|
|
|
THƠ VĂN PHƯỢNG-TRẮNG Dương Thị Tuyết
Phượng (Winnipeg, Canada) __________________________________________________
CHÀO
XUÂN XỨ LẠNH Nơi
đây tháng ba còn lạnh Nhưng
hừng đông đã thấy ánh nắng hồng Qua rồi giá rét mùa đông Tháng ba xứ lạnh tình nồng vào Xuân Sân vườn
hoa tuyết tàn dần Nhường cho cây
cỏ vươn phần xanh tươi Hàng
thông đùa gió reo cười Gọi
chim, sóc , thỏ...cùng người đón Xuân Ngày tỏa sáng
, đêm tuyệt trần Nhìn trăng
hải ngoại tưởng vầng trăng quê Mẹ hiền là ánh trăng thề Luôn gợi thương nhớ quay về cố hương Theo trò vui bước
vào trường Bao năm ươm mộng
nay dường nở hoa Trời xanh cảnh đẹp
chan hòa Chào Xuân xứ lạnh cả
nhà rong chơi... PHƯỢNG TRẮNG Winnipeg, Spring 20/3/2019
XUÂN WINNIPEG Mùa xuân đang về mọi nơi Xuân
Winnipeg nắng lơi nhẹ nhàng Chim con ríu rít ca vang Chồi non thức
giấc vội vàng vươn cao
Mọi vườn hoa tuyết tàn mau Hàng
thông reo múa lượn chao đẹp nào Em đến lớp mặt
hồng hào Nhẹ nhàng áo mới
xôn xao sân trường Xuân Winnipeg gợi nhớ thương Đào Mai nước Việt
hiếm thường nơi đây Thành phố ngủ giấc Đông đầy Nay bừng khoe sắc vui vầy đón Xuân Qua rồi năm cũ trầm luân Nhìn trời xanh mát lâng
lâng lạ thường Xuân Winnipeg ấm dịu hương Tình nồng
xứ lạnh thêm thương cuộc đời... Phượng Trắng GBHS Winnipeg, Spring 4/ 2017
HỌP MẶT ĐẦU XUÂN Mùng năm Đinh Dậu năm nay Học trò thầy Sửu chọn
ngày gặp nhau Thay phiên chúc Tết ngọt ngào ... "Tôn
Sư Trọng Đạo " em nào có quên Viber gọi thấy kề bên Cười vui nhắc đúng từng tên bạn bè Khen mai nở trúng
mùa nhe Cần thơ gợi nhớ...lòng nghe bồi hồi Dòng đời
rời chuyển xa xôi May còn nét trẻ y hồi ngu ngơ CHÚC bạn đời đẹp như mơ MỪNG
cho tình nghĩa tuổi thơ vẫn đầy HỌP bàn chung ý dựng
xây MẶT tươi hạnh phúc vui lây cả nhà ĐẦU năm
chúc thầy cô ta XUÂN này sống khỏe thọ là hơn trăm...
Phượng Trắng Winnipeg , Xuân Đinh
Dậu 2/2/17
TẾT ĐẾN Tết đến nhớ về Cần thơ Quê hương tôi đó
bên bờ đại dương Ba và bà con thân thương Cùng
nhau họp mặt cúng dường tổ tiên... Tết đến nhớ
ánh trăng hiền Nụ cười sáng đẹp bình yên đêm
rằm Xuân về gió bấc lạnh câm Mẹ thường tráng
bánh tặng thăm họ hàng... Tết đến nhớ con đường
làng Bên hông lúa trổ ngập vàng lối đi Trường
vừa tổng kết học kỳ Thầy trò vui hát mừng vì tất
niên ... Tết đến nhớ lì xì tiền Bầu cua cá
cọp chơi liền lấy hên Mai đào, đối đỏ hai bên Trang hoàng lộng lẫy nhà trên mọi bề ... Tết đến
nhớ về thăm quê Mừng
tuổi nội ngoại ,say mê chụp hình Mùng ba Tết thầy cô mình Tân niên là dịp tâm tình mến thương... Tết đến
nhớ về cố hương Bao nhiêu kỹ niệm yêu thương vẫy
chào Đây dưa ,mứt,...vẫn ngọt ngào Mà dư hương
Tết năm nào nơi đâu... Phượng Trắng Gordon Bell High, Tết Đinh Dậu 2017
MÙA
XUÂN GỌI... Mùa xuân gọi nắng về mau Cho
hoa tuyết trắng bay cao hương tình Cho em má đỏ hồng xinh
Đông thêm nồng ấm cho mình đón Xuân... Mùa xuân
gọi gió bâng khuâng Nhẹ thơm áo mới trò cưng đế
trường Mơn man hoa thắm ngạt hương Nương theo chiều gió
chọn đường đúng đi... Mùa xuân gọi mây dậy thì Ngao du thiên cảnh sao bì
trần gian Hòn ngọc ,biển bạc ,rừng vàng Vịnh hồ nổi
tiếng ,bạt ngàn đồng xanh... Mùa xuân gọi mưa trong lành Gội cho chồi hạt trưởng thành trái ngon Cho người sống khỏe
no tròn Cho trái đất sạch không
còn bụi dơ... Mùa xuân gọi nước thờ ơ Giúp
cho nước mạnh dân nhờ tấm thân Giang sơn sao nỡ bán dần?! Người mất nước làm bệnhh nhân cả đời...
Mùa xuân gọi trăng tuyệt vời Dịu dàng tỏa sáng
đẹp trời tự do Năm Mới Hạnh Phúc, Ấm No GIÀU SANG PHÚ QUÝ chúc cho mọi nhà...
Phượng Trắng
Canada, Xuân Đinh Dậu 25/1/2017
Kỷ Niệm Ngày gặp mặt đồng
môn Calgary 15 tháng
7, 2016: Từ trái: Thẩm La Mỹ Yến, Phượng Trắng, ?
, Cậu của PT, Diệp Tấn Thông, Lư Hinh , Thu Mai , Mợ của PT Từ trái: Thẩm La Mỹ Yến , Nguyễn Ngọc Thạch , ...., Cậu
Kỳ, Thông, Lư Hinh, Thu Mai , PT, mợ Kỳ Từ trái: Chị Phụng (vợ anh Long), PT, anh Nguyễn Kim
Long (bút hiệu Nguyễn Kim Long Phụng), anh Thông, cậu Kỳ, chị Thu Mai, mợ
Kỳ, Yến CALGARY
CẢNH ĐẸP TÌNH THÂN CALGARY vào hè
gọi mời CẢNH như tranh vẽ tuyệt vời làm sao ĐẸP
đường phố đến đồi cao... TÌNH đồng môn
thắm trước sau dạt dào* THÂN mời họp mặt bạn trao THƯƠNG hoài kỷ niệm ngọt ngào hôm nay... Phượng Trắng Calgary,hè 15/7/2016 * Câu này là do anh Kim Long ghi đúng ý thơ của
PT và anh chị KL được tặng cuốn"Vui Buồn Trong Niềm Nhớ" là thi phẩm PT viết chung với nhiều tác giả
năm 2016. ___________________________________________________________________________________________
YOUTUBE: MẸ
LÀ VẦNG TRĂNG QUÊ HƯƠNG - Phượng
Trắng - Lý Kiến Trung - Tố Ny <http://www.youtube.com/attribution_link?a=BFA5vjJn0L8&u=/watch?v%3DkYrkdx-ZQmw%26feature%3Dem-subs_digest&g=8Le_mLIOTIxehAglan9fCYe_Kd24aM9P75VgI1BwzPHwpY2uHO_duTUT-ck6bf3J8MpIaLy-IqIL9QtGsDHJKHWj62jSf_FphpDHU6oZ-sqi0eUuMuCMKDpvC7IWe64XKoAF5S4of7xZY1c4_DavBzWHhVgn7aWTF-i1>
MỪNG CON RA TRƯỜNG ''Thương
tặng các con trai của bạn và tôi"
Thứ nam Sang Nguyễn &
Mẹ Phượng Trắng Nhiều mùa
thu con đi học Đường đến trường hoa cúc dọc lối
đi... Từ ngu ngơ đến tuổi dậy thì Con ngoan, chăm chỉ
,kiên trì học hành Thời học trò dưỡng mộng lành Nuôi bao mơ ước xây thành tương lai Thời sinh viên học
thành tài Tùy theo sức lực học dài hay nhanh Đại học,cao
đẳng nghề ngành Điều được bằng cấp ghi danh đi làm Sự nghiệp vững chớ ba xàm Thanh niên trụ cột mới ham gia đình Chung quanh hoa thắm đẹp xinh Chọn hoa ý nghĩa tận tình nâng
niu Bình thường tối sớm trưa chiều Dòng đời thử
thách thật nhiều con ơi! Hương hoa gọi bướm chơi vơi Bền tâm, vững chí thảnh thơi cả đời Mừng con tốt
nghiệp rạng ngời Tặng bao lời chúc tuyệt vời đến con... Quý Nguyễn & Mẹ Tuyết
Phượng Phượng Trắng Canada, mùa ra trường 22/6/16
NGÀY MAI LÀ EM TỐT NGHIỆP "Thương tặng con gái của bạn và tôi" Trời tháng sáu nắng hè ấm Dù nơi đây không phượng
thắm sân trường Không ve sầu gợi nhớ thương Mùa
này vẫn mùa thường tốt nghiệp Mười hai năm học rộn
rịp Lòng nôn nao khi nhận thiệp chúc mừng Hòa theo khúc
nhạc tưng bừng Thơm lời khen ngợi tên từng tân khoa Niềm
vui rạng rỡ muôn hoa Tạm biệt tuổi hồng chan hòa mơ ước Mang tri thức vừa đạt được Thêm hành trang hãy đậu
vượt lớp cao Cho dù thoáng chút xuyến xao Ngoài vườn
ong bướm lượn chao la cà Bền tâm hồn,vững tim ta Noi theo
gương tốt mẹ ba giải bày Đường mây nâng bước
tương lai Nương theo chiều gió đẹp thay cuộc đời
Sự nghiệp vững là tuyệt vời Sau ngày tốt nghiệp học thời
sinh viên Vòng thời gian nối triền miên Tựu trường,tan lớp,hết
niên khóa rồi Thu, Đông,Xuân đến Hè thôi Sau ngày
tốt nghiệp em tôi trưởng thành... Con gái Thảo Nguyễn và mẹ Tuyết Phượng
PHƯỢNG TRẮNG Canada, mùa tốt nghiệp 22/ 6/2016
CÔNG CHA, NGHĨA MẸ Thơ Phượng Trắng & Dương Hồng Thủy ____________________________________________________________________________________________________________ MẸ THƯƠNG YÊU CŨNG LÀ
BA Kính tặng Má anh Và những người Mẹ Dù hoàn cảnh
nào Người là Ba Má Với cả
quý mến... Thời thơ ấu đến vào đời Chưa từng được gọi ngọt lời "Ba ơi!" Anh lên hai
,Ba xa rời Vô tư không biết chào, mời ,thở than... Chung
quanh nội ngoại họ hàng Mẹ và em nhỏ ruột ràng bấy nhiêu Mẹ bận buôn bán sớm chiều Nuôi con ăn học chịu nhiều
hy sinh Thờ chồng ,dâu thảo trung trinh Việc từ nhỏ lớn
một mình má lo Con nay hạnh phúc ấm no Ơn nhờ mẹ giỏi
bày cho đủ điều Thăm quê, nhớ bến Ninh Kiều ... Quên vui, vẫn khỏe, bạc phiêu tóc rồi Thương sao má của
chồng tôi Người là Ba Má nhân đôi chức mình
Mây xanh chở nắng hè xinh Hàng thông reo, gió rung rinh..nhánh
hồng Hương thơm hoa cỏ dịu lòng "MỪNG NGÀY BA MÁ"
cho tròn đạo con... Phượng Trắng Gordon Bell High School
in Canada, 17/6/2016 CÔNG CHA, NGHĨA MẸ Quê hương xa nửa địa cầu Nhớ thời thơ ấu
đậm sâu nghĩa tình Từ khi con được tượng hình Nghe lời má kể một mình ba lo Ruộng vườn tốt, trúng
mùa to Nuôi con ăn học, dặn dò từng giây... "Công
ba cao chín tầng mây Nghĩa mẹ như nước đong đầy
đại dương" HOA Xuân khoe nở ngàn phương THƠM thảo
kính Mẹ dư hương vẫn còn CHÀO nàng nắng đẹp
Hè non MỪNG NGÀY BA đến cho tròn đạo con...
PHƯỢNG TRẮNG Winnipeg, Mùa Lễ Ba (Father's
Day 19/6/2016) MẸ LÀ VẦNG TRĂNG QUÊ HƯƠNG Kính tặng MẸ của chúng ta với tất cả tình
yêu thương ... Mẹ hiền là ánh trăng quê Ầu ơ... má hát chưa hề con quên Ngây ngô có má
kề bên Tập từng bước đứng đi trên đường
dài Bơi lội, chèo chống mạnh tay Nhẹ nhàng
chải tóc, khoan thai dáng ngồi Ăn mặc sạch không lôi thôi Thêu may ,nấu nướng kèm tôi mỗi ngày Học
hành bền chí hăng say Lời hay, ý tốt, thẳng ngay tánh
tình Công dung ngôn hạnh trung trinh Làm thân con gái
giữ mình trắng trong Lời mẹ dạy vẫn thuộc lòng Con truyền lại cháu ngoại mong ước chờ Vầng trăng vẫn
sáng mộng mơ Mà người má ở Cần thơ xa rời ...
Làm sao kể hết mẹ ơi! Ơn sinh dưỡng dục mẹ thời
cho con Tình mạ cao cả hơn non Dịu dàng soi hướng
đàn con trưởng thành Đêm nay bên trời xứ lạnh Nhìn về Việt Nam nhớ ánh trăng xưa Nguyện cầu Trời
Phật và Chúa "Mẹ hiền luôn sống đẹp tựa Hằng
Nga" Phượng Trắng Canada, Mother's Day 10/5/2015
[https://ssl.gstatic.com/docs/doclist/images/icon_10_generic_list.png] ME LA VANG TRANG QUE HUONG - BEAT.mp3<https://drive.google.com/file/d/0B4XNEcGqL3ZkYzR3REhUclhjUWs/view?usp=drive_web>[X] [https://ssl.gstatic.com/docs/doclist/images/icon_10_generic_list.png] ME LA VANG TRANG QUE HUONG - TONY.mp3<https://drive.google.com/file/d/0B4XNEcGqL3ZkWkpkMkNFSHFPazg/view?usp=drive_web>[X] Tình Cha "Đàn ông tay mềm dễ làm khổ
người ta" Bàn tay cha trắng mềm như cọng bún Người
ta đi lính hai tay cầm súng Tay cha cầm cây bút với ống nghe. Cây bút vẽ cuộc đời Ống nghe dõi nhịp đập
con tim Con lớn lên với hào quang màu tím Tình cha nặng nhưng
cha còn tiết kiệm Bảo yêu con - cha không nói bao giờ ! Nhưng cha tôi đã dành trọn cuộc đời Lo cho con đến
từng li từng tí Nữa đêm về sáng con thường mộng mị Mở mắt nhìn là cha đứng cạnh bên. Nhớ thuở đầu
đời đi học làng trên Cha đèo con bằng xe đòn dông
hai bánh Bàng bạc mùa Thu sương còn lấp lánh Hai cha
con ướt lạnh quảng đường xa. Con lớn nhờ công dạy
dỗ của cha Tim trong sáng do tình yêu của mẹ Chưa bao giờ
cha làm buồn con trẻ Con đội ơn cha mẹ bậc sinh thành. Có những đêm con bệnh mẹ dỗ dành Cha đứng cạnh
canh chừng con giấc ngủ Ơn cha mẹ con nói hoài chưa đủ Tình cha con - con giữ mãi trong lòng. Cuộc đời con - chạm
đáy nỗi vui buồn Được khôn lớn mẹ cha cười ra nước
mắt Con người sinh ra đứng trong trời đất Trọn cuộc đời
- tình cha mãi không quên ! Dương
hồng Thủy (Sunday, June 19, 2016)
_____________________________________________________________________________________________________________________
ĐẦU
XUÂN HỌP MẶT Nơi đây
hoa tuyết đầy sân Quê nhà nắng ấm hoa xuân khoe màu Thầy cô, trò cũ nôn nao Đầu năm họp mặt thỏa bao
mong chờ Hẹn nhau gặp lại Cần thơ Chung vui kể chuyện hàng
giờ chưa xong Mừng thay hội lớp càng đông Đem con đến
dự tựa trông bạn bè Phone, Facebook thấy hình nè Đẹp
sang, trẻ, khỏe mạnh nhe cả nhà Trao lời chúc Tết gần xa Tân Niên Vạn Hạnh Phúc là triền miên...
Phượng Trắng Canada, Xuân Bính Thân 2016
CẦN THƠ NỖI NHỚ "Cần thơ gạo trắng
nước trong Ai đi đến đó lòng không muốn về" Câu ca khen ngợi tình quê Gợi bao kỷ niệm
chưa hề tôi quên Nhớ từng bụi chuối, bờ kênh Nhớ đàn cò trắng lượn
trên chiều tà Nhớ
ai mặc áo bà ba Miền
Tây đời sống thật thà, hiền lương Dân thường mến khách thập phương Cơm ngon, cá ngọt, nghe thường
cải lương Đàn
bầu, vọng cổ du dương
Đêm trăng trò chuyện thơm hương bưởi nồng Chiếc ghe tam bản bên sông Đưa bao trò nhỏ lẹ mong tới trường Nhớ ngày tạm biệt ruộng
vườn Thi đậu Đệ
Thất như dường mới đây Tình bạn, ơn nghĩa cô thầy Bảy năm Trung Học đong đầy tuổi mơ Nhớ nhiều bến tàu Cần
Thơ Hậu giang chở nặng trông
chờ đón đưa Mẹ
ba cực khổ sớm trưa Mong
con thành đạt kế thừa tương lai Nhớ thời đồng phục áo dài Xanh, nâu, tím, trắng nhận ngay tên trường Bồ Đề, Kỹ Thuật,Trinh
Vương Phan, Đoàn, Ngọc
Phú bạn thường khắp nơi Thi đua, cắm trại ngoài trời Chùa Nàng Tiên, Cồn Ấu mời tham quan Thi xong, mấy nhóm xài sang Ăn kem, đá đậu, chen hàng xem phim Tây Đô tỉnh nhỏ
yên bình Văn Nhiều,
Ái Mỹ, chụp hình Phong Dinh
Ninh Kiều cảnh đẹp sinh tình Mỹ Xuyên ngồi ngắm bình minh Xóm Chài Hòa Bình nối chợ Cả Đài Con đường đỏ cánh phượng
bay tháng hè Ve xem lưu bút
khóc nhè Từ khi nước
đổi tên nghe lạ thường Bao người phải bỏ quê hương Mang theo tất cả tình thương quê nhà Xuân về Tết đến gần
xa Cần Thơ nỗi nhớ
thiết tha trong lòng
Phượng Trắng
Canada,Xuân ẤT Mùi 8/2/2015
BA
LÀ MẶT TRỜI QUÊ HƯƠNG "Kính
tặng ba thương yêu của bạn và tôi " Ba siêng là mặt trời quê
Làm từ sáng đến chiều về chưa than Đời
con sung sướng an nhàn Ơn nhờ ba má sẵn sàng
hy sinh Mẹ mang nặng tạo thân hình Công cha nuôi lớn tận tình đón đưa Đường đến trường mùa ngập mưa Ba là nắng ấm che vừa mình con
Tập ngồi thẳng viết ngay bon Khuyên răn không
đánh vì con khù khờ Luyện tự tin hết
ngu ngơ Kiên trì chăm học mai nhờ tương
lai Lời ba giảng huấn thật hay Công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy chớ quên
Làm người có chí thì nên Cám
ơn! ba đã xây nền cho con Từ khi má khuất
về non Thương ba sống cảnh héo hon một mình Phone thường kể rõ sự tình
Nhìn con, thấy cháu qua hình ba vui Gần
chín mươi tuổi ba tui Hừng đông đến
tối lui cui suốt ngày Chơi cờ, vận động
luôn tay Tinh thần sáng suốt mừng thay ba hiền Nụ cười tỏa sáng bình yên
Giọng ba ấm áp, tâm thiền, thân
an Mong người sống thọ như tiên Cho con, cháu, chắt mọi miền viếng thăm Phượng
Trắng Canada, Father's Day 21/6/2015
CHUYỆN TÌNH LỠ THỜI CHIẾN TRANH
"Dòng sông bên lở bên bồi
Chiến tranh làm vỡ tình đôi lứa mình..." Chúng tôi thương nhau từ thưở còn
thơ Nhà anh đó, bên kia bờ bến lở Nhà
em đây, bến bồi ngập phù sa Những chiều làng bắt
hến dọc bờ sông Anh nghịch ngợm chơi trò vẽ
ghép chữ: " Mái nhà xinh giữa thành phố yên bình Em, cô giáo giỏi, mẹ hiền, vợ quý Anh,
chồng siêng, ba tốt, kỹ sư tài..." Than ôi! mộng
ước tương lai chưa dài Tía anh mất khi đang cày
giữa ruộng Viên đạn lạc nào?? lịm tắt người
ông !! Cảnh nhà nghèo đảo ngược một thời trai Anh nghỉ học về quê làm giúp mẹ Xếp
áo thư sinh thành nông dân trẻ Rồi từ đó một
mình nơi tỉnh lẻ Tôi học hành theo ước vọng
đời anh Thường cuối tuần tôi sang bến tìm anh Anh tránh mặt vì thân mình quá khổ Tôi yêu
anh, anh lại cố tìm quên Và anh cưới vợ như người
tiếp đỡ Những hè buồn nhìn từng cánh phượng
rơi Nghe ve sầu than trách tình tan vỡ Rồi tôi
cũng thành cô giáo tỉnh nhỏ Mà người đón
tôi không phải là anh Cho ba má già vui con xuất giá Tôi xuống tàu hoa với một thương binh Chúng tôi
ghép hai tâm hồn dang dở Thành một đôi cho khỏi
lỡ duyên tình... Phượng Trắng Canada, tháng
4/2015
MÙA XUÂN CANADA.
Xuân
lại về nơi xa quê Nhẹ thưa tuyết
trắng rơi về cuối đông Đêm
còn trời đã ửng hồng Cụm
hoa tu-líp bên song hé chào
Sân, vườn cỏ vượt xanh màu
Cây thông trước ngỏ reo chào gió
xuân Nhà nhà xây, sửa mừng
xuân Người người khoe áo cuối
tuần vui chơi Trưa nồng náo nhiệt hồ bơi Hoa xuân đua nở gọi mời bướm, ong Ca nô lã lướt trên sông Ngồi câu viễn khách chạnh lòng tưởng quê
Trên
đồi đám trẻ say mê Nương
theo gió thổi xàng xê cánh diều Bao năm lặng ngắm mây chiều Quê
người xuân đến nhớ nhiều cố hương . PHƯỢNG TRẮNG
Phượng tím
Nơi anh ở chưa có trồng
phượng tím Đà Lạt
em, phượng tím dịu nắng hè Trên đồi Mộng Mơ, phượng tím chờ ai? Khi ta đã không còn bên nhau nữa...
Chỉ anh biết em yêu màu hoa tím Và chỉ anh biết em thường mong ước
Phượng đỏ kia sẽ hóa tím
dịu buồn Những hè về,
phượng tím gợi nhớ thương... Anh không có
tâm hồn người nghệ sĩ Anh
sinh viên mê sách nhất giảng đường Không hiểu em cô bạn học mộng mơ Mắt u sầu, em buồn và khẽ nói:
Phượng tím nở là tuổi em mười chín
Phượng tím buồn cho sự học
dở dang Phượng tím hờn
khi tình bạn sang trang Phượng
tím sầu cho tình mình hai ngả... Hết khóa học,
mỗi người đi mỗi hướng Biết ai còn có nhớ đến ai chăng? Hôm nay, đứng lặng trên đồi
phượng tím Lòng nhớ
về em, cô bạn mộng mơ
Có những ước mơ muôn đời
không thực Nhưng mơ ước
em hiện thực rồi đây Để
anh vẫn mãi là chàng mê sách Biết ôm chùm phượng tím, nhớ người xưa...
Phượng Trắng
Winnipeg, hạ 2004
ANH HAI TÔI Tôi may mắn có hai người anh , một người
chị và một em gái. Diễm phước hơn là có được
ba má là những người nông dân tiến bộ và rất quý
trọng giá trị của sự học hành. Chúng tôi cùng được
sinh ra ở làng Cái cui hiền hòa. Thời tuổi nhỏ chúng tôi đều
học ở trường tiểu học xã Đông Phú. Ngôi trường
nhỏ xinh xắn nằm ở đầu vàm cạnh dòng sông Hậu chở
nặng phù sa và giàu tình sông nước miền Nam. Xa quê
hương và ở nước ngoài nhiều năm , tôi thấy có nhiều
ngày lễ ý nghĩa như Mother's Day , Father's Day, ... nên lòng tôi vẫn
luôn ao ước sẽ được thành lập ngày anh, chị,em hay gọi
là Sibling's Day để có một ngày đặc biệt dành trọn tình
thương mến đến anh, chị hoặc em ruột của mình. Những người
đã cho ta tình cảm thân thuộc huyết thống, tương trợ và
bảo vệ cho nhau kế sau ba mẹ.
Trong khi chờ đợi có ngày lễ này, tôi xin được
kể về anh hai tôi. Anh Dương Quang Nhường. Nói về một người
đã khó mà nhắc kỹ niệm với một người đã mất
thì càng không phải dễ chút nào , tôi đã nhiều lần
khóc khi viết về anh. Mặc dù thời gian anh gần gủi với gia đình
và nhất là với tôi không lâu nhưng sức ảnh hưởng về
niềm tự hào, sự giúp đỡ và nuôi dưỡng ước mơ
của anh như vẫn còn nối dài đến nay.
Anh hai tôi là người học giỏi nhất
trong các anh em. Anh còn là học trò nhận nhiều bằng khen hạng ưu
của trường. Anh đậu Đệ thất vào trường Trung học Phan
Thanh Giản năm 1967. Anh là người đầu tiên mở đường tiến
về học ở thành phố của họ hàng. Gia đình tôi rất
vui và tự hào về anh. Ba má tôi đã đổi nhiều công
ruộng để mua nhà cho anh Hai,anh Ba rồi chị Tư có chỗ ở thuận
tiện cho việc học.
Thời đó, quê tôi chiến tranh đang khốc liệt. Cuối tuần
,các anh chị càng ít được ba má cho về quê vì đường
cái quan bị gài mìn, tàu thì chỉ đưa khách đến
đập Cái Ba. Nhà tôi thì ở trong vùng sâu hơn, nên ba má
gởi tôi ở với ông bà ngoại để đi học cho đến hết
bậc sơ cấp. Lúc này, ba tôi phải bỏ ruộng vườn lên
tỉnh đi làm và trông con. Má tôi như con cò vất vã ,
lặn lội hết chèo ghe lên chợ tiếp tế thức ăn cho chồng con
lại về vườn lo ruộng vườn và thăm tôi. Bây giờ có
con , tôi càng thấm thía ý nghĩa câu" Nuôi con mới biết
công ơn cha mẹ", càng thương ba má đã cực khổ nuôi
nấng chúng tôi bao nhiêu, tôi lại càng nhớ nhiều đến người
mẹ hiền đã mất. Trông chờ ,tôi đếm rất kỹ và nhớ rõ các
lần anh chị về thăm quê. Một hôm đám giỗ nhà nội,
anh Hai được về và anh đã giúp cậu Lâm xây cái chuồng
heo bằng xi măng. Sau này, cậu mợ vẫn nhắc mãi về anh đã
chỉ dẫn cách nuôi heo sạch sẽ và khoa học hơn. Năm ấy, anh
học lớp Mười Một đã ra dáng thanh niên năng động và
khỏe mạnh, còn tôi bé con học lớp Nhất. Tôi đi theo anh để
xem anh làm gì rồi khoe lại với các bạn học cùng xóm. Anh
Nhường ít nói nhưng tiếng rõ ràng, giọng vui trầm ấm và
khi anh nói miệng như đang cười rất có duyên. Anh nói với
tôi:" Em có muốn lên chợ ở với các anh chị không? Nếu
muốn , em phải học thật giỏi nhe." Tôi trả lời: "Dạ,
em muốn lên chợ học và sẽ gắng học giỏi hơn." Đây,
có thể xem là lời nói động viên, khích lệ tinh thần rất
lớn sau cùng của anh với tôi. Thật ra, tôi học không tệ ,chỉ
thua anh là chưa nhận được bằng khen hạng ưu nào thôi. Tôi
lại vốn là đứa vui khỏe, vô tư và nhiều mơ ước
từ nhỏ nên ngoài má và chị em mến , tôi cũng được
ba và hai anh thương cho đi theo khi có việc cần sai vặt.
Mùa thi Đệ Thất đến. Tôi nộp đơn vào trường
Nữ Trung học Đoàn Thị Điểm. Ba tôi bận , anh Nhường nhận
nhiêm vụ chở tôi đi thi.Đây là, kỹ niệm duy nhất làm
tôi nhớ mãi về anh. Anh chở tôi trên chiếc xe đạp còn mới.
Ngồi ở yên sau , tôi tha hồ ngắm đường phố và có chút
mơ mộng ,tôi vẻ ra có ngày tôi sẽ đi học với chiếc
áo dài ao ước bấy lâu. Anh Hai ít nói và tôi thì thích
thả hồn mình theo suy nghĩ riêng, nên hai anh em ít trò chuyện với
nhau. Đến trước địa điểm thi là trường Nữ, anh dừng
xe và hỏi tôi có muốn ăn uống gì không? Tôi nói : "Em
uống xá xị được không anh Hai? "
Anh nói : "Được". Anh mua nước cho tôi uống và cười
nói: " Sao em không ăn chè đậu để được thi đậu
như các bạn ". Tôi nhớ đã
nói với anh: " Ngoại và má nấu chè đậu ăn hoài.
Ở vườn , em ít được uống nước ngọt. Mà thi đậu
là do mình làm bài chứ đâu phải do ăn chè phải
không anh Hai?" Anh lại cười với gương
mặt thật hiền và nói:" Em nói đúng. Thôi uống xong rồi
,vào phòng thi nhớ đọc đề kỹ và làm cẩn thận nhe." Nói thật, buổi sáng hôm đó tôi vừa làm
bài , vừa bị ợ hoài. Nay, mỗi khi uống ngọt và bị ợ là
tôi lại nhớ đến người anh dễ tính và rất chiều em
này. Cùng ngày hôm đó, buổi chiều tôi lại đòi ăn
kem trước khi vào thi. Hôm sau, má tôi
về vườn lên,vừa bước vào nhà đã hỏi : "Nhường
, con cho em ăn gì trước khi vào phòng thi vậy." Anh nói em Phượng muốn uống xá xị và ăn kem
nên con đã mua cho. Và để trấn an vì
biết má tôi có chút dị đoan, anh nói: " Không sao đâu
má, em có đọc đề và cách trả lời cho con nghe. Em chắc
sẽ đậu, má đừng lo". Tin vào nhận xét của anh, tôi
thấy nét mặt má tươi lên. Đúng
như anh Hai nói, tôi được đậu vào Đệ Thất niên
khóa 1972- 1973. Tôi biết nếu tôi vui một thì ba má tôi vui đến
mười vì có thêm một đứa con đậu trường công thì
chi phí học tập ít hơn. Chúng
tôi vô cùng biết ơn và quý trọng cách đối xử công
bằng của của ba má là không bao giờ phân biệt ,thiên vị
đứa con học giỏi hay dở.Do không muốn anh Ba và chi Tư bị lỡ
việc học sau khi thi rớt đã đóng tiền cho hai anh chị vào học
trừơng tư thục liền. Ba má dạy chúng tôi thương yêu,
giúp đỡ và không được nói lời tổn thuơng nhau. Tôi
đã áp dụng cách giáo dục đúng đắn này với
các con tôi hiện nay.
Niềm vui được đi học với chiếc áo dài trắng lượn
bay theo gió của tôi chưa được hai tháng thì một chuyện
buồn mất mát rất lớn đến với gia đình tôi, đó
là sự ra đi vĩnh viễn của anh Nhường.
Những ngày cuối hè và gần
tựu trường,anh bị bệnh thương hàn. Anh ốm lắm nhưng rất
siêng học. Tôi được biết, anh học Anh văn và theo ban Toán
ngoài giờ học ở trường, anh học thêm Anh văn ở Hội Việt
Mỹ với mơ ước được đi du học. Anh còn học và đang
phụ giảng ở một lớp điện tử. Do phòng chống bệnh đau
màng óc. Anh cũng bị chích ngừa dù đang trong tình trạng sức
khỏe còn yếu. Không hiểu vì nguyên nhân nào , sau khi chích
ngừa anh bị cảm sốt, đau bụng dần đến mê sảng trong ba ngày
rồi mất tại bệnh viện Đa Khoa.
Kỹ niệm về người anh mà tôi luôn
tự hào về thành tích học tập, hiền lành , kiên nhẫn
và tánh chịu khó thương chiều em là lần anh chở tôi đi
thi,anh cho tôi quyển tự điển tiếng Anh loại bỏ túi , dạy tôi
tập xe đạp và cho tôi tấm hình thẻ học sinh lớp 12 mà
anh rửa lớn cho vừa khung cuốn Album của anh Ba tặng tôi đậu vào
lớp Sáu. À, khi rảnh anh hay đàn một mình và đôi khi
vừa đàn hát cho chúng tôi nghe bài "Tôi Muốn". Anh nói
đây là bài hát anh thích nhất. Sau khi anh Nhường mất, tôi từ một cô bé
vui khỏe lại trở nên u buồn và bị bệnh thường xuyên. Giai
đoạn này, bạn Huỳnh Mai học chung lớp Sáu và gia đình
là Phật tử chùa Thới Long có xin ba má cho tôi lại chùa viếng
Phật và cầu siêu cho anh Hai. Nhờ vậy, tôi cũng ngộ một chút
về sự mầu nhiệm của Phật pháp. Tuy nhiên, tôi vẫn bị đau
mệt hoài nên ba má ngại cho sức khỏe của tôi ,nên đã
gởi tôi sang ở với nhà Dì Ba là em của má với hy vọng
vừa đi học vừa chơi đùa với các em con của dì tôi
sẽ vui khỏe lại. Quả đây là phương pháp trị liệu về
tâm lý có hiệu quả , tôi không còn mệt nữa nhưng thiệt
thòi là tôi phải sống xa gia đình rất nhiều năm.
Do vậy,tôi rất
muốn được sống gần gũi ba má và người thân yêu
để bù đắp lại tình cảm đã thiếu. Tôi đã
từ chối lập gia đình nếu người ấy ở ngoài thành phố
Cần thơ và tôi cũng không muốn có chồng xa quê hương
đâu. Có nhiều lúc , tôi cũng không hiểu và cũng cố
tin như nhận định của người lớn là anh Hai đã dựa vào
tôi để tiếp tục thực hiện ước mơ của anh. Thật lòng
mà nói , sống ở nước ngoài không phải là ao ước
của tôi. Tôi say mê về Văn chương nhưng lại chọn học Toán...nên
mãi bây giờ có học trò Toán tập viết thơ văn.
Như một duyên nợ
được sắp xếp trước, tôi lập gia đình muộn nhưng
suông sẽ ,không bị trở ngại và ra sống ở nước ngoài
thật hạnh phúc. Ngày tôi rời
Cần Thơ định mang theo tấm hình anh Hai để tưởng nhớ vì
tôi nghĩ anh đã dẫn dắt tôi ra nước ngoài để đi
tiếp ước mơ du học của anh nhưng không hiểu sao lại quên.
Sau này, mỗi lần
bảo lảnh các em theo chương trình lao động tôi đều nguyện
anh phù hộ và các em được nhận qua rất dễ dàng dù
hồ sơ không được cao điểm. Tôi đã tiếp tay bảo lảnh
bảy người em cháu từ năm 2000 mà mãi đến năm 2006 ,em gái
Út mới nhớ đem tấm hình anh đã cho tôi qua Canada được.
Điều này ,bà con tôi cũng công nhận là anh Nhường rất
linh chứ không phải mình tôi nói đâu.
Giờ đây, nhà tôi có lập
bàn thờ Phật và cửu huyền để tưởng nhớ đến người
thân hai họ nội và ngoại đã khuất. Di ảnh của anh Hai là
bức hình thẻ học sinh được đặt trang trọng bên cạnh
bình hoa màu trắng. Anh đã từng báo mộng cho thiếm Mười
là anh thích hoa trắng đừng chưng hoa màu. Và bên trên là
hình má yêu thương của chúng tôi.
Hàng đêm, tôi và các con quỳ
lạy và cầu nguyện. Ba đứa nhỏ, người Canada ,gốc Việt này
đã hiểu và có thể kể cho bạn chúng về lý lịch
từng người trong ảnh như một niềm tự hào về tập tục
thờ cúng tốt đẹp của người Việt Nam. Thỉnh thoảng, tôi
nghe tiếng con gái nói với bạn nó là cậu Hai học giỏi lắm
, cậu mất rồi nhưng vẫn thương và giúp đỡ my mom về
tinh thần. Cậu là học sinh của trường Phan Thanh Giản ở Cantho.
Ngày Đai hội
của hai trường sắp đến , có lẻ anh Nhường cũng muốn tham
gia trong mục những người của năm cũ đã cho phép tôi viết
về anh gần trọn vẹn . Xin được gởi lời thăm kính chúc
và tri ân đến các quý thầy cô. Mến chúc bạn đồng
môn luôn được vui khỏe , bình an ,hạnh phúc và may mắn
như ý nguyện.
Dương Thị
Tuyết Phượng
Chs PTG&DTD 1972-1979
CA NGỢI MỘT NGƯỜI
PHỤ NỮ VĨ ĐẠI Ca dao Việt Nam thêm trang Ngợi khen nhơn
nghĩa hơn vàng thiên kim Tình người cứu sống con tim Thương
322 trẻ lạc tìm mẹ cha Người vừa làm má rồi ba Mẹ
là Phật giáng tại nhà trần gian Nhân dân khổ sở lầm
than Đạo luôn giúp đỡ cưu mang suốt đời Huỳnh Tiểu
Hương gương rạng ngời Người mẹ vĩ
đại đương thời đáng khen
Phượng Trắng Canada, mùa Thu 2/11/2014 NGHỀ
PHỤ CỦA THẦY TÔI Cảm tác theo Thầy Cũ Thời
Tiểu Học của nhà thơ Dương Hồng Thủy Từ khi vào học trường Đoàn * Nghe danh thầy dạy văn toàn điều hay Được học thầy là trò may Lời hay, ý tốt, chữ ngay thẳng hàng Sau thời cộng sản bẻ bàng Nhìn thầy
vất vả ngày càng xót thương Chợt cơn mưa
lớn dọc đường Còn người gọi chở**
mừng dường gặp Tiên Mong nuôi con với vợ hiền Vì tiền thân phận đảo điên nhọc nhằn Ơn thầy truyền dạy Việt văn Cầu Trời
giải cứu tài năng cùn đường
Phượng Trắng * Trường Đoàn Thị Điểm ,Cần
Thơ ** chạy xe ôm
THƯƠNG
CON, NGƯỜI THỢ XÂY CẦU CẦN THƠ Mười một tuổi còn được
học Sao đi khiêng,cõng gạch dọc công trình? Em buồn nói để thanh minh: "Từ khi ba mất
một mình má lo Tiền ăn,học phí thật to Ruộng đồng vất vả, mẹ ho đã nhiều Nhà luôn thiếu thốn mọi điều Thôi đành
nghỉ học trưa chiều làm công" Mong Trời giải
cứu công nông Trò nghèo đến lớp mới mong
đổi đời Phượng Trắng Winnipeg, tưởng niệm ngày 26/9 (2007-2014)
NGÀY MAI LÀ EM TỰU TRƯỜNG Ngày mai là ngày
khai trường Ve sầu thôi hát khúc thương ca hè Hạ tàn Thu đến lạnh se Hàng phượng xanh
lá vươn che hiên trường Sông quê vắng vẻ buồn
vương Nông thôn đổi mới lộ đường mở mang Nhiều
nhà xây,sửa rộn ràng Lò gạch bận gấp tay ngang cũng cần Bưng phơi,đẩy,vác...trần thân Đựơc
thêm chút đỉnh đở đần má tôi Ngày mai
đi học lại rồi Nay làm việc chót lôi thôi bị
rầy Chuồn chuồn bay thấp từng bầy Mây đen,gió thổi,mưa
đầy ... khổ em Đừng sợ em hãy nhìn xem Sau mưa trời
sáng chồi thèm lớn mau Đừng quên nguyện ước
hôm nào Chuyên tâm học giỏi đậu cao đổi đời Ba theo kiếp thợ nghèo tơi Mẹ hiền tần tảo
không lời thở than Đường quen hoa cúc rực vàng Em
vui đến lớp vào hàng tự tin "Nhất nghệ tinh, nhất thân
vinh" Ngày mai trường đón học sinh hiếu tài... Phượng Trắng
HOA PHƯỢNG TRẮNG Hàng
năm hè lại về thăm Phượng
vàng,đỏ,tím đua ngầm nở hoa Trời
xanh nắng tỏa chan hòa Quê nhà
vẳng tiếng ve loa bãi trường Mùa
hè giúp kẻ tha phương Thời
gian viếng lại quê hương gia đình Thầy cô,bạn cũ,...
thân tình Dòng sông,khóm
trúc,chùa,đình,... gốc đa
Hè về gợi nhớ thiết tha
Một thời áo trắng ngọc ngà đã qua Thương ai viễn xứ xa nhà Mong được chăm sóc má ba từng giờ
Nhiều năm cầu nguyện,ước mơ
Hè này phượng trắng trong mơ
vẫy chào..* Phượng Trắng Canada, Hè 2010 * 2010,Cảm xúc
khi biết ở Đà Lạt vừa xuất hiện hoa phượng trắng
NGÀY HÈ Ở CANADA Phượng Trắng & Nhạc mẫu đứng sân sau nhà
Vào hè ánh nắng nhạt vàng Mây
xanh pha trắng nhẹ nhàng đẹp sao ! Chợt nghe tiếng gió reo chào Kìa đôi chim nhỏ lượn nhào tập bay Trưa lên nắng
tỏa mê say Mơn man hoa táo,nựng vài quả dâu
Bên sông thư giản ngồi câu Nghe thông reo hát xanh lâu
bốn mùa Chiều tà bóng nắng thẹn thùa
Đi bơi,cắm trại nghịch đua điểm mười Sân trường
hai tháng nhịn cười Học sinh du ngoạn học người khắp
nơi Mùa hè cảnh đẹp tuyệt vời Tình
nồng xứ lạnh ấm đời tha nhân...
Phượng Trắng Winnipeg, Hè 7/2014
NGÀY HÈ
QUÊ EM Vào hè nắng rực vàng hơn Mây xanh pha trắng nhạt nhờn nhợt bay !
Chợt nghe tiếng gió thở dài Kìa người tàn tật
ăn mày hát rong Trưa lên nắng cháy ruộng đồng Cây
cằn,trái héo,hoa hồng kém hương Bên sông
vắng bóng đò thương Nghe ve nức nở phượng vương
vấn sầu Chiều tà bóng ngã vàng nâu Đi làm lương thấp lo âu cả đời Sân trường ba tháng im lời Học sinh tìm đóng
mọi nơi học kèm Mùa hè cảnh đẹp ai xem
Dân giàu du lịch, nghèo em kiếm tiền...
Phượng Trắng Canada, Hè 7/2014
GIỌT LỆ TUYẾT GIỮA MÙA XUÂN
Hôm nay nắng sớm đi đâu
Cho mùa xuân mới u sầu tuyết rơi
Tuyết rơi như lệ người
ơi!
Thường niên xuân đến, đông rời,
tuyết tan .
Năm Ngọ cảnh khổ tràn
lan
Cõi đời sao
lắm lời than ngút Trời
Lụt lội, động đất
nhiều nơi
Chiến tranh chi để loài người giết
nhau .
Mìn chông, súng đạn, bệnh
đau
Dân nghèo đói rách tăng cao nỗi buồn
"Người buồn thì cảnh
cũng buồn" *
Nhìn về quê Việt giọt tuôn ngắn
dài .
Từ khi chế độ đổi
thay
Bằng mua, cấp giả nhân tài đếm tay
Tình thâm, đạo đức
nhạt phai
Mùa xuân có tuyết thay ai khóc đời...
Phượng Trắng
Cảm xúc khi thấy tuyết
rơi giữa mùa xuân Canada 2014
* Thơ của Đại thi hào
Nguyễn Du
THĂM LẠI TRƯỜNG LÀNG CÁI CUI*
Kia kìa mái ngói, tường vôi Ngôi trường
tiểu học làng tôi thưở nào Ba gian, sáu lớp mời
chào Từng em trò nhỏ nôn nao đến trường Hừng đông
nắng tỏa soi đường Ven đê lúa trổ rực hương
cánh đồng Xuồng ghe rượt lướt trên sông Gọi
nhau ơi ới...ngược giòng cố bơi Nhanh chân đến lớp
bạn ơi! Qua hàng bả đậu là nơi cổng trường Thầy
cô chờ đợi thật thương Vào hàng xếp chỗ,
trống thường mới ngân Tùng tùng...trống giục xa gần Học
hành chăm chỉ nhờ thân sau này Năm năm tình nghĩa
bạn, thầy Bao nhiêu kỷ niệm đọng đầy trong tim Hôm qua
như một cánh chim Bay về chốn cũ đi tìm tổ xưa Nhìn
quanh mất cảnh thường ưa Đền
Thần nhường chỗ cho
vừa đường xe
Ngày nào cầu mát đầy ghe Thay
vào bến cảng hăm he dời trường ** Dòng sông
vắng vẻ buồn vương Không còn nghe tiếng trò thương
bơi, chèo Sân trường thu nhỏ hẹp teo Nông thôn
đổi mới dân nghèo càng đông Luật qui
hoạch thật bất công Trường, đình, chùa, miếu,
ruộng đồng...hổng yên Nông dân hết thú điền viên Thầy
cô già...đã về miền đất Tiên Bạn
bè thất nghiệp triền miên Về thăm trường
cũ lòng riêng thêm sầu...
PHƯỢNG TRẮNG * Trường làng Cái
Cui hay Trường Tiểu Học Xã Đông Phú nằm cạnh bên bờ
sông Hậu (Nhắc bạn nhé! Theo tàu từ Cần Thơ,qua xóm Chài,
xuống Cái Sâu, đến Bến Bạ rồi Cái Cui...,và ra cửa biển)
là nơi đã cho tôi những hiểu biết đầu đời để
thi đậu Đệ thất vào Trường Trung Học Đoàn Thị Điểm
năm 1972. ** Một lần về thăm quê, tôi được biết ngôi
trường thân yêu này nằm trong khu quy hoạch xây dựng bến cảng
lớn nhất miền Nam của tập đoàn Vinashin. Thật là đau lòng
khi làng sắp mất đi di sản văn hóa lâu đời.
TRƯỜNG XƯA ( từ
Thăm lại trường làng Cái Cui của Phượng Trắng ) Trường làng Thường
Thạnh Cái Răng 1949 Trường
làng đập bỏ lâu rồi Kể
từ sóng gió trùng khơi thổi về Bây giờ hoang vắng bốn bề Nhớ
cô bạn gái tóc thề ngang vai. Thời
gian bào gọt đời trai Xông pha chiến trận ai hoài dấu yêu Hành quân tắt nắng những chiều Tâm tư tha thiết hẩm hiu chiến trường. Cám ơn em - nhắc mái trường Tuổi thơ trổi dậy buồn thương ngập
lòng Ước gì trường cũ
bên sông Vẫn còn đứng
dưới hàng còng trước sân. Bạn bè xà lỏn – về đâu ? Áo sờn vai rách mòn bâu cũ sì Chiến tranh Pháp thuộc dài đi Xếp bút nghiên trấn biên thùy xa
xăm. Bây giờ - hết đứng
lại nằm Bạn bè trôi
nổi biệt tăm nghìn trùng Nhưng
sao vẫn nhớ mái trường Hong
hoài kỷ niệm mù sương... cuộc đời. Dương hồng Thủy
MÙA XUÂN THỰC SỰ TRỞ
VỀ Ngày qua, tháng hết, mùa tàn Việt Nam đón tết vội
vàng chào Xuân Bao mùa Xuân đến -
rồi Xuân ?! Hòa theo sắc thắm tuyệt trần
mấy ai Đại gia… quyền chức…
quý ngài Chơi Xuân, thưởng ngoạn khoe
ngay độ giàu Doanh nhân lo soạn bì bao Tiệc tùng, cúng biếu được mau hợp đồng. Dân thường chỉ biết làm công Tiền ăn chưa đủ chỉ mong ước thầm Nhiều
người nghèo khổ gian truân Nghe mùa Xuân
đến bâng khuâng trách đời Chợt
xem ánh nắng tuyệt vời Dựng lên mái
ấm ở nơi quê nhà * Nụ
cười theo gió bay xa Chuyện hai bà cháu
là quà đầu Xuân ** Ơn người
mang lại tuổi Xuân Giúp nhau hết nỗi trầm
luân tinh thần Vui nhìn cảnh đẹp bội
phần Mùa Xuân thực sự đang gần chúng
ta... Phượng
Trắng
Canada, Spring 24/3/14 Ghi chú : *
Cám ơn anh DHT và nhóm thiện nguyện ở quê nhà đã kết nối tình người, xây thêm một mái ấm
tình thương mới...
** Chúc bà Chín vui khỏe và cháu Hoa học
giỏi cho nụ cười luôn nở như hoa mùa xuân Bà 9 và
đứa cháu Ngoại mồ côi cha mẹ trước căn nhà mới 15,50m2
KHOẢNH KHẮC
ĐẦU XUÂN CANADA Nơi đây hoa tuyết dần tàn Mùa xuân xứ lạnh chào nàng nắng hanh Chim non ríu rít lượn nhanh Vài con
sóc nhỏ chuyền cành thông xanh
Một đàn thỏ lạ đùa quanh Ngoài sân chó sủa trung thành:" Đón xuân" Mặc dù tuyết phủ nhiều tuần Vầng
dương tỏa sáng tưng bừng chồi vươn Mầm non cỏ mọc mọi đường Hiên nhà tulip đang dường khoe hoa Trời
xanh nắng ấm chan hòa Xua mùa đông lạnh,
chờ hoa xuân về Nơi đây xuân đến cận kề Nhà,
xe, đường,..., phố bộn bề sửa sang Người
thay áo mới nhẹ nhàng Shopping, chợ, quán,..., nhà
hàng đông hơn Học sinh Nghỉ Xuân mừng tơn * Một
tuần thanh thản du sơn ngoạn hồ Mùa xuân
đẹp tựa tranh đồ Xuân Canada thêm sắc họa
tô cảnh đời... Phượng Trắng Winnipeg, Spring 2013 Cô giáo Phượng
(trái) và các học sinh đi field trip March 13, 2014 Canada vào một năm
học, bộ Giáo Dục sắp xếp cho học sinh( và thầy cô )được
nghỉ ba tháng chia ra nhiều lần : - Nghỉ Đông hay Winter
Break hai tuần(# 23 tháng 12 đến 4 tháng Giêng) *Nghỉ
Xuân hay Spring Break một tuần( 25/3- 29/3/2013) -Nghỉ
Hè hay Summer Time hai tháng( đầu tháng 7 đến cuối tháng tám
) - Mỗi tháng còn lại đựơc nghỉ
một ngày, nếu nhìn vào lịch học của con cháu
sẽ thấy ghi NS( No School), PD ( Professional Development)... Teacher hoặc EA có thể ghi tên
học nâng cao vào ngày PD và SAG.
MỪNG XUÂN HỌP MẶT
Tặng tất cả quí thầy cô và
các bạn học 10C2
do thầy Nguyễn Đình Sửu chủ nhiệm Dòng đời thay đổi xa vời Thầy trò
xa mái trường nơi quê nhà Xuân về, Tết đến gần
xa Thầy trò họp mặt thật là quí thương Thầy
trò đều tóc bạc sương Gặp nhau nhắc lại chuyện
trường ,lớp xưa Niềm vui kể mấy cho vừa Cây
mai đồng cảm say sưa đứng nhìn Thầy cô, trò cũ
thân tình Trao nhau lời chúc
an bình đầu năm Mong sao cứ mỗi một năm Thầy trò mạnh
khỏe về thăm quê nhà Cần thơ! gợi nhớ thiết
tha Một thời cắp sách trong ta hiện về Xuân này
có kẻ xa quê Chung vui chỉ biết phone về chúc nhau MỪNG
thầy cô khỏe, sống lâu XUÂN sang bạn đứng hàng đầu
thành công HỌP nhau xuân đến một lòng MẶT trò trẻ
lại tuổi hồng ngày xưa... Phượng
Trắng Canada, Mùng 6 Tết Nhâm Thìn 2012
MÙA XUÂN VÀ NỖI NHỚ Từ khi rời
mái trường làng Là xa những mùa xuân vàng tuổi
thơ Họp cùng đám bạn ban sơ Chơi
trò đám cưới bên bờ rào thưa Lập
đông gió bấc lạnh đưa Nhà
ai bánh tráng phơi vừa sắp xong Quen
nghe nhịp quết bánh phòng
Ngoại gói
bánh tét, dì hong mứt dừa
Mẹ thường đi chợ tết trưa Tan học lớp
sáng kịp vừa em theo Tàu vừa cập bến buộc neo Chen mua bánh kẹo,...,thèo
lèo, liểng tranh Bao li xi`, pháo,..., trà xanh
" Nhanh lên " má dắt dạo quanh Ninh Kiều
Ôi! hoa xuân đẹp thật nhiều Chụp
hình năm mới là điều ước mơ ................... Từ khi rời
đất Cần Thơ Mùa xuân ở lại kia bờ đại dương Bạn bè
lưa lạc muôn phương Đầu xuân đám cưới không thường
nơi đây Đông thật lạnh, tuyết
rơi đầy Tìm đâu hình ảnh
những ngày xuân xưa Chưng bày đủ
mứt,..., hạt dưa Mà sao vị ngọt thường
ưa khác rồi Cho con đi chợ cùng tôi "Nhanh lên " lời
nhắc xa xôi cháu nhìn Làm sao lý giải tâm tình Nhìn mai
đào nở, chụp hình bên nhau
Hương hoa
sắc thắm nhạt màu Người thân
yêu đã rời cầu trần gian Xuân
qua, tết đến, xuân tàn
Thương
quê nỗi nhớ ngày càng đậm sâu...
Phượng Trắng
LÀM
HÈ EM ĐÓNG TIỀN TRƯỜNG Nơi
đây hướng về Tây đô Cần thơ còn đó, thầy
cô xa rồi Nhìn trò nhỏ đẩm mồ hôi "Làm thêm
kiếm chút tiền tôi đóng trường" Từ
khi phà bắc liền đường Ai còn nhớ chuyện thê
lương sập cầu * Em vương cảnh khổ vì đâu?? Thay ba giúp má dãi dầu kiếm ăn Mùa hè
nắng gắt mặt nhăn Ruộng vườn, cây trái khô cằn thất
thu Ve sầu than thở lu bù Người buồn thì cảnh âm u như
mình Xưa vui hạ đẹp đậm tình
Nhặt từng cánh phượng ghép hình bướm Tiên
Bây giờ em chỉ tìm tiền Học đường, viện
phí,... lo phiền triền miên Thi còn sợ nạn "ưu tiên" Đại gia học dốt chi tiền đậu ngay "Học tài thi phận"
không sai Ôi! nền văn hóa Việt phai tàn rồi
Chim mẹ lẻ bạn đơn côi Chồi con gió cuốn lùa
trôi rời cành Mây trời vẩn trắng pha xanh
Đời em phản ánh thực tranh cảnh nghèo...
Phượng Trắng Canada, 8/2013 * Xin lỗi đã
gợi lại chuyện buồn này là 26/9/2007 cầu Cần thơ bị sập
một phần lúc đang xây dựng do nhiều lý do nhưng việc này
đưa đến một hậu quả vô cùng lớn là có thêm nhiều
học sinh phải rơi vào cảnh mồ côi, gia đình nghèo càng
khó khăn hơn và đã ảnh hưởng rất nhiều đến tương
lai các em trên con đường học tập. Mùa hè sắp
tàn và ngày tựu trường đang đến. Cô Phượng xin mượn
vần thơ này để nhắc nhở và động viên đến các
em học sinh có hoàn cảnh khó khăn ở quê nhà hãy cố gắng
học thật giỏi để thay đổi số phận. Có câu : "Sông
có khúc, người có lúc". Chúc các em sẽ đạt
được mơ ước tốt đẹp.
MÙA
HÈ XỨ LẠNH Hàng
năm hè lại về thăm Quê nhà phượng đỏ, vàng ngầm
đua nhau Thêm phượng tím, trắng khoe màu Ve sầu than thở
nghe sao não lòng Nơi đây xứ lạnh tình nồng Hạ về thiếu cánh phượng hồng thân yêu
Sân trường vắng tiếng ve kêu Hàng thông xanh thẳm
đăm chiêu bốn mùa Năm học chín tháng tranh đua Tựu trường hơi lạnh Thu lùa Hạ đi Học hành thi cử
hai kỳ Đông, Xuân nghỉ lễ thường khi ba tuần
Vào hạ sắc nắng tuyệt trần Gọi mời du ngoạn xa gần
địa danh Lily nở báo hè đồng hành
* Chim Gõ Kiến reo chào anh Sóc vàng ** Hoa cười
bướm cợt dịu dàng Chồi non nghe gió dạy đàn múa
nhanh Nền trời mây trắng pha xanh Mùa hè xứ lạnh họa tranh
vui đời... Phượng Trắng Winnipeg, hè 2013
* Hoa Lily được gọi hoa Ly hay hoa Huệ Tây ** Chim Gõ Kiến còn
có tên là Woodpecker Đây là một trong những loài hoa
và chim đặc trưng vào mùa hè ở Canada.
NẮNG MÙA XUÂN
Hôm nay nắng
sớm thật siêng Người còn say ngủ, ngoài hiên nắng đùa Mặt trời mở sáng đèn lùa Đông tàn ẩm lạnh
chạy ùa thật xa
Mây lười mấy tháng bay ra Bồng bềnh
xanh trắng sao mà đẹp thay Trên cành lá mới lung lay Hòa
theo nhịp gió mê say múa nhào
Trưa lên nắng đỏ hồng
hào Gọi từng cây cỏ dậy chào mùa xuân Năm tròn
bốn mươi tám tuần Nàng Xuân đến một lần tuân luật
mùa
Trưa, chiều, tối, sáng vòng đua Chiều về nắng
nhạt nhẹ đùa bóng râm Tối rồi nắng ngủ âm thầm Xuân sang màu nắng khoe ngầm với hoa...
Phượng Trắng Canada, Spring 2013
MÀU
SẮC NẮNG XUÂN
Hừng đông nắng sáng nhạt vàng Nhẹ che chồi lá
mơn man gốc cành Thêm một ngày mới hình thành Trong xanh
mắt nắng nhìn quanh mọi nhà
Xuyên qua mây trắng nga ngà Trưa lên nắng đỏ hồng da rám vàng Đua theo trò nhỏ
tan hàng Len vào lớp học nắng tàn ngã nâu
Chiều
tà ráng nắng đậm mầu Hoàng hôn trời tím tâm đầu
thủy chung Hợp tan qui luật tao phùng Đêm về bóng tối họa
cùng sắc đen
Đường quen lấp lánh bao đèn Trăm
màu khoe sắc đều khen nắng vàng Xuân sang nắng ấm nồng nàn Xem màu sắc nắng tuyệt càng đẹp hơn...
Phượng
Trắng Canada, Spring 5/4/2013 .
ĐÊM GIÁNG SINH VÀ THIỆP CỦA HỌC SINH VIỆT NAM trên xứ người
Mặc dù tôi là người ngoại đạo nhưng một
trong những thói quen lịch sự rất hay và dễ tạo niềm thân thương
mà tôi âm thầm bắt chước vào mỗi mùa Giáng Sinh là
tặng thiệp Noel và chúc mừng năm mới.
Nếu tính số
lần đến nhà thờ vào đêm Giáng Sinh thì chưa giáp
hai bàn tay tôi.
Khi còn học ở trường Đoàn Thị Điểm
tôi chỉ có một lần theo hai người bạn có Đạo và vài
bạn học khác mời đến viếng nhà thờ ở Cầu Xéo vào
đêm Giáng Sinh. Tuy kỷ niệm về đêm đi xem lễ với các
bạn đã xa mờ nhưng trong tôi vẫn còn nhớ mãi về một
mùa Giáng Sinh thật tuyệt vời của thời hoa mộng bên các bạn
học lớp Bảy năm nào với chút hiểu biết thêm về nguồn
gốc ông già Noel, máng cỏ,...và Đức Chúa Trời. Lúc ấy,
với tôi hình ảnh về tuyết trắng và được ôm nhặt
tuyết rơi chỉ có trong giấc mơ.
Tôi sang Canada vào cuối
mùa đông, tiếc là không chứng kiến cảnh tuyết rơi nhưng
đâu đó dưới những hàng cây ở ven đừơng và
công viên từng cụm tuyết trắng đang nằm chảy dài cho tôi
biết tuyết là hiện thực.
Sau này có con, được biết
phần lớn thầy cô của các con và của tôi đều là người
theo đạo Thiên Chúa hay Tin Lành nên tôi và các con bắt đầu
tự nguyện tham gia vào việc viết và tặng thiệp cho thầy cô cùng
bạn học của mình một cách rất hăng say vào mỗi dịp Giáng
Sinh về đúng là " nhập gia thì tùy tục".
Lúc
đầu là thiệp tự làm do tiết kiệm và tập cho các con kỹ
năng về hội họa và tính kiên nhẫn. Nhìn các con nắn nót
cắt, vẽ và viết vào những chiếc thiệp xinh xắn, dù đôi
cái chưa đẹp nhưng với vẻ mặt tự hào vì các cháu
có thể sản xuất ra những thiệp không đụng hàng đã
giúp cho tôi thêm động lực sống thật vui và hạnh phúc
ngọt ngào vào những đêm đông tha hương.
Do thời
tiết lạnh và không theo đạo, nên chúng tôi chỉ đưa
các con đến nhà thờ hiểu biết không khí đêm Giáng
Sinh như thế nào khi các cháu học tiểu học mà thôi. Các
cháu đều biết ông già Noel là không có thực nhưng chúng
thích ông với vẻ hiền hòa, nhân hậu và luôn cho quà
trẻ em siêng học.
Từ khi các cháu vào trung học, như thấy
mình đã lớn hơn, các cháu đề nghị đi mua và tự
chọn thiệp để tặng. Chúng tôi đang là một trong số người
góp phần phát triển nền kinh tế và giúp các shopping bận
rộn.
Tôi nghĩ một trong nhiều câu tục ngữ của Ta vẫn
còn tạm thời đúng nơi xứ Tây như "có bánh ếch
đi thì có bánh qui lại". Vâng, bên cạnh những lời "THANK
YOU" và lời chúc " MERRY CHRISTMAS and HAPPY NEW YEAR" đầy hoa mỹ, chúng
tôi nhận lại rất nhiều thiệp từ thầy cô, bạn bè... như
đáp lại và làm ấm tình cảm cho nhau.
Nay công nghệ
thông tin phát triển, chúng tôi gởi lời chúc qua email nhiều hơn
nên số thiệp giấy nhận cũng không nhiều. Bạn và ta đều
đang giúp ông bưu điện bớt phàn nàn công việc và
khỏi đình công.
Nhiều năm, vào đêm Noel chúng tôi
thường ngồi trò chuyện, mở quà, và thay nhau đọc lớn những
lời chúc ghi bên trong thiệp. Các con tôi thích bình luận và
so sánh lời chúc tạo không khí rất sôi động thật là
vui vẻ. Đó cũng là cách gia đình tôi hòa mình vào
và cùng chào mừng Giáng Sinh với bao tín đồ ngoan đạo.
Và tất cả thiệp đều được viết bằng tiếng Anh.
Điều mà tôi muốn tâm sự là đêm Giáng Sinh năm nay
số thiệp nhận được rất ít và phần lớn là thiệp
của học trò tôi. Các con tôi nói chúng đã đọc email
thiệp của bạn qua hộp thư email riêng của chúng và không muốn
đọc cho cả nhà cùng nghe vì muốn giữ chút riêng tư. Chỉ
có cô gái út là có thêm ba thiệp Noel. Chúng chờ nghe thiệp
của tôi rồi mới đi ngủ. Với độ tuổi trên mười ba,
các con tôi như vậy là còn ngoan. Tôi cũng đỡ tủi thân
vì chúng vẫn thích ở gần bên và nghe tôi dịch nghĩa từ
Anh sang Việt hoặc ngược lại. Đôi lúc tôi nghe chúng khoe với
bạn là nói được hai ngôn ngữ.
Đọc xong thiệp
của các học sinh lớp SEP, phòng 226, lòng tôi dâng lên nhiều
cảm xúc vui buồn khó tả khi mở đến thiệp của các học
sinh lớp ESL. Năm nay, trừơng Gordon Bell đón nhận rất nhiều học
sinh từ khắp nơi trên thế giới như Thái Lan, Miến Điện,...
trong đó có Việt Nam. Như bà hiệu trưởng đã nói hôm
tựu trường là thỉnh thoảng EA-cô giáo phụ- được
mời thông dịch cho học sinh nói cùng tiếng mẹ đẻ của mình,
do vậy tôi có dịp gặp và quen sáu em. Đây là số học
sinh người Việt tôi gặp nhiều nhất từ khi vào làm ở trường
này.
Ôi! thật không ngờ, thiệp các em tự làm và viết toàn
bằng tiếng Việt. Được đọc và nói tiếng Việt. Có
phải đây thực sự là điều tôi mong chờ?!? Nhưng tại sao
lại ở Canada mà không là ở Việt Nam. Ảnh
bên: Cô giáo phụ Tuyết Phượng và 2 học sinh VN
Từ trong sâu thẳm của những ước mơ như thủ thỉ bên
tai tôi: "Vâng, được dạy và nói tiếng Việt mỗi ngày
trên một ngôi trường ở Cần Thơ hay thành phố nào trên
nước Việt Nam mới đúng là mong ước của cô đó
cô bạn thân yêu của ta."
Sau không khí vui với các
con vào đêm Noel hàng năm, tôi thường rơi về nỗi buồn
nhớ nhà và nhớ quê hương. Đêm Giáng Sinh năm nay sao
dài quá. Tôi nguyện cầu Mẹ và Đức Chúa Trời hãy
hiểu và che chở cho các em,... và tôi những người ngoại đạo
là chúng tôi chưa bao giờ có ý muốn rời bỏ quê mẹ
Việt Nam và sẽ được thành công hơn nơi quê hương
người.
Phượng Trắng Canada, Đêm Giáng Sinh 24/12/2012
CÔ GIÁO PHỤ (Educational Assistant-EA. Trước đây gọi
Teacher Assistant – TA) _________________________________________________________________ Cuối tuần rồi, đi chợ Lucky
tôi gặp chị H. Chúng tôi mừng lắm vừa chọn mua đồ ,vừa
trò chuyện. Chị còn giới thiệu em T. là em dâu vừa mới qua
hơn ba tháng theo diện Skills Worker cùng chồng và con. Chị H. là bạn học lớp ESL năm 1997.
Chị là cô giáo dạy môn toán cho học sinh bậc trung học ở
Sài gòn. Do nghe sợ học trò Tây khó dạy và phần lớn
lo làm để ổn định cuộc sống gia đình, chị đã
nghỉ học tiếng Anh bỏ cơ hội làm cô giáo nơi xứ người. Chị H.nói là chị vẫn còn
làm hảng may. Như có chút muốn hiểu về công việc của tôi,
chị ân cần nói: -
Thật là không ngờ, em giờ lại là cô giáo. Em thật là
kiên nhẩn và bền chí. Em dạy ở trường nào, được
bao lâu rồi? - Cám
ơn chị đã khen. Em chỉ là cô giáo phụ thôi. Sau khi tốt
nghiệp năm 2006,em được nhận làm việc ở trường trung học
Gordon Bell đến nay gần năm rồi.
Thời gian trôi qua nhanh quá. Cả hai chúng tôi cùng đồng thanh
nói. Em T. còn trẻ và lanh lẹ cũng chia sẽ tâm sự: - Còn em thấy lâu quá.
Chị Phượng nè. Cô giáo phụ là làm gì và làm
sao chị có thể học được , nói cho em biết . - Ừ em kể cho nhỏ T. biết với ,
mợ ấy là cô giáo dạy Cấp Một. May ra T. còn có hướng
phấn đấu, còn chị thì chịu thua rồi. Nhìn em T. tôi như nhớ lại
chính mình lúc mới sang Canada. Tôi tranh thủ nói tóm tắt với
hy vọng sẽ giúp chút ý tưởng cho việc chọn hướng nghề
của em T. - Trước
hết, em phải học Anh văn đủ theo yêu cầu. Nộp những bằng
cấp ở Việt nam đã được dịch. Em còn phải đi làm
thiện nguyện(volunteer) ở các trường để lấy giấy chứng nhận
có kinh nghiệm nghề ở đây. Rồi em xin học khóa Pâra Educator
ở Red River College. Ráng học đậu hạng danh dự thì có cơ hội
được nhận làm dễ hơn. Em sẽ được gọi phỏng vấn
đi làm. Trong khi chờ đợi được nhận làm một chỗ nhứt
định thì em sẽ phải đi làm thay thế cho cô thầy giáo phụ
nghỉ, gọi là Substitute EA.
- Sao nhiều việc quá vậy. Em T. ái ngại nói. - Khi nào thật sự muốn đi
học phone chị sẽ hướng dẫn chi tiết thêm cho đừng lo.
Tôi như động viên em.
Hôm đó, chợ thật đông. Trong khi chờ đợi tính tiền,
tôi nói thêm đại khái về công việc của mình, của
một cô giáo phụ.
- Hiện tại tôi là EA trong chương trình Special Education, lớp 10,11
và 12. Lớp có mười hai học sinh. Ba người EA và
một cô giáo chủ nhiệm(home room teacher).Tôi có nhiệm vụ giúp
đỡ thường xuyên hai học sinh chậm về sức học và có
chút bệnh về tinh thần để các em có thể hiểu và hoàn
tất bài tập được tốt. Rảnh thì tiếp học sinh khác
cần giúp và chấm bài tập.
Điều khác biệt là cô giáo sẽ giảng bài trực tiếp
cho cả lớp. Cô giáo phụ chỉ giải thích lại cho từng em. EA báo
cáo tình trạng học và thái độ lễ phép của học
sinh mỗi ngày để cô giáo ghi vào học bạ và trao đổi
với phụ huynh vào mỗi học kỳ. Và EA làm việc dưới sự
sắp xếp của Teacher. Dù là EA nhưng tôi rất vui và yêu thích
công việc này vì mỗi ngày được đến trường có
thể giúp các học sinh từ không thích học, hổn láo...trở
nên ham học, biết nói lời lịch sự và tỏ lòng thương
kính thầy cô, EA. Đó cũng là một trong những tài năng đã
giúp tôi được cô giáo Kathy đề nghị làm ở chương
trình này ba năm liền. -
Không biết ,ở Việt nam mình nay có cô thầy giáo phụ chưa
em T. ? Tôi hỏi bâng khuâng .
- Em không rõ chị ơi !
Rồi cũng đến lúc tính tiền. Chúng tôi chúc nhau và
chào tạm biệt.
Sắp đồ vào xe xong. Tôi ngồi chờ cho xe chị H.chạy trước. Dưới ánh nắng hồng
no đầy của mùa xuân vô tư nhảy múa trên khung cửa kín
xe, tôi thấy dáng lom khom của chị H. mà chạnh lòng thương cảm.
Nếu ngày ấy tôi nghỉ học, tôi không chịu khó đi học
ở trường Adult trong những đêm đông lạnh giá và đường
đi phủ đầy tuyết trắng...thì có thể bây giờ tôi đang
làm ở một hảng may nào đó. Từ trong sâu thẳm của những
tình cảm yêu thương tôi xin được gởi lời tri ân chân
thành đến tất cả quý thầy cô và những người thân
yêu đã tạo cơ hội giúp cho
tôi đạt thành ước trở thành cô giáo từ khi còn học
tiểu học ở quê nhà, dù nay chỉ là cô giáo phụ ở
trường người xứ lạ nhưng tôi rất vui và trân trọng thành
tựu nghề nghiệp mà tôi đang có này cho mãi về sau. PHƯỢNG TRẮNG Dương
Thị Tuyết Phượng Chs ĐTĐ&PTG 1972- 1979
ĐỒNG TÂM CẦU NGUYỆN
NGUYỆN thầy thanh thản về Trời CẦU cho tang quyến vạn đời ấm no THẦY
rời cõi tạm sầu lo NGUYỄN đi để lại công
to dạy người ĐÌNH muôn thuở vẫn rạng ngời SỬU luân tiền kiếp truyền lời Phật răng AN
bình nơi cõi Vĩnh hằng NHÀN cư sư phạm
khó khăn chẳng dời NƠI xa xứ tạm phần đời MIỀN quê hương Việt Nam mời người thăm CỰC
xa bể khổ thăng trầm LẠC vào Tiên giới dạo
thăm cảnh Trời...
Toàn học sinh lớp
10 và 11C2 niên khóa 76-78 đồng tâm cầu nguyện thầy Sửu
chủ nhiệm và dạy toán kính yêu
TM. Chs Dương Thị
Tuyết Phượng (Phượng Trắng) _____________________________________________________
NHỚ DÒNG SÔNG QUÊ TÔI Từ khi rời mái trường làng Là như xa chiếc đò
ngang quê nghèo Dòng sông nâng nhịp dầm;chèo Đưa tôi
đến lớp học theo bạn bè Làm sao quên những ngày hè Buộc thân cây chuối làm bè vượt sông Lục bình giả
vịt chạy đồng Lặn sâu, rượt bắt lội sông tranh tài Đua ghe thích thú mê say Bơi xuồng cho cậu đi chài vui thêm Dòng sông tựa cái võng mềm Ôi ! sông kỹ niệm êm
đềm tuổi thơ... ..... Từ khi rời đất Cần Thơ Là
như xa bến sông mơ quê nhà Nơi đây thành phố phồn
hoa Sông dài ít thấy, toàn là hồ bơi Quê hương
xa nửa bầu trời Qua rồi cái thuở tuyệt vời mộng mơ Tâm
tư xin gởi vần thơ Đi đâu vẫn nhớ Cần Thơ thật nhiều Hừng đông dưới bến Ninh Kiều Theo đò Sông Hậu thăm
nhiều rạch; kinh Sông Cái Cui đẹp thân tình Ơi ! sông
tuổi nhỏ quê mình nhớ thương... Phượng Trắng Canada, một ngày hè 7/2012
HÈ ƠI ! TÔI ĐÃ MỒ CÔI MẸ
RỒI . Hạ nào về thăm quê xưa Làng thôn, phố chợ
đang vừa sửa sang Dòng sông vắng tiếng đò ngang Sân
trường thu nhỏ ve than não nùng Ngày hè là dịp
tao phùng Gặp xong má mất vô cùng đớn đau Cuộc đời
tựa giấc chiêm bao Sinh, lão , bệnh, tử luật sao chẳng dời Nhớ
sao tiếng má nhẹ lời ''An tâm má khỏe, thảnh thơi hãy về'' Thương con lấy chồng xa quê Mẹ luôn chờ đợi chưa hề
trách than Từ khi má rời trần gian Con thường chỉ
biết nguyện van với Trời Mong sau hậu kiếp vạn đời Được
làm con má tuyệt vời ước mơ Đẹp làm sao thời
ấu thơ Được mẹ ru ngủ ầu ơ.... ví dầu Giờ tìm
mạ ở nơi đâu Ôi! giọng má hát đậm sâu nghĩa
tình ..... Mùa hè hoa phượng vẫn xinh Vầng trăng còn
đứng một mình ngắm quê Mà mẹ đi mãi không về Thương ba, nhớ má não nề lòng tôi Nhìn
về quê cũ bồi hồi Mẹ yêu nay đã xa rồi chúng tôi Buồn thương ba sống lẻ loi Hè ơi! tôi đã mồ côi
mẹ rồi...
Phượng Trắng Canada, hè 2012
THƯƠNG MẸ !
Thương sao lúc má về già Người hay đau
nhức thật là quá thương Đêm dài khó ngủ là thường Cơm
canh cố nuốt mà dường chẳng trôi... Bạc phai mái
tóc đen rồi Da nhăn thêm chấm đồi mồi, nốt son Một
đời chăm sóc chồng con Mặc cho sức yếu, lực mòn chẳng
than... Mẹ là PHẬT tại trần gian Con
được cuộc sống ơn mang của người Mẹ dạy
ăn uống, nói cười Đi ngay, đứng thẳng... làm người
hiếu ngoan... Tình mẹ tựa ánh hào quang Soi con tìm
thấy thiên đàng giữa khơi Tình thương của mạ tuyệt vời Nâng
con vững bước dù đời khó khăn... Đời mẹ
thiếu thốn, nhọc nhằn Mong con sung sướng người hằng ước
mong Tình mẹ biển rộng mênh mông Nguyện mẹ
thanh thản, vui trong cảnh Trời... Phượng Trắng Winnipeg, Mother's
Day 13/5/2012
A LÔ ! TẾT NÀY CON CÓ VỀ QUÊ?
"Thơ
tâm sự của người con gái lấy chồng xa xứ"
Hello! ba má
khỏe không? Nghe chân má nhức mà lòng con đau Đêm đông
lạnh nhớ thoa dầu Theo lời thầy thuốc rồi mau hết mà...
Từ dạo con lấy chồng xa Quê nhà má ngắm xuân
qua mấy mùa Cây mai trước ngõ thẹn thùa Nay dầy
dạn nở vui đùa xuân sang
Đêm dài thao thức mơ màng Ngày xưa Tết đến họ hàng thật đông Tháng chạp
má quết bánh phồng Ba chùi lau bộ lư đồng tổ tiên
Tiếng chim sáo hót ngoài hiên: "Chồng
gần không lấy Lại lấy chồng xa
Lỡ mai cha yếu mẹ già Chén cơm ,đôi đũa Bộ kỹ trà ai dưng..."
Đời con vương
mối ưu phiền bao niên Thương con nhỏ dại,ngoan,hiền... Bên
tình,bên hiếu đành biền biệt xa Một lần thăm viếng
mẹ cha Lòng vui rộn nở như hoa xuân về
Quê người Tết đến lạnh tê Bao giờ xuân ấm như
quê hương mình Hoa mai giả đứng lặng nhìn
Chờ
nghe khúc hát ân tình ước mong A lô! cháu ngoại khỏe hông? Mặc thêm áo ấm mùa đông đã về Tết này, con
có về quê?
Hay chờ cháu lớn tiện bề dẫn mang A lô,âm điệu rộn ràng Mà sao ray rức tâm
can nổi lòng A lô, má đợi ba mong
Xuân sang con gởi
tấm lòng nhớ quê Tết này dù chẳng bay về Xin làm
con sáo vổ về má ba...
Phượng Trắng
NHỚ TẾT VIỆT NAM
Lập đông gió
bấc lạnh về Làng thôn bánh tráng phơi kê khắp đường Dòng sông quê đẹp thân thương Nâng ghe chở khẩm hoa
vườn,trái cây...
Nhà ai ngói mới vừa xây Mừng
xuân đám cưới vui say họ hàng Tơ duyên trời khéo buộc
ràng Nàng trầu ôm mãi thân chàng cau cao
Tháng giêng
gió thở ngọt ngào Hồng,lài,bưởi,nhãn...hương sao tuyệt
vời Trạng nguyên môi đỏ rạng ngời Mai,đào khoe sắc
cho đời thêm xuân
Ngày qua Tết đến thật gần Cây
nêu ngất ngưởng trong sân vẫy chào Người người áo
mới khoe màu Bầu cua cá cọp, bài cào... vui chơi
Điệu
hò, khúc hát yêu đời Một năm ăn Tết thảnh thơi
ba ngày Quê người Tết vẫn đi cày Mùa đông nước
bạn cùng ngày xuân ta
Chạnh lòng viễn khách xa nhà Xuân ơi! Tết Việt thật là nhớ thương...
Winnipeg, đầu
năm 2012
ƠN THẦY CÔ
Thầy cô là bậc thần tiên Đưa ta vào giấc
mộng hiền tuổi thơ Thầy cô tựa ánh trăng mơ Gợi
cho cảm tác vầng thơ đầu đời
Thầy cô rạng ánh
mặt trời Mang thông minh đến xa rời ngu si Thầy cô tự điển
biết đi Truyền cho tri thức phòng khi ứng dùng
Thầy cô
ngọn lửa chập chùng Nung cao ý chí anh hùng trong ta Là dòng
sông chứa phù sa Bồi cho xanh tốt tình ca yêu người
Là
hương gió mát tuyệt vời Xua tan háo thắng, hại người
trong ta Thầy cô như thể mẹ ba Công sanh ơn dạy vẹn là
đôi bên
"Không thầy đố mầy làm nên " Lời
xưa truyền dạy không quên bao giờ Hôm nào đến lớp ngu
ngơ Ngày nay thành đạt ơn nhờ thầy cô...
Phượng Trắng
XIN CHO EM VUI ĐẾN TRƯỜNG
Viết cho các em có người
thân yêu mất trong vụ sập
cầu Cần Thơ 26/9/2007 và cho nhửng em đang sống
bất hạnh nơi quê nhà Việt Nam
Với lòng thương mến và động viên chân thành của Phượng
Trắng "Còn cha gót
đỏ như son Đến khi ba mất gót con dính bùn" Câu
ca dao buồn não nùng Từ ngày ba mất tận cùng khó khăn Vì ai gây cảnh nhọc nhằn
Em còn tuổi học lại lăn vào đời Lời
mời'' vé số '' rụng rời Giọng rao " ổi
, cóc,...'' chua đời xót xa Vậy mà lắm kẻ " đại gia" Xem tiền như giấy, tiêu pha bất cần Thương em ! tiền quí
vô ngần Mua cơm , áo, sách,...trăm phần phải lo
Rầu tiền ăn , học phí to Tựu trường mấy
buổi, tên dò vắng em Thì ra em bỏ mộng thèm Kỹ sư, bác sĩ,...nghe xem xa vời Công bằng
đâu hỡi ông Trời Trò giàu biếng học lại xơi bỗng
đầy Trò siêng, nghèo túng bao vây Mồ côi, kiếm sống
một ngày chưa xong Xin Giời dẹp hết bất
công Em vui đến lớp mới mong đổi đời
Phượng Trắng
THƯƠNG MÙA TỰU TRỪƠNG . Còn say giấc ngủ đêm hè Chợt nghe hơi lạnh
gió nhè nhẹ ru Ngòai hiên hoa cúc gọi thu Vàng lơi dứơi
nắng hạ thu sang mùa Thời gian không
tính đựơc thua Một năm đủ có bốn mùa
ai ơi! Khuyên em hảy nhớ vài lời Ngày
nay chăm học sau đời sứơng vui
Dù cho
giông bảo dập vùi Mưa tan, trời sáng, hạt chui nẩy mầm Xa trường,nhớ cảnh thăng trầm Học tài, thi lý lịch... thầm
xót đau
Nhìn từng mùa tựư
trường sau Tùng tùng...trống giục xôn xao tiếng buồn Nhà trường đâu chổ bán buôn Bằng
mua, cấp giả...sầu luôn giảng đường
Rời
xa quê mẹ yêu thương Đâu rồi truyền thống học đường
ngàn xưa Dư âm theo gió vọng đưa Tùng tùng...trống
của năm xưa vẩn còn
Mong em tuổi mộng
được tròn Chào năm học mới không còn rầu
lo...
Phượng Trắng
Canada, Mùa khai trường 7/9/2011
Phượng
Trắng tức cô giáo của trường Trung Học Gordon Bell tại Winnipeg (Canada) Dương Thị Tuyết Phượng (CHS ĐTĐ)
Xuân Trong Nỗi Nhớ
Xuân về nước
Việt năm nay Mẹ hiền đã khuất , cây mai cũng già Quê
người thao thức mình ta Ngày qua , Tết dến buồn da diết lòng Năm nào gió bất lập đông Mẹ phơi bánh tráng,
bánh phồng ngòai sân Ba thường tỉa kiểng chuyên cần Ngòai vườn hoa bưởi trắng ngần tỏa hương Liên
hoan năm hết tan trường Thầy trò tạm biệt học dường
dón Xuân Vầng trăng huyền ảo thượng tuần Soi
ai say hát nhạc Xuân trử tình Đêm tàn gà gáy
bình minh Nhà bên dám cưới linh dình rước dâu Mẹ còn sắp quả cau trầu Mong
cho dôi trẻ bạc dầu yêu nhau Hoa xuân ,áo mới khoe màu Lì xì, dưa hấu, hồng, dào,..., mứt sen Mẹ còn làm bánh
in, men Bày mâm ngủ quả được khen khéo, tài... Xuân
này, cảnh củ vắng ai Xuân ơi! nổi nhớ mẹ dài ngàn
năm...
Phượng Trắng Canada, Xuân Tân Mảo 2011
BA TÔI
Ba tôi nay ngoài tám mươi Tuy
già nhưng khỏe nhờ người ít đau Việc
làm bàn kỷ trước sau Mong con học giỏi ngày
sau đổi đời. . Làng thôn loạn lạc
bao thời Nông vác súng không lời thở than Ba tôi thất chí rời làng Trông con, tiếp vợ, thợ ngang kiếm tiền. . Nhiều năm nghề đổi liên miên May sau xin được
nhân viên giữ hàng Công việc đôi chút thanh
nhàn Ba dồn tâm trí dạy đàn con ngoan. . Hai trai, ba gái vẹn toàn Hiền,
chăm, hiếu đạo...nhận toàn lời khen Thành đô
nhịp sống bon chen Hòa bình lập lại ba bèn về
quê. . Má tôi giữ vẹn lời thề Vợ chồng đoàn tụ lo bề ruộng nương Lệnh
nay qui hoạch đất vườn Ba buồn lặng ngấm cảnh
vườn đổi thay. . Con trâu đã hết
đất cày Người dân lại phải gạo vay, lúa
lường Thương con viển xứ tha hương Ba
hay nhắc chuyện tổ tiên
.. Ba tôi,
ông tiá thật siêng Thơm danh ba tốt, chồng hiền miền
Tây . Canada, Father’s Day 20/6/2010
MÁ TÔI . Má tôi nay ngoài tám mươi Hai
chân đau nhức nên người khó đi Việc làm vườn
ruộng mọi khi Mẹ là tay đảm thu chi trong nhà. . Phụ
chồng nuôi con học xa Trường làng hết lớp, thuê nhà
cho con Nhiều năm vất vả hao mòn Như con cò
cái gầy còm kiếm ăn. . Trưa, chiều, tối,
sáng lăng xăng Trồng cây, cấy lúa...khó khăn ngại
gì Nghe con đậu các kỳ thi Bao nhiêu cực
nhọc mẹ thì quên nhanh. . Hậu giang! hiểu tấm lòng
thành Phù sa giúp má xây thành ước mơ Mẹ
tôi! Bà má Cần Thơ Một đời yêu quí con
thơ với chồng. . Xa xa nơi biển phương Đông Mẹ
già ngồi nhớ chờ mong con về Thương con viển xứ hai quê Mẹ
luôn vui nói không hề trách chi. . Dù không thăm
viếng thường khi Tôi nguyền má khỏe mạnh thì mỗi
đêm Mong mẹ sống thọ êm đềm Cho chồng,
con, cháu... gần thêm với người. . Canada, mùa Lễ
Mẹ 2010
MÙA XUÂN CANADA. . . Xuân lại về nơi xa quê Nhẹ
thưa tuyết trắng rơi về cuối đông Đêm còn
trời đã ửng hồng Cụm hoa tu-líp bên song hé chào Sân,
vườn cỏ vượt xanh màu Cây thông trước ngỏ
reo chào gió xuân Nhà nhà xây, sửa mừng xuân Người
người khoe áo cuối tuần vui chơi Trưa nồng náo nhiệt hồ
bơi Hoa xuân đua nở gọi mời bướm, ong Ca
nô lã lướt trên sông Ngồi câu viễn khách chạnh
lòng tưởng quê Trên đồi đám trẻ say mê Nương
theo gió thổi xàng xê cánh diều Bao năm lặng ngắm mây chiều Quê
người xuân đến nhớ nhiều cố hương . Canada,
Spring 2010
NHỚ TIẾNG MẸ RU
“Ví dầu cầu ván đóng đinh
Cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó đi
Khó đi mẹ dắt con đi
Con đi trường học, mẹ đi trường đời” (Ca dao) . Nhiều năm không được thăm quê Đêm
Hè thao thức nhớ về tuổi thơ Lặng nghe tiếng má ầu ơ Ru con
say giấc ngây thơ thuở nào . Chao ôi! giọng má
ngọt ngào Như dòng sông nhỏ đậm màu phù sa Nuôi
tươi cây lúa mượt mà Đẹp thơm lời mẹ dạy ta
vào đời . Dù cho sống khắp mọi nơi Ca dao,
tục ngữ ngàn đời khó quên Nhiều khi buồn nghĩ
mình ên Sao truyền lời mẹ ru trên xứ người . Khuyên
nhau chớ ngại ai cười Ru con là cách dạy người yêu
quê Mai sau con cháu hiểu về VIỆT NAM. Quê mẹ nhớ về điệu ru . Ai ơi
hết hạ rồi thu Lớn lên nhờ tiếng mẹ ru vỗ về Mẹ
hiền là ánh trăng quê Ầu ơ…má hát không hề
con quên . Canada, hè 8/2009
HÈ ƠI! XIN HIỂU CHO TA
“Nuôi
con mới biết sự tình Thầm thương cha mẹ nuôi mình khi xưa Chiều
chiều ra đứng ngỏ sau Ngó về quê mẹ ruột đau chín
chiều”* (ca dao) . Hè nầy em nói thăm quê Mà
sao khắp nẻo đường về vắng ai Hạ vàng nắng tỏa thật
dài Sao không đủ ấm lòng ai xa nhà . Phượng
rơi theo gió la đà Hởi cô trò nhỏ đi ra nhặt nào Ve
già thổn thức ngẹn ngào Thầy cô, trò cũ…phương
nào có nghe? . Mùa Hè nối tiếp mùa hè Bao
người chờ đến dịp hè thăm nhau Có người ôm
nỗi buồn đau Vé tàu đã sẵn mà sao không về? . Từ
dạo lấy chồng xa quê Lo con bệnh yếu phụ bề má ba Hè
ơi ! xin hiểu cho ta Người chờ thương một, kẻ xa nhớ
mười... . Canada, hè 7/2009
MÙA XUÂN THA HƯƠNG . Khi
hoa tu-líp thẳng hàng Bao nàng tuyết trắng vội vàng chào
tan Quê người xứ lạ xuân sang Lặng nghe chim
sáo thở than đêm về
Tâm tình người ở hai quê Yêu
mùa xuân Việt không hề nhạt phai Vườn ai thiếu cánh hoa mai Thương
người viễn xứ nhớ ngày xuân xưa
Xuân Tây
Phương nắng nhạt vừa Mà sao nóng bỏng nỗi u ẩn sầu Đến
đây dạo bước hơi lâu Ngắm hoa, viễn khách gật đầu
lặng thinh
Đón xuân ở nước văn minh Muôn
hoa khoe sắc sao mình chẳng say Phải chăng cảnh đẹp khó
lay Lòng người xa xứ mơ ngày hồi hương .
PHƯỢNG
TRẮNG Canada, Spring 2009
MONG XUÂN VỀ Xuân về bên
lớp tuyết non
Mùa Xuân nước Việt có còn như xưa ? Mây hồng say ngủ giấc trưa Hoa xuân hé nở cho vừa mắt em
Xuân về đông vẫn chờ xem Cô nàng
Xuân Việt bên thềm mộng mơ Ngày Xuân
mai, cúc mong chờ Ngàn đôi chim én lượn
lờ gió Xuân
Xuân về dưa đỏ bánh chưng Áo
dài khoe dáng, chợ Xuân vẫy chào Chà là, mứt, cốm,...ngọt
ngào Lì xì, đối đỏ,....rực màu sắc xuân
Xuân
về rộn tiếng múa lân Sao ta chẳng thấy trong sân bóng
người Thoảng nghe như tiếng ai cười Giật
mình mới biết ta cười với Xuân
PHƯỢNG TRẮNG
Buồn theo cầu Cần Thơ Nắng quê chưa ấm chân cầu
Tháng chín, hai sáu,
ngày sầu Cần Thơ Chiếc cầu người đợi hai bờ Mong thay cho chuyến phà
chờ chậm sao Tin vui cầu mới chưa trao
Nỗi đau cầu
sập, trắng bao mái đầu... Lơ là chi hỡi ông thầu !!! Xưa
nay cầu, thợ hại nhau bao giờ ?
Giọt
hờn bao trẻ còn thơ
Cầu sập, cha mất, em giờ mồ
côi Chiếc cầu gãy sẽ phục hồi Riêng
người nằm xuống sao hồi phục đây ?
Rồi
bao cảnh khổ bủa vây
Gót son em phải từ đây lấm
bùn Đường đến trường xa chập chùng Đường
đời em bước vô cùng khó khăn
Đời
ba, kiếp thợ nhọc nhằn
Mong em gắng học mới ngăn cảnh
nghèo Nhiều nhà bỗng sáng lặng teo Cầu
Cần Thơ sập, buồn theo bao người...
Winnipeg,
một sáng buồn 26-9-2007
GỞI CHÚT TÌNH VỀ VỚI QUÊ
HƯƠNG
Quê hương xa nửa địa cầu Nhìn về quê
mẹ chiếc cầu thảm thương Cầu Cần Thơ sập, đoạn trường! Thương
cầu chưa kịp mở đường giao thông Dù cho tim sắt, thân đồng Cầu gục
đầu xuống tỏ lòng đớn đau Thương hoài người bạn cần lao Sáng nay
còn đứng làm cầu say mê Đồng lương anh lảnh đem về Phụ cơm
cha mẹ, lo bề tương lai Hởi ơi! Mơ ước chưa dài Bỗng…Ầm…sụp
đỗ. Thương ai xây cầu Niềm đau phủ trắng mái đầu Giọt sầu
chia xẻ, giọt sầu mới vơi Hởi người may mắn trên đời Chút tình
quê cũ, giúp đời nạn nhân Dù cho chẳng phải thân nhân Tuy xa ngàn
dặm tình thân cũng gần “Thương người như thể thương thân” Chút tình
về với người dân quê mình
VƯỜN TRẦU
QUÊ NGOẠI
Nhớ ơi! tuổi chín, mười
Những hè nhạt nắng rơi Bên vườn trầu
nhà ngoại Lắng
nghe ngoại, từng lời… “Học giỏi và chăm làm Mai thành người hữu dụng” Ngoại dạy, ươm
trầu con Vẫy
gàu mo cau nhỏ Uống
ngọt bầu nước mát
Nưng niu trầu leo cau Nhoẽn cười khoe lá mới Dịu dàng tay nhẹ hái Lá trầu xanh và
vàng Xếp
thành ốp, từng đôi Cho kịp phiên chợ sớm Bên khay trầu, vôi đỏ
Bõm bẽm nhai nồng nàn Ngoại kể tích trầu cau Chuyện anh em họ Cao Thương nhau và
chung thủy… Nay tôi đã
xa quê
Ngoại
yêu đã không còn! Vườn
trầu xưa héo hon Vì không người trân dụng Chợt nghe trầu tha hương
Lạc loài nơi xứ lạ Lòng chạnh nhớ
quê nhà Ôi!
Vườn trầu quê ngoại… Winnipeg, đêm hè
14/8/2007
(Nhớ
thương về vườn trầu quê ngoại năm nào sau
khi đọc “Dây trầu lạc loài” của TBT)
Phượng tím Nơi anh ở chưa có trồng phượng tím Đà Lạt em, phượng
tím dịu nắng hè Trên đồi Mộng Mơ, phượng tím chờ ai? Khi ta đã không
còn bên nhau nữa… Chỉ
anh biết em yêu màu hoa tím Và chỉ anh biết em thường mong ước Phượng đỏ kia sẽ hóa
tím dịu buồn Những hè về, phượng tím gợi nhớ thương… Anh không có tâm hồn người
nghệ sĩ Anh
sinh viên mê sách nhất giảng đường Không hiểu em cô bạn học mộng
mơ Mắt u
sầu, em buồn và khẽ nói: Phượng tím nở là tuổi em mười chín Phượng tím buồn
cho sự học dở dang Phượng tím hờn khi tình bạn sang trang Phượng tím sầu cho tình mình
hai ngả… Hết khóa học,
mỗi người đi mỗi hướng Biết ai còn nhớ đến ai chăng? Hôm nay, đứng lặng trên
đồi phượng tím Lòng nhớ về em, cô bạn mộng mơ Có những ước mơ muôn đời không thực Nhưng mơ ước
em hiện thực rồi đây Để anh vẫn mãi là chàng mê sách Biết ôm chùm
phượng tím, nhớ người xưa… Winnipeg, hạ 2004
NHỚ HẠ XƯA
Không
gian buồn vời vợi
Tiếng ve sầu ngân nga Phượng hồng ngày xưa ấy Tình buồn tình thiết
tha Em như bồ câu trắng
Em mang tình hoài
hương Em
một đời viễn xứ Lòng dạt dào nhớ thương Đêm về vương ngấn lệ
Xứ lạ tình mộng mơ Ngày xưa giờ đâu
nhỉ? Phượng
hồng rơi trong mơ Bóng
ai ở phương nao
Áo trắng đã phai màu Giảng đường xưa năm ấy Ôi! Một trời chiêm bao… Winnipeg, Hè 2005
HẠ XƯA TRƯỜNG CŨ CÒN CHỜ ĐỢI AI ?
Ai về thăm lại trường
xưa
Nhặt
gom kỷ niệm năm xưa vào hè Vẳng nghe ngọt lịm tiếng ve Say sưa ru giấc phượng che hiên
trường Ai
về nhặt nhớ nhặt thương Nhặt từng cánh phượng còn vương bên
thềm Vang xa
lời giảng dịu êm Lời thầy, cô dạy muôn đời không quên Một trời kỷ niệm ngủ
yên
Bây
chừ thức giấc ven rèm nắng mai Ô kìa! Những chiếc áo dài Thướt tha áo trắng lượn
bay khắp trường Đẹp sao mái tóc dài thương Mượt mà xỏa xuống, tỏa hương thơm
lành Mấy
chàng áo trắng, quần xanh Dõi theo dáng bước, âm thầm mộng mơ… Nhớ ai bối rối vần thơ
Ghi vào lưu bút,
ngẩn ngơ tuổi hồng Ô kìa! Một nhóm bạn đông Bàn tay nhanh vút cầu lông
bay vèo Chao
ôi! Bao khúc nhạc reo Tiếng ca ngân vút những chiều liên hoan Chia tay, lưu luyến, bàng hoàng Niềm vui lên lớp,
hợp tan bạn đường… Về trường vượt mấy đại dương
Bay qua mấy vạn nẽo đường
quê hương Một
trời để nhớ để thương Mãi trong ký ức, mãi vương bên lòng Hồn ta là suối
là sông Trôi
về bến cũ xuôi dòng chốn xưa Quê người ôm mãi giấc mơ Hạ xưa trường cũ còn
chờ đợi ai? ƯỚC MƠ XƯA NƠI MIỀN ĐẤT MỚI
Tuổi thơ thả mộng theo
diều
Cánh
diều bay lượn chở nhiều ước mơ… Tuổi thơ đẹp tựa bài thơ Ngợi ca trường
lớp, mộng mơ làm thầy Tuổi thơ thích mặc áo dài Dạy cho em nhỏ kính thầy,
quí cô Tuổi
thơ đội nắng hái hoa Bó vòng hoa tặng cô, thầy mến thương Tuổi thơ đời
ngập tình thương Tình cha, nghĩa mẹ, quê hương, bạn hiền… Tuổi thơ yêu ánh trăng
hiền Dịu
dàng như mẹ ru con đêm hè… Tuổi thơ nhặt phượng ngày hè Ép vào lưu bút,
học vè, làm thơ…
xXx Đời
người có một tuổi thơ Cũng từng có những ước mơ tuyệt vời Dù cho đời chẳng
êm trôi Như
dòng sông nhỏ quê tôi hôm nào
Dù cho đời chẳng ngọt ngào
Như dòng sữa mẹ ngày nào nuôi
con Dù
cho được sống giàu sang Lòng tôi vẫn nhớ những ngày tuổi thơ Dù nay chẳng phải
trẻ thơ Chẳng
mơ, chẳng mộng, ước mơ lại về… PHƯỢNG TRẮNG
Cựu nữ sinh Đoàn Thị Điểm Dương Thị Tuyết
Phượng, bút hiệu Phượng Trắng, định cư tại Winnipeg, Canada
từ năm 1994. Chị vừa mới tốt nghiệp văn bằng Education Assistant khóa
Para-Educator với hạng Danh dự tại Red River College tháng 6-2007. Hình chụp
trên đây là cô giáo Tuyết Phượng ngồi giữa các học
trò lớp 1, trường Victoria Albert, Winnipeg, trong giờ thực tập. Thân chúc
đồng môn Tuyết Phượng luôn gặp nhiều điều thuận lợi
và luôn gặt hái thành công trong sự nghiệp giáo dục.
Ban Biên Tập Trang Nhà ptgdtdusa.com
|
|
|