THƠ VĂN
Ngô Thị Trường Xuân Cần
Thơ ___________________________________
THÁNG TƯ VỀ RỒI Tháng tư về rồi! Em có nhớ
không? Hai đứa chúng ta, mỗi đứa một đường. Mây bốn phương trời, không chỗ dừng chân, Nên em cứ
đi hoài không trở lại.? Em có
nhớ tháng tư buồn muôn thuở, Sao cả một đời, tôi
chỉ nhớ tháng tư thôi.!? Em có
nhớ cánh phượng hồng tơi tả, Suốt một mùa cứ
nức nở tình xa. Bóng nắng chưa phai ở góc sân trường, Đã vội vã ngập tràn mưa tháng sáu... Tôi đứng bên này, tiễn em bên đó, Chẳng biết nói gì cho cuộc từ ly. Tháng tư thật buồn
khi em đã ra đi, Tôi nhớ mãi cánh phượng tàn rơi
rụng. Tôi nhớ mãi bàn tay em nắm
vội, Để thay lời từ tạ giữa chiều trôi. Bóng
nắng bên sông bỗng chốc ngập ngừng, Mênh mông quá
một buổi chiều tiễn biệt.! Sao vẫn
nhớ! Tháng tư buồn muôn thuở!? Sao cả một đời, chỉ
nhớ tháng tư thôi... 13/4/2019
Ngô Thị Trường Xuân
3 KHÚC THƠ RỜI:
THỨC QUÊ Ở CẦN THƠ Sáng nay ra chợ ngó quanh. Người quen gọi
lại: "Để dành cho cô! Rau này mới hái hồi hôm, Chuối kia mới bẻ trên quày chín cây..." Cao lương mỹ vị nào tày, Thức quê chỉ
có nơi này mà thôi. Tình quê chẳng biết đãi
bôi, Tình quê mộc mạc như nồi canh sam ... * *rau sam đất 18/02/2019
TẶNG CÁC BẠN NÀO ĐÃ
CÔNG NHẬN... MÌNH GIÀ Mỗi năm mỗi thấy mình già, Xuân qua hè
lại, mặn mà đi đâu.? Mới vừa khua guốc trên cầu, Bây giờ xách dép, ăn trầu làm duyên. Hehehe...
12/02/2019 (Lẩn Thẩn đầu năm)
NGỰA VỀ CHỐN
CŨ Ngựa
về chốn cũ, chồn chân mỏi, Nhớ cảnh trường chinh, vạn
dặm đường. Nhớ cảnh rừng thưa, đồi sương trọc, Mây ngàn gió núi, giữa rừng lau... Ngựa về chốn cũ bỗng nhớ nhau, Một cánh chim đơn
lạc cuối ngàn. Hoa cỏ bên đường ngơ ngẩn nhớ, Vó ngựa đêm về nghe lẻ loi...
16/02/2019
TẾT RỒI! ANH CÓ
VỀ KHÔNG? Tết rồi! Anh có về không? Ba mươi đang đợi, đang trông một người. Cây mai
nhà đã hé cười, Chờ anh ăn tết, ngời ngời dáng
xuân. Sao anh chưa thể một lần! Về thăm nhà cũ, mộ phần ông cha. Kể từ muôn dặm
đường xa, Anh không về lại, bạt ngàn bóng chim...
Anh ơi, có thể nào tìm, Ở
đâu hơn ở quê mình, hả anh? Về đi anh, dưới mái
nhà, Có giàn hoa giấy, có giàn hoa ngâu. Bây giờ biết anh ở đâu, Để em nhắn
nhũ vài câu tâm tình. Nếu mà được gió đưa
tin, Thì anh mau bước, nhớ tìm về quê. Xôn xao, tết đã gần kề Thiếu anh, thiếu
cả bốn bề yêu thương. Nếu mà anh còn vấn vương, Thì anh ơi, hãy một phương tìm về! Ngô Thị Trường Xuân 27/01/2019
NHỮNG GIẤC MƠ CHƯA
BAO GIỜ CÓ THẬT
Không giấc mơ nào là có thật
Thì tôi đã đứng bên kia triền dốc...
Khi tôi
nhìn những áng mây trôi,
Không biết về đâu trên bầu trời...
Đó chỉ
là bức tranh cuộc đời ẩn hiện quanh tôi.
Khi nhìn ruộng đồng đã xong mùa gặt,
Cọng rơm, cọng rạ phơ phất hiên nhà.
Tôi cứ tưởng là mái tóc mẹ tôi,
Khi nghe mùi khói đốt đồng hăng hắc,
Ngỡ bóng cha về làm rẫy, trồng khoai.
Cha tôi
đã yên nghỉ rồi trong cõi mông lung
Và mẹ cũng theo cha cho trọn tình vẹn nghĩa.
Khi thấy bóng lá chao nghiêng,
Tôi tưởng anh tôi về tìm lại đứa em.
Nhưng không! Chỉ là gió thôi.
Và em không bao giờ gặp nữa...
Khi những giấc mơ cứ hiện về,
Thì tôi biết chỉ còn một tôi thôi,
Khi những ngọn đèn đường vụt sáng
đổ xuống nghiêng nghiêng.
Những
giấc mơ chưa bao giờ là có thật. Ngô
Thị Trường Xuân
|
|