc ngao du vô tình đã gắn bó tình
nhau mãi mãi / Hẹn gặp nhau lại ở sông Ngân để cùng ngắm
sao trời ). PKT 08/07/2015
B - THI THÁNH
Thu Hứng (Kỳ Nhất)
Đỗ Phủ
(717 - 770)
Ngọc lộ điêu thương
phong thụ lâm
Vu Sơn Vu Giáp khí tiêu sâm
Giang gian ba lãng
kiêm thiên dũng
Tái thượng phong vân tiếp địa âm
Tùng cúc lưỡng khai tha nhật lệ
Cô chu nhất hệ cố viên
tâm
Hàn y xứ xứ thôi đao xích
Bạch Đế thành
cao cấp mộ châm
Dịch Xuôi
: Thu Hứng
PKT 08/07/2015
Rừng cây phong ủ rũ, úa tàn
trong sương thu
Núi Vu khe Giáp chìm trong khí núi bốc mờ mịt
Ngoài sông sóng động dâng cao ngất trời
Trên ải gió
bay mây phủ tối sát đất
Đã 2 lần khóm cúc nở
hoa là từ đã 2 năm khôn ngăn được nước mắt tha hương
Mỗi lần neo chiếc thuyền lẻ loi vào bến đỗ là mỗi lần
da diết xót xa nỗi nhớ
Mùa lạnh sắp về ,nơi nơi rộn
rịp lo dao kéo, thước đo để may áo rét
Vào buổi chiều
,từ thành Bạch Đế trên núi cao ,dồn dập nghe tiếng chày
giặt vải
Chú Thích :
1- Bài này là bài số 1 trong 8 bài Thu Hứng của Đỗ
Phủ. Đại ý nói :trời thu , mùa lạnh sắp đến , tác
giả đã 2 năm đất khách , nhớ nhà.
2- Ngọc lộ là
sương thu.
3- Núi Vu Sơn thuộc huyện Vu Sơn ,tỉnh Tứ Xuyên.
4- Kẽm (hay Khe) Vu Giáp thuộc huyện Ba Đông ,tỉnh Hồ Bắc.
5- Thành Bạch Đế ở trên núi Bạch Đế thuộc huyện Phụng
Tiết , tỉnh Tứ Xuyên.
Thu Cảm
PKT 08/07/2015
Rừng phong thu úa chĩu sương sa ,
Khí núi âm u bóng nhạt
nhòa.
Sông lộng trời cao đầu sóng dữ ,
Gió vờn mây
xám cuối thôn xa.
Hai mùa cúc nở , thương vườn cũ ,
Mấy lượt thuyền neo, xót nỗi ta .
Lo lạnh , nhà ai may áo
rét ,
Chày đâu vang động nắng chiều tà .
C - THI QUỈ
Lý
Bằng Không Hầu Dẫn
Lý Hạ (789 - 816)
Ngô ti Thuc đồng
trường cao thu
Không sơn ngưng vân đồi bất lưu
Giang Nga
đề trúc Tố Nữ sầu
Lý Bằng trung hoa đàn không hầu
Côn sơn ngọc toái phượng hoàng khiếu
Phù dung khấp lộ
hương lan tiếu
Thập nhị môn tiền dung lãnh quang
Nhị
thập tam ti động Tử Hoàng
Nữ Oa luyện thạch bổ thiên xứ
Thạch phá thiên kinh đậu thu vũ
Mộng nhập thần sơn giáo
thần ấu
Lão ngư khiêu ba sấu giao vũ
Ngô chất bất miên
ỷ quế thụ
Lộ cước tà phi thấp hàn thố
Thu Mênh Mang
PKT - 08/07/2015
Thu mênh mang , tơ đồng khoan nhặt ,
Non quạnh , mây ngàn lưu
luyến ngừng trôi.
Lệ trúc vấn vương sầu tố nữ ,
Không hầu đàn ai , khúc nhạc chơi vơi.
Phượng
hoàng hót vang , ngọc châu vỡ vụn ,
Phù dung ngậm sương
, hương lan hé nụ ,
Mười hai cổng thành bỗng dưng rực
sáng,
Hai mươi ba dây tơ xáo động cõi Tử Hoàng.
Nữ Oa luyện đá vá trời ,
Trời kinh , đá nát
, mưa thu tuôn đổ ,
Vào mộng thần tiên nhã nhạc ,
Cá già , rồng ốm , quẫy sóng , múa ca.
Ngồi tựa
gốc quế , mơ màng không ngủ ,
Sương khuya xuống nhẹ, ướt
vầng trăng lạnh , nào hay.
Phụ
Chú :
(1) Lý Bằng là 1 nhạc sư trong ban nhạc cung đình
Lê Viên, đời vua Đường Minh Hoàng (685 - 761).
(2) Không
Hầu , tên 1 loại đàn cổ 23 dây (?)
(3) Cõi Tử Hoàng
chỉ một cõi trời xa xăm nào đó ,ở ngoài cõi trần
gian này.
(4) Truyền thuyết bà Nữ Oa luyện đá vá
trời. Thuở khai thiên lập địa , trên thiên đình , thủy thần
nổi loạn ,bị hỏa thần đánh thua chạy , va phải một cột trụ
chống trời ,một góc trời bị sụp , nước trên trời tuôn
đổ xuống khiến trần gian bị ngập lụt . Bà Nữ Oa, một vị
nữ thần , đã phải luyện đá ngũ sắc, vá lại chỗ
trời sụp này.
(5) Lý Hạ (789-
816) được đời xưng tụng là Thi Quỉ vì tài thơ , chữ
nghĩa lạ lẫm, uẩn xúc , ma quái . Sách chép , mới 7 tuổi đã
làm được những câu thơ khiến các bậc thi sĩ đương
thời như Hàn Dũ (768- 824) phải kinh ngạc và khâm phục . Chuyện
kể , nhà thơ sở dĩ chết trẻ lúc mới 27 tuổi , vì nhà
trời mới làm xong ngôi lầu Bạch Ngọc nên đã sai Thiên sứ
xuống trần đón ông về gấp để làm thơ mừng.
(6) Đọc 4 câu 5,6,7,8 tả tiếng đàn
Không Hầu của Lý Bằng "Côn sơn ngọc toái, phượng hoàng
khiếu / Phù dung khấp lộ hương lan tiếu/Thập nhị môn tiền
dung lãnh quang/Nhị thập tam ti động Tử Hoàng" lại nhớ đến
4 câu cúa Cụ Nguyễn Du trong Truyện Kiều , tả tiếng đàn của
Thúy Kiều, đánh lần đầu tiên cho Kim Trọng nghe trong một đêm
trăng : "Trong như tiếng hạc bay qua / Đục như tiếng suối
mới sa nửa vời / Tiếng khoan như gió thoảng ngoài / Tiếng mau sầm
sập như trời đổ mưa".
D
- THI PHẬT
Điểu Minh Giản
Vương Duy (699 - 759)
Nhân nhàn quế
hoa lạc
Dạ tĩnh xuân sơn không
Nguyệt xuất kinh sơn điểu
Thời minh tại giản
trung.
Dịch Xuôi :
PKT 08/07/2015
Người nhàn nhã , hoa quế rơi rụng
Núi xuân im lìm trong đêm thanh vắng
Trăng lên đầu núi khiến chim ngủ giật mình
Hót
sảng từng tiếng âm vang ở dưới khe sâu.
Chim Hót Lòng Khe
PKT 08/07/2015
Nhàn lão ngắm
hoa rụng ,
Núi khuya xuân ngủ đâu .
Trăng lên chim hót sảng.
Từng tiếng động khe sâu.
Phụ Chú: Điểu Minh Giản , Khe Chim Hót
, tên một thắng cảnh ở Võng Xuyên , bên Tàu. Hoa quế là
một loại hoa được trồng làm cảnh chùa hay ở nơi ẩn
cư của các bậc thiền giả.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
TƯƠNG TIẾN TỬU
Trong kho tàng thơ Đường để lại ,có
2 bài Tương Tiến Tửu , một của Lý Bạch và một của
Lý Hạ. Lý Bạch được xưng tụng là Thi Tiên và Lý
Hạ được mệnh danh là Thi Quỉ. Nhàn rỗI , nhớ mọi người
thân quí , tôi ngồi chép lại nguyên tác , chỉnh sửa lại
đôi chỗ trong các bản chuyển dịch tôi làm trước đây,
rồi gửi đi để cùng đọc với nhau cho vui thôi. Cầu chúc
an lành. PKT 08/06/2015
TƯƠNG TIẾN TỬU
Lý Bạch (701-762)
Quân bất kiến
Hoàng hà chi thủy thiên thượng lai
Bôn lưu đáo hải bất phục
hồi
Hựu bất
kiến
Cao đường minh kính
bi bạch phát
Triêu như
thanh ti mộ thành tuyết
Nhân sinh đắc ý tu tận hoan
Mạc
sử kim tôn không đối nguyệt
Thiên
sinh ngã tài tất hữu dụng
Thiên
kim tán tận hoàn phục lai
Phanh
dương tể ngưu thả vi lạc
Hội
tu nhất ẩm tam bách bôi
Sầm Phu Tử
Đan
Khâu Sinh
Tương tiến tửu
Bôi mạc đình
Dữ quân ca nhất khúc
Thỉnh quân vị ngã khuynh nhĩ thính
Chung cổ soạn ngọc
bất túc quý
Đản nguyện trường túy
bất nguyện tinh
Cổ lai thánh
hiền giai tịch mịch
Duy hữu
ẩm giả lưu kỳ danh
Trần
Vương tích thời yến Bình Lạc
Đẩu tửu thập thiên tứ hoan hước
Chủ nhân hà vi ngôn thiểu tiền
Kính tu cô thủ đối quân chước
Ngũ hoa mã
Thiên
kim cừu
Hô nhi tương xuất
hoán mỹ tửu
Dữ nhĩ
đồng tiêu vạn cổ sầu
Chú Thích :
(1) Tương Tiến Tửu : Tên một
khúc ca xưa mời nhau uống rượu
(2) Hoàng Hà , tên một con sông lớn miền bắc bên
Tàu , dài khoảng 4600 km, nguồn từ Tây Tạng ,ở độ cao 5000 m
.
(3) Sầm Phu Tử , Đan Khâu
Sinh là 2 người bạn của Lý Bạch.
(4) Trần Vương , tước phong của Trần Thực (một
người con thứ của Tào Thào ,nước Ngụy đời Tam Quốc
) đãi 10 ngàn đấu rượu trong một buổi tiệc ở cung Bình
Lạc.
Khúc Ca Tương Tiến Tửu Của Lý Bạch
PKT 08/05/2015
Há không
thấy ,nước sông Hoàng Hà từ trời đổ xuống ,cuồn cuộn
ra biển , có bao giờ chảy ngược trở về đâu?
Lại chẳng thấy, đài gương
lầu vắng, tóc trắng ngậm ngùi , sáng như tơ xanh ,chiều đà
tuyết rộ bạc phau !
Mấy thuở , được vui, hãy vui
cho thỏa ,
Đừng để chén vàng lạnh
ánh trăng ngà.
Trời
sinh ta tài có ngày dùng đến ,
Tiền bạc tiêu hết rồi lại có mà.
Phanh dê, xẻ trâu , đất trời
nghiêng ngả ,
Ba trăm chén
cạn một lần cho đã .
Bác Sầm ơi , anh Đan ơi
,
Rượu vào rồi, xin mời ,
Say đi thôi !
Tôi xin ca một khúc ,
Hầu
các bạn nghe chơi.
Chiêng trống cỗ bàn đâu có
thiết ,
Chỉ muốn ngất
ngưởng hỏi trời dài.
Xưa
nay thánh hiền tiêu ma hết ,
Phải
chăng còn lại chút danh say?
Tiệc Bình Lạc ,Trần Vương ngày
trước ,
Mười ngàn
đấu rượu đãi xàm vui.
Chớ
nên lo ngại thiếu tiền trả ,
Cứ
uống tiếp đi cho đến say vùi.
Ngựa hoa năm sắc đó,
Áo cừu ngàn vàng đâu.
Bảo trẻ lấy đi đổi rượu
quí ,
Cùng uống cho tan
vạn cổ sầu !
TƯƠNG TIẾN TỬU
Lý
Hạ (780 - 816)
Lưu ly chung
Hổ phách nùng
Tiểu tao tửu tích trân châu hồng
Phanh long, bào phượng, ngọc chi khấp
La vi , tú mạc
, vi xuân phong
Xuy long địch, kích đà
cổ
Hạo xỉ ca, tế yêu vũ
Huống
thị thanh xuân nhật tương mộ
Đào hoa loạn lạc như
hồng vũ
Khuyến quân chung nhật mính đinh
túy
Tửu bất
đáo Lưu Linh phần thượng thổ
Chú Thích
:
(1)Kích đà cổ = Vỗ trống đà. Theo Tự Điển Hán
Việt-Thiều Chửu , con đà ,giống như con cá sấu , 4 chân , da được
dùng để làm mặt trống.
(2) Lưu Linh , người đất
Bái , cuối đời Tam Quốc(223- 263), trong nhóm Trúc Lâm Thất Hiền
, cùng với Kê Khang (Truyện Kiều có câu "Kê Khang này khúc
Quảng Lăng/ Một rằng Lưu Thủy hai rằng hành vân/ Quá quan này
khúc Chiêu Quân/ Nửa phần luyến chúa nửa phần tư gia").
Tánh tình phóng túng ,từ quan , tối ngày chỉ có thơ rượu,
sách kể , vợ cản không được. Có làm mấy câu
thơ : "Thiên sanh Lưu Linh / Dĩ tửu vi danh / Nhất ẩm nhất hộc / Ngũ
đẩu giải tỉnh / Phụ nhân chi ngôn / Thận bất khả thính ".(Trời
sinh Lưu Linh / Uống rượu nên danh / Mỗi lần một hộc / Năm
đấu mới tỉnh / Vợ có nói gì / Chớ nên không nghe)
Khúc Ca Tương
Tiến Tửu Của Lý Hạ
PKT 08/05/2015
Chén lưu ly
Rượu nồng màu hổ phách đậm
Giọt đọng trân châu hồng mời gọi
Xẻ rồng , nướng phượng , mỡ sủi bọt ngọc trắng sụt sùi
Màn lụa , rèm thêu , gió xuân lồng lộng
Sáo rồng đã
thổi, trống đà đã nổi
Miệng hoa
ai ca , lưng ong ai múa
Nhã nhạc lên rồi , hãy vui chơi đi
Huống chi xuân xanh ngày đã chiều tà
Ngoài trời đang
cơn mưa hồng
Ngàn cánh
đào rụng rơi lả tả
Rượu nào đến
tưới trên phần mộ Lưu Linh
Thôi thì, trần gian tri kỷ, ngày tháng mịt mùng
Một cuộc say vùi , càn khôn túy lúy, nên chăng
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
____________________________________________________________________________
Tuổi 83, một buổi sáng, bên tách cà phê,
2 cảnh đời, và mấy vần thơ vụn .
(1)
Nhàn lão ngắm hoa rụng
Bèo trôi gốc nổi dạt
bờ lạ
(1) Chuyển dịch từ 1 bài
thơ Đường 4 câu 5 chữ
Nguyệt xuất kinh sơn
điểu
Tạm
Dịch :Chim Hót Lòng Khe
Người
nhàn ngắm hoa quế rơi rụng
Núi
xuân im lìm trong đêm thanh vắng
Trăng lên đầu núi khiến chim ngủ giật mình
Hót sảng từng tiếng âm vang ở dưới khe sâu
Phụ
Chú : Điểu Minh Giản, Khe Chim Hót, tên một thắng cảnh
ở Võng
Xuyên, bên Tàu.
Hoa quế là một loại hoa được trồng làm cảnh chùa hay ở
nơi ẩn cư của các bậc thiền giả.
(2)
Là một bài Haiku 3 câu, lần lượt 5, 7, 5 chữ. Ngổn ngang tâm
sự.
ĐĂNG U CHÂU ĐÀI CA (Revised)
Nhân
một ngưòi bạn hiền đang nghĩ dưỡng bệnh bên trời Âu
có nhắc đến nỗi cô đơn của con người giữa trời đất trong bài Đăng
U Châu Đài Ca của Trần Tử Ngang, một bài thơ nổi tiếng đời
Sơ Đường. Tôi đọc lại, thấy được những thiếu
sót trong các lần chuyển dịch trước. Dù lần này, chắc
vẫn còn nhiều sai sót nhưng vẫn gửi đi để đọc cho vui
thôi. PKT 07/18/2015
Trần Tử Ngang (651 - 702)
Độc sảng nhiên nhi thế
hạ
Tạm Dịch : Bài Ca lên Đài U Châu
Trước, không thấy người xưa
Ngẫm nỗi mình bơ vơ giữa đất
trời mênh mông vô tận
Mà nươc mắt rơi
lúc nào không hay, khôn ngăn được.
Nhìn trước,
người xưa đâu mất ,
Một
mình giữa trời vô tận ,
Lời Thêm : Sao không là 1 bài 4 câu
5 chữ như sau :
Vốn liếng hán việt ăn
đong, tôi không hiểu được dụng ý thêm vào chữ "chi"
ở câu 3 và chữ "nhi" ở câu 4 trong nguyên tác. Xin được
lĩnh tôn ý của các thân hữu. PKT 07/18/2015
Đêm qua, trằn trọc rồi ngủ thiếp đi lúc nào
không hay mang theo câu "độc sảng nhiên nhi thế hạ ". Sáng
dậy có được một bải chuyển dịch mới, chép ra để
mọi người đọc cho vui. Một nguyện ước, muốn được
chia sẻ ở đây với các thân tình, là mong được các
con, các cháu sau này, một ngày nào đó, đọc và hiểu
được mối tình của tôi đối với chữ nghĩa và thông
cảm được phần nào nỗi cô đơn cuối đời. Chỉ
là thế thôi. PKT 07/19/2015.
Nhìn
trước, người xưa không thấy ,
Lạc lõng giữa trời thiên cổ ,
Một
mình đứng khóc vu vơ.
MƯA NGÂU (HAIKU)
Mới đây, được vợ chồng người con trưởng
dẫn qua Nhật chơi cùng với mấy đứa cháu nội. Mười ngày
qua các thành phố Tokyo, Kyoto, Sapporo, và Otaru. Cả nước,
rất sạch, ở ngoài đường phố, ngay cả trong các đường
hẻm hay trong các khu mua bán đông người, không thể tìm thấy
một cọng rác. Có thể chỉ là cỡi ngưa xem hoa, nhưng tôi
rất "ấn tượng". Rất bảo thủ nhưng có lẽ còn là
bậc thày trong các lãnh vực tiến bộ khoa học.
Haiku là một thể loại thơ Nhật, thường
gồm có 3 câu, lần lượt 5, 7, và 5 chữ . Gửi để
mọi người đọc cho vui. Riêng gửi các em học trò cũ để
nhớ đến ông thày dạy toán năm nào. Dòng đời
đâu chảy ngược phải chămg là một Định Lý. Một
lần xa nhau là mãi mãi phải chămg là một Hệ Luận.
PKT 07/16/2015
Một
bài haiku, một đêm tháng 7 nghe mưa, trong lữ quán, bên một
khu chùa cổ ở Kyoto (Japan).
Dòng
đời đâu trôi ngược
Một lần xa nhau là mãi
mãi
Sao lại trách mưa ngâu
Chú Thích :
1 - Theo
Luận Ngữ- Nguyễn Hiến Lê , Tử tại xuyên thượng viết "Thệ
giả như tư phù, bất xả trú dạ". Khổng Tử đứng
trên bờ sông nói: "Dòng nước chảy hoài, ngày đêm
không ngừng".
2 - Theo truyền thuyết,
hàng năm, vào đêm mồng 7 tháng 7, đàn quạ bắc cầu
qua sông Ngân ở trên trời, để Ngưu
Lang và Chức Nữ được gặp nhau, mỗi năm một lần.
3 - Ngưu Lang và Chức Nữ, tiên đồng
ngọc nữ mắc đọa, Ít nhất mỗi năm còn được gặp
nhau một lần, vào đêm mồng 7 tháng 7 mưa ngâu. Còn như ai
kia, chỉ xa nhau một lần sao lại là ngàn thu vĩnh biệt?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
SÁO GỌI HỒN AI
Cổ lai chinh chiến kỷ
nhân hồi. Xưa nay chinh chiến mấy ai về.
PKT 04/26/2015
NGUYÊN TÁC HÁN VIỆT
1 - Lương
Châu Từ
Vương Hàn ( - 713 -)
Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi
Dục ẩm tỳ bà mã
thượng thôi
Tuý ngoạ sa trường quân mạc tiếu
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân
hồi
2 - Hà Hoàng Cựu
Tốt
Trương Kiều ( - 859 -)
Thiếu niên tuỳ tướng thảo Hà Hoàng
Đầu bạc thời thanh
phản cố hương
Thập vạn Hán quân linh lạc tận
Độc xuy biên khúc hướng
tàn dương
DỊCH XUÔI
1 - Khúc Hát Lương Châu
PKT 04/26/2015
Rượu ngon nho đỏ trong chén
dạ quang
Muốn uống thì đàn tỳ bà xuất quân đã khảy giục
lên đường
Say nằm nơi chiến địa xin người chớ cười trách
Xưa nay chinh chiến
đã có mấy ai trở về
2 - Cựu
Lính Đánh Giặc Hà Hoàng
PKT 04/26/2015
Tuổi trẻ theo tướng đi diệt giặc Hà Hoàng
Tóc xanh bạc
trắng mới trở về lại làng
Mười vạn quân Hán lúc đi giờ
đây tan tác hết
Mình ai còn đứng thổi khúc sáo biên khu dưới
nắng chiều tàn
SÁO GỌI HỒN AI
PKT 04/26/2015
Chén ngọc , rượu đào chửa thấm
môi ,
Tỳ
Bà đã giục lên đường rồi .
Say nằm chiến địa ai cười
trách ,
Mấy
kẻ trở về trọn cuộc chơi .
Lúc trẻ rủ nhau đi đánh giặc ,
Đến già đầu bạc
mới về nhà .
Ngày đi đông đủ, giờ đâu hết ,
Sáo gọi hồn ai dưới
nắng tà .
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
KHÚC
NGÂM CỦA ĐỨA CON ĐI CHƠI XA
Trăng
lạnh trên lầu vắng ,
Lời
Thêm : Tôi ngồi chuyển dịch lại bài Du Tử Ngâm của
Mạnh Giao , đời Đường , trong hoài niệm về hình ảnh người
mẹ hiền cặm cụi ngồi vá áo cho con , ngày nay có lẽ ít
còn thấy nữa . Thuỳ ngôn thốn thảo tâm / Báo đắc tam xuân
huy . Ai nói lòng cỏ mọn / Đền đáp sao được ánh nắng
trời 3 tháng mùa xuân . Ai rằng lòng cỏ mọn / Nhởn nhơ nắng
trời xuân . Ôi chao tình mẹ . Xót xa lòng con . PKT 04/01/2015
TO MY GRANDDAUGHTER
WITH LOVE
Tuổi già
sống bằng tình thương của con cháu. Ngày xuân, xin được
chia xẻ với mọi người thân quí chút tình giữa hai ông
cháu tôi . PKT 03/25/2015
Happy Birthday To Nam Phuong
PKT 03/17/2015
a flashback to 7 years ago
my granddaughter was 10 years
old
and i was 76 years young
our home was full of joyful noises
then came one quiet night
while
i was reading in my room
my granddaughter entered in silence
with tears in her eyes
grandpa, how old are
you?
i don't want you getting old !
i was taken aback in a moment
then i remembered over tonight
dinner with her mom and grandma
i accidentally mentioned
about some aging problems
such as hearing, seeing, talking difficulties
(getting old means people will gradually become deaf, blind, stupid, talking nonsense, day dreamer...)
I was
speechless
i didn't know how to say
i wish that i could to tell her that her tears falling down tonight
that are able to raise me up
that really make me feel warm deep down in my heart and that really help me to
regain my strength lost due to my old age depression
Since , seven years have passed by peacefully
now my granddaughter becomes a seventeen year old girl
and i
am entering the age of 83
she has really grown up and become the most ever lovely young girl in this world to
me
and, i , her grandpa is ...still not that old
spring is coming in full bloom
and seems
to say together with me today
happy birthday to you Nam Phuong !
BÀI THƠ CHO SINH NHẬT CHÁU NAM PHƯƠNG
PKT 03/17/2015
Nhớ bảy năm về trước ,
Cháu tôi mới lên mười ,
Tôi mới vừa bảy sáu ,
Nhà vang rộn tiếng cười .
Một buổi tối êm ả
,
Thơ thẩn trong thư phòng ,
Cháu bước vào lặng lẽ ,
Nước mắt đầy mắt trong .
Ngước nhìn ông cháu hỏi ,
How old are you, nội ?
Ông
đừng già nghe ông .
Tôi bàng hoàng xúc động,
Rồi mới chợt nhớ ra .
Bữa cơm chiều vừa qua ,
Vô tình tôi đã nói,
Những
bệnh về tuổi già .
Rồi tai sẽ nghễng ngãng ,
Rồi mắt sẽ mù mờ,
Rồi nói năng lẩm cẩm ,
Rồi
sống như trong mơ ,
(Hạc vàng đâu
trở lại ,
Để mây trời bơ
vơ ...)
Nói gì đây với cháu ,
Nghẹn ngào chẳng thành lời .
Nước
mắt đã chảy ngược,
Đã
làm ấm lòng tôi .
Kể từ đó, mưa nắng ,
Đã bảy năm trôi qua .
Nay cháu đã mười bảy ,
Ông giờ đã tám ba .
Cháu trở thành thiếu nữ ,
Và, ông ...vẫn chưa già .
Chúc mừng sinh nhật cháu ,
Một trời xuân nở hoa .
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
TÂM
SỰ CUỐI NĂM Ở TUỔI 82
PKT
02/02/2015
Quá tám mươi rồi há nhọc thân ,
Một đời thôi đã những phù vân .
Kể khôn kể dại ngại chi nữa ,
Cầm đuốc chơi đêm thẹn với xuân
.
Tuổi thọ nào đâu quá một
trăm ,
Mà lo thiên hạ chuyện ngàn
năm .
Ngày dài chỉ khổ đêm
thâu ngắn ,
Trả nợ lá dâu
tội kiếp tằm .
Chú Thích :
(1) Tích Cảnh Thi Bài Số 6 (trong số 13 bài)
Nguyễn Trãi (1380 - 1442)
Ba bảy mươi nào luống nhọc thân
Được thua đã biết sự vân vân
Chớ cười hiền trước
rằng dại
Cầm đuốc
chơi đêm bởi tiếc xuân
Dịch Xuôi : Thơ Tiếc Cảnh
Có sống được đến một trăm tuổi đâu mà
lo chi cho nhọc thân
Được
thua còn mất mọi chuyện cũng đã thấu hiểu hết rồi
Chớ cười các cụ ngày
trước là khôn hay là dại
Còn cầm đuốc chơi đêm kẻo phí xuân
(2) Bỉnh
Chúc Dạ Du
Thơ Cổ
Sinh niên bất mãn bách
Thường hoài thiên tuế ưu
Trú đoản dạ khổ trường
Hà bất bỉnh chúc du
Dịch
Xuôi : Cầm Đuốc Chơi Đêm
Đời người
sống không đầy trăm tuổi
Mà lại cứ lo chuyện lo ngàn năm
Ngày thì ngắn mà khổ nỗi đêm thì
lại dài
Sao chẳng biết
cầm đuốc chơi đêm kẻo phí nhỉ
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
TRẦN
TÌNH (Nguyễn Trãi)
Các
bài họa: Phạm Khắc Trí, Quên Đi, Nguyễn Đắc Thắng, Phương
Hà
__________________________________________________________
TRẦN TÌNH (Bài Số 9)
Nguyễn Trãi (1380 - 1442)
Bảy tám mươi bằng một bát tay
Người sinh ở thế mỗ hèn thay
Lan Đình tiệc họp , mây ảo
Kim Cốc vườn hoang , dế cày
Nhật nguyệt soi đòi chốn hiện
Đông hè trải đã xưa hay
Ta còn lững đững làm chi nữa
Tượng có trờI bày đặt vay
Chú Thích
:
1
- Trong Nguyễn Trãi Quốc Âm Thi Tập có 9 bài Trần Tình . Đây
là bài số 9
2 - Một bát
tay có nghĩa là một gang tay
3 - Mỗ
hèn thay có nghĩa là không đáng gì cả
4 - Lan Đình tiệc họp . Vương Hi Chi , văn hay chữ
đẹp , nhà thư pháp nổi tiếng đời Tấn qua Thiếp Lan Đình
( bút thiếp của Vương Hi Chi) ,thường tụ họp bạn uống rượu
thả thơ ở Lan Đình , thuộc huyện Thiệu Hưng , tỉnh Chiết Giang
. Trong Truyện Kiều - Nguyễn Du , đoạn nói về Kiều bị Hoạn Thư
cho ra tu ở Quan Âm Các chép kinh , Hoạn Thư khen chữ viết của Kiều
: "Khen rằng bút pháp đã tinh / So vào với thiếp Lan Đình
nào thua " .
5 - Kim Cốc vườn hoang
. Thạch Sùng, một đại phú gia đời Tấn , lúc thịnh thời
, xây một ngôi lầu cho một người thiếp yêu , ở trong vườn
Kim Cốc , thuộc Lạc Dương, tỉnh Hà Nam .
6 - Lững đững có nghĩa là lần lữa ,chần chừ
không quyết định
Dịch Xuôi : Bày Tỏ Tình Cảm
PKT 01/27/2015
1 - Đời người ngắn ngủi giới hạn
trong vòng bảy tám mươi năm
2
- Con người sinh ra ở cõi đời này có nghĩa gì đâu
3 - Danh vọng tiếng tăm đều phù du như
mây trời lúc không lúc có
4
- Của cải tiền bạc rồi tất cả cũng tiêu tan
5 - Trong khi đêm ngày thờI gian lần lượt
trôi qua
6 - Rồi đông rồi hạ
trước sau như xưa nay mọi người đều biết
7 - Ta còn lần lữa chi nữa không về nhỉ
8 - Tuồng như tất cả đều đã
được trời đất xếp đặt cả rồi.
VỀ THÔI
PKT 01/27/2015
Đời người ngắn ngủi đọ gang
tay ,
Thì nghĩa gì đâu những
đổi thay .
Tiệc họp Lan Đình
, chiều ráng ảo ,
Vườn hoang Kim
cốc , dế đêm cày .
Tối ngày
luân chuyển nơi nơi biết ,
Đông
hạ theo nhau chốn chốn hay .
Lần lữa
còn chi mà luyến tiếc ,
Về thôi
tuồng hết nợ trời vay .
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail
Trần Tình
Kiếp người
ngắn ngủi khéo chung tay
Kẻ
sĩ quên đời tiếc lắm thay
Lã
Vọng chờ thời điếu Vị
Doãn
Công ẩn xứ Sằn cày
Trăm
năm tới nào ai biết
Thế
sự này mấy kẻ hay
Đại
trương phu thân mang trọng trách
Đạo người nặng nợ đang vay.
Quên Đi
TRẦN TÌNH
Đời người ngắn ngủi chợt thương vay
Ký gửi phù du lại tiếc thay
Ân nghĩa mẹ cha ân tạc dạ
Nợ tình chồng vợ nợ chung tay
Lòng tham vô độ bày nhân ái
Luân lý giả trang máng ách cày
Cõi tạm tạm già giờ đã hiểu
Thời gian chóng vánh cũng vừa hay!
Nguyễn Đắc Thắng
20150128
Bài họa
ĐỜI NGƯỜI
Cuộc
đời thấm thoát trở bàn tay
Cõi
thế con người vô nghĩa thay !
Của
cải ham đầy, hao sức kiếm
Đất
đai muốn tốt, bận tâm cày
Bốn
mùa vùn vụt qua đâu biết
Tám
tiết luân phiên đổi chẳng hay
Lần
lữa làm chi không trở lại
Sòng
phẳng cho rồi cuộc trả vay.
Phương Hà
Bài phóng
tác
LỜI TÂM SỰ
Đời người ngắn ngủi được
bao năm
Có nghĩa gì đâu một
xác thân
Danh vọng phù du khi được,
mất
Bạc tiền ảo ảnh lúc còn,
không
Bốn mùa như nước trôi
liên tục
Thời tiết luân phiên
cứ chuyển vần
Lần lữa chưa
về, sao thế nhỉ ?
Ông trời sắp
đặt đã cân phân.
Phương Hà
________________________________________________________________________________________________
TỰ THUẬT BÀI SỐ 4 ( Nguyễn Trãi)
Dịch: Phạm Khắc Trí
Phỏng tác: Phương Hà
___________________________________________________________
TỰ THUẬT BÀI SỐ 4
Nguyễn
Trãi (1380 - 1442)
Khó khăn là của
thế gian yêm
Huống mỗ già dại dột thêm
Cúc đợi
đến thu, hương chỉn muộn
Mai sinh phải tuyết, lạnh chẳng hiềm
Gia sơn đường cách muôn dặm
Ưu ái lòng phiền nửa
đêm
Bể hiểm nhân gian ai kẻ biết
Ghê thay thế nước
vị qua mềm
Chú Thích : Trong Nguyễn
Trãi Quốc Âm Thi Tập có 11 bài Tự Thuật. Đây là bài
số 4.
Dịch Xuôi :
(1) Yêm gốc từ chữ yếm , nghĩa là chán ngán.
Khó khăn trở ngại ở cõi đời này ta đã chán ngán
lắm rồi
(2) Huống chi thân ta nay đã già không muốn
thấy mình dại dột thêm nữa
(3) Đâu được như
cúc muộn vào thu để hương thơm càng thêm nồng đượm
toàn vẹn
(4) Và cũng đâu được như mai nở vào đông
nhưng tuyết lạnh chẳng tỵ hiềm
(5) Quê nhà đường cách
muôn dặm
(6) Nửa đêm thao thức ưu ái lo phiền
(7) Cõi
đời này như mặt nước biển lặng nhưng thật nguy hiểm
mấy ai biết
(8) Vị qua mềm được hiểu là vì quá mềm
. Ghê thay nước mềm nhưng rất khủng khiếp, có thể vùi dập
tất cả mọi vật cứng mềm lúc nào không hay
Họa Bài Tự Thuật Số 4
PKT 01/23/2015
Thập tự giá đời, ngày chĩu nặng ,
Về già , tuổi dại , tội thân thêm.
Sánh đâu hương
cúc, thu phai muộn ,
Thẹn với hoa mai, tuyết chẳng hiềm.
Đường
cách quê nhà , buồn đứt ruột ,
Lòng phiền thiên hạ
, thức thâu đêm.
Nhân gian, bể hiểm, mấy ngườI biết
,
Nước lặng vùi chôn mọi cứng mềm.
Phụ Chú :
(1)
Vụng nghĩ, con người về già là trở về , không phải là
"tuổi thơ", mà là "tuổi dại".
(2) Theo Nguyễn Hiến
Lê , trong Đạo Đức Kinh ghi lời Lão Tử , chương 78, có câu
: "không có gì nhu mềm hơn nước , mà phá được
cái cứng mạnh thì không gì hơn nó , như nước chảy
hoài mà đá phải mòn ".
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Bài phóng tác:
TỰ THUẬT
Nản vì bao chuyện khó trên đời
Chẳng lẽ dại hoài, lão mỗ ơi
!
Cúc đợi thu sang, hương
trọn vẹn
Mai chờ đông đến,
sắc tươi ngời
Quê nhà
muôn dặm sầu khôn tỏ
Đất
khách nửa đêm dạ rối bời
Cuộc thế khác nào như mặt biển
Sóng ngầm tàn phá mãi không thôi .
Phương Hà
BẢO KÍNH CẢNH GIỚI ( Nguyễn Trãi)
BẢO KÍNH CẢNH GIỚI- Bài
số 30
Nguyễn Trãi (1380 - 1442)
Chẳng khôn chẳng dại luống ương ương ,
Chẳng
dại người hòa lại chẳng thương.
Bến liễu mới dời
thuyền chở nguyệt ,
Gác vân còn giữ bút đeo hương.
Sách ngâm , bạc dẫy mai trong tuyết.
Đối uống , vàng đầy
cúc thuở sương.
Văn đạt chẳng cầu ,yên mỗ phận,
Ba căn lều cỏ đất Nam Dương.
Chú
Thích :
1- Nguyễn Trãi Quốc Âm
Thi Tập ,tập thơ thuần việt đầu tiên trong lịch sử thi văn
nước nhà, được ghi lại bằng chữ nôm , gồm có trên
250 bài.Trong số, có 61 bài Bảo Kính Cảnh Giới , gương báu
/ lời khuyên cho con cháu noi theo để giữ mình. Đây là bài
số 30.
2- Câu 1 và 2 lấy ý từ câu tục ngữ trong dân gian
xưa : "khôn cho người ta rái (nể sợ), dại cho người ta thương
, dở dở ương ương chỉ tổ cho người ta ghét thôi".
3- Bến liễu , chỉ nơi qui ẩn. Truyền thuyết , Đào Tiềm ,tác
giả bài Quy Khứ Lai Từ ,vì không chịu nổi cảnh luồn cúi
, từ quan, lui về ở ẩn, trước nhà ,bên sông, có trồng liễu.
4- Gác vân, từ chữ vân các là gác sách, có cỏ vân,
mùi thơm trừ được mọt sách.
5- Sách ngâm , mùa đông
mai nở trắng như bạc dẫy trong tuyết ,như dục làm thơ ngâm
vịnh.
6- Đối uống ,từ chữ đối tửu , mùa thu cúc vàng
nở trong sương, uống rượu đối cảnh thưởng ngoạn.
7- Văn đạt , tiếng tăm lừng lẫy. Cả câu có nghĩa tiếng
tăm lừng lẫy không cầu , miễn là được yên phận.
8- Nam Dương , nơi ở ẩn của Gia Cát Lượng
, đời Tam Quốc , trước khi ra giúp Lưu Bị.
Họa Bài Bảo Kính Cảnh Giới Số 30
PKT 01/19/2015
Dở khôn, dở dại, rõ ương ương
,
Ở chốn dại khôn , mấy kẻ thương.
Bến liễu đang
chờ người lữ thứ ,
Gác vân vẫn đợi khách tha hương.
Đông về , thơ vịnh mai đeo tuyết ,
Thu đến , rượu mừng
cúc ngậm sương.
Danh tiếng ngoài đời ,thôi bỏ lại ,
Chiều chiều ,ngõ trước , ngắm tà dương.
Lời Thêm : Bài họa này chỉ theo cái nghĩa là
phụ họa để bày tỏ sự thán phục và tấm lòng biết
ơn của một hậu bối. Thương lắm , vâng thương lắm
chữ nghĩa của người xưa. PKT 01/19/2015
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
BẢO KÍNH CẢNH GIỚI - Bài số 36
Nguyễn Trãi (1380 - 1442)
Lọ chi thành
thị lọ lâm tuyền
Được thú thì hơn miễn phận yên
Vụng bất tài nên kém bạn
Già vô sự ấy là tiên
Đồ thư bốn vách nhà làm của
Phong nguyệt năm hồ
khách nổi thuyền
Cùng, đạt dòm hay nơi có mệnh
Đòi
cơ tạo hóa mặc tự nhiên
Chú
Thích :
1- Đồ thư , đồ bản
và thư tịch, chỉ sách vở.
2- Năm hồ , chỉ vùng Ngũ
Hồ. Truyền thuyết, thời Xuân Thu , Phạm Lãi sau khi giúp Việt Vương
Câu Tiễn diệt xong nước Ngô,đã cùng người đẹp
Tây Thi, trốn lánh vào Ngũ Hồ, tiêu dao ngày tháng.
Họa Bài Bảo Kính Cảnh Giới Số 36
PKT 01/19/2015
Xá chi thành thị hay lâm
tuyền ,
Mưa nắng qua ngày , miễn được yên.
Thân vụng
bất tài nên kém bạn ,
Già nhàn vô sự ấy là tiên.
Nhà gianh bốn vách, nửa bồ chữ ,
Trăng gió năm hồ, một
chiếc thuyền.
Cùng , đạt ngẫm ra là mệnh số ,
Cơ trời
,thôi cứ mặc tự nhiên.
Lạm
Bàn : Nhà gianh bốn vách nửa bồ chữ / Trăng gió năm hồ
một chiếc thuyền. Ôi chao, hoang tưởng! Cho đến cuối đời vẫn
còn lang thang, không nhà. Chỗ nào cho em, cho tôi, ở những ngày
tháng còn lại? PKT 01/19/2015
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
XUÂN CẢNH
XUÂN CẢNH
Trần
Nhân Tông (1258 - 1308)
Dương liễu hoa thâm điểu ngữ trì
Họa đường thiềm ảnh mộ vân phi
Khách lai bất vấn
nhân gian sự
Cộng ỷ lan can khán thúy vi
Dịch Xuôi :
CẢNH XUÂN
PKT 01/13/2015
Chim hót từng tiếng một trong bụi hoa
liễu rậm
Gian họa đường im lìm chìm trong bóng mây chiều
bay
Khách vào không hỏi chuyện trần thế
Cùng dựa lan
can thả mắt, lặng nhìn chân trời xanh biếc ngoài xa
XUÂN
CẢNH
PKT 01/13/2015
Chim hót ngập ngừng trong bụi liễu ,
Mây
chiều bay rợp bóng thềm hoa.
Khách vào không hỏi chuyện đời
nhiễu ,
Cùng dựa lan can ngắm núi xa.
LỜI THÊM : Chủ
và khách, cảnh và người trong tĩnh lặng vô ngôn , không
còn thời gian , không gian ngăn cách. Thiên hà ngôn tai / tứ thời
hành yên / bách vật sinh yên / thiên hà ngôn tai . Lời Khổng
Tử trong Luận Ngữ. Trời có nói đâu / mà bốn mùa luân
chuyển / trăm vật trồi sinh / trời vẫn làm thinh, có nói gì
đâu. Vâng , trời có nói gì đâu , mà một mùa xuân
mới với hy vọng và yêu thương đang lặng lẽ trở về và
dường như đã ở ngay ngoài đầu ngõ. Trước cảnh này , tình này , ở độ tuổi quá 80 lúc
này , còn cần lời nói nào cho nhau nữa sao? PKT 01/13/2015
PKT 01/13/2015
Tri
Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
THIÊN
THAI TỐNG BIỆT
Nhân mùa Lễ Giáng
Sinh, gửi đến ngườI thân quí một bài thơ xưa để
đọc cho vui. Đây không phải là dịch thơ mà chỉ là
mượn ý mươn lời . Và, xin được phép riêng gửi
về tuổi trẻ tôi , một thời , cứ ngỡ Thiên Thai là một nơi
chốn đâu đó có thể đi đến được. Chúc Mừng
Giáng Sinh An Lành Và Ơn Phước. PKT 12/10/2014
THIÊN THAI TỐNG BIỆT
Tào Đường
(? - ?)
Ân cần tương tống xuất
Thiên Thai
Tiên cảnh na năng khước tái lai
Vân Dịch ký
qui tu cưỡng ẩm
Ngọc Thư vô sự mạc tần khai
Hoa lưu
động khởi ưng trường tại
Thủy đáo nhân gian định
bất hồi
Trù trướng khê đầu tòng thử biệt
Bích
sơn minh nguyệt chiếu thương đài
Phụ Chú : Căn cứ vào nguyên tác , chữ "cưỡng"
ở câu 3 , tôi lại hiểu là chữ "cường". PKT 12/10/2014
Dịch Xuôi : Thiên Thai Tống Biệt
PKT 12/10/2014
Dùng dằng tiễn nhau dời
khỏi Thiên Thai về cõi trần
Tiên cảnh một lần xa là không
còn quay trở lại được
Rượn tiên Vân Dịch hãy
mang về để bồi dưỡng cho sức khỏe
Còn bí kíp Ngọc
Thư xin giữ lấy để khi có chuyện cần hãy mở ra coi
Hoa nở
ở cửa động sẽ còn tươi thắm mãi mãi đợi chờ
Nhưng nước chảy về trần rồi đâu chảy ngược trở
lại nữa
Thẫn thờ bên suối từ đây vĩnh biệt
Núi biếc, rêu ngàn lấp lánh trong trăng
Thiên Thai Tống Biệt
PKT 12/10/2014
Xót xa tiễn biệt chốn Thiên Thai ,
Tiên cảnh
từ đây vắng bóng ai .
Vân Dịch, tình nồng , hương rượu
nhạt ,
Ngọc Thư , duyên lỡ , nét vàng phai .
Hoa cài cửa
động còn vương vấn ,
Nước chảy đầu khe vẫn miệt
mài.
Bên suối , thẩn thơ , từ cách biệt ,
Rêu ngàn
, cô quạnh, ánh trăng lay.
Tri
Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
LÊNH ĐÊNH THUYỀN TIỄN
BỘI GIANG PHIẾM CHU TỐNG VI KIM QUY KINH
Đỗ Phủ (712
- 770)
Truy tiễn đồng chu nhật
Thương
xuân nhất thủy gian
Phiêu linh vi khách cửu
Suy lão tiện quân
hoàn
Hoa tạp trùng trùng thụ
Vân khinh xứ xứ san
Thiên giai cố nhân thiểu
Cánh ích
mấn mao ban
Dịch Xuôi : Lênh Đênh
Cùng Thuyền Trên Sông Bội Đưa Tiễn Vi Kim Về KInh
PKT
12/01/2014
Nhớ ngày cùng thuyền đi
một đoạn đường tiễn bạn
Trên sông nước mênh
mông trong một trời xuân buồn
Nối trôi làm khách lâu rồi
ở nơi đất khách
Tuổi già suy yếu mừng cho nhau còn được
trở về chốn cũ phố xưa
Hoa dại
nở rộ đầy rừng
Mây bay giăng giăng khắp núi
Ven trờI
từ nay thiếu vắng cố nhân
Râu tóc chắc lại càng thêm
bạc trắng loang lổ cằn cỗi
Lênh
Đênh Thuyền Tiễn
PKT 12/01/2014
Ngày tiễn thuyền xuôi nước ,
Xuân buồn nặng nỗi
quê .
Tuổi xanh mòn đất khách,
Đầu bạc mừng nhau về
.
Hoa dại đầy rừng vắng ,
Mây
bay ngập núi cao.
Ven trờI nay thiếu bạn ,
Tóc rối mờ trăng
sao.
Lời Thêm : Họp
tan tan hợp, lẽ thường tan rồi sẽ hợp. Nhưng xa nhau rồi mà không
mong gì nữa gặp lại. Ôi chao, đầu bạc, xứ người , đêm
trường , cô tịch , tóc rối mờ trăng sao. PKT 12/01/2014
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Bản dịch Mailoc:
Bồi Giang Phiếm Chu Tống
Vi Ban Quy Kinh
Đỗ Phủ
Truy tiễn đồng chu nhật
Thương xuân nhất thủy gian
Phiêu linh vi khách cửu
Suy lão tiện quân hoàn
Hoa viễn trùng trùng thụ
Vân
khinh xứ xứ sơn
Thiên nhai cố
nhân thiểu
Cánh ích mấn mao
ban.
--Bản
dịch của Mailoc-
Sông Bồi dong thuyền tiễn Vi Ban về Kinh
(1)
Hôm ngồi tiễn
bạn chiếc thuyền dong ,
Sông nước
tình Xuân ý một dòng .
Luân
lạc lâu rồi sầu viễn khách ,
Tuổi già gặp lại thỏa lòng mong .
Trùng trùng
rừng lá hoa tươi thắm ,
Lớp
lớp mây giăng đỉnh chập chùng .
Tri kỷ bên trời đâu có mấy ,
Mái đầu vì thế trắng như bông .
ML
(2)
Bạn cùng
thuyền hôm nao đưa tiễn ,
Nước
sông xuân , xao xuyến một dòng .
Bấy lâu thân khách long đong ,
Lúc già gặp lại thỏa lòng hằng mong .
Cây trùng
trùng đơm bông sặc sỡ ,
Mây
giăng giăng chớn chở non cao .
Bên
trời bạn cũ là bao ,
Chỉ
làm cho tóc bạc mau mái đầu !
ML
(3)
Trên thuyền ngày tiễn bạn ,
Tình xuân nước một dòng .
Long đong nơi đất khách ,
Già gặp thỏa lòng mong .
Trùng trùng hoa rực
rỡ ,
Mây giăng khắp non cao .
Bên trời đâu tri kỷ ,
Chỉ khiến bạc đầu mau !
ML
_______________________________________________________________________________________________________________
T Ạ T
Ừ
Quá
tuổi 80 , nhìn lại, có những câu hỏi từ thuở đầu đời
học trò , mãi cho đến nay vẫn chưa tìm ra được lời
giải đáp. Ngay cả đến tình tôi đối với đời , với
người là không thực sao ? PKT 11/11/2014
Tạ Từ
PKT 11/11/2014
Cầu
thệ thủy im ngồi trơ cổ độ ,
Quán thu phong lặng đứng
rũ tà huy.
Có buồn hỏi hoa nắng vàng đầu sóng ,
Rồi sẽ theo sông nước cuốn trôi đâu?
Cõi cát bụi những nửa hư nửa thực ,
Kiếp
nhân sinh thôi đã lắm bể dâu.
Ba chìm bảy nổi , một
đời luân lạc ,
Môi đỏ má hồng nay đã bạc đầu.
Thôi nhỉ , đủ rồi , buồn vui thế
sự ,
Mòn mỏi tháng ngày ,mãi mãi thương nhau !
Chú Thích : Hai câu đầu lấy
ở trong Cung Oán Ngâm Khúc của Nguyễn Gia Thiều (1741 - 1798):
Cầu thệ thủy ngồi trơ cổ độ ,
Quán
thu phong đứng rũ tà huy .
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Trương Nhược Hư
XUÂN
GIANG HOA NGUYỆT DẠ (Toàn bài)
_____________________________________________________________________________________________________________________
XUÂN GIANG HOA NGUYỆT DẠ
Trương Nhược
Hư ( -711- )
Xuân giang triều thủy liên
hải bình
Hải thượng minh nguyêt cộng triều sinh
Diễm diễm
tùy ba thiên vạn lý
Hà xứ xuân giang vô nguyệt minh
Giang lưu uyển chuyển nhiễu phương điện
Nguyệt chiếu hoa lâm giai như tiển
Không lý lưu sương bất
giác phi
Đinh thượng bạch sa khan bất kiến
Giang thiên nhất sắc vô tiêm trần
Hạo hạo
không trung cô nguyệt luân
Giang bạn hà nhân sơ kiến nguyệt
Giang nguyệt hà niên sơ chiếu nhân
Nhân sinh đại đại vô cùng dĩ
Giang nguyệt niên niên
vọng tương tự
Bất tri giang nguyệt chiếu hà nhân
Đản
kiến trường giang chiếu lưu thủy
Bạch
vân nhất phiến khứ du du
Thanh phong phố thượng bất thăng sầu
Thùy gia kim dạ thiên chu tử
Hà xứ tương tư minh nguyệt
lâu
Khả lân lâu thượng nguyệt
bồi hồi
Ưng chiếu ly nhân trang kính đài
Ngọc hộ liêm
trung quyển bất khứ
Đảo y châm thượng phất hoàn lai
Thử thời tương vọng bất tương
văn
Nguyện trục nguyệt hoa lưu chiếu quân
Hồng nhạn trường
phi quang bất độ
Ngư long tiềm dược thủy thành văn
Tạc dạ nhàn đàm mộng lạc hoa
Khả lân xuân bán bất hoàn gia
Giang thủy lưu xuân khứ
dục tận
Giang đàm lạc nguyệt phục tây tà
Tà nguyệt trầm trầm tàng hải vụ
Kiệt-Thạch
Tiêu-Tương vô hạn lộ
Bất tri thừa nguyệt kỷ nhân qui
Lạc nguyệt dao tình mãn giang thụ
Dịch Xuôi : Đêm Hoa Trăng Trên Sông Xuân
PKT
10/25/2014
Sông xuân thủy triều liền
ngang mặt biển
Trăng lên trên biển cùng một lượt với
nước triều dâng
Ánh trăng lấp lánh theo sóng trôi đi
ngàn vạn dặm
Nơi nào trên sông xuân mà không có
ánh trăng
Dòng sông êm ả
lượn quanh cồn đất thơm
Trăng giãi rừng hoa trông như
ngàn hoa tuyết
Trong không gian sương đọng im lìm không thấy
bay
Cát trắng trên bến cũng trông không thấy
Trời nước một màu không một mảy bụi đục
Giữa trời cao một vầng trăng tròn lẻ loi sáng vằng vặc
Ai là người bên bờ sông trông thấy được trăng đầu
tiên
Năm nào trên sông trăng lần đầu tiên soi chiếu
xuống người
Người đời
lớp lớp trước sau tiếp nối vô cùng tận
Trăng sông năm
này qua năm khác trông vẫn như vậy thôi
Không biết trăng
sông soi chiếu người nào đây
Chỉ thấy trăng chiếu dòng
nước xuôi chảy trên sông dài
Một dải mây trắng trôi lang thang
Hàng phong xanh trên bến
khiến thêm buồn
Đêm nay ai người dong chiếc thuyền nhỏ
Tưởng đến một lầu trăng sáng mà không biết gửi
thương gửi nhớ về đâu
Thương
cho ánh trăng trên lầu bồi hồi lui tới quẩn quanh
Chắc hẳn
muốn soi vào đài gương của người đang trong
tình cảnh ly biệt
Trong căn lầu ngọc , rèm đã cuốn lên
, trăng vẫn không đi
Trên chày đá giặt áo , đập
qua đập lại, trăng biến lại hiện
Lúc này cùng ngắm trăng mà không nghe thấy nhau
Nguyện theo hoa trăng đến quấn quít bên người
Hồng nhạn
bay xa mà không mang được ánh trăng đi
Cá rồng quẫy
lặn quẩn quanh chỉ khiến nước gợn làn sóng lăn tăn
Đêm qua, trong đầm nước yên lắng
, mơ thấy hoa rụng
Thương cho đã nửa xuân rồi mà ngườI
đi vẫn chưa thấy trở về
Dòng xuân trên sông trôi đi
sắp hết
Trên đầm , bóng trăng tà đã ngả về
tây
Vầng trăng tà chìm dần
trong sương biển
Núi Kiệt Thạch , sông Tiêu Tương đường
xa diệu vợi
Không biết mấy người nương theo ánh
trăng mà trở về
Trăng lặn, xao xuyến, tình đầy dọc
theo hàng cây bên sông
ĐÊM
HOA TRĂNG TRÊN SÔNG XUÂN
PKT 10/25/2014
Con nước chiều xuân tràn mặt biển ,
Trăng lên
cùng lúc thủy triều dâng.
Tràn lan sáng rực , trăng cùng
khắp ,
Đâu biết sóng xuân nổi mấy tầng.
Dòng nước lượn quanh cồn đất đẹp ,
Rừng hoa trăng giãi tuyết ngàn pha.
Trong không sương đọng
lung linh ngọc ,
Cát trắng nhạt nhòa bờ bãi xa.
Trời nước tinh khôi không mảy bụi ,
Trăng cao
vời vợi sáng trong ngần.
Ai người bến cũ thấy trăng trước
,
Trăng sáng năm nào soi cố nhân.
Nhân sinh sau trước vô cùng tận ,
Trăng nước muôn
đời vẫn thế thôi.
Không biết trăng tròn ai ngóng đợi
,
Chỉ thấy sông dài nước chảy xuôi.
Mây bạc ngang trời trôi lãng đãng ,
Phong xanh
trên bến rũ u sầu .
Đêm nay ai đó trong thuyền nhỏ ,
Biết gửi về đâu nỗi nhớ nhau.
Vằng vặc trăng thanh trên gác trống ,
Đài gương
ẩn hiện bóng người về..
Cuốn rèm trăng vẫn đầy
lầu ngọc,
Chày giặt đập hoài trăng chẳng đi.
Cùng một vầng trăng sao cách ngăn ,
Ước thành trăng sáng đến bên chàng.
Chim bay không thể
mang trăng được ,
Cá lội quẫy quanh sóng gợn lan.
Đêm qua trong mộng thấy hoa rụng ,
Đã
quá nửa xuân người vắng nhà.
Sông xuân nước chảy
trôi gần hết ,
Đầm vắng thương ai bóng nguyệt tà.
Vầng trăng dần khuất trong sương biển
,
Sông núi cách ngăn trăng xẻ hai ?
Có mấy người theo
trăng trở lại ,
Bờ cây xao xuyến dọc sông dài.
Phụ Chú : Tác giả bài
Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ này, là 1 trong 4 danh sĩ đất Ngô ( Hạ
Tri Chương , Trương Húc, Bao Dung , và Trương Nhựơc Hư) , đời
Sơ Đường (618 - 713). Toàn bài , thuộc thể Thơ Thất Ngôn
Cổ Phong , gồm 9 liên , mỗi liên 4 câu. Đêm Hoa Trăng Trên Sông
Xuân, là nỗi lòng kẻ đi xa và người ở nhà , trước
một vầng trăng thiên cổ ,trên sông, trong một đêm xuân. .
Là "thơ của những bài thơ". Gửi đi để mọi
người thân quí đọc cho vui. Cầu chúc an lành. PKT 10/25/2014
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Bản dịch của DANH HỮU:
Gởi các anh Phạm Khắc Trí, Mai Lộc cùng
các bạn yêu thơ, dạo này mình bận lu bu nên không vào
hòa thơ cùng quí vị. Hôm nay gặp bài Xuân giang hoa nguyệt
dạ của Trương Nhược Hư, nhớ ra mình đã dịch
bài này cách nay đã hơn ba chục năm hồi lưu lạc ở
Sài gòn nên lục ra chép tặng quí bạn đọc chơi cuối
tuần góp vui.
春江花月夜 Đêm
xuân trên bến trăng hoa
春江潮水連海平 Nước
triều dâng sông xuân tràn biển,
海上明月共潮生 Trăng
theo dòng cũng tiến trên khơi.
艷艷隨波千萬里 Tỏa
lên muôn dặm sóng nhồi,
何處春江無月明 Sông
xuân đâu chẳng đầy trời trăng soi.
江流宛轉遶芳甸 Bên
đồi thơm dòng trôi uốn thác,
月照花林皆如霰 Ánh
trăng gieo trắng toát rừng hoa.
空裏流霜不覺飛 Trông
trời hết biết sương sa,
江上白沙看不見 Bờ
sông cát bạc nhận ra được nào.
江天一色無繊塵 Chẳng
mảy bụi, một màu trời nước;
皎皎空中孤月輪 Mảnh
trăng trôi sáng lướt không trung.
江畔何人初見月 Gặp
trăng ? Ai trước bên dòng !
江月何年初照人 Năm
nao trăng tới trên sông soi người ?
人生代代無窮已 Người
sinh hóa đời đời chẳng hết,
江月年年望相似 Trăng
trên sông giống hệt năm năm.
不知江月照何人 Biết
ai trăng tới rọi thăm ?
但見長江照流水 Sông
Trường chỉ thấy đằm đằm ánh trôi !
白雲一片去悠悠 Làn
mây trắng nhẹ xuôi lờ lững,
青楓浦上不勝愁 Hàng
phong xanh khiến những u sầu.
誰家今夜扁舟子 Đêm
nay, thuyền nhỏ, ai đâu ?!
何處相思明月樓 Nơi
nào mà nhớ một lầu đầy trăng ?
可憐樓上月徘徊 Khá
thương trăng trên tầng thắm đượm,
應照離人粧鏡臺 Chốn
đài trang muốn ướm ly nhân.
玉戶簾中捲不去 Cuốn
rèm, trăng chẳng dời chân;
搗衣砧上拂還來 Phủi
chày đập áo cũng vầng trăng in.
此時相望不相聞 Nay mong mãi
mà tin chẳng thấy,
願逐月華流照君 Muốn
theo trăng đưa đẩy đến người,
鴻雁長飛光不度 Hồng
nhạn bay, trăng chẳng rời,
魚龍潛躍水成文 Ngư
long trồi lặn, nước cơi sóng ngầm.
昨夜閒潭夢落花 Đêm
qua mộng trên đầm hoa rụng,
可憐春半不還家 Nửa
chừng xuân mà cũng chưa về.
江水流春去欲盡 Nước
sông trôi hết xuân kề,
江潭落月復西斜 Trên
đầm, trăng đã bóng rề qua tây.
斜月沉沉藏海霧 Trăng
xế bóng lẫn rày sương biển,
碣石瀟湘無限路 Thạch,
Tương kia đường đến bao xa !?
不知乘月幾人歸 Theo
trăng, mấy kẻ về nhà ?
落月搖情滿江樹 Tình
cây man mác, trăng tà bến sông.
張若虛 Danh
Hữu dịch
(Saigon,
1978)
Bài nguyên tác
đã có phiên âm sẵn nên xin cho phép lười một tí.
Danh
_________________________________________________________________________________________________________
THẾ SỰ THĂNG TRẦM
Thế Sự Thăng Trầm
PKT 09/26/2014
Thế sự thăng trầm quân mạc vấn ,
Yên ba thâm xứ hữu ngư châu.
Chuyện đời lên
xuống xin đừng hỏi ,
Bến vắng ngồi nhìn cá cắn câu.
Trần tục người xưa còn chỗ lánh
,
Tôi giờ không biết trốn vào đâu.
Thị phi phải quấy
nghe buồn quá ,
Đen trắng đục trong nghĩ lại rầu.
Vẫn biết, buông thôi, là được chứ
,
Nhưng sao lòng vẫn nặng lo âu.
Tri âm tri kỷ ai đâu nhỉ
,
Năm tháng qua nhanh đã bạc đầu .
Chú Thích : Hai câu mở đầu lấy ở trong bài
thơ "Thú Nhàn" của Cao Bá Quát (? - 1854). Dịch nghĩa : Chuyện
đời lên xuống xin anh đừng hỏi / (chỉ biết có) khói sóng,
bến vắng , một chiếc thuyền câu.
Lời
Thêm : Người xưa từng nói "trời có thể đo , đất
có thể lường , chỉ có lòng người là khó dò, không
thể phòng ngừa tráo trở được "(Kinh Thư- Trung Hoa : Thiên
khả độ , địa khả lượng , duy hữu nhân tâm bất khả
phòng).Chao ôi, nhà giáo tôi về già, vẫn không ngại bị
chê cười là ngớ ngẩn , là lẩm cẩm, vẫn muốn được
hỏi trời, hỏi đất, hỏi người , hỏi mình là : đời
người sinh-lão -bệnh-tử ngắn ngủi , sao ta lại không thể đối
xử tốt , thương yêu lẫn nhau ,như anh chị em trong cùng một nhà
được nhỉ?
PKT 09/26/2014
Họa Thế sự thăng trầm
AN NHIÊN TỰ TẠI
Cõi thế bao la đừng
tự vấn
Ta là ai đó giữa
năm châu ?
Là ai cũng thế cần chi hỏi
Miễn được an nhàn một buổi câu
Sao phải quan tâm tìm chỗ lánh
Mà không thanh thản : có chi đâu
!
Công danh, địa vị - cho người
giữ
Ganh ghét, bon chen - để
họ rầu !
Đã biết cuộc
đời là ảo ảnh
Thì
nên rủ bỏ mọi lo âu
Ung
dung cùng bạn vui thi phú
Tự
tại an nhiên chẳng nặng đầu
Phương Hà
Hưởng
ứng bài HỌA của PHƯƠNG HÀ, Đỗ Chiêu Đức cũng xin
được nối Điêu...
ĐÃ MANG LẤY NGHIỆP...
Mang mang thế sự hà tu vấn ?(*).
Bất
túc nhân tâm thạch hóa châu !
Cuộc sống mịt mờ sao phải hỏi ?
Khuyên người nhớ lại một đôi câu,
Đã mang lấy nghiệp vào thân... xác,
Trời nào cho lánh, lánh đi đâu ?!
Thị phi tốt xấu, nhân tình thế !
Gát hết ngoài tai sẽ chẳng rầu !
Nhân sanh tri túc, thì là..." túc " !
Bất " Nhàn " nên lòng mãi lo âu,
Chả lẽ suốt đời không tri kỉ ?
Kén lừa chi lắm...dễ bạc đầu !!!
Đỗ Chiêu Đức.
(*)
Mang mang thế sự hà tu vấn ?
茫茫世事何須問?
Bất túc nhân tâm
thạch hóa châu ! 不足人心石化珠
!
Có nghĩa :
Chuyện đời
vốn mờ mịt, sao lại phải hỏi làm gì?
Lòng người thường không biết ĐỦ, là đá mà cứ
muốn hóa thành châu ngọc hoài !
Tạ Tình
PKT 09/24/2014
Tóc mây một món chiếc dao vàng,
Tình nghĩa còn
đây chút dở dang.
Phận số không cho tròn nguyện ước.
Bể dâu đành để lỡ cung đàn.
Ba sinh hương lửa
bao đời hận ,
Duyên nợ đá vàng suốt kiếp mang.
Ngày
ngắn, đêm dài , nơi đất khách.
Thẫn thờ nhìn ngắm
ánh trăng tan.
Lời Thêm :"Tóc
mây một món chiếc dao vàng" là 1 câu trong bài "Màu Thời
Gian" của nhà thơ Đoàn Phú Tứ , một trong các thày dạy
Việt Văn tài hoa của tôi thời Trung Học, đầu thập niên 1950
ở Hà Nội. Nỗi riêng khôn tỏ , mượn chữ mượn lời
người xưa , gửi theo ít nhiều lãng mạn tiềm ẩn của một
thời thơ dại , vào những ngày tháng cuối đời này, chắc
không ai nỡ trách. "Sớm nay tiếng chim thanh , trong gió xanh , dìu vương
hương ấm thoảng xuân tình" (trong Màu Thời Gian). Gửi mọi
người thân quí trong nhà đọc cho vui thôi. Cầu chúc an lành
. PKT 09/24/2014
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
_____________________________________________________________________________________________
TẠ TÌNH
Thu, Ai trải nhớ nhuộm lá vàng ?
Vấn vương lưu luyến những dở dang.
Ngày xưa vẫn
tưởng thành nguyện ước.
Nào ngờ lạc phím lỡ
cung đàn
Gẫm kiếp phù-du: cho quên hận ,
Nghĩ sự vô-thường: khỏi nhớ mang!
Ôn Cố tri Tân
vui đất khách,
Quên buồn...gió thoảng ánh trăng tan.
ATOANMT
THU SANG
Lộng lẫy thu sang khoác áo vàng ,
Chập chùng đồi núi cánh tay dang
.
Lưng trời chiêm chiếp chim rung
cánh ,
Thung lũng vang vang tiếng gọi
đàn .
Suối vắng mơ màng
sương lưót thướt ,
Hồ
trong huyền ảo khói mênh mang .
Lá
rơi một chiếc theo làn gió ,
Đáy
nước chập chờn ánh nguyệt tan .
Mailoc
9-24-14
DỞ DANG
Lá trầu
xanh mướt, quả cau vàng
Nào
kịp trao nhau , khiến dở dang
E ấp
hoa xuân vừa hé nụ
Lượn
lờ ong bướm đã ngân đàn
Tơ hồng chẳng buộc, ngàn năm tiếc
Duyên nợ không thành, trọn kiếp mang
Đến cuối cuộc đời, lòng vẫn nhớ
Mối tình thuở ấy mãi chưa tan.
Phương
Hà
TÌNH MỘT THUỞ CÒN VƯƠNG
Tóc em khôn gửi áng
mây vàng
Nối lại đôi bờ
chuyện dở dang
Đã dứt lời
thơ sao Khuê nhạt
Mà tơ vương
mãi một cung đàn
Người theo
trôi nổi duyên mây nước
Ta
hận một đời kiếp số mang
Trăng
hỡi vì ai trăng chếch bóng
Mái
Tây ngồi đếm giọt sương tan
C.D.M
TẠ TỘI
TÌNH NẦY
Nghĩa Mẹ,tình Cha ánh đạo vàng
Ơn Thầy dạy dỗ bỏ sao đang ?
Ngày xưa,son trẻ khôn đền đáp
Nay đã già nua lổi nhịp đàn
Nửa kiếp lưu vong thân viễn khách
Một đời biệt xứ tội đành mang
Xét mình phận bạc trò dâu bể
Xin tạ tội nầy....chắc khó tan !
SONG QUANG
Đợi Chờ
Bịn
rịn nên thu ửng sắc vàng
Như
non lưu luyến áng mây dang
Vào
yêu có đợi đành cam chịu
Vướng khổ vì chờ cũng ráng mang
Hai kẻ đôi nơi trông cánh nhạn
Phòng đơn bóng lẻ xót tơ đàn
Câu tình cảnh đợi nào ai khỏi
Nỗi nhớ vì thương mấy dễ tan
Quên Đi
GÌN VÀNG GIỮ NGỌC CHO
NHAU
(Riêng gửi CHS/CGC PTG-ĐTĐ
Cần Thơ - PKT 09/18/2014)
Giáo già tuổi đời lụm cụm
Lưng còng năm tháng đẩy đưa
Nghễnh ngãng mắt mờ
chân chậm
Ngu ngơ sáng nắng chiều mưa
Mỗi năm một lần họp mặt
Bạn quí
trò yêu khắp nơi
Ròn rã tiếng cười cởi mở
Mừng
vui nói sao nên lời
Bạn
quí vẫn như thuở trước
Trò yêu vẫn như ngày nào
Thời gian trôi qua nhanh quá
Thương nhau biết nói làm sao
Tội lắm danh hờ tiếng hão
Tình xưa nghĩa cũ thâm sâu
Phải quấy nỗi đời đen
trắng
Gìn vàng giữ ngọc cho nhau
Lời Thêm : "Gìn vàng giữ ngọc" chữ nghĩa lấy
trong Truyện Kiều - Nguyễn Du ."Gìn vàng giữ ngọc cho hay / Cho đành
lòng kẻ chân mây cuối trời ". Vàng ngọc ở đây ý
nói về tình đồng môn , nghĩa sư đệ có được
của các cựu học sinh và cựu giáo chức 2 trường Phan Thanh Giản
và Đoàn Thị Điểm Cần Thơ ở hải ngoại , thể hiện
qua các buổi họp mặt hàng năm và phát hành đặc san kỷ
niệm ,sau gần 20 năm qua ở một số tiểu bang Hoa Kỳ, Canada , và Úc
Châu. Họp mặt thường niên năm nay được tổ chức vào
ngày 10/10/2014 tại Phoenix, Arizona. Cầu chúc quí anh chị em mấy ngày
họp mặt thật vui ,như mấy năm trước đây, trong tình đồng
môn nghĩa sư đệ , tiếp tục gìn giữ được cho nhau mối
thân tình đã có từ bấy lâu nay, coi nhau như anh chị em một
nhà. Nhất là tránh cho nhau những hiểu nhầm , những điều
tiếng thị phi về mưu cầu lợi ích cá nhân , lợi ích của
một nhóm , lợi dụng danh nghĩa tập thể của hai trường Phan Thanh
Giản và Đoàn Thị Điểm. Ý tôi muốn nói ở đây
là nói về buổi hội thảo dự định thành lập Văn Hóa
Giáo Dục Phan Thanh Giản Foundation ở lần họp mặt năm nay. Tôi tin ở
thiện chí của quí anh chị em trong nhóm tổ chức như đã
trình bày trong thông cáo ngày 18 tháng 8/2014 đăng trong Trang Nhà
PTGDTDUSA. Chỉ mong sẽ được bàn thảo nghiêm túc để có
thể xác định được ngay từ đầu cho mọi người được
hiểu rõ là Văn Hóa Giáo Dục PTG Foundation sẽ làm được
gì, khả năng thực hiện và với danh nghĩa nào ,danh nghĩa của
một nhóm (như các nhóm đã có ít nhiều sinh hoạt hiện
nay rất là ấm lòng tình nghĩa ở Houston , ở Bắc Cali, Ở
Nam Cali , ở Boston , ở Washington DC , ỏ Atlanta, ở Seattle, ở Phoenix, ở Dallas,
ở Florida, ở Hawaii , ở Canada, ở Úc Châu...), hay là với danh nghĩa
của cả một tập thể. Và, nếu là với danh nghĩa của cả
một tập thể thì công việc chuẩn bị cần thiết đòi
hỏi phải làm những gì để có được sự đồng
thuận và tham gia, không mong là của tất cả mọi người , nhưng
ít nhất phải có là của các nhóm PTG-ĐTĐ ở các
nơi. Nên tránh bất hòa, điều tiếng, và cảnh foundation thành
hình , cuối cùng chỉ có ông hội trưởng và ông phụ
tá làm việc với nhau thôi.
Tất
cả anh chị em có tên trong ban Tổ Chức Buổi Hội Thảo đều
là người mà tôi hằng kính trọng và rất quí mến
nên tôi đã không ngại bày tỏ chút ý kiến riêng
tư vì tin rằng nếu có điều chi không phải thì cũng
sẽ được bỏ qua , không chấp ,anh chị em trong nhà cả mà,
chỉ là cái ông giáo già này rõ thật lẩm cẩm , rõ
lo xa những chuyện không đáng lo mà thôi. Vâng , cuối đời
,tự biết mình là một nhà giáo về già, không còn ích
lợi gì nữa, chỉ còn chút tình với trường xưa, bạn
cũ, trò yêu . Thương biết mấy một thời bảng xanh phấn trắng.
Lời vụng ý lành. Mong được hiểu như vậy. Cầu chúc
hội thảo thành công. PKT 09/18/2014
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Cám ơn quí anh chị em về cảm
tình thân ái đã dành cho Giao' Già Tự Tình. Chép lại
môt bài thơ cũ gửi đi để được thương nhiều hơn.
Cầu chúc an lành. Quí mến . PKT 09/17/2014
ATOANMT
HỌA:
Xin mạn phép hoạ
lại bài Thơ của Thầy
Thương Thầy tuổi già
lụm cụm
Ly hương vận nước đẩy đưa
Trí nhanh phải chiều chân chậm
Mắt mờ sáng
nắng chiều mưa
Ngóng trông những
lần họp mặt
Thầy trò hội tụ
khắp nơi
Nhắc kỷ niệm cười cởi mở
Xúc động khó tả bằng lời
Thầy
già hơn như thuở trước
Trò bạc tóc
xanh ngày nào
Nhìn nhau nghẹn ngào thương quá
Tâm tư biết nói làm sao
Thế-sự mây
bay huyền hão
Chỉ tình-nghĩa mãi
thâm sâu
Chẳng màng cuộc đời đen trắng
Gìn vàng giữ ngọc cho nhau
ATOANMT
CHÂN DIỆN
MỤC:
CHIỀU TÀN GỌI
BẠN
Gìn vàng giữ ngọc nhé
Thời
gian sẽ trôi mau
Như nước chảy
qua cầu
Ngọc sáng không tỳ vết
Niềm hãnh diện dài lâu
Mây bay qua mái lầu
Còn nhắn nhe gửi lại
Thời
gian nào quan ngại
Trăng mờ
sang bạn ơi
Nâng ly rượu ta cười
Thỏa thuê chúc tình bạn
Nhìn tóc bạc không màng
Chuyện đời hết liên quan
Cầu thệ thủy cứ đẹp
Ta nhìn nước trôi hoang
Nước
vui cùng mây gió
Gửi tình
theo làn gió
Gọi bạn ơi ! bạn
ơi !
C.D.M
Đâu Áng Mây Tần
(PKT - 03/17/2011)
Người xưa trên bước
đường luân lạc ,
Vẫn có một nơi để nhớ về.
Tôi nay thân cỏ bồng phiêu bạt ,
Đâu áng mây Tần
gửi nỗi quê ?
Ngày tháng qua đi
không trở lại ,
Tóc xanh nay đã bạc phong trần.
Còn chăng
một tấm lòng thơ dại ,
Ngu ngơ cười khóc chuyện phù
vân ?
Đất khách lần khân đà
trọn kiếp ,
Thì thôi chữ nghĩa chút niềm vui .
Đêm
đêm lần giở trang thơ cổ ,
Trăng nước Tầm Dương những
ngậm ngùi .
___________________________________________________________________________________
GIÁO GIÀ TỰ TÌNH
Hết tự trào, tự bạch, tự trách , tự thán
, tự vịnh , nay lại tự tình. Không biết rồi còn "tự"
gì nữa đây ? Gửi đi để mọi người thân đọc
cho vui (và để được thương nhiều hơn). Cái ông giáo
già này lẩm cẩm thật rồi. PKT 09/12/2014
Giáo Già Tự Tình
PKT 09/12/2014
Cõi đời gió bụi bao gian khổ,
Suốt kiếp phong sương lắm đoạn trường.
Lòng đỏ khôn
nguôi niềm biệt xứ,
Trời xanh khéo bỡn khách tha phương.
Ba chìm bảy nổi còn ngơ ngác ,
Chín ghét mười thương
những vấn vương.
Năm tháng tuổI già quay ngó lại ,
Cười ai khôn dại chốn vô thường.
Lời Thêm : Người ta có nói : "Trong đời loạn
, khôn cũng chết , dại cũng chết , biết thì sống". Nhưng thế
nào mới gọi là biết đây. A special message to all my loved ones : " To live
is to err. Do not put blames on yourself. Let bygones be bygones. Cheer up ! Go on your life with a big smile !"
PKT 09/12/2014
--
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
CÁC BÀI HỌA:
NHÌN LẠI
Nghề giáo muôn
vàn điều sướng khổ
Đôi
khi trằn trọc suốt đêm trường
Con
thuyền chở chữ đi trăm nẻo
Sĩ
tử qua đò đến bốn phương
Mỗi
lớp trò xưa, lòng vẫn nhớ
Từng
ngôi trường cũ, trí còn vương
Cuối đời nhìn lại, tâm thanh thản
Đã hiểu hợp tan, ấy lẽ thường.
Phương Hà
TỰ
GẪM 4
Kiếp lính tôi yêu dù thống khổ
Canh
thù gối súng suốt canh trường
Cao nguyên gió hú,đêm sương lạnh
Giới tuyến mưa gầm phủ tứ phương
Mộng ước quê cha tàn khói lửa
Cầu mong đất mẹ hết sầu vương
Hầm chông ,hố đạn cài giăng bẩy
Sống chết kề bên chuyện lẽ thường
SONG QUANG
TÔN
SƯ KÍNH VIẾNG
Sinh thời loạn lạc bao trần khổ
Náu chỗ gian manh thẳng mã trường
Dẫn lối đêm đen sao Bắc Đẩu
Giữ màu áo trắng nét Đông Phương
Ngôi nhà phong hóa chưa băng hoại
Nghĩa đệ tình sư mãi luyến vương
Tuổi hạc càng cao thầy khả kính
Xuân này xuân nữa chúc xuân thường
!
Cao
Linh Tử
14/9/2014
Kính Thưa Thầy, Bạn,
Hổm rày đọc
hết Giáo Già tự trào, tự bạch, tự trách , tự thán ,
tự vịnh , nay lại tự tình. Làm Đỗ Chiêu Đức tôi cũng
xúc động với nghề Thầy Giáo nầy. Theo tôi biết thì ngoài
Thầy Lộc, Thầy Trí, Thầy Vạn ( Trầm Vân ), Thầy Trường,
Thầy Chân Diện Mục ... thì anh HUỲNH HỮU ĐỨC, anh CAO LINH TỬ,
Niên Trưởng SONG QUANG, niên Trưởng mà cũng là người giữ
vườn của trang mạng PTG&ĐTĐ USA là Nhà Văn Trần Bang Thạch
cũng là Nhà Giáo, và cuối cùng là người mang tiếng là
Thầy Đồ là tôi đây cũng là... một Thầy Giáo Già,
vì ai cũng trên 60 tuổi cả rồi !!!
Không biết chị PHƯƠNG HÀ ( LỘC MAI ), Cô KIM OANH, KIM PHƯỢNG...
có phải là Cô Giáo hay không ? chớ Cô KIM QUANG thì là
Hiệu Trưởng TTH TÂN HƯNG Cái Răng ngày xưa của tôi đó
!
Riêng
tôi, xuất thân con nhà nghèo thất học sớm, mà lại mơ ước
làm Thầy giáo ( nghèo mà ham ! ) , trong khi chữ Hoa chỉ học có
Tiểu Học, chữ Việt thì mới học hết lớp Đệ Lục là...
tốt nghiệp rồi. May nhờ có quới nhân phù trợ giới thiệu
cho vào một trường dạy tiếng Hoa ở tuốt tận Ban Mê Thuộc
cho vừa học vừa dạy vừa... run, nên chỉ có 18 tuổi đã trở
thành Thầy Giáo dạy lớp Hai Tiểu Học rồi, rồi cứ cái
đà vừa học vừa dạy vừa... đi lính, lại được lên
dạy Trung học. Sau 1975, cũng vừa học vừa dạy ở các Trung Tâm
Ngoại Ngữ của các Đại Học ở Sài Gòn và Trời xui
Đất khiến lại được Thỉnh Giảng vào Khoa Trung của Đại
Học Khoa Học Xã Hội và Nhân Văn ( Đại Học Văn Khoa
ngày trước ) đến năm 1998 thì định cư ở HOA KỲ !
Dạy học
và Tự Học mấy chục năm, học trò cũng nhiều mà Thầy
học thì cũng lắm, chẳng những học ở Thầy , ở bạn, mà
gần đây còn phải Học Ở Các Học Trò Cũ của mình
nữa... Cho nên lại càng thắm thía hơn với lời dạy của Đức
Khổng Phu Tử là " Tam nhân đồng hành, Tất hữu ngã sư
yên ! "( Trong 3 người cùng đi, thế nào cũng có một người
là Thầy của ta đó ! ).
Bây giờ ngồi đây nghĩ lại, ai đó than van oán trách cho
nghề giáo là nghề bạc bẽo, riêng tôi, thì tôi rất thỏa
mãn với cái nghề giáo của mình : Thứ nhất, là thỏa
mãn được ước mơ làm Thầy Giáo của mình từ nhỏ
. Thứ hai, là nhờ dạy học mà phải tự học, nên kiến thức
ngày càng phong phú hơn. Thứ ba, là trước mắt, Thầy học,bạn
học, học trò ở khắp Năm Châu Bốn Bể. Thứ tư, là được
dạy cả 3 bậc học, từ Tiểu Học, Trung Hoc, cho đến Đại Học.(
Đụng " La Phong " rồi còn gì ! ). Và...
Niềm VUI lớn nhất là cho đến trước mắt thì Thầy cũng
như là bạn, bạn cũng như là thầy, học trò mà cũng
là bạn, và cũng là THẦY nữa ! Đâu có nghề nào được
như nghề nầy, đâu có nghề nào Vui hơn nghề nầy nữa
đâu !!!
Trong niềm VUI đó, xin được HỌA
VẬN bài GIÁO GIÀ TỰ TÌNH của Thầy PHẠM KHẮC TRÍ kính
mến sau đây :
GIÁO GIÀ TỰ TÌNH
Phấn bụi suốt đời dù có
khổ,
Niềm vui chan chứa khắp bao
trường.
Tiểu Trung Đại học
luôn ba cấp,
Âu Á MỸ Châu
khắp bốn phương.
Đồng
học bạn bè tình mãi thắm,
Thầy Cô anh chị nghĩa còn vương.
Học thầy, học bạn, học...trò nữa !
Cầu học " Tam Nhân " ấy lẽ thường !!!
Đỗ Chiêu Đức.
Đồng Nghiệp Cảm Xúc
Thế hệ tuần hoàn theo nghiệp Giáo
Cao niên Thầy : Lộc, Trí, Vân (*), Trường
Song Kim (**) Quang Tuấn người đa
xứ
Nhị Đức (***) Lưu
Linh kẻ tứ phương
Phấn trắng
mang về bao mộng ước
Bảng
đen đem đến lắm tơ vương
Không sang chẳng phú nhưng cao quý
Thanh thản an vui cuộc sống thường
Quên
Đi
(*) Thầy Trầm Vân
(**) Kim Quang, Kim Phượng
(***)
Đỗ Chiêu Đức, Huỳnh Hữu Đức
Nhìn Lại Ngày Xưa
Nhìn lại ngày
xưa nào thấy khổ
Bao năm gắn
bó với ngôi trường
Nụ cười
độ lượng hồng muôn nẻo
Lời
giảng ân cần ấm bốn phương
Mực
tím chữ nghiêng lòng mãi nhớ
Bảng
xanh phấn trắng bụi còn vương
Tay
cầm kỷ niệm rung tình nghĩa
Lớp
học thương yêu nhớ lạ thường
Trầm Vân
LỜI
TỰ TÌNH
Cuộc đời dân
Việt ai không khổ!
Thiên sử
quê hương khúc đoạn trường
Cơn bảo mê cuồng từ ý hệ
Một thời tản lạc bước tha phương
Hồn xưa dần hủy trong đau đớn
Kẻ sĩ cúi đầu tự vấn vương
Nhà giáo ưu tư nhìn ngẫm lại
Chạnh lòng thương cảm luận vô
thường!
Nguyễn Đắc Thắng - 20140915
_____________________________________________________________________________________________________________
GIÁO GIÀ TỰ VỊNH
Dường
như lúc này tôi đang mắc phải một trong những bệnh già,
mà tôi e ngại ,là bệnh ham nói về mình. Trước đây
tôi có như vậy đâu. Gần đây đã có Giáo Già
Tự Trào , Giáo Già Tự Bạch , Giáo Già Tự Trách, Giáo
Già Tự Thán, tưởng như vậy là đủ ,sao hôm nay lại
còn Giáo Già Tự Vịnh? Có phải vì hãy còn ít nhiều
nghĩ ngợi lẩm cẩm là mọi người thân quí vẫn chưa hiểu
được tấm lòng tôi ? PKT 09/10/2014
Giáo
Già Tự Vịnh
PKT 09/10/2014
Nước
chảy xuôi dòng ngẫm cũng vui ,
Tha hương ngày tháng thả
mây trôi.
Đắng cay mặn nhạt lấy làm ngọt ,
Phải trái
đúng sai chỉ biết cười.
Lơ láo cho đành thân giáo
dở ,
Ngu ngơ phó mặc số hên xui.
U mê đến quá nửa
đời lỡ ,
Ôi tuổi thơ tôi những ngậm ngùi.
Phụ Chú :
(1)
Hai chữ "Lơ láo" trong câu 5 , lấy trong Truyện Kiều - Nguyễn Du
:
Bó thân về với
triều đình,
Hàng thần lơ láo phận mình
ra đâu
(2) Hai chữ "Ngu ngơ" trong
câu 6, lấy trong Mây Tần - PKT :
Còn chăng một tấm lòng thơ dại ,
Ngu ngơ
cười khóc chuyện phù vân ?
HỌA:
VUI TUỔI GIÀ
Cuối
đời còn lại mấy ngày vui
Rất
đáng nâng niu, chớ bỏ trôi
Quá
khứ đã qua, không luyến tiếc
Tương
lai sẽ đến, hãy tươi cười
Cầm kỳ giải trí vơi sầu muộn
Thi hoạ say mê quên vận xui
Tận
hưởng phút giây trong hiện tại
Đừng
quay nhìn lại để bùi ngùi.
Phương Hà
NGU NGƠ ĐỜI GIÁO
Già
cóc cười mình nghĩ cũng vui
Cười
nhau rồi đến cả ông trời
Quay
cuồng thế sự thì nhích mép
Điên
đảo thời nay ráng gượng cười
Lơ láo năm dài thân giáo mác
Buông xuôi ngày tháng mặc hên xui
Ngồi buồn níu bạn nghe tâm sự
Cũng bọn ngu ngơ lắm ngậm ngùi
C.D.M.
NHÌN LẠI
Nghề giáo muôn vàn điều sướng
khổ
Đôi khi trằn trọc suốt
đêm trường
Con thuyền chở chữ
đi trăm nẻo
Sĩ tử qua đò
đến bốn phương
Mỗi lớp
trò xưa, lòng vẫn nhớ
Từng
ngôi trường cũ, trí còn vương
Cuối đời nhìn lại, tâm thanh thản
Đã hiểu hợp tan, ấy lẽ thường.
Phương Hà
__________________________________________________________________________________
MỘT CHÚT TÌNH
Ngày 10/10/2014 là ngày họp mặt hàng năm
của đại gia đình CHS/CGC PTG-ĐTĐ Cần Thơ , năm nay ở Phoenix
, Arizona. Một Chút Tình, lời vụng, ngô nghê nhưng chút tình
này là thật. Cầu chúc mấy ngày họp mặt thật vui, thật
tình nghĩa .
PKT
09/09/2014
Một Chút Tình
PKT 09/09/2014
Ngày mười tháng mười
sắp đến ,
Tôi qua Phoenix tìm vui.
Mong ngược thời gian gặp
lại ,
Tôi xưa, năm tháng ngậm ngùi.
Bạn quí ai còn ai mất ,
Trò yêu trôi dạt
khắp nơi.
Còn chăng tình xưa nghĩa cũ ,
Cho ấm lòng
nhau cuối đời?
Trường
cũ nửa vòng trái đất ,
Nhạt nhòa hình bóng đong
đưa.
Tuổi đời qua nhanh chồng chất ,
Thương nhau biết mấy
cho vừa.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Chúc Thầy
Chúc thầy khỏe người chân cứng
Xuôi về Phoenix miền xa
Nhặt lại vùng trời kỷ niệm
Cất vào ký ức ngàn hoa.
Tóc thầy thêm nhiều sợi bạc
Mắt cô hằn rõ nếp nhăn
Phải chăng tóc phai màu phấn?
Da khô trí tuệ nhọc nhằn?
Mỗi lần em ngang trường cũ
Nhớ thầy biết mấy cho vừa
Chúc thầy trăm năm vẫn vậy
Để em tìm lại dáng xưa.
Ngày mười tháng mười sắp đến
Cho em trìu mến kính dâng
Nghĩa ân trăm năm vẫn vậy
Dù xa - nhưng tình ở gần.
Dương hồng Thủy
(10/09/2014)
Nốí
tiếp "Một chút tình" của Thầy PKT.SQ cũng xin mượn trang net
nầy gởi đến Đai Hôi PTGĐTĐ/CT tại Phoenix "Một chút tình
riêng" để thay lời cầu chúc Đại Hội thành công tốt
đẹp.Có mượn vài vận trong bài thơ của Thầy PKT .Kính
lời hỏi thăm Thầy Cô;chúc mạnh khoẻ và bình an.SQ
MÔT CHÚT TÌNH RIÊNG
Đại Hội Phan-Đoàn sắp đến
rồi !
Chắc là Phoenix lắm niềm vui
Đồng môn,Thầy cũ cùng
xum hợp
Gặp mặt nhìn nhau luống ngậm ngùi
Thầy xưa ngày ấy ai còn mất ??
Bạn học đồng song tản mọi nơi
Gởi chút tình riêng đầy luyến ái
Lòng tôi ký ức giữ muôn đời
Hoàn cảnh gia đình tôi chẳng đến
Cầu mong Đại Hội chúc thành công
Thời gian chuyển tiếp sang năm tới
Gặp bạn, gặp Thầy thỏa tấm lòng.
SONG QUANG
GỬI THEO MÂY SỢ LẠC QUÁ NGƯỜI ƠI
Họp xa quá làm sao vác mặt tới
Khệ nệ ôm vài câu tếu tặng chơi
Thơ chât chứa bao nỗi niềm năm
tháng
Thoảng tai người
mong thấu hiểu người ơi
Trường xa xưa mịt mù trong tăm
dạng
Cánh phượng hồng
lả tả rớt đầy vơi
Tình
xa xưa vượt thời gian đọng lại
Rèm mộng mơ không đủ ướp tim người
Ta nhắc mãi , nhớ hoài , nhắn nhe gấp
Chút thời gian còn lại bên vai già
Cánh tay gầy run run sợ hụt hẫng
Chới với vài câu treo lên
mây xa
C.D.M.
TẤM ẢNH NGÀY XƯA
Đứng,
từ trái: GS Trực, GS Quân, GS Trương, GS Quới, GS Vạn, GS Hường,
GS Tòng
GS Phạm Khắc Trí ngồi trước
GS Đoàn Văn Trương, giữa GS Chiêm Kiêm Chên (áo trắng) và
GS Võ Hiều Nghĩa
Mới đây , nhận được vài tấm ảnh , chụp đầu thập
niên 1970 , trong ngày vui một đời của một người bạn quí
, do một em cựu học sinh Phan Thanh Giản Cần Thơ , từ bên nhà gửi
qua. Tấm Ảnh Ngày Xưa , cảm hứng theo dòng , riêng gửi các bạn
và các em học trò cũ. Cầu chúc an lành cho tất cả mọi
người thân quí. PKT 09/06/2014
Tấm Ảnh Ngày Xưa
PKT 09/06/2014
Nhìn ảnh cũ , lòng ngậm ngùi xúc động ,
Dòng
đời trôi , đã bao cảnh sinh ly.
Cầu thệ thủy im ngồi trơ
cổ độ ,
Quán thu phong lặng đứng rũ tà huy.
Một thuở
buồn vui, trò yêu ,bạn quí ,
Phấn trắng,bảng xanh, ngày tháng
xuân thì.
Đổi thay dâu bể, kẻ còn, người khuất ,
Bóng hình xưa còn lại chút tình chi.
Chú Thích :
(1) Hai
câu 3, 4 , lấy ở trong Cung Oán Ngâm Khúc của Ôn Như Hầu Nguyễn
Gia Thiều (1741 - 1798) : "Cầu thệ thủy ngồi trơ cổ độ / Quán
thu phong đứng rũ tà huy " .
(2) Trong
Luận Ngữ có chép lại lời nói của Khổng Tử : "Thệ
giả như tư phù , bất xả trú dạ ". Ý nói mọi vật
biến đổi phút giây như dòng nước ngày đêm trôi
chảy không ngừng.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
_________________________________________________________________________________
Ý
THU
Cuối đời , tuổi già
, ngẫm cũng vui. Gần đây , nhớ con, nhớ cháu , nhớ thân thích
trong họ ngoài làng ,nhớ bạn bè xa gần, nhớ học trò cũ
, nhớ mình thuở mới vào đời với cái tôi, ngây thơ
đến tội nghiệp cho mãi đến tận bây giờ, mà nói chữ
"thuơng" không thành tiếng , nên mới có chuyện giáo già
tự trào, tự bạch, tự trách , tự thán. Hôm nay, dường
như nghe được tiếng thu gọi đâu đó , không hiểu trong
đầu nghĩ gì mà bỗng nhớ lại một bài thơ , vâng một
bài thơ, vỏn vẹn chỉ có 8 câu 7 chữ , mà phải mãi đến
gần đây ,khoảng 50 năm sau mới viết nốt được 2 câu cuối.
Tôi ngồi chép lại để mọi người thân quí đọc cho
vui với tôi. Cầu chúc an lành. PKT 09/03/2014
Ý THU
PKT - Mây Tần
Mỗi độ chuyển
mùa dạ xốn xang ,
Hồn thơ lãng đãng đỉnh non vàng.
Trời trong, mây bạc trôi lờ lững ,
Rừng biếc , lá xanh rụng
ngỡ ngàng.
Nhớ ráng nắng hồng chiều cổ tích ,
Thương
con cò trắng kiếp lang thang.
Cố nhân biền biệt từ Thu ấy ,
Biết gửi về đâu nghĩa cũ càng.
Phụ Chú : Câu 5 và 6 lấy ý từ 2 câu thơ
trong bài Đằng Vương Các Phú (?) của Vương Bột (647 - 675):
"Lạc hà dữ cô vụ tề phi / Thu thủy cộng trường thiên
nhất sắc" (Ráng mây đỏ lạc lõng với con cò trắng
lẻ bạn cùng bay / Nước thu và trời dài cùng một màu
).
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
GIÁO GIÀ TỰ
THÁN, GIÁO GIÀ TỰ BẠCH, GIÁO GIÀ TỰ TRÁCH, GIÁO GIÀ
TỰ TRÀO
GIÁO GIÀ TỰ THÁN
Đã gửi đi Giáo Già Tự Trào , Giáo Già
Tự Bạch , Giáo Già Tự Trách , nay gửi thêm Giáo Già Tự
Thán cho đủ bộ, để chọc phá cho đủ cách , để
mọi ngườI thân quí đọc rồi cười cho vui thôi. Mong, rất
mong , nghe được tiếng cười vui của mọi người. PKT 08/30/2014
Giáo Già Tự Thán
PKT
08/30/2014
Giang hà nhật hạ nhân giai
trọc,
Thiên địa lô trung thục hữu tình.
Đốt đuốc,
tìm người, người chẳng thấy ,
Chong đèn, đọc sách,
sách làm thinh.
Tri âm, có thấu niềm dâu bể ,
Tri kỷ,
nào hay nỗi nhục vinh.
Ngày tháng qua nhanh, ông giáo ạ ,
Thôi vui cho hết kiếp phù sinh .
Lời
Thêm : "Giang hà nhật hạ nhân giai trọc / Thiên địa lô
trung thục hữu tình" là 2 câu tôi được thày Nguyễn
Thiệu Lâu ngâm cho nghe khoảng 60 năm về trước và sau này tìm
thấy ở trong bài "Đời Đáng Chán Hay Không Đáng Chán"
của Thi Sĩ Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu (1889 - 1939). Tôi hiểu
không rõ lắm là : "Ớ trên thế gian sông nước này
mọi người đều bị vẩn đục hết , không còn trong sạch
nữa / Ở trong lò lửa nung nấu tạo ra muôn vật của đất trời
này, ai đâu là người hữu tình nhỉ". Trong Cung Oán Ngâm
Khúc của Ôn Như Hầu Nguyễn Gia Thiều có câu :"Lò cừ
nung nấu sự đời / Bức tranh vân cẩu vẽ ngườI tang thương".
PKT 08/30/2014
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
GIÁO GIÀ TỰ BẠCH
Giáo Già Tự Bạch
PKT 08/27/2014
Sông dài ,nắng đổ, dòng trong
đục ,
Trời đất mênh mang , ai mắt xanh.
Đời chán hay
không thôi bỏ mặc ,
Tuổi già sao nỡ để qua nhanh.
Đã
không màng đến vòng sinh lão ,
Thì có nghĩa gì
bả lợi danh.
Khôn dại, làm vui, nhà giáo dở ,
"Thày ơi", hai tiếng chẳng ai giành.
Lời Thêm : Giáo Già Tự Bạch , 2 câu đầu
, còn là để ghi lại một kỷ niệm với Giáo Sư Nguyễn
Thiệu Lâu, thày tôi, một trưa tháng 8/1954 Sài Gòn , chợt mưa
chợt nắng, đã được thày ngâm cho nghe 2 câu trong bài Đời
Đáng Chán Hay Không Đáng Chán của Tản Đà. "Giang
hà nhật hạ nhân giai trọc / Thiên địa lô trung thục hữu
tình ". PKT 08/27/2014
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Họa : Ơn Thầy Cũ
Ngàn năm vẫn nhớ ơn thầy cũ
Bụt giảng băng ngồi tấm bảng xanh
Tháng chín tựu trường vui hớn hở
Hè sang ly biệt thật là nhanh
Năm mươi năm lẻ vừa gặp lại
Thầy cũng như xưa vẫn rạng danh
Biển cạn non mòn tình sư phụ
Khen ai nao nức để tranh giành.
Dương
hồng Thủy (27/08/2014)
TỰ GẪM
2
Dòng đời dù có trong hay đục !
Trời vẫn một màu luôn mãi xanh
Nợ nước ,tri ân đâu để mặc
Tình Thầy nghĩa trọng chớ quên nhanh
Dẫu rằng nên phận người tri thức
Thì chẳng trở thành kẻ hám danh
Trọng đạo tôn sư đừng bỏ dở
Sách còn ghi chép nét rành rành
SONG QUANG
Giáo Già Tự Trách
PKT 08/28/2014
Quá tám mươi rồi
còn ngớ ngẩn ,
Còn tự hỏi mình giống gì đây?
Làm con, không nuôi được bố mẹ ,
Làm chồng, bị vợ
chê tối ngày,
Làm cha, thương thôi đâu có đủ,
Làm anh, giúp được gì cho em ,
Làm bạn, đúng sai sao
cũng được ,
Làm thày , thôi nói hết nổi rồi.
Thật
tội cho ông, ông giáo ạ ,
Rõ gàn , rõ dở , sao không
hay?.
Lời Thêm : Gần đây gửi đi Giáo Già
Tự Trào , Giáo Già Tự Bạch ,chỉ phổ biến với người
thân quí, chỗ trong nhà , đọc cười cho vui , và nếu có
thể mong được hiểu là ít nhiều tâm sự cuối đời
,như thể như muốn nói lên một lần rồi thôi, như thể
ngại không còn dịp khác nữa ,về Tình Yêu thủy chung không
đổi của tôi đối với đời , với người , với gia đình
, với nghiệp giáo trời định ,và với tất cả các em học
trò cũ , mặc dù đời riêng thật ra cũng đã lắm ê
chề, ba chìm, bảy nổi, chín lênh đênh rồi. Hôm nay , tính
làm thêm một bài thơ đường cho Giáo Già Tự Thán
, không hiểu sao , lại ngồi viết thành một bài, thơ chẳng ra
thơ, như trên. Nhưng , đọc lại, lại thấy vui vui , lại muốn
chia sẻ chút vui này với tất cả mọi người mà tôi trân
trọng quí mến. Chắc cũng không cần phải giải thích lôi
thôi để tránh mọi ngộ nhận có thể. Tự cho mình là
"giáo dở" nhưng tôi từ thuở đầu đời vẫn luôn
luôn cố gắng không ngừng tu học, sửa mình , mặc dù cho đến
tận bây giờ vì hoàn cảnh , vì lực bất tòng tâm , vì
đủ thứ bởi, tại , vì có thể , nên vẫn chưa đạt
được như ý nguyện , để trở thành một "người
tốt" trong ý nghĩa tốt hạn hẹp về một người con, người
cháu, người chồng , người cha ,người bác, người chú
, người cậu, người dượng , người anh, người em , người
bạn ,và nhất là về một nhà giáo. Thế thôi. Vài dòng
luộm thuộm từ trong lòng, nghĩ sao viết vậy, đã viết ra rồi
không muốn sửa chữa lại nữa. Xin đừng trách , tội nghiệp.
PKT 08/28/2014
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Họa:
TỰ
GẪM 3
Tự gẫm phận mình nợ trót vay
Trả hoài không dứt...biết sao đây ??
Mẹ cha dưởng dục đền chưa trọn
Non nước vai mang đáp chửa đầy
Nghĩa vợ đồng tâm cùng cộng khổ
Ân Thầy dạy dỗ tấm thân nầy
Tình đời,bè bạn người chia sẻ
Bảy mấy năm rồi....vẫn trắng tay
SONG QUANG
GIÁO GIÀ TỰ TRÀO
Tình cờ đọc được một bài thơ lạ của
Cụ Nguyễn Công Trứ trên internet , nhàn lão, tôi ngồi họa lại
, gửi mọi người thân quí, cuối tuần đọc cho vui. PKT 08/23/2014
Lúc Về Già
Nguyễn Công
Trứ (1778 - 1858)
Kẻ ghét song còn có
kẻ ưa ,
Nghĩ đâu mà lựa được cho vừa.
Khó
giàu đã định thời không oán ,
Khôn dại đành
hay há dám từ ,
Bể học dò nguồn cho chúng trẻ ,
Ngày
nhàn vui chuyện với người xưa.
Lâng lâng rũ sạch niềm
nhân ngã,
Gẫm thú phồn hoa đáng thế chưa.
Giáo Già Tự Trào
PKT 08/23/2014
Giáo dở , về già, thật khó ưa
,
Hơi đâu mà nói mấy cho vừa.
Một đời dang dở
còn chưa ngán ,
Nửa kiếp lang thang chẳng chịu từ.
Vẫn
nhớ đầu đời nơi tỉnh lẻ ,
Mà thương đám trẻ
thuở ngày xưa.
Còn ham tiếng gọi "thày ơi" lắm ,
Tóc bạc trắng rồi đã tỉnh chưa ?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
CÁC BÀI HỌA:
TỰ
HỎI
Sao phải quan tâm kẻ ghét ưa
Mỗi
người một ý biết sao vừa ?
Khù
khờ - cuộc thế không dung nạp
Tráo
trở - người yêu lại khước từ !
Hay dở, dở hay - điều vạn thuở
Dại khôn, khôn dại - chuyện ngàn xưa
Cuối đời tóc bạc còn trăn trở
Ta sống thế này đã đúng chưa ?
Phương Hà
NHỚ THẦY
Thầy
tui nghiêm khắc ít trò ưa
Thi rớt
đăng đi lính hẳn vừa
Đồng
Đế Quang Trung đành phải chịu
Sư
Dù Biệt Động cũng không từ
May
còn sống sót thương người cũ
Rủi đã qua rồi nhớ thuở xưa
Mái tóc thời gian thêm sắc trắng
Ân tình sư đệ trả thì chưa .
Cao Linh Tử
24/8/2014
Lúc còn đi học
Khi
còn đi học ít người ưa
Dở dở ương ương khó kẻ vừa
Các Cậu nói
khùng xa lẹ lẹ
Mấy Cô
chê lảng né từ từ
Mình đây cứ nghĩ theo thời đại(*)
Còn họ cho rằng giống thuở xưa
Thôi mặc ai cười ta cứ thế
Khen chê hãy gẫm đúng hay chưa
Quên Đi
(*) Thuở tôi
còn đi học, có một thời, con trai khi ra đường phải đầu
bù tóc rối, cho có vẻ nghệ sĩ phong trần.
TỰ GẪM..
Trần ai, muốn được lắm người ưa !
luyện tập công phu chứ chẳng vừa
Quân dữ, tránh xa điều nợ oán
Kẻ hiền, học lễ, nghĩa, nhân từ
Tiền tài đừng để mờ con mắt
Danh vọng noi gương mấy cụ xưa
Cuộc sống vươn lên chân, thiện, mỹ
Tới già, tóc bạc ...tỉnh ra chưa ???
SONG QUANG
__________________________________________________________________________________________
CỬ BÔI YÊU NGUYỆT
Cùng trong cảnh cô đơn , cùng "cử bôi
yêu nguyệt" (nâng chén mời trăng), người thơ Tô Đông
Pha thả hồn lên trời mời trăng uống rượu, còn ông tiên
Lý Bạch lại bắt trăng xuống trần uống rượu với mình.
Mong chia sẻ được niềm thú vị này với mọi người thân
quí qua một bài Tống Từ cúa Tô Đông Pha và một bài
Đường Thi Ngũ Ngôn Cổ Phong của Lý Bạch. PKT 08/18/2014
Cử Bôi
Yêu Nguyệt
Tô Đông Pha (1037 -
1101)
Bằng cao thiếu viễn
Kiến trường không vạn lý vân vô lưu tích
Quế phách phi lai
Quang xạ
xứ lãnh tẩm nhất thiên thu bích
Ngọc vũ quỳnh lâu
Thừa phong lai khứ
Nhân tại thanh lương quốc
Giang sơn như họa
Vọng trung yên
thụ lịch lịch
Ngã túy phách
thủ cuồng ca
Cử bôi yêu nguyệt
đối ảnh thành tam khách
Khởi
vũ bồi hồi phong lộ dạ
Kim tịch bất
tri hà tịch
Tiện dục thừa phong
Phiên nhiên quy khứ
Hà dụng kỵ bằng dực
Thủy Tinh cung lý
Nhất thanh xuy đoạn hoành địch
Phụ
Chú : Nguyên tác là một bản nhạc của Tô Đông
Pha , theo điệu Niệm Nô Kiều , đời Tống. Tựa đề "Cử
Bôi Yêu Nguyệt" là do người chuyển dịch tự ý đặt
ra. PKT 08/18/2014
Nâng Chén Mời
Trăng
PKT 08/18/2014
Cao trông vời vợi ,
Không gian trong suốt, ngàn dặm không mây gợn.
Ánh trăng tràn lan ,
Một vùng trời thu lạnh xanh biếc rực sáng.
Điện ngọc lầu quỳnh ,
Gió trời lồng lộng ,
Đưa ta vào tiên giới.
Núi sông như vẽ ,
Cây cảnh khói sương lồ lộ.
Ta say vỗ tay nghêu ngao ,
Mời trăng cùng ta với bóng thành ba khách
,
Múa may bồi
hồi trong sương gió .
Đêm nay đêm nào chẳng biết ,
Thừa gió bay đi ,
Thơ thới trở lại ,
Đâu cậy cánh bằng chi.
Trong cung Quảng Hàn ,
Khúc nhạc sáo thổi vừa dứt.
Nguyệt Hạ Độc Chước
Lý Bạch (701 - 762)
Hoa
gian nhất hồ tửu,
Độc
chước vô tương thân.
Cử bôi
yêu minh nguyệt,
Đối ảnh thành
tam nhân.
Nguyệt ký bất
giải ẩm,
Ảnh đồ tùy
ngã thân.
Tạm bạn nguyệt
tương ảnh,
Hành lạc tu cập
xuân.
Ngã ca nguyệt bồi
hồi ;
Ngã vũ ảnh linh loạn.
Tỉnh thì đồng giao hoan,
Tuý hậu
các phân tán.
Vĩnh kết
vô tình du,
Tương kỳ mạc
Vân Hán.
Một Mình Uống
Rượu Dưới Trăng
PKT
08/18/2014
Trước
hoa một hồ rượu ,
Say tỉnh một mình ta.
Nâng ly mời trăng sáng ,
Cùng bóng nữa là ba.
Trăng đã không biết uống,
Bóng chỉ quấn quanh người.
Tạm bạn cùng trăng bóng ,
Vui cho kịp xuân thôi.
Ta hát trăng bồi hồi ,
Ta múa bóng nghiêng lơi.
Còn tỉnh còn trăng bóng ,
Say rồi tàn cuộc chơi.
Tỉnh say một đời lỡ,
Với ai, kiếp sau, hẹn ngắm sao trời?
An
English Version
Tony Barnstone - Nguồn
: Internet
A pot of
wine in the flower garden,
but no friends to drink with me.
So I raise my cup to the bright moon
and to my shadow, which make us three,
But the moon won't drink
And my shadow just creeps about my heels.
Yet in your company, moon and shadow,
I have a wild time till spring dies out.
I sing and the moon shudders.
My shadow staggers when I dance.
We have our fun while I can stand
Then drift apart when I fall asleep.
Let's shared this empty journey often
and meet again in the milky river of stars.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
___________________________________________________________________________________
Đáp
Nhân
Thái Thượng Ẩn Giả
Ngẫu lai tùng thụ hạ,
Cao chẩm thạch đầu miên.
Sơn trung vô lịch nhật,
Hàn tận bất tri niên.
Chú Thích : Tác giả là một ẩn
sĩ , không rõ tên tuổi , đời Vãn Đường (836 - 905). Không
biết nguyên nhân nào được gọi là Thái Thượng Ẩn
Giả. PKT 07/29/2014
Dịch Xuôi : Trả Lời Người
PKT 07/29/2014
Ngẫu nhiên đến dưới
cây tùng
Thảnh thơi gối đầu cao lên tảng đá nằm
ngủ
Trong núi không có lịch ghi ngày tháng
Mùa lạnh
qua rồi , không biết bây giờ là năm nào đây
Đáp Nhân
Bài 1 - PKT 07/29/2014
Gốc thông nằm khểnh ngủ ,
Gối đá
ngó trời mây.
Trong núi không ngày tháng ,
Đông tàn
đâu có hay.
Đáp Nhân
Bài 2 - PKT 07/29/2014
Ngẫu nhiên nằm
dưới bóng tùng ,
Gối đầu lên đá ngủ cùng trời
mây.
Núi sâu không có lịch ngày ,
Tàn đông, đánh
giấc xuân dài , vui thôi.
Phiếm
Bàn : Còn là người là còn lệ thuộc vào thời
gian. Người ở ẩn này thành tiên rồi. PKT 07/29/2014
In Reply (The Ancient Recluse - China)
Red Pine - Poems Of The Masters
Somehow I ended up beneath pines
sleeping in comfort on boulders
there aren't any calendar in the mountains
winter ends but who counts the years
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Đáp Lời Người
Thảnh
thơi ngủ dưới gốc tùng
Gối
đầu trên đá che chung bầu trời
Núi không tờ lịch nào rơi
Năm nào không biết , qua rồi mùa đông
Trầm Vân
ĐÁP LỜI NGƯỜI
Thư thả nằm lăn dưới
gốc thông
Gối đầu trên đá
ngắm tầng không
Non sâu chẳng lịch
ghi ngày tháng
Nào biết đâu
là đã cuối đông.
Phương Hà phỏng dịch
TƯƠNG
TIẾN TỬU
Lý Bạch (701-762)
Quân bất kiến
Hoàng
hà chi thủy thiên thượng lai
Bôn lưu đáo hải bất phục
hồi
Hựu bất kiến
Cao đường minh kính bi bạch phát
Triêu như thanh ti mộ thành tuyết
Nhân sinh đắc ý tu tận
hoan
Mạc sử kim tôn không đối nguyệt
Thiên sinh ngã tài
tất hữu dụng
Thiên kim tán tận hoàn phục lai
Phanh dương
tể ngưu thả vi lạc
Hội tu nhất ẩm tam bách bôi
Sầm
Phu Tử
Đan Khâu Sinh
Tương tiến tửu
Bôi mạc đình
Dữ quân ca nhất khúc
Thỉnh quân vị ngã khuynh nhĩ thính
Chung cổ soạn ngọc bất túc quý
Đản nguyện trường
túy bất nguyện tinh
Cổ lai thánh hiền giai tịch mịch
Duy hữu
ẩm giả lưu kỳ danh
Trần Vương tích thời yến Bình Lạc
Đẩu tửu thập thiên tứ hoan hước
Chủ nhân hà vi ngôn
thiểu tiền
Kính tu cô thủ đối quân chước
Ngũ hoa
mã
Thiên kim cừu
Hô nhi tương xuất hoán mỹ tửu
Dữ nhĩ đồng tiêu vạn cổ sầu
Chú Thích :
(1) Tương Tiến Tửu : Sắp Mời Rượu , tên một điệu
ca xưa
(2) Hoàng Hà , tên một con sông lớn miền bắc bên
Tàu , dài khoảng 4600 km, nguồn từ Tây Tạng ,ở độ cao 5000 m
.
(3) Sầm Phu Tử , Đan Khâu Sinh là 2 người bạn của Lý Bạch.
(4) Trần Vương , tước phong của Trần Thực (một người con
thứ của Tào Thào ,nước Ngụy đời Tam Quốc ) đãi 10
ngàn đấu rượu trong một buổi tiệc ở cung Bình Lạc.
Rượu Vào Rồi
, Say Đi Thôi
PKT 07/26/2014
Há
không thấy ,nước sông Hoàng Hà từ trời đổ xuống ,cuồn
cuộn ra biển , có bao giờ chảy ngược trở về đâu?
Lại
chẳng thấy, đài gương lầu vắng, tóc trắng ngậm ngùi
, sáng như tơ xanh ,chiều đà tuyết rộ bạc phau !
Mấy thuở , được vui, hãy vui cho thỏa
,
Chớ để chén vàng lạnh ánh trăng ngà.
Trời
sinh ta tài có ngày dùng đến ,
Tiền bạc tiêu hết rồi
lại có mà.
Phanh dê, xẻ trâu , đất trời nghiêng ngả
,
Ba trăm chén cạn một lần cho đã .
Bác Sầm ơi , anh Đan ơi ,
Rượu vào
rồi, xin mời ,
Say đi thôi !
Tôi xin ca một khúc ,
Hầu các
bạn nghe chơi.
Chiêng
trống cỗ bàn đâu có thiết ,
Chỉ muốn ngất ngưởng
hỏi trời dài.
Xưa nay thánh hiền tiêu ma hết ,
Phải chăng
còn lại chút danh say?
Tiệc Bình Lạc ,Trần Vương ngày trước ,
Mười
ngàn đấu rượu đãi xàm vui.
Xin đừng lo ngại thiếu
tiền trả ,
Cứ uống tiếp đi cho đến say vùi.
Ngựa hoa năm sắc đó,
Áo cừu ngàn
vàng đâu.
Bảo trẻ lấy đi đổi rượu quí ,
Để uống cho tan vạn cổ sầu !
Bring
in the Wine (Li Bai, 701-762 AD, China)
Ying Sun © 2008
Can't you see the Yellow River coming from heaven,
Running to the sea with
no return?
Can't you see the mirror, high and bright,
Weeping over black hair at dawn, but white by
night?
Enjoy life when there is prosperity.
Never tip a gold cup to the moon, empty.
Heaven
has given me a gift and it's my turn.
All my fortune is squandered, but it will return.
Let's have
fun - a fest with veal and beef.
Empty three hundred drinks before we leave.
Master Cen, Pupil Danqiu,
Bring in the wine and I'll keep pouring for you.
And I'll sing you a song.
Please listen and hum
along:
The life style of the rich is all fake.
I'd rather stay drunk, never awake.
All sages in history
were solitary,
Except those drinkers who left their glory.
When Lord Chen entertained in Ping-Le Palace,
Pricey wine was poured just for joyfulness.
Why worry about spending money, my host?
Bring in more
wine and I'll drink the most.
Take my spotted stallion and fancy fur.
Ask the lad to trade for the wine
I prefer.
Drink away the eternal sorrow we all suffer
Lời
Thêm :
(1) Cảm Đề Bài Tương
Tiến Tửu Của Lý Bạch
PKT- Mây Tần
Người
xưa lúc buồn thường mượn rượu ,
Tôi
nay chỉ biết trốn vào thơ.
Vui với trăng sao
thời thơ ấu ,
Và những mộng mơ tuổi dại
khờ.
Người xưa
thiếu tiền đổi lấy rượu ,
Còn có
áo cừu , ngựa ngũ hoa.
Còn có bạn mời
trăm chén cạn ,
Còn Tương Tiến Tửu một
bài ca .
Đất khách tôi nay đã bạc đầu ,
Tình
thơ không biết gửi về đâu.
Đêm đêm
ngước hỏi vầng trăng bạc ,
Biết ngỏ cùng
ai vạn cổ sầu.
(2)
Người xưa ,một đời say tỉnh , trong lúc say, đã để
lại cho đời một thiên cổ tuyệt tác. Còn tôi lúc này,
cuối đời nhàn lão, ăn nói loạng quạng , chữ nghĩa hàm
hồ , chẳng qua chỉ là muốn chọc phá để cùng cười
cho vui , thế mà cũng thơ với thẩn , một cách riêng gửi lời
thăm hỏi đến mọi người thân quí vậy thôi. Cầu
chúc an lành. PKT 07/26/2014
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
KHUYẾT
ĐỀ
Sáng nay , bắt gặp được
một nét đẹp thanh thoát - lời nổi ý chìm - trong một bài
thơ xưa, mà ở lần chuyển dịch mấy năm trước, trong Mây
Tần , tôi đã không "thấy" được. Chép ra đây
để mọi người trong nhà đọc cho vui. Cầu chúc an lành. Thân
quí. PKT 06/26/2014
KHUYẾT ĐỀ
Lưu Tích Hư ( -714 - )
Đạo do bạch vân tận
Xuân dữ thanh khê trường
Thời hữu lạc hoa chí
Viễn tùy lưu thủy hương
Nhàn
môn hướng sơn lộ
Thâm liễu độc thư đường
U ánh mỗi bạch nhật
Thanh huy chiếu y thường
Dịch Xuôi : Khuyết Đề (Thiếu Đề Bài)
PKT 06/26/2014
Cuối
đường đi là vào vùng mây trắng
Sắc xuân dài
dọc theo khe suối xanh
Lác đác vài cánh hoa rụng trôi
lạc đến
Hương thơm theo dòng nước cuốn bay xa
Cổng
nhà thanh nhàn nhìn ra lối lên núi
Phòng đọc sách nằm
trong khu liễu rậm
Ở chốn u nhã này mỗi khi mặt trời lên
Áo quần vương đầy những đốm nắng lung linh
Khuyết Đề
PKT 06/26/2014
Đường tận chân mây trắng ,
Xuân
dài dọc suối xanh.
Hoa trôi khe nước mát ,
Hương tỏa
khí trời lành.
Núi chắn ngoài đầu ngõ ,
Liễu buông
quanh họa đường.
Ngày qua ngày lặng lẽ,
Áo bạc nắng
tha hương.
Tri
Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Bản dịch Chân Diện
Mục:
HƯƠNG NẮNG SỚM
Ngút mắt tận
đường mây trắng
Cuối khe sắc
xuân nhẹ nương
Hoa ơi từ đâu trôi lại
Lững lờ
tỏa xa mùi hương
Buồn tênh ngồi nhìn lên núi
Thư
phòng xanh liễu mà thương
Trời lên thanh quang u nhã
Áo
ta nắng sớm vãi vương
C.D.M.
TẢO THU SƠN
CƯ
Nguyên tác: Ôn Đình
Quân
Dịch / Phỏng dịch:
Phạm Khắc Trí, Locmai, Đỗ Chiêu Đức, Phương Hà
___________________________________________________________________________
Diệp can văn lộc hành. Lá
khô nghe nai đi. Những mong cùng nhau, mặc dù đã bao nhiêu nước
chảy qua cầu , đã bao nhiêu đổi thay dâu biển , ta vẫn còn
nghe được tiếng chân nai chạy trong khu rừng xưa ngập lá thu khô,
cho vui . Vâng , cho vui thôi. PKT 06/10/2014
Tảo Thu Sơn Cư
Ôn Đình Quân
(812 - 870)
Sơn cận giác hàn tảo
Thảo đường sương khí tình
Thụ điêu song hữu
nhật
Trì mãn thủy vô thanh
Quả lạc kiến viên quá
Diệp can văn lộc hành
Tố cầm cơ lự tĩnh
Không bạn
dạ tuyền thanh
Dịch Xuôi : Thu Sớm
Ở Núi
PKT 06/10/2014
Ở gần
núi nên biết được lạnh sớm
Nhà cỏ đầy khí
sương lành, thông thoáng dưới trời quang
Cây già trơ
lá ,nắng hong , lấp lánh ngoài song cửa
Mặt ao đầy nước,
êm ả , long lanh
Quả cây rụng thấy bóng vượn qua
Lá
vàng khô nghe chân nai đi
Ôm tố cầm mà lòng nghe nhẹ
nhõm
Đêm đêm bạn cùng với tiếng nước suối chảy,
mà vui
Thu Sớm Ở Núi
PKT
06/10/2014
Cận núi, lạnh về sớm
Nhà gianh đầy khí lành
Cây già nắng lấp lánh
Ao lặng nước long lanh
Quả rụng khô chờ vượn
Lá
rơi vàng đón nai
Ôm đàn lòng nhẹ nhõm
Tiếng suối đêm, riêng ai .
Chú
Thích : Chuyện kể , cuối đời nhà Tấn , Đào Tiềm
(365 - 427) , tác giả bài Qui Khứ Lai Từ (Ta Về Đi Thôi) , ra làm
quan được mấy ngày , bỏ về làm ruộng , vì không chịu
nổi cảnh luồn cúi chốn quan trường. Khi rượu say , tiên sinh thường
lấy tay vỗ vào tố cầm , một cây đàn không dây ,mà
ca hát nghêu ngao. (Trích dẫn : Đường Thi Trích Dịch - Đỗ
Bằng Đoàn & Bùi Khánh Đản ).PKT 06/09/2014
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
THU SỚM
TRONG NÚI
(1)
Trong rừng
núi đã nghe lạnh sớm ,
Túp lều tranh , thu chớm ,mờ
sương .
Ngoài song
lá úa nắng vương ,
Ao đầy tĩnh lặng , khói
dường như mây .
Hoa trái rụng chuyền cây vượn
hú ,
Lá xạc xào
một lũ hươu nai .
Gảy đàn thanh thoát lòng ai ,
Bạn cùng suối
nước đêm nay một mình .
Mailoc
(2)
Rừng
núi lạnh heo may ,
Lều
tranh sương khói bay .
Lá úa
ngoài song nắng ,
Ao lặng
nước dâng đầy .
Vượn về , hoa trái rụng
,
Xào xạc bước
hươu nai .
Gảy đàn
lòng yên tĩnh ,
Suối
nước bạn đêm nay
Mailoc
Đỗ Chiêu Đức tham gia với các phần sau đây :
1. Sơ Lược về tiểu sử tác
giả :
ÔN
ĐÌNH QUÂN ( 812-870 ) Thi nhân đời Tàn Đường, tên là
KỲ, tự là Phi Khanh, người đất KỲ, Thái Nguyên thuộc tỉnh
Sơn Tây ngày nay, là cháu nội của Ôn Ngạn Bác. Ôn Đình
Quân thông minh dĩnh ngộ, rất có thiên tài, nên rất Ỷ thị
vào tài năng của mình, lại sống phóng túng buông thả,
thường châm chích giới quyền quí, đắc tội cả đến
Tể Tướng Lệnh Hồ Đào. Vì thế mà đi thi mãi vẫn
không đỗ Tiến Sĩ, suốt đời bất đắc chí. Chỉ giữ
các chức quan nhỏ như Huyện ÚY, Thành ÚY ( 859-866 ) mà thôi.
Ôn rất giỏi thơ, được người đời xếp ngang hàng với
LÝ THƯƠNG ẨN, lại rất giỏi từ và tinh thông âm luật.
Nổi tiếng với " HOA GIAN TẬP ",là tập từ có ảnh hưởng
rất lớn tới đời sau.
2. Bản chữ Hán cổ của
bài thơ :
早秋山居
TẢO THU SƠN CƯ
山近覺寒早,
Sơn cận giác hàn tảo,
草堂霜氣晴。
Thảo đường sương khí tình.
樹凋窗有日,
Thọ điêu song hữu nhật,
池滿水無聲。
Trì mãn thủy vô thinh.
果落見猿過,
Quả lạc kiến viên quá,
葉幹聞鹿行。
Diệp can văn lộc hành.
素琴機慮靜,
Tố cầm cơ lự tịnh,
空伴夜泉清。
Không bạn dạ tuyền thanh.
溫庭筠
Ôn Đình Quân.
3. NGHĨA BÀI THƠ :
Ở gần núi cho nên có cảm giác là cái lạnh của mùa
thu tới sớm, trong gian nhà cỏ sương thu báo cho biết là trời
sẽ nắng ráo, cây đã bắt đầu tàn úa, trong cảnh mặt
trời lắp ló ngoài song cửa, ao thu đầy nước yên ắng không
một tiếng động. Nên ngoài kia trái thu chín rụng thấp thoáng
thấy bóng vượn đi qua. Lá khô rơi đầy nên nghe tiếng
bước chân nai xào xạc. Trong cảnh yên tĩnh với rừng núi
thâm u nầy, đêm đêm tiếng tố cầm hòa lẫn với tiếng
suối reo tạo thành một âm thanh trong trẻo bàng bạc hơi thu !
Đọc
bài thơ nầy, làm ta nhớ đến...
Con nai vàng ngơ ngác,
Đạp lên lá vàng khô !
của
LƯU TRỌNG LƯ thời Tiền Chiến.
4. DIỄN NÔM :
Gần núi hơi thu lạnh,
Nhà cỏ sương phủ mờ.
Cây úa song vương nắng,
Ao thu nước lửng lờ.
Vượn nhặt trái thu rụng,
Nai đạp lá vàng khô.
Tố cầm hòa tiếng suối,
Đêm thanh vắng nên thơ !
Lục
Bát :
Núi
gần nghe lạnh sớm thu,
Một gian nhà cỏ mịt mù hơi sương.
Cây vàng nắng úa vương vương,
Ao thu lạnh lẽo nước trương lửng lờ.
Bóng vượn lượm trái ngẩn ngơ,
Nai vàng xào xạc đạp bờ lá khô.
Tố cầm lẫn tiếng suối mơ,
Trong đêm thanh vắng mịt mờ tiếng thu !
Đỗ Chiêu Đức.
THU SỚM
Núi rừng
báo sớm tiết thu sang
Nhà cỏ,
hơi sương đón nắng vàng
Cây
úa, trời trong vương ánh nhạt
Ao
đầy, nước lặng chẳng âm vang
Nhẹ
nhàng vượn đến gom chùm rụng
Xào xạc nai đi đạp lá tàn
Thánh thót suối reo hòa tiếng nhạc
Hơi thu bàng bạc khắp không gian.
Phương
Hà
_______________________________________________________________________________________
THU GIANG
TỐNG KHÁCH- Bạch Cư Dị
TẢO
THU - Hứa Hồn
___________________________________________________________________________________________
1. Thu Giang Tống Khách
Bất túy Tầm Dương tửu / Yên ba sầu sát nhân.
Rượu Tầm Dương sao uống mãi không say / Khói sóng trên
sông trông buồn chết được. Lại nhớ đến một thuở
học trò hoa bướm với mấy câu thơ của Tư Mã Giang Châu
Bạch Cư Dị. Tầm Dương giang đầu dạ tống khách / Phong diệp
địch hoa thu sắt sắt . Đầu sông Tầm Dương ban đêm tiễn
khách / Lá phong hoa lau xào xạc gió thu. Còn ai dịch hơn được
cụ Phan Huy Vịnh? Bến Tầm Dương canh khuya đưa khách / Quạnh hơi
thu lau lách đìu hưu. Một ngày chủ nhật nhàn lão. Gửi
mọi người đọc cho vui cùng tôi. Cầu chúc an lành. PKT 06/08/2014
Thu Giang Tống Khách
Bạch Cư
Dị (772 - 846)
Thu hồng thứ đệ quá
Ai viên triêu tịch văn
Thị nhật cô chu khách
Thử địa
diệc ly quần
Mông mông nhuận y vũ
Mạc mạc mạo phàm
vân
Bất túy Tầm Dương tửu
Yên ba sầu sát nhân
Dịch Xuôi : Sông Thu Tiễn Khách
PKT 06/08/2014
Trời thu từng đàn
chim hồng lần lượt bay ngang
Sớm tối nghe tiếng vượn kêu buồn
thảm não
Ngày nào một mình trên thuyền khách
Cũng
chốn này đây là nơi đã lìa đàn
Manh ao ướt
giữa trời mưa mênh mông
Cánh buồm khuất trong mây giăng mờ
mịt
Rượu Tầm Dương sao uống không say
Khói sóng trên
sông khiến người buồn chết được
Sông Thu Đưa Khách
PKT 06/08/2014
Hồng ngang trời gọi bạn ,
Sớm tối vượn
kêu than.
Thuyền khách từ lìa bến,
Chốn xưa đã rã
đàn.
Mưa giăng giăng áo ướt ,
Buồm thấp thoáng
mây bay.
Khói sóng Tầm Dương lạnh ,
Rượu nồng say với
ai ?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Tảo Thu
HHoài Nam nhất diệp lạc / Tự giác Động
Đình ba . Chớm thu, Hoài Nam một chiếc lá rụng / Động Đình
sóng nổi lăn tăn . Ôi chao , đẹp thay , khoảnh khắc cảm thông
kỳ diệu của Tạo Hóa. PKT 06/07/2014
2.TẢO THU
Tảo Thu
Hứa Hồn (- 844 -)
Dao
dạ phiếm thanh sắt
Tây phong sinh thúy la
Tàn huỳnh thê ngọc
lộ
Tảo nhạn phất kim hà
Cao thụ hiểu hoàn mật
Viễn sơn tình cánh đa
Hoài Nam nhất diệp lạc
Tự
giác Động Đình ba
Dịch
Xuôi : Chớm Thu
PKT 06/07/2014
Đêm
xa vắng dưng buồn hiu hắt
Gió tây thổi vào đám cỏ
la xanh
Đom đóm lập lòe đậu trên lớp sương ngọc
Bầy nhạn sớm chao cánh ngang qua dải sông Ngân
Về buổi sáng
, đám cây cao như thêm rậm rạp u mặc
Vào lúc trời
quang, rặng núi xa trông như nhiều thêm , lớp lớp trùng trùng
Một chiếc lá rụng rơi ở vùng Hoài Nam
Cảm thông , cùng
lúc , những làn sóng nhẹ nổi lăn tăn ở hồ Động Đình
ÂChú Thích:
(1) Thúy la là một loại cỏ xanh
(2) Tây phong là
gió thu
(3) Kim hà chỉ sông Ngân ở trên trời. Chuyện kể
, nhờ đàn quạ làm cầu qua sông Ngân, đôi vợ chồng
Ngưu Lang và Chức Nữ mới được gặp nhau, mỗi năm một lần,
vào đêm mồng 7 tháng 7 âm lịch.
(4) Hồ Động Đình
, một danh thắng thuộc 2 tỉnh Hồ Nam và Hồ Bắc. "Diểu diểu
hề thu phong / Động Đình ba hề mộc diệp hạ "- Hiu hắt gió
thu thổi / lá rụng xuống trên sóng hồ Động Đình (Cửu
Ca - Khuất Nguyên ).
(5) Hoài Nam chỉ vùng đất phía nam sông
Hoài. "Nhất diệp lạc nhi thiên hạ tri thu "- Một chiếc lá
rụng là thiên hạ đều biết trời đã vào thu (Hoài
Nam Tử Ca).
Chớm Thu
PKT 06/07/2014
Đêm thâu dưng buồn hiu hắt
Gió
vàng xanh đám cỏ la
Đom đóm lập lòe sương ngọc
Nhạn sớm cánh ruổi thiên hà
Rừng cao nắng mai u mặc
Núi xa mây tạnh rỡ ràng
Hoài Nam một chiếc lá
rụng
Động Đình sóng gợn lăn tăn
Phụ Chú : Trong Cung Oán Ngâm Khúc của Nguyễn
Gia Thiều có câu : "Trải vách quế gió vàng hiu hắt". Gió
vàng, sương ngọc (kim phong ,ngọc lộ) ở đây là ý nói
về mùa thu.
_________________________________________________________
TỐNG
LÝ ĐOAN - Lư Luận
&
Ngoạn Hoa Dữ
Vệ Tượng Đồng Túy - Tư Không Thự
_____________________________________________________________________________________________________
Lư Luân, thuộc
nhóm 10 tài tử thời Đường Đại Lịch cùng với Lý
Đoan , Tư Không Thự , nhóm nổi tiếng về thơ đường luật
nghiêm chỉnh , ngôn từ diễm lệ, ý tưởng thâm trầm. Tôi
ngồi cặm cụi chuyển dịch bài Tống Lý Đoan này chỉ vì
mê câu "Nhân quy mộ tuyết thì "(Người về chiều tuyết
rơi).
PKT 05/26/2014
Tống Lý Đoan
Lư Luân ( - 773 - )
Cố quan suy thảo biến
Ly biệt chính kham bi
Lộ xuất
hàn vân ngoại
Nhân quy mộ tuyết thì
Thiếu cô
vi khách tảo
Đa nạn thức quân trì
Yểm khấp
không tương hướng
Phong trần hà sở kỳ ?
Dịch Xuôi : Tiễn Lý Đoan
PKT 05/26/2014
Cổng ải xưa mọc
đầy cỏ dại
Thật là đau buồn khi phải chia tay ỏ đây
Người đi ra vùng mây lạnh
Kẻ về giữa lúc tuyết
chiều rơi
Thân côi cút từ nhỏ nên sớm đã phong
trần
Hoạn nạn đã nhiều lại thêm biết nhau muộn
Gạt
dòng lệ khô nhìn theo bóng nhau đi
Ở cõi đời gió
bụi này còn mong gì hẹn gặp
Tiễn Bạn
PKT 05/26/2014
Ải xưa đầy cỏ dại ,
Lâm biệt dạ
ngùi ngùi.
Mây lạnh đường quan tái ,
Người về
chiều tuyết rơi.
Thân côi sớm lận đận,
Phận hẩm
muộn quen nhau ,
Lệ tiễn mờ sương gió ,
Mong gì gặp nữa
đâu .
Lời
Thêm : Giữ được "chất thơ" nguyên tác khó quá
! PKT 05/26/2014
Tri Khac
Pham
Phamid1934@gmail.com
Ngoạn Hoa Dữ Vệ Tượng Đồng Túy
Tư Không Thự (- 766 -)
Suy mấn thiên hành tuyết
Tha hương nhất thụ hoa
Kim triêu dữ quân túy
Vong khước tại Trường Sa
Dịch Xuôi : Thưởng Hoa Với Vệ Tượng
Cùng Say
PKT 05/24/2014
Tóc già , ngàn sợi tuyết
Tha hương , một
cội hoa
Sáng nay cùng bác say
Để quên ta đang ở
Trường Sa
Phụ
Chú : Trường Sa , thuộc tỉnh Hồ Nam , xưa là vùng nước
độc , nơi lưu đầy của các quan bị biếm trích.
Ngoạn Hoa Đồng Túy
PKT 05/24/2014
Tóc
lão, ngàn bông tuyết ,
Góc trời, một cội hoa.
Sáng nay,
say bác ạ ,
Quên mất đâu là nhà.
Lời Thêm :
Một buổi sáng , nơi lưu đầy, đầu
đã bạc , ngồi uống rượu với bạn cùng với một cội
hoa , rồi cho biết là đã say đến độ quên mình đang
ở đâu. Thế thôi. Không nói gì thêm. "Thú vị
" thật !
PKT
05/24/2014
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Đôi Lời Về Dòng Thơ Lưu Trường Khanh
(709 - 780)
Về thơ của các thi nhân
đời Đường Tống, thú nhận tôi đã có định
kiến ,ít nhiều bị ảnh hưởng , khi đọc thơ Lý Bạch ,
Đỗ Phủ , Vương Duy , Lý Hạ , Bạch Cư Dị , Tô Đông
Pha ...tôi cảm thấy hay vì được biết trước là nhiều
người đã cho là hay.
Riêng
với thơ Lưu Trường Khanh lại khác. Ban đầu , tôi đã vào
dòng thơ xa lạ này ,một cách tình cờ , rồi bị lôi cuốn
ngay bởi những lời thơ cổ kính trác tuyệt , ý tứ thâm
trầm miên man , càng đọc càng thấm. Sau này , tìm hiểu thêm,
mới hay nhà thơ Lưu Trường Khanh là một tên tuổi. Chép lại
mấy bài thơ từ trong Mây Tần để mọi người thân quí
cùng chia sẻ cảm nghĩ này và cùng đọc cho khuây khỏa phần
nào nỗi vui buồn thế sự. Cầu chúc thân tâm an lành.
PKT 05/18/2014
Tống Linh Triệt
Lưu Trường Khanh (709 - 780)
Thương
thương Trúc Lâm tự
Yểu yểu
chung thanh vãn
Hà lạp đới tà
dương
Thanh sơn độc qui viễn
Dịch Xuôi :
Tiễn Linh Triệt
PKT
05/18/2014
Xanh xanh chùa Trúc Lâm
Văng vẳng tiếng chuông chiều
Nón sen mang nắng tà
Một mình về núi xanh xa
Tiễn
Linh Triệt
PKT 05/18/2014
Xanh xanh ngôi cổ tự ,
Văng vẳng tiếng chuông vãn.
Nón phật ngời tà dương ,
Tiễn
người về núi thẳm.
Phụ Chú
:
(1) Linh Triệt là tên một nhà
sư , bạn của tác giả
(2) Chùa
Trúc Lâm ở trong núi Lư Sơn , huyện Cửu Giang, Tỉnh Giang Tây
(3) Hà lạp = nón lá sen nhà Phật
(4) Thêm một chuyển dịch qua thể
lục bát. Tiếc là không còn giữ được "chất thơ
cổ kính cảnh nói thay tình" của nguyên tác.
Tiễn Linh Triệt
PKT 05/18/2014
Mái chùa
xanh thẫm góc trời ,
Chiều buông
văng vẳng chuông đời vấn vương.
Nón sen ngời ánh tà dương,
Núi xa , một bóng, dặm trường, đưa nhau .
Tống Linh Triệt Thượng Nhân Hoàn Việt
Lưu Trường Khanh (709 - 780)
Thiền khách vô tâm tích trượng hoàn
Ốc Châu thâm xứ thảo đường nhàn
Thân tùy tệ lý kinh tàn tuyết
Thủ trán hàn y nhập cửu san
Độc hướng thanh khê y thụ hạ
Không lưu bạch nhật tại nhân gian
Na kham biệt hậu trường tương ức
Vân mộc thương thương đản bế quan
Dịch Xuôi :
Tiễn Thượng Nhân Linh Triệt Về Đất Việt
PKT 05/18/2014
Người khách thiền , tâm không , chống gậy thiền , trở
về nhà
Một căn nhà cỏ u nhã
ở vùng sâu thẳm trong núi Ốc Châu
Thân lê đôi giày nát đi qua khu tuyết đang tan
Tay mang áo lạnh rách bước vào vùng núi
cũ
Một mình hướng đến bên
dòng suối trong thanh thản ngồi dựa dưới cây
Bỏ lại sau lưng trời xanh ngày trắng cho đời
Khôn kham nỗi luôn nhớ nhau từ sau khi chia tay
Cửa đóng then cài giữa một vùng mây
trời và cây cối xanh xanh
Tiễn
Bạn
PKT 05/18/2014
Thiền giả tâm hư trở lại nhà ,
Một gian lều cỏ góc trời xa.
Dép mòn lối tuyết thong dong bước,
Áo lạnh núi xưa thanh thản qua.
Trước mặt suối xanh vùng tĩnh lặng ,
Sau lưng ngày trắng cõi ta bà.
Khôn kham nỗi nhớ từ chia cách ,
Đóng cửa một mình ta với ta.
Phụ Chú :
(1) Đất Việt thuộc tỉnh Chiết Giang ngày nay
(2) Núi Ốc Châu ở huyện Tân Xương, tỉnh Chiết
Giang
Tặng Biệt Nghiêm Sĩ Nguyên
Lưu Trường Khanh (709 - 780)
Xuân phong ỷ trạo Hạp Lư thành
Thủy quốc xuân hàn âm phục tình
Tế vũ thấp y khan bất kiến
Nhàn hoa lạc địa thính vô thanh
Nhật tà giang thượng cô phàm ảnh
Thảo lục hồ nam vạn lý tình
Đông đạo nhược phùng tương thức
vấn
Thanh bào kim dĩ ngộ nho sinh
Dịch Xuôi :
Bài Thơ Làm Tặng Nghiêm Sĩ Nguyên Lúc Chia Tay
PKT 05/18/2014
Gác
chèo, thuyền trôi theo gió xuân vào thành Hạp Lư
Vùng nước bao la trong xanh dưới trời xuân
lạnh
Mưa phùn nhẹ bay thấm ướt
áo nhìn chắng thấy
Hoa rụng lặng
lẽ rơi xuống đất không nghe một tiếng động
Thấp thoáng bóng một cánh buồm lẻ loi trên sông
dưới nắng chiều
Bờ cỏ xanh bát
ngát ở phía nam bên hồ khôn ngăn tình xa xứ
Trên đường lữ thứ nếu có gặp ai quen mà
hỏi đến
Thì chỉ biết thưa
rằng chiếc áo xanh , một chức quan nhỏ , khiến cho đời kẻ nho
sinh này đã bị lầm lỡ mất rồi
Tặng Biệt Nghiêm Sĩ Nguyên
PKT 05/18/2014
Gió đẩy
thuyền trôi lạc bến mê ,
Long lanh
xuân lạnh gió lê thê.
Mưa bay
phủ áo trời phiêu lãng ,
Hoa rụng
đầy sông ai tái tê.
Chiều xuống
buồm xa thương bóng lẻ ,
Cỏ
đùa bờ lạ xót tình quê.
Trên
đường lữ thứ ai thăm hỏi ,
Đã
lỡ áo xanh mất lối về.
Phụ
Chú :
(1) Thành Hạp Lư thuộc
huyện Ngô Môn , tỉnh Giang Tô. Vua Ngô Hạp Lư cho xây vào năm
513 trước công nguyên để kỷ niệm sau khi phá xong nước Sở.
(2) Đọc "Nhàn hoa lạc địa
thính vô thanh" câu 4 trong nguyên tác, lại nhớ đến 2 câu
" Lạc hoa tương dữ hận / Đáo địa nhất vô thanh "(Hoa
rơi chung mối hận / Rớt xuống đất không một tiếng than) trong bài
Nam Hành Biệt Đệ (Từ Biệt Em Đi Nam) của Vi Thừa Khánh (? - 707).
Bích Giản Biệt Thự Hỉ Hoàng
Phủ Thị Ngự Tương Phùng
Lưu
Trường Khanh (709 - 780)
Hoang thôn đới
phản chiếu
Lạc diệp loạn phân
phân
Cổ lộ vô hành khách
Hàn sơn độc kiến nhân
Dã kiều kinh vũ đoạn
Giản thủy hướng điền phân
Bất vị liên đồng bệnh
Hà nhân đáo bạch vân
Dịch Xuôi :
Mừng
Gặp Quan Thị Ngự Hoàng Phủ Đến Thăm Nhà Ớ Khe Bích Giản
PKT 05/18/2014
Chiều
về nơi thôn vắng
Lá rụng rơi
tơi bời
Lối cũ không khách
qua lại
Núi lạnh thấy bóng một
người
Cầu bắc ngoài đồng
đã gẫy vì mưa gió
Nước
khe chảy đã bị đồng ruộng ngăn chặn chia dòng
Nếu chẳng phải là bạn cùng bệnh thương
nhau
Thì ai lại đến chốn mây
trắng hoang dã này làm gi
Mừng
Bạn Đến Thăm Nhà Ở Nơi Thảo Dã
PKT 05/18/2014
Chiều về
trong xóm vắng ,
Lá rụng bay tơi
bời. Ngõ cũ mòn trông khách , Núi xưa thoáng thấy người.
Gió mưa cầu đổ gẫy , Đồng ruộng suối ngăn dài. Nếu
chẳng vì đồng bệnh , Chào ai mây trắng bay?
Vô Đề
Lưu Trường Khanh (709 - 780)
Tình
xuyên vĩnh lộ hà cực
Lạc nhật
cô chu giải huề
Điểu hướng
bình vu viễn cận
Thân tùy lưu
thủy đông tê
Bạch vân thiên
lý vạn lý
Minh nguyệt tiền khê
hậu khê
Trù trướng Trường
Sa trích khứ
Giang đầm phương
thảo thê thê
Dịch Xuôi :
Một Bài Thơ Không Đề
PKT 05/18/2014
Sông tạnh đường dài vô tận
Trời chiều , con thuyền nhỏ lẻ loi buông neo trôi
Chim bay tìm bãi cỏ xa gần ngủ
đỗ
Người đi phó mặc cho
dòng nước lênh đênh
Mây
trắng ngàn dặm vạn dặm
Trăng
sáng khe trước khe sau
Bị đầy
đi đến Trường Sa buồn bã
Đầm
sông cỏ mọc ngút ngàn
Vô
Đề
PKT 05/18/2014
Sông tạnh xa trông vời vợi ,
Thuyền chiều neo thả mông mênh.
Chim tìm đồng cỏ xớn xác ,
Người theo con nước lênh đênh .
Mây trắng, ngàn dặm, vạn dặm ,
Trăng đầy, khe trước, khe sau .
Đường đến đất trích buồn bã ,
Đầm cỏ hoang vu ngập đầu.
Tân Niên Tác
Lưu Trường
Khanh (709 - 780)
Hương tâm tân
tuế thiết
Thiên bạn độc san
nhiên
Lão chí cư nhân hạ
Xuân qui tại khách tiên
Lĩnh viên đồng đán mộ
Giang liễu cộng phong yên
Dĩ
tự Trường Sa Phó
Tòng kim hựu
kỷ niên
Dịch Xuôi :
Thơ Năm Mới
PKT 05/18/2014
Năm mới lòng quê
bồi hồi
Góc trời ngồi khóc
một mình
Đã già rồi mà
vẫn còn ở nhà thiên hạ
Nay
xuân lại đến trước tiên với kẻ xa nhà
Sớm chiều với vượn núi
Sương gió cùng liễu sông
Giống như quan Thái Phó ở Trường Sa xưa
Không biết từ nay về sau ta còn phải bao năm
nữa ở nơi đất trích này
Phụ
Chú :
Trường Sa Phó , chỉ
Giả Nghị (201 - 169), đời nhà Hán , vì tuổi trẻ tài cao, các
quan đại thần đương thời ganh ghét dèm pha , nên bị đầy
làm quan Thái Phó ở Trường Sa.
Năm Mới Quê Người
PKT
05/18/2014
Năm mới nhớ về nhà
,
Ven trời màn lệ nhòa.
Già rồi còn xứ lạ ,
Xuân đến vẫn quê xa.
Sớm tối vượn cùng núi ,
Gió
sương liễu với hoa.
Mỏi mòn
nơi đất trích ,
Rồi nữa bao
năm qua ?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
V Ề THÔI
Bài Túc Châu Thứ Vận Lưu
Kinh nổi tiếng là một trong những bài thơ hay của Tô Đông
Pha , đời Tống. Từ mấy năm trước, tôi đã thử chuyển
dịch nhiều lần nhưng chỉ bằng thể thơ lục bát vì đã
không thể chuyển qua thể thơ Đường Luật thất ngôn bát
cú như nguyên tác. Tuổi "già" mà vẫn còn "hiếu
thắng" , lần này có thêm bài Đường Luật , vẫn
thấy chẳng ra làm sao cả , chắc là sau này sẽ phải ngồi sửa
lại thôi , nhưng vẫn muốn gửi đến mọi người thân quí
để thỉnh ý và để cuối tuần đọc cho vui. (Chỉ là
cái cớ cho tôi bày tỏ lòng quí mến của tôi đối
với mọi người thôi mà). Cầu chúc an lành. PKT 04/11/2014
Túc Châu Thứ Vận Lưu
Kinh
Tô Đông Pha (1037 - 1101)
Ngã dục qui hưu sắt tiệm hi
Vũ Vu hà nhật trước
xuân y
Đa
tình bạch phát tam thiên trượng
Vô dụng thương bì tứ thập
vi
Vãn giác văn chương
chân tiểu kỹ
Tảo tri phú quí hữu nguy ky
Vị
quân thùy thế quân tri phủ
Thiên cổ hoa đình hạc tự phi
Dịch Xuôi : Ở Túc Châu Viết Bài Họa Vận Gửi Lưu Kinh
PKT 05/21/2013
Nghe tiếng đàn Tăng Điểm
ngân tôi muốn về nghỉ hưu thôi
Để ngày ngày mặc áo xuân
múa hát cùng các bạn ở trên đài Vũ Vu
Giờ đây tóc bạc đa tình
đã dài ba ngàn trượng
Và, da mồi trên cái thân
già lão này đã nhăn nheo bốn mươi vòng rồi
Cũng đã là muộn để
nhận biết văn chương thật chỉ là tài mọn có ích gì
đâu
Và,
cũng đã là sớm biết phú quí chỉ là nguy cơ cạm bẫy
cho tội lỗi
Ai có biết chăng ai đã vì ai mà nước mắt lặng rơi
Từ ngàn năm cánh hạc hoa đình mãi mãi vẫn
bay
Chú
Thích :
Hai câu đầu trong nguyên tác, lấy ý từ một
câu chuyện giữa Khổng Tử và các môn đệ, chép trong
Luận Ngữ. Khi đức Khổng Tử hỏi đến chí hướng của
đám học trò , đến lượt ,Tăng Điểm, ngưng gẩy đàn,
chờ tiếng đàn ngân tắt hẳn, mới cung kính thưa, là
chỉ muốn mặc áo xuân, vào lúc cuối xuân đầu hạ ,cùng
các bạn ,sau khi tắm mát dưới sông Nghi , rủ nhau lên đài
Vũ Vu múa hát , rồi thảnh thơi đi về nhà. Nghe xong ,Khổng Tử
than: "ta cũng muốn được như Điểm vậy"(" Ngô dữ
Điểm dã"). PKT 04/11/2014
Về
Thôi
PKT 04/11/2014
Đàn ngân Tăng Điểm gọi ai ,
Áo xuân hong nắng trên đài Vũ
Vu .
Tóc dài xõa trắng
thiên thu ,
Da
mồi mắt lão mịt mù trăng sao.
Văn chương giờ đã tào lao ,
Sớm đà danh lợi lao đao tội tình.
Thương người hạt lệ
lung linh,
Ngàn xưa cánh hạc
hoa đình vẫn bay
Về Thôi
PKT 04/11/2014
Tiếng đàn ngân dứt hãy về thôi ,
Hong áo chiều xuân chỉ
một thời.
Tóc bạc ngẩn ngơ ngày tháng lụn ,
Da mồi nhăn nhúm tuổi đời
trôi.
Văn
chương tiểu kỹ giờ hay nhỉ ,
Danh lợi nguy cơ sớm biết rồi.
Thiên cổ đa tình thiên
cổ lụy ,
Hoa đình cánh hạc những chơi vơi !
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
XUÂN TẬN
Sáng nay, đọc bài Xuân Tận , thấy
thẹn vì 2 câu cuối trong bản dịch theo thể thơ lục bát : "Thẹn
nghe oanh hót yêu đời / Thôi thì, biết vậy, đành cười
cho vui " . Thật lạc lõng vô duyên. Ngồi sửa lại , kèm theo lời
xin lỗi với chữ nghĩa và mọi người. Chúc vui. Thân kính
. PKT 04/06/2014
Xuân Tận
Hàn
Ốc (842 - 923)
Tích xuân liên nhật túy hôn
hôn
Tỉnh hậu y thường kiến tửu ngân
Tế thủy phù hoa qui biệt giản
Đoạn vân tương vũ hạ cô thôn
Nhân gian dị đắc phương thời hận
Địa quýnh nan chiêu tự cổ hồn
Tàm quí lưu oanh tương hậu ý
Thanh thần độc vị đáo tây viên
Dịch
Xuôi : Tàn Xuân
PKT 03/29/2014
Tiếc xuân mấy ngày liền uống rượu
ngủ say vùi
Tỉnh dậy thấy áo quần hoen ố đầy
ngấn rượu
Không biết dòng
nước nhỏ đưa hoa trôi về khe suối cách biệt nào
Trong lúc đám mây thưa đem mưa đổ
xuống xóm nhà xa lẻ loi
Ở
chốn nhân gian , con người dễ vướng hận một thời xuân đã
qua
Thêm nữa, lại ở nơi
chốn xa lạ này, thực khó mà gọi hồn xưa trở về
Cảm thấy hổ thẹn khi nghe tiếng chim oanh vì
ai mà cất tiếng hót an ủi
Sáng
sớm ,một mình, tha thẩn bước ra ngoài vườn
Tàn
Xuân
PKT 03/29/2014
Mấy
ngày say tỉnh cùng xuân tận ,
Áo mỏng hoen đầy
ngấn rượu hoa.
Hoa nổi , suối
trôi về núi vắng ,
Mây thưa
, mưa đổ xuống thôn xa.
Tuổi
xanh , người cũ giờ đâu mất ,
Xứ lạ, hồn xưa những nhạt nhòa.
Sáng sớm ,vườn sau , thân khách lữ,
Vì ai, lảnh lót, tiếng oanh ca.
Tàn
Xuân
PKT 03/29/2014
Xuân
qua, nuối tiếc , say vùi ,
Tỉnh ra áo ố , ngậm ngùi
, rượu vương.
Hoa vàng ,khe suối,
khói sương ,
Mây thưa , mưa
đổ, bên đường, thương ai .
Tuổi xanh , một thuở, hận dài ,
Chiêu hồn xưa dậy, cũng hoài công thôi.
Thẹn nghe oanh hót yêu đời ,
Thôi thì , biết vậy ,đành cười cho vui.
Tàn
Xuân
PKT 04/06/2014
Xuân
qua nuối tiếc , say vùi ,
Tỉnh ra áo ố , ngậm ngùi
rượu vương.
Hoa vàng khe suối,
khói sương ,
Mây thưa mưa
đổ, bên đường thương ai .
Tuổi xanh một thuở, hận dài ,
Chiêu hồn xưa dậy, cũng hoài công thôi.
Thẹn nghe oanh hót vang trời ,
Hỏi người lữ thứ thấy đời vui không?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
CHÚC MỪNG
NIÊN TRƯỞNG
NGUYỄN VĂN HOÀNG 90 TUỔI
Mười năm trước đây , niên trưởng
Hồ Văn Chiếu từ Reno, Nevada và niên trưởng Nguyễn Văn Hoàng
từ Alexandria, Virginia , cả hai đều đã ở tuổi bát tuần , bay
qua gặp nhau trong ngày họp mặt thường niên cựu học sinh Phan Thanh
Gián-Đoàn Thị Điểm ở Phoenix , Arizona. Hình ảnh hai cụ, bên
nhau, thủ thỉ trong mấy ngày họp mặt đã khiến tôi vô cùng
xúc động. Giờ đây , nhớ lại không khỏi ngậm ngùi.
Anh Hồ Văn Chiếu đã về an nghỉ nơi cõi Phật , chúng ta đâu
còn thấy 2 cụ ngồi bên nhau nữa ở những lần họp mặt tới.
Nhưng cũng là rất mừng được biết anh Nguyễn văn Hoàng
,hiện nay , tình trạng thể chất và tinh thần đều tốt , vẫn
còn lái xe được , mỗi ngày chơi computer games vài giờ, và
mấy năm trước đây còn dẫn được chị đi Pháp
chơi để nhớ lại tuần trăng mật thuở nào của anh chị.
Không ngại phải e thẹn với chữ nghĩa ăn đong , xin được
phổ biến trong gia đình Phan Thanh Giản- Đoàn Thị Điểm Cần
Thơ, một bài thơ Đường mới làm, để trong nhà chúng
ta cùng chúc mừng sinh nhật lần thứ 90 của niên trưởng Nguyễn
Văn Hoàng 05/03/2014. Cầu chúc niên trưởng và tất cả niên
trưởng quá tuổi bát tuần trong nhà, ai nấy đều sống vui,
sống khỏe quá tuổi 100. PKT 04/03/2014
Kính Mừng Sinh Nhật
90 Tôn Trưởng Nguyễn Văn Hoàng
PKT 04/03/2014
(1) Khánh thọ
chín mươi, kính chúc anh,
(2) Thảnh thơi hưởng
phước, lộc trời dành .
(3) Nửa đời khoa bảng , không màng
lợi ,
(4) Một tấm lòng son , chẳng thiết danh.
(5) Lão giả an
chi vui tuổi hạc,
(6) Tâm tâm tương ấn thắm duyên lành.
(7) Đồng đường tứ đại bên con cháu ,
(8) Cười
hỏi mà chi chuyện bại thành.
Phụ Chú :
(1) Vui mừng được biết ngày
3 tháng 5 năm 2014 là sinh nhật thứ 90 của tôn trưởng Nguyễn Văn
Hoàng, cựu học sinh trường Phan Thanh Giản Cần Thơ , hiện cư ngụ
tại Alexandria, Virginia. Kính mừng anh.
(2) Thảnh thơi hưởng phước
là lộc trời dành cho người hiền đức như anh lúc tuổI
già.
(3) Thời trẻ , khoa bảng tốt nghiệp ở Pháp, về
xứ ,chọn ngành giáo dục, ngồi dạy ỏ Đại Học Khoa Học
và Đại Học Sư Phạm Sài Gòn , không ham lợi.
(4) Luôn
giữ được tấm lòng và đức độ của một lương
sư, ngày tháng quanh quẩn với học trò, không lụy danh.
(5)
Về già, lão giả an chi ,sống vui cùng thân quyến và bằng hữu
(6) Tâm tâm tương ấn , thương nhau như ngày mới cưới
, đang lúc chị là nữ hộ sinh quốc gia làm việc tại nhà
thương Sóc Trang và anh đang còn là một sinh viên du học
ở Pháp. Anh chị hai lòng như một , cùng nhau lo cho các con , 1 gái
3 trai , ăn học thành đạt , dâu rể, hiếu thảo .
(7) Tứ
đại đồng đường , 4 đời 1 nhà , bên các con ,các
cháu chắt , quây quần hạnh phúc.
(8) Một đời nhà
giáo hiền lương,ở ngoài vòng danh lợi tranh đua , nói đến
chuyện thành bại thế tục ở đây là chỉ để cười
với nhau cho vui thôi anh nhỉ. Xa xôi, mấy vần thơ vụng chân tình,
kính mừng anh 90 tuổi .Xin được chung vui cùng chị , tất cả các
cháu , và đại gia đình cựu học sinh PhanThanh Giản- Đoàn
Thị Điểm Cần Thơ. Thân kính. Hai em Trí Ánh - 04/03/2014.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
CGS PTG
1968-75
XUÂN TẬN
Thực tình không biết
Xuân còn hay hết , tôi ngồi chép lại bài Xuân Tận và
các bản chuyển dịch vừa mới được sửa lại ,để mọi
người thân quí đọc cho vui thôi. Cầu chúc an lành. PKT 03/29/2014
Xuân Tận
Hàn Ốc (842 - 923)
Tích xuân liên nhật
túy hôn hôn
Tỉnh hậu y thường kiến tửu ngân
Tế
thủy phù hoa qui biệt giản
Đoạn vân tương vũ hạ cô
thôn
Nhân gian dị đắc phương thời hận
Địa quýnh
nan chiêu tự cổ hồn
Tàm quí lưu oanh tương hậu ý
Thanh thần độc vị đáo tây viên
Dịch Xuôi : Tàn Xuân
PKT 03/29/2014
Tiếc xuân mấy ngày liền uống rượu ngủ say vùi
Tỉnh dậy thấy áo quần hoen ố đầy ngấn rượu
Không
biết dòng nước nhỏ đưa hoa trôi về khe suối cách biệt
nào
Trong lúc đám mây thưa đem mưa đổ xuống xóm
nhà xa lẻ loi
Ở chốn nhân gian , con người dễ vướng hận
một thời xuân đã qua
Thêm nữa, lại ở nơi chốn
xa lạ này, thực khó mà gọi hồn xưa trở về
Cảm thấy
hổ thẹn khi nghe tiếng chim oanh vì ai mà cất tiếng hót an ủi
Sáng sớm ,một mình, tha thẩn bước ra ngoài vườn
Tàn Xuân
PKT 03/29/2014
Mấy ngày say tỉnh cùng xuân tận ,
Áo mỏng hoen đầy ngấn rượu hoa.
Hoa nổi , suối trôi về
núi vắng ,
Mây thưa , mưa đổ xuống thôn xa.
Tuổi xanh
, người cũ giờ đâu mất ,
Xứ lạ, hồn xưa những nhạt
nhòa.
Sáng sớm ,vườn sau , thân khách lữ,
Vì ai, lảnh
lót, tiếng oanh ca.
Tàn Xuân
PKT 03/29/2014
Xuân qua, nuối tiếc , say vùi ,
Tỉnh ra áo ố , ngậm ngùi , rượu vương.
Hoa vàng ,khe
suối, khói sương ,
Mây thưa , mưa đổ, bên đường,
thương ai .
Tuổi xanh , một thuở, hận dài ,
Chiêu hồn xưa
dậy, cũng hoài công thôi.
Thẹn nghe oanh hót yêu đời ,
Thôi thì , biết vậy ,đành cười cho vui.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Xuân Tàn
Xuân đi! Nhấp chén ngậm ngùi
Áo
màu phai sắc chôn vùi thơ ngây
Cánh hoa trôi
nổi lất lây
Mưa sa thôn vắng tóc mây ủ tình
Tuổi
xanh! Tiếc nuối bóng hình
Mở ngăn yêu cũ hương trinh
nhạt nhòa
Vẳng nghe! Chim hót líu lo
Đành thôi
gắng gượng để cho xuân tàn.
Kim Oanh
ĐCĐ tham gia với
Bản chữ Hán cổ và bài Diễn nôm :
1. Bản
chữ Hán của bài thơ :
《春盡》
惜春連日醉昏昏
醒後衣裳見酒痕
細水浮花歸別澗
斷雲含雨入孤村
人閑易有芳時恨
地勝難招自古魂
慚愧流鶯相厚意
清晨猶為到西園
韓偓
2. Diễn nôm :
CUỐI XUÂN
Tiếc xuân ngày một gật gà say
Tỉnh dậy
áo quần vương rượu cay
Nước cuốn hoa
trôi dòng suối khác
Mây bay mưa tạt xóm
thôn ngoài
Người nhàn dễ tiếc thời xuân
sắc
Đất tốt khôn gìn nét cũ phai
Thẹn thấy oanh ca đầy hảo ý
Vườn tây dạo gót sáng ban mai.
Đ. C. Đ diễn nôm
Xuân Tàn
Thương tiếc Xuân mấy ngày say
sỉn ,
Áo hoen nhoè khi tỉnh rượu ra .
Một dòng suối nhỏ cuốn
hoa ,
Mây đen mưa
trút nhạt nhoà cô thôn .
Một thời Xuân hận lòng tê tái ,
Hồn xưa đâu
gọi mãi không thành .
Ý tình thêm thẹn cùng oanh ,
Vì ta sớm hót
trên cành vườn tây .
Mailoc phỏng dịch
Cali
3-29-14
XUÂN TÀN
Tiếc
xuân, rượu uống ngủ say vùi
Áo thấm hoen nhòe giọt rớt
rơi
Theo suối, hoa
trôi vào nẻo khuất
Cùng mây, mưa giội xuống thôn côi
Hương xưa
nhòa nhạt, lòng luôn nhớ
Đất khách bơ vơ, dạ chẳng nguôi
An ủi, vườn
sau oanh cất tiếng
Thẫn thờ đếm bước, muộn đầy vơi.
Phương
Hà
Sùng
Nhượng Trạch Yến Tác
Ngồi đọc lại thơ Lý Thương Ẩn và các
bản dịch cũ, mới được sứa lại gần đây ( Cẩm Sắt,
Khúc Trì, Vô Đề , Túc Tấn Xương Đình Văn Kinh Cầm
) và hôm nay mới tạm sửa xong bản dịch bài Sùng Nhượng
Trạch Yến Tác . Thật ra, vẫn không được vừa ý , vẫn
thấy chưa được chỉnh , vẫn muốn ngồi sửa lại nữa nhưng
lúc này đành chịu thua, bỏ cuộc , hẹn lần sau, nếu còn
có lần sau. Thế mà , sao lòng không thấy buồn , mà lại thấy
vui , và lại muốn được chia sẻ . Có phải phần nào vì
hôm nay , ngoài trời nắng ấm đã về, mang lại cho nhà giáo
tôi cái cảm giác êm ái, khả dĩ chấp nhận được
nghịch cảnh , mọi an bài của định mệnh , và nhất là tưởng
như vẫn còn được sống trong Thương Yêu của đất trời
và của mọi người thân quí? PKT 03/24/2014
Sùng Nhượng Trạch
Yến Tác
Lý Thương Ẩn ( 813- 856)
Lộ như vi vũ há tiền trì
Phong quá hồi đường
vạn trúc bi
Phù thế bản lai
đa tụ tán
Hồng cừ hà
sự diệc ly phi
Du dương quy mộng
duy đăng kiến
Hộ lạc sinh nhai
độc tửu tri
Khởi đáo bạch
đầu trường chỉ nhĩ
Tung Dương
tùng tuyết hữu tâm kỳ
Dịch Xuôi
: Bài Thơ Làm Trong Tiệc Ở Sùng Nhượng Trạch
PKT 03/24/2014
Sương như mưa bụi rơi
xuống ao trước nhà
Gió thổi rì rào quanh bờ trúc
rậm im lìm
Cõi đời trôi nổi này vốn là nhiều hợp tan chia cách
Sen hồng chuyện gì mà phải chịu cảnh
sơ xác tả tơi
Đêm đêm
trong giấc mộng êm mơ trở về nhà , chỉ có ngọn đèn
khuya thấy
Ngày ngày phải vất
vả trong cuộc sinh nhai, chỉ còn biết làm bạn với rượu
Tóc đã bắt
đầu nhuốm bạc rồi mà ta vẫn cứ mãi như thế này sao
nhỉ
Thông
và tuyết ở triền nam núi Tung có lòng mong đợi người đó
Chú Thích :
(1) Sùng Nhượng Trạch =
Nhà Sùng Nhượng. Sùng Nhượng là tên đất thuộc
huyện Lạc Dương , tỉnh Hà Nam. Lạc Dương từng là kinh đô
của các triều đại xưa.
(2) Núi Tung , thuộc tỉnh Hà
Nam . Bên Tàu , có 5 ngọn núi lớn ,đông có Thái Sơn ,
tây có Hoa Sơn ,nam có Hành Sơn , bắc có Hàng Sơn, và
ở giữa là Tung Sơn.
(3)Tung Dương
, tên chỉ triền núi phía nam núi Tung .
Tự Thán
PKT 03/24/2014
Trước ao , sương xuống
như mưa bụi,
Bờ trúc đong đưa gió vấn vương.
Cõi tạm vốn đành nhiều tụ tán
,
Sen hồng chi tội những tang thương?
Đèn khuya lữ thứ năm canh mộng ,
Rượu sớm sinh nhai vạn nẻo đường.
Tóc nhuốm bạc rồi còn vậy mãi ,
Hẹn ai thông tuyết
đỉnhTung Dương?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Mailoc xin góp bài phỏng dịch cùng Thầy và các
Bạn
Thân kính
ML
Sùng Nhượng Trạch Yến Tác .
Sương
lấm tấm như mưa ao trước ,
Rừng trúc sầu gió lướt đê
quanh .
Cuộc đòi tan hợp mong manh ,
Sen hồng sao cũng nhanh nhanh rã
rời ?
Mộng về quê đẹp mơ đèn biết ,
Cuộc
sinh nhai cạn kiệt rượu tường .
Như vầy cho đến tóc
sương ?
Tuyết , tùng , ta hẹn Tung Dương bạn cùng .
Mailoc phỏng dịch
Cali 3-24-14
______________________________________________________
Túc Tấn Xương Đình Văn Kinh Cầm
Lý Thương Ẩn (813
- 858)
Phút giây hồi tưởng về tuổi-thơ-tôi.
Nhạt nhòa, những năm tháng bão loạn, trôi giạt , và một
tối ngủ đình. PKT 03/15/2014
Túc Tấn Xương Đình Văn Kinh
Cầm
Lý Thương Ẩn (813
- 858)
Ky tự quan quan dạ cảnh xâm
Cao song bất yểm kiến kinh cầm
Phi lai khúc chử yên phương hợp
Quá tận nam đường thụ cánh thâm
Hồ mã tê hòa du tái địch
Sở viên ngâm tạp quất thôn châm
Thất quần quái mộc tri hà hạn
Viễn cách thiên nhai cộng thử tâm
Ngủ Đỗ Ở Đình
Tấn Xương Nghe Tiếng Chim Hót Hoảng
PKT 03/15/2014
Trời tối dần , lòng kẻ ngủ đình
nơi đất khách, ngổn ngang trăm mối
Qua cánh cửa sổ trên gác không khép, nhìn thấy
một con chim bay hoảng
Bay
lạc lõng xuyên qua đám khói vừa tụ lại ở đầu bến
sông
Rồi mất dạng, khuất vào
bụi cây rậm trên bờ đê ở phía nam
Văng vẳng nghe như tiếng ngựa Hồ hí, xen với
tiếng sáo từ ải Du
Tiếng
vượn Sở hú, lẫn trong tiếng chầy giặt quần áo ở thôn
Quất
Lạc bầy ,lìa tổ , đêm
phải ngủ treo ở trên cành cây, cho đến bao giờ đây
Chim ạ , ven trời xa cách , thân ta lúc này
cũng như chim mà thôi
Một Tối Ngủ Đình
PKT 03/15/2014
Chiều tối , ngủ đình , dạ vấn vương ,
Cánh
chim lẻ bạn , thoáng trong sương.
Xuyên quàng đám khói
thưa đầu bến ,
Chúi lủi bụi cây rậm cuối đường.
Khúc
sáo ải xa , sầu viễn xứ ,
Tiếng chầy thôn vắng, hận tha phương.
Lạc
bầy, đất lạ , đời phiêu bạt,
Vò võ ven trời , ôi cố hương
.
CẢM TÁC TRONG ĐÊM NGỦ ĐÌNH
Lỡ bước, ngủ đình, dạ ngổn ngang
Thấy ngoài cửa sổ cánh chim hoang
Lạc bầy, hoảng
loạn trong màn khói
Chấp chới, bơ vơ giữa
bụi tàn
Ngựa hí, sáo ngân nơi cửa ải
Chầy khua, vượn hú chốn thôn trang
Ta
đây, chim đó cùng đơn độc
Đất khách thân
côi, phận bẽ bàng.
Phương Hà
VÔ
ĐỀ
Nguyên tác: LÝ THƯƠNG ẨN
Bản
dịch: Phạm Khắc Trí, Trầm Vân, Lộc Mai, Đỗ Chiêu Đức,
C.D.M.
______________________________________________________
Tôi hiện đang đọc lại các bài thơ của
Lý Thương Ẩn đời Vãn Đường và coi lại các bản
mà tôi đã chuyến dịch trước đây. Cứ mỗi lần đọc
lại , lại muốn ngồi chuyển dịch lại sao cho được vừa ý,
mặc dù đã biết là một điều không thể . Nhưng dù
sao âu cũng là tốt thôi cho tuổi già và cũng tiện dịp gọi
là bày tỏ chút tình tôi quí mến đối với chữ nghĩa
và với mọi người thân quí. Xa cách , nhớ nhau , dường như
lúc này , nhà-giáo-tôi đang cần , rất cần cái cảm giác
luôn được sống yên lành trong vòng thương yêu của
mọi người . Thế thôi. Và, thật tình cũng chỉ mong ước
có bấy nhiêu thôi. PKT03/08/2014
Vô Đề (Kỳ Nhị)
Lý
Thương Ẩn (813 - 858)
Tương kiến thời nan biệt
diệc nan
Đông phong vô lực bách hoa tàn
Xuân tàm đáo tử ti phương tận
Lạp chúc thành hôi lệ thủy can
Hiểu kính đản sầu vân mấn cải
Dạ ngâm ưng giác nguyệt quang hàn
Bồng Lai thử khứ vô đa lộ
Thanh điểu ân cần vị thám khan
Dịch Xuôi : Vô
Đề
PKT 03/08/2014
Gặp được nhau đã
là khó khăn mà lúc phải xa cách nhau cũng khó khăn lắm
Gió xuân bất lực , không giữ được trăm
hoa khỏi tàn úa
Con tằm xuân
cho đến khi chết mới thôi nhả tơ
Ngọn nến cháy thành tro rồi, giọt lệ nến cuối cùng
mới khô, (mới thôi đổ lệ)
Buổi sáng soi gương chỉ thêm buồn râu tóc đã đổi
màu,(đã bạc)
Ban đêm ngâm
thơ lại càng cảm thấy thấm ánh trăng lạnh
Từ đây đến Bồng Lai chắc không
có nhiều lối đến
Xin cậy
chim xanh hãy vì nhau mà tìm lối dùm cho
Chú Thích :
(1) Bài này là
1 trong số các bài thơ có tựa đề là Vô Đề của
Lý Thương Ẩn.
(2) Bồng Lai là tên một hòn đảo
tiên, ở ngoài biển Bột Hải (?).
(3) Thanh điểu = chim xanh. Ý nói về con chim xanh , dẫn lối đưa
đường , cho bà Tây Vương Mẫu đến thăm vua Hán Vũ
Đế ,trong sách Hán Vũ Cố Sự. Trong Truyện Kiều của Cụ Nguyễn
Du cũng có câu :"Thâm nghiêm kín cổng cao tường/ Cạn dòng
lá thắm dứt đường chim xanh ".
(4) Cùng một ý với câu thứ 3 trong nguyên tác "Xuân
tàm đáo tử ti phương tận" , trong Truyện Kiều của Cụ
Nguyễn Du có câu : "Dẫu rằng sông cạn đá mòn/ Con tằm
đến thác vẫn còn vương tơ" và câu "Tiếc thay chút
nghĩa cũ càng/ Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng".
Vô Đề
PKT 03/08/2014
Tan hợp, hợp tan, lắm đoạn
trường ,
Đang xuân ,hoa rụng, những tang thương.
Thân tằm đến thác, tơ còn vướng
,
Ngọn nến hồ tàn, lệ vẫn
tuôn .
Gương sáng thêm buồn
râu tóc bạc ,
Thơ khuya thấm
lạnh bóng trăng suông.
Bồng
Lai bao lối, chim xanh nhỉ ,
Xin hãy vì
nhau đến dẫn đường.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Vô Đề
Khó
gặp, xa rồi nhớ chứa chan
Gió xuân bất lực để hoa tàn
Thân tằm nát rã tơ
còn vướng
Ngọn nến lụi rồi lệ vẫn mang
Sáng ngắm gương buồn
làn tóc bạc
Đêm ngâm thơ lạnh ánh trăng tan
Bồng Lai nẻo đến mờ
sương trắng
Mượn cánh chim xanh lượn dẫn đàng
Trầm
Vân
KHÔNG ĐỀ
Mới hợp
rồi tan thật não lòng
Gió xuân khôn giữ
cánh hoa rung
Thân tằm sắp thác còn
buông sợi
Lệ nến gần khô vẫn nhỏ
dòng
Sáng đến, buồn phiền nhìn tóc
bạc
Đêm về, thờ thẫn ngắm trăng trong
Đường lên tiên cảnh mông lung quá
Xin cậy chim xanh dẫn lối cùng.
Lộc Mai
Đỗ Chiêu Đức:
Kính Tiền Bối,
Lâu
quá mới thấy Tiền Bối tái xuất giang hồ, rất hân hạnh
được Tiền Bối giao cho trách nhiệm Diễn xuôi và chú thích
bài thơ VÔ ĐỀ nổi tiếng nhất trong số hơn chục bài
thơ đều cùng tên Vô Đề của Lý Thương Ẩn.
無題
VÔ ĐỀ
相見時難別亦難 Tương kiến
thời nan biệt diệc nan,
東風無力百花殘 Đông phong vô
lực bách hoa tàn.
春蠶到死絲方盡 Xuân tầm đáo
tử ty phương tận,
蠟炬成灰淚始乾 Lạp cự thành
hôi lệ thủy can.
曉鏡但愁雲鬢改 Hiểu kính
đản sầu vân mấn cải,
夜吟應覺月光寒 Dạ ngâm ưng giác nguyệt quang
hàn.
蓬萊此去無多路 Bồng lai thử
khứ vô đa lộ,
青鳥殷勤為探看 Thanh điểu ân cần vị thám khan.
李商隱
Lý Thương Ẩn.
Dịch nghĩa:
Khi
gặp được nhau đã khó rồi, chia tay nhau lại càng khó hơn.
Gió xuân bất lực không đủ sức, để trăm hoa phải
tàn héo.
Con tằm xuân đến chết mới nhả hết tơ
lòng.
Ngọn nến tàn thành tro mới khô hết những giọt
lệ nến.
Sáng sớm soi gương, mới buồn là tóc mai
đã đổi trắng như mây.
Ban đêm ngâm nga mới chợt
thấy ánh trăng sao mà lạnh lẽo.
Từ đây không có
nhiều lối để đến được Bồng Lai. Nên...
mới
ân cần nhờ chim xanh dọ hỏi dùm đường đi nước bước.
Chú Thích :
Lý Thương Ẩn ( 812-858 ), tự là Nghĩa Sơn, nên thường đựơc
gọi thân mật là Lý Nghĩa Sơn. Ông sống vào thời Vãn
Đường (836-907), nhà Đường xuống dốc và sụp đổ
nhanh chóng. Nông dân bị bóc lột, sưu cao thuế nặng, quan lại
hà hiếp, sự xa hoa trụy lạc của bọn quí tộc quan liêu. Lời
hịch khởi nghĩa truyền nhau đã dẫn dắt đến nhiều cuộc
nổi dậy để đòi quyền sống, đỉnh cao là cuộc khởi
nghĩa của Hoàng Sào. Trong cảnh xã hội nhiễu nhương, đất
nước loạn ly phân tán, nền văn học Trung Hoa cũng đột nhiên
chuyển biến mang tính chất lãng mạn, phóng khoáng, hiện thực,
trữ tình, đem tình yêu nam nữ vào thi ca, và những nhà thơ
nổi tiếng trong thời kỳ nầy có thể nói là Lý Thương
Ẩn, Đỗ Mục, Tào Đường, Ôn Đình Quân, Đỗ Tuân
Hạc …
Lý Thương Ẩn nổi tiếng
qua những bài thơ VÔ ĐỀ vì có ẩn tình riêng. Cuộc
đời tình ái của ông vô cùng lãng mạn như thanh niên
nam nữa hiện nay, ông yêu cả 2 chị em nữ đạo sĩ Tống Hoa Dương,
yêu cả người Thị thiếp của Lệnh Hồ Sở là Cẩm Sắc,
yêu cả một Thiên kim tiểu thơ tên Liễu Chi....nên thơ của
ông như tình của ông dàn trãi mênh mông, cuồng nhiệt,
say mê đắm đuối mà... mơ hồ không rõ đối tượng,
vì thế mà có tựa là VÔ ĐỀ, trong khi mọi người đều
làm thơ HỮU ĐỀ, và ông lại nổi tiếng nhờ vào những
bài thơ Vô Đề đó cho mãi đến hiện nay, và... Mọi
người đều tôn xưng ông là ông Tổ của thơ VÔ ĐỀ.
Bài
thơ trên là một trong những bài VÔ ĐỀ nổi tiếng nhứt
của ông đã ảnh hưởng rất nhiều đến văn học, như
câu :
Xuân tầm đáo tử ty phương tận,
Cụ Nguyễn Du đã mượn ý câu trên cho lời của Thúc
Sinh nói với Kiều là :
Dù cho sông cạn đá mòn,
CON TẦM ĐẾN THÁC VẪN CÒN VƯƠNG TƠ !
và hình ảnh của con chim xanh chuyên
dọ đường và đưa thơ của bà Tây Vương Mẫu...
Thanh điểu ân
cần vị thám khan
mà Cụ Nguyễn Du đã vận dụng rất
tài tình vào lúc chàng Kim đi dò la chỗ của cô Kiều
ở :
Thâm nghiêm
kín cổng cao tường,
Cạn dòng lá thắm DỨT ĐƯỜNG CHIM XANH !
Cũng như câu :
Lạp cự thành hôi lệ thủy can,
... mà Ngân Giang Nữ Sĩ (
thơ Tiền Chiến ) đã mượn ý cho câu :
Đêm nay lệ nến rơi thành chữ !
Bây giờ thì ĐCĐ xin được tham gia với bài Diễn
Nôm sau đây :
VÔ ĐỀ.
Khó gặp được nhau khó cách xa,
Gió xuân bất lực héo ngàn hoa.
Tầm kia đến thác tơ còn vướng,
Nến nọ tàn canh lệ chửa nhòa.
Trước kính sầu sao làn tóc trắng,
Thâu đêm ngâm mãi ánh trăng lòa.
Bồng Lai chẳng phải đường La Mã,
Nhờ cánh chim xanh dọ lối qua.
Đỗ Chiêu Đức.
ĐÊM TRẦM
Gặp nhau đã khó
, ngại chia ly
Gió Đông trù ẻo cánh
hoa lìa
Tơ nhả hết rồi thân còn lụy
Mắt mờ lệ ứa nến tàn kia
Tóc đã bạc còn soi gương nữa
Trăng lạnh ngâm tràn đêm quá khuya
Muốn tới thăm Tiên đường chẳng tới
Chim xanh ướm hỏi dẫn đường đi
C.D.M.
KHÚC TRÌ
Cũng như bài Cẩm Sắt của Lý
Thương Ẩn , qua bài Khúc Trì này, cũng vẫn là ý lời
trang nhã thâm trầm , điển cố xúc tích , ẩn dụ mông
lung. Hiểu thế nào đây cho đúng ý của tác giả ?
Thú vị lắm. Xin mời mọi người thân quí cùng đọc cho
vui. Cầu chúc an lành. PKT 03/06/2014
Khúc Trì
Lý
Thương Ẩn (813 - 858)
Nhật hạ phồn hương bất tự trì
Nguyệt trung lưu
diễm dữ thùy kỳ
Nghinh ưu cấp
cổ sơ chung đoạn
Phân cách hưu đăng diệt chúc thì
Trương cái dục phan giang diễm diễm
Hồi đầu cánh vọng liễu ty ty
Tòng lai thử địa hoàng hôn tán
Bất tín hà lương thị biệt ly
Dịch Xuôi : Hồ Khúc Trì
PKT 03/06/2014
Hương trời thơm ngát
không thể tự giữ lâu được , rồi sẽ phải tan đi
Từ
đây, trăng nước lung linh biết hẹn cùng với ai nhỉ
Tiếng trống dồn dập dứt ,tiếng chuông
thưa thớt ngừng, là lúc đón lo buồn đến
Nến đã tàn,
đèn đã tắt, là đã đến lúc phải xa cách
nhau thôi
Giương lọng toan ra đi
, dòng sông trôi mênh mông
Quay đầu nhìn ngó lại ,rừng tơ liễu
rủ rậm rì
Chốn này ,xưa
nay, chia tay nhau vào lúc hoàng hôn
Không tin bên cầu sông là nơi xa cách nhau mãi mãi
Chú Thích :
(1) Hồ Khúc Trì ở huyện Ninh Dương
, tỉnh Sơn Đông
(2) Hà lương = cầu sông , chỉ nơi
tiễn biệt. Xưa , người ta thường đưa tiễn nhau ở bên cầu
bắc ngang qua sông. Trong Chinh Phụ Ngâm khúc của Bà Đoàn Thị
Điểm có câu : "Hà lưong chia rẽ đường này/ Bên
cầu trông bóng cờ bay ngùi ngùi ".
Khúc Trì
PKT 03/06/2014
Hương nồng theo nắng cuối bay đi ,
Trăng
nước với ai để hẹn kỳ ?
Trống
lắng, chuông tan, buồn thế sự ,
Đèn
tàn, nến tắt , hận phân ly.
Rắp
đi , sông lũ trôi vô tận ,
Quay
lại , liễu tơ rủ rậm rì.
Ngày
đã chiều rồi , đời quán trọ ,
Thì đi ,thì ở, bận tâm chi !
Phụ Chú : "Đời quán trọ" lấy ý từ câu "thiên địa
nhất nghịch lữ" (trời đất là một quán trọ) trong bài
Nghĩ Cổ của Lý Bạch. PKT 03/06/2014
TẢN
MẠN ĐẦU XUÂN 2014
Cuối
năm , qua internet, tôi nhận được từ một người bạn bản
xứ, gửi cho một chùm hoa lan để tôi ăn Tết và đón
mừng Xuân Giáp Ngọ 2014 sắp đến. Mỗi nhánh lan đều kèm
theo một lời nhắn , trong số có một lời nhắn nói về tình
bạn khiến tôi nhớ lại quãng thời gian cùng làm chung , thỉnh
thoảng sau giờ làm việc để giải lao , giảm bớt stress , rủ nhau
vào quán rượu , nhâm nhi cả giờ , lúc ra về không nói
với nhau một tiếng nào, mà chúng tôi vẫn cảm thấy sảng
khoái , vui với tình bạn thân thiết cho mãi đến bây giờ.
Cũng đã mấy chục năm qua rồi. The best kind of friends/ Are the kind you can sit on
a porch and swing with/Never say a word/And then walk away/Feeling like it was the best conversation you've ever had.
.
Thấy chùm hoa đẹp , tôi đã tiếp chuyển đến mọi
người thân quí để cùng thưởng lãm vẻ đẹp kỳ
diệu của Tạo Hóa. Một người bạn quí ,ở tiểu bang xa, khi
nhận được , rất thích và cho hay "anh Trí ơi , thật là
thú vị , lời nhắn giống y chang như một bài thơ của vua Trần
Nhân Tông thế kỷ 13 " .Thế là , không biết có đúng
không , tôi lại nhớ đến bài Cảnh Xuân , mà mỗi độ
xuân về , mấy năm gần đây , tôi đều lấy ra , loay hoay chuyển
dịch lại. Lần này , dịch xong , đọc lại , cũng như mấy bản
dịch trước, đều nhận thấy không được như ý muốn.
Vẫn không lột tả được cảnh tình người xưa ,ngày
xuân , đến thăm nhau , cùng nhau ngồi dựa lan can, cùng lặng lẽ
ngắm trời xanh trước mắt , vô ngôn, tịnh không, không nói
với nhau một lời, mà vẫn cảm nhận được chân tình ấm
áp của nhau .Có phải dù cho mãi đến tuối này ,vì tâm
vẫn chưa yên, trí vẫn chưa hiểu biết đủ để chấp
nhận tùy duyên mà sống với đời , vui với đạo ? Vẫn
còn thấy ngày đông thì buồn , ngày xuân thì vui. Vẫn
chưa chịu hiểu lẽ tuần hoàn của Trời Đất. Vẫn còn
muốn nói lên thành lời rằng chút tình tôi đối với
đời , với người, là chân thực mặc dù đã biết
đã là chân thực thì đâu cần đến lời nói ?
.
Hôm nay , nắng ấm trở lại chỗ tôi ở ,tản mạn đôi
dòng không đầu không cuối, lòng vui , mong được mọi người
thân quí chia vui cùng tôi. Cầu chúc an lành.
.
PKT 01/18/2014
Xuân Cảnh
Trần Nhân Tông(1258 - 1308)
Dương liễu hoa thâm
điểu ngữ trì
Họa đường thiềm ảnh mộ vân phi
Khách lai bất vấn nhân gian sự
Cộng ỷ lan can khán thúy
vi
Xuân Cảnh
PKT 01/18/2014
Hoa
liễu rộ chim con học hót ,
Mây chiều
bay bóng rợp thiền đường.
Khách vào dựa cột ngồi
không nói ,
Cùng ngắm trời xanh rũ mộng thường.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
CÁC BẢN DỊCH
KHÁC:
XUÂN CẢNH
Liễu thắm
, hoa đầy , chim hót ca ,
Thềm nhà chiều rợp bóng mây qua .
Khách vào chẳng thiết chuyện nhân
thế ,
Cùng
tựa lan can ngắm núi xa.
Mailoc
Thưa
Thầy,
Bài thơ Xuân nhưng chẳng có chữ Xuân nào cả,
chỉ có hoa dương liễu cho ta biết là đang xuân. Có lẽ trong
lòng Tác Giả luôn là mùa xuân với mầu xanh kỳ diệu (Thuý
Vi).
Em xin mạn phép dịch bài thơ này theo thiển ý của em.
Kính
“Xuân Cảnh”
Trần Nhân Tông
春 景
Xuân cảnh
楊柳 花 深 鳥 語 遲 Dương liễu hoa
thâm điểu ngữ trì
畫 堂 簷 影 暮 雲 飛。 Hoạ đường thiềm ảnh
mộ vân phi.
客
來 不 問 人 間 事 Khách lai bất vấn
nhân gian sự
共 倚 欄 杆 看 翠 微。 Cộng ỷ lan can khán thuý
vi.
Dịch Nghĩa : Cảnh Mùa
Xuân
Tiếng chim hót chậm rãi từ bên trong đám
hoa dương liễu
Bóng của đám mây bay qua in trên bậc thềm
phòng
Khách đến chẳng hỏi gì đến chuyện đời
Lại cùng tựa lan can ngắm một màu xanh kỳ diệu
Dịch
Thơ : Nét Xuân
Chim hót từ chùm hoa liễu đỏ
Mây bay hiện bóng dưới thềm am
Khách vào chẳng hỏi
điều nhân thế
Cùng tựa ngoài hiên ngắm sắc lam
Quên Đi
Xuân Cảnh
Trần Nhân Tông (1258 - 1308)
Dương liễu hoa thâm điểu ngữ trì
楊柳花深鳥語遲
Họa đường thiềm ảnh
mộ vân phi
畫堂檐影暮雲飛
Khách lai bất vấn nhân
gian sự
客來不問人間事
Cộng ỷ lan can khán thúy
vi 共倚欄杆看翠薇
Diễn
nôm :
Dương liễu
xanh xanh chim biếng ca
Mây bay rèm
lướt ánh dương tà
Khách
kia chẳng hỏi lời nhân thế
Dựa ngắm lan can sắc biếc xa !
Đỗ Chiêu Đức
NÉT XUÂN
Trong chùm liễu nở, tiếng chim ca
Rợp bóng hiên nhà, mây lướt qua
Khách tựa lan can, yên lặng ngắm
Một màu xanh biếc khắp gần xa.
Lộc Mai
Đôi Lời Chúc Xuân 2014
Năm mới, sức sống mới ,hy vọng mới, sau một mùa
đông tuyết lạnh , trong nắng trời xuân ấm , hoa đào lại nở
rộ đầy vườn , và nhánh hồng hạnh đầu tường như
đang réo gọi ai hãy vui lên đi, để cùng nhau chào đón
xuân về. Lâu nay, tôi bị lạc trong vườn thơ xưa, Tết Nguyên
Đán sắp đến , không có gì ngoài chút quà mọn làm
duyên, qua chữ nghĩa ,một cành đào đời Đường (bài
Đề Tích Sở Kiến Xứ của Thôi Hộ) và một nhánh hạnh
đời Tống (bài Du Viên Bất Trị cúa Diệp Thiệu Ông) , hái
trộm trong vườn , để chúng ta cùng thưởng lãm trong mấy
ngày xuân . Cũng với tình tôi, thủy chung trân trọng , xin được
cầu chúc các bậc trưởng thượng , các thân hữu, các
anh chị em, các con cháu trong nhà , và các em học trò cũ , trong
năm mới Giáp Ngọ 2014 , mỗi ngày là một ngày xuân lành
, hạnh phúc và an vui. PKT 01/11/2014
Đề Tích Sở Kiến Xứ
Thôi Hộ (Đời Đường)
Khứ niên kim nhật thử môn trung
Nhân diện đào hoa tương ánh hồng
Nhân diện bất tri hà xứ khứ
Đào hoa y cựu tiếu đông phong
Dịch Xuôi : Thơ Đề Ở
Nơi Năm Trước Đã Thấy
PKT 01/11/2014
Năm trước ngày này trước cổng này
Bên hoa đào,
má ai hồng như hoa nở đang độ xuân
Nay không biết người đang ở đâu nữa
Chỉ thấy hoa đào xưa vẫn còn đang cười
với gió đông
Đề Tích Sở Kiến Xứ
PKT 01/11/2014
Năm trước ngày này qua cửa song,
Bên hoa, e ấp
má ai hồng.
Má hồng không
biết giờ đâu nhỉ ,
Chỉ
thấy hoa cười với gió đông.
Du Viên Bất Trị
Diệp Thiệu Ông (Đời Tống )
Ưng liên kịch sỉ ấn thương đài
Thập khấu
sài môn cửu bất khai
Xuân sắc
mãn viên quan bất trụ
Nhất
chi hồng hạnh xuất tường lai
Dịch Xuôi : Thăm Vườn Không
Gặp
PKT 01/11/2014
Vì lưu luyến dấu hài
ai nhảy múa (?) trên nền rêu xanh ở trong vườn
Nên 10 lần
gõ cửa xin vào thăm thì đã 9 lần cửa khóa
Hoa lá sắc xuân đang tràn ngập đầy
vườn, cổng nào có thể ngăn cản được
Một nhánh hồng hạnh tươi nở đã
mọc lan cả ra ngoài tường
Du Viên Bất Trị
PKT 01/11/2014
Vườn vắng , rêu xanh lẫn dấu hài
,
Mười lần gõ cửa , chín then cài.
Xuân về , cổng kín đâu ngăn nổi ,
Nhánh hạnh, vượt tường réo gọi ai.
Lời Thêm : Trong Đề Tích Sở Kiến
Xứ , đào hoa y cựu tiếu đông phong, niềm xót xa khi thấy hoa xưa
còn đó mà người xưa bây giờ lưu lạc nơi nào.Trong
Du Viên Bất Trị , nhất chi hồng hạnh xuất tường lai , nỗi thất
vọng không gặp được giai nhân dù chỉ thấy trong trí tưởng
qua vết hài in dấu trên rêu xanh trong vườn vắng. Ôi chao , buồn
hay vui đây , niềm xót xa ấy đã tưởng như mãi mãi
khôn nguôi, nỗi thất vọng ấy đã tưởng như một đời
trời sập , những xúc động thanh xuân của tuổi thơ tôi
ngày nào , bây giờ còn hay mất , trong khi ngoài trời , cành đào
, nhánh hạnh vẫn thế , vẫn nhởn nhơ tươi nở mỗi độ
xuân về. Đã tóc bạc rồi mà vẫn còn chưa hiểu
được lẽ trời hay sao? PKT 01/11/2014
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
CÁC BẢN DỊCH KHÁC:
LỘC MAI:
Đề Tích Sở kiến Xứ củaThôi Hộ
NGƯỜI CŨ
ĐÂU RỒI ?
Năm
xưa trước mái hiên này
Bên hoa, ai đó
hây hây má hồng
Năm nay đào vẫn đang bông
Mà sao chẳng thấy bóng hồng đợi xuân ?
Lộc
Mai phỏng dịch
Du Viên Bất Tực của Diệp
Thiệu Ông
KHÓ GẶP
Rêu xanh chen lẫn dấu
hài
Luyến lưu mong được gặp ai một lần
Cửa cài, gõ chẳng hồi âm
Phất phơ nhánh
hạnh vượt tường trêu ngươi.
Lộc Mai phỏng dịch
QUÊN ĐI:
Đề Tích Sở
Kiến Xứ
Thôi Hộ
Hôm nay năm trước cũng nơi đây
Má thắm hoa đào sắc đỏ hay
Người đẹp năm rồi đâu vắng bóng
Riêng đào vẫn cợt gió
đông này
Quên Đi
Du Viên
Bất Trực
Diệp Thiệu Ông
Ngại hài lưu dấu đám rêu phong
Gặp gỡ một rồi chín bận không
Rạo rực vườn xuân khôn kín kẽ
Tường son thoáng dáng hạnh nhoài trông
Quên Đi
DANH HỮU:
遊園不值
應憐屐齒印蒼苔,小扣柴扉久不開。
春色滿園關不住,一枝紅杏出牆來。
葉紹翁
Du viên
bất trị
Ứng liên kịch xỉ
ấn thương đài, Tiểu khấu sài phi cửu bất khai
Xuân sắc mãn viên quan bất
trụ, Nhất chi hồng hạnh xuất tường lai.
Diệp
Thiệu Ông
Chơi vườn không
gặp
Đáng thương chiếc guốc, dẩu rêu
vương,
Nhẹ gõ cửa phên, cửa vẫn ương.
Xuân sắc đầy vườn, cổng khó giữ
Một
cành hồng hạnh, trổ qua tường.
Danh Hữu dịch
Nhân
dịp cuối tuần đầu năm, được đọc mấy bài thơ
mang mầu sắc của mùa xuân. Cám ơn các bạn đã có
nhã ý gửi cho.
Bài Đề tích
sở kiến xứ thì ai cũng biết rồi, vì đã được giới
thiệu vài lần, bài ấy vốn không có tựa, do đó mà
ngày nay ta thấy nó mang những 2 cái tên, đó là lời dẫn
cho biết xuất xứ chứ không phải là tựa bài.
Bài thứ hai, Du viên bất trị của Diệp Thiệu Ông đời
Tống.
Bài này
mới được nhà giáo Phạm Khắc Trí lần đầu tiên
đưa lên. Vì thiếu phần chữ Hán nên bác Trí đã
lầm nghĩa 2 từ : Tiểu khấu 小扣là gõ nhẹ (chép sai thành Thập khấu 十 扣 và hiểu là gõ
đến 10 lần), và cứu 久 là lâu (với cửu
九 là chín). Cụm từ : Quan bất trụ là
làm sao có thể đóng mãi cổng được.
Diễn
xuôi
Đến
chơi vườn không gặp
Thật đáng thương cho những dấu guốc còn in đậm
trên rêu xanh
(Hàm
ý lâu rồi, người đẹp đã không ra ngoài)
Cửa phên nhẹ gõ mà chờ
mãi không thấy mở
(Hàm ý chủ nhân không muốn tiếp khách)
Đầy vườn xuân sắc làm
sao đóng cổng mà giữ được
Một nhánh hồng hạnh đã trỗ qua mái
tường.
Hai câu cuối
hàm ý : Nếu cứ đóng chặt cửa, tưởng rằng như vậy
có thể giữ mãi được con cái, nhưng chúng nó có
chịu ở yên đâu, đến tuổi bọn chúng đứa nào lại
chẳng biết trèo tường trốn đi chơi.
Hạnh là cây mận, ngày xưa Khổng Tử
giảng sách ở dưới giàn mận nên cửa nhà thầy giáo
được gọi là cửa Hạnh. Đời Đường, ai đỗ tiến
sĩ được đãi yến ở vườn Hạnh (Hạnh viên杏 園
). Do đó
bài này còn có hàm ý là ở thời nay, ít ai còn giữ
được lễ giáo Khổng Mạnh như xưa, chuyện ấy chỉ còn
lưu lại dấu vết trên đám rêu xanh (chỉ sách vở) mà
thôi.
Danh Hữu
TRẦM VÂN:
Chốn Xưa Đề Thơ
Ngày này năm ngoái cửa này
Ngắm
hoa đào chiếu hây hây má hồng
Giờ người đâu thấy hoài
mong
Hoa đòa cười cợt gió đông hững hờ
Trầm Vân
MAILOC:
Đề
Tích Sở kiến Xứ - Thôi Hộ
Đề Thơ Chốn Xưa Gặp Gỡ
Ngày này năm ngoái cổng
nầy đây ,
Đào
ánh mặt người má đỏ hây .
Người đẹp nay đâu sao vắng bóng ,
Hoa
đào vẫn cợt gió đông lay .
Mailoc phỏng dịch
Du Viên Bất Tực Diệp Thiệu Ông
Dạo Vườn Không
Gặp
Dấu
hài rêu mướt lòng vương vấn
Mươi lần
gõ cửa vẫn lặng căm .
Khắp vườn xuân sắc khó
ngăn ,
Hạnh hồng một nhánh đã băng vượt tường
.
Mailoc phỏng dịch
CHÂN DIỆN MỤC:
Không gặp người
đẹp , chỉ thấy lấp ló mái tóc và ... bàn tay ... thế
đủ rồi :
THẾ ĐỦ RỒI
Rêu xanh xanh buồn dưới dấu hài
Nghển cổ ngóng hoài chẳng
thấy ai
Chỉ
thấy sắc xuân trêu cợt khách
Đầu tường lấp ló cánh hoa tươi
C.D.M.
ĐỖ CHIÊU ĐỨC:
Đỗ Chiêu Đức xin được tham gia với các phần sau đây
:
1. Bản chữ Hán và Hình minh họa
cho bài thơ " ĐỀ TÍCH SỞ KIẾN XỨ "( Bài thơ nầy
còn có tên là " ĐỀ ĐÔ THÀNH NAM TRANG ) :
題昔所見處 崔 護
去 年 今 日
此 門 中
人 面 桃 花
相 映 紅
人 面 不 知
何 處 去
桃 花 依 舊
笑 東 風
Đề
Tích Sở Kiến Xứ - Thôi Hộ
Khứ niên
kim nhật thử môn trung
Nhân diện đào hoa tương ánh hồng
Nhân diện bất tri hà xứ khứ
Đài hoa y cựu
tiếu đông phong
2. DIỄN NÔM :
ĐỀ
CHỐN XƯA ĐÃ GẶP
Năm ngoái
hôm nay cũng cửa nầy,
Hoa đào
người ngọc má hây hây.
Biết nay người ngọc về đâu nhỉ ?
Như trước hoa đào vẫn nở đây !
Đỗ Chiêu Đức.
Bài thơ nầy hình thành một thành ngữ còn thông
dụng đến hiện nay , đó là câu : " NHÂN DIỆN ĐÀO
HOA ", dùng để chỉ những thay đổi về nhân sự, trong khi cảnh
trí thì vẫn như xưa. Trong TRUYỆN KIỀU tả lúc Kim Trọng trở
lại tìm Kiều, NGUYỄN DU đã viết :
Trước sau nào thấy mặt người,
Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông !
là mượn
Ý của 2 câu thơ cuối của bài thơ trên đây vậy !
3. Bản chữ
Hán và tranh minh họa cho bài thơ " DU VIÊN BẤT TRỰC " của
DIỆP THIỆU ÔNG.
遊園不值--宋·葉紹翁
DU VIÊN BẤT TRỰC - Tống - DIỆP THIỆU ÔNG.
應憐屐齒印蒼苔, Ưng liên kịch sỉ ấn thương
đài,
小扣柴扉久不開。
Thập khấu sài phi cửu bất khai.
春色滿園關不住,
Xuân sắc mãn viên quan bất trụ,
一枝紅杏出牆來。 Nhất chi hồng hạnh xuất tường
lai.
4. DIỄN
NÔM :
DẠO VƯỜN
KHÔNG GẶP
Thương vì
dấu guốc lẫn rêu đài,
Gỏ mãi cửa ngoài chẳng thấy ai !
Xuân sắc đầy vườn không giữ được,
Một cành hồng hạnh trổ ra ngoài !
Đỗ Chiêu Đức.
Bài thơ nầy hình
thành một thành ngữ còn thông dụng đến hiện nay , đó
là câu : " XUẤT TƯỜNG HỒNG HẠNH ", dùng để chỉ
những người đàn bà không chịu nổi được sự cô
đơn mà làm những chuyện vượt ra ngoài vòng lễ giáo.
SONG
QUANG:
ĐỀ TÍCH SỞ KIẾN XỨ
(nguyên tác Thôi Hộ)
Ngay
cổng đó ngày này năm trước
Bên hoa Xuân e ấp má hồng
Cành đào
giờ lại trổ bông
Người xưa chẳng thấy,gió đông cợt cười.
SONG QUANG
DU VIÊN BẤT TRỰC
(nguyên tác Diệp Thiệu Ông)
Rêu xanh thấm gót hài in dấu
Gõ mươi lần,cửa đóng
cài then
Xuân
về,cổng kín rào quen
Nhánh hồng hạnh vượt tường chen ra ngoài
SONG QUANG
___________________________________________________________________________________________
NGỌC LÂU XUÂN
Mấy
ngày cuối năm 2013 , vùng Plano, Texas chỗ chúng tôi ở , đã
chìm trong tiết lạnh. Hôm nay, ngày đầu năm 2014 , trời đã
ấm lại và nắng tươi đã trở về chan hòa cảnh vật.
Năm mới, hy vọng mới , và chút tình tôi gửi mọi người
thân quí trong nhà.
PKT 01/01/2014
Ngọc Lâu Xuân
Tống Kỳ
(998 - 1061)
Đông thành
tiệm giác xuân quang hảo
Trứu hộc ba văn nghênh khách trạo
Lục dương yên ngoại hiểu vân khinh
Hồng hạnh chi đầu
xuân ý náo
Phù sinh trường hận hoan ngu thiểu
Khẳng ái
thiên kim khinh nhất tiếu
Vi quân trì tửu khuyến tà dương
Thả hướng hoa gian lưu vãn chiếu
Dịch Xuôi : Một Bài Từ Theo Điệu Ngọc Lâu Xuân
PKT 01/01/2014
Đã thấy dần ánh xuân hồng trong thành đông,
Sóng gợn lăn tăn nghênh đón khách khua chèo.
Khói sương
mỏng ban mai như mây phủ vờn quanh rặng liễu xanh,
Và, ý xuân
như đang reo đùa trên đầu cành hồng hạnh.
Ở cõi
đời phù du này , buồn nhiều vui ít ,
Thì sao lại tiếc
ngàn vàng mà không đổi lấy một nụ cười .
Xin người
hãy cùng ta, nâng chén rượu mời , kêu gọi tà dương
,
Lưu lại cho giàn hoa tươi nở, lớp nắng vàng rực rỡ
cuối ngày.
Ngọc
Lâu Xuân
PKT 01/01/2014
Xuân về dần thấy nắng hồng theo,
Gợn sóng lăn
tăn đón khách chèo ,
Sương sớm như mây vờn rặng
liễu ,
Đầu cành hồng hạnh ý xuân reo.
Cõi đời
dâu bể , ngày vui ít ,
Chẳng tiếc ngàn vàng đổi nụ
cười.
Mời rượu ,vì người ,xin nắng cuối ,
Chút
tình lưu luyến cho hoa tươi .
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Lộc Mai xin được góp bài
phỏng dịch cùng Thầy và các bạn:
.
NGỌC LÂU XUÂN
Phong cảnh
thành đông mãi đẹp thêm
Lăn tăn sóng gợn
mái chèo êm
Liễu tha thướt rũ trong sương
sớm
Bướm ngất ngây say trước nụ mềm
Một kiếp được bao niềm hạnh phúc
Ngàn
vàng xin đổi nét cười duyên
Mời nhau chén rượu
trong chiều nắng
Rực ánh tà dương hoa cuối hiên.
Lộc
Mai
Bài từ NGỌC LÂU XUÂN.
TỐNG KỲ 宋祁( 998-1061)
TỐNG KỲ 宋祁, Văn học gia đời
Bắc Tống, tự là Tử Kinh. Người đất An Lục thuộc An Châu(
nay là Tỉnh Hồ Bắc ). Đậu Tiến Sĩ năm Thiên Thánh thứ
2, làm quan đến chức Hàn Lâm Học Sĩ, cùng với Âu Dương
Tu hợp soạn " Tân Đường Thư ", sau đó được thăng
Công Bộ Thượng Thư. Anh là Tống Dương đều có văn
tài, người đời xưng là " Nhị Tống ". Trong bài Từ
Ngọc Lâu Xuân nổi tiếng với câu " Hồng hạnh chi đầu
xuân Ý náo ", nên người đời gọi là " HỒNG HẠNH
THƯỢNG THƠ ". Nào, ta hãy cùng đọc bài NGỌC LÂU XUÂN
nhé !...
《玉樓春》
NGỌC LÂU XUÂN
東城漸覺風光好,Đông
thành tiệm giác phong quang hảo,
縠皺波紋迎客棹。 Hộc trựu ba văn nghinh khách trạo.
綠楊煙外曉寒輕, Lục dương yên ngoại hiểu
hàn khinh,
紅杏枝頭春意鬧。 Hồng hạnh chi đầu xuân
Ý náo.
浮生長恨歡娛少, Phù sanh trường hận hoan ngu thiểu,
肯愛千金輕一笑。 Khẳng ái thiên kim khinh nhất
tiếu.
爲君持酒勸斜陽, Vị quân trì tửu khuyến tà
dương,
且向花間留晚照。 Thả hướng hoa gian lưu vãn
chiếu.
宋祁
TỐNG KỲ.
DỊCH
NGHĨA :
Phong cảnh phía
đông thành ngày càng đẹp hơn ra ( vì mùa xuân đã
đến rồi ! ). Sóng gợn lăn tăn trên mặt hồ như chào đón
ôm ấp lấy mái chèo của du khách. Sau hàng dương liễu xanh,
khói mây như còn vương chút hơi lạnh của buổi sáng
đầu xuân, trên cành hồng hạnh vượt khỏi bờ tường
kia đang lập lượn bướm ong làm cho vẻ xuân thêm náo nhiệt
! Trong kiếp phù sinh trường hận với ngày vui quá ít nầy, ta
nguyện được đem ngàn vàng để đổi lấy một nụ
cười hàm tiếu nhẹ nhàng ! Ta nguyện vì bạn mà cùng chuốc
rượu mời nhau giữa ánh nắng chiều, mong rằng có thể lưu
lại chút tà dương giữa rừng hoa xuân tươi đẹp nầy
chăng ?!
DIỄN NÔM :
Thành đông ngày một đẹp thêm ra,
Sóng gợn mặt hồ đón khách xa.
Tơ liễu mơ màng sương sáng nhẹ,
Hạnh hồng cành nõn dáng xuân pha.
Cả đời chìm nổi ngày vui it,
Ngàn lượng mua cười một trận qua.
Vì bạn chén mời trong nắng xế,
Tà dương lưu luyến với muôn hoa !
Đỗ Chiêu Đức.
Thời Điểm Vô Cùng Cực Nhỏ
Và Đời Sống Con
Người
PHẠM KHẮC TRÍ 12/01/2013
Nhân đọc được
bài viết của niên trưởng Nguyễn Văn Trường luận về "Mình
Là Ai" tôi rất thích thú trong xúc động ,ngồi viết lung
tung ra đây những điều tôi đã học được để mọi
người thân quí đọc cho vui thôi.
(1) Toán học nói chung ,và riêng môn Toán Giải Tích
(Vi Phân/Tích Phân), thuần túy là một khái niệm , ảo
mà lại là thực , vì chứng minh được. Vật thể có
cùng các tính cách đặc thù như vậy là tất nhiên
phải dẫn đến kết luận như vậy, không thể khác được
. Không thay đổi ,khi cho là A thì trước sau luôn là A ,đúng
và sai phân biệt rõ rệt . Ví dụ như vận tốc của một
chiếc xe hơi đang chạy ớ một thời điểm nào đó chỉ
có một đáp số và chỉ có một đáp số đúng
mà thôi.
(2) Còn đời sống nói chung, và đời
người nói riêng, tuy là một thực thể có thực , nhưng
thực mà lại là ảo , vì không thể chứng minh được
.Cùng có các hiện tượng xẩy ra liên quan nhưng không chắc
đều có cùng một kết luận . Khi cho là X thì có thể tìm
thấy nhiều X khác nhau ,không biết X nào mới đúng là X thực
, thực giả lẫn lộn, không có ranh giới . Ví dụ như cái
tôi trong dòng đời ỏ một thời điểm nào đó ,dù
trong khoảnh- khắc- vô -cùng- nhỏ- không- còn- có- thể- nhỏ-
hơn- được- nữa (infinitesimally small ), cái tôi ấy đã thay
đổi không còn y nguyên là cái tôi mới nói đến nữa
, ta có thể tìm thấy nhiều cái tôi, khiến ta lúng túng
,không thể xác định được cái tôi nào mới là
cái tôi thực (như trong truyện Tây Du Ký, Tề Thiên Đại
Thánh ,nhiều lúc phải bứt 1 sợi tóc hóa phép thành
nhiều Tề Thiên Đại Thánh để kháng cự với cường
địch). Theo niên trưởng NVT , cái thời điểm ở một khoảnh
khắc trong đời người này , nhỏ hơn cả một sát na của
nhà Phật , là "không có chiều thời gian " , tuy là có
thực nhưng lại là số ảo , không phải là 1 tham số được
xác định như trong một hàm số ( đạo hàm , nguyên hàm)
ở trong một phương trình toán học.
(3)Thực hay ảo như
thời gian tâm lý ,khoảnh khắc ngồi bên cạnh người bạn gái
thuở đầu đời hoa bướm? Ta đang là bướm mơ thành
người hay đang là người mơ thành bướm? Vọng hay chân?
Chứng minh được hay không chứng minh được?...Tất cả còn
có nghĩa gì nữa đâu. Bao lâu , còn gì vui hơn , ở tuổi
này , mỗi sáng thức dậy , còn cảm nhận được hương
vị của một tách cà phê ngon , cảm tình thân ái
của mọi người đã dành cho , và được phép nói
năng đầu Ngô mình Sở mà không phải lo ngại bị phiền
trách. Tiện đây , cao hứng. chép lại mấy câu thơ của
Tô Đông Pha để mọi người cuối tuần đọc cho vui.
Tình ở ngoài lời. Cầu chúc an lành cho tất cả chúng ta.
Ký Hữu
Tô Đông Pha (1037 - 1101)
Không giai dạ vũ tự thanh tuyệt
Thùy sử yểm ức đề cô quỳnh
Ngã dục tiên sơn chuyết dao thảo
Khuynh khuông tọa thán hà thời doanh
Bạc thơ tiên phốc tận điền
ủy
Chử minh tiêu lật nghi tiêu
chinh
Khất thủ ma ni chiếu trược
thủy
Cộng khan lạc nguyệt
kim bồn doanh
Phụ Chú : Ký Hữu
được trích từ 8 câu cuối trong bài Thứ Vận Tăng Tiềm
Kiến Tặng ( Họa Bài Thứ Vận Tăng Tiềm Kiến Tặng ) của Tô
Đông Pha. Đề bài là do người chuyển dịch tự ý đặt
ra. PKT 12/01/2013
Dịch Xuôi : Gứi Bạn
(Mây Tần - PKT 12/01/2013
)
Thềm vắng , mưa đêm , nghe thê thiết
Một mình tâm sự u ẩn không biết
than với ai
Từ lâu những muốn
qui ẩn , tìm lên non tiên hái cỏ quí rồi
Nhưng sao cứ lần lữa nay rồi mai , nghiêng
giỏ rỗng ngồi than mãi
Chuyện chép sách , đánh roi , cũng đã kể như xong
Còn chuyện đốt củi
, nấu trà , hẹn nhau đêm nào chăng đây
Cùng lần chuỗi hạt ma ni ,mượn
mắt Phật
Ngồi
ngắm ánh trăng thanh lạc trong thau vàng
Thơ Gửi Bạn
PKT 12/01/2013
Đêm khuya , thềm vắng , mưa thê thiết ,
U ẩn nỗi mình ngỏ với ai.
Những muốn núi tiên
hái cỏ quí ,
Sao lần
lữa mãi , nay rồi mai.
Trường văn , trận võ,
kể xong nợ ,
Gầy lửa , nấu trà , một tối
chăng.
Lần chuỗi ma ni ,mượn mắt Phật ,
Ngắm trăng thanh lạc trong thau vàng .
___________________________________________________
GIANG ĐÌNH: Đỗ Phủ
ĐÌNH BÊN
SÔNG: Phạm Khắc trí, Mailoc
"Tịch tịch xuân
tương vãn / Hân hân vật tự tư" . Một bài thơ
xưa đọc được ở tuổi 80 , chuyển dịch lại cho tuổi
80 và mọi người thân quí. Cầu chúc an lành. PKT 11/10/2013
Giang Đình
Đỗ
Phủ (712 - 770)
Thản phúc giang đình
noãn
Trường ngâm dã vọng thì
Thủy lưu tâm bất cạnh
Vân
tại ý câu trì
Tịch tịch
xuân tương vãn
Hân hân
vật tự tư
Cố lâm quy vị
đắc
Bài muộn cưỡng tài
thi
Dịch Xuôi
: Đình Bên Sông
PKT 11/10/2013
Ngồi ớ trong đình ấm bên
sông, cõi lòng ta thanh thản ,
Nhìn cảnh thôn dã trước mặt
mà mê mải ngâm nga mãi.
Tâm
không còn màng ganh đua với dòng nước chảy ngày đêm
không ngừng,
Ý đã thả
theo đám mây lững lờ , từng không lơ lửng, chầm chậm trôi.
Lặng lẽ , tháng ngày qua ,xuân
sắp vãn ,
Nhởn nhơ, cảnh vật
tự bản chất là tự nhiên ,buồn vui là do lòng người.
Rừng xưa , mãi cho đến bây giờ còn
chưa về được ,
Gượng
ép mấy vần thơ vụng để giải buồn thôi .
Giang Đình
PKT 11/10/2013
Thanh thản đình quê ấm ,
Ngâm nga chẳng dứt lời.
Tâm buông xuôi nước chảy,
Ý thả lửng mây trôi.
Lặng lẽ đợi xuân muộn,
An nhiên nhìn cảnh đời.
Rừng xưa về chửa được ,
Thơ vụng giải buồn thôi.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Đình bên sông
.
Nằm phơi bụng đình sông trời ấm ,
Ngâm
nga dài ngồi ngắm cảnh quê .
Chẳng màng nước chảy lê
thê ,
Mây trôi trước mắt , ý thơ lững lờ .
Xuân
lặng lẽ thẩn thờ sắp mất ,
Trong vui tươi cảnh vật hồn
nhiên .
Rừng xưa chưa thể đoàn viên ,
Vần thơ
gường gượng nỗi niềm buồn vui .
Mailoc phỏng dịch
Cali 11-10-13
_________________________________________________________________
GIANG HÁN - Đỗ Phủ
Ngày 10/10 , sinh nhật 80 , đêm đã
vào khuya, một mình lang thang trên bãi biển vắng , trăng theo từng
bước chân đi , và...bài thơ Giang Hán của Đỗ Phủ. Riêng
gửi anh chị em CGS/CHS PTG-ĐTĐ , kỷ niệm mấy ngày vui gặp nhau ở
Honolulu (Hawaii).PKT 10/19/2013
Giang Hán
Đỗ Phủ (712 -770)
Giang Hán tư qui khách
Càn khôn nhất hủ nho
Phiến vân thiên cộng viễn
Vĩnh dạ nguyệt đồng cô
Lạc nhật tâm do tráng
Thu
phong bệnh dục tô
Cổ lai tồn
lão mã
Bất tất thủ trường
đồ
Dịch Xuôi
: Giang Hán
PKT 10/10/2013
Thân làm khách ở Giang Hán nhớ
về quê nhà
(Ta thực là) một gã nho gàn đứng ở giữa
trời đất
(Ngày , làm bạn
với) áng mây lang thang trên trời xa
(Đêm , thả thơ cùng) vầng trăng bóng lẻ trong đêm
dài
Tối xuống, lòng thanh
thản,(không cảm thấy buồn chán )
Gió thu thổi về khiến bệnh bớt nhiều ,(cảm thấy khỏe
hẳn ra )
Còn , xưa nay , con ngựa
lúc về già
Đâu chỉ có
chuyện cần chạy đường xa thôi sao ?
Giang Hán
PKT 10/10/2013
Đất khách nhớ về nhà ,
Càn khôn
một hủ ta.
Trăng , lang thang tối vắng,
Mây , lãng đãng trời xa.
Đêm xuống , lòng thanh thản,
Thu sang , người khỏe ra.
Xưa nay còn ngựa già ,
Há
chỉ chậy đường xa ?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Kính Thưa
Thầy Trí và các bạn "vườn thơ thẩn" trang nhà
Trước hết, SQ rất hối tiếc không tham dự được
Đại Hội PTGĐTĐ ở Hawail, thứ đến không tham dự được
buổi mừng Sinh Nhật Thượng thọ 80 tuổi của Thầy PKT vì những
điều bất khả kháng Xin thứ lỗi.
Tiếp đây, SQ thấy bài thơ "Giang Hán" của Đỗ Phủ
mà Thầy Trí vừa đưa ra có thể đã trùng hợp với
hoàn cảnh hiện tại của riêng mình, nên SQ xin mượn ý để
phóng tác theo làm vui trong chốc lát. Do đó đây không phải
là một bài dịch thuật theo nguyên tác. Mong Thầy và càc thi
hữu đón nhận và tha thứ. Song Quang
NGỰA GIÀ TỰ SỰ
Làm thân Texas(Giang
Hán) nhớ quê nhà
Hàn sĩ nữa đời bận
cái TA (cái Ta là cái đáng ghét)
Ngày ngóng,
mây ngàn trôi cuối nẻo
Đêm nhìn,
trăng lẻ giữa trời xa
Thu sang, bệnh bớt người vui
khỏe
Tối xuống tâm hồn thanh thản ra
Đâu
chỉ ngựa cần trong cưởi chạy ??!
Xưa nay lắm lúc
giúp khi già.
SONG QUANG
Nam Viên - Lý Hạ
Đây là một trong số bài
thơ cho Nam Viên , khu vườn phía Nam ớ quê của tác giả. Tôi
đã ngồi lặng đi , không biết bao lâu , sau khi đọc xong bài
này, trước câu hỏi "văn chương hà xứ khốc thu phong".
Ý lời lạ lẫm. Thú vị lắm. Mời đọc cho vui.
PKT 09/19/2013
Nam Viên
Lý Hạ (789 - 816)
Tầm chương trích cú lão điêu trùng
Hiểu nguyệt
đương liêm quải ngọc cung
Bất kiến niên niên Liêu Hải
thượng
Văn chương hà xứ khốc thu phong
Dịch Xuôi : Một
Bài Thơ Cho Vườn Nam Ở Quê Tôi
PKT 09/19/2013
Đêm khuya , lão sâu già , mải mê tầm
chương trích cú ,
Sáng rồi , nào hay , vầng trăng đã
như cánh cung ngọc ai treo ở rèm cửa.
Đã bao năm lênh đênh
trên biển Liêu Hải, vẫn muốn được hỏi , dù vô vọng
,
Đâu chốn văn chương khóc gió thu ?
Văn Chương Hà Xứ Khốc Thu Phong
PKT 09/19/2013
Đêm đêm , mọt sách , lão
sâu già ,
Trăng ngọc, canh tàn , treo cửa hoa .
Trích cú ,
tầm chương , ngày tháng lụn ,
Thơ nào gửi gió khóc
thu xa .
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Thưa Thầy,
Khi nhận được
bài thơ này, em đi tìm bản Hán tự để tìm hiểu thêm.
Hiểu thơ của Cổ Nhân mỗi người mỗi ý. Vì thế em hơi
khác Thầy vài điểm.
Kính
Quên Đi
Lý Hạ (790-816) hiệu Trường Cát thuộc dòng dõi nhà
Đường, được người đời gọi là Thi Quỷ. Có tài
nhưng không gặp thời, Ông từng than: "Ngã đương nhị thập
bất đắc ý. Nhất tâm sầu tạ như khô lan" (hai mươi
tuổi mà chưa được đắc ý, tấm lòng sầu úa như
nhánh lan khô".
南園其六
Nam Viên Kỳ 6
尋章摘句老雕蟲, Tầm
chương trích cú lão điêu trùng
曉月當簾掛玉弓。 Hiểu nguyệt
đương liêm quải ngọc cung
不見年年遼海上, Bất kiến niên niên
Liêu hải thượng
文章何處哭秋風
Văn chương hà xứ khốc thu phong.
Dịch nghĩa : Vườn
Phía Nam bài 6
Như con mọt già lần tìm trong chương sách
cố ghi nhớ từng câu
Trăng buổi sớm như chiếc cung ngọc treo
bên rèm
Chẳng biết bao năm qua vùng biển Liêu Đông ra sao
Văn chương nơi nào đang khóc cùng gió thu
Dịch
Thơ:
Gậm nhấm từng câu thân mọt sách
Vành
trăng ngọc sớm hiện bên màn
Đâu hay Bột Hải nhiều
năm loạn
Thi phú phương nào theo gió than
Quên Đi
KHÓC GIÓ THU
Thức đêm gặm sách mỏi mê rồi
Trăng chếch ngoài hiên diễu cợt chơi
Thân phận bềnh bồng bên góc biển
Thơ nào
buồn khóc gió thu rơi
C.D.M.
Kính Quý Thầy và quý bạn của "vườn thơ
thẩn"
Suy nghĩ mãi không tìm được lời thơ dịch bài
Nam Viên của Lý Hạ do Thầy PKT đưa ra. Vì Không thấu hiểu
ý nghĩa chính xác,lại dựa vào lới giải thích của Thầy
cũng không thê nào thấu đáo.
Vì ham vui với chữ nghĩa lại
có bài thơ dịch của thi Huynh C.D.M có vẻ thoát ra ngoài ý
tưởng gò ép của nguyên tác nên SQ xin được góp bài
thơ có một chút ý gì của bản chính và một
chút gì đó của riêng mình để gởi gấm . Mong Quý
Thầy và quý bạn thơ chap nhận
Cầu chúc sức khoẻ và an lành.
SQ
KHÔNG ĐỀ
Đêm đã khuya,
lão mọt già gặm sách
Năm canh tàn, trăng chênh chếch ngoài hiên
Xót mình thân phận truân chuyên
Gió Thu gợi nhớ, tình
riêng gợi sầu !!***
SONG QUANG
*** 2 câu sau hoàn toàn là ý
riêng của SQ mà thôi,mong các bạn lượng thứ.
ĐỖ CHIÊU ĐỨC góp ý:
Thưa Thầy,
Đây
là bài thứ 6 trong " Nam Viên thập Tam Thủ " ( 13 bài thơ có
tựa là NAM VIÊN ) của Thi Quỷ Lý Hạ, như sau :
南園十三首(其六)Nam Viên Thập Tam Thủ ( Kỳ
lục ).
李賀
Lý Hạ
尋章摘句老雕蟲, Tầm chương trích cú
lão điêu trùng,
曉月當簾挂玉弓。 Hiểu nguyệt đương liêm quải ngọc
cung.
不見年年遼海上, Bất kiến niên niên
Liêu Hải thượng,
文章何處哭秋風? Văn chương hà xứ khốc thu phong ?
Đây là
bài thơ cảm khái cho việc học hành vô dụng, có tài mà
không thi thố gì được cả....
Hai câu đầu nói lên sự khổ nhọc của việc học hành
trong thư trai, thấp thoáng có chút gì ai oán... Ta hãy nghe câu
đầu : " Tầm chương trích cú lão điêu trùng " là
: Suốt ngày cứ nhai văn nhá chữ cặm cụi như con mọt sách
già. Vùi đầu vào sách vở để mong học cho thành tài,
thi đậu, nổi tiếng.... khắc khổ học hành đến nỗi thức
trắng cả đêm, trời sắp sáng, bầu bạn suốt đêm chỉ
còn có mảnh trăng tàn treo ngược bên rèm ngoài khung cửa
sổ như nửa vành cung ngọc. Chẳng ai hay chẳng ai biết đến cảnh
học hành vất vả thê lương cô đọc nầy... Lý Hạ
muốn ám chỉ gì đây ?!...Ta đọc tiếp 2 câu chót nhé
!....
Bất kiến niên niên Liêu Hải thượng,
Văn chương hà xứ khốc thu phong ?!
Nghĩa 2 câu nầy là
:
" Bộ không nhìn
thấy mỗi năm ở trên Liêu Hải ư ? Nơi đó, văn chương
không có chỗ để mà khóc gió thu nữa là khác !".
Tại sao ? Tại sao cái học lại vô
dụng đến thế kia ? Có VĂN TÀI mà không sử dụng được
?. Thì ra Lý Hạ đã liên hệ cái bối cảnh cá nhân
mình với cái hoàn cảnh chung của đất nước lúc bấy
giờ, cái căn nguyên tạo nên sự chán nản và phẫn uất
ở nội tâm....
" Liêu Hải "
chỉ về biên giới Đông Bắc của nhà Đường lúc bấy
giờ, tức một dãy thuộc địa Hà Bắc Đạo, từ năm
Nguyên Hòa thứ tư ( 809 ) đến năm Nguyên Hòa thứ bảy, liên
tiếp xảy ra những cuộc binh biến, thuộc địa chư hầu mỗi người
cát cứ một phương , không còn nghe theo lệnh của triều đình
nữa. Đường Hiến Tôn mấy lần đem binh chinh phạt, nhưng đều
bại trận, gây nên tình trạng hỗn loạn của xã hội do sưu
cao thuế nặng, bắt lính.... dân chúng lầm than trước cảnh chiến
tranh loan lạc liên miên... Đây là lý do thứ nhất khiến Lý
thấy sự vô dụng của học hành trong thời loan. Thứ nữa, là
chiến sự liên miên nên triều đình trọng dụng võ sĩ
hơn văn nhân, kẻ sĩ không có đất "dụng võ ".
Từ " Văn chương " của câu 4 là chỉ " kẻ sĩ "
đó, còn " khốc thu phong " không phải là thương khóc
mùa thu bình thường của các thi nhân, mà là thương cảm
cho xã hội loạn ly, kẻ sĩ lâm cảnh cùng đồ mạt vận
đó mà thôi !
Bài
Tứ Tuyệt nầy rất hàm súc thâm tram. Câu 1 , vừa tự sự
vừa biểu lộ sự bất mãn vô ích của sự học hành qua
từ " lão ", làm con " mọt sách già " một cách vô
ích. Câu 2, cho thấy sự vất vả trong việc dồi mài kinh sử, học
thâu đêm suốt sang, trong câu nầy lại khéo so sánh mảnh trăng
non với vành cung ngọc, hàm ý chỉ chiến sự ở câu sau. Câu
3, chỉ nêu lên từ " Liêu Hải ", không nhắc gì đến
chiến sự mà tự người đọc biết đó là cảnh binh
biến loan lạc. Câu 4, nêu lên cảnh mạt vận không có đất
dụng võ của văn sĩ bang một ý hết sức nên thơ là "
Văn chương không có chỗ để mà khóc thương gió
mùa thu nữa ! ".
Thưa Thầy,
Hổm rày em vừa bận bịu với đám " xây lủ có ",
vừa đi làm, lại vừa phải trả lời rất nhiều thơ " thắc
mắc " ... nên trễ nãi hồi âm cho Thầy. Mong Thầy thong cảm ! và...
Thưa Thầy,
Khi viết xong thư nầy thì lại thấy trên mạng cũng có rất
nhiều bạn thắc mắc giống như Thầy, nên em xin phép Thầy cho em
gởi luôn thư nầy cho mọi người xem luôn thể !
Mong Thầy thông cảm ! Bây giờ thì em phải trở về với " Tăng
Quảng Hiền Văn 25 " cho kịp, đã trễ quá rồi !
Nay kính,
Đỗ Chiêu Đức.
Tái bút :
Còn
ức vì không có thời gian để dịch, nên cảm tác theo ý
thơ thôi :
Nhá chữ nhai văn mọt sách già !
Đêm đêm thức trăng với trăng ngà.
Nơi kia Liêu Hải không cần đến,
Khóc gió thu buồn kẻ sĩ ta !
Đỗ Chiêu Đức.
Lý Bằng
Không Hầu Dẫn
Dường như nghe đâu đó
,Thu đã lại về. Trân trọng gửi đến mọi người thân
quí một "Prelude" của một bản nhạc thu xưa để nghe cho vui.
Và, nếu có thể , còn mong chia sẻ được cái thú cảm
nhận được cái hay của thơ xưa mặc dù nhiều khi có hiểu
gì đâu. Cầu chúc an lành. PKT 09/15/2013
Lý Bằng Không Hầu Dẫn
Lý
Hạ (789 - 816)
Ngô
ti Thuc đồng trường cao thu
Không sơn ngưng vân đồi bất
lưu
Giang Nga đề trúc Tố Nữ sầu
Lý Bằng trung hoa đàn
không hầu
Côn sơn ngọc toái phượng hoàng khiếu
Phù
dung khấp lộ hương lan tiếu
Thập nhị môn tiền dung lãnh quang
Nhị thập tam ti động Tử Hoàng
Nữ Oa luyện thạch bổ
thiên xứ
Thạch phá thiên kinh đậu thu vũ
Mộng nhập
thần sơn giáo thần ấu
Lão ngư khiêu ba sấu giao vũ
Ngô chất bất miên ỷ quế thụ
Lộ cước tà phi thấp
hàn thố
Khúc Nhạc Không Hầu Dạo Đầu Của Lý
Bằng
(PKT - 09/15/2013)
Thu
mênh mang , tơ đồng khoan nhặt ,
Non quạnh , mây ngàn lưu luyến ngừng trôi.
Lệ trúc vấn vương sầu tố nữ ,
Không hầu đàn
ai , khúc nhạc chơi vơi.
Phượng hoàng hót vang ,
ngọc châu vỡ vụn ,
Phù dung ngậm sương , hương lan hé nụ ,
Mười
hai cổng thành bỗng dưng rực sáng,
Hai mươi ba dây tơ
xáo động cõi Tử Hoàng.
Nữ Oa luyện
đá vá trời ,
Trời kinh , đá nát , mưa thu tuôn đổ ,
Vào
mộng thần tiên nhã nhạc ,
Cá già , rồng ốm , quẫy
sóng , múa ca.
Ngồi tựa gốc quế , mơ màng
không ngủ ,
Sương khuya xuống nhẹ, ướt vầng trăng lạnh , nào hay.
Phụ Chú :
(1) Lý Bằng là 1 nhạc sư trong
ban nhạc cung đình Lê Viên, đời vua Đường Minh Hoàng (685
- 761).
(2) Không Hầu , tên 1 loại đàn cổ 23 dây (?)
(3)
Cõi Tử Hoàng chỉ một cõi trời xa xăm nào đó ,ở
ngoai cõi trần gian này.
(4) Truyền thuyết bà Nữ
Oa luyện đá vá trời. Thuở khai thiên lập địa , trên thiên
đình , thủy thần nổi loạn ,bị hỏa thần đánh thua chạy
, va phải một cột trụ chống trời ,một góc trời bị sụp ,
nước trên trời tuôn đổ xuống khiến trần gian bị ngập
lụt . Bà Nữ Oa, một vị nữ thần , đã phải luyện đá
ngũ sắc, vá lại chỗ trời sụp này.
(5) Lý Hạ
(789- 816) được đời xưng tụng là Thi Quỉ vì tài thơ
, chữ nghĩa lạ lẫm, uẩn xúc , ma quái . Sách chép , mới 7 tuổi
đã làm được những câu thơ khiến các bậc thi sĩ
đương thời như Hàn Dũ (768- 824) phải kinh ngạc và khâm phục
. Chuyện kể , nhà thơ sở dĩ chết trẻ lúc mới 27 tuổi , vì
nhà trời mới làm xong ngôi lầu Bạch Ngọc nên đã sai Thiên
sứ xuống trần đón ông về gấp để làm thơ mừng.
(6) Đọc 4 câu 5,6,7,8 tả tiếng đàn Không Hầu của
Lý Bằng "Côn sơn ngọc toái, phượng hoàng khiếu / Phù
dung khấp lộ hương lan tiếu/Thập nhị môn tiền dung lãnh quang/Nhị
thập tam ti động Tử Hoàng" lại nhớ đến 4 câu cúa Cụ
Nguyễn Du trong Truyện Kiều , tả tiếng đàn của Thúy Kiều, đánh
lần đầu tiên cho Kim Trọng nghe trong một đêm trăng : "Trong
như tiếng hạc bay qua / Đục như tiếng suối mới sa nửa vời
/ Tiếng khoan như gió thoảng ngoài / Tiếng mau sầm sập như trời
đổ mưa".
Ly Ping Playing The Harp (By Li He , 790 - 816)
(Translated In English By Ying Sun - Poems Of Tang Dynasty with English Translations)
Silk
strings of a phoenix-wood harp resonate in autumn sky
Attached by music , clouds stop drifting and gather high
Xiang girl's tears spot the bamboos and fairies are mourning
All because in the imperial city harpist Ly Ping is playing
Brisk like crashing jade , bright like phoenix's call
Somber like peony's weep , joyful like orchid's smile
The twelve gates of the capital emerge from cold light
All twenty - three strings vibrate to God's delight
The
sky hole sealed with melt stone by the Goddess
is broken again , making autumn rain endless
I dream of Liping
helping the harp fairy to advance
Old fishs jump the waves and skinny dragons dance
By the laurel free in
Moon Palace Wu Gang grows old
The drifting rain soaks the moon rabbit wet and cold
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
NGẮM TRĂNG
NHỚ NGƯỜI XA
Vọng Nguyệt Hoài Viễn
Trương Cửu Linh (673 - 740)
Hải thượng
sinh minh nguyệt
Thiên nhai cộng thử thì
Tình nhân oán dao
dạ
Cánh tịch khởi tương tư
Diệt chúc lân quang mãn
Phi y giác lộ tư
Bất kham doanh thủ tặng
Hoàn tẩm mộng
giai kỳ
Dịch Xuôi : Ngắm Trăng Nhớ Người Xa
PKT 09/10/2013
Trăng mọc, sáng rực
, trên biển khơi ,
Cùng một vầng trăng này, ở một nơi
mãi cuối trời ,
Có một người đa tình ,đang oán hận
đêm dài ,
Suốt đêm, động lòng , thương nhớ ai.
Tắt đuốc , yêu biết
mấy, đắm mình trong ánh nguyệt lung linh ,
Khoác áo choàng
ướt , mới hay là , sương đã xuống nhiều .
Đêm nay
, không thể vốc ánh trăng thanh trong tay để tặng người ,
Thôi thì đành trở vào ngủ để còn mong được gặp
nhau trong mộng vậy.
Đêm Trăng Nhớ Người
PKT 09/10/2013
Trăng lên biển rực
sáng ,
Đâu hay ở cuối trời ,
Đêm dài buồn xa vắng
,
Thương nhớ nhau đầy vơi.
Đuốc tắt tràn ánh nguyệt ,
Áo
choàng đẫm sương rơi.
Vốc trăng thanh khôn tặng ,
Đành
vào mộng mà thôi.
Thinking Of A Distant Lover While Gazing at The Moon
Translated By Peter Harris - Three Hundred Tang Poems
A bright moon is born upon the sea
-
At opposite ends of the earth we have this to share .
Lovers are resentful of long nights apart ,
Longing
for each other through the night .
I put out the candle to savour the spreading light,
And throw on a cloak as
I feel the thickening dew .
I can't give you the moonlight cupped inside my hand ,
So I turn back to sleep for
a rendezvous in my dreams
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Ngắm Trăng Nhớ
Người
Trăng vằng vặc biển khơi thăm thẳm ,
Bên góc trời cùng
tắm đêm nay .
Tình
nhân oán hận canh dài ,
Đêm trường dằng dặc không
phai dáng người .
Tắt
đèn cho trăng ngời say đắm ,
Khoác áo vào sương đẫm
mới hay .
Vốc
trăng khó gởi tim này ,
Thôi đành vào mộng cơ may tương
phùng .
Mailoc
phỏng dịch
Cali
9-11-13
(2)
Trăng vàng từ biển khơi ,
Cùng thưởng trăng
bên trời .
Hờn
giận tình nhân vắng ,
Đêm trường nhớ chẳng vơi .
Tắt đèn thưởng
ánh nguyệt ,
Khoác
áo ướt sương rơi .
Vốc trăng tặng càng khó ,
Ngủ mơ may gặp người
.
ML
TRÔNG TRĂNG
NHỚ NGƯỜI
Trăng đã mọc sáng soi trên mặt
biển
Phương trời xa cũng hiện ánh trăng nầy
!
Đêm tàn đa khách nhớ ai ?
Mà sao buồn, lệ đỗ dài năm canh !!
Tắt ngọn đuốc,đắm
mình trông ánh nguyệt
Ướt áo
choàng mới biết đẫm sương rơi !
Vốc trăng không thể tặng người
Thôi đành tìm mộng, để rồi thấy
nhau .
SONG QUANG
TRÔNG
TRĂNG NHỚ BẠN
Vằng vặc
vầng trăng trên biển khơi
Nơi kia, ở tận cuối
phương trời
Có người khắc khoải bên hiên vắng
Nhớ kẻ
biệt mù giữa tuyết rơi
Bóng nguyệt hững hờ khôn gởi
tặng
Vầng mây lặng lẽ chẳng ngừng trôi
Thôi đành
úp mặt vào chăn gối
Để
được gặp nhau trong mộng thôi.
Lộc
Mai
____________________________________________
TỐNG
BIỆT
Không nhớ hai câu thơ này có phải là của Cụ Tản
Đà Nguyễn Khắc Hiếu. "Đời đáng chán hay không đáng
chán , cất chén quỳnh riêng hỏi bạn tri âm". Chuyện đời
không toại ý , Thi Tiên Lý Bạch một sớm mai ,xõa tóc,
thả thuyền, trăng nước rong chơi (Tuyên Châu Tạ Diểu Lâu Biệt
Hiệu Thư Thúc Vân); Thi Phật Vương Duy theo mây về ẩn thân
ở chân núi Nam Sơn (Tống Biệt) ; còn nhà- giáo- tôi bây
giờ ,mây trắng đẩy đưa đời lữ thứ (Tám Mươi,
Ba Phải Tự Trào), tội nghiệp, biết thân biết phận , cam phận
cỏ bồng đã ngất ngư rồi, đâu dám nghĩ đến chuyện
tự tung , tự tác, mong ước được như tiên ,như phật , như
các cụ thời xưa ? Chỉ là nhớ thương một người bạn
, tài hoa , đang bị bệnh tật hành hạ, nên có đôi
dòng lẩn thẩn này để bạn và mọi người thân quí
đọc cho vui giây phút thôi. Cầu chúc an lành. PKT 09/02/2013
Tống Biệt
Vương Duy (699- 759)
Hạ mã quân ẩm tửu
Vấn quân hà sở chi
Quân ngôn bất đắc ý
Qui ngọa Nam Sơn thùy
Đản khứ mạc phục vấn
Bạch
vân vô tận thì.
Tống Biệt
PKT 09/02/2013
Xuống yên chuốc
rượu tiễn,
Hỏi bạn định đi đâu .
Rằng đời không toại
ý ,
Theo mây về núi sâu.
Thôi , nói thêm
chi nữa ,
Mây trắng đã ngang đầu .
Seeing You Off
Translated By Peter Harris - Three Hundred Tang Poems
I get off my horse anh give you ale to drink
And ask you to
tell me where you will be going .
You say , "I have not
achieved what I wanted to do -
I ' ll go back and live
by the foot of Mount Zhongnan" .
Then you go with no
more questions asked
Into the white clouds stretching away
without end .
Tri
Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Tiễn Bạn
Xuống ngựa nâng rượu tiễn
Bạn hiền định về
đâu
Anh cho đời đáng rầu
Núi Chung Nam trở lại
Tạm biệt xin đừng hỏi
Mây trắng mãi còn bay
Quên Đi
TỐNG BIỆT
Xuống ngựa
làm vài chén
Định
về đâu bạn ơi ?
Đời chẳng gì vừa ý
Nam Sơn về ẩn
chơi
Đi đây , đừng hỏi nữa .
Mây trắng vẫn ngàn
đời !!
Mailoc
GIẢ
TỪ
Xuống
yên nhấp rượu tiển đưa
Hỏi
người đã định đến chưa chỗ nào ?
Đời thường
được toại ý đâu !
Nam Sơn về ẩn, núi sâu cầu nhàn
Thôi ta tạm biệt đôi đàng
Ngàn năm mây
trắng vẫn ngang lưng trời
SONG QUANG
送別
TỐNG BIỆT
王維
Vương Duy.
下馬飲君酒, Há mã ẩm quân tửu,
問君何所之? Vấn quân hà
sở chi ?
君言不得意, Quân ngôn bất đắc ý,
歸臥南山陲。 Quy ngọa nam sơn thùy.
但去莫復問, Đản khứ mạc phục vấn,
白雲無盡時。 Bạch vân vô
tận thì !.
Đây là một bài thơ Ngũ Ngôn Cổ Phong, được làm
theo thể vấn đáp, để nói lên cái lý do về quy ẩn
của người bạn và tình cảm tư tưởng phức tạp của
mình, vừa cảm khái vừa để an ủi và vừa hâm mộ cho
sự quy ẩn của người bạn. Ta lần lượt tìm hiểu ý nghĩa
của bài thơ sau đây....
Nghĩa bài thơ
:
Xuống
ngựa để uống ly rượu chia tay của bạn, và hỏi bạn rằng,
anh đi đâu thế ?
Bạn trả lời là vì " Bất đắc chí ", cho nên mới
quay về Chung Nam Sơn mà ở ẩn.
( Tôi mới khuyên bạn rằng ) Anh hãy cứ đi đi, tôi không
hỏi lôi thôi gì nữa đâu, vì nơi bạn đến là nơi
mây trắng vằng vặc ngàn đời không bao giờ dứt cả !
...............................................
Bạn " Bất đắc chí " về ở ẩn là điều tốt
rồi, tôi cũng " Bất đắc chí " mà chưa về ở ẩn
được đây. Thôi thì bạn hãy cứ vui với cái thời
gian quy ẩn của mình đi, vì nó sẽ thảnh thơi như mây trắng
bay mãi ngàn đời... còn hơn " Đắc Chí " cũng chỉ
là trong một thời gian ngắn nào đó mà thôi ! Tôi chưa
được như bạn, vì tôi còn nặng nợ... bạn ạ !
Diễn nôm :
ĐƯA TIỄN
Xuống ngựa uống rượu bạn,
Hỏi xem bạn đi đâu ?
Bạn rằng Bất đắc chí,
Về Nam sơn ẩn cư.
Cứ đi thôi chẳng hỏi,
Mây trắng mãi du du !.
Lục bát :
Xuống yên chuốc chén tiễn ai,
Hỏi xem bạn sẽ đi về những đâu ?
Bạn rằng thất chí từ lâu,
Chung Nam quy ẩn chẳng sầu như ai.
Đi đi chẳng hỏi dông dài,
Nghìn năm mây trắng bay hoài nghìn năm !
Đỗ Chiêu Đức.
LÊN CAO
Nhân đọc bài Tuyên Châu Tạ Diểu Lâu Biệt Hiệu Thư
Thúc Vân của Thi Tiên Lý Bạch có câu "Trường phong vạn
lý tống thu nhạn" (Gió thu muôn dặm dài đưa tiễn cánh
nhạn bay) , không hiểu sao lại liên tưởng đến câu "Vạn
lý bi thu thường tác khách" (Làm khách vạn dặm xa nhà
gặp cảnh thu buồn) trong bài thơ Đăng Cao , một tuyệt tác của
Đỗ Phủ . Đọc lại cả hai bài , một cuả Lý Bạch và
một của Đỗ Phủ ,tôi lờ mờ hiểu được phần nào
tại sao một người được xưng tụng là Thi Tiên , còn người
kia là Thi Thánh. Nhàn rỗi , nhớ nhau , tôi ngồi viết đôi dòng
này. Chỉ là mong được chia sẻ với mọi người cái thú
đọc thơ xưa , một chữ nhiều nghĩa , hiểu sao cũng được,
miễn sao mình cho là đúng (dù thật sự là không đúng),
và mình cảm nhận hay là được rồi , dù rằng nhiều
khi không thể cắt nghĩa được, như trong hệ thống Toán
Học Thập Phân , 2 cộng 2 phải là 4 , không thể khác được
. Lại thêm, Thơ mà. Tình mà. thiển nghĩ Thơ là Tình
, mà Tình thì làm sao cắt nghĩa được. Vả lại , có
cần phải cắt nghĩa không ? Đôi dòng lẩn thẩn xin được
thứ lỗi. Happy Labor Day 09/01 To All ! PKT - 08/31/2013
Đăng
Cao
Đỗ Phủ (717 - 770)
Phong cấp thiên cao viên khiếu ai
Chử
thanh sa bạch điểu phi hồi
Vô biên lạc mộc tiêu tiêu hạ
Bất tận Trường Giang cổn cổn lai
Vạn lý bi thu thường
tác khách
Bách niên đa bệnh độc đăng đài
Gian nan khổ hận phồn sương mấn
Lao đảo tân đình trọc
tửu bôi
Dịch Xuôi : Lên Cao
PKT 08/31/2013
Gió lộng
trời cao , vượn kêu thương
Bến nước trong xanh, bãi cát
trắng , bầy chim lượn quanh
Rừng cây mênh mông đầy lá
đổ hiu hắt
Dòng Trường Giang cuồn cuộn trôi dài vô
tận
Làm khách xa nhà muôn dặm, gặp cảnh thu buồn
Trăm
năm nhiều bệnh , một mình bước lên lầu cao
Gian nan khổ hận,
tóc đã bạc nhiều
Cho say ngất ngưởng rồi mới chịu
thôi không uống nữa sao?
Lên Cao
PKT 08/31/2013
Gió lộng
trời cao, vượn hú gào ,
Cồn xanh , cát trắng , chim lao xao.
Mênh mông lá đổ về đâu nhỉ ,
Cuồn cuộn sông trôi
đến chốn nào.
Ngàn dặm thu sầu , nương đất khách
,
Một thân bệnh lão , lên đài cao.
Gian nan khổ hận đầu
sương bạc,
Ngất ngưởng say rồi thôi nữa sao?
Climbing Up High
Translated by Peter Harris - Three Hundred Tang Poems
The wind blows hard, the sky is high . the apes wail mournfully
,
The island is clean , the sand is white , above its the birds wheel round .
The falling leaves of the boundless
woods drop down withered and cold ;
Endlessly the Yangzi River comes swirling and rolling along
I travel on for
thousands of miles through the sad autumn days ,
Plagued with the sickness of many decades , I climb the tower alone
.
With these hard times and my bitter regrets ,
I'm growing more frosty hair ,
Dejected now that I've given
up drinking my rough-brewed ale .
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
.
Lên
Cao
(1)
Gió lộng, trời cao ,vượn hú
sầu ,
Bãi sông ,cát trắng , lượn chim
âu .
Ngút ngàn , lá úa rơi xào
xac
Xa títTrường Giang cuốn rạt rào
.
Đất khách , thu sầu thân vạn
dặm
Đài cao thân bệnh nỗi niềm đau
Tóc sương nhuộm trắng màu tân khổ
,
Vất-vả , sức mòn , rượu dứt mau…
Mailoc
(2)
Trời lộng gió , vượn gào
lanh lảnh
Bãi sông trong
lượn cánh chim trời .
Núi
rừng lá đổ muôn nơi
Trường
Giang cuồn cuộn nuớc trôi vô cùng .
Khách ngàn dặm , tơ chùng thu tới ,
Dạo đài cao , bệnh với đơn côi .
Gian nan tóc trắng nhiều rồi
Xót mình vất vả , ngưng thôi rượu sầu .
Mailoc
LÊN LẦU CAO
Trời xanh gió lộng vượn kêu gào
Cát trắng,nước trong chim lượn mau
Lá đổ rừng cây long héo hắt
Trường Giang cuồn cuộn song tuôn trào
Xa nhà muôn dặm làm Thu khách
Lão bệnh thân gầy đến chổ cao !
Khổ hận gian nan đầu điểm bạc
Rượu say ngất ngưỡng đã thôi sao ???
SONG QUANG
Đôi Dòng Về Thơ Lý
Bạch
PKT 08/27/2013
Thơ là tiếng nói của Tình nên nói đến Tình không
thể không nói đến Thơ. Nói đến Thơ không thể không
nói đến Thơ Đường , thơ sáng tác đời nhà Đường
(618 - 907) , thời đại hoàng kim cúa Thi ca Trung Quốc. Và , nói về
các tác giả thơ Đường ,không thể không nói đến
Lý Bạch , được xưng tụng là Thi Tiên , một trong Tứ Bất
Tử (Thi Tiên Lý Bạch , Thi Quỉ Lý Hạ , Thi Phật Vương Duy , và
Thi Thánh Đỗ Phủ). Thơ xưa, chữ nghĩa thường cô đọng
, xúc tích , ý tại ngôn ngoại , ý ở ngoài lời. Tôi
gửi đi bài thơ dưới đây kèm theo bản chuyển dịch
mấy năm trước , nay đã cặm cụi sửa lại . Thật tình,
không dám nghĩ đến chuyện chuyển dịch đúng sai , hay có
tham vọng chuyển được ý và chất thơ Lý Bạch, mà chỉ
là muốn chia sẻ với mọi người thân, cái thú đoán
mò và cái nết mê thơ Lý Bạch, đã mê rồi thì
bài thơ nào của Lý Bạch cũng thích và đều cho là
hay cả . Còn ai có hỏi tại sao hay, tại sao thích, thì nhà- giáo-
tôi đành chỉ biết cười trừ mà thôi. Tình mà. Thơ
mà . Cho vui thôi mà. Chúc vui và an lành.
Tuyên Châu Tạ Diểu Lâu Biệt Hiệu Thư
Thúc Vân
Lý Bạch (701 - 762)
Khí ngã khứ giả tạc nhật
chi nhật bất khả lưu
Loạn ngã tâm giả kim nhật chi nhật
đa phiền ưu
Trường phong vạn lý tống thu nhạn
Đối
thử khả dĩ hàm cao lâu
Bồng lai văn chương Kiến An cốt
Trung gian Tiểu Tạ
hựu thanh phát
Câu hoài dật hứng tráng tứ phi
Dục thướng
thanh thiên lãm minh nguyệt
Trừu đao đoạn thủy thủy cánh lưu
Cử bôi
tiêu sầu sầu cánh sầu
Nhân sinh tại thế bất xứng ý
Minh triêu tản phát lộng biên chu
Dịch Xuôi : Trên Lầu Tạ Diểu Ở Tuyên
Châu Tiễn Biệt Hiệu Thư Thúc Vân
PKT 08/27/2013
Hôm qua qua rồi , bỏ ta mà đi , không giữ lại được ,
Hôm nay phiền muộn, quấy nhiễu lòng ta , đầy những lo âu .
Gió dài muôn dặm tiễn đưa bầy nhạn bay trong trời thu ,
Đối cảnh , mấy vần thơ say tỉnh có thể làm vui chăng
ớ trên lầu cao này.
Văn chương Kiến An ,phong cách bồng lai, thoát tục
,
Lại thêm đang ở trong lầu Tiểu Tạ ,một không gian Tiểu
Tạ tiêu sái thanh tao ,
Hứng khởi, ý dâng, tràn đầy
phiêu hốt ,
Dục hồn bay lên trời xanh ngắm vầng trăng sáng.
Rút đao chém
nước , nước vẫn chảy,
Nâng chén giải buồn , buồn vẫn
buồn ,
Sống ở cõi đời này không có gì vừa ý
,
Sớm mai xõa tóc thả thuyền rong chơi .
Chú Thích :
(1) Lầu Tạ Diểu ở Tuyên Châu do Tạ
Diểu (464-499) khi làm Thái Thú Tuyên Châu cho xây cất. Tạ Diểu
có biệt hiệu là Tiểu Tạ , để phân biệt với Đại
Tạ là biệt hiệu của Tạ Linh Vận (385-433). Sách chép Tiểu
Tạ là hậu duệ của Đại Tạ
(2) Văn chương Kiến An
chỉ thơ văn sáng tác từ đời nhà Hán đến đời
nhà Đường thiên về thiên nhiên , cảnh giới bồng lai , thoát
tục. Một số các nhà thơ tên tuổi ở thời kỳ này là
Tào tháo , Tào Thực , Đại Tạ (Tạ Linh Vận) , Tiểu Tạ (Tạ
Diểu)...
Tiễn Bạn
PKT 08/27/2013
Hôm qua, đi mất ,giữ không được,
Hôm nay, nhiễu loạn, những lo âu.
Muôn dặm gió thu theo cánh
nhạn ,
Lầu thơ, say tỉnh, tiễn đưa nhau.
Văn chương Kiến An tiêu sái
,
Không gian Tiểu Tạ thanh tao .
Hứng khởi tràn đầy ý phiêu
hốt ,
Dục lên Vân Hán ngắm trăng sao.
Rút đao chém nước , nước không
đứt ,
Uống rượu giải sầu , sầu chẳng vơi .
Thiết
tha chi nữa vòng danh lợi ,
Sao không , mai sớm , xõa tóc ,
Thả thuyền , trăng nước , rong chơi.
Phụ Chú : Vân
Hán chỉ dải Ngân Hà ở trên trời. Trong bài Nguyệt Hạ
Độc Chước (Uống Rượu Một Mình Dưới Trăng) của Lý
Bạch có câu " Vĩnh kết vô tình du / Tương kỳ mạc Vân
Hán " . Tôi mong muốn được hiểu là :"Cuộc ngao du vô
tình đã gắn bó tình nhau mãi mãi / Hẹn gặp nhau lại
ở Ngân Hà để cùng ngắm sao trời ". PKT 08/27/2013
A Translation In English By David Hinton (The Selected Poems Of Li Po)
Leaving our departures behind, yesterday's sunlight is light I couldn't hold
back,
and throwing my heart into confusion , today's sunlight is light
bringing tangled sorrows .
Facing ten-thousand-mile winds , autumn
geese leaving ,
we can still laugh and drink in this tower tonight ,
chant poems of Immortality Land , ancient word-bones,
The clarity of Hsieh T'iao reappears here among us :
all
embracing, thoughts breaking free into flight ,
we ascend azure heaven
, gaze into a bright moon .
But slice water with a knife
, and water still flows ,
empty a winecup to end grief , and
grief remains grief .
You never get what you want in this life , so why not
shake your hair loose on a boat at play in dawn light ?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Đại Gia Đình PTG-ĐTĐ
khắp nơi
cùng Trang Nhà ptgdtdusa & Các
cây bút cộng tác,
kính chúc mừng
Bát Tuần Thượng Thọ GS PHẠM KHẮC TRÍ:
AN VUI - KHỎE MẠNH - HẠNH PHÚC
Tám Mươi Ba Phải Tự Trào
PKT - 08/12/2013
Đã
tám mươi rồi thực vậy ư ,
Nhân chia trừ cộng một đời
hư !
Mắc thân nhà giáo còn vương vấn ,
Cam
phận cỏ bồng đã ngất ngư.
Mây trắng đẩy đưa
đời lữ thứ ,
Áo xanh ràng buộc nếp thi thư.
Thị phi phải quấy như đen trắng ,
Sao đúng , sao sai , sao
cũng ừ?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
CÁC BÀI HỌA:
Mây
trắng ơi! Ừ với ta đi
.
Tám chục xuân rồi bạn đó
ư
Thua hai tuổi tớ vốn thằng hư
Hai thằng lang bạt đời dâu bể
Bốn biển ngập ngừng bước ngất ngư
Đất mẹ mất tiêu văn hiến cũ
Quê cha còn lắm chuyện phần thư
Nỗi buồn tới cổ thì lơ láo
Nghe chuyện thị phi nhắm mắt ừ
C.D.M.
.
Vẫn còn niềm vui
Lần tay ồ sắp bảy mươi ư
Lặn hụp cõi đời
thực lẫn hư
Hăm hở bao năm cùng nghiệp giáo
Làm thuê
nửa kiếp với nghề ngư
Sự đời đưa đẩy vào sông
nước
Thời thế khiến xui bỏ bút thư
Những phút thảnh
thơi nào lỡ cuộc
Thi văn xướng họa cũng nên ừ
Quên Đi
.
Mừng Thầy Tám mươi
.
Còn thừa phong độ, tám mươi ư ?
Nhất tịch linh quang chiếu Thái hư.
Trừ cộng nhân chia thành cửu vạn,
Thi từ ca phú hóa long ngư.
Bảng đen phấn trắng còn mơ lớp,
Tóc bạc da mồi vẫn đọc thư.
Phó mặc thị phi lai nhập nhĩ ,
Rằng hay rằng dở vẫn luôn ừ !
Đỗ Chiêu Đức
kính họa.
HÀNG BẢY BA HOA TỰ SỰ
Hàng bảy mươi
rồi...chóng thế ư ???
Thiếu thời trốn học...quả trò hư
!
Giữ quê lại mất vào tay giặc
Gìn nước không tròn
dạ ngất ngư *
Lữ thứ nửa đời vay gió bụi
Tha
hương trọn kiếp gánh thi thư **
Núi sông nợ trả đành
xin khất
Lỗi hẹn tiền nhân đánh...cũng ừ !!
SONG QUANG
.
* & ** Câu 4 và
6 đành giữ nguyên vận (xin lỗi Thầy)
Liễu Trai Đề Từ
Bài viết có tựa đề
Bạch Mã Phi Mã (Ngựa Trắng Không Phải Là Ngựa) của Đằng
Giao Tiểu Muội đăng trong Trang Nhà PTG-ĐTĐ tuần qua có đề
cập đến câu "Cô vọng ngôn chi cô thính chi", một câu
trong bài Liễu Trai Đề Từ của Vương Sĩ Trinh ( 1638 - 1711) nói
về chuyện Liễu Trai Chí Dị của Bồ Tùng Linh (1640 - 1715) . Hai chữ
"vọng ngôn" đã được nhiều người dịch.là :
nói láo , nói quấy , nói càn , nói bừa , nói quàng ,
nói điên , nói khùng , nói dóc...cho vui. Ngẫm nghĩ ,nhà giáo
tôi , không hiểu sao lại mê nhất ý nghĩa "nói dóc cho vui",
nên viết bài cảm tác sau đây,gửi đi như là một lời
chúc vui đến mọi người thân quí,và mong được hiểu,
không phải là nói dóc đâu mà là rất thật thà
đấy . PKT 08/06/2013
Liễu Trai Đề Từ
Vương Sĩ Trinh (1638 - 1711)
Cô vọng ngôn chi cô thính chi
Đậu
bằng qua giá vũ như ti
Liệu ưng
yếm tác nhân gian ngữ
Ái thính
thu phần quỉ xướng thi
Liễu Trai Đề Từ Cảm Tác
(PKT - 08/06/2013)
Nói dóc mà chơi , nghe dóc chơi ,
Dàn dưa , liếp đậu , bụi
mưa rơi.
Chuyện đời, ngán ngẩm , không ra lẽ ,
Tha thẩn liễu trai , những ngậm ngùi.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
_________________________________________________________
Mừng Bạn Đến Thăm Nhà
Mừng bạn, đã băng
đồng lội suối , lặn lội đến thăm nhà ở nơi thảo
dã hẻo lánh. Thực rõ cái tình của các cụ ngày xưa
quả đã ở ngoài lời.
PKT 07/17/2013
Bích Giản Biệt Thự Hỉ Hoàng Phủ
Thị Ngự Tương Phùng
Lưu Trường Khanh (709 - 780)
Hoang thôn đới phản chiếu
Lạc
diệp loạn phân phân
Cổ lộ vô hành khách
Hàn sơn
độc kiến nhân
Dã kiều kinh vũ đoạn
Giản thủy hướng
điền phân
Bất vị liên đồng bệnh
Hà nhân đáo
bạch vân
Dịch Xuôi:
Mừng Gặp Quan Thị Ngự Hoàng Phủ Đến Thăm Nhà
Ở Khe Bích Giản
PKT 07/17/2013
Chiều về nơi thôn vắng
Lá rụng rơi tơi bời
Lối cũ không khách lại
Núi lạnh thấy mình ông
Cầu
bắc ngang trên đồng , mưa gió đã làm gẫy đổ
Suối
nước chảy trong khe , ruộng vườn đã ngăn chặn
Nếu chẳng
phải vì đồng bệnh thương nhau (đồng bệnh tương liên)
Thì ai lại đến chơi chốn hoang vắng , quanh năm mây trắng này,
làm gì
Phụ Chú :
Sách ghi ,quan Thị Ngự Hoàng
Phủ là bạn thơ xướng họa của tác giả.
Mừng Bạn Đến Thăm Nhà
PKT 07/17/2013
Nắng tàn trong xóm vắng,
Lá úa rụng tơi bời.
Ngõ cũ mòn trông khách ,
Núi xa thoáng thấy người.
Gió mưa, cầu đổ gẫy ,
Vườn ruộng, suối ngăn dài.
Nếu chẳng vì đồng bệnh ,
Chào ai , mây trắng bay?
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Mừng
Bạn Tới Thăm
Trong xóm hoang chiều về nắng nhạt
,
Lá vàng bay tan tác khắp nơi .
Bóng người đường cũ im hơi ,
Núi
sâu chỉ thấy một người , bạn đây !
Chiếc
cầu thô mưa gây sụp đổ
Nước nguồn
hang lũ bổ ngập đồng .
Nếu không đồng bệnh
cảm thông ,
Chốn mây ai đến , bạn lòng
ghé chơi ?
Mailoc phỏng dịch
7-19-13
MỪNG BẠN ĐẾN
NHÀ
Thôn nhỏ chiều trong ánh nắng tà !
Tơi bời
lá rụng lối đi qua
Mỏi mòn trông bạn trên đường củ
Thấp
thoáng người đi khuất núi xa
Mưa gió khiến cầu ngang gẫy nhịp
Ruộng
vườn ngăn nước suối tuông ra
Nhớ nhau có lẽ ta đồng bệnh
Hoang vắng
hà chi khách viếng nhà ??!
SONG QUANG
______________________________________________________
Lên Chơi Trên Lầu Tân Bình
Nhàn
nhã vô tích sự (!) bên tách cà phê starbucks sáng nay. Vốn
biết bản chuyển dịch đã không giữ được "phong cách
Lý Bạch" (những nào :khứ quốc , hoài qui , thiên trường
, thủy tĩnh , Tần vân , Hồ nhạn , thương thương , mục cực)
nhưng vẫn cứ gửi đi để mọi người đọc cho vui với
chữ nghĩa cuối tuần thôi. Cầu chúc an lành. Thân quí . PKT-
07/20/2013
Đăng Tân Bình Lâu
Lý
Bạch (701 - 762)
Khứ quốc đăng tư lâu
Hoài qui thương
mộ thu
Thiên trường lạc nhật
viễn
Thủy tĩnh hàn ba lưu
Tần vân khởi lĩnh thụ
Hồ nhạn phi sa châu
Thương
thương kỷ vạn lý
Mục cực
lệnh nhân sầu
Dịch Xuôi : Lên Chơi Trên Lầu
Tân Bình
PKT 07/20/2013
Xa xứ , bước lên lầu này
Trời cuối thu buồn , nhớ về
nhà
Trời dài , mặt trời lặn ngoài xa
Sông
lặng, sóng nước lạnh trôi xuôi
Mây Tần nổi lên
ở rặng cây trên núi
Nhạn Hồ bay xuống đậu trên
bãi cát bên sông
Xanh xanh mấy vạn dặm
Vời trông
mòn mắt, trạnh buồn
Chú Thích: Lầu Tân Bình ở huyện Vu Sơn , tỉnh Tứ Xuyên , bên Tàu.
Đăng Tân Bình
Lâu
PKT 07/20/2013
Xa xứ , trên lầu vắng ,
Tiết thu muộn nhạt nhòa.
Cuối trời bóng ác lặn ,
Sông lạnh , sóng trôi
xa.
Mây nổi trắng non cao ,
Nhạn bay về bãi nào.
Xanh xanh mấy vạn
dặm ,
Mòn mắt, dạ nao nao.
--
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Lên Chơi Lầu Tân Bình
Xa quê lâu , lầu cao đứng ngắm
,
Trời cuối thu sầu lắng quê nhà
.
Chân trời bảng lảng chiều tà
,
Sông yên sóng lạnh nhẩn nha
xuôi dòng .
Áng mây Tần
chập chùng rừng núi ,
Cồn
cát sông rong ruổi nhạn Hồ .
Dặm ngàn xanh ngắt lô nhô ,
Trông càng thấm thía , ngẩn ngơ se sầu .
Mailoc
Cali
7-20-13
TƯƠNG TIẾN TỬU
Dường như ở xứ
người đây , mấy ngày này là mấy ngày cuối của mùa
xuân , mùa xuân của đất trời hay mùa xuân của một đời
người? Anyway , whatever it is , life is short , smile while we can. PKT 06/18/2013
Tương Tiến Tửu
Lý Hạ (780 - 816)
Lưu ly chung
Hổ phách nùng
Tiểu tao tửu tích trân châu hồng
Phanh long, bào phượng ngọc chi khấp
La vi tú mạc vi xuân phong
Xuy long địch, kích đà cổ
Hạo xỉ ca, tế yêu vũ
Huống thị thanh xuân nhật tương
mộ
Đào hoa loạn lạc như hồng vũ
Khuyến quân chung nhật mính đinh túy
Tửu bất đáo Lưu Linh phần thượng thổ
Chú Thích :
(1) Tương Tiến Tửu = Khúc Ca Mời
Uống Rượu
(2)Kích đà cổ = Vỗ trống đà. Theo Tự
Điển Hán Việt-Thiều Chửu , con đà ,giống như con cá sấu
, 4 chân , da được dùng để làm mặt trống.
(3) Lưu Linh
, người đất Bái , cuối đời Tam Quốc(223- 263), trong nhóm Trúc
Lâm Thất Hiền , cùng với Kê Khang (Truyện Kiều có câu "Kê
khang này khúc Quảng Lăng/ Một rằng lưu thủy hai rằng hành vân/
Quá quan này khúc Chiêu Quân/ Nửa phần luyến chúa nửa phần
tư gia"). Tánh tình phóng túng ,từ quan , tối ngày chỉ có
thơ rượu, sách kể , vợ cản không được.
Tương
Tiến Tửu
PKT
06/18/2013
Chén
lưu ly , rượu hổ phách đậm nồng , giọt đọng trân châu
hồng mời gọi ,
Thịt rồng xẻ , chả phượng nướng, mỡ
sủi bọt ngọc sụt sùi.
Màn lụa , rèm thêu , gió xuân lồng lộng
,
Thổi sáo rồng , vỗ trống đà , miệng hoa ca, lưng ong múa
,
Nhã nhạc trổi lên rồi, nào vui chơi đi , xuân xanh ngày
đã chiều tà !
Ngoài trời đang cơn mưa hồng , ngàn cánh đào
rụng rơi lả tả ,
Rượu không đến trên mộ của Lưu
Linh ,
Thôi thì , trần gian tri kỷ , trời đất thênh thang , tôi
bác, một cuộc say vùi suốt ngày , nên chăng?
--
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Văn Lân Gia Lý Tranh
Trong tuần , thư nhàn , bắt gặp được một vài nét đẹp
xưa, tôi chép ra đây để mọi người thân quí đọc
cho vui. Chỉ tiếc là ở vào lớp tuổi 80 , sống sót qua một cuộc
chiến oan nghiệt trên dưới 30 năm , đã mấy ai may mắn trong chúng
ta còn giữ được tiếng đàn của một thuở thanh xuân,
mang theo cho vui ở những ngày tháng còn lại. PKT 06/01/2013
Văn Lân
Gia Lý Tranh
Từ
An Trinh (-727-)
Bắc Đẩu hoành thiên
dạ dục lan
Sầu
nhân ỷ nguyệt tứ vô đoan
Hốt văn họa các Tần tranh
dật
Tri thị lân gia Triệu nữ đàn
Khúc thành hư ức thanh nga liễm
Điệu cấp dao lân
ngọc chỉ hàn
Ngân tỏa trùng vi thính vị tịch
Bất như miên khứ mộng trung khan
Dịch
Xuôi : Nghe Tiếng Đàn Tranh Gẩy Ở Nhà Bên
PKT 06/01/2013
Chòm sao
Bắc Đẩu đã nằm vắt ngang trời , đêm dần tàn
Người buồn, ngồi nương
bóng trăng, thả hồn theo mây trời
Bỗng nghe tiếng đàn
tranh trầm bổng từ nơi gác tía
Là đã biết ở
nhà bên người con gái đẹp đang ngồi gẩy đàn
Mường tượng thấy cặp mày ngài xanh tố nữ đang nhíu
lại khi khúc đàn dứt
Xa thương cho ngón tay ngọc lạnh
dạo trên phím ngà khi điệu đàn dồn dập
Bức
màn the mấy lớp trăng khóa không nghe lao xao lay động mở ra
Đành thôi chi bằng đi ngủ để thấy ai trong mộng vậy
Tiếng Đàn Một Thuở Thanh Xuân
PKT 06/01/2013
Bắc Đẩu
ngang trời , đêm lụi tàn ,
Ngồi buồn, hồn thả ánh trăng tan.
Bỗng nghe trầm
bổng trên gác tía ,
Người đẹp nhà bên đang
gẩy đàn.
Khúc tận , mày xanh ai nhíu lại ,
Nhặt
khoan , tay ngọc lạnh tơ vàng.
Màn the mấy lớp nguyệt cài
khóa ,
Vào mộng họa may...khỏi bẽ bàng .
Tri Khac
Pham
Phamid1934@gmail.com
ĐÊM NGHE TIẾNG ĐÀN THANH NỮ
Đêm tàn,Bắc Đẩu vắt
ngang trời
Ngồi ngắm trăng
buồn tỏ sang soi
Gác tía nhà
bên trầm bổng trổi
Chắc
cô gái đẹp gẫy đàn thôi !
Cung ngưng có lẽ mày xanh nhíu
Khoan nhặt tay ngà buông phím
trôi
Mấy lớp màn
the cài khóa nguyệt
Thôi
đành đi ngủ mộng tìm người
SONG QUANG
Nghe Láng Giềng Gảy Đàn Tranh.
Đêm dần tàn , Đẩu ngang trời thẳm ,
Vẩn vơ sầu
, lặng ngắm trăng tan .
Chợt nghe gác vọng tranh Tần ,
Biết ngay gái
Triệu dạo đàn lầu bên .
Dường chau mày
buồn tênh đàn dứt ,
Thương tay ngà tê buốt điệu
mau .
Không nghe khóa bạc lào xào ,
Ngủ đi vào
mộng bên nhau thỏa lòng .
Mailoc phỏng dịch
(
Cali 6-2-13)
.
Tiếng Đàn Khuya
Chòm sao Bắc Đẩu ngang trời
Đềm tàn
nương bóng trăng rơi thả hồn
Tiếng đàn trầm
bổng ai buông
Giai nhân gác tía gửi thương nhớ đầy
Chừng như người đẹp nhíu mày
Phím rung tơ
ngọc bàn tay gẫy sầu
Màn the bóng nguyệt khép rào
Ngủ thôi, tìm
bóng người vào giấc mơ
Trầm Vân
Trai
Trung Xuân Vọng
Nhân ngày lễ Memorial Day
ở xứ người , nhớ đến mọi người thân quí , gửi
đi một bài thơ xưa để cùng đọc cho vui. Cầu chúc an
lành. Có điều 2 câu trong nguyên tác "Thời phan phương thụ
sầu hoa tận / Trú yểm cao trai yếm nhật trường "(Vin cành cây
thơm buồn hoa rụng / Đóng cửa nhà cao ngán ngày dài) không
hiểu PKT tôi tội tình chi , nghĩ ngợi xa gần thế nào, mà lại
chuyển dịch thành:"Thương đời hoa rụng vương tàn nở
/ Ngán kiếp áo xanh kẹt chính tà". Nghĩ gì mà lôi kéo
"chính tà" vào đây. Thật là...tôi hết chỗ nói
nổi cho tôi rồi. PKT 05/27/2013
Trai
Trung Xuân Vọng
Độc Cô Cập (744 - 796)
Vọng viễn tư qui tâm
dị thương
Huống tương suy mấn ngẫu niên quang
Thời phan phương thụ sầu hoa tận
Trú yểm cao trai yếm nhật trường
Cam tỷ lưu ba từ cựu phố
Nhẫn khan tân thảo biến hoành đường
Nhân quân tặng ngã giang phong vịnh
Xuân tứ ư kim vị dị lường
Dịch Xuôi : Trong Phòng Sách Ngắm Xuân
PKT
05/27/2013
Nhìn xa cuối trời , nhớ về nhà
, lòng sao không dễ cảm thấy buồn
Huống hồ nay tuổi đã già đầu
đã bạc theo với thời gian
Mỗi lần vin cành hoa thơm,
lại nghĩ thương đời phù du sớm nở tối tàn
Lúc
đóng cửa phòng đọc sách, lại ngán ngẩm cảnh ngày
dài vô vị
Đã cam ví thân phận mình như làn
sóng nổi trôi, xa lìa bến cũ
Đành nhẫn chịu ngắm
nhìn lớp cỏ non lan mọc, ngang khắp bờ đê
Nhân bác
tặng cho bài thơ vịnh bến phong
Tình ý về xuân trong
lòng tôi lúc này tràn ngập khôn ngăn
Chú
Thích : Theo Đường Thi - Trần Trọng San , nguyên đề
bài là : Đồng Hoàng Phủ Thị Ngự "Trai Trung Xuân Vọng"
Kiến Thị Chi Tác (Làm theo bài "Trai Trung Xuân Vọng" của quan
Thị ngự họ Hoàng Phủ gửi tặng ).
Trai Trung Xuân Vọng
PKT
05/27/2013
Trông cuối chân mây lại nhớ
nhà ,
Tóc
mai già ngó tháng ngày qua .
Thương đời hoa rụng vương
tàn nở,
Ngán kiếp áo xanh kẹt chính tà.
Đành
phận sóng trôi lìa bến cũ ,
Nhẫn thân cỏ dại mọc
đê xa.
Bài thơ bạn tặng tình chan chứa ,
Xuân
ý khôn lường những xót xa.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Họa : Ý XUÂN
Nhìn trời khắc khoải nhớ quê nhà
Tóc
bạc theo ngày tháng lướt qua
Vịn cánh hoa thơm thương số kiếp
Nâng
ngày vô vị lúc chiều tà
Xa lìa bến cũ trôi thân phận
Cỏ dại
tràn lan khắp bãi xa
Tình bạn trong thơ ngàn lưu luyến
Ý Xuân
khơi dậy nỗi niềm xa.
Vương thủy Tùng
( taylorct2005@yahoo.com.vn )
.
PHÒNG VẮNG BUỒN NHỚ BẠN
Quê hỡi
chào mi tâm luyến thương
Tóc tai bạc trắng hận ngày trường
Vin cành
nghiêng ngả thương hoa héo
Khép cửa nhàn ngâm mãi vấn
vương
Trôi dạt đời ta qua bến lạ
Thả dài bờ cỏ
bước chiều sương
Bạn buồn chi đó đưa thơ tặng
Đáp
vội sợ rằng thơ nhạt hương
C.D.M.
Cuối trời xa nhớ về nhà
Buồn vương sợi
tóc bạc nhòa thời gian
Phù dung sớm nở
tối tàn
Ngày dài đọc sách ngổn ngang
mối sầu
Sóng lìa bến cũ về đâu
Thương thân cỏ dại rối nhàu bờ đê
Đọc bài thơ vịnh bến quê
Ý xuân
tràn ngập lối về xót xa
Trầm Vân
VỀ THÔI
Bài Túc Châu Thứ Vận Lưu
Kinh của Tô Đông Pha , tôi đã chuyển dịch cách đây
2 năm về trước. Nay , vào lúc tàn xuân , ngồi chép và
sửa lại , để mọi người đọc cho vui. Và, xin được
phép gửi riêng đến các bạn và những ai ,dù không là
khách đa tình , phút giây nào đó , cũng đã tự hỏi
mình là mùa xuân còn hay hết. "Mùa xuân còn hết khách
đa tình ơi" (Hoài Xuân - Thơ Thế Lữ) . PKT 05/21/2013
Túc Châu Thứ Vận Lưu Kinh
Tô Đông Pha (1037 - 1101)
Ngã dục
qui hưu sắt tiệm hi
Vũ
Vu hà nhật trước xuân y
Đa tình bạch phát tam thiên
trượng
Vô dụng thương bì tứ thập vi
Vãn
giác văn chương chân tiểu kỹ
Tảo tri phú quí hữu
nguy ky
Vị quân thùy thế quân tri phủ
Thiên cổ
hoa đình hạc tự phi
Dịch Xuôi : Ở Túc
Châu Viết Bài Họa Vận Gửi Lưu Kinh
PKT 05/21/2013
Nghe tiếng
đàn Tăng Điểm ngân tôi muốn về nghỉ hưu thôi
Để ngày ngày mặc áo
xuân múa hát cùng các bạn ở trên đài Vũ Vu
Giờ
đây tóc bạc đa tình đã dài ba ngàn trượng
Và, da mồi trên cái thân già lão này đã nhăn nheo
bốn mươi vòng rồi
Cũng đã là muộn để nhận
biết văn chương thật chỉ là tài mọn có ích gì đâu
Và, cũng đã là sớm biết phú quí vinh hoa chỉ là
nguy cơ cạm bẫy cho tội lỗi
Ai có biết chăng ai đã
vì ai mà nước mắt lặng rơi
Từ ngàn năm cánh
hạc hoa đình mãi mãi vẫn bay
Chú Thích : Hai câu
đầu trong nguyên tác, lấy ý từ một câu chuyện giữa Khổng
Tử và các môn đệ, chép trong Luận Ngữ. Khi đức Khổng
Tử hỏi đến chí hướng của đám học trò , đến
lượt ,Tăng Điểm, ngưng gẩy đàn, cung kính thưa là , (nếu
có thể được) , chỉ muốn mặc
áo xuân, vào lúc cuối xuân đầu hạ ,cùng các bạn
,sau khi tắm mát dưới sông Nghi , rủ nhau lên đài Vũ Vu múa
hát , rồi ra về thảnh thơi mà thôi. Nghe xong ,Khổng Tử than: "ta
cũng muốn được như Điểm vậy"(" ngô dữ Điểm
dã"). Xin được thứ lỗi , 4 chữ (nếu có
thể được) , không thấy ghi chép
trong Luận Ngữ , chỉ là tôi , không hiểu nghĩ sao, lại tự ý
thêm vào . PKT 05/21/2012
Về Thôi
PKT 05/21/2013
Đàn ngân Tăng Điểm gọi ai ,
Áo xuân hong nắng trên đài
Vũ Vu .
Tóc dài xõa trắng thiên thu ,
Da mồi mắt
lão mịt mù trăng sao.
Văn chương thôi đã tào
lao ,
Vướng vòng danh lợi lao đao tội tình.
Thôi
thì dòng lệ lênh đênh ,
Về thôi cánh hạc hoa đình
chờ nhau.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Về Thôi
Tiếng đàn
rung gọi hưu ai
Ngày xuân múa hát trên đài
Vũ Vu
Tóc đa tình đã bạc mờ
Da mồi mắt lão sờ sờ nếp nhăn
Văn chương một cõi phù vân
Lợi danh
cạm bẫy lỗi lầm đa mang
Vì ai lệ nhỏ
từng hàng
Ngàn năm xoải cánh hạc vàng
phiêu bay
Trầm Vân
VỀ ĐI
THÔI
Nghe Tăng Điểm đàn ngân muốn nghỉ
Áo nàng Xuân
khúc hát Vũ Vu đài
Đa tình tóc bạc nhớ ai ?
Da mồi
trên tấm than gầy nhăn nheo !
Chốn văn chương xét mình tài
mọn
Bả vinh hoa cặm bẩy mà thôi
Vì đâu nước
mắt lặng rơi
Ngàn năm cánh hạc hoa trời vẫn bay.
SONG QUANG
Về Thôi
Muốn về ngay khi đàn sắp dứt ,
Đền Vũ Vu nao nức áo xuân .
Đa tình râu tóc trắng ngần ,
Da mồi
lổ chổ , xác thân vụng về .
Văn chương chỉ trò hề , muộn biết ,
Mồi phú qúi chẳng thiết nguy tai .
Vì ngài nhỏ lệ ai hay ?
Hoa Đình cánh nhạn bay hoài ngàn năm .
Mailoc
_________________________________________________
XUÂN TẬN
Thức dậy sáng nay ,bên
ly cà phê Starbucks, già nhàn vô tích sự , không có chuyện
gì phải lo nghĩ sao mà dưng không lại tự hỏi hôm nay ở đây
có phải vẫn còn đang là xuân? Lan man lại nhớ đến mấy
câu thơ , không còn nhớ là của Thế Lữ , hay Xuân Diệu ,
hay Nguyễn Bính , hay của nhà thơ nào khác , đọc được
thuở nào. "Tiếng ve ran trong bóng cây râm mát/ Giọng chim khuyên
ca ánh sáng mặt trời/ Gió nồng reo trên hồ sen rào rạt/ Mùa
xuân còn, hết? Khách đa tình ơi !" * Trong giây phút hồi
tưởng , nhìn lại mình , ngẫm lại cũng thấy vui. Vui vì cho đến
tận bây giờ (dù đã ở vào tuổi 80) , tôi thật tình
vẫn không biết mình có phải là người khách đa tình
hay không để có thể , như nhà thơ, được phép hỏi
là mùa xuân còn hay hết . Vì tìm không được câu
trả lời , tôi ngồi chép lại một bài thơ xưa với ít
nhiều cảm xúc để mọi người thân quí đọc cho vui thôi.
Và riêng gửi đến tôn trưởng Nguyễn Văn Trường để
tỏ lòng biết ơn đã cho đọc bài "Thân Phận Con Người"
trong trang nhà PTGDTDUSA. COM mới đây. Cầu
chúc an lành . PKT 05/18/2013
* Anh Đoàn Văn Liêm email cho biết 4 câu này
trong bài thơ Hoài Xuân (trong tập Mấy Vần Thơ) của Thế Lữ
Xuân Tận
Hàn Ốc (842 - 923)
Tích xuân liên nhật túy hôn hôn
Tỉnh hậu
y thường kiến tửu ngân
Tế
thủy phù hoa qui biệt giản
Đoạn
vân tương vũ hạ cô thôn
Nhân
gian dị đắc phương thời hận
Địa quýnh nan chiêu tự cổ hồn
Tàm quí lưu oanh tương hậu ý
Thanh thần độc vị đáo tây viên
Dịch Xuôi : Xuân Tận
PKT 05/18/2013
Nuối tiếc xuân qua mấy ngày liền say tỉnh
Tỉnh
dậy manh áo mỏng đã ố hoen đầy vết rượu
Hoa nổi theo dòng nước êm lặng lẽ trôi
về khe suối xa biệt
Mưa theo mây
trời rời rạc đổ xuống xóm núi lẻ loi
Ở cõi đời này dễ ôm hận một thời
xuân qua chỉ có một lần
Còn
ở nơi chốn xa lạ này, biết đâu mà gọi hồn từ xưa
trở lại
Thẹn nghe tiếng oanh hót
lảnh lót vì ai
Sáng sớm một
mình tha thẩn tìm đến vườn tây
Xuân Tận
PKT 05/16/2013
Xuân qua tiếc nuối say vùi ,
Tỉnh ra áo ố ngậm
ngùi rượu vương.
Hoa vàng
khe suối khói sương ,
Mây thưa
mưa đổ ngập đường thương ai.
Tuổi xanh một thuở hận dài ,
Thức hồn xưa dậy cũng hoài công thôi.
Thẹn nghe oanh hót lưng trời ,
Hỏi người lữ thứ thấy đời vui không?
Phụ Chú : Mùa xuân năm trước ( 04/2012) tôi đã thử
chuyển dịch bài Xuân Tận của Hàn Ốc. Nay đọc , sửa lại
, cũng không biết chắc lần này là đã hiểu được
ý của người xưa .Thẹn nghe oanh hót lưng trời/ Hỏi người
lữ thứ thấy đời vui không? Xin được thỉnh ý của quí
tôn trưởng và tất cả quí anh chị em. Thân kính , PKT 05/18/2013
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Các bản dịch khác
TIẾC XUÂN
Tiếc xuân say khướt
tối ngày
Tỉnh ra quần áo đượm
đầy rượu thơm
Hoa trôi khe suối nước
trong
Mây mưa từng đợt chập trùng
thôn xa
Người đuổi theo xuân là
ta
Mà sao níu lại được tà áo
xuân
Chim hót dụ ta lần khân
Bình minh đẹp quá vườn xuân đợi chờ
C.D.M.
XUÂN TÀN
Say nào biết xuân qua (thật) nuối tiếc !
Tỉnh thấy mình áo ố men hơi
Hoa theo dòng nước cuốn trôi
Mưa trời đổ xuống lẻ loi xóm nghèo >
Tuổi xanh cũng một thời ôm hận
Gợi hồn xưa dậy,biết tìm đâu
??
Thẹn nghe oanh hót thêm sầu
!
Hỏi người phiêu lãng
dãi dầu có vui ??
SONG QUANG
Xuân Tận
Tiếc
xuân qua uống rượu say
Tỉnh ra áo mỏng đã đầy rượu
hoen
Hoa về khe suối trôi êm
Mưa rơi xóm núi bên thềm lẻ
loi
Dễ ôm mối hận xuân đời
Gọi hồn xưa chốn xa xôi lạc
loài
Thẹn lòng oanh hót vì ai
Vườn tây thơ thẩn sớm mai một
mình
Trầm Vân
Tàn Xuân
Tiếc Xuân bao ngày say chẳng
biết ,
Tỉnh
rượu rồi áo vết nực nồng .
Hoa trôi theo suối một dòng,
Mây đen
trút nước cô thôn xa vời .
Ôm hận mãi một một thời xuân
thắm ,
Gọi hồn xưa xa vắng khó thành .
Ý tình thêm thẹn cùng
oanh ,
Vì ta sớm hẹn trên cành vườn tây .
Mailoc
Lộc
Mai xin dược góp bài phỏng dịch:
XUÂN TÀN
Tiếc xuân, rượu uống ngập tràn
Tỉnh ra thấy áo hoen vàng vết nhơ
Hoa trôi về suối, lững lờ
Mây đem
mưa núi rải mờ xóm đơn
Đời
người, xuân chỉ một lần
Phương
xa đâu dễ gọi hồn xa xưa
Thẹn cùng
tiếng hót oanh đưa
Một mình thơ
thẩn vườn xưa tìm về.
Lộc Mai
Kính Thầy,
Xin được bổ sung và nêu lên một vài
khác biệt về các bản " Xuân Tận " của Hàn Ốc tìm
thấy trên mạng. Dưới đây là hai bản cụ thể đều
có phần khác biệt với bản phiên âm mà Thầy đã nêu.
Xin xem bên dưới......
春盡
惜春連日醉昏昏,醒後衣裳見酒痕。細水浮花歸別澗,斷雲含雨入孤村。
人閒易有芳時恨,地勝難招自古魂。慚愧流鶯相厚意,清晨猶為到西園。
韓偓
韓偓《春盡》
惜春連日醉昏昏
醒後衣裳見酒痕
細水浮花歸別澗
斷雲含雨入孤村
人閑易有芳時恨
地勝難招自古魂
慚愧流鶯相厚意
清晨猶為到西園
Diễn nôm
:
CUỐI XUÂN
Tiếc xuân ngày một gật gà say
Tỉnh dậy
áo quần vương rượu cay
Nước cuốn hoa trôi dòng suối
khác
Mây bay mưa tạt xóm thôn ngoài
Người nhàn dễ
tiếc thời xuân sắc
Đất tốt khôn gìn nét cũ phai
Thẹn thấy oanh ca đầy hảo ý
Vườn tây dạo gót sáng
ban mai.
Đ. C. Đ diễn nôm.
_______________________________________________
THU CA
Đêm
qua , giấc ngủ muộn chìm trong tiếng hát. "Có chắc mùa thu
lá rơi vàng tiếng gọi/ Lệ mừng gặp nhau xôn xao phím dương
cầm/ Có phải em là mùa thu Hà Nội/ Nghìn năm sau ta níu bóng
quay về "(Thơ Tô Như Châu 1935-2000). Sáng dậy , còn trong xúc
động , tôi ngồi chép lại Thu Ca gửi đi , mong được chia sẻ
với mọi người, chút tình thu xưa. Cầu chúc an lành . PKT 05/05/2013
Thu Ca
PKT 05/05/2013
(1)
Gió bấc tiễn mây
bạc
Sông dài độ khách xa
Thả hồn theo lá
rụng
Đâu ngỡ trời thu ca
(2)
Gió từ đâu
thổi đến ,
Đưa tiễn nhạn thu bay.
Sáng sớm
vào đình vắng
Thầm thì đánh thức ai
(3)
Đất khách đếm ngày tháng
Ở đi đều định
kỳ
Gió thu sao chẳng đợi
Về trước nhau làm
chi
(4)
Thu về ngại lá rụng
Đêm gió lộng
canh dài
Sáng lấy gương soi mặt
Ngẩn ngơ nhìn
tưởng ai
(5)
Nắng chênh chiều ngõ vắng
Tâm
sự người đâu hay
Lối cũ cỏ hoang mọc
Lúa
thu vàng lắt lay
(6)
Thuyền lạc tối trên hồ
Sương thu phủ mịt mờ
Sóng vương sầu cổ độ
Ai thấu nỗi bơ vơ
CHÚ THÍCH NGUỒN GỐC THU
CA:
A - Nguyên Tác Hán Việt
(1)
Bắc phong xuy bạch vân
Vạn lý
độ Hà Phần
Tâm chử phùng dao lạc
Thu thanh bất khả
văn
(Phần Thượng Kinh Thu - Tô Đĩnh 713 -755)
(2)
Hà xứ thu phong chí
Tiêu tiêu
tống nhạn quần
Triêu lai nhập đình thụ
Cô khách tối
tiên văn
(Thu Phong Dẫn - Lưu Vũ Tích 772 - 842)
(3)
Khách tâm tranh nhật nguyệt
Lai vãng
dự kỳ trình
Thu phong bất tương đãi
Tiên chí Lạc
Dương thành
(Thục Đạo Hậu Kỳ - Trương Thuyết 667
- 730)
(4)
Khách tâm kinh lạc
mộc
Dạ tọa thính thu phong
Triêu nhật khan dung mấn
Sinh nhai tại
kiến trung
(Thu Triêu Lãm Kính - Tiết Tắc 649 - 713)
(5)
Phản chiếu nhập lư hạng
Ưu lai
thùy cộng ngữ
Cổ đạo thiểu nhân hành
Thu phong động
hòa thử
(Thu Nhật - Cảnh Vi - 770 -)
(6)
Lạc nhật Ngũ Hồ du
Yên ba xứ xứ sầu
Phù
trầm thiên cổ sự
Thùy dữ vấn đông lưu
(Thu Nhật
Hồ Thượng - Tiết Oánh -836-)
B - Dịch Xuôi
PKT
05/05/2013
(1) Gió lạnh thổi lùa mây trắng bay/ muôn dặm
lênh đênh / sang qua sông Phần/ tâm sự buồn lại gặp lúc
hoạn nạn/ còn lòng dạ nào nghe được tiếng thu.
(Phần Thượng Kinh Thu - Tô Đĩnh - Thu Buồn
Trên Sông )
(2) Gió thu từ đâu về/ hiu hắt tiễn bầy nhạn
bay đi/ sáng sớm / người khách lữ ngủ đình, cô độc,
nghe thấy trước tiên tiếng cây lá lao xao ở ngoài sân vắng
(Thu Phong Dẫn - Lưu Vũ
Tích- Gió Mùa Thu nổi )
(3) Đường Thục hiểm trở,
đi lại khó khăn , nhớ nhà , mong về , đếm từng ngày/ hành
trình đi lại đều đã định/ gió thu sao không đợi
nhau / lại đến thành phố Lạc Dương trước .
(Thục Đạo Hậu Kỳ
- Trương Thuyết - Đường Thục Hẹn Về )
(4) Lòng khách ngại thấy thu về , lá rụng/ đêm ngồi
nghe gió thổi/ sáng soi râu tóc mặt mày / thấy rõ nỗi đời
vất vả hiện ớ trong gương.
(Thu Triêu Lãm Kính - Tiết Tắc
- Sáng Thu Soi Gương )
(5) Nắng chiều tàn chiếu vào ngõ
vắng / nỗi lo buồn này biết nói với ai/ lối xưa đã ít
người qua lại/ cánh đồng vàng lúa chín gợn sóng ,lay
động trong gió thu.
(Thu Nhật - Cảnh Vi - Ngày Thu )
(6) Chiều tối, rong thuyền vào Ngũ Hồ / khói sóng buồn
dâng khắp nơi/ nổi chìm chuyện thiên cổ/ biết cùng ai hỏi
, sao nước lại chẩy về nguồn ?
(Thu Nhật Hồ Thượng - Tiết
Oánh - Ngày Thu Trên Hồ )
C - English Translations
(1)
The north wind blows white clouds
a thousand miles and across the Fen
the hopes of my
heart shudder and fall
the sounds of autumn are hard to bear
(Surprised By Autumn On The Fen - Red Pine
-Poems of the Masters )
(2)
Where does the autumn wind come from
rising it sees off the geese
entering
courtyard trees at dawn
it wakes a lone traveler first
(Ode To The Autumn Wind- Red Pine - Poems of the
Masters)
(3)
A traveler races the sun and moon
coming and going according to plan
but autumn wind doesn't wait
it reaches Loyang before me
(Delay
On The Szechuan Road - Red Pine- Poems of the Masters)
(4)
Away from home , I feel uncomfortably to see the falling leaves
sitting all night to hear the sound of autumn wind
in the morning looking at my face in the mirror
I wonder who that person is but not me
(Looking
At My Face In The Mirror - PKT)
(5)
The day's late light fills a village lane
with whom can I share
my cares
nobody takes the ancient road
millet sways in autumn wind
(Autumn Day - Red Pine - Poems
of the Masters)
(6)
Sailing on the Great Lake at sunset
mist and waves and everywhere sorrow
rising
and falling events of the past
who can tell me why they flow east
(Autumn Day On The Lake - Red Pine - Poems
of the Masters)
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
____________________________________
BẠC MỘ
"Chiều Hôm Đất Khách"
chỉ là cảm xúc đầu tiên từ một bài thơ xưa , được
ghi lại ngay trong lúc đọc , tôi không sửa lại , mặc dù vốn
biết đã không là một bài thơ Đường ngũ ngôn bát
cú đúng luật theo ý muốn như nguyên tác. Gửi đi để
mọi người đọc cho vui thôi. Cầu chúc an lành. PKT 03/28/2013
Bạc Mộ
Đỗ Phủ (712 - 770)
Giang thủy trường lưu địa
Sơn vân bạc mộ thì
Hàn hoa ẩn loạn thảo
Túc điểu trạch thâm chi
Cựu
quốc kiến hà nhật
Cao thu tâm khổ bi
Nhân sinh bất tái hảo
Mấn phát tự thành ti
Dịch Xuôi
: Chiều Tối
PKT 03/28/2013
Dòng sông trôi dài
trên vùng đất (khách)
Mây núi chìm trong bóng chiều chạng
vạng
Hoa lạnh trốn trong đám cỏ hoang
Chim tìm ngủ đêm
trên cành cây rậm
Quê cũ biết ngày nào thấy
Trời
thu lòng thêm đau buồn
Trong đời còn mong gì chuyện vui trở
lại nữa đâu
Tóc mai nay đã bạc trắng như tơ rồi
Chiều Hôm Đất Khách
PKT 03/28/2013
Sông trôi dài đất vắng,
Mây núi ngả chiều
hôm .
Cỏ rối ủ hoa lạnh ,
Cây cao nương quạ buồn.
Quê
cũ xa vời vợi ,
Trời thu vàng hắt hiu.
Thời xuân đâu
trở lại ,
Tóc mai đã bạc nhiều.
Tri Khac
Pham
Phamid1934@gmail.com
Cảm Xúc
Khuyết Nguyệt Quải Sơ Đồng
Cách đây mấy đêm
, trong mộng, được hầu chuyện với Tô Đông Pha tiền bối
về Bốc Toán Tử ,1 từ khúc của người. Tỉnh dậy , cố
gắng ghi lại , mặc dù trong lúc hầu chuyện , tai đã nghễng ngãng
,nghe được tiếng còn tiếng mất , lại thêm vốn liếng chữ
nghĩa Hán Việt ăn đong, nhiều điều không hiểu, chắc chắn
không khỏi sai sót. Vâng , chỉ là chút cảm xúc riêng tư,
muốn được chia sẻ mà thôi. Hôm nay thứ sáu , nhớ lại
hồi còn đi làm ở đây , xin được gửi lời chúc
vui đến mọi người thân quí :"You have a nice weekend !". PKT 03/21/2013
Bốc Toán
Tử
Tô
Đông Pha (1037 - 1101)
Khuyết nguyệt quải sơ đồng
Lậu đoạn nhân sơ tĩnh
Thùy kiến u nhân độc vãng
lai
Phiếu diêu cô hồng ảnh
Kinh khởi khước hồi đầu
Hữu hận vô nhân tỉnh
Giản tận hàn chi bất khắng thê
Tịch mịch sa châu lãnh
Cảm Xúc Khuyết Nguyệt Quải
Sơ Đồng
PKT 03/21/2013
Vầng nguyệt khuyết treo trên
ngọn cây ngô đồng thưa lá. Chiếc đồng hồ nước đã
ngưng nhỏ giọt từ lúc nào .Đêm đã vào khuya vắng.
Mình ai còn tha thẩn dưới trăng thanh.
Đâu
đó xa xôi, bóng một cánh hồng , giật mình bay hoảng lên
không , còn ngoái đầu nhìn xuống. Hận lòng khôn tỏ. Tuyết
phủ bạt ngàn, không chọn được còn một cành cây khô
nào bên dưới ngủ đỗ qua đêm.
Bờ sông
im lìm cát lạnh !
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Thiếu Niên
Du
Ngày xuân ,đọc được
một bài từ của Tô đông Pha , bắt gặp được một
nét đẹp , không thể không ghi chép lại ,gửi đi để mọi
người thân quí đọc cho vui ,và để thương nhau hơn. PKT
03/02/2013
Thiếu Niên Du
Tô Đông Pha (1037 - 1101)
Khứ niên tương tống
Dư Hàng môn ngoại
Phi tuyết tự
dương hoa
Kim niên xuân tận
Dương hoa tự tuyết
Do bất kiến hoàn gia
Đối tửu quyển liêm yêu minh
nguyệt
Phong lộ thấu song sa
Kháp tự Hằng Nga lân song
yến
Phân minh chiếu họa lương tà
Dịch
Xuôi : Bài Từ Theo Điệu Thiếu Niên Du
PKT 03/02/2013
Năm
ngoái tiễn nhau, ở ngoài cổng thành Dư Hàng, tuyết rơi như
hoa dương bay đầy trời. Năm nay đến cuối xuân rồi, hoa dương
trắng như tuyết đã nở đầy. Vẫn chưa thấy người đi
trở về.
Vén rèm cửa nâng chén rượu mời trăng.
Sương gió lọt qua mành. Hai con chim én vẽ trên lụa, bên nhau
, tắm trăng, phơ phất, lung linh.
Chú Thích :
(1)
Từ = lời cho một bài dân ca , một loại "thơ" thịnh hành
đời Tống ,chú trọng diễn tả tình cám , không câu nệ
luật lệ ,hình thức.
(2) Hoa dương = một loại hoa trắng , nở vào cuối
xuân, đầu hạ. Khi rụng , rớt xuống sông sẽ thành bèo (?).
(3) Họa lương tà = Bức vẽ trên lụa
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Cuối năm đọc thơ Đỗ Phủ
Cuối
năm đọc thơ Đỗ Phủ , nặng nỗi cảm hoài, mầy mò
chuyển dịch. Khi tạm cho là xong , đọc lại mới giật mình. Từ
bấy lâu nay , mải vui với chữ nghĩa mà tôi đã vô tình
"bắt tội" mọi người phải đọc những bài thơ xưa
kèm theo những vần thơ dịch ngô nghê, không được vui. Hôm
nay, 25 tháng chạp ,nhân lúc Táo Quân không có ở đây,xin
được phép mượn 2 câu Kiều để thay lời tạ tội "
Tẻ vui bởi tại lòng này/ Hay là khổ tận đến ngày cam
lai ". Vâng, như Kiều, tôi xin hứa , từ nay trở đi , sẽ không
bắt tội mọi người phải cùng đọc với tôi thơ xưa
không vui nữa. Và, xin được cầu chúc cho tất cả mọi người
thân quí của tôi một năm mới với 365 ngày vui , thật vui. PKT
02/25/2013
Khiển Hoài
Đỗ
Phủ (717 - 770)
Sầu nhãn khan sương lộ
Hàn thành cúc tự hoa
Thiên
phong tùy đoạn liễu
Khách lệ trụy thanh già
Thủy tĩnh
lâu âm trực
Sơn hôn tái nhật tà
Dạ lai qui điểu
tận
Đề sát hậu thê nha
Dịch Xuôi : Khiển Hoài
PKT 02/05/2013
Mắt buồn nhìn sương móc
Thành lạnh cúc
nở hoa
Gió trời theo cành liễu gẫy lắt lay
Nghe tiếng kèn
lá rền rĩ khiến lệ khách khôn cầm
Lầu thành in bóng
thẳng đứng dưới mặt nước trong phẳng lặng
Chiều xuống
nơi biên ải khí núi ám đầy
Đêm đến chim bay về
tổ hết
Chỉ còn lại giữa trời một con quạ lạc bầy đang
thảng thốt kêu thương
Phụ Chú : Thanh già , ở đây , tôi hiểu là tiếng "kèn
lá" , tiếng gió thổi qua kẽ lá nghe như tiếng kèn khóc,
rền rĩ ,âm u .
Khiển
Hoài
PKT 02/05/2013
Sương
móc treo đầu cỏ ,
Thành hoang cúc nở hoa.
Gió lay cành
liễu gẫy ,
Lá khóc khách lệ nhòa.
Nước lặng bóng
lầu đứng ,
Ải chiều khí núi vương.
Chim đêm về
tổ hết ,
Tiếng quạ nào kêu thương.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
.
Các bản dịch
khác:
Khiển Hoài
Buồn
trông sương xuống mênh mang,
Vào thu thành lạnh cúc vàng
nở hoa.
Gió thu rít gãy liễu tà,
Lệ tuôn réo rắt
tiếng già bên sông.
Lâu đài im bóng nước trong,
Chiều
về biên tái núi rừng thâm u,
Muôn chim mõi cánh mịt mù,
Lẻ loi tiếng quạ kêu thu não nùng !
Đỗ Chiêu Đức.
.
KHIỂN HOÀI
Mắt
sầu vương ,móc sương phất phới ,
Lạnh ngập thành
, cúc mới đơm bông .
Xác xơ , liễu gẫy, gió lồng ,
Lá
reo khiến khách một dòng lệ rơi .
Lầu in bóng
thẳng trời nước lặng ,
Chiều âm u , núi vắng biên cương.
Chim về tổ ấm bình thường ,
Chỉ còn
tiếng qụa kêu sương cuối trời .
Mailoc phỏng dịch
Cali 02-05-13
.
KHIỂN
HOÀI
Sương mù đọng hạt mắt sầu vương
Thành lạnh cúc vàng tỏa` ngát hương
Cành
liểu lắt lay vì gió thổi
Tiếng kèn rên rỉ lệ
người tuông
Lầu in bóng nước hồ Thu lặng
Chiều xuống biên thuỳ khí núi buông
Chim đả
bay về tìm tổ ấm
Chỉ còn tiếng quạ lạc kêu sương.
SONG QUANG
XUÂN QUÝ TỴ
Chút riêng muốn
được chia sẻ với người thân quí đang lúc mọi người
háo hức ngóng đợi xuân về , một mùa xuân an lành cho
tất cả chúng ta .
PKT 01/31/2013
Xuân Hiểu
Trần
Nhân Tông (1258 - 1308)
Thụy khởi khải
song phi
Bất tri xuân dĩ qui
Nhất
song bạch hồ điệp
Phách phách
sấn hoa phi
Sáng Xuân
PKT
- 01/31/ 2013
Thức dậy mở song cửa
Xuân
đây rồi chẳng hay
Nắng hồng
đôi bướm trắng
Đang vẫy
chào hoa bay
Khiển Hoài
PKT
01/31/2013
Ngày tháng phôi pha
một
cơn gió bụi
Tết đến
nào mong hạc vàng trở lại cùng bạn
lãng du
lặng ngắm nắng tàn
trên phố vắng
Tuổi đời chồng
chất
nửa kiếp tha hương
Xuân về
chỉ thấy mây
trắng bay đi với ai tâm sự
thầm
nghe mai rụng xuống sông xưa
--
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Vấn Quân Hà Nhật Qui
Bản dịch Lỗi Hẹn quả là một kiệt tác với
chữ dùng mới táo bạo, tuyệt vời. Nhưng theo thiển nghĩ ,có
lẽ, vì ý lời quá cẩn trọng và nhiều phần, vì trình
độ thưởng ngoạn cá nhân rất hạn hẹp, nên tôi đã
không cảm "nghe" được hết tiếng lòng nức nở, nghẹn
ngào, ai oán , thống trách thiết tha của người chinh phụ như
lúc đọc trong nguyên tác. Năm hết tết đến , buồn vui , nhớ
đến người thân, bạo gan có lời nhận xét càn, và
ngồi viết Vấn Quân Hà Nhật Qui (Ngày Nào Chàng Trở Về)
để đọc cho vui thôi , thật tình không dám có ý nghĩ
nào có thể khiến con cháu ruột của Nữ Sĩ Đoàn Thị
Điểm không được vui. Dù sao, với tấm lòng biết ơn của
một kẻ hậu học , tôi rất muốn xin được tạ lỗi với
chữ nghĩa, với người xưa , và với người đọc. PKT 01/18/2013
Vi Kỳ
Đặng
Trần Côn (1715-1750) - Chinh Phụ Ngâm Khúc Trích Đoạn
Ức tích dữ quân tương
biệt thì
Liễu
điều do vị chuyển hoàng ly
Vấn quân hà nhật qui
Quân ước đỗ quyên đề
Đỗ quyên dĩ trục
hoàng ly lão
Thanh liễu lâu tiền ngữ ý nhi
Ức tích dữ quân ly biệt trung
Tuyết mai do vị thức đông phong
Vấn quân hà nhật qui
Quân chỉ đào hoa hồng
Đào hoa dĩ trục đông phong khứ
Lão mai giang thượng
hựu phù dung
Chú Thích :
(1)
Vi Kỳ = Lỗi Hẹn
(2) Hoàng ly = chim hoàng anh /chim hoàng oanh/ chim oanh
(3) Đỗ
quyên = chim quyên/ chim quốc
(4) Ý nhi = chim én
(5) Tuyết
mai = hàn mai , mai nở trong mùa đông tuyết lạnh
(6) Đông
phong = gió xuân
(7) Phù dung = hoa dâm bụt
Lỗi
Hẹn
Đoàn
Thị Điểm (1705-1746) - Chinh Phụ Ngâm Khúc Diễn Nôm Trích Đoạn
Thủa lâm hành oanh chưa bén liễu
Hỏi ngày về ước nẻo
quyên ca
Nay quyên đã giục oanh già
Ý nhi lại
gáy trước nhà líu lo
Thủa đăng đồ mai chưa
dạn gió
Hỏi
ngày về chỉ độ đào bông
Nay đào đã quyến
gió đông
Phù dung lại nở bên sông bơ sờ
Vấn Quân Hà Nhật Qui
PKT 01/16/2013
Nhớ xưa vào lúc chia tay
nhau
Oanh vàng
chưa hót trên cành liễu (1)
Hỏi chàng ngày nào về
Chàng hẹn mùa quyên sau (2)
Nay đã bao mùa, oanh đã
già
Liễu xanh, trước lầu, bầy én ríu rít líu
lo
Nhớ xưa vào ngày chia tay nhau
Mai trắng đầy trời
đâu đợi xuân (3)
Hỏi chàng ngày nào về
Chàng chỉ khi đào nở (4)
Nay đã bao lần xuân qua
đào rụng
Mai già, trên sông, phù dung sớm nở tối
tàn
Phụ Chú :
(1) Ý nói mùa đông
(2) Ý nói mùa hè
(3) Ý nói mùa đông
(4) Ý nói mùa xuân
--
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
A Thank-you Note From PKT:
Đọc
Hoàng Hạc Lâu của Nguyễn Du
Tôi đọc được
bài Hoàng Hạc Lâu của Nguyễn Du trên một chuyến bay trở về
thành- phố -tuổi- thơ -tôi . Tôi đã mầy mò chuyển dịch
bài này như một lời cám ơn, gửi đi vào dịp năm hết
tết đến, về những cảm tình thân ái đã nhận được
của mọi người từ bấy lâu nay. Và cũng xin được phép
đặc biệt gửi cho người con trưởng trong nhà, đã yêu
quí và đã xếp đặt, để người bố già 80 tuổi
, có được 1 ngày sống riêng, lang thang trong gió lạnh, ở phố
xưa. PKT 01/14/2013
Hoàng Hạc Lâu
Nguyễn Du (1765 - 1820)
Hà xứ thần tiên kinh kỷ
thì
Do
lưu tiên tích thử giang mi
Kim lai cổ vãng Lư Sinh mộng
Hạc khứ lâu không Thôi Hạo thi
Hạm ngoại yên ba
chung diểu diểu
Nhãn trung thảo thụ thượng y y
Trung
tình vô hạn bằng thùy tố
Minh nguyệt thanh phong dã bất
tri
Dịch Xuôi : Lầu Hoàng Hạc
PKT 01/14/2013
Thần tiên đi mất, cũng đã trải qua bao đời rồi
Nay vẫn còn để
lại dấu tích trên bến sông này
Dòng đời , xưa
nay nổi trôi, như một giấc mộng - giấc mộng Lư Sinh
Hạc
đã bay đi , lầu không trơ vắng , may còn để lại 1 bài
thơ - bài thơ Thôi Hiệu
Ngoài gác , dòng sông vẫn
vật vờ khói sóng
Xa trông, cây cỏ vẫn mồn một
như ngày nào
Nỗi lòng cảm xúc chứa chan biết cùng
ai bày tỏ
Trăng thanh gió mát vô tình có biết gì
đâu
Hoàng Hạc Lâu
PKT 01/14/2013
Thần tiên đi mất tự bao giờ ,
Bến nước ngày nào vẫn ngẩn
ngơ.
Nay lại, xưa qua, một giấc mộng ,
Hạc bay, lầu
trống, mấy vần thơ.
Mênh mang khói sóng, đời trôi
nổi ,
Mồn một cỏ cây, dáng đợi chờ.
Chan
chứa cảm hoài dòng thế sự ,
Trăng thanh gió mát những
bơ vơ.
Chú Thích :
(1) Bài Hoàng
Hạc Lâu của Nguyễn Du được xếp trong Bắc Hành Tạp Lục
, tập thơ chữ Hán , Cụ làm trong thời gian đi sứ bên Tàu
, lấy cảm hứng từ bài Hoàng Hạc Lâu của Thôi Hiệu (704-754):
"Thích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ/ Thử địa không dư
hoàng hạc lâu/ Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản/ Bạch
vân thiên tải không du du/ Tình xuyên lịch lịch Hán Dương
thụ/ Phương thảo thê thê Anh Vũ châu/ Nhật mộ hương quan
hà xứ thị/ Yên ba giang thượng sử nhân sầu " . Dịch xuôi
:"Hạc đã cùng Tiên về cõi Thơ/ Lầu xưa còn đó
đứng chơ vơ/ Hạc vàng một thuở đâu về nữa/ Mây
trắng ngàn năm vẫn đợi chờ/ Bến vắng Hán Dương cây
rỡn nắng/ Cồn xa Anh Vũ cỏ khoe tơ/ Chiều rồi quê cũ phương
nào nhỉ/ Khói sóng trên sông luống thẫn thờ (PKT- 08/01/2011) .Và,
có thể thiển nghĩ, Cụ còn lấy cảm hứng từ đôi câu
đối khuyết danh đề ở trong lầu Hoàng Hạc: "Hà thời
hoàng hạc trùng lai, thả cộng đảo kim tôn, kiêu châu chử
thiên niên mậu thảo / Đản kiến bạch vân phi khứ, dữ thùy
xuy ngọc địch, lạc giang thành ngũ nguyệt mai hoa ". Dịch xuôi :
"Những mong bao giờ hạc vàng trở lại , với bạn chén vàng
, đảo tưới cỏ xanh ngàn năm trên cồn vắng / Chỉ thấy
lúc này mây trắng bay đi , cùng ai sáo ngọc , thổi rụng mai
vàng nở muộn xuống sông xưa "(PKT - 08/2011)
(2)
Lư Sinh mộng nói về một người học trò họ Lư, thi hỏng
, trên đường về , vào một quán trọ ,xin ngủ nhờ, giữa
lúc một nồi kê đang nấu trên bếp lửa. Mệt mỏi thiếp
ngủ , nằm mộng , thấy mình thi đậu, làm quan , trải qua đủ
mọi vinh nhục chốn quan trường. Tỉnh dậy , nồi kê trên bếp
vẫn còn đỏ lửa ,chưa chín. Lan man, lại nhớ đến 2 câu
thơ viết cho một người bạn : "Tỉnh giấc kê vàng nơi đất
khách /Nhìn nhau cười hỏi bại hay thành?" (PKT- 03/2005)
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
ĐỖ CHIÊU ĐỨC tham gia:
Đỗ Chiêu Đức xin được
tham gia với các phần sau đây :
1. BẢN
CHỮ HÁN CỔ của BÀI THƠ :
Hoàng Hạc
Lâu 黃 鶴 樓
Nguyễn Du (1765 - 1820) 阮攸( 1765-1820)
THỬ xứ thần
tiên kinh kỷ thì 此處神仙經幾時,
Do lưu tiên TÍCH thử
giang mi 猶留仙跡此江湄.
Kim lai cổ vãng Lư Sinh
mộng 今來古往盧生夢,
Hạc khứ lâu không
Thôi Hạo thi 鶴去樓空崔颢詩.
Hạm ngoại yên ba chung diểu diểu
檻外煙波終渺渺,
Nhãn trung thảo thụ thượng
y y 眼中草樹尚依依.
Trung tình vô hạn bằng
thùy tố 衷情無限憑誰訴,
Minh nguyệt thanh phong dã bất
tri 明月清風也不知.
2 . GHI CHÚ :
Câu đầu, chữ đầu tiên là THỬ thì hợp văn
lý và đầu đề hơn.
HÀ XỨ
thần tiên kinh kỷ thì,
HÀ XỨ là NƠI NÀO ?. Sao lại là
nơi nào ?, đầu bài chẳng đã nói rõ là Hoàng Hạc
Lâu rồi sao ?. Cho nên, theo thiển ý thì phải là :
THỬ XỨ
thần tiên kinh kỷ thì,
Có nghĩa : NƠI NẦY thần tiên đã
từng đến qua từ lúc nào,... nghĩa của nó cũng hô ứng
với câu thứ 2 là :
Do lưu tiên tích thử giang mi.
là : Còn để lại dấu vết của tiên trên bến
sông nầy. Ta xem lại cả 2 câu :
Thử xứ thần tiên kinh kỷ
thì,
Do lưu tiên tích thử giang mi ?
Thì ra,
đây là một câu hỏi gồm 2 vế, cho nên dấu chấm hỏi
(? ) phải đặt sau vế thứ 2 :
" Nơi đây, thần tiên đã
từng đến qua từ lúc nào, mà dấu vết ( của thần tiên
) còn lưu lại trên bến sông nầy đây vậy ?
3.DIỄN
NÔM :
Lục bát :
Nơi nầy tiên đã từng qua,
Còn
lưu dấu vết chưa nhòa bến sông
Lư SInh giấc mộng mông
lung,
Bài thơ Thôi Hiệu lầu không để đời.
Ngoài
hiên khói sóng bời bời,
Trông chưng hoa cỏ bồi hồi chưa
phai,
Nỗi lòng biết tỏ cùng ai,
Trăng thanh gió mát cho dài
ngẩn ngơ !
Đỗ Chiêu Đức
Tống Linh Triệt Thượng Nhân Hoàn
Việt Trung
Tống Linh Triệt Thượng
Nhân Hoàn Việt Trung
Lưu Trường Khanh ( - 749 -)
Thiền khách vô tâm tích
trượng hoàn
Ốc châu thâm xứ thảo đường nhàn
Thân tùy tệ lý kinh tàn tuyết
Thủ trán hàn y nhập
cựu san
Độc hướng thanh khê y thụ hạ
Không lưu bạch
nhật tại nhân gian
Na kham biệt hậu trường tương ức
Vân
mộc thương thương đản bế quan
Tiễn Thượng Nhân Linh Triệt Về
Đất Việt
PKT 09/19/2012
Người khách thiền , tâm không , chống gậy thiền
, trở về nhà
Một căn nhà cỏ u nhã ở tận Ốc châu,
nơi rừng sâu núi thẳm
Thân lê đôi giày nát , đi
qua khu tuyết đang tan
Tay thủ áo lạnh rách , bước vào vùng
núi cũ
Một mình đến bên dòng suối trong, thanh thản ngồi
dựa dưới cây
Bỏ lại sau lưng trời xanh ngày trắng (thanh thiên
bạch nhật) cho đời
Khôn kham nỗi luôn nhớ nhau từ sau khi chia tay
với thượng nhân
Tôi về đóng kín cửa , nhìn thấy
mây trời và cây cối xanh xanh !
Chú
Thích :
(1)Thượng nhân : Tiếng gọi bạn là một thiền
sư để tỏ lòng tôn kính của tác giả
(2) Đất Việt
là tỉnh Chiết Giang ngày nay
(3) Núi Ốc Châu ở huyện Tân
Xương tỉnh Chiết Giang
Tiễn Bạn Thiền Tăng
PKT 09/19/2012
Thiền giả , tâm hư
, trở lại nhà ,
Một gian nhà cỏ , phương trời xa.
Dép
mòn , lối tuyết , thong dong bước ,
Áo lạnh , núi xưa , thanh
thản qua.
Trước mặt , suối xanh , vùng tĩnh lặng ,
Sau lưng
, ngày trắng , cõi ta bà.
Khôn kham nỗi nhớ từ chia cách ,
Đóng cửa , một mình , ai với ta.
Phụ Chú Về
Hai Chữ "thương thương"
PKT 09/19/2012
Hai chữ "thương thương"
(xanh xanh) trong câu "Vân mộc thương thương đản bế quan"
khiến tôi nhớ đến hai chữ "thanh thanh", cũng có nghĩa dịch
là xanh xanh, trong nguyên tác Chinh Phụ Ngâm Khúc của Đặng Trần
Côn (1715-1750), và Đoàn Thị Điểm (1705-1746) ở phần diễn nôm
.
Tương cố bất tương kiến
Thanh thanh mạch thượng tang
Mạch thượng tang, mạch thượng tang
Thiếp ý quân tâm thùy đoản trường
(Đặng
Trần Côn)
Cùng trông lại mà
cùng chẳng thấy
Thấy xanh xanh những mấy ngàn dâu
Ngàn
dâu xanh ngắt một màu
Lòng chàng ý thiếp ai sầu hơn ai
(Đoàn thị Điểm)
ĐỖ CHIÊU ĐỨC bổ sung:
Đỗ
Chiêu Đức xin được bổ sung các phần sau đây :
1. Bản
chữ Hán Cổ của bài thơ :
送靈澈上人還越中 TỐNG LINH TRIỆT THƯỢNG NHÂN
HOÀN VIỆT
TRUNG
禪客無心杖錫還, ( Tiễn đưa Linh Triệt Thương
Nhân về
沃洲深處草堂閑。 trong đất Việt ).
身隨敝屨經殘雪, Tựa của Thầy thiếu mất
một chữ
手綻寒衣入舊山。 TRUNG.
獨向青溪依樹下,
空留白日在人間。
那堪別後長相憶,
雲木蒼蒼但閉關。
劉長卿
2
. Lưu Trường Khanh (chữ Hán: 劉長卿, 709-780?) , tự: Văn Phòng (文房); là nhà thơ Trung Quốc thời Trung Đường.
Lưu Trường Khanh
là người Hà Gian (nay là huyện Hà Gian, tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc), đỗ Tiến sĩ năm Khai Nguyên thứ 21 (733) đời Đường Huyền Tông, được bổ chức quan.
Đến đời Đường Túc
Tông, ông lần lượt trải các chức: Giám sát
Ngự sử, Tự bộ viên ngoại lang, Vận sứ phán quan.
Năm 756, vì tính cương trực, ông bị Ngô Trọng
Nhu vu cáo, nên bị giam vào ngục Tô Châu, rồi bị giáng làm chức úy ở Nam Ba thuộc
Phan Châu. Sau đổi ông làm Tư mã Mục Châu, cuối cùng là
Thứ sử Tùy Châu (nên ông còn được gọi là Lưu
Tùy Châu).
Khoảng năm 780, Lưu Trường Khanh mất, thọ khoảng 71 tuổi.
Sinh thời, ông kết bạn ngâm họa với Vi Ứng Vật.
3. DIỄN NÔM :
Khách thiền gậy
bạc ý chưa về,
Nhà cỏ Ốc Châu vắng tứ bề.
Giày
cũ thân còn lê tuyết phủ,
Áo tơi tay giữ vượt sơn
khê.
Hướng về khe vắng bên cây núi,
Để lại ngày
dài trên cỏi mê.
Nào xá chia ly còn nhớ tiếc,
Núi
mây xanh ngắt cỏi đi về.
Đỗ Chiêu Đức.
Bản phỏng dịch MAILOC:
Tiễn
Nhà sư Linh Triệt trở về đất Việt .
Thiền khách đi về bước thảnh thơi ,
Ốc Châu nhà cỏ chốn xa-vời
.
Tuyết tan , chân
xỏ đôi giày rách ,
Núi cũ ,tay cầm chiếc áo tơi .
Bước tới khe xanh ngồi tựa gốc
,
Trầm ngâm
ngày trắng bỏ bên đời .
Nhớ ơi là nhớ sau ly biệt ,
Đóng cửa mình ta , một góc trời .
Mailoc phỏng dịch
Cali 9-20-12
.
Bản dịch Trầm vân:
Tiễn
Bạn Thiền Tăng
Gậy thiền, tâm chống về nhà
Ốc Châu lều cỏ sương nhòa rừng sâu
Tuyết tan trắng cả mái đầu
Dép mòn, áo lạnh bước vào núi xưa
Tựa cây bên suối gió lùa
Trời xanh bỏ lại cho vừa thong dong
Chia tay bạn quý não lòng
Chênh vênh nỗi nhớ trôi dòng thời gian
Trầm Vân
______________________________________________
Cư Trần Lạc Đạo
Chép lại bài kệ Cư Trần Lạc Đạo gửi đi
để mọi người thân quí đọc cho vui. Cầu chúc an lành.
PKT 08/16/2012
Cư Trần Lạc Đạo
Trần
Nhân Tông (1258 - 1308)
Cư trần lạc đạo thả tùy
duyên 居塵樂道且隨緣
Cơ tắc
xan hề khốn tắc miên 饑則餐兮困則眠
Gia
trung hữu bảo hưu tầm mịch 家中有寶休尋覓
Đối
cảnh vô tâm mạc vấn thiền 對景無心莫問禅
Dịch Xuôi : Sống Đời Vui Đạo
PKT 08/16/2012
Sống trong cõi trần này, hãy tùy
duyên mà vui với đạo
Đói thì hãy ăn cơm; mệt,
buồn ngủ thì hãy đi ngủ
Báu vật có ở trong nhà
rồi, đừng tìm ở đâu khác
Đối diện với ngoại
cảnh đổi thay mà vẫn giữ được cái tâm không động
thì còn cần chi hỏi đến thiền nữa
Bài Kệ Cho Đời Vui
PKT 08/16/2012
.
CẢNH
XUÂN
Sống đời vui đạo hãy tùy duyên,
Ăn ngủ hòa
theo lẽ tự nhiên.
Phật ở trong Tâm, đâu kiếm nữa ,
An
nhiên tự tại , hỏi chi Thiền?
Đỗ Chiêu Đức
diễn nôm : Cỏi trần vui đạo hãy tùy duyên
Buồn
ngủ, đói ăn, cứ thế liền.
Bảo vật
trong nhà , tìm đâu nữa ?!
An nhiên tự tại,
hỏi chi thiền !?
Đỗ Chiêu Đức
Chú Thích : Cư Trần Lạc Đạo
là 4 câu kệ viết ở cuối bài phú Cư Trần Lạc Đạo,
vua Trần Nhân Tông làm trong thời gian nhà vua từ ngôi đi tu , sáng
lập ra dòng Thiền Trúc Lâm Yên Tử. Chẳng những là một
thiền sư , là một vị anh quân hướng dẫn toàn dân 2 lần
đại thắng quân Nguyên, nhà vua còn được biết như là
một nhà thơ. Xin trích dẫn 2 trong số bài thơ còn được
lưu truyền đến ngày nay.
Xuân Cảnh
Trần Nhân Tông (1258 - 1308)
Dương liễu
hoa thâm điểu ngữ trì 楊柳花深鳥語遲
Họa
đường thiềm ảnh mộ vân phi 畫堂檐影暮雲飛
Khách
lai bất vấn nhân gian sự 客來不問人間事
Cộng
ỷ lan can khán thúy vi
共倚欄杆看翠薇
Dịch
Xuôi : Cảnh Xuân
PKT 08/16/2012
Tiếng chim học hót trong bụi hoa dương liễu nở
đầy
Mây chiều bay qua bóng mái chùa in trên thềm hoa
Khách
đến thăm không hỏi chuyện nhân gian
Cùng dựa lan can lặng
ngắm cảnh trời xanh biếc
Xuân Cảnh
PKT
Chim hót hoa cười trong ánh dương,
Bóng mây chiều
lạc mái thiền đường.
Khách vào không hỏi chuyện trần
thế ,
Cùng ngắm trời xanh rũ mộng thường.
.
Đỗ Chiêu Đức diễn
nôm :
Dương liễu xanh xanh chim biếng ca
Mây bay rèm lướt ánh dương tà
Khách
kia chẳng hỏi lời nhân thế
Dựa ngắm lan
can sắc biếc xa !
Đỗ Chiêu Đức
Phụ Chú : Bài Xuân Cảnh này tôi
đã dịch mấy năm trước đây. Bây giờ đọc lại
, thấy thẹn với chữ nghĩa và mới hiểu tại sao có người
cho rằng dịch là phản ,nên tôi không dịch lại nữa. PKT 08/16/2012
Xuân Hiểu
Trần Nhân
Tông (1258 - 1308)
Thụy khởi khải song phi
睡起啓雙扉
Bất
tri xuân dĩ qui
不知春已歸
Nhất song bạch hồ điệp
一雙白蝴蝶
Phách phách sấn hoa phi
魄魄趁花飛
.
Dịch Xuôi : Một Sáng Xuân Sớm
PKT 08/16/2012
Ngủ dậy mở song cửa
Xuân đã về không hay
Một đôi bươm bướm trắng
Chấp chới vờn hoa bay
Đỗ Chiêu Đức diễn
nôm : Bừng mắt cửa
mở toang
Chẳng biết xuân đã sang !
Một đôi bươm bướm trắng,
Chấp
chới lượn hoa vàng !
Đỗ Chiêu Đức
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
CÁC BẢN DỊCH & PHỎNG DỊCH:
Chân Diện Mục:
Cảnh Xuân
Chim hót vui trong đám biếc dày
Mái chùa chiều ánh đượm mầu mây
Khách cùng ta
cười vui thoải mái
Bỏ mặc mầu xanh núi bủa vây
C.D.M.
Song Quang:
VUI ĐẠO BÊN ĐỜI
Đạo , Đời
hai lối cũng do duyên
Ngủ,ăn là lẻ của tự
nhiên
Phật tánh nơi tâm sao lại kiếm ?
An nhàn ,thanh thản chẳng cần thiền .
SONG
QUANG
x
x x
CẢNH
VÀO XUÂN
Chim kêu,hoa liểu nở giăng
đầy
Bóng mái Chùa chiều gợn
sắc mây
Chuyện thế,khách thăm nào
dám hỏi
Trời xanh đứng ngắm ngở
như say.
SONG QUANG
x
x x
MỘT SÁNG VÀO XUÂN
Sáng ra thức giấc mở song nhà
Xuân
đã về rồi...chẳng hay a !
Bướm trắng
một đôi bay chấp chới
Lượn tìm hút nhụy
mấy cành hoa .
SONG QUANG
.
Mailoc: Cảnh Xuân
Liễu trổ hoa đầy chim
hót ca ,
Thềm nhà
,chiều rợp bóng mây qua .
Khách vào chẳng thiết chuyện nhân thế ,
Cùng tựa lan can ngắm núi
xa .
Mailoc phỏng
dịch
Xuân
Sớm
Sớm
mai thức dậy mở song ngoài ,
Xuân tới kia rồi chẳng có hay ,
Bướm trắng một đôi đang
đập cánh ,
Chập chờn theo đuổi đóa hoa bay .
ML
Sớm dậy mở song ngoài ,
Xuân về chẳng có hay .
Nhởn nhơ đôi bướm trắng ,
Đập cánh theo hoa bay.
ML
.
Đỗ
Chiêu Đức viết thêm:
Hai câu
thơ cuối trong bài " Cư Trần Lạc Đạo " là :
Gia trung hữu bảo
hưu tầm mịch,
Đối cảnh vô tâm mạc vấn thiền !
........làm
cho Đ C Đ nhớ đến hai câu thơ trong " Khuyến hiếu ca " của
dân gian là :
家中自有堂前佛 Gia trung tự hữu đường tiền Phật
何必靈山見世尊? Hà tất Linh sơn kiến Thế Tôn ?
Có nghĩa :
Trong
phòng khách trong nhà, đã có sẵn Phật ở đó rồi
! ( chỉ Cha Mẹ hằng ngày ngồi ở đó ! ).
Sao lại còn phải
đến Linh sơn để gặp đức Thế Tôn mà chi ?( Đức Thế
Tôn : chỉ Phật Thích Ca.).
Diễn nôm :
Trên kham có sẵn Phật nhà
,
Sao còn diệu vợi đường xa đi tìm ?
....................và hai câu
trên lại nhắc nhớ đến câu cuối trong bài ca 6 câu vọng cổ
" Tu là Cỗi phúc " của soạn giả Viễn Châu, mà nghệ
sĩ Minh Cảnh đã hát sau khi đã xuống Xề là :
...... " Tu đâu
cho bằng tu nhà, thờ cha kính mẹ... còn hơn là... đi tu ! ".
...... và
lại gợi nhớ đến bài kệ, là bài thơ thất ngôn tứ
tuyệt như sau :
佛在靈山莫遠求, Phật tại Linh sơn mạc viễn cầu,
靈山只在汝心頭。 Linh sơn chỉ tại nhữ tâm đầu.
人人有個靈山塔, Nhơn nhơn hữu cá Linh sơn tháp,
好向靈山塔下修。 Hảo hướng Linh sơn tháp hạ tu.
Dịch nghĩa :
Phật
ở tại Linh Sơn, khỏi phải cầu cạnh đâu cho xa xôi. Nhưng Linh
Sơn ở đâu ?
Linh Sơn ở ngay trong trái tim của ta đây. Tâm
tức Phật, Phật tức tâm.
Mỗi người đều có một cái
tháp Linh Sơn cả !
Hãy cố gắng mà tu dưới cái tháp
Linh Sơn của mình ( là đủ rồi ! ).
Diễn nôm :
Phật ở
Linh Sơn chẳng đâu xa,
Linh Sơn ở tại trái tim ta !
Mỗi người
đều có Linh Sơn Tháp,
Cứ gắng mà tu dưới tháp nhà
!
Đỗ Chiêu Đức.
------------------------------------------------------------------------------------
CÁO TẬT THỊ CHÚNG
Cáo
Tật Thị Chúng
Thiền Sư Mãn Giác (1052 - 1096)
Xuân khứ bách hoa lạc
Xuân
đáo bách hoa khai
Sự trục nhãn tiền quá
Lão tòng
đầu thượng lai
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình
tiền tạc dạ nhất chi mai
Chú Thích :
Theo sách Thiền Uyển
Tập Anh , bài kệ gồm 6 câu này là do Thiền Sư Mãn Giác
,thuộc dòng thiền Vô Ngôn Thông ,đời nhà Lý, làm trước
khi ngài viên tịch , không có tựa đề. Tựa đề : Cáo
Tật Thị Chúng (Cáo Bệnh Nhắn Nhủ Chúng Đệ Tử) là
do Lê Quí Đôn ở đời sau đặt ra .
Ở
Tuổi 80 Mang Tâm Thiền Đọc Lại Bài Kệ Cáo Tật Thị Chúng
Của Thiền Sư Mãn Giác
PKT 08/15/2012
Xuân
khứ bách hoa lạc - Xuân đi trăm hoa rụng.
Xuân đáo bách hoa khai - Xuân đến trăm hoa nở . Sự
trục nhãn tiền quá - Dòng đời trôi trước mắt .
Lão tòng đầu thượng lai - Tuổi già đến trên
đầu . Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận - Chớ bảo xuân
tàn hoa rụng hết .Đình tiền tạc dạ nhất chi mai -
Trước sân, đêm qua , một cành mai.
Đôi
Điều Lan Man
Đọc "hoa lạc, hoa khai"
,lại nhớ đến mấy câu thơ trong bài Vọng Xuân Từ của
Tiết Đào (768-831) "Hoa khai bất đồng thưởng/ Hoa lạc bất đồng
bi / Dục vấn tương tư xứ/ Hoa khai hoa lạc thì "( Hoa nở không
cùng ngắm / Hoa rụng không cùng buồn/ Lúc nào nhớ nhau nhỉ/
Suốt đời hoa nở tàn ). Đọc " Sự trục nhãn tiền
quá/ Lão tòng đầu thượng lai ", lại nhớ đến
mấy câu thơ trong bài Thủy Biên Ngẫu Đề của La Ẩn (833- 909)
"Dã thủy vô tình khứ bất hồi/ Thủy biên hoa hảo vị
thùy khai/Chỉ tri sự trục nhãn tiền khứ/ Bất giác lão tòng
đầu thượng lai "(Dòng nước hoang vô tình trôi không
trở lại/ Hoa đẹp ven sông tươi nở cho ai đây/ Chỉ biết
việc đời thay đổi nhanh trước mắt / Mà không hay cái già
đã đến trên đầu tóc đã bạc rồi ). Đọc "
Tiền đình tạc dạ nhất chi mai ", lại nhớ đến mấy
câu thơ trong bài Tảo Mai của Tề Kỷ (cuối thế kỷ 9) "Vạn
mộc đồng dục chiết / Cô căn noãn độc hồi / Tiền thôn
thâm tuyết lý / Tạc dạ nhất chi khai " ( Vạn cây khô trơ
lạnh/ Một cội ấm chồi ra / Đầu thôn ngập trong tuyết/ Một
cành mai nở đêm qua ).
Một Công Án Thiền
Hậu thế đã tốn nhiều giấy mực luận
bàn về bài kệ này của Thiền sư Mãn Giác, nhất là
2 câu cuối. "Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết / Trước sân
, đêm qua , một cành mai". Vâng , có thể hiểu được tuy
xuân tàn, hoa vẫn còn, không rụng hết nhưng còn câu cuối
bỏ lửng "Trước sân , đêm qua , một cành mai" ý nghĩa
đầy đủ là gì đây? Thiền sư muốn nhắn nhủ gì
đây? Nghĩ xa thôi lại nghĩ gần , trong sự hiểu biết giới hạn
của người đọc bài kệ này ,phải chăng ý ngài giản
dị chỉ là :" vẫn còn , vẫn có một cành mai đâm chồi
nở nụ, đêm qua, ở trước sân "?
_______________________________________________
Sông
Thu Đưa Khách
.
Thu
Giang Tống Khách
Bạch Cư Dị (772 - 846)
Thu hồng thứ đệ quá
Ai viên triêu tịch văn
Thị nhật cô chu khách
Thử địa
diệc ly quần
Mông mông nhuận y vũ
Mạc mạc mạo phàm vân
Bất túy Tầm Dương tửu
Yên ba sầu sát nhân
Dịch Xuôi : Sông Thu Đưa
Khách
PKT 07/19/2012
Trời thu , chim hồng từng hàng lần lượt
bay qua
Sớm tối , nghe tiếng vượn kêu rầu rĩ
Ngày ấy
, một mình trên thuyền khách lìa bến ra đi
Nơi sông nước
này, lại cũng là nơi tan đàn, ly biệt
Mưa phùn lâm
râm, rơi thấm ướt áo
Mây giăng phơ phất ,che khuất cánh
buồm
Rượu Tầm Dương uống mãi không say
Khói sóng
khiến người buồn chết được
Sông Thu Đưa Khách
PKT 07/19/2012
Hồng ngang thu gọi bạn ,
Vượn sớm
tối kêu than.
Thuyền khách ngày lìa bến,
Trời trăng nước
rã đàn.
Mưa lâm râm áo ướt ,
Buồm lất phất
mây bay.
Sương
khói Tầm Dương lạnh ,
Rượu buồn, say với ai?
Phụ Chú (Tản mạn giữa 2 dòng chữ) :
PKT 07/19/2012
(1) Hồng , thuộc họ
chim nhạn. Khi thấy chim hồng , chim nhạn bay từng đàn ngang trời , như
khi thấy một chiếc lá ngô đồng rụng , là mọi người
đều biết trời đang vào thu ( Ngô đồng nhất diệp lạc
/ Thiên hạ cộng tri thu). Thu đây là 3 tháng mùa thu hay còn là
khoảng thời gian của một kiếp lữ hành cô đơn , cuối đời
còn như "Hồng ngang thu gọi bạn"?
(2) Tầm Dương
, tên khúc sông nằm trên dòng Trường Giang , chảy qua huyện Cửu
Giang , tỉnh Giang Tây, được nhiều người biết đến qua hai câu
thơ trong bài Tỳ Bà Hành của Bạch Cư Dị : "Tầm Dương
giang đầu dạ tống khách/ Phong diệp địch hoa thu sắt sắt "
(Bến Tầm Dương, đêm khuya tiễn khách/ Lá phong, hoa lau xào xạc
trong gió thu). Bến Tầm Dương canh khuya đưa khách / Quạnh hơi thu
lau lách đìu hiu (Phan Huy Vịnh dịch) . Sương khói Tầm Dương
là sương khói ở nơi đất trích đọa đầy, bồng
bềnh sông nước ,rượu uống mãi không say. "Sương
khói Tầm Dương lạnh/ Rượu buồn say với ai? "
◙Bản dịch ĐỖ CHIÊU ĐỨC:
Kính Thầy,
Xin được bổ túc các phần sau
đây :
1. Bản chữ Hán của bài thơ THU GIANG TỐNG KHÁCH của
Bạch Cư Dị :
秋江送客
秋鴻次第過,哀猿朝夕聞。
是日孤舟客,此地亦離群。
蒙蒙潤衣雨,漠漠冒帆雲。
不醉潯陽酒,煙波愁殺人。
白居易
2. Diễn nôm :
Nhạn qua từng đàn một,
Vượn
hú sớm chiều luôn.
Lẻ loi thuyền một bóng,
Ly biệt lệ
sầu tuôn.
Mịt mờ mưa ướt áo
Mây giăng phủ cánh
buồm
Rượu Tầm Dương không uống,
Khói sóng ngẩn
ngơ buồn !
Lục bát :
Từng đàn hồng nhạn
bay ngang,
Nỉ non tiếng vượn bàng hoàng sớm trưa.
Hôm nao
trên bến tiễn đưa,
Lẻ loi một bóng khách chưa vơi sầu.
Lâm thâm ướt áo mưa ngâu,
Mây giăng buồm vướng
biét đâu bến bờ,
Tầm Dương chén rượu hững hờ,
Trên sông khói sóng thẩn thờ lòng đau !
Đỗ
Chiêu Đức.
●Bản dịch MAILOC:
SÔNG THU ĐƯA KHÁCH
Thu về hồng nhạn bỏ trời ngâu ,
Tiếng
vượn sớm hôm trổi khúc sầu !
Thuyền lẻ giờ đây lòng quạnh vắng ,
Đàn tan nơi ấy khách buồn đau .
Mưa rơi rào-rạc thấm manh ướt ,
Mây xuống giăng-giăng bủa cánh nâu .
Chén rượu Tầm Dương chưa lướt-khướt
,
Trên sông ,khói sóng để
thêm rầu !
MaiLoc phỏng dịch
Thu về hồng nhạn đi đâu ?
Chiều hôm vượn hú , khúc sầu triền
miên .
Bây giờ một bóng khách
thuyền ,
Nơi đây ly biệt nỗi
niềm khôn nguôi .
Mưa rơi thấm
lạnh áo người ,
Mây đen
giăng mắc cánh buồm lắt lay .
Tầm Dương chén rượu chưa say ,
Trên sông , khói sóng cho ai đoạn trường !
Mailoc phỏng dịch
Thu , hồng nhạn lướt-thướt ,
Chiều , vượn hú bi thương !
Khách , cô đơn ,thuyền lướt ,
Ly biệt , nỗi sầu vương !
Mưa rơi , áo tơi ướt ,
Buồm đêm ,gió mây nương .
Tầm Dương , chưa say khướt ,
Sông khói , để đoạn trường !!
Mailoc
♦Bản dịch SONG QUANG:
SÔNG THU TIỂN
BIỆT
Trời Thu ,gọi bạn tiếng chim hồng
Sớm tối vượn
bầy rên rỉ mong
Ngày ấy riêng mình rời bến đậu
Nơi nầy
cũng chốn nát tan lòng !
Làn mưa lất phất len vào áo
Mây xám,cánh
buồm khuất nẻo trông
Khói sóng Tầm Dương sầu héo hắt
Rượu
buồn uống mãi có say không ??
SONG QUANG
______________________________________________
Sùng Nhượng Trạch Yến Tác
"Tự
Thán" mà nghĩ là sẽ còn được chia sẻ , âu cũng
đã là an ủi và may mắn lắm rồi. Cầu chúc an lành cho
tất cả mọi người thân quí của tôi.
PKT 06/18/2012
Sùng Nhượng Trạch Yến Tác
Lý Thương Ẩn (813 - 858)
Lộ như vi vũ
há tiền trì
Phong quá hồi đường vạn trúc bi
Phù
thế bản lai đa tụ tán
Hồng cừ hà sự diệc ly phi
Du
dương qui mộng duy đăng kiến
Hộ lạc sinh nhai độc tửu tri
Khởi đáo bạch đầu trường chỉ nhĩ
Tung Dương tùng
tuyết hữu tâm kỳ
Dịch Xuôi : Thơ Làm Giữa Tiệc Ở Nhà Sùng Nhượng
PKT 06/18/2012
Sương như mưa phùn đổ xuống ao phía
trước
Gió thổi rì rào qua rặng tre buồn quanh bờ ao
Vẫn
biết cõi đời trôi nổi vốn là bất trắc tan hợp hợp
tan
Nhưng sao sen hồng can cớ gì mà cũng sớm bị tả tơi hoa
lá
Đêm đêm giấc mơ êm đẹp về nhà chỉ có
ngọn đèn khuya thấy
Ngày ngày nỗi sinh nhai vất vả ngược
xuôi chỉ có rượu thấu hiểu
Đầu đã bạc rồi
mà ta vẫn mãi long đong như thế này sao
Thông và tuyết
ở triền nam núi Tung đang mong đợi ta đó
Tự Thán
PKT 06/18/2012
Như mưa bụi đổ trước ao sương ,
Gió quẩn bờ tre, những vấn
vương.
Cõi tạm vốn đành nhiều bất trắc ,
Sen hồng sao nỡ lắm tang thương.
Đèn khuya lữ thứ
buồn hiu hắt ,
Rượu sớm sinh nhai cạn đoạn trường.
Chẳng lẽ đến già ta vậy mãi ,
Chờ ai thông tuyết
đỉnh Tung Dương.
Chú Thích : Tung Sơn , thuộc tỉnh Hà Nam ,là
1 trong 5 ngọn núi lớn ớ Trung Quốc (Thái Sơn , Hoa Sơn , Hành Sơn
, Hàng Sơn , và Tung Sơn). Cảnh núi non hùng vĩ , vắng lặng ,
thông xanh , tuyết trắng bốn mùa , Tung Dương (triền nam núi Tung) ít
nhất , còn là nơi hằng mơ ước để về trong quãng đời
chìm nổi của nhà thơ ? Còn kẻ hậu sinh này , bây giờ,
về đâu? PKT 06/18/2012
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
.
CÁC BẢN DỊCH/ PHỎNG DỊCH từ các THI HỮU
.
TỰ TÌNH
Mượn
ý "tự thán" của thầy PKT
Mưa bụi như sương rớt
mặt ao
Bờ tre gió lướt tiếng rì rào
Đường
đời vốn có nhiều tan hợp ?!
Cỏi tạm sen hồng tơi tả
sao ?
Đất khách đèn khuya tìm ảo mộng
Quê người
rượu nhạt cũng hư hao
Bạc đầu chẳng nhẻ long đong mãi
Thông,tuyết
Tung Sơn cứ dạt dào ?
SONG QUANG
Thơ Làm Giữa Buổi Tiệc Tại Nhà Sùng Nhượng .
Móc như mưa bụi rắc
ao sương ,
Bờ
trúc gió vờn nỗi vấn-vương .
Trần thế hợp tan nhiều khổ lụy ,
Sen hồng tan-tác lắm đau
thương .
Mộng
về êm ái đèn soi rõ ,
Sinh kế lao-đao rượu tỏ tường .
Đến lúc bạc đầu sao
thế mãi ?
Thông
xanh tuyết trắng hẹn Tung Dương .
Mailoc phỏng dịch
Cali 6-18-12
Thơ
Làm Giữa Tiệc Ở Nhà Sùng Nhượng
Sương như mưa bụi đổ ao
Quanh bờ tre gió rì rào lang thang
Biết đời trôi nổi
hợp tan
Sao sen hồng sớm
úa tàn lá hoa
Đêm tan
mộng đẹp về nhà
Một mình với ánh trăng tà đèn soi
Cạn ly rượu nhớ
khổ đời
Soi gương đầu đã bạc rồi long đong
Thông xanh tuyết trắng
hẹn lòng
Tung Dương núi đợi nhớ mong ta về
Trầm Vân
LỜI THAN
Mưa sương lất phất phủ ao đầy
Quấn quít tre xanh gió chuyển lay
Cuộc trần đâu biết ngày tan hợp
Sen hồng rã cánh chạnh lòng thay
Mộng mị bên đèn đêm vắng lặng
Mượn rượu quên sầu nỗi đắng
cay
Đầu bạc bao giờ xa
gánh nặng
Tung Sơn chờ đợi
tuyết thông bay
Kim Quang
Đỗ Chiêu Đức bổ túc
và bài dịch:
Kính Thầy,
Vì Thầy
viết thiếu cái tựa đề, nên ĐCĐ tìm hoài không thấy
bài thơ nào của Lý Thương Ẩn có tựa như thế cả.
Tựa đầy đủ như thế nầy : " Thất Nguyệt Nhị Thập
Cửu Nhật SÙNG NHƯỢNG Trạch Yến Tác ".
Xin bổ túc thêm
các phần sau đây :
1. Nguyên bản chữ Hán của
bài thơ :
七月二十九日崇讓宅宴作 Thất Nguyệt Nhị Thập Cửu
Nhựt Sùng Nhượng Trạch Yến Tác
(李商隱 唐詩) ( Lý Thương Ẩn Đường Thi
)
露如微霰下前池, Lộ như vi TIẾN há tiền
trì,
月過回塘萬竹悲。 NGUYỆT quá hồi đường
vạn trúc bi.
浮世本來多聚散, Phù thế bổn lai đa tụ
tán,
紅蕖何事亦離披。 Hồng cừ hà sự diệc
li phi,
悠颺歸夢惟燈見, Du dương qui mộng duy đăng
kiến,
濩落生涯獨酒知。 HOẠCH lạc sinh nhai độc tửu
tri,
豈到白頭長隻爾, Khởi đáo bạch đầu
trường CHÍCH nhĩ,
嵩陽松雪有心期。 Tung dương tùng tuyết hữu tâm kỳ.
GHI CHÚ :
Đây là bản tìm thấy trên Google, có
những chữ hơi khác hơn bản của Thầy, xin chú rõ như sau
:
1. TIẾN : là hạt tuyết nhỏ, thường rơi
trước khi tuyết xuống.
2. NGUYỆT : là trăng, thay vì bản của
Thầy là PHONG, là gió.
3. HOẠCH : là Nấu. Trong bài Hoạch
Lạc : là Trôi nổi , lưu lạc.
4. CHÍCH : là Chiếc, là Đơn
độc, cô đơn.
Diễn nôm :
Thơ
Làm Giữa Tiệc Ở Nhà Sùng Nhượng
Ngày 29 tháng 7
Sương đông thành tuyết rớt ngoài ao,
Trăng chiếu
đầm sâu muôn trúc gào.
Đời tạm vốn thường tan
lại hợp,
Sen hồng sao cũng đớn cùng đau.
Mơ màng mộng
ảo đèn soi thấu,
Vất vưởng sống thừa rượu vẫn nao.
Chả lẻ bạc đầu cô độc mãi,
Tung sơn thông tuyết
ước mong sao !
Đỗ Chiêu Đức diễn nôm.
________________________________________________
Mời xem PPS ĐỘC TIỂU THANH KÝ do KIM QUANG
thực hiện
http://www.mediafire.com/download.php?npjz9maey380ohj
NHÂN ĐỌC
ĐỘC TIỂU THANH KÝ
.
Mới đây ,nhân đọc bài
Tiễn Đổng Đại của Cao Thích có câu "Thiên hạ hà
nhân bất thức quân" , trong một phút "bốc đồng" , tôi
đã lạm bàn, dù chỉ là lấy cớ để chia sẻ vài
cảm nghĩ riêng tư với anh chị em trong nhà để đọc cho vui thôi,
về câu "Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như" . Tố Như
là tên chữ của Cụ Nguyễn Du.Tôi không tin Cụ Nguyễn Du là
tác giả câu này . Như lệ thường , anh Đỗ Chiêu Đức
, ông đồ nho của trường nhà, hồi âm cho biết, theo tài liệu,
quả thật tác giả câu này chính là Nguyễn Du và nằm
ở trong bài Độc Tiểu Thanh Ký , một bài thơ chữ Hán của
Cụ . Hôm nay , gửi đến quí anh chị em trong nhà bài "Nhân
Đọc Độc Tiểu Thanh Ký" , thực ra cũng chỉ là lấy cớ
để hỏi thăm nhau thay lời cầu chúc an lành , cũng chỉ là
để đọc mà cười nhau cho vui , và cũng là để xin được
phép nói thêm một lần nữa. Nếu thơ là người, thì
Cụ Nguyễn Du của tôi , Cụ Nguyễn Du mà tôi biết qua Truyện Kiều
và qua một vài bài thơ chữ Hán của Cụ ,tôi vẫn không
tin Cụ là tác giả bài Độc Tiểu Thanh Ký với 2 câu cuối
"Bất tri tam bách dư niên hậu/ Thiên hạ hà nhân khấp Tố
Như" (không biết sau ba trăm năm lẻ nữa/ thiên hạ có ai còn
khóc thương cho ta ) ,dù bài này được nhiều người cho
là một bài thơ hay. Còn nếu ...quả thực tác giả đúng
là Cụ thì tôi đành cúi đầu chịu lỗi vậy. PKT 05/05/2012
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Độc Tiểu
Thanh Ký
Nguyễn
Du (1765 - 1820)
Tây Hồ hoa uyển tẫn thành khư
Độc điếu
song tiền nhất chỉ thư
Chi phấn hữu thần liên tử hậu
Văn
chương vô mệnh lụy phần dư
Cổ kim hận sự thiên nan vấn
Phong vận kỳ oan ngã tự cư
Bất tri tam bách dư niên hậu
Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như
Dịch Xuôi : Đọc
Chuyện Nàng Tiểu Thanh
(Trộm ghi lại lời "độc thoại"
của Tố Như tiên sinh - PKT 05/16/2012)
Nàng ơi, vườn hoa xưa
ở Tây Hồ nay đã thành đất hoang cả rồi ,
Giờ đây
,mình ta ,một trang thơ viếng , trước song ,lòng những ngậm ngùi
.
Son phấn có thần, đời sau còn thương, còn tiếc người
mệnh bạc,
Văn chương không mệnh ,còn lại vài bài thơ
không bị thiêu hủy , ai đọc mà không xúc cảm xót xa .
Những khổ hận xưa nay thật khó hỏi trời để biết được
tại sao,
Nỗi oan khiên một đời vì sắc tài phong nhã , đâu
chỉ có riêng mình nàng phải gánh chịu .
Là người
cùng trong một cảnh ngộ đoạn trường, hôm nay ta "khóc"
nàng , không biết sau hơn ba trăm năm nữa, trong thiên hạ có còn
ai "khóc" cho ta ?
Viếng Tiểu Thanh
PKT 05/16/2012
Vườn cảnh Tây Hồ
đã bỏ hoang ,
Trước song, thơ viếng đốt cho nàng.
Phấn
son mệnh yểu , còn lưu luyến ,
Chữ nghĩa lửa thiêu , chửa
lụi tàn.
Hận sự cổ kim, trời chẳng đoái ,
Nỗi oan phong
vận, đất đành mang.
Đời sau không biết còn dư lệ
,
Để khóc cho người dư lệ chăng?
Chú Thích :
(1) Tiểu Thanh Ký ghi
lại một câu chuyện có thật về Phùng Tiểu Thanh (1594-1612) , người
gốc Quảng Lăng , tỉnh Giang Tô , có nhan sắc, thông tuệ và giỏi
thơ văn. Vì hoàn cảnh gia đình thất tán , năm 16 tuổi phải
chịu cảnh làm lẽ một người họ Phùng, lại còn không
may gặp phải người vợ cả dữ ,ghen tuông , bắt ở nhà riêng
trên núi Cô Sơn , cạnh Tây Hồ (thuộc tỉnh Chiết Giang), không
được gặp ai kể cả chồng, nếu không được phép ,
nên buồn bực sinh bệnh mà chết năm 18 tuổi. Nay, còn mộ ở
Cô Sơn. Lúc chết , có để lại một tập thơ nhưng bị
người vợ cả lấy mang đi đốt , may còn sót một số bài,
được gom lại thành một tập, gọi là tập Phần Dư .
(2) Cụ Nguyễn Du , hiệu là Thanh Hiên , tự là Tố Như . Trong
công việc sưu tầm các bài thơ chữ Hán của Cụ , bài
Độc Tiểu Thanh Ký , lúc đầu tìm thấy chỉ gồm có
6 câu đầu . Hai câu cuối 7 và 8 , có giả thuyết là Cụ
đã làm trong lúc lâm chung , được con cháu hay ai đó ghép
lại, cho nên bài thơ vì thế đã bị thất niêm, câu
7 không cùng niêm với câu 6 , và câu 8 không cùng niêm với
câu 1.(Lạm bàn: sao còn bận tâm chi đến niêm luật , nếu
đã là một bài thơ hay? - PKT)
Phamid1934@gmail.com
.
ĐỖ
CHIÊU ĐỨC: Nguyên tác và bản dịch ĐỘC TIỂU THANH KÝ
Về phần Nguyễn Du :
Thầy đã rất có lý khi nhận
định rằng : Cụ Nguyễn Du , dù trong bất cứ hoàn cảnh bi thương
đến độ nào , cũng không phải là người đã làm
một câu than thở với mọi người về mình như vậy. Có
thể chăng một người nào đó vì ngưỡng mộ thi tài
của Cụ nên đã làm ra 2 câu thơ : "Bất tri tam bách dư
niên hậu/ Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như". Nhưng, thưa
Thầy....
Hai câu thơ trên của Nguyễn Du làm thật, nhưng không
phải đương không mà làm có hai câu, làm vì có lý
do đặc biệt và đó là hai câu cuối của toàn bài
thơ Thất ngôn Bát cú, mời Thầy và Các Bạn xem phần tài
liệu sau đây.....Tương
truyền Phùng Tiểu Thanh là một cô gái Trung Quốc sống khoảng
đầu thời Minh, nhiều ý kiến cho rằng nàng là người Dương
Châu, con nhà gia thế, tên chữ là Phùng Huyền Huyền. Vốn thông
minh nên từ nhỏ nàng đã thông hiểu các môn nghệ thuật
cầm kì thi hoạ, lại có phong tư lộng lẫy hơn người. Năm
16 tuổi, nàng được gả làm vợ lẽ cho Phùng Sinh, một công
tử nhà gia thế. Vợ cả tình hay ghen lại cay độc, bắt nàng
ra sống riêng trên Cô Sơn, gần Tây Hồ. Vì đau buồn, nàng
sinh bệnh rồi qua đời khi mới tròn mười tám xuân xanh. Nhưng
đau khổ muộn phiền được gửi gắm vào thơ nhưng phần
lớn bị vợ cả đem đốt hết, may mắn còn một số bài
sót lại. Người ta cho khắc in số thơ đó, đặt là Phần
dư tập.Thương
xót, đồng cảm với số phận của người con gái tài tình
mà bạc mệnh, Nguyễn Du viết ra bài thơ này. Những người
phụ nữ có tài có sắc nhưng đường đời truân chuyên
bất hạnh cũng là cảm hứng lớn trong sáng tác của Nguyễn
Du. 讀小青記 | Độc
Tiểu Thanh ký | |
西湖花苑盡成墟, 獨吊窗前一紙書。 脂粉有神憐死後, 文章無命累焚餘。 古今恨事天難問, 風韻奇冤我自居。 不知三百餘年後, 天下何人泣素如。 | Tây hồ hoa uyển tẫn thànhkhư, Độc điếu
song tiền nhất chỉ thư. Chi phấn hữu thần liên tử hậu, Văn chương vô mệnh luỵ phần dư. Cổ kim hận sự thiên
nan vấn, Phong vận kỳ oan ngã tự cư. Bất tri tam bách dư
niên hậu, Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như ? | |
Diễn nôm :Đọc
Tiểu Thanh ký
Tây hồ hoa cỏ đã tàn phai
Ngơ ngẩn trước
song, Ai điếu Ai ?!
Son phấn hiển linh thương yểu điệu
Văn
chương bạc mệnh cháy thơ bài
Hỏi trời khôn thấu, bao
ly hận
Ngậm oán càng thương, lắm sắc tài
Chẳng biết
ba trăm năm sau nữa
Tố Như Ai khóc, xót thương Ai ?!
Đỗ
Chiêu Đức diễn nôm.
Chân Diện Mục góp ý:
Anh Trí ơi ! Xin đừng thắc mắc nữa ! Chữ
KHỐC đây là xót thương , xót thương cho HỒN TỐ NHƯ
chứ không phải con người bằng xương bằng thịt Nguyễn Du ( ở
đây cho ta thấy sự Khiêm Nhương của Nguyễn Du , chứ không hề
có chút xíu gì tự phụ .
Khóc
đây là hòa tâm sự , đồng điệu , đồng cảm ( chứ
không phải tổ chức kỷ niệm , pano , cờ phướn diễn văn tràng
giang đại hải ... rồi dựng cổng thu tiền vào cửa ... )
Bài trên mới là bài Thật ( không cần
biết nó thật 90 hay bao nhiêu % ) . Bài dưới là bài bố láo
, nên vứt béng nó đi . Mấy ông " vạch khố bắt rận
" dựa vào niêm để đảo lộn đi một cách ngu si !
- 6 câu đầu của bài trên mới đúng
là Phá ra Phá, thừa ra thừa , Thực ra Thực , Luận ra Luận !
( Phá : Nhân phác họa cảnh quan chung quanh mộ
nàng , bèn ... Thừa .. mực nói đến chuyện nàng .... Hai câu
5,6 mới đúng là Luận ( luận hơn là Trạng ) ... LUẬN về
thân phận ......
Tôi phản đối
hai chữ " Độc Thoại " !!! Không ! Ở đây là " Độc
Thán " thôi ..... mà là than dài ... gửi đi .... ai là ngươi
than ... cùng ta . Than cho Tiểu Thanh chính là than cho ta , than cho ta tức là than
..... cho chính họ ! ( Chứ những hạng chó nhẩy bàn độc , ăn
uống nhồm nhoàm nào có than cho ta !!! )
.
BỚ
NÀNG TIỂU THANH
Vườn xưa
hoang phế cạnh Tây Hồ
Trước cửa
nghiêng mình đốt điếu thư
Son phấn ai thương thân người yểu
Lời thơ người nhớ đống tro dư
Xưa nay nỗi oán trời treo mãi
Hết kiếp giọng hờn đất giữ lâu
Ba trăm năm nữa ai người khóc
Cho kẻ khóc nàng , ấy : Tố Như
C.D.M.
.
KHÓC NÀNG TIỂU THANH
Chung quanh hoang phế lạ thường
Bài thơ ta đốt vấn vương khóc nàng
Nàng xa rồi , lắm kẻ
thương
Vài vần
sót lại nhiều đường khôn nguôi
Xưa nay hận , khó hỏi trời
Oan khiên theo mãi một người riêng mang
Biết chăng sau ba trăm năm
Ai người nhỏ lệ khóc
chàng Tố Như
C.D.M.
.
Bản dịch PHẠM THẢO
NGUYÊN:
.
Đọc Bài Ký về Tiểu Thanh
Hoang vắng Tây Hồ hoa liễu xưa
Viếng nàng bên cửa một trang thư
Chết đi để tiếc, ôi
son phấn
Lụy đến
tàn tro, hỡi phú thơ
Kim cổ hận kia trời khó hỏi
Tài tình oan kiếp khác gì ta
Ba trăm năm nữa trong thiên hạ
Chẳng biết ai người khóc
Tố Như.
Phạm Thảo Nguyên
.
Bản dịch
TRẦM VÂN:
Viếng Tiểu Thanh
Tây Hồ vườn
cảnh bỏ hoang
Mình ta thơ đốt viếng nàng xót xa
Phấn son giờ đã phai nhòa
Thương người
bạc mệnh tài hoa lỡ làng
Câu thơ nhả lệ đôi hàng
Lòng ôm mối hận nỗi oan một
đời
Khóc nàng rưng
giọt lệ rơi
Ba trăm năm nữa ai người khóc ta
Trầm Vân
.
Bản dịch SONG QUANG
. VIẾNG TIỂU THANH
Vườn
cảnh Tây Hồ đã bỏ hoang
Một mình thơ đốt viếng mộ nàng
!
Phấn
son thôi hết ,tàn phai nhạt
Mệnh bạc thương người kiếp dở dang
Lệ nhỏ
đôi hàng thơ viết lại
Lòng vương mối hận phải đành
mang
Ba
trăm năm nửa ai còn nhớ ?
Có để cho ta một mảnh tang ?
SONG QUANG
______________________________
Điệp Luyến Hoa Từ
Hồng tàn hạnh nở , cánh én lưng trời
, suối trôi quanh xóm nhỏ, lả tả tơ trời vương vấn, đất
trích nơi nào không cỏ dại ? Cuối đời luân lạc , còn
nghe được chăng tiếng ai cười ròn rã một ngày xuân
? PKT 04/19/2012
Điệp Luyến Hoa Từ
Tô Đông Pha (1037 - 1101)
Hoa thốn tàn hồng thanh
hạnh tiểu
Yến tử phi thời
Lục thủy nhân gia nhiễu
Chi
thượng liễu miên xuy hựu thiểu
Thiên nhai hà xứ vô phương
thảo
Tường lý thu thiên tường ngoại đạo
Tường
ngoại hành nhân
Tường lý giai nhân tiếu
Tiếu tiệm bất
văn thanh tiệm tiểu
Đa tình khước bị vô tình não
Dịch Xuôi : Một Bài Từ Theo Điệu Điệp
Luyến Hoa
PKT 04/17/2012
Hoa
rụng cánh hồng tàn mà hạnh vẫn còn xanh non
Một cánh
én chao nghiêng lưng trời
Dòng suối biếc lững lờ trôi quanh
xóm vắng
Bông liễu trên cành gió thổi bay tơi tả gần
hết
Cuối trời nơi nào không có cỏ hương mọc
Bên trong tường là cây đu , bên ngoài là con đường
thiên lý
Bên ngoài có một người đang đi
Bên trong
nghe tiếng người đẹp đang chơi đu cười ròn rã
Tiếng
cười nhỏ dần, nhỏ dần ...
Ai đâu có hay tiếng cười
vô tình đã theo mãi khách đa tình, không quên được
Điệp Luyến Hoa Từ
PKT 04/17/2012
Hồng đà phai, hạnh còn xanh nụ ,
Cánh
én chao nghiêng ,
Dòng suối lượn quanh xóm ,
Bông liễu
bay lả tả theo gió ,
Đất trích nơi nào không cỏ dại
.
Tường ngăn cây đu , đường thiên lý ,
Ngoài
tường người đi ,
Sau tường nghe ròn rã ,
Tiếng cười
xa dần, tưởng mất hẳn ,
Đâu hay theo mãi ai ngàn dặm .
.
Tri Khac Pham
Phamid@msn.com
.
Thêm bản dịch của CDM:
.
TIẾNG CƯỜI ĐUỔI THEO
Hoa rụng
buồn , hạnh bớt xanh
Én chao nhanh
Nước biếc
nhiễu quanh thành
Tơ liễu tung bay dìu dặt
Buồn
như cỏ mông mênh
Nàng đu trong vườn vắng
Ta
ngoài đường bước nhanh
Tiếng cười đuổi theo
không dứt
Vô tình níu tim khách đa tình
C.D.M.
_______________________________________________
XUÂN TIÊU NHẤT KHẮC TRỊ THIÊN KIM
Xuân Tiêu
Tô Đông Pha (1037 -
1101)
春宵一刻值千金,
花有清香月有阴。
歌管楼台声细细,
秋千院落夜沉沉。
Xuân tiêu nhất khắc
trị thiên kim
Hoa hữu thanh hương nguyệt hữu âm
Ca quản lâu
đài thanh tế tế
Thu thiên viện lạc dạ trầm trầm
Dịch Xuôi : Đêm
Xuân
PKT 04/17/2012
Đêm xuân mỗi khắc giá ngàn vàng
Hương hoa thơm
mát , bóng trăng sáng lung linh
Tiếng đàn sáo từ trên
lầu cao nghe réo rắt
Cây đu ngoài sân vắng chìm trong bóng
đêm thâu
Chú Thích :
Thu thiên là cây đu , dùng
trong một trò chơi vui xuân đánh đu của con gái.
Đêm Xuân
PKT 04/17/2012
Đêm xuân mỗi khắc
giá ngàn vàng ,
Hoa nguyệt, nguyệt hoa những rộn ràng.
Tiếng
sáo nhà ai nghe réo rắt ,
Cây đu, sân vắng, khối tình
mang.
Phụ Chú
: Cây đu,
sân vắng, khối tình mang .Có thể Tô tiền bối , lúc làm bài
thơ Xuân Tiêu này đã nhớ đến Triêu Vân , một người thiếp
trẻ , đi theo họ Tô trên bước đường lưu đầy chẳng
may bị bệnh chết sớm. Đêm xuân , một khắc giá nghìn vàng, hoa tỏa
hương lành , trăng tỏ lung linh , vẳng nghe tiếng sáo nhà ai thổi
réo rắt , nhìn ra ngoài sân vắng , cây đu im lìm chìm trong
bóng đêm thanh, lại nhớ đến người đẹp đánh đu
,cùng vui xuân năm nào , giờ đây đã về Cõi Phật,
bỏ nhà thơ lại một mình ở nơi đất trích trong một
đêm xuân như đêm nay.
Tri Khac Pham
Phamid@msn.com
Đỗ Chiêu Đức Diễn nôm :
Ngàn vàng
một khắc đêm xuân
Hoa thơm trăng đẹp cũng ngần ấy
thôi
Vẳng đưa tiếng nhạc bồi hồi
Đu không, sân vắng,
đêm trôi mơ màng !
ĐCĐ
____________________________________________________________
XUÂN NHẬT NGẪU
TÁC
Gần một đời bận
rộn, bị ràng buộc bởi những bổn phận và trách nhiệm chu
toàn, thực tôi chưa bao giờ nghĩ đến một cuộc sống "phóng
hoài" thảnh thơi. Lại thêm tự biết thân, tài trí không
có, nên cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện "kinh thế" giúp
đời. Còn nói chi đến chuyện xa vời ,ngồi câu bến vắng
không đợi cá ,mà chỉ là để hưởng thú ngắm nhìn
trời trăng mây nước , gió xuân hây hẩy , sóng nhỏ vỗ
bờ xa. Chẳng qua , ngày xuân , đọc được một bài thơ,
cảm thấy hay, nên ngồi loay hoay chuyển dịch, trò chuyện với người
xưa qua chữ nghĩa cho bớt nỗi lạc lõng cô đơn, xong rồi ngồi
chép lại gửi đến quí anh chị em con cháu trong nhà và các
thân hữu để đọc cho vui mà thôi. Cầu chúc an lành. Quí
mến ,
Tri Khac Pham
Phamid@msn.com
Xuân Nhật Ngẫu Tác
Ôn Đình Quân (- 858 -)
Tây viên nhất khúc diễm
dương ca
Nhiễu nhiễu xa trần phụ bệ la
Tự dục phóng hoài
do vị đắc
Bất tri kinh thế cánh như hà
Dạ văn mãnh
vũ phan hoa tận
Hàn luyến trùng khâm giác mộng đa
Điếu
chử biệt lai ưng cánh hảo
Xuân phong hoàn vị khởi vi ba
Dịch Xuôi : Ngày Xuân Ngẫu
Hứng Làm Thơ
PKT 03/02/2012
Một khúc ca xuân hát trong
vườn tây
Bụi xe nhiễu đầy ở chốn ẩn cư này
Muốn sống thảnh thơi nhưng vẫn chưa được
Lại không
có tài giúp đời nên chẳng biết tính sao đây
Nghe
đêm mưa dữ chắc hoa bị rụng hết
Mến lạnh chăn ấm
nệm êm hẳn lắm mộng thôi
Riêng ra bến sông ngồi câu
cá là ưng ý nhất
Gió xuân theo làn nước gợn sóng
lăn tăn
Xuân Nhật Ngẫu
Tác
PKT 03/02/2012
Vườn tây một khúc diễm dương
ca ,
Bụi nhiễu đường xe chốn bệ la .
Cuộc sống thảnh thơi,
lo chửa được ,
Nước cờ bương trải , tính không ra
.
Đêm nghe mưa dữ , thương hoa rụng,
Lạnh mến chăn êm
, tội mộng đa.
Một chiếc thuyền câu trên bến vắng ,
Gió
xuân , sóng nhỏ vỗ bờ xa.
Chú Thích :
(1) Diễm dương ca = Xuân ca
(2) Bệ la = Tên một loại cỏ rêu.
Ý chỉ nơi người ở ẩn
Tri
Khac Pham
Phamid@msn.com
.
SONG QUANG:
XUÂN
VỀ , NGẨU HỨNG LÀM THƠ
. Đã hết Xuân rồi nhưng gặp thơ Thầy thì
cũng không chối từ được,mặc dù làm không hay nhưng ý
và nghĩa rất thích hợp với lòng mình Thôi thì cũng gắng
gượng dăm ba chữ để gọi là vui với "vườn thơ thẩn"
và cầu chúc mọi an lành với nhóm nhà và Quí Thầy
vậy.Đây không phải là bài dịch mà chỉ là mượn
ý nguyên tác của người xưa để có thể giải khuây
trong chốc lác.Kính cẩn và đa tạ.SQuang
.XUÂN VỀ , NGẨU
HỨNG LÀM THƠ(Thoát ý bài thơ "Xuân nhật ngẩu tác"của
Ôn Đình Quân)do Thầy PKT dịchXuân về,ngẩu hứng mấy vần thơNơi ở vươn
đầy bụi đất nhơMuốn sống an nhàn đâu có được
!Không
tài ,sao giúp được đời cơ ?Đêm khuya mưa gió thương
hoa rụng !Nệm ấm,chăn êm chắc dễ mơRa bến ngồi câu là hợp
ýTrông
làn sóng gợn tấp xô bờ .SONG QUANG .
ĐỖ CHIÊU
ĐỨC:
Kính
Thầy,
Xin cho Đỗ Chiêu Đức bổ
sung một số chi tiết nhé !
(1). Lý
lịch Tác giả :
溫庭筠(約812~866/870),中國唐代詩人、詞人。本名岐,字飛卿。太原祁(今山西祁縣)人。溫庭筠的先世溫彥博雖是宰相,溫庭筠是溫彥博的裔孫。可是,到了溫庭筠的時候,其家世已經衰微了。溫庭筠自幼好學,長於詩詞,喜譏刺權貴,多觸忌諱。由於形貌奇醜,因號“溫鍾馗”。
(2). Nguyên tác bài thơ :
春日偶作(溫庭筠 唐詩)
西園一曲豔陽歌,擾擾車塵負薜蘿。
自欲放懷猶未得,不知經世竟如何。
夜聞猛雨判花盡,寒戀重衾覺夢多。
釣渚别來應更好,春風還爲起微波。
Dịch đoạn lý lịch
trên :
Ôn Đình Quân ( khoảng 812-866/ 870 ), là thi nhân đời
Đường, lại giỏi về Từ. Tên thật là Kỳ, tự là
Phi Khanh. Người đất Kỳ, thuộc Thái Nguyên ( là Huyện Kỳ
của tỉnh Sơn Tây hiện nay ). Nội tổ là Ôn Ngạn Bác, làm
đến Tể Tướng. Nhưng đến đời Ôn Đình Quân thì
gia thế đã suy vi. Ôn tự nhỏ đã hiếu học, giòi về
thi, từ, thích châm biếm người quyền quý và thường hay
phạm những điều úy kỵ của họ.Vì diện mạo xấu xa ,
nên còn có biệt hiệu là " Ôn Chung Quỳ " ( Chung Quỳ là
vị thần chuyên môn bắt ma quỷ, diện mạo trông rất dữ dằn
).
(3). Diễn nôm Lục Bát :
Vườn tây một khúc hát vui
Tiếng xe bỏ
mặc bụi vùi bệ la
Thả lòng ý muốn hoan ca
Kinh bang tế
thế khó mà trông mong
Đêm mưa hoa rụng sạch không
Mấy
lần chăn ấm mộng lòng khát khao
Buông câu trên bến hôm
nào
Gió xuân hây hẩy sóng dào dạt khua !
Đỗ Chiêu Đức
Kính.
________________________________________________________
Tam Quốc Diễn Nghĩa Đề Từ
Đầu
xuân , nhân dịp phúc đáp thư cúa một em học trò cũ,
tôi đã ngồi sửa lại bản phỏng dịch( tháng 8 năm 2010) bài
Tam Quốc Diễn Nghĩa Đề Từ của Dương Thận. Đọc đi
đọc lại thấy thấm. Xin được chia sẻ cùng quí anh chị
em trong nhà. Cầu chúc một cuối tuần vui. Quí mến ,
Tri Khac
Pham
Phamid@msn.com
Tam Quốc Diễn Nghĩa Đề
Từ
Dương Thận (1488-1559)
Cổn cổn Trường Giang đông thệ thủy
Lãng ba
đào tận anh hùng
Thị phi thành bại chuyển đầu không
Thanh sơn y cựu tại
Kỷ độ tịch dương hồng
Bạch
phát ngư tiều giang chử thượng
Quán khan thu nguyệt xuân phong
Nhất hồ trọc tửu hỷ tương phùng
Cổ kim đa thiểu sự
Đô phó tiếu đàm trung
Dịch Nghĩa
: Một Bài Từ Mở Đầu Truyện Tam Quốc
PKT 02/17/2012
(1) Cuồn cuộn Trường Giang chảy về biển
đông
Sóng hoa vùi cuốn hết anh hùng
Thị phi thành bại đều không cả
Non xanh xưa
còn đó , bao độ nắng chiều hồng
(2) Trên bến
sông hai lão trượng ngư tiều đầu đã bạc
Ngày tháng bạn cùng gió mát trăng thanh (thu nguyệt xuân phong)
Mừng gặp nhau một hồ rượu nhạt
Khề khà chuyện đời dâu bể cười vui.
Ca Từ Mở Đầu Truyện Tam Quốc
PKT 02/17/2012
Bài
1 :
Cuồn cuộn Trường Giang về biển cả ,
Sóng hoa vùi dập hết anh hùng.
Chính tà thành bại trôi theo nước ,
Núi cũ bao
chiều bóng tịch dương .
Đôi bạn ngư
tiều đầu bạc trắng ,
Gió trăng bến nước tháng
ngày trôi.
Gặp nhau mừng cạn hồ rượu nhạt,
Kim
cổ bể dâu, phó mặc đời.
Bài 2 :(Theo Điệu Lâm Giang Tiên)
Trường
Giang cuồn cuộn đổ ra biển ,
Sóng
nổi dìm hết anh hùng ,
Chính, tà, thành, bại thoắt
thành không ,
Non xanh xưa còn đó ,
Bao độ nắng
chiều hồng !
Hai lão ngư tiều, trên sông nước
,
Trăng thanh, gió mát rong chơi ,
Hồ rượu tương
phùng chừng đã vơi ,
Cổ kim thiên hạ sự,
Khề
khà , cười vui thôi !
Chú Thích :
Bài Tam Quốc Diễn Nghĩa Đề
Từ đã được nhà thơ Dương Thận , giữa đời nhà
Minh , làm theo điệu Lâm Giang Tiên , gồm có 2 phân đoạn , mỗi
phân đoạn 5 câu , các câu 1 , 2, 3 , 4, 5 theo thứ tự có 7 chữ,
6 chữ , 7 chữ, 5 chữ , và 5 chữ. Chữ cuối trong các câu 2 ,
3, và 5 trong mỗi phân đoạn thường có vần hợp với nhau.
____________________________________________________________________________________
Nam Phương Ca Khúc
Khuyết
Danh
Trượng phu
sanh bất năng phi can chiết hạm vị thế phù cương thường
Tiêu dao tứ hải , hồ vị hồ thử hương
Hồi đầu nam
vọng mạc vô cực hề , thiên vân nhất sắc đồ thương
thương
Lập công bất thành, học bất tựu , thiếu tráng
hữu cơ thời hề , tọa thị bách niên thân thế khu âm dương
Phủ chưởng cuồng ca vấn tư thế , mang mang thiên địa , an đắc
tri nhất tri kỷ hề , thí lai đối chước hữu dư thương
Dư thương trịch hướng đông minh thủy , đông minh chi thủy
vạn đội khởi cuồng lan
Dư thương trịch hướng tây sơn
vũ , tây sơn chi vũ nhất trận hà uông dương
Dư thương
trịch hướng bắc phong khứ , bắc phong dương sa tẩu thạch phi thù
phương
Dư thương trịch hướng nam thiên vụ , vụ trung hữu
nhân khai khẩu nhất ẩm cừ nhiên túy
Thiên địa vũ trụ
hồn tương vong , dư bất túy hĩ , dư hành dư chí
Nam nhi
tự cổ sự tang bồng , hà tất cùng sầu khấp phần tử
Chú Thích : Nam Phương Ca Khúc là
tên tạm đặt cho một khúc ca (vì khúc ca này không có
tựa đề và không biết tên tác giả) trích trong Hạn Mạn
Du Ký cúa Cụ Nguyễn Bá Trác(1881-1945) đăng trong Nam Phong Tạp Chí
năm 1920. Bài Hồ Trường của Nguyễn tiên sinh cho đến nay vẫn
còn được mọi người yêu thích, là bản phỏng dịch từ
nguyên tác Nam Phương Ca Khúc này.
Hồ Trường
Nguyễn Bá
Trác(1881-1945)
Trượng
phu không hay sé gan bẻ cột phù cương thường
Hà tất
tiêu dao bốn bể , luân lạc tha hương
Trời nam nghìn dặm thẳm
, mây nước một màu sương
Học không thành , danh chẳng
lập , trai trẻ bao lâu mà đầu bạc , trăm năm thân thế bóng
tà dương
Vỗ tay mà hát , nghiêng đầu mà hỏi , trời
đât mang mang, ai là tri kỷ , lại đây cùng ta cạn một hồ
trường .
Hồ trường ! Hồ trường
! Ta biết rót về đâu?
Rót về đông phương , nước
bể đông chảy xiết sinh cuồng lan
Rót về tây phương ,
mưa tây sơn từng trận chứa chan
Rót về bắc phương , ngọn
bắc phong vi vút , đá chạy cát dương
Rót về nam phương
, trời nam mù mịt , có người quá chén , như điên như
cuồng
Nào ai tỉnh , nào ai say , chí ta ta biết , lòng ta ta hay
Nam
nhi sự nghiệp ở hồ thỉ , hà tất cùng sầu đối cỏ cây
!
Ta Rượu
PKT
02/13/2012
Trượng phu , không vì đất
nước phanh gan đẩy cột gìn giữ cương thường, bốn
biển nổi chìm, luân lạc tha phương . Đoái trông về phương
nam, mịt mù , trời mây một màu xanh ngắt .Chức nghiệp không
tròn, học hành dang dở , tuổi trẻ một thời ,ngồi nhìn
trăm năm thân thế tháng ngày trôi .Vỗ tay cuồng hát nghêu
ngao ,đất trời mang mang, hỏi ai tri kỷ cùng ta chén cạn, chén
đầy ?
Ta rượu biển đông , biển đông dậy sóng,
Ta rượu
núi tây , mưa núi bạt ngàn,
Ta rượu gió bắc ,
cát đá tung bay,
Ta rượu trời nam, càn khôn túy lúy
.
Cổ kim đông tây nam bắc , tất cả rồi tiêu
tán , nào ai có tỉnh mà ta sao lại không say .Nam nhi chí tang bồng
hồ thỉ , mắc mớ chi buồn mỗi lần nhớ đến đất tổ
quê cha !
Tri Khac Pham
Phamid@msn.com
______________________________________________________________
Không lời vẫn thiết tha
TÂM
AN cho Giáng Sinh & Năm Mới AN LÀNH và HẠNH PHÚC
Cuối
năm thơ thẩn , đã gửi đi một chút "nhạc" Lý Bằng
Không Hầu Dẫn của Lý Hạ , một chút "thơ" Hà
Mãn Tử của Trương Hựu , nay xin được gửi một chút "thiền" ,
tìm được trong một bài thơ Ẩm Tửu rất xưa của Đào
Tiềm , để mọi người thân quí đọc cho vui. Có phải
"tâm an" là chìa khóa cho chúng ta mở cửa bước vào
một năm mới an lành và hạnh phúc ?PKT 12/19/2011
Ẩm Tửu
Đào Tiềm (365 - 427)
Kết lư tại nhân cảnh
Nhi vô xa mã huyên
Vấn quân hà năng nhĩ
Tâm viễn địa tự thiên
Thái
cúc đông lý hạ
Du nhiên kiến nam sơn
Sơn khí nhật
tịch giai
Phi điểu tương dữ hoàn
Thử trung hữu chân ý
Dục biện dĩ vong ngôn
Dịch Nghĩa : Uống
Rượu
Nhà gianh giữa chợ đời
Ngựa xe chạy ồn
ào cũng không bận tâm
Hỏi ông sao được thế
(Lòng
trong không vướng chút bụi trần ) (?)
Hái cúc dưới giàn
đông
Thảnh thơi nhìn núi nam
Khí núi ráng chiều
đẹp
Chim rủ nhau bay về
Trong cảnh có chân ý
Muốn nói
ra nhưng đã quên lời
Chú Thích : Đào Tiềm (365-427), thời Đông Tấn
, trước thời Đường , nổi tiếng với bài Qui Khứ Lai Từ
(bài từ Về Đi Thôi) , bỏ quan, về cày ruộng vì không
chịu được cảnh luồn cúi chốn quan trường.
Không Lời Vẫn Thiết Tha
PKT 12/19/2011
Lều gianh giữa phố
thị
Huyên náo tịnh như không
Sao được như ông vậy
Tâm an, lòng nhẹ bâng
Dưới giàn đông hái cúc
Thanh thản ngắm non xa
Ráng hồng vương sương núi
Chim bay
động nắng tà
Đối cảnh , ngộ chân ý
Không lời,
vẫn thiết tha
Tri Khac Pham
Phamid@msn.com
________________________________________
HÀ MÃN TỬ
.
Chút
"thơ"(!) cuối năm thay lời cầu chúc một Mùa Giáng Sinh An
Lành và Hạnh Phúc đến mọi người thân quí.
Người xưa
,sau một thời ly loạn , lúc về già , cũng còn tìm lại được
nhau qua một bài hát đã cùng nhau ca hát ngày nào. Còn
tôi , bây giờ , một mình , "Ngồi tựa gốc quế , mơ màng
, không ngủ / Sương khuya xuống nhẹ , ướt vầng trăng lạnh nào
hay" (y' thơ Lý Hạ trong bài Lý Bằng KHầu Dẫn ).
Tri Khac Pham
Phamid@msn.com
Hà Mãn Tử
Trương Hựu (Đời
Đường Hiến Tôn 806-821)
Cố quốc tam thiên lý
Thâm cung nhị thập niên
Nhất thanh Hà Mãn Tử
Song lệ lạc quân tiền
Hà Mãn Tử
PKT 12/09/2011
Quê xa ba
vạn dặm ,
Cung cấm hai mươi năm .
Nghe hát bài ca cũ ,
Khóc nhìn...chàng đấy chăng?
Chú Thích. Theo Đỗ Bằng Đoàn
và Bùi Khánh Đản trong Đường Thi Trich Dịch :
(1) Hà
Mãn Tử , tên một cung nữ đời Đường Minh Hoàng (712-756),
người đẹp , thơ hay , giỏi âm luật , vì thất ý vua nên
bị tội , đã làm ra ca khúc Hà Mãn Tử để thân oan,
ý lời thống thiết , người nghe cảm thương ,khôn cầm được
dòng lệ.
(2) Chàng là Lạc Hàn Lâm , nàng là Hồ Nhi Tử, cùng trong
đội nhạc cung đình Lê Viên thời Đường Minh Hoàng.
Vì loạn An Lộc Sơn năm 755, Lê Viên thất tán , gần 40 năm
sau , cả hai đều đã già lão, nhưng còn duyên may , gặp
lại , nhận ra được nhau qua bài Hà Mãn Tử, một bài ca
đã cùng nhau ca hát ngày nào.
__________________________________________________________________________
SONG QUANG góp tiếng thơ
HÀ MÃN TỬ
.
Cố quốc xa vời ba vạn dậm
Cấm cung lưu giữ hai mươi năm
Chợt nghe câu hát ngày xưa đó
Có phải chàng đây, lệ khóc thầm ?
SONG QUANG
__________________________________________________
LÝ
BẰNG KHÔNG HẦU DẨN
Nhân ngày lễ
Tạ Ơn 11/25, tôi đi tìm nhạc trong thơ Lý Hạ qua bài Lý
Bằng Không Hầu Dẫn. Cảm thấy hay nhưng tiếc là đã không
rành về âm luật và đã không hiểu hết được ý
lời của tác giả. Chỉ là viết ra theo hứng gửi đi thay lời
chúc "Happy Thanksgiving !" đến mọi người thân quí mà thôi.
Cầu chúc an lành. Quí mến ,
Tri
Khac Pham
Phamid@msn.com
Thái Thạch Hoài Cổ
Nguyễn
Trãi (1380 - 1442)
Nhân nói đến
Thi Phật Vương Duy , Thi Thánh Đỗ Phủ , Thi Tiên Lý Bạch , và
Thi Quỉ Lý Hạ trong Đường Thi, tôi mới hiểu được điều
này . Mê thơ của 4 nhà thơ này nên hậu thế muốn cho các
vị đều bất tử. Phật và Thánh đã ở ngoài vòng
sinh tử nên Vương Duy và Đỗ Phủ hẳn được sống mãi
trong lòng mọi người rồi. Còn hai vị Thi Tiên Lý Bạch và
Thi Quỉ Lý Hạ , vẫn còn trong vòng sinh tử , nên mới có
chuyện kể . Chuyện kể Thi Tiên rượu say nhảy xuống ôm trăng
nằm ngủ dưới lòng sông Thái Thạch lại không chết vì
được cá kình chở bay lên Thiên Hà để nhà thơ
tiếp tục uống rượu , ngằm trăng , làm thơ. Thi Quỉ , mới 27
tuổi đầu , đau yếu , bệnh nhưng không chết đâu , nhà
thơ được thiên sứ xuống đón về trời đế làm
thơ mừng ngôi lầu Bạch Ngoc mới được cất xong đấy. Chuyện
thực hay hư cũng khó biết lắm. Ta là người đang mơ hóa
bướm hay ta là bướm đang mơ thành người đây. Vừa
mới gửi đi chuyện về Thi Quỉ Lý Hạ , bây giờ xin được
gửi đi chuyện vê Thi Tiên Lý Bạch qua bài Thái Thạch Hoài
Cổ của Nguyễn Trải để các anh chị em quí mến đọc
cho vui. Cầu chúc an lành. PKT 11/19/2011
Tri Khac Pham
Phamid@msn.com
Thái
Thạch Hoài Cổ
Nguyễn Trãi (1380 - 1442)
Thái Thạch tằng văn Lý trích tiên
Kỵ kình phi khứ dĩ đa niên
Thử giang nhược biến vi xuân
tửu
Chỉ khủng ba tâm thượng túy miên
Thái Thạch Hoài Cổ
PKT 11/19/2011
Từng nghe Lý trích
tiên ở Thái Thạch ,
Đã cỡi cá kình bay mất lâu rồi.
Ví thử sông này biến thành xuân tửu ,
Hẳn ai còn say
ngủ giữa sóng vùi.
Chú Thích :
Lý trích tiên , ông tiên
bị đọa giáng trần họ Lý , chỉ nhà thơ Lý Bạch ,
một đời nổi tiếng thơ rượu , lúc chết, mộ chôn ở
bờ sông Thái Thạch , thuộc dòng Trường Giang , tỉnh An Huy. Truyền
thuyết , trong một đêm rượu say, nhà thơ đã nhảy xuống
ôm trăng dưới lòng sông, nhưng lại không chết , vì đã
được cá kình chở bay đi làm thơ uống rượu đời
đời ở trên Thiên Hà rồi. Ngôi mộ hiện nay ở Thái
Thạch chỉ là một ngôi mộ giả.
Tri
Khac Pham
Phamid@msn.com
Xương Cốc
Bắc Viên Tân Duẩn
Trong
thế giới Đường Thi , Vương Duy được tôn xưng là Thi
Phật , Đỗ Phủ là Thi Thánh, Lý Bạch là Thi Tiên , và
Lý Hạ là Thi Quỉ . Gần đây, duyên may , tôi đọc được
bài Sợ của Niên Trưởng Nguyễn Văn Trường trong Trang Nhà
và hôm nay lại đọc được bài Xương Cốc Bắc Viên
Tân Duẩn của Thi Quỉ Lý Hạ. Xin gửi bài này với phần
phỏng dịch để mọi người thân quí trong nhà đọc cho
vui cuối tuần . Nhân thể , cũng còn muốn là để chia sẻ với
người xưa và với mọi người, nỗi SỢ lớp trẻ ,ở
thời buổi này , vì hoàn cảnh sinh sống , ngại chúng sẽ không
còn tha thiết đến chữ nghĩa châu ngọc của tiền nhân để
luôn sửa mình , ăn ở sao cho có tình có nghĩa nữa, mặc
dù trong thâm tâm ,thực tình, tôi cũng chỉ còn biết luôn
mong ít nhất, con cháu chúng ta có được một đời sống
mà chúng cám thấy hạnh phúc là được rồi.
PKT 11/19/2011
_________________________________________________________________________________________________________________________
______________________________________________________________________________
Lạc
lõng ở những ngày tháng còn lại , còn một chút tình
cũng không nói được nên lời , nên tôi viết ra đây.
Tri
Khac Pham
Phamid@msn.com
Một Thuở
Mây Trắng Hạc Vàng
Người xưa đã cỡi hạc vàng đi mất. Nơi này
chỉ còn trơ lại một ngôi lầu trống . Hạc vàng một lần
bay đi là không trở lại nữa.
Mây trắng bồng bềnh thiên cổ mênh mang. Dưới bến
Hán Dương , bờ cây lung linh soi nước. Xa xa trên cồn Anh Vũ, cỏ
hương
rậm rạp ngút ngàn. Trời sắp tối rồi , quê
nhà nơi đâu. Khói sóng trên sông không khỏi ngậm ngùi.
(Hoàng Hạc Lâu- Thôi Hiệu)
Thế là từ
đó , huyền thoại một thuở mây trắng hạc vàng , để
cho ai kia , một chiều đất khách , trên lầu vắng,
thổi khúc sáo ngọc mà tưởng như nghe được tiếng
động khẽ khàng của từng cánh mai, tháng ngày rơi rụng
,
trong một không gian xưa, nay đã không còn
nữa.
A- Hà Thời Hoàng Hạc Trùng
Lai - Ngày Nào Hạc Vàng Trở Lại
Hoàng Hạc Lâu
Thôi Hiệu (?- 756)
黃鶴樓- 昔人已乘黃鶴去,
- 此地空餘黃鶴樓。
- 黃鶴一去不復返,
- 白雲千載空悠悠。
- 晴川歷歷漢陽樹,
- 芳草萋萋鸚鵡洲。
- 日暮鄉關何處是,
- 煙波江上使人
Tích nhân
dĩ thừa hoàng hạc khứ
Thử địa không dư hoàng hạc
lâu
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản
Bạch vân thiên
tải không du du
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ
Phương
thảo thê thê Anh Vũ châu
Nhật mộ hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thượng sử nhân sầu
Hoàng Hạc Lâu
PKT 08/01/2010
Hạc đã chở Tiên về cõi Thơ ,
Lầu xưa còn đó đứng chơ vơ.
Hạc vàng một thuở đâu về nữa ,
Mây trắng ngàn
năm vẫn đợi chờ.
Bến vắng Hán Dương
cây rỡn nắng ,
Cồn xa Anh Vũ cỏ khoe tơ.
Chiều rồi , quê
cũ , phương nào nhỉ ,
Khói sóng trên sông luống thẫn
thờ.
Hạc Đâu Về Nữa
PKT 08/01/2011
Xưa Tiên cỡi hạc lên trời ,
Lầu thơ bỏ lại bên đời
bơ vơ.
Hạc đâu về nữa mà chờ ,
Ngàn năm mây
trắng lững lờ trôi ngang.
Hán Dương bến đợi nắng
vàng,
Cồn hoang Anh Vũ cỏ ngàn xanh lơ.
Trời chiều đất
khách ngẩn ngơ ,
Sầu theo khói sóng vật vờ về đâu.
B- Đản Kiến Bạch Vân Phi Khứ - Chỉ Thấy
Mây Trắng Nổi Trôi
Một Câu Đối Về Lầu Hoàng Hạc
(Khuyết Danh?)
Hà thời hoàng hạc trùng lai/ thả cộng đảo kim tôn /kiêu
châu chử thiên niên mậu thảo
Đản kiến bạch vân phi khứ
/ dữ thùy xuy ngọc địch /lạc giang thành ngũ nguyệt mai hoa
Dịch Nghĩa :
PKT 08/01/2011
Những mong bao giờ hạc vàng trở lại / với bạn chén
vàng/ đảo tưới cỏ xanh ngàn năm trên cồn vắng
Chỉ
thấy lúc này mây trắng bay đi / cùng ai sáo ngọc/ thổi rụng
mai vàng lạc độ xuống thành xưa
C- Dữ
Thùy Xuy Ngọc Địch - Cùng Ai Thổi Sáo Ngọc
Đề Bắc Tạ Bi
Lý Bạch (701-762)
Nhất vi thiên khách khứ Trường sa
Tây vọng Trường
An bất kiến gia
Hoàng Hạc lâu trung xuy ngọc địch
Giang Thành
ngũ nguyệt lạc mai hoa
Dịch Nghĩa : Đề Bia Bắc Tạ
PKT 08/01/2011
Làm thân khách biếm bị đầy đến Trường
Sa
Trông về phía tây Trường An không thấy nhà đâu cả
Thổi khúc sáo ngọc ớ trong lầu Hoàng Hạc
Nghe như hoa mai tháng
năm rụng ở Giang Thành
Lạc Mai Hoa
PKT 08/01/2011
Chút thân biếm đọa, nỗi đường xa ,
Dõi bóng chiều
hôm chẳng thấy nhà.
Tiếng sáo u buồn trên gác vắng ,
Nghe như mai rụng tháng ngày qua.
Chú Thích :
(1) Lầu
Hoàng Hạc nằm trên ghềnh đá Hoàng Hộc bên dòng Trường
Giang thuộc huyện Vũ Xương tỉnh Hồ Bắc
(2) Tương
truyền Phí Văn Vỹ (hay Vương Tử An) tu thành Tiên cỡi hạc
vàng bay đi mất từ lầu Hoàng Hạc
(3) Bia Bắc
Tạ dựng trước lầu Hoàng Hạc.
(4) Bài "Đề Bắc Tạ
Bi" còn có tựa đề khác là "Dữ Sử Lang Trung Ẩm Thính
Hoàng Hạc Lâu Thượng Xuy Địch"
(Cùng Sử Lang Trung Uống Rượu Nghe Sáo Thổi
Trên Lầu Hoàng Hạc)
(5) Thiên khách = quan bị giáng chức đi
đầy.
(6) Trường Sa = Nơi Giả Nghị đời nhà Hán bị
lưu đầy vì gian thần hãm hại.
Nay, thuộc huyện Trường
Sa , tỉnh Hồ Nam.
(7) Trường An , kinh đô nhà Đường , nay thuộc
huyện Trường An , tỉnh Thiểm Tây.
(8) Lạc mai hoa = Hoa mai rụng.
Còn là tên một khúc nhạc sáo, âm điệu thê thiết,
gợi nỗi nhớ nhà
Chúc Mừng
Wednesday, June 8, 2011 10:55 AM
From:
"Tri Pham" <phamid@msn.com>
To:
"Phuc Le Thien" phucle2@gmail.com
Hay tin , qua trang nhà PTGDTDUSA , anh Lê Thiện Phúc, bên Úc
, vừa nhận được Văn Bằng Tiến Sĩ về Ngữ Học. Bản
dịch bài Tuyên Châu Tạ Diểu Lâu Biệt Hiệu Thư Thúc Vân
của Lý Bạch, dù tôi đã mất nhiều công phu "gọt rũa",
vẫn không vừa ý. Chỉ là để chia sẻ chút niềm say mê
chữ nghĩa và gọi là món quà "cây nhà lá vườn"
góp vui cùng nhà Tân Tiến Sĩ Ngữ Học và các thân hữu
trong gia đình PTG-ĐTĐ. Anh Phúc , chúng tôi chúc mừng anh !
Quí mến ,
Tri Khac Pham
CGS PTG 1968-75
Phamid@msn.com
Tuyên
Châu Tạ Diểu Lâu Biệt Hiệu Thư Thúc Vân
Lý Bạch (701-762)
Khí ngã khứ giả tạc
nhật chi nhật bất khả lưu
Loạn ngã tâm giả kim nhật chi nhật
đa phiền ưu
Trường phong vạn lý tống thu nhạn
Đối thử khả dĩ hàm cao lâu
Bồng
Lai văn chương Kiến An cốt
Trung gian Tiểu Tạ hựu thanh phát
Câu hoài dật hứng tráng tứ phi
Dục thướng
thanh thiên lãm minh nguyệt
Trìu đao đoạn
thủy thủy cánh lưu
Cử bôi tiêu sầu sầu cánh sầu
Nhân sinh tại thế bất xứng ý
Minh triêu tản
phát lộng biên châu (/chu)
Dịch Nghĩa : Trên Lầu Tạ
Diểu Ở Tuyên Châu Đưa Tiễn Hiệu Thư Thúc Vân
PKT 06/08/2011
Bỏ ta mà đi hôm qua ,
ngày đã qua rồi, không níu kéo lại được
Nhiễu
loạn lòng ta hôm nay, lại là ngày có nhiều buồn lo
Trong
trời thu ,gió dài muôn dặm đưa tiễn cánh nhạn bay
Đối cảnh, không thể không uống đến say với nhau ở
trên lầu thơ này
Văn chương phong cách Kiến An tiêu sái thoát
tục
Thi tứ Tiểu Tạ phóng
dật tài hoa
Lòng đầy hứng khởi , ý thơ phiêu
bồng
Muốn bay lên trời xanh ngắm vầng trăng sáng
Rút đao chém nước , nước không
đứt đoạn ,vẫn chảy
Nâng
chén giải buồn , buồn vẫn còn buồn , không vơi
Sống
ở đời này, trong vòng danh lợi, đâu được như ý
Mai sáng, xõa tóc , thả con thuyền nhỏ , ngày tháng tiêu
dao
Tiễn Bạn Trên Lầu Tạ Diểu
PKT 06/08/2011
Ngày qua, đi mất, giữ không
được,
Ngày nay, nhiễu loạn, những lo âu.
Muôn
dặm gió thu theo cánh nhạn ,
Lầu thơ say tỉnh tiễn
đưa nhau.
Văn chương Kiến An tiêu
sái ,
Thi
tứ Tiểu Tạ thanh tao.
Lòng tràn hứng khởi ý
phiêu hốt ,
Muốn lên Vân Hán ngắm trăng sao.
Rút đao chém nước , nước không đứt ,
Nâng chén giải
sầu, sầu chẳng vơi.
Thiết tha chi nữa vòng danh lợi,
Sớm mai, xõa tóc , rong thuyền chơi .
Chú Thích :
(1) Lầu Tạ Diểu , ở
phía bắc phủ Ninh Quốc, Tuyên Châu ,nay thuộc tỉnh An Huy, do Tạ Diểu
khi làm Thái Thú Tuyên Châu cho xây cất.
(2) Văn Chương
phong cách Kiến An , văn chương bồng lai , chỉ thơ văn sáng tác
từ đời nhà Hán đến Đường, thiên về thiên nhiên,
thoát tục. Một số nhà thơ tên tuổi thời kỳ này, như
Tào Tháo , Tào Thực , Tạ Linh Vận , Tạ Diểu.
(3)
Tiểu Tạ, chỉ Tạ Diểu (464-499) , hậu duệ nhà thơ Đại Tạ
,tức Tạ Linh Vận (385-433).
(4) Vân Hán , chỉ Ngân
Hà ở trên trời. Trong bài Nguyệt Hạ Độc Chước của
Lý Bạch có câu : "Vĩnh kết vô tình du / Tương kỳ mạc
Vân Hán" .( Xin hiểu ý nghĩa 2 câu này là :Cuộc chơi
vô tình đã gắn bó mãi mãi / Hẹn gặp nhau lại ở
dải thiên hà xa xôi
- PKT 06/08/2011)
-----------------------------------------------------------
Thái Thạch Hoài Cổ
Nguyễn Trãi (1380-1442)
Thái Thạch tằng văn Lý Trích
Tiên
Kỵ
kình phi khứ dĩ đa niên
Thử giang nhược biến vi
xuân tửu
Chỉ khủng ba tâm thượng túy miên
Dịch Nghĩa: Thái Thạch Hoài Cổ
PKT 05/2011
Ở Thái Thạch từng nghe nói về Lý Bạch ,
Cỡi
cá kình bay đi từ nơi này đã nhiều năm rồi.
Nếu
nước sông này biến thành rượu xuân cả ,
Thì, tôi
vẫn chỉ ngại, ai kia, trong lòng sông ,sẽ vẫn còn ngủ say vùi
mãi thôi.
Tri Khac Pham Phamid@msn.com
Cảm Đề Tự Tình Lý
Bạch
PKT
Đêm đọc thơ Lý Bạch ,
Soạn thành
Tự Tình Ca.
Đời như một giấc mộng ,(1)
Mặc thế sự
ta bà .(2)
Trời đất là quán trọ ,(3)
Say tỉnh một mình
ta.(4)
Ôi , vầng trăng Thái Thạch ,(5)
Thấu chăng chút tình
xa !
Chú Thích :
(1) Xử thế nhược đại mộng
(Xuân Nhật Túy Khởi Ngôn Chí - Lý Bạch)
(2) Đạm nhiên
vạn sự nhàn (Xuân Nhật Độc Chước - Lý Bạch)
(3) Thiên
địa nhất nghịch lữ (Nghĩ Cổ - Lý Bạch )
(4) Độc chước
vô tương thân (Nguyệt Hạ Độc Chước - Lý Bạch)
(5)
Mộ của Lý Bạch ở Thái Thạch , trên sông Trường Giang ,
thuộc địa phận tỉnh An Huy. Truyền thuyết , Lý Trích Tiên, say
rượu, nhảy xuống ôm trăng nằm chết trong lòng sông, đã
là nguồn thi hứng cho hậu thế. Và, riêng cho bài thơ sau :
Thái
Thạch Hoài Cổ
Nguyễn Trãi (1380-1442)
Thái Thạch tằng văn Lý Trích
Tiên
Kỵ
kình phi khứ dĩ đa niên
Thử giang nhược biến vi
xuân tửu
Chỉ khủng ba tâm thượng túy miên
Dịch Nghĩa: Thái Thạch Hoài Cổ
PKT 05/2011
Ở Thái Thạch từng nghe nói về Lý Bạch ,
Cỡi
cá kình bay đi từ nơi này đã nhiều năm rồi.
Nếu
nước sông này biến thành rượu xuân cả ,
Thì, tôi
vẫn chỉ ngại, ai kia, trong lòng sông ,sẽ vẫn còn ngủ say vùi
mãi thôi.
Tri Khac Pham Phamid@msn.com
____________________________________
Ngày
Hè Nhớ Bạn
Tuesday,
April 19, 2011 11:56 AM
From:
"Tri Pham" phamid@msn.com
Bỗng
nhiên đọc một bài thơ cổ phong , vần trắc , của Mạnh Hạo
Nhiên lại thấy hay và lại nhớ đến bạn. Nếu không cảm
nhận được điều muốn được chia sẻ thì chính là
lỗi ở người chuyển dịch chứ không phải là tại vì
bài thơ xưa này không hay. Gửi đi để mọi người đọc
cho vui dù thật tình không biết bây giờ trời đã vào hạ
hay chưa. PKT 4/2011
Hạ Nhật Nam Đình Hoài Tân
Đại
Mạnh Hạo Nhiên (689-740)
Sơn quang hốt tây
lạc
Trì nguyệt tiệm đông thướng
Tán phát thừa
tịch lương
Khai hiên ngọa nhàn sưởng
Hà phong tống hương
khí
Trúc lộ trích thanh hưởng
Dục thủ minh cầm đàn
Hận vô tri âm thưởng
Cảm thử hoài cố nhân
Trung tiêu
lao mộng tưởng
Dịch Nghĩa : Ngày Hè Ở Nam
Đình Nhớ Tân Đại
PKT 4/2011
Nắng chiều rực
sáng trên triền núi
Trăng nhô dần lên cao ngoài bờ ao
Xõa tóc hứng khí trời trong lành
Bước ra hiên nằm thảnh
thơi
Gió lùa mát thoảng hương sen
Mơ hồ nghe tiếng
sương trúc rơi rơi
Cao hứng muốn cầm đàn gẩy
chơi vài khúc
Nhưng hận không có tri âm thưởng thức
Chạnh lòng nhớ đến cố nhân
Lại phải khổ công đợi
chờ đến nửa đêm vào mộng mới gặp được nhau sao
Ngày Hè Nhớ Bạn
PKT 4/2011
Nắng tà rực
triền núi ,
Trăng lên dần ngoài ao.
Tóc xõa thả chiều
mát ,
Thảnh thơi nằm hiên cao.
Hương sen thoảng trong gió ,
Trúc lả động sương đào.
Hứng muốn đàn vài
khúc ,
Ai tri âm đâu nào.
Chạnh lòng nhớ bạn cũ ,
Tội mộng khuya thôi sao?
Tri Khac Pham
Phamid@msn.com
Tiễn Xuân Ngày Cuối Xuân
Hôm qua 03/09, gửi đi "Tiễn
Khách Ngày Cuối Xuân" , tình ở ngoài lời. Hôm nay 03/10 , gửi
thêm "Tiễn Xuân Ngày Cuối Xuân" , để hỏi :sao
lại , khắp cõi trời đông tây kim cổ , ở chốn nhân gian này
, còn có người vì thơ mà khổ đến như vậy sao ?
(Ngày xuân , xin được phép đùa cho vui thôi. PKT 03/10/2011)
Tri Khac Pham
Phamid@msn.com
Tam Nguyệt Hối Nhật Tống Xuân
Giả Đảo (779 - 843)
Tam nguyệt chính đương tam thập nhật
Phong
quang biệt ngã khổ ngâm thân
Cộng quân kim dạ bất tu thụy
Vị đáo hiểu chung do thị xuân
Dịch Nghĩa : Ngày Cuối Tháng Ba Tiễn
Xuân
PKT 03/10/2011
Hôm nay ngày 30 tháng 3 , vẫn đương
xuân,
(Rồi ,) nắng xuân sẽ từ bỏ tôi - cái thân
khổ ngâm này mà đi ,(bác ạ)
(Vậy) đêm nay , mời bác
hãy cùng tôi không ngủ (thức trắng để tiễn xuân)
Chưa nghe thấy tiếng chuông đầu ngày buổi sáng sớm mai thì
xuân vẫn còn đâu đây mà
Tiễn Xuân Ngày Cuối Xuân
PKT 03/10/2011
Tháng ba , ngày
cuối , nắng trong ngần ,
Chưa nỡ rời xa gã khổ ngâm .
Mời
bác đêm nay cùng thức trắng ,
Cùng chuông chùa sáng tiễn
đưa xuân .
Lạm Bàn : Giả Đảo
, nhà thơ thời Trung Đường, nổi tiếng "Thôi / Xao" (rất
thận trọng trong lựa chọn chữ nghĩa ) , còn có biệt danh
là "khổ ngâm thi sĩ" vì câu (2) trong bài TNHNTX: "Phong quang
biệt ngã khổ ngâm thân" (nắng xuân bỏ tôi , cái thân
khổ ngâm này). Nhưng sao lại tự gọi mình là "khổ ngâm"?
Có phải , vì như chính nhà thơ đã nói trong bài Tuyệt
Cú : "Nhị cú tam niên đắc, nhất ngâm song lệ lưu , tri âm
như bất thưởng , qui ngọa cố sơn thu" ( ba năm mới được
hai câu , mỗi ngâm mỗi tủi lệ sầu chứa chan , tri âm hờ
hững chẳng màng , thì thôi núi cũ thu vàng chờ nhau )? Sao
lại , khắp cõi trời đông tây kim cổ , ở chốn nhân gian này
, còn có người vì thơ mà khổ đến như vậy sao
? PKT 03/10/2011
HỒI HƯƠNG NGẪU THƯ
.
Hạ Tri Chương là
một nhà thơ nổi tiếng đời Thịnh Đường cùng một
thời với Lý Bạch , Đỗ Phủ , Vương Duy , Mạnh Hạo Nhiên...Hai
bài thơ làm nên tên tuổi của Hạ thi bá là Hồi Hương
Ngẫu Thư Kỳ Nhất và Kỳ Nhị. Cả hai bài này , tôi
đã chuyển dịch mấy năm trước. Nay đọc lại , vẫn còn
xúc động . Gửi lại bài HHNT, để mong được chia xẻ nỗi
xót xa " Cười Hỏi Cụ Là Ai Đến Chơi" cùng những
ngậm ngùi "Vẫn Sóng Xuân Năm Xưa" hay "Gió Xuân Vẫn
Gợn Sóng Năm
Xưa" của một
kẻ ly hương đã lâu, nay có dịp trở lại quê nhà.
Cảnh vật đã thay đổi nhiều , bạn cũ không còn mấy ai
, thậm chí đến cháu con trong nhà cũng không biết mình là
ai nữa. Chỉ còn những làn sóng lăn tăn trên mặt hồ
cũ dưới nắng xuân , nhưng có phải vẫn là lớp sóng
xuân của một buổi chiều xuân thuở nào , hơn 50 năm về trước?
PKT 03/07/2011
Hồi Hương Ngẫu Thư (Kỳ Nhất)
Hạ Tri Chương (659-744)
Thiếu tiểu ly gia lão đại
hồi
Hương âm vô
cải mấn mao thôi
Nhi đồng tương
kiến bất tương thức
Tiếu
vấn khách tòng hà xứ lai
Dịch Nghĩa: Ngẫu hứng Viết Khi
Về Quê (Kỳ 1)
Xa nhà từ ấu thơ , nay già lão mới quay về
Giọng quê vẫn không đổi nhưng tóc
râu đã bạc rồi
Trẻ
con gặp mặt không nhận ra ai
Cười
hỏi khách ở nơi nào lại
Cười Hỏi Cụ Là Ai Đến
Chơi
PKT (03/08/2011)
Từ nhỏ xa nhà nay trở
lại ,
Giọng
quê không đổi , chỉ già thôi.
Cháu con chào đón
, tưởng người lạ ,
Cười hỏi cụ là ai đến
chơi.
Hồi Hương Ngẫu Thư (Kỳ Nhị)
Hạ Tri Chương (659-744)
Ly biệt gia hương tuế nguyệt đa
Cận lai nhân sự bán tiêu ma
Duy hữu môn tiền Kính Hồ thủy
Xuân phong bất cải cựu thời ba
Dịch Nghĩa : Ngẫu
Hứng Viết Khi Về Quê (Kỳ 2)
PKT
03/07/2011
Xa
cách quê nhà đã nhiều năm tháng (lâu rồi)
Đến nay nhân sự (chuyện người) nửa
tiêu tán (thay đổi nhiều)
Duy có mặt nước Kính Hồ trước cửa
Gió xuân không làm thay đổi được ,vẫn
là những làn sóng năm xưa
Bài 1 : Gió Xuân Vẫn Gợn Sóng Năm
Xưa
PKT 03/07/2011
Quê nhà cách biệt bao
năm tháng ,
Dâu
bể đổi thay đã mấy mùa.
Duy có mặt hồ gương thuở
trước ,
Gió xuân vẫn gợn sóng năm xưa .
Bài 2 : Vẫn
Sóng Xuân Năm Xưa
PKT
03/07/2011
Quê nhà
từ ly cách ,
Dâu bể đã bao mùa.
Duy có hồ ngày cũ
,
Vẫn sóng xuân năm xưa.
Chú Thích : Kính Hồ là một hồ lớn
đẹp ở tỉnh Chiết Giang
Tri Khac Pham
Phamid@msn.com
Giáng
Sinh Yêu Thương và Ơn Phước
Thursday, December 16, 2010 9:12 AM
Nhân được biết bút tự của
anh Phạm Huy Viên CGS ĐTĐ là Chân Diện Mục , tôi lại nhớ
đến bài Đề Tây Lâm Bích của Tô Đông Pha đời
Tống. Một đề triết đã được trình bày một cách
giản dị , trong sáng , và đầy đủ , đến một chữ cũng
không thừa, không thiếu ,chỉ qua một bài tứ tuyệt 4 câu 7 chữ.
Rất tâm phục và biết ơn. Chép lại để mọi người
đọc cho vui . Cầu chúc tất cả các anh chị em và gia đình
một Mùa Giáng Sinh Yêu Thương và Ơn Phước. Qui' mến ,
Đề
Tây Lâm Bích
Tô Đông Pha , đời Tống
Hoành khan thành lãnh trắc thành phong
Viễn cận cao đê
các bất đồng
Bất thức Lô Sơn chân diện mục
Chỉ
duyên thân tại thử sơn trung
Chú Thích : Lô Sơn , còn gọi là Lư
Sơn hay Khuông Sơn, là một dãy núi cao , quanh năm mây phủ ,
nằm trong vùng Cửu Giang thuộc tỉnh Chiết Giang. Hình dáng hùng
vĩ đượm vẻ thần bí , từ xưa, đã là nguồn thi hứng
của các thi nhân thiền giả , như Tống Linh Vận đời Tấn ,
Lý Bạch đời Đường , Tô Đông Pha đời Tống.
Dịch
Nghĩa : Đề Tây Lâm Bích
PKT 12/2010
Nhìn
ngang thấy dãy núi trập trùng , nhìn nghiêng thấy đỉnh núi
cao vút
Hình dạng không giống nhau tùy theo góc độ tầm
nhìn : xa , gần , trên , dưới
Không thấy được hình dạng
thực của núi Lô Sơn
Vì ta đang còn đứng ở trong núi
Bất Thức
Lô Sơn Chân Diện Mục
PKT 12/2010
Ngang , núi trập trùng
, nghiêng , thấy ngọn ,
Xa, gần , trên , dưới , trông khác nhau.
Không thấy Lô Sơn bộ mặt thực ,
Vì ta có đứng ở
ngoài đâu.
Lạm Bàn : Vâng , vì ta có đứng được ở ngoài sự
vật đâu mà mong thấy được bộ mặt thực của sự
vật. Vả lại , biết được để làm gì? PKT 12/2010
Tri Khac Pham Phamid@msn.com
_________________________________________________________________________
Giang Hán
Đỗ Phủ (717-770)
Giang Hán tư qui khách
Càn khôn
nhất hủ nho
Phiến vân thiên cộng viễn
Vĩnh dạ nguyệt
đồng cô
Lạc nhật tâm do tráng
Thu phong bệnh dục tô
Cổ lai tồn lão mã
Bất tất thủ trường đồ
Dịch Nghĩa : Giang Hán
PKT 11/25/2010
Ở Giang Hán
nhớ quê
Một lão nho gàn
dở trời đất
Giải mây trời xanh thẳm
Vầng trăng khuya
lạc loài
Ngày đã tàn mà lòng vẫn phấn khởi
Gió thu lại cảm thấy bớt bệnh
Xưa giờ vẫn còn con ngựa
già đó
Lo gì chuyện đường dài (phải đi để
về thăm nhà)
Giang Hán
PKT (Ngày Lễ Tạ Ơn 11/25/2010)
Nhớ nhà nơi đất khách
,
Lão đồ gàn nhà ta ,
Ngắm mây trời xanh thẳm ,
Theo trăng khuya la cà .
Ngày tàn lòng chẳng chán ,
Gió thu
lại khỏe ra ,
Còn ngựa già xưa đó ,
Lo gì chuyện đường
xa .
Sương Khói Lô Sơn
PKT 3/2010
Theo Tuệ Sỹ trong cuốn Tô Đông Pha , Những Phương
Trời Viễn Mộng, Lô sơn, hay Lư sơn , hay Khuông sơn , là tên
một dẫy núi lớn ,cao, quanh năm mây phủ , thuộc huyện Cửu Giang,
tỉnh Giang Tây, mặt bắc đất liền, ba mặt còn lại là dòng
Cửu giang chín khúc từ Trường giang đổ vào , có bến Tầm
Dương ở mặt Tây và bến Bành Lãi ở mặt đông.
Dẫy núi này là một danh lam kỳ tích từ cổ xưa và đã
là nguồn thi hứng cho các thi nhân thiền giả đời Tấn (Tạ
Linh Vận), đời Đường (Mạnh Hạo Nhiên , Lý Bạch , Bạch
Cư Dị ) , đời Tống (Tô Đông Pha). Xin chép lại ở đây
một bài tứ tuyệt của Tô Đông Pha bàn về " chân diện
mục" của Lô sơn:
Hoành khan thành lãnh trắc thành phong/ Viễn
cận cao đê các bất đồng/ Bất thức Lô sơn chân diện
mục/Chỉ duyên thân tại thử sơn trung.(Nhìn ngang thấy thân / Nhìn
nghiêng thấy ngọn / Xa gần cao thấp trập trùng / Không biết được
hình dáng thực của núi / Có phải tại vì ta đang đứng
ở trong núi chăng).
Vâng,
tùy theo tâm trạng (buồn ,vui...), góc độ nhìn ( trong , ngoài, xa,
gần , cao , thấp ...) , và thời gian ( sáng, chiều , tối...) , Lô
sơn mà ta thấy là một Lô sơn muôn hình muôn vẻ , đổi
thay , lúc thế này , lúc thế khác. Vả lại , nghĩ cho cùng
, có phải ta thực muốn biết chân diện mục của Lô sơn
và , để làm gì ? Xin mời đọc thêm một bài tứ tuyệt,
không biết đề bài, của Tô Đông Pha ,(đề bài Lô
Sơn Yên Tỏa là do tôi đặt ra) , để cùng chia sẻ với
người xưa và với nhau , một vài khoảnh khắc thơ thẩn ngẩn
ngơ với Sương Khói Lô sơn cho vui .
Lô Sơn Yên Tỏa
Tô Đông Pha(1037-1101)
Lô sơn yên
tỏa Triết giang triều
Vị đáo bình
sinh hận bất tiêu
Đáo đắc
hoàn lai vô biệt sự
Lô
sơn yên tỏa Triết giang triều
Sương Khói Lô
Sơn
PKT 3/2010
Sông
Triết núi Lô những khói sương
Bình sinh nguyện ước cuộc hành hương
Đi rồi, về lại , vẫn ngơ ngẩn*
Sông Triết núi Lô những khói sương.
Chú
Thích : Lần đầu
, theo hứng , câu này được dịch là "Đi rồi về lại
như chưa đến ".
Tri Khac Pham
Phamid@msn.com
BIỆT
TUẾ
.
Để
đọc cho vui trong những ngày đầu xuân. Thân kính ,
Tri Khac Pham
Phamid@msn.com
Theo Tuệ Sỹ , trong cuốn Một Phương
Trời Viễn Mộng , một tục lệ Tây Thục , quê của nhà thơ
Tô Đông Pha , người người cho nhau đồ ăn thức uống vào
dịp cuối năm để tiễn đưa năm cũ , đón mừng năm
mới , quên đi mọi ưu phiền , gọi là Biệt Tuế. Nói
đến Tô Đông Pha, lại nhớ đến mấy câu thơ, thuở
học trò hoa bướm , đọc thấy hay và nhớ cho đến tận
bây giờ, dù không hiểu hết ý :
Quế trạo hề lan tương
Kích không minh hề tố lưu quang
Diểu diểu hề ngô hoài
Vọng mỹ nhân hề thiên nhất phương
(Trích trong Tiền Xích
Bích Phú- Tô Đông Pha)
Thuyền quế , mái chèo lan
Rẽ sóng trăng tan , ngược dòng năm tháng
Khiến ta bồi hồi nhớ đến
Chuyện ngưòi mơ tưởng mỹ nhân một
phương trời
Chú Thích : Phải chăng là chuyện Tào Tháo,
đang đứng trên sông Xích Bích , nhìn trăng mà tưởng
nhớ đến mỹ nhân là 2 người con gái đẹp (Đại Kiều
và Tiểu Kiều) nước Ngô xưa ?
Biệt Tuế
Tô Đông Pha (1035-1101)
Cố nhân thích
thiên lý
Lâm biệt thượng
trì trì
Nhân hành do
khả phục
Tuế hành na khả
truy
Vấn tuế an sở chi
Viễn tại thiên nhất nhai
Dĩ trục đông lưu thủy
Phó hải qui vô thì
Đông lân
tửu sơ thục
Tây xá trệ
diệc phì
Thả vị nhất
nhật hoan
Ủy thử cùng
niên bi
Vật sai cựu tuế biệt
Hành dữ tân niên từ
Khứ khứ vật hồi cố
Hoàn quân lão dữ suy
Dịch
Nghĩa : Tiễn Năm
PKT
Cố
nhân đi ngàn dặm
Chia tay còn chần
trừ lưu luyến
Người đi vẫn
còn có thể mong quay trở lại
Năm qua đi làm sao đuổi theo
Hỏi năm qua đã
đi về đâu
Xa tận góc trời
nào
Như dòng sông trôi
chảy
Ra biển đâu trở về
Xóm
đông rượu vừa mới cất
Nhà tây có con lợn béo
Một ngày vui ăn uống cho thỏa
Bù lại cả năm buồn
Đừng quên tiễn
năm cũ
Cùng nhau chào
đón năm mới
Đi đi đừng
quay lại
Trả nhau tuổi già
suy
Biệt Tuế
PKT
03/06/2010
Cố nhân ngàn dặm tiễn ,
Lâm biệt những rầu rầu.
Người đi còn trở lại ,
Ngày qua biết tìm đâu.
Tìm
đâu năm tháng mất ,
Mù
tăm góc trời nao?
Con nước ròng
ra biển ,
Trôi ngược
về được sao?
Xóm đông rượu nồng cất ,
Nhà tây lợn béo ngon.
Một ngày vui ăn uống ,
Bù lại cả năm tròn.
Chớ
quên tiễn năm cũ ,
Cùng mừng đón
tân niên.
Đi đi đừng
nhìn lại ,
Trả nhau tuổi
ưu phiền.
MỘT ĐỜI TÌNH
NGHĨA
Nhân Mùa
Lễ Tạ Ơn 2009 , tôi đã ngồi coi lai một số bản dịch thơ
trước đây , soạn thành Một Đời Tình Nghĩa , sau khi đã
cố sửa đến từng chữ một cho đỡ bớt ngô nghê , mong nói
lên được phần nào tấm lòng biết ơn của tôi về
Tình Mẹ Con , Đạo Vợ Chồng , Lòng Chung Thủy , và Một Đời
Tình Nghĩa. Thân gửi đến mọi người để đọc cho vui.
Và, xin được phép riêng gửi đến các bà mẹ , các
bà chị ,các bà vợ , các cô em , và tất cả con cháu
gái trong gia đình riêng và chung thân quí của tôi. Quí mến
,
Tri Khac Pham Phamid@msn.com
12/03/2009
MỘT ĐỜI
TÌNH NGHĨA
1- Tình Mẹ Con
Du Tử Ngâm
Mạnh Giao(751-814)
Từ mẫu thủ trung tuyến
Du tử thân thượng y
Lâm hành mật mật phùng
Ý khủng trì trì qui
Thùy ngôn thốn thảo tâm
Báo đắc tam xuân
huy
Du Tử Ngâm
PKT
Mẹ ngồi may áo
ấm ,
Cho con kịp ngày đi.
Cặm cụi khâu cho chắc
,
Phòng con trễ hạn về.
Ai thấu lòng cỏ mọn
,
Tình Mẹ như xuân huy.
2- Đạo Vợ Chồng
Đào Yêu
Kinh Thi- Thời Xuân Thu
(1) Đào chi yêu yêu
Chước chước kỳ
hoa
Chi tử vu qui
Nghi kỳ
thất gia
(2) Đào chi yêu
yêu
Hữu phần kỳ thực
Chi tử vu qui
Nghi kỳ gia thất
(3) Đào chi yêu yêu
Kỳ diệp trăn trăn
Chi tử vu qui
Nghi kỳ gia nhân
Đào Yêu
PKT
(1) Đào
ai mơn mởn
Rực rỡ trổ hoa
Cô ấy xuất giá
Yên vui cửa nhà
(2) Đào ai mơn mởn
Trái chĩu đầy cành
Cô ấy xuất
giá
Êm ấm duyên lành
(3) Đào ai mơn mởn
Lá xanh la đà
Cô ấy xuất giá
Trên dưới thuận hòa
3- Lòng Chung Thủy
Tiết Phụ Ngâm
Trương Tịch(765-830)
Quân tri thiếp hữu phu
Tặng thiếp song minh châu
Cảm
quân triền miên ý
Hệ tại hồng la nhu
Thiếp
gia cao lâu liên uyển khởi
Lương nhân chấp kích Minh
Quang lý
Tri quân dụng tâm như nhật nguyệt
Sự
phu thệ nghĩ đồng sinh tử
Hoàn quân minh châu song lệ
thùy
Hận bất tương phùng vị giá thì
Tiết
Phụ ngâm
PKT
Chàng biết thiếp có chồng ,
Vẫn tặng đôi minh châu.
Cám tình chàng trân trọng ,
Đeo trong yếm lụa
hồng.
Lầu nhà thiếp trông sang ngự uyển ,
Chồng
thiếp đang canh gác hoàng cung.
Biết chàng quân tử , những
mong ,
Vợ chồng sinh tử một lòng thủy chung.
Hoàn
châu nước mắt lưng tròng ,
Má hồng con gái đâu
còn cho nhau.
4- Tình Nghĩa Thiên Thu
The Archaeology Of Love
(A Series Of Haikus)
Ann Kelly 05/31/2008
(1) Sifted desert dust
Bits of life from time gone by
Mute with untold tales
(2) Sieved into the now
Long buried shards face the sun
Hunting at wholeness
(3) Shape sifting visions
Pieces float and gesture
Heat ripples the air
(4) Uneven edges
Reach and join seamlessly
Scattered framents knit
(5) The artifact forms
Etheral magical
Earth
dissolves in breath
(6) Past informs present
And bodies foth a future
Mountains and sky smile
(7) Digging in the dust
Sophie and
Scott found each other
Once apart Now wed
Vàng Đá
Thiên Thu
PKT
(1) Đãi lọc bụi sa mạc
Những mảnh đời ngàn năm câm nín
Thầm thì chuyện chưa kể
(2) Lấp lánh dưới nắng trời
Mảnh
sứ vỡ chôn vùi bao đời
Thoáng
hiện dáng nguyên sơ
(3) Vật
thể qua viễn kiến
Những cát bụi
nổi trôi mời gọi
Hơi ấm đầy trong
không
(4) Dẫy núi đá
nhấp nhô
Trập trùng tiếp giáp tận
ven trời
Một tấm lụa đào thêu
(5) Các mẫu hình nhân tạo
Thanh thoát mờ ảo tựa sương khói
Quang cảnh như trong mơ
(6) Xưa tạo thành hiên tại
Và định hướng cho một tương lai
Núi và Trời mỉm cười
(7) Đào bới cõi hồng trần
Đôi
trai gái đã tìm được nhau
Cho một
đời Tình Nghĩa