1.Lời trần tình của người sắp đi xa
Người bảo rằng ta dại
Bỏ
thành phố ra đi
Tìm về nơi hải đảo
Thiếu tất cả
tiện nghi
****
Người bảo rằng ta điên
Từ
bỏ mọi ưu tiên
Bỏ cả trường Đại học
Tìm về
chốn điền viên
****
Người bảo rằng
ta ngu
Có mắt cũng như mù
Từ cán bộ giảng dạy
Đi
như kẻ phải tù
****
Ta rằng không người
ơi
Tất cả là chuyện đời
Kẻ thế này người
khác
Khôn dại đâu là nơi
****
Ta ngu về
hải đảo
Sống như người bần đạo
Ở đây còn
có nhân
Nghĩa lễ đầy đủ ráo
****
Ta dại tìm đến rừng
Cây thuốc quý điệp trùng
Ta mãi
mê thu hái
Cứu dân được ta mừng
****
Ta điên
tìm đại dương
Đi khắp mọi nẻo đường
Ta hít
đầy buồng phổi
Khí trong lành ta thương
Đặng Hữu Duyên
Cần Thơ đầu năm 1978
Kỷ niệm những ngày sắp lên đường đi Côn Đảo
2/
Đi núi nhà bàn (Côn Đảo)
Lên núi Nhà Bàn buổi sớm mai
Đường đi không khó dốc hơi
dài
Lúc
lên bị xẹp thong dong lắm
Khi xuống đùm đề nhọc mệt thay
Cỏ mực, thiên niên,
rau má nữa
Gia bì, cam thảo lại khoai mài
Có thầy có bạn nghêu ngao thú
Đi mãi mà
không chán mới hay
Côn Đảo 10.03.1980
- Kỷ niệm lần đi lấy thuốc nam ở núi Nhà Bàn
- Thầy đây
chỉ lương y trưởng phòng đông y ở Côn Đảo
3/ Mỹ Đức
Tây hoài cảm (Tiền Giang)
Mỹ Đức Tây
thôn nhứt đáo lai
Qui gia tưởng vọng ngã do hoài
Gia vô môn hộ nhân tương
ái
Sinh
đắc thôn trung hạnh phước tai
Dịch thơ:
Một bận đến thôn Mỹ Đức Tây
Trở về tôi vẫn
nhớ thương hoài
Nhà không cửa nẻo người thân ái
Được sống nơi
đây hạnh phúc thay.
Mỹ Tho 15.02.1984
- Xã
Mỹ Đức Tây thuộc huyện Cái Bè - Tiền Giang