THƠ

SONG QUANG

(DallasTexas)

                             _______________________________________________

Đọc bài thơ "Dấu xưa " của Thầy PKT vô cùng xúc động vì Thầy sẽ đi tìm lại "Dấu xưa" của Thầy trò trường TH.PTG&ĐTĐ/Cần Thơ nhân Đại hội tại San Jose năm 2018

SQ tôi khg theo chân Thầy Trí được để tham dự và cũng khg đủ ngôn từ để đi tìm lại "Dấu Xưa" như Thầy. Vậy xin Thầy Trí cho đệ tử mượn ý của thầy sao chép lại để thực hiện giấc mộng đi tìm dấu xưa như Thầy thì cám ơn lắm thay!

 Dấu Xưa

(Chôm ý thơ "Dấu xưa" của Thầy PKT)

 

Hop mặt mỗi năm có một lần!

Đi về tìm lại chút thương thân

Bảng đen, phấn trắng, trường xưa...đó

Mưa nắng bao mùa trãi mặt sân

 

Thế sự bao lần vướng nhiểu nhương

Sao dời, vật đổi vẫn coi thường

Chút tình còn đó như muôn thuở

Chút nghĩa một thời đã luyến thương

 

Đứa còn đứa mất, bọn trò xưa

Lác đác rụng rơi cứ vắng thưa

Lơ láo thân già đâu bạn cũ

Xuôi dòng năm tháng cứ đong đưa

 

Thôi về tìm lại chút hương xưa

Tìm lại ngày xưa lẫn dấu xưa

In bóng một thời ôm sách vở

Thầy trò thương mến nói sao vừa

 

songquang

 

Mượn chiếc bánh vừa ngon vừa đẹp của Kim Oanh

CHÚC MỪNG SINH NHẬT ANH SONG QUANG: AN VUI, HẠNH PHÚC

TBT & www.ptgdtdusa.com

Songquang_happyBD.jpg

 

 Ngày Sinh Tự Họa

 

Mười ba tháng tám sinh ra tớ!
Bảy bảy mùa Thu lá nhẹ buông
Đôi khi cũng muốn lãng quên
Mà quên chẳng được, ngày lên gọi người!

Ngày Sinh Tự Họa
(tung hoành trục khoán)

MƯỜI mấy x( hai lần) biệt cố hương
BA chìm bảy nổi kiếp phong sương
THÁNG tư gảy sung đời binh nghiệp
TÁM hướng tung hoành khắp mọi phương
SINH nhật chỉ sầu thân lữ thứ
RA đi nào hẹn chốn sa trường
TỚ buồn tự họa đời ta trải.....
BẢY BẢY MÙA THU LÁ NHẸ BUÔNG!

Song Quang
13/8/2017

 

 THƠ CUỐI NĂM 2016                      

 Song Quang, Phương Hà, Mai Xuân Thanh

tl_31Dec2016.jpg

 

________________________________________________________________________________ 

SQ xin gởi đến quý bạn bài thơ trong khi tờ lịch cuối cùng sắp rơi để chào mừng năm mới 2017 và cũng để thay lời chúc bình an và sức khoẻ đến các bạn thơ.

 

                            NIỀM MƠ ƯỚC CUỐI NĂM

 

                     Tờ lịch cuối cùng sắp sửa rơi !

                     Bồi hồi nhớ lại tháng ngày trôi

                     Năm qua có biết bao thay đổi

                     Tháng lại không ngừng chuyện bải bôi

                     Thế giới còn đang nhiều chiến sự

                      Nhân sinh vẫn khổ mãi trong đời

                      Thân già tự xét : niềm mơ ước

                      Bỏ lỡ cũng đành -- phải thế thôi !

 

                                   x   x   x

 

                      Bỏ lỡ cũng đành -- phải thế thôi ! 

                      Làm sao níu kéo chuyện qua rồi !

                      Đâu còn tuổi trẻ mà bương chải

                      Chẳng thể thân già gánh việc đời

                      Chả nhẻ ! anh hùng không có kẻ ??

                      Thiếu gì hào kiệt mộng ra khơi 

                      Trông vào hậu thế dang tay giúp

                      Nước Việt an bình hết nổi trôi

 

                                    songquang

                        (Những ngày cuối năm 2016) 

 

Phương Hà xin họa cùng anh Song Quang

 

 

TẢN MẠN NGÀY CUỐI NĂM

 

Từng tờ lịch mỏng cứ dần rơi

Dòng chảy thời gian lặng lẽ trôi

Xuân hạ thu đông đi rồi lại

Sáng trưa chiều tối khắc và bôi

Bao nhiêu tình cảm qua năm tháng

Tất cả tâm tư suốt một đời

Rồi sẽ nhòa phai không dấu vết

Dẫu rằng biết vậy cũng đành thôi !

 

Dẫu rằng biết vậy cũng đành thôi

Quay ngược làm sao chuyện đã rồi

Tuổi trẻ hoang mang trong ảo vọng

Tương lai mờ mịt giữa cung đời

Bơ vơ nào khác trăng rừng thẳm

Lạc lõng tuồng như gió biển khơi

Tựa chiếc thuyền nan xoay bất định

Trên dòng sông rộng nước luôn trôi.

 

                                Phương Hà

                               ( Cuối năm 2016 )

 

 

BÀI HỌA : CUỐI NĂM NHÌN LẠI...

 

Vừa hết năm Tây, lịch cũ rơi !

Hai ngàn mười sáu lẹ bèo trôi.

Tuổi đời chồng chất nghe cay đắng,

Niên kỷ tăng dần thấy đãi bôi !

Lặng ngắm người ta bao nỗi khổ,

Nhìn xem thế sự phí hư đời !

Ước mơ con cháu tương lai giỏi,

Nối chí tiền nhân... học hỏi thôi !

 

Nối chí tiền nhân... học hỏi thôi,

Quê hương yêu dấu khắc ghi rồi.

Cậy trông tuổi trẻ thông thời thế,

Nương tựa cao niên hiểu sự đời !

Sống kiếp trần ai đi lận đận,

Tạm dung đất khách vượt trùng khơi.

Không cần than thở ta từng trải,

Quá khứ thăng trầm bến nước trôi !

 

Mai Xuân Thanh

(Xin phép kính họa thơ "Niềm Mơ Ước Cuối Năm" - Song Quang)

Ngày 29 tháng 12 năm 2016 

(chỉ còn vài ngày nữa sẽ bước qua năm 2017) 

                                                       SINH  NHẬT TỰ TRÀO
 
                                          Bảy mươi lăm tuổi ngỡ chưa già !!!
                                          "Thơ thẩn" bạn bè lại hát ca
                                          Sáng tách cà phê nhìn thế sự
                                          Chiều ly rượu chat viếng thăm ta
                                          Trưa trờ,miếng chả mong cơm nguội
                                          tối sẫm,công viên ngó cụm hoa
                                          Sinh nhật như ri mà thú vị
                                          Hoan hô !!! tháng tám với mười ba.
 
                                                        @   @   @
 
                                           Hằng năm tháng tám với mười ba
                                           Sinh nhật "thằng tôi" rộn rã mà....
                                           Chợ búa ,chào mừng người nhộn nhịp
                                           Nhà hàng, chúc tụng kẻ đàn ca
                                           Trên trời ,sao sáng giăng muôn lối
                                           Dưới đất đèn hoa khắp mọi nhà
                                           Bánh mứt,tiệc tùng thêm tốn kém 
                                           Chi bằng..."ăn ké" khỏe thân già
 
                                                          SONG  QUANG
                                                    (Sinh nhật năm thứ 75)

 

                       NHỚ MẸ NGÀY GIÁP TẾT

                        (Kỷ niệm một năm ngày giỗ Mẹ)

 

                         Nhớ năm trước, những ngày gần giáp Tết

                         Người ta vui mừng đón ánh Xuân qua

                         Từ phương xa con nhận được tin nhà

                         Mẹ đã bỏ cõi trần về Tiên cảnh.

 

                         Xuân viễn xứ, tiết trời còn se lạnh

                         Mà con buồn hơn giá lạnh ngày đông

                         Cúc Mai vàng hé nụ đã đơm bông

                         Con ứa lệ, đêm giao thừa hoang vắng

 

                          Vài năm trước, Mẹ còn ngồi trông ngóng

                          Mong con về vào ngày Tết thêm vui 

                          Để giao thừa cho rộn rã tiếng cười

                          Mà con vẫn chẳng về....Xuân lạnh lẽo

 

                          Chắc mộ Mẹ giờ đây đà xanh cỏ

                          Nhớ Mẹ nhiều, buồn bả bước lang thang

                          Chiều 30 người mua sắm đón Xuân sang

                          Còn con mất cả mùa Xuân hy vọng !

 

                          Mùng một Tết lên chùa con khấn nguyện

                          Cầu xin cho hồn mẹ chốn Thiên đàng

                          Được an bình vui hưởng phúc thanh nhàn

                          Nơi đất khách con vẫn  lòng nhớ Mẹ ! 

 

                                              SONG QUANG

 

 

   ĐẦU NĂM KÍNH CHÚC

 

 CHÚC Tết reo vang khắp mọi nhà

MỪNG Xuân an lạc đến quê ta

NĂM sang cầu nguyện nhân quyền tới

MỚI đến niềm vui hưởng thái hòa 

VẠN thọ hoa tươi chào trước ngõ

SỰ lành mang lại khúc hoan ca

NHƯ tình thắm đượm màu tươi tắn

Ý đẹp thành tâm niệm thiết tha

SONG QUANG

 

            LỄ  VU  LAN

                  (Hướng về Mẹ Yêu )

  Ngày rằm tháng bảy lễ Vu Lan

  Mau đến chùa thiêng lạy Phật đàn

  Chuyện củ Thanh Đề vương địa ngục

  Tích xưa Kiều Mục dạ bầm gan

  Mong sao cứu Mẹ về Tiên cảnh

  Thoát kiếp luân hồi bởi nghiệp căn

  Sửa tánh tu tâm bồi đức độ

  Bồng Lai lạc quốc sống an nhàn

  SONG  QUANG

XUÂN NẦY, TÔI CHẲNG CÓ MÙA XUÂN

Lòng Mẹ như chuối ba hương

Như xôi nếp mật,như đường mía lau

Ca dao

Trời vào Xuân cùng muôn hoa đua nở

Vạn sắc màu rực rỡ đón chào Xuân

Riêng mình tôi ,sao lại thấy bâng khuâng ?

Còn gì nữa để mà vui Xuân hởi ?!

Mẹ đi xa khi nàng Xuân vừa tới

Cỏi vỉnh hằng về sống với tổ tiên

Xua tan đi hết mọi nổi ưu phiền

Dù xa Mẹ nhưng con lòng an ủi.

Nay Xuân về , Mẹ già không gần gũi

Con tưởng chừng mình chẳng có mùa Xuân

mà bên ngoài pháo nổ với trống lân

Nhưng vẫn thấy cõi đời vô vị quá !

Tình Mẹ thương con thật là cao cả

Ví biển trời ,hơn cả núi Thái Sơn

Như gà mất Mẹ ,thua thiệt nào hơn ?

sợ diều hâu. Đâu bàn tay che chở !!

Xuân ơi Xuân ! Xuân về chi rực rở ??

Mà lòng nầy lại chẳng có Xuân tươi

Đời thiếu Mẹ ,nào biết được gì vui !

Thôi Xuân nhé !hẹn Xuân mùa sau đến !

SONG QUANG.

XUÂN NẦY CON VỀ....MẸ Ở ĐÂU ?

(Lấy ý tựa bài nhạc Xuân nầy con về Mẹ ở đâu)

tl_cloud.jpg

Con về đây,Trời vào Xuân rực rở

Ngàn cánh hoa như khoe nở màu tươi

Chốn Quê nghèo mưa gió có chi vui ?

Nhà vắng Mẹ - Giờ thêm buồn hơn nữa !

Đã bao lần,con hẹn rồi thất hứa

Trở về thăm mà cứ miệt mài đi

Ai đâu ngờ cảnh tử biệt sinh ly ?

Mẹ ơi Mẹ ! làm sao tìm gặp nữa ?

Mấy Xuân xưa Mẹ mong con hằng bửa

Đêm Giao Thừa còn tựa cửa trông con

Ờ Quê nhà dáng Mẹ cứ mỏi mòn

Nay trở lại Mẹ theo người thiên cổ !

Con ngồi đây tưởng đất Trời nghiêng đỗ

Bên nấm mồ đấp cỏ vẫn chưa xanh !

Qua mộ bia hình Mẹ rất hiền lành

Trong ánh mắt chứa chan tình Mẫu tử.

Nơi xứ lạ khi vừa nghe tin dữ

Ngỡ mây mủ bao phủ ở chung quanh

Trời vào Xuân mà cứ tưởng còn Đông

Đôi dòng lệ lăn dài theo khóe mắt.

Nay về đây,vắng Mẹ buồn héo hắt

Ngày trở về,ngở được ấm vòng tay

Bỏ tháng năm xa cách với hao gầy

Thôi nghe hát ;"Xuân nầy con không về "tha thiết.

Quang Lê với khúc tình ca da diết

"Xuân nầy con về,Mẹ ở nơi đâu" ?

Vọng vào tim,nhức nhối nổi buồn đau

Mẹ ơi Mẹ ! con gục đầu nhớ Mẹ .

SONG QUANG

VỀ THĂM MẸ

Đã lâu quá không về thăm Mẹ !

Đường về quê vời vợi gót chân

Lòng xúc cảm làm sao tả hết

Thương lắm thay ! mắt Mẹ thâm quầng

Tóc sương trắng lo thơ mấy lọn

Vầng trán nhăn phủ bụi thời gian

Nhìn bóng Mẹ hao gầy thể xác

Lệ lòng con cứ mãi tuông tràn.

Tay khẳng khiu da sần Mẹ vuốt

Nâng cằm con mà lệ rưng rưng

Qua hơi thở thều thào Mẹ nói

Con về đây xiết đổi vui mừng .

Thấy tấm áo Mẹ già sờn rách

Chấp vá nhiều bạc thếch màu vôi

Bao năm tháng ước gì đánh đổi

Miển Mẹ yêu mản nguyện nụ cười

Hôm nay con trở về thăm Mẹ

Đường làng quê lối rẻ thân quen

Niềm vui sướng những ngày êm ấm

Bên Mẹ yêu,không thể nào quên.

SONG QUANG

       PLEIKU LẦN TRỞ LẠI

Lần trở lại , về đây thăm phố núi

Thành phố buồn vẫn giăng mắc mù sương

Nhưng thay tên từng góc phố, con đường

Núi Hàm Rồng mây ngàn giăng khắp đỉnh.

Ngày mưa tuông, đất bùn giày còn dính

Vào tháng hè bụi đỏ bám còn vương

Phố người đông, choáng ngợp kẻ tha phương

Tìm một dáng thân quen đâu gặp lại.

Biển Hồ thay da làm khu du lịch

Nét hoang vu biến mất tự bao giờ ?

Ngôi nhà Rồng, bản Thượng thuở ban sơ

Mặt nước biếc còn in trời xanh thẳm ??

Đường Hoàng Diệu xưa , chừng như lạ lẫm

Diệp Kính đâu còn thuở hen hò nhau !

Thay vào đây nhấp nháy ánh đèn màu

của quán xá xập xình vang tiếng nhạc.

Nhịp sống quay cuồng dường như hối hả

Vớp mưu sinh vất vả của một ngày

Còn đâu chiếc gùi , cô gái Thương mang vai

áo thổ cẩm ,làm phai màu kỷ niệm.

Quán Hoàng Lan ngày xưa là tuyệt điểm

Nhớ tách cà phê , nhớ nụ môi em

hoa Dã quỳ cũng thiếu mùi hương mềm

Anh chợt hiểu : giờ đây là khách lạ .

SONG QUANG

ĐÓA HỒNG NGÀY VU LAN

Kính dâng về Mẹ nhân ngày Vu Lan 2012

Xứ người dâng Mẹ đóa hồng

Vu Lan báo hiếu tấm lòng của con

Nhớ về quê Mẹ mỏi mòn

Làm sao nói hết tình con với người

Xa quê héo hắt nụ cười

Vì con xưa Mẹ suốt đời dưỡng nuôi

Nhọc nhằn gian khổ nào nguôi

Giờ đây cách biệt -- ngậm ngùi Mẹ ơi !

Vu Lan lại đến đây rồi

Được Thầy cài đóa hồng tươi áo mình

Biết còn có đấng sinh thành

là còn tình Mẹ luôn dành cho con

Năm canh Mẹ ngủ không tròn

Ngày qua sáu khắc lo toan mọi bề

Ước gì trở lại làng quê

Để nghe được tiếng vỗ về Mẹ yêu .

SONG QUANG

VU LAN XỨ NGƯỜI

Tặng Mẹ hiền nhân ngày lễ Vu Lan/2012

Tháng bảy Vu Lan đã đến rồi !

Xứ người dâng Mẹ đóa hồng tươi

Ơn sâu con mãi luôn ghi tạc

Nghĩa nặng tình thâm nhớ trọn đời .

Cách biệt Mẹ hiền quá đổi xa

Lòng con héo hắt lệ rơi nhòa

Giờ nầy chắc Mẹ đang mong đợi

Hy vọng thằng con trở lại nhà ?

Báo hiếu Vu Lan lễ xứ người

Lòng buồn da diết nói sao vơi !

Tình Cha nghĩa Mẹ cao vời vợi

Biển rộng non cao tựa đất Trời .

Hôm nay quỳ lạydưới hiên Chùa

Nhớ lại bồi hồi lúc thuở xưa

Theo Mẹ đến Chùa đi dự lễ

Lòng con rộn rả nói sao vừa ?

Con được cài lên áo đóa hồng

Nụ hoa màu đỏ rộn trong lòng

Vui sướng vì con còn có Mẹ

Thương lắm Mẹ hiền...Mẹ biết không ?

SONG QUANG

NGV ơi ! đọc mấy vần thơ "Có Ai chung nỗi nhớ ?" của Thầy NHA trong trang nhà ,làm tôi cảm xúc quá, cũng nhớ lại ngày xưa buổi học cuối của mùa hè năm chót sao buồn quá. Xin có bài họa chung vui.

Mời các bạn khác có kỷ niệm nào không ?

TÔI CHUNG MỘT NỖI NHỚ

(hoạ bài thơ"Có ai chung nổi nhớ" của Nguyễn Hồng Ẩn)

Cứ tháng năm... lòng tôi luôn luyến nhớ

Tuổi học trò hoa Phượng thắm vương vương

Lưu bút xưa với lủ bạn cùng trường

Màu mực tím phủ đầy trang ký ức .

.

Cứ hè đến...lòng sao luôn háo hức !

Mùa bải trường như hoa nở vào xuân

Áo ai bay mà chợt thấy bâng khuâng

Cô bạn gái chung đường cho mượn vở.

.

Xong mùa thi..lòng vui mừng rạng rở

Hỏi em sao ??..mà má đỏ thẹn thùng !

Phút giâ nầy tim đã biết nhớ nhung

Niên học mới có còn chung...niềm nhớ ??

.

Ngày tựu trường..lòng buồn như tim vở

Em không còn đi học;chẳng bên nhau

Tình trao em nay xa cách làm sao ?

từ dạo ấy...tim lòng sầu cao ngất .! !

SONG QUANG

RONG RÊU NỖI BUỒN

(Họa bài thơ Rong rêu Trường xưa của Trầm Vân)

Về đây,ghé lại Trường Phan

Trường Đoàn bên cạnh ,con đường ngăn đôi

Mỗi lần Hè đến vang trời

sân trường áo trắng một thời gió bay

Phượng hồng hé nụ cầm tay

Vẫn còn vang vọng những lời Thầy Cô

Hành lang rộn tiếng của trò

Giành nhau cánh Phượng bám hờ gấu vai

Nhìn em nhịp guốc khoan thai

Che nghiêng vành nón,áo dài thư sinh

Rạng ngời như ánh bình minh

Lượn tà áo trắng: bướm tình giởn mây

Bút lưu còn đọng tháng ngày

Mực xanh in dấu thơ ngây trắng lòng

Ninh Kiều điểm hẹn thầm mong

Thuyền theo Bassac xuôi dòng sông thương

Thời gian nhoà nhạt mái trường

Tôi về đem gởi nổi buồn rong rêu .

SONG QUANG

Bài xướng:
BÚP SEN HỒNG

tL_littleBudda.jpgSinh ra đâu phải áo nâu sồng
Em đến cửa thiền học chữ không
Hoan hỷ tựa hồ hoa hé nụ
Thanh cao thật giống đóa sen hồng
Chi sơ giáo hóa trăm điều hướng
Bản thiện dồi trau vạn nẻo trông
Học Phật may duyên rèn tính nết
Muôn nhà tìm đến, chẳng hoài công

Thiện Minh

Bài họa:

SẮC KHÔNG

Đâu phải ai ai mặc áo sòng ?

Cơ duyên mới gặp , sắc cùng không

Tham thiền cốt tạo niềm hoan lạc

Nhập định cầu mong cuộc sống hồng

Nương tựa cửa thiền gây cội phước

Nghe lời Phật pháp bớt đục trong

Tâm lành trui mãi ra nhân ái

Nhẩn nhục ắt thành chẳng phí công

SONG QUANG

                       TUY KHÔNG NÓI VẪN THIẾT THA

                                                         (Ẩm Tửu của Đào Tiềm)

.

                                                        Nhà tranh đứng giữa chợ đời

                                             Bên ngoài huyên náo,trong thời tịnh không

                                             Hỏi sao được thế thưa ông ?

                                             Lòng không vướng bận bụi hồng trần gian!

                                             Cúc vàng trổ dưới giàn đông

                                             Hồn thanh thản ngắm xa trông núi chiều

                                             Sương còn vương nỗi tịch liêu

                                             Chim bay động tiếng, hắt hiu nắng tà

                                             Cảnh nầy ngộ chân ý ra :

                                             Tuy không nói -- vẫn thiết tha muôn lời

                                                            SONG QUANG

                                                       (Phỏng theo ý dịch của Thầy PKT)

                                  TIẾNG THU  SANG

.

                                                  Thoát ý từ hai câu thơ cổ:

                                                  "Ngô đồng nhật diệp lạc,

                                                   Thiên hạ cộng tri Thu "

.

                                             Chỉ một lá vàng rơi rất khẽ !

                                             Thế nhân đều rõ tiếng Thu sang

                                              Có ai biết được thêm gì lạ ?

                                              Một chút bâng khuâng lúc Hạ tàn .

                                              Chỉ một lá vàng rơi rất khẽ !

                                              Ve sầu thôi hát khúc bi ai

                                              Gió hơi se lạnh hanh màu nắng

                                              Đủ để hồn thêm mối cảm hoài !

                                              Chỉ một lá vàng rơi rất khẽ !

                                              Trời xanh thay sắc nét trang đài

                                               Mây đan áo mới,xây lầu mộng

                                               Mừng đón Thu về buổi sớm mai.

                                               Chỉ một lá vàng rơi rất khẽ !

                                               Hơi Thu mở ngõ đợi vườn thơ

                                               Bâng khuâng tình nhớ .Chào Thu nhé

                                               Mang đến cho đời những giấc mơ.

                                                                   Dallas vào Thu 2011

                                                                         SONG QUANG

 

                                         Dân ca Lý Cái Mơn :

TÌNH CỦ TRƯỜNG XƯA

 (Nhớ về Trường PTG &ĐTĐ và những Thầy Cô &bạn hữu đã qua một thời áo trắng. SQ)

                                       1.-Một...ngày nao,về thăm trường củ

                                           Mái ngói rêu phong,vách tường loang lổ mờ phai

                                           Dưới mái hiên,tìm bạn củ đã lâu--hằng giờ,mà không sao

                                           thấy được người xưa.Đứng buâng khuâng hồn tôi

                                           nhưng chút tình thương nhớ vẫn không rời xa .

                                        2-Nhìn...hàng dương ngày xưa hai đứa

                                           Đã khắc tên nhau,bây giờ vây kín phủ giăng

                                            những dây leo và che khuất dáng ai nhạt nhòa

                                          Tìm Thầy Cô có còn ai không hay đã đi về đâu?

                                          Nghe tiếng ve sầu kêu gợi nổi buồn thêm.

                                       3- Nhìn...làn hương ngoằn ngoèo bay trong nắng

                                           Tưởng nhớ công lao các Thầy Cô đã truyền trao

                                           Các bạn xưa ,giờ đây ở chốn phương trời nào ?

                                           Lòng thầm mong có một ngày kia,ta sẽ vui đoàn viên

                                           dưới mái hiên trường yêu quí của tuổi thơ.

                                                                  SONG QUANG

                                     THỨC  DẬY

                                     Cứ mỗi sớm mai còn thức dậy !

                                     Biết mình còn sống :nhớ ơn Trời

                                     Có thêm ngày nữa nuôi hy vọng

                                     Vun mãnh vườn sau được tốt tươi. (thế hệ sau)

                                     Cứ mỗi sớm mai còn thức dậy !

                                     Biết mình phải sống :vì mọi người

                                     Có thêm giây phút làm điều thiện

                                     Cho đời sưởi ấm chút làn hơi .

                                     Cứ mỗi sớm mai còn thức dậy !

                                     Biết mình được sống : phải chung vui

                                     Hoà cùng nhân thế ươm mầm tốt

                                     Đem mãi tin yêu đến mọi người .

                                     Cứ mỗi sớm mai còn thức dậy !

                                     Tình Cha nghĩa Mẹ thật khôn nguôi

                                     Ơn Thầy dạy dỗ như trời biển

                                     Bè bạn nào quên góp tiếng cười .

                                                 SONG QUANG  

                        CÓ  LẼ ....NÀO  QUÊN

                                         Có lẽ lâu không nhìn mái tóc

                                         Của Mẹ hiền dãi nắng dầm mưa !

                                                 Còn đâu óng ả như xưa

                                         Giờ đây tóc Mẹ chắc vừa bạc thêm .

                                         Có lẽ lâu không nhìn vầng trán

                                         Mặt Mẹ già rám nắng xếp nhăn !

                                                  Nuôi con Mẹ phải nhọc nhằn

                                         Bán buôn tần tảo khổ thân đâu nề .

                                         Có lẽ lâu không nhìn ánh mắt

                                         Nét dịu hiền âu yếm bồng con

                                                  Nay mờ vì lệ mõi mòn

                                         Suốt đời Mẹ phải héo hon đợi chờ .

                                         Có lẽ lâu chẳng nhìn vóc dáng

                                         Bóng Mẹ già năm tháng hao gầy !

                                                  Cơ hàn nặng trĩu đôi vai

                                         Tấm thân còm cõi chân tay chai sần .

                                          Có lẽ lâu không nhìn tấm áo

                                          Mẹ vá nhiều bạc thếch hơn vôi

                                                   Lo toan chống chỏi với đời

                                          Dưởng nuôi con trẻ nên người thành công .

                                          Đã lâu quá không về thăm Mẹ !

                                          Đường làng quê lối rẻ thân quen

                                                   Trần gian xuôi ngược bon chen

                                          Ai người , có lẽ...nào quên cội nguồn .

                                                             SONG QUANG 

                                                VU  LAN  NHỚ  MẸ

                            VTT_meAnhQ.jpg

                            Mẹ anh SQ ngồi với anh  VTT tại Cần Thơ

                                                Xin kính tặng mẹ tôi và tất cả những người làm mẹ.

                                                    tặng những người con còn mẹ hiền thương yêu.

                                                                  Mùa Vu Lan 2011

                                                                Vu Lan lại đến đây rồi !

                                                        Con buồn nhớ mẹ , bồi hồi mẹ ơi !

                                                                 Vì con, mẹ khổ suốt đời

                                                         Tấm thân tần tảo chẳng lời thở than

                                                                  Đói no mẹ vẫn không màng

                                                         Miển sao con trẻ được an giấc nồng

                                                                  Giờ thì tóc trắng như bông

                                                         Nửa vòng trái đất , vẫn mong con về

                                                                   Đường trần cách trở sơn khê

                                                         Quê nghèo một bóng tái tê thân gầy

                                                                   Vu Lan con ghé thăm Thầy

                                                         Lên chùa niệm Phật tràn đầy tình thương

                                                                   Con quỳ cúi lạy dâng hương

                                                         Cầu xin mẹ mãi dẩn đường cho con

                                                                    Đóa hoa hồng đỏ như son

                                                         Được cài lên áo biết còn mẹ yêu

                                                                    Mẹ ơi ! thương nhớ mẹ nhiều .

                                                          Mà con chẳng có đáp đền mẫu thân.

                                                          Nam Mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát.

                                                                    Mùa Vu Lan 2011

                                                                             SONG QUANG

                                   NƯỚC  NAM CỦA DÂN NAM

                                                                      Dịch Nam Quốc Sơn Hà - Lý Thường Kiệt

 .

                                     

                                             Nước Nam là của dân Nam ngụ

                                      Sử sách còn ghi tự ngàn xưa !

                                      Bắc phương sao dám đem quân chiếm ?

                                      Quân Nam quyết đánh ,chúng bây thua

.

songquang_xinriengmotkhoangtroi.jpg

                

Dân Ca Lý Cái Mơn :

CẦN THƠ DẤU ẤN TRƯỜNG PHAN

Gửi bạn giữ vườn một bài Dân ca Lý Cái Mơn tôi vừa sọan xong không hay nhưng cũng là chút tình của người học trò trãi lòng mình với ngôi trường thân thương và quí thầy cô bằng một điệu Dân Ca quen thuộc của miền sông nước Miền Tây.Mong rằng có đồng môn nào ưa thích và sẽ hát giúp vui trong ngày Đại Hội ở Florida.Riêng tôi nếu có dịp sẻ hát trình bày cùng các bạn.Song Quang

.

                                                Dân Ca Lý Cái Mơn :

                                                CẦN THƠ DẤU ẤN TRƯỜNG PHAN

                                            Về...Miền Tây , Cần Thơ yêu dấu.

                                            Bến Bắc sông sâu ,nhớ từng xóm nhỏ đò đưa.

                                            Có em thơ ,thường ra đón anh trai trở về

                                            Lòng thầm mơ với nổi chờ mong

                                            Bao tháng năm dần trôi , đâu xóa mờ trong trí tình tôi.

                                           Trường...Đoàn Phan còn in dấu ấn.

                                           Nhớ lúc năm xưa , em cùng cắp sách học chung

                                           Bao tháng năm nào phai dấu trong tim một người

                                           Lòng mừng vui khi trở về đây

                                           Trông thấy lại trường yêu , tuy chẳng còn tên củ  người ơi !

                                           Trường còn kia , lòng nghe thương quá !

                                           Mái ngói rêu phong,đâu còn bóng dáng Thầy Cô

                                           Nhớ khi nao ,lời dạy dỗ chúng ta học hành

                                           Giờ còn đâu ,bóng hình ngày qua

                                           Ôi,thiết tha hoài mong  có một ngày đổi tên lại trường xưa.

                                                                SONG QUANG

                      

SQ_CanthoMotThoangTimVe_2.jpg

                         ĐÊM GIÁNG SINH 75

.

                                Đêm Giáng Sinh về em ở đâu ?

                                Có còn đi lễ đọc kinh cầu

                                Như ngày hai đứa cùng quì nguyện

                                Sống chết trọn đời mãi bên nhau !

.

                                 Noel nầy, anh ở nơi đây

                                 Niềm thương chan chứa đã đong đầy

                                 Không ngôi sao sáng, không tượng Chúa

                                 Nhưng vẫn niềm tin Chúa quanh đây.

.

                                 Kìa tiếng kinh cầu ai đọc ra

                                 Âm thanh gọn nhẹ, xót lòng ta

                                 Chuông rung gọi Chúa buồn da diết

                                 Gõ nhịp hồn thơ nỗi nhớ nhà.

.

                                  Xin Chúa thương dùm khắp chúng sinh

                                  Nước non giờ đã có thanh bình ?

                                  Nhưng con, thân thể nầy đau khổ

                                 Vì cõi trần gian vẫn điêu linh.

.

                                  Chúa vì nhân loại, Chúa ra đời

                                  Xin Chúa thương dùm đất nước tôi

                                  Việt Nam hai tiếng thân thương ấy

                                  Vẫn ở lòng con … đấng Chúa trời.

                                                                               Amen.

.

                                     Giáng Sinh trong tù cải tạo 75

                                    

                                                    Ở TÙ

.

                                     Bỗng dưng ta lại ở tù chơi,

                                     Trần thế nhà pha dễ mấy người.

                                     Cũng lắm công phu tu tập luyện,

                                     Mới được vào đây – thật thảnh thơi.

.

                                     Sáng tối trưa chiều vui vách đá,

                                     Ngô ngày hai bữa tạm vừa xơi.

                                     Những ai có thích thì vào nhé,

                                      Xin để ta ra sống với đời.

.

                                                                                       (những năm tháng đi tù cải tạo)

                        PLEIKU, MỘT THÓANG NHỚ

                             
Thương về phố núi Pleiku
                        Đường qua đất đỏ,bụi mù tung bay
                        Em đi nghiêng nón cầm tay
                        Trời Cao Nguyên lạnh sợ vây áo người !
                        Biển Hồ lồng bóng mây trời
                        Đồi thông vi vút buông lời tình trao.
                        Núi rừng xanh thẩm một màu
                        Nhà làng bản Thượng in vào dáng trong.
                        "Em Pleiku má thắm môi hồng"
                        Đường qua Phố Nhỏ một vòng đến nơi.
                        Hàm Rồng vắt vẻo chơi vơi
                        Một mình đứng giữa khoảng trời bao la
                        Mang yang vực thẳm đèo xa
                        Xuôi về Bình Định,xuyên qua xứ hời
                        Đức Cơ quân sử rạng ngời
                        Pleime vết tích vang trời chiến công.
                        Jarai * đốt rẩy làm đồng
                        Ruộng cao, ruộng thấp lòng vòng bậc thang
                        Nhà Mồ Pleikép dân làng
                        Lễ mừng 'bỏ mã' vang lừng cồng chiêng
                        Ta về vui với tiếng khèn
                        Pleiku phố núi Tây nguyên đón mời.

                                      SONG QUANG

                     *Jarai một dân tộc thiểu số ở Pleiku
                     *Bỏ Mã một tập tục của người thiểu số.


SQ_DallasVaoThu.jpg
SQ_MauNamhKyNiem.jpg
SQ_NangBanMai.jpg

Khung thơ: NGUYÊN NHUNG

Site built & maintained by Tranbt21