|
|
|
THƠ Hồ Nguyễn
Đầu Sấu, Cần Thơ __________________________________
MỪNG
SINH NHẬT ĐẠI HUYNH TRẦN BÁ XỬ
Ngoài kia chim hót rộn ràng Nhắc người xa xứ với ngàn yêu thương
Dù qua cách mấy dặm trường
Thì người ở lại vẫn thường
nhớ nhung Cùng là sinh nhật vui chung
Cùng trong tháng 9 không trùng ngày sinh
13 ghi nhớ làm tin Việt Nam- Sa Đéc bình minh một ngày Hoàng tử được lệnh vua sai Xuống ngay trần thế làm trai út nhà Hôm nay chàng đã ở xa Đại dương cách trở đường ra nước ngoài
Thôi thì nhắn gửi cùng ai Chúc mừng sinh nhật một ngày thật vui
13/9/2018 Hồ
Nguyễn _____________________________________________________________________
TUYỆT
VỜI THAY CHỮ ĐỒNG HÀNH
Cám ơn người đã vì tôi
Bám theo ngọn gió để rồi đòi
thơ Công lao thật quá bất ngờ
Chỉ sợ gió thổi làm mờ ý thơ
Biết đâu trong phút tình cờ
Thần linh mách bảo đến giờ tìm
ra Dẫu mà gió có thổi xa
Thì công các bạn vẫn là tuyệt
chiêu Có thơ là có tình
yêu Có nguồn cảm hứng, có
nhiều suy tư Ơn Giời sẽ đến
từ từ Giúp tôi nhiều bạn,
quá dư còn gì... Sao mà tìm
kiếm đâu chi? Lý tưởng cuộc
sống: chính khi đồng hành./.
Đầu Sấu, 25.10.2017 Hồ Nguyễn NÀNG THƠ ĐI LẠC Ai tình cờ gặp được xin nhặt giùm tôi
Thơ
tôi bay giữa ngàn mây Để quên
chốc lát mà rày càng xa Năn nỉ
chị gió thổi qua Nhờ chị bắt
hộ, thơ là của tôi Đợi
hoài đợi mãi than ôi! Sợ
tôi chết gục chẳng đòi được thơ Vuột tay đánh mất ơ hờ Khó mà níu lại những giờ gần nhau Thơ là bạn, chia nỗi đau Là tim, là óc, là cầu giải khuây Mất thơ lý tưởng cũng bay Nhờ ai níu hộ tôi rày biết ơn Không cần suy tính thiệt hơn Chỉ lo thơ lạnh cô đơn gầy mòn Xin Trời chứng thực giùm con Chẳng thơ tất cả chỉ còn quạnh hiu 24/ 10/2017 Hồ Nguyễn
BÀI THƠ GỬI MẸ Nhân ngày vu lan 2017 Con viết
bài thơ gửi về cho mẹ Bao nhiêu năm mẹ con xa cách nhau Bao nhiêu năm không biết mẹ ở đâu Nhưng hình mẹ
ngày nào con cũng ngắm Con nhớ
mẹ với tình yêu say đắm Hình bóng này mãi mãi
vẫn không phai Trái tim con mưa bão đếm từng ngày Mong gặp mẹ được ôm chầm mà khóc Tuy tuổi già nhưng suốt đời con học Câu
mẹ khuyên chưa thực hiện được đâu Ngày hôm
nay con tuy bạc mái đầu Thấy hổ thẹn vì chưa xong chữ
hiếu Công dưỡng dục con đáp
đền còn thiếu Mẹ liệt giường con bận bịu chồng
con Không chăm sóc cho mẹ được vuông tròn Mẹ
chết đi lòng con luôn ray rứt
Con cố gắng sống cuộc đời đạo
đức Tự nhủ lòng để
xứng đáng mẹ thương Chỉ mong sao cuộc sống luôn bình
thường Vẫn nhớ mẹ và nhớ hoài nhớ mãi Xin mẹ cầu cho cả đàn con dại
Hạnh phúc lâu dài may mắn tương lai Mẹ ở đây
với chúng con hoài hoài Hồn mẹ có linh xin về chứng
giám.
LỜI MẸ NHỦ CON Có NHỚ gì không con? Những tháng ngày còn son Mẹ
nâng niu ấp ủ Cho con được vuông tròn Có BIẾT gì không con? Từng lời ba nỉ non Vạch điều hay lẽ phải Dẫn con vượt lối mòn
Có HIỂU gì không con? Thầy cô
đã làm tròn Nắn nót từng nét chữ Mở lối
đời cho con Có NGHĨ gì không
con? Bổn phận phải đáp tròn Đếm dài bao cây
số Tình thương đã cho con Rồi khi con lớn khôn Thể xác lẫn tâm hồn
Có còn ôm kỷ niệm? Hay mãi mãi vùi chôn?
Con ơi nếu
ngày mai Muốn xô nghiêng vĩ đại Hãy gói ghém
quá khứ Làm hành trang tương lai ĐS 18.9.2017 HN ________________________________________________________________________
ƯỚC GÌ ĐƯỢC LÀM CHIM CÁNH CỤT Cánh cụt co cánh, muội thì không Cánh cụt lông dài, muội ngắn lông Còn thêm đôi chân thì ngắn ngủn
Có thể giống nhau ở đường vòng
Cánh
cụt lội biển như lội chơi Còn
muội thì làm gì biết bơi Đứng
nhìn biển cả ôi le lưỡi Thấy
bầy cánh cụt lội cời cời
Đôi chân cánh cụt nhỏ vô song
Còn chân của muội dài lòng thòng
Nếu muội được là chim cánh cụt
Thì tỉ có đem về nuôi không?
Nếu
chim bị chết giữa đương đi Tỉ
đành mang tiếng thiếu từ bi Con
ruồi dưới gót chân Đức Phật Còn được Ngài thương cứu 1 khi 11.6.2017 HN
BỆNH
ƠI! CHÀO MI
Thể theo lời yêu cầu của tỉ Kim Quang Lúc
nhỏ, ta có quen mi mà! Mi hành, mi
hạ, giết dần ta Nhưng người
quân tử nào đâu chấp Ta giận.
Mà thôi. Ta bỏ qua Vậy mà mi cũng chẳng tha ta Chân phải rồi qua chân trái hà Thần kinh xương khớp hành hạ mãi Muốn khử trừ mi khó quá ha Làm sao ta đuổi
mi đi xa Để lại bình an cho cả
nhà Vì mi cứ vướng chân ta
mãi Đau khổ mình ta. Chỉ có
ta Bệnh
từ trong xương sẽ qua da Bệnh ghét
ăn luôn thịt con gà Sáng mai thức
dậy gà không gáy Trời ơi!
Bệnh giết chết con gà
TB: Con gà sáng nay còn cất tiếng
gáy chào tất cả quý vị. Như vậy là gà chưa die
Đầu Sấu, 10.6.2017
Hồ Nguyễn
NGƯỜI VỀ ĐỂ
LỤY ĐẤT CẦN
Kính tặng hiền huynh Trần tiên sinh Đất Cần buồn bã nhớ người
dưng Khi khổng khi không chẳng đặng đừng Vui
quá để rồi buồn cũng lắm Hồ Sen thút
thít khóc không ngừng Trúc
Lâm thiền viện nhớ người đi Cái Răng - Hợp
Phố thức ăn gì Buổi chiều lạnh giá mưa tầm
tã Xáng Thổi "nước và gió" ướt mi
Đồ chay, đồ mặn thức
ăn đây Dù ngon dù dở cũng tình đầy Bao năm
xa cách nay gặp lại Người xưa cảnh cũ vẫn còn
say Sài Gòn hoa lệ của hôm
nay Cùng vui con cháu phút xum vầy Nhớ lại bạn đường
ngày cúng giỗ Phải quay về sao cho kịp ngày Đất Cần tụ họp 1 ngày vui Người
đi người ở thấy ngậm ngùi Hẹn rằng năm
tới sẽ về lại Cùng nhau ta chia sẽ ngọt bùi 26.12.2016 HỒ NGUYỄN
KỶ NIỆM MỘT CHUYẾN VỀ THĂM
ĐỒNG MÔN Ở QUÊ NHÀ trò TÙNG, trò HỒ NGUYỄN, trò NGHĨA, trò
KIM QUANG, trò XỬ, trò TRUNG, trò THỚI LAI, trò Hát Tê Tê, trò
HẬU, trò TRUNG NGHĨA, trò ĐỨC, trò LƯU, trò NGHIỆP, trò
DÂN và trò BỒI. Nhờ
anh Nguyễn Công Danh, người bạn rất hay giúp đỡ
các đồng môn bên nhà, chúng tôi đã sung sướng
gặp lại anh Trần Bá Xử một cách dễ dàng. Phải nói, trên 1/2 thế kỷ bặt
tin và xa 1/2 vòng trái đất, tưởng chừng những kỷ
niệm thời còn đi học, ngày ngày giẫm chân sân
trường Phan Thanh Giản, những buổi tờ mờ sáng kéo
vào trường thể dục, rồi những buổi chiều
kéo xuống hồ Sáng Thổi bơi lội tắm rửa,
lúc đó hồ còn hoang sơ và mặt nước trong veo... nhất
là những ngày ở trọ đầy thơ mộng nơi đường
Võ Tánh, sẽ không bao giờ được nghe nhắc lại. Nào ngờ anh TB Xử cố gắng bắt được liên
lạc với tôi rồi tâm sự... anh sẽ về chủ hôn
đám cưới của đứa cháu ngoại còn ở bên
nhà, sau đó anh sẽ về thăm đồng môn ở Cần
Thơ.
"Anh làm sao cố gắng
tập họp cho tôi được các anh Lai, anh Công Nghiệp, anh
Lưu, anh Nghĩa, anh Minh, anh Khoa, ls Hồ Trung Thành, cô Kim Quang, anh Vương
Hồng Thủy, chị Hòang, chị Huệ và các đồng môn
ở section modern với tôi ngày trước nghe". Tưởng
chuyện về thăm là chuyện phụ, thêm 1 lần không
ngờ nữa, anh đã đặt ưu tiên cho chuyến thăm này. Anh đã về Cần Thơ trong sự ngỡ ngàng của các
đồng môn.
Tôi đã
điện cho các đồng môn liên tiếp rồi còn
nhắc nhở ngày giờ địa điểm đừng quên.
Như cá gặp nước, anh đã nhớ
đủ các con đường mà tôi tưởng chừng mình
là thổ địa mà còn có thể quên vì đô thị
phát triển. Anh đã đến điểm hẹn rất
sớm và dễ dàng nhận ra đồng môn. Bạn nào
cũng tóc bạc. Sức khỏe đa số anh em còn cứng cáp.
Chỉ vài người nói, mấy hôm nay thời tiết thay đổi
tôi sợ huyết áp. Chị khác nói, cố gắng đi
chớ sợ mất... cái dịp gặp lại nhau.
Rồi thì những kỷ niệm từ dáng
đi cắp sách, nụ cười buổi sáng trong hành lang, lần
lượt tái hiện... nhưng chỉ bắt đầu bằng
"mày nhớ không?", ( năm seconde mày ngồi kế tao, năm
lên premiere vv và vv và các câu trả lời có phần ngậm
ngùi đôi chút nhưng chỉ bắt đầu bằng "tao nhớ
chứ và nhớ rất rõ".
Đúng lắm, tất cả đều còn nhớ chính xác,
tuy tuổi tác và sức khỏe ngày càng tỉ lệ nghịch.
Chúng ta nhớ để mà nhớ nhưng TBX nhớ rồi về
thăm, thời giờ và tốn kém không hề thay anh quang ngại.
Một kỷ niệm lớn mà các
đồng môn bên nhà khó quên. (Bạn TBX đã về nước và về Cần Thơ
ngày 19.12.2015 gặp đồng môn và ăn sáng tại khu du lịch
Hồ Sen) Cần thơ 26.1.2016) HỒ NGUYỄN
MÃI VẪN MỘT NHÀ Nhân buổi họp mặt đồng
Môn Mùng 4 Tháng Giêng Bính Thân Đến hẹn lại lên, ta gặp nhau Cùng
vui, tay bắt, với câu chào Nụ cười vẫn nở
trên môi thắm Hình như... gắng gượng ... giống
nghẹn ngào Nhóm trưởng ra đi
đã lâu rồi Mà sao tưởng mới hôm qua thôi Nơi đây chốn cũ còn hơi ấm Còn vết hằn
sâu ở ghế ngồi... Ô
kìa! Bạn Trọng ... chiếc xe lăn Phấn khởi, nói cười,
chuyện lăng xăng Chụp hình, phải là người ở
giữa Tặng sách, chuyện đời, tính nhân văn Năm nay, bạn cũ, gặp nhau đây Còn
thương, còn nhớ, tính từng ngày Năm tháng qua đi như
giấc mộng Ai còn, ai mất đếm trên tay Thiếu nhóm trưởng, như rắn mất
đầu Làm sao tin tức được chuyền mau? Họp
mặt, buồn, vui, ai nhắc nhở? Tang hôn, hỷ sự,
biết gì đâu? Ngậm ngùi,
nhắc lại chuyện năm qua Bạn cũ, bên nhau, ta với ta Còn duyên, còn gặp, còn thương nhớ Thì cứ
coi như quá khứ xa Ta chúc cho nhau
xuân Bính Thân Quý quyến an khang, phúc, lộc, ân
Sức khỏe dồi dào bên con cháu Như cây đại thụ
giữa phong trần Chúc tân nhóm
trưởng của chúng ta Nhiệt tình, xông xáo, chẳng
nệ xa Nắm bắt thông tin thật nhạy bén Để
đồng môn mãi vẫn một nhà Đất Cần
mùng 4 tết Bính Thân Hồ Nguyễn
______________________________________________________________________
Cố hương vò võ ngóng tin ai Nửa
vòng trái đất vẫn quay hoài Đôi câu bày tỏ lòng thương nhớ
Gửi chút lòng thành, anh
có hay? (Mấy lời trước khi đón mừng
sư huynh Trần Bá Xử về Cần Thơ để gặp gỡ đồng
môn) VẦN THƠ GỬI
TẶNG SƯ HUYNH TRẦN TIÊN SINH
Từ nước Mỹ anh quay về
cố quốc Cùng bạn bè,
sum họp, thỏa nhớ mong Gặp lại
anh, bao phấn khởi trong lòng Như
cây khô đâm chồi, nhờ có nước Quê hương mình
đang đổi thay từng bước Cầu Cần Thơ, nam sông Hậu nối dài Những khu vườn nặng trĩu quả, oằn
sai Người Cần Thơ, nhờ
đó, thêm hưng phấn
Đón anh về trong niềm vui phấn
chấn Cũng không quên những
bạn cũ đi rồi Họ đang
ở 1 nơi rất xa xôi Bạn
Khoa, Maurice, và Quang Minh nữa
Tình chung thủy bao nhiêu năm đã hứa
Dẫu đi xa, vẫn cố gắng
trở về Để ôn lại
kỷ niệm Cần Thơ quê Chung
1 lớp, nhiều năm trời ròng rã Nhớ đến anh,
người hào hoa phong nhã Tuổi
80, hào hiệp như thưở nào Nét chữ đẹp trông bay bướm làm sao Người tự tin, lại rất dễ tiếp
cận Tuổi trẻ tài cao, con người phấn chấn
Yêu quê hương như máu thịt của
mình Mọi hoạt động đều
năng nổ nhiệt tình Năm
1970, chính thức là trung tá
Chọn Cần Thơ, nơi gặt nhiều
thành quả Gặp gỡ nhau ở
nhà hàng Ninh Kiều Cám ơn anh,
một buổi sáng đáng yêu Vừa
dùng tiệc, lại vừa nghe kể chuyện Ất Mùi sắp
qua, Bính Thân luân chuyển Xin gửi
anh ngàn câu chúc bình an Quý quyến
gia đình, hạnh phúc an khang Tài
lộc dồi dào, trăm năm trường thọ./. Hồ Nguyễn Cần Thơ, ngày 5/12/2015
Thương tiếc bác Văn Nhiều Mượn nén nhang gọi hồn người qúa cố Trở về đây nghe con cháu tâm tình Thôi hết
rồi của một kiếp nhân sinh Bác tìm đến
cõi vĩnh hằng bất diệt Kính thưa Bác,
Đồng môn chúng con là bạn Đức Sát cánh nhau chính
thực anh em Biết bao tình cảm êm đềm Phụ thân mỗi bạn, cũng xem Cha mình Tin Bác mất, chúng con xúc động Vì xưa nay
qúy trọng Cha hiền Tuổi già phải được
ưu tiên Có Cha phụng dưỡng: chính duyên làm người
Ở thập kỷ 40 lúc trước Sách Văn Nhiều đã vượt thời gian
Miền Tây có được kho tàng Sách đem trí tuệ,
mở mang dân mình Cũng là lúc
SƠN NAM nhắc tới Nhà văn xưa, ca ngợi Văn Nhiều Sách là vàng ngọc qúy yêu Giúp ta
hiểu biết mọi điều chưa thông Sau 75 chuyển sang mắt kính Đường Ngô
Quyền từ tỉnh đến thành
Văn Nhiều nổi tiếng với danh: "Mang vào mát mắt,
rành rành chữ to" Rồi
sau đó, Hùng Vương Bác ở Mở mang thêm cơ sở
Văn Nhiều Dành cho cháu nội qúy
yêu Đầu tư công sức, mọi điều lo toan
Nay Bác mất, chúng con đến viếng Xin chia buồn qúy quyến bạn hiền
Mong Bác sớm về cõi tiên Vĩnh hằng siêu thoát
khỏi miền trần ai Kính bái, kính bái. Đất Cần, 25/10/2015
Hồ Nguyễn
VĂN
TẾ
Đồng Môn Nguyễn Tiến
Pháp
Nương theo gió
gọi hồn người qúa cố Trở về đây nghe bạn hữu tâm tình Thôi hết rồi của một kiếp
nhân sinh Bạn tìm đến
cõi vĩnh hằng bất diệt
VĂN TẾ BẠN PHÁP Bạn Pháp nhóm trưởng chúng tôi ơi! Đồng môn khăng khích của một thời Gặp nhau nối kết mùng 4 tết Mỗi năm tâm sự biết bao
lời Đầu năm, mùng 4
tết, Quý Mùi Bạn còn
tổ chức chúng ta vui Bạn
Lưu vắng mặt, điểm danh thiếu Tình cảm cho nhau vẫn ngọt bùi Bạn nêu hoàn cảnh của bạn Tường Đồng môn không gặp, vẫn yêu
thương Mỗi người gom góp
thêm chút ít Gọi là sưởi
âm mối tình thương Với
đồng môn, bạn là người anh Sát cánh bên nhau lúc tuổi xanh Đến già, đầu đã 2 màu tóc Tình cảm yêu thương vẫn
sẵn dành Mỗi khi đồng
môn gặp chuyện gì Báo tin
cho bạn liền một khi Nhóm trưởng
kiêm luôn làm thủ qũy Quan, hôn,
tang, tế có nề chi Bạn
Cang di chuyển thật khó khăn
Nghe tin bạn bệnh vẫn lăng xăng Thăm nom, an ủi không hề khó Nơi chốn suối vàng bạn biết chăng? Hồ Sen từ nay thiếu bóng ai Bún Thố mà bạn ao ước
hoài Sẽ có một ngày đồng
môn đến Cùng ăn bún Thố
hẹn ngày mai Bạn ơi đồng
môn nhớ bạn nhiều Người
anh, người bạn thật đáng yêu Hai tháng liệt giường bạn có biết? Đồng môn bên cạnh khổ bao
nhiêu? Với gia đình bạn luôn
chu tòan Trong ngoài mọi việc phải
lo toan Vợ chồng bạn giữ
lòng chung thủy Dạy con lễ nghĩa
phải làm tròn Con đã trưởng
thành cha bớt lo Truyền
thống trồng người là lý do An tâm cha khỏi cần lèo lái Ngân hàng, con gái, cha chọn cho Với địa phương, bạn rất nhiệt tình Hội Người Cao Tuổi một
lòng tin Gần gũi, thương yêu
chung tiếng nói Vui buồn chia sẽ
những tâm tình Ra đi,
sao không nói một lời?
Từ giả, chia tay suốt cuộc đời Nhớ bạn đồng môn chung chí hướng Vĩnh biệt từ đây
chẳng lúc vơi Đồng môn
còn lại ở trần ai Xin có
đôi lời quyết chẳng sai Mãi
mãi vẫn thương và nhớ bạn Ta hẹn ngày sau ở kiếp mai Kính
bái kính bái Cần Thơ, 20/6/2015 Hồ Nguyễn
Họp Mặt Đầu
Năm của những Cựu PTG (vào PTG 1952) mùng 4 tết Ất Mùi
2015tại Hồ Sen (cầu Bưu Điện, Cần Thơ)
Từ trái qua: Nguyễn
Văn Trương, Phan Tấn Muôn, Trần Nghĩa Trọng, Lưu Văn Xuân, Nguyễn
Công Đức, Nghê Hữu Chí,
Nguyễn Bảo, Trần Văn Nở, Hồ Hữu Hậu, Hồ Nguyễn Nguyễn Thị
Khâm, Thái Thị Loan, Nguyễn Tiến
Pháp, Đào Thanh Tòng, con gái thầy Pháp. (Ảnh tài liệu
của ptgdtdusa.com) ___________________________________________________________________________________________________________
CHÚC TẾT ẤT MÙI Be he- su đũa- Dê làm tới Đâu như anh Ngựa cứ ngáp ruồi
Xuân sang Hồ Nguyễn có lời
chúc: Gửi đến phương
xa đón Ất Mùi Năm
nay phát tài, nhiều thắng lợi Phúc nhà may mắn đón tin vui 26/12/2014 Hồ Nguyễn
TIẾNG GỌI VÀO XUÂN Vạn vật chuyển mình đón xuân sang Ngừơi người phấn khởi trong hân hoan Nhà nhà rộn rịp tìm câu chúc
Hơi xuân phảng phất hương nồng nàn
Cảnh
gợi trong tôi biết bao tình Đồng
bào, đồng cảnh, nghĩa hy sinh Yêu
nhau mở rộng vòng tay lớn Chung một
niềm vui, một chữ tình
Xuân của đất trời chưa nở hoa
Nhưng xuân khoe sắc trong lòng ta Tình yêu mời gọi mùa xuân đến
Quên hết nhọc nhằn, chỉ hát ca
26/12/2014 Hồ
Nguyễn KHAO KHÁT TÌM XUÂN Xuân về e ấp nắng hồng Hoa đào nở rộ, thắm nồng sương mai Ngọt ngào thoang thoảng hương nhài
Véo von bờ dậu có vài chú chim
Lặng nghe chim hót nổi niềm
Bâng khuâng, khao khát, đi tìm chúa
xuân Mai vàng mách nhỏ:
dương trần Muốn tìm được
chúa thì cần Thiện Tâm
Vui xuân, vui trọn cả năm Cho nhiều
hơn Nhận, chúa thăm bạn hoài
26/12/2014 Hồ Nguyễn _____________________________________________________________________
CÓ
MỘT THỜI ĐỂ NHỚ Ai cũng có
thời thanh niên để nhớ Cái thời mà, đủ bẻ gãy
sừng trâu Bất chấp hiểm nguy, xông xáo đi đầu Mang hoài
bão, luôn bách chiến bách thắng Dù khó khăn với
2 bàn tay trắng Vẫn trông mong sỏi đã biến thành cơm Mồ hôi ta đổ xuống cánh đồng thơm Không uổng phí,
lúa vàng ươm trẩy hạt Tuổi thanh niên luôn thấy
đời tươi mát Tương lai còn dài, nhất quyết xung phong Thời dạy học, là giấc mơ màu hồng Học trò là,
những câu thơ bất hủ Bài soạn dài, nhưng vẫn
còn chưa đủ Trí thông minh, cần khai phá đến nơi Hướng dẫn học sinh kinh nghiệm để đời Cho xứng đáng
theo gương người đi trước Rồi thời gian vẫn không
ngừng nối bước Dấu chân chim hằn rõ khuôn mặt ta Lúc
bấy giờ ta mới biết mình già Thời gian đã không cho ai
trở lại Tuổi 60, đời bước qua từng trãi Tuần
tự theo lũy tiến thời gian Kiên trì, nhẫn nại, thử thách
là vàng Để tôi luyện một tâm hồn vững chắc Tuổi cổ lai hy, vẫn luôn tâm đắc Tưởng như mình, còn
giây phút xuân thì Múa bút, đề thơ, đẹp
nghĩa cố tri Để nhiệt huyết thời thanh niên sống mãi./. 14/11/2014 Hồ Nguyễn
XIN
TRẢ LẠI THỜI GIAN Tư thục Tân
Hưng rất tuyệt vời Sừng sững hiên ngang
đứng giữa Trời Nằm ngay quốc lộ người
đông đúc Sân trường áo trắng
nhỡn nhơ chơi Thầy
cô lúc đó chắc đôi mươi? Ai nấy
nhìn nhau nhoẻn miệng cười Thầy Phổ, cô
Dung chào Hiệu Trưởng Lâm Hòa, Kệt, Điền,
ai cũng tươi Đồng
nghiệp ngày xưa của tôi ơi! Thời gian chồng
chất lên tuổi đời Đầu xanh giờ đã
2 màu tóc Gánh nặng trên vai chắc đã vơi? Áo trắng năm xưa đâu mất rồi? Những thiên thần yêu quý của tôi Ngày ngày quấn quýt bên cô giáo Hạnh
phúc, niềm vui, được nhân đôi Cho tôi trở lại được như xưa Hí hửng thu gom chút duyên thừa Nụ
cười, ánh mắt còn đọng lại Nhìn
trò qua khe hở song thưa Gặp lại học sinh của một thời Thành
đạt, công danh, giúp ích đời Có
em, giờ đã thành đồng nghiệp Kiến
thức trồng người gieo khắp nơi Nhớ thời dạy học của chúng mình Xin viết lên đây gợi chút tình Hy vọng một ngày ta xum họp Ríu rít
giòn tan chuyện linh tinh Quay
ngược nửa vòng với thời gian Cuộc sống
tuy nghèo vẫn bình an Thầy trò cầu nối
dây bền chặt Đồng nghiệp tìm nhau nhận
bạn vàng 4/11/2014
Hồ Nguyễn
VẪN
ÔM HOÀI KỶ NIỆM Hân hạnh họa vận bài
thơ " Cô bé ngày xưa" của thi sĩ Dương Hồng Thủy
Ngày tôi còn bé, vô tư,
thơ ngây Có bao bạn thân,
cũng cùng trang lứa Chỉ
biết vui chơi, cơm ăn 3 bữa Nhưng
giống Tề Thiên, quậy chẳng ngừng tay Rồi năm tháng qua, trôi theo từng ngày
Vẫn cô gái tóc cột thành
hai bím Trên đường
đi, gặp ai cũng cười mỉm Thích
nô đùa, như chim sóc rộn ràng Mẹ dạy rằng: con gái phải dịu dàng
Phải nhẹ bước, dù trong cơn
nguy cấp Lên cấp 3, tuy thay
đổi dáng dấp Nhưng
tính tình không thay đổi bao giờ Vẫn chọc phá như lúc tuổi còn thơ
Mẹ luôn trách: lớn rồi phải
đứng đắn Nghe lời
mẹ, đầu óc rồi cũng sáng Tự nhủ rằng: mình phải khác hơn xưa
Nhìn dáng mình qua khe hở song
thưa Luôn cố gắng tập
trung vào việc học Làm
người lớn sẽ không còn bím tóc Chải 7 3 theo gưởng các chị này
Ai chọc mình, nhất quyết không
động tay Bỗng thấy mình,
sao giống 1 người khác? Giờ
già rồi, nhìn da mồi tóc bạc Mới thấy ngày xưa đẹp nhất trong đời Thời thơ ấu, thời vàng son tuyệt
vời Để lại
trong tôi, biết bao kỷ niệm Đời
xô tôi đi, nhanh như sóng biển Vẫn gan lì, ôm kỷ niệm đi theo./. 22/09/2014 Hồ Nguyễn
ĐÔI
LỜI TÂM SỰ Em
lên 10, tuổi đời còn quá nhỏ Ngay lọt lòng mang tiếng con nhà nghèo Ở đợ, chăn gà, chăn vịt, chăn heo
Làm quần quật mà vẫn không
đủ sống Mẹ cha, cấy mướn, đồng không,
nhà trống Một mình em,
chăm sóc đứa em thơ Trường
ở làng, em chưa đến bao giờ Một chữ cái, em cũng không hề biết Rồi
một hôm, có phái đoàn đặc biệt Bước vào nhà, thăm hỏi, lập hồ sơ
Gửi em đến trường, cho học
i tờ Tạo điều kiện,
để em được biết chữ
Ngày tháng qua, em viết tên, viết
thứ Biết văn chương,
biết cả chuyện quê mình Biết
sống sao cho có nghĩa, có tình Biết bổn phận là con ngoan, trò giỏi Yêu
cha mẹ, cả 1 đời mệt mỏi Bán
mặt cho đất, bán lưng cho trời Biết ân nhân, đã giúp em đổi đời Công ơn ấy, suốt đời xin ghi khắc./.
19/09/2014 Hồ Nguyễn
QUÊ HƯƠNG ĐỐI
VỚI EM Quê hương
đối với em Là bài
thơ tuyệt vời Là khúc
nhạc chơi vơi Ru lòng người
lữ thứ Quê hương là bản xứ
Nơi có mẹ có cha Em còn có ông bà Có lũy tre hàng dậu Quê
hương đầy yêu dấu Xóm
làng nặng nghĩa tình Có
bến nước đầu đình Cây
đa chùm khế ngọt
Lắng nghe mưa từng giọt
Tí tách trên mái nhà
Giàn thiên lý ra hoa Chim gọi bầy ríu rít Quê hương là máu thịt Nơi em được sinh ra Âm êm một mái nhà Trong tình yêu trọn vẹn./. 19/09/2014 Hồ Nguyễn
GẶP LẠI TRONG TƯỞNG TƯỢNG
Cứ mỗi năm ta gặp lại nhau
Niềm vui cuộn đến như sóng
trào Anh em xa cách nay gần
gũi Gây phút này, ôi
quý biết bao!
Anh chị đồng môn đã đến
đây Niên trưởng điểm
danh thiếu những ai Tuy xa ở
nửa vòng trái đất Ta
vẫn gặp nhau thắm tình này
Lưu Bình- Dương lễ đâu
thiếu chi Tình bạn nối
khố thưở xuân thì Tóc
bạc, da mồi, ta vẫn vậy Vẫn
vui khi gặp lại cố tri
Ước gì mãi mãi ta có
nhau Cùng ôn chuyện cũ
thật ngọt ngào Ước
gì hôm nay rằm tháng 7 Ô
thước bắc cầu đến năm sau Cám ơn tri
kỷ đã gặp đây Nâng
ly ta chúc khúc sum vầy Công
danh sự nghiệp đều thăng tiến Quý quyến an khang, phúc lộc đầy./. 19/09/2014 Hồ
Nguyễn
THƠ HỒ NGUYỄN: Tình bạn PPS: Kim Quang
CHÙM THƠ HỒ NGUYỄN VẪN
MÃI CÒN XUÂN Xuân đã
qua rồi, qua rất lâu Nhưng xuân còn
đọng lại đôi câu Trên
mắt, trên môi, người nghệ sĩ Rạng
rỡ hào quang chiếu sáng đầu Xuân
của lòng người thì bất diệt Dầu cho nhân thế gặp bể dâu Đồng hành, ta bước chung một nhịp Có nhau, gian khổ, sá gì đâu? 11/09/2014 Hồ
Nguyễn NƯỚC LỤT HỎI THĂM BẠN Lụt lội triều dâng nước chẳng tha
Thủy tinh quấy rối khắp mọi nhà
Bổng dưng có lúc xuồng ba lá
Ngồi bơi chợt thấy cá đâu ra?
Chân son thấm nước coi chừng lạnh
Xiêm y dũ sạch mới được qua
Nước sẽ còn dâng vài tháng nữa
Trở thành chợ nổi có sao mà!
11/9/2014 Hồ
Nguyễn YÊU TRÒ KHÔNG CẦN GIÁO ÁN Nhiều năm qua bỏ quên trang giáo án
Tình thầy trò, tưởng đã chết
lâu rồi Nào ngờ đâu, tình
sống mãi không thôi Tim đập
mạnh, khi tháng 10 sắp tới
Học sinh của tôi, từng năm phấn khởi
Báo tin vui, mã đáo đã thành
công Mỗi lần nghe, là tim nhảy
trong lòng Vẫn rạo rực, như lúc
còn dạy học Nhắc đồng nghiệp, về hưu, không cô độc
Bạn với tôi đã chăm chút từng
lời Cây đơm hoa, kết quả cho
đời tươi Dẫu quan tha, ma bắt,
còn nổi bật Đẹp vô cùng, nghề giáo thanh cao nhất In vào tim, vào óc, của trẻ thơ Đừng tự bán mình, để bị lu mờ
Công khó nhọc, trăm năm, không uổng
phí Thầy cô giáo trẻ, xin cùng nhất trí: Lẽ sống chúng ta, là những học sinh Họ là con, là cháu, của chúng mình
Là rường cột, đỡ nóc nhà
khỏi sập Lòng đã hứa, khi nào, tim còn đập Tai còn nghe tiếng gọi "thầy cô ơi!"
Tôi vẫn yêu, mãnh liệt, chẳng hề
vơi Dù trong tay, không còn trang giáo
án 11/09/2014 Hồ Nguyễn NHỚ QUÁ AI ƠI!
Còn gì vui, bao năm xa cách Giờ gặp đây, đèn sách một thời
Nhìn nhau không
nói nên lời Tình như bay bổng,
chơi vơi giữa Trời Ngẫm nghĩ lại bao năm rồi nhỉ? Bởi ngày xưa yêu quý, qua rồi Nụ cười còn
đọng đôi môi Thêm đôi
mắt ấy xa xôi nhớ hoài
Tóc tôi giờ điểm sương đầu
bạc Răng chỉ còn lác đác
vài cây
Bên đàn con cháu thơ ngây Tuổi
già an phận, còn đây là mừng! Nhiều đầu xanh giờ đang
vật lộn Với áo cơm, bề bộn
lo toan Làm sao cho được chu toàn
Vợ chồng, con cái, hợp đoàn bên
nhau Mấy mươi năm, tưởng như, chẳng có Thời gian qua, đã rõ lòng nhau Dù xa vẫn bắt nhịp
cầu Gần trong gang tấc, tình sâu
mãi còn Gặp một buổi, nhớ thêm ngàn buổi Chúng ta đi, rong ruổi đường dài
Vẫn tin còn
có ngày mai Cuộc đời tươi
sáng, đắng cay qua rồi 11/09/2014
Hồ Nguyễn
CÒN ĐÓ KỶ NIỆM
Không gì đẹp bằng tình
đồng nghiệp Không gì
vui được dịp gặp nhau
Bắt tay môi mở miệng chào Lòng thấy ấm lại, ngọt ngào làm
sao Tim rung động nhớ hoài
kỷ niệm Lòng nôn nao
tìm kiếm thời gian
Phút bên nhau quý hơn vàng Lâu lâu gặp lại, ôn trang sách
dày Ngày xưa đó ôi sao
đẹp quá! Sáu năm
ròng tất cả học chung
Bạn bè ở khắp bốn vùng
Một trường duy nhất, tập trung
đất Cần Đôi guốc
vông mơ trong giấc ngủ Bộ
bà ba ấp ủ một thời
Hộc bàn tiểu thuyết gọi
mời Thầy Bar Sang bắt, giờ chơi là rầy
Trường thông báo sandal bắt
buộc Học sinh nghèo, bộ
guốc, chân không
Vậy mà cả lớp đồng lòng Bỏ giầy,
bỏ guốc, chân không vào trường Kẹo nougar chứa đầy trong cặp Len lén chia đều khắp các bàn
Giám thị bắt được
quả tang Lần sau đâu
dám còn mang kẹo vào Nhớ
kỷ niệm nao nao xúc cảm Hồi
hộp chờ tấm thảm thời gian
Tháng 10 xin hãy mau sang Để tôi sống lại huy hoàng ngày xưa./.
10/09/2014
Hồ Nguyễn
Dương Hồng Thủy,
Kim Quang họa thơ Hồ Nguyễn
BÓNG CHIỀU TÀ Số già Trời định, thoát không ra
Nay tôi, mai bạn, có chi mà! Dù sao, tôi cũng đầy mãn nguyện
Chẳng thẹn lương tâm, lúc tuổi già
Gom hết tàn hơi, tôi sáng tác
Vài hàng tặng bạn, để gọi là
Xin chúc mọi người tươi trẻ mãi
Nụ cười che lấp, ánh chiều tà./.
Hồ
Nguyễn 4/9/2014 Họa : Chút
Hơi Thừa Chẳng phải duyên
trời... không lối ra Bạn thân xum
họp để vui mà Ngành y, nhà
giáo chung tâm sự Lóng ngóng
thầm quên tuổi đã già. Còn
chút hơi thừa vui gặp gỡ Hàn
huyên thân mật phải chăng là Mai
kia từ giã đời cô quạnh Tiếc
nuối dư hương bóng xế tà ! Dương hồng Thủy (04/09/2014) TÌNH NỐI TÌNH
Một ngày gặp gỡ cũng là duyên
Huống chi, mình đã là bạn hiền
Sát cánh bên nhau từng giây phút
Ngọt bùi, chia sẻ, hết ưu phiền
Tân Hưng, trường cũ, là điểm
tựa Chợ nổi Cái Răng giống
cảnh tiên Bao giờ có nhớ xin gọi gió
Kem chút hương xưa sẻ biết liền./.
Hồ
Nguyễn 4/9/2014 Họa : Cũng Nhớ
Liền Chỉ một lần thôi...
cũng có duyên Đồng môn bạn
cũ thật ngoan hiền Nhớ xưa nhịp
bước ngày hai buổi Đưa đón
ngày mưa chẳng thấy phiền. Phan
thanh Giản: thầy, cô, huynh, muội Ninh
Kiều: liễu rũ cảnh thần tiên Tuổi
già bất chợt còn tao ngộ Dù
cách trăm năm cũng nhớ liền. Dương hồng Thủy (04/09/2014) Họa: Bạn Già Gặp
nhau ai biết nợ hay duyên? Vui buồn mình
cứ đổ tại thiên... Mấy
chục năm rồi, xa nhớ mãi Trùng
phùng giải mã được ưu phiền Cái Tắc, Tân Hưng giao
điểm hẹn Một thời để nhớ,
để hàn huyên Bây giờ tụ
điểm là Chợ Nổi. Sóng nước
đưa nhau gặp bạn hiền
kimquang
Hồ Nguyễn họa thơ Chân Diện Mục & Kim Quang NGÂM
LÁO LOẠN NGỮ LỘNG NGÔN ( gửi KQ, ĐA,
HN ) Ta muốn
tu quá trời Không thuộc kinh một đoạn Cũng chẳng khoái
ăn chay Nói ra điều loan ngữ Chỉ là viết chơi chơi Chẳng thấu điều thế sự Tình chẳng viết cho vơi Thế
mà nhiều người thích Bảo nên viết để đời A
Ha ! vẩy vài khúc Định vị ta người ơi Ta là loài
nhai lại Chắp vá nhiều thơ người Xếp thành vài câu
láo Đêm ngày ngâm láo chơi C.D.M VẦN THƠ GỌI NGƯỜI Họa vận bài "Ngâm láo
loạn ngữ lộng ngôn" của thầy Chân Diện Mục Tay vái lạy Phật trời Cho con đốt giai đoạn Để
được khỏi ăn chay Như thế là lọan ngữ Bởi đời
đâu phải chơi Rắc rối điều thế sự Thơ lúc đầy
lúc vơi Ai bảo là tôi thích Có nhiều cách để
đời Đôi khi gãy vài khúc Đủ để gọi người
ơi Sau này còn gặp lại Vẫn bái phục thơ người Chân thành nên không láo Đâu phải chỉ chuyện chơi 26/08/2014
Hồ Nguyễn
Đạo Đời Vừa mê đạo thích đời Vẫn còn thích ăn ngon Thứ
nào cũng muốn với Một đời
cứ lơi khơi Sống thì thích vui chơi Chết rất muốn lên trời Kinh
kệ giai bất biết Chỉ ngồi
lặng im hơi Vẫn còn ham cái mới Chết muốn được thảnh thơi Tu hoài không tiến tới Trăm
năm uổng một đời
Đường đạo còn vời vợi
Nẽo đời thật tả tơi. Đi về đâu có biết? Cứ xin xỏ Phật Trời! Kimquang LƠ
LỬNG GIỮA ĐỜI
Họa vận bài thơ " Đạo Đời" của Kim Quang
Tu hành
đạo hay đời Ăn món gì
cũng ngon Sá chi tay muốn với
Để rồi cứ lơi khơi
Thanh tịnh trong vui chơi Nhất quyết sẽ lên trời Đừng bảo rằng không biết Thiên
cơ còn lặng hơi Đời
lúc nào cũng mới Tu để được
thảnh thơi Vĩnh hằng chờ ta tới
Đâu phải uổng một đời
Tâm không nhìn diệu vợi Thì đời đâu tả tơi Chỉ mình ta, ta biết Trên
cao có Phật trời
26/08/2014
Hồ Nguyễn __________________________________________________
HOÀNG HÔN TRÊN DU THUYỀN Đêm nay dưới bến Ninh Kiều Đèn hoa sáng rực, gợi nhiều ý thơ
Du thuyền rời bến bất ngờ Món ăn hợp khẩu, đợi chờ khách du
Cùng nhau chén tạc, chén thù
Trao nhau tâm sự để lưu với đời
Người đi biền biệt xa xôi Trở về dự tiệc, vui chơi du thuyền Hiểu nhau, đó chính là duyên Có trăng làm chứng, có thuyền sáng soi
Hoàng hôn sông nước bể khơi
Cần Thơ quyến rũ, luôn mời làm tin
Mai này tiếp cuộc hành trình
Đôi câu kỷ niệm ngày mình quen
nhau
25/08/2014
Hồ Nguyễn
TUỔI VUI CHƠI Thời gian còn ít lắm Thì
vui cho hết đi Xá gì
than bệnh tật Mắc mớ
chi sầu bi Không tọa thiền như gỗ Chẳng tụng kinh đêm khuya Chỉ tùy theo hoàn cảnh Hòa mình vui chơi đi C.D.M. VỊ NGỌT CỦA
ĐỜI Họa bài thơ
" Tuổi vui chơi" cuả thầy Chân Diện mục Vẫn lạc quan nhiều
lắm Dù thời gian vụt đi
Vui để quên bệnh tật Và xoá đi sầu bi
Người không là khúc gỗ Càng không sợ đêm khuya Thích nghi với hoàn cảnh Sống thức thời vui chơi
25/08/2014
Hồ Nguyễn
Hết buồn rồiBỗng
nghe người nhắc chuyện nhân gian Ném
quách ly sầu dứt thở than Chợt
thấy ngoài hiên đôi bướm lượn Trời xanh như lệ khách hồng nhan Gửi một ánh nhìn
vượt không gian Vuốt ve sương
sớm đượm cành lan Người
ơi hay giữ niềm trinh trắng Tặng
hết mây trời chon quan san
Rồi những chiều thu nhớ giang san Quê ta sẽ mãi đẹp muôn vàn
Người ơi nhớ nhé ta ngồi đợi
Non nước bừng lên ánh thanh quang
C.D.M.
HOÀI
NIỆM Họa vận bài thơ "Hết buồn rồi" Của thầy Chân Diện Mục
Múa bút chạy đua với thời gian
Hy vọng lấp đầy bít thở than
Đôi bướm tung tăng ngoài hiên vắng
Say tình quên cả khách hồng nhan
Nửa
vòng trái đất cách không gian Người
đi có nhớ cảnh vườn lan Hai
đứa trong tay câu hò hẹn Giữ
tình chung thủy chốn quan san
Khơi lại chiều thu nhớ giang san Ấp ủ tình quê đẹp muôn vàn
Sợi nhớ, sợi thương, ai chờ đợi?!
Trời sẽ ban cho ánh thanh quang./. 22/08/2014 Hồ Nguyễn
VẪN LẠC QUAN VUI SỐNG
Họa
vận bài thơ " Nâng ly khều Trời" Của thi sĩ Chân Diện Mục
Tiếc thay ai đó mượn ly sầu Đâu phải lúc nào cũng buồn đau
Ngày mai Trời sáng xua đêm
tối Vạn vật càng tươi,
có gì đâu?
Bình minh đuổi mất chốn mông
lung Chỉ thấy tình yêu
ngập nổi lòng Yêu người,
yêu nước, yêu sự thật Đâu
phải lúc nào cũng là ngông Lỡ uống một
lần ly rượu nhạt Đừng
say mà nghĩ ngợi lung tung Còn
Trời, còn Đất, đầy thân thiện Đố ai thử hỏi ta buồn không?!... 20/08/2014
Hồ Nguyễn
VU
LAN LỄ CHÙA
Hôm nay đúng thật Vu Lan 24 tháng 7 tôi sang lễ chùa Giáp Thiền gần chỗ quẹo cua Đây khu vực 6 là vua đất này Chúng tôi
dừng lại nơi đây Ngỡ ngàng
chậm bước, còn quay lại nhìn
Trước giờ gõ mõ tụng kinh Bánh
mì ăn sáng, thấm tình Phật môn Bông hồng cài
áo tâm hồn Trắng, vàng, đỏ
thắm, để ôn sinh thành
Trong lòng tôi, lệ rơi nhanh Nhớ
thời thơ ấu, tuổi xanh qua rồi
Mẹ cha ở chốn xa
xôi Vĩnh hằng tiên cảnh, bồi
hồi nhìn con Bông hồng
trắng, tấm lòng son Khóc người
nước mắt, lăn tròn bờ mi
Lấy tay lau vội một khi Cùng Chữ Thập Đỏ, cố tri chung bàn
Bùi ngùi viết vội mấy hàng
Vu Lan lễ Phật, dịp vàng khó quên
20/8/2014
Hồ Nguyễn
Lời Chúc Diệu
Kỳ
Sức khỏe, thời
gian, quan trọng nhất
Đã làm người, không
mất niềm tin
Ta cần luyện tập dưỡng sinh
Tinh thần khỏe khoắn,
thân hình dẻo dai.
Theo luân lý ngàn
đời để lại
Khắp năm châu truyền tải
luật điều
Người già cao tuổi phải
yêu
Cần được chăm sóc với nhiều
quyết tâm.
Càng lớn tuổi
càng nhiều kinh nghiệm
Tích lũy qua từng điểm thời
gian
Cây cao bóng cả bạt ngàn
Chở che con cháu,
chỉ đàng tiến thân.
Xin chúc mừng tuổi
già sống thọ
Hứa quyết tâm gắn bó tình
thâm
Chúng ta sống được trăm năm
Cùng với con cháu
mỗi năm vui hoài.
Chúc quý bạn
luôn luôn vui sống
Đời đẹp tươi như
mộng nở hoa
Để cùng thoải mái tuổi già
Bên đàn con
cháu một nhà đoàn viên.
Chúc quý bạn
cả đời sống khỏe
Tuổi tuy già nhưng trẻ tấm
lòng
Nhìn đời toàn cảnh màu hồng
Xuân luôn ngự
trị, mùa đông không còn.
Chúc quý bạn
luôn sống có ích
Như đại thụ chỉ tích
đức nhân
Mọi người xa cũng như gần
Một lòng yêu
mến, tình thân không rời
Hôm nay có bấy
nhiêu lời
Chúc mừng quý bạn trọn đời
thăng hoa./.
An Bình, 10/8 2014
Hồ
Nguyễn
Ghi
chú về tác giả : Tác
giả Hồ Nguyễn tên thật là Nguyễn thị Khâm, cựu học sinh
ĐTĐ, cựu giáo viên môn Văn trường PTTH Nguyễn việt Hồng
và Châu văn Liêm Cần Thơ đã nghỉ hưu. Phu quân chị là sư huynh Hồ hữu Hậu, cựu học
sinh PTG, cùng lớp với GsHT Nguyễn trung Quân... Bút hiệu Hồ Nguyễn là chị Khâm ghép 2 họ của
2 ông bà mà thành. Qua giới thiệu
của một người bạn, chị Hồ Nguyễn gởi đến chúng tôi bài thơ : Lời Chúc
Diệu Kỳ. Để được diện
kiến, sáng Chủ Nhật 17/08/2014, chúng tôi hân hạnh mời được
hai ông bà cùng 2 chs Lương lệ Quỳnh và Nguyễn kim Quang ăn sáng
tại Trạm dừng Chân chợ nổi Cái răng. Nay kính giới thiệu nhà thơ nữ Hồ Nguyễn với
quý Thầy Cô và các bạn Trang Nhà ptgdtdusa.com. Anh chị Chs Hồ hữu Hậu và Nguyễn
thị Khâm Từ trái : Ông bà Hậu + Khâm và
cô gái Út Viên An -
Hai cựu hs Lệ Quỳnh và Kim Quang. DHT
|
|
|