|
|
|
THƠ Lộc Mai PHƯƠNG HÀ __________________________
MƯA Phương Hà, Đỗ Chiêu Đức,
Cao Linh Tử, Trầm Vân Những cơn mưa miền Trung
thật buồn, kéo dài dai dẳng như không biết bắt đầu từ
khi nào và đến bao giờ mới kết thúc. Kỷ niệm khó quên
của Phương Hà những ngày mới ra đời làm việc, từ Saigon
chuyển ra Hội An xa xôi và lạ lẫm...Xin có vài dòng thơ gởi
đến Thầy và các bạn, mong được cùng chia sẻ....
PH MƯA CHIỀU MIỀN TRUNG Tầm tã chiều
nao cũng đổ mưa Nước bao nhiêu
trút vẫn không vừa Mịt mù
phố chợ đường im vắng Lướt
thướt hàng cây lá sũng thưa Lầm
lũi người qua, chân vội bước Âm
thầm kẻ đợi, mắt buồn đưa Bầu trời xám đục màu sương khói Như đã bao đời, tự thuở xưa... Phương
Hà HỌA VẬN : XÓM
NHỎ CHIỀU MƯA Nhớ chiều tầm tả xóm nghèo mưa, Mái lá tốc theo gió chẳng vừa. Nước dột nhà trên tràn xuống dưới,
Cây rung cành lá rụng dần thưa.
Cầu dừa ngập úng thân trôi nổi,
Sông rạch nước tràn đò hết
đưa. Trơn trợt tối tăm đường
xóm nhỏ... Mưa buồn mưa gợi
nhớ xa xưa !
Đỗ Chiêu Đức
Mưa Mỹ 2019 nhớ mưa xưa MƯA CHIỀU NAY Chiều trời oi bức chợt
sa mưa Nắm cát đưa linh cũng
mới vừa Chái bếp tồi tàn
cơm tẻ nhạt Căn nhà xiêu vẹo
khách lưa thưa Rì rào giọt
bắn cành khô rụng Lặng lẽ
nhang tàn khói nhẹ đưa Thời
tiết sang mùa mau biến đổi Như
đời bỗng chốc hóa người xưa! Cao Linh Tử 17/3/2019 Ký Ức
Chiều Mưa Réo rắt qua lòng những
giọt mưa Nỗi buồn rưng rức nói
sao vừa Hắt hiu bóng phố làn mây
tím Trơn trượt con đường
cánh lá thưa Ánh mắt người
trao tình nhớ gọi Cung đàn ai thả
tiếng sầu đưa Xám xịt bầu
trời giăng cách trở Ký ức
u hoài thoảng dáng xưa Trầm
Vân ______________________________________________________________
Phương Hà, Mailoc, Đỗ
Chiêu Đức, Lô Bắc, Trương Văn Lũy, Cao Bổi Già
MỘT MÌNH ĐÊM
CUỐI NĂM Đối bóng bên đèn đêm cuối năm
Ngậm ngùi nhớ đến bạn tri âm
Xưa cùng chung hưởng niềm vui trọn
Nay lại riêng mang nỗi nhớ thầm
Tựa cửa nhìn trăng, trăng chẳng có
Ôm đàn dạo nhạc, nhạc không ngân
Xạc xào cơn gió qua hiên vắng
Mà ngỡ như là tiếng bước chân...
Phương
Hà BIỀN BIỆT NGƯỜI ĐI
Biền
biệt bóng người, lại một năm. Giọng xưa trìu mến quạnh dư âm. Đêm dài gối chiếc ôm sầu lắng
Đèn lạnh phòng loan nuốt lệ thầm.
Lạnh lẽo hơi đêm mờ cửa kính
Mơ hồ sương khói nhạt sông ngân.
Giao thừa đã hết tro tàn rủ
Ngoài ngõ ai về rõ tiếng chân.
Mailoc
CUỐI
NĂM BÊN TRỜI Bên trời đối bóng buổi tàn năm,
Tiếng nhạc xuân xưa vẳng nhẹ âm.
Luyến dáng người đi trong lặng lẽ,
Não lòng kẻ ở những âm thầm.
Bao năm cách biệt mong ô thước,
Một thuở tương tư ngóng giải Ngân.
Cất bước thẩn thờ xuân vắng vẻ,
Bàn chân đơn lẻ nhớ bàn chân
! Đỗ Chiêu Đức CÔ LẺ
Đèn khuya một bóng đã bao năm
Tưởng đã quên đi vẫn vọng âm
Loạn lạc triền miên vui ngắn ngủi
Thanh bình một thoáng khóc thương thầm
Tết về lạnh lẽo lời kinh cuối
Xuân đến buồn thiu tiếng dế ngân
Hàng chuối vườn sau cơn gió thoảng
Phải người yêu dấu bước theo chân?
Lộc Bắc Jan2019
TÌNH VỢ CHỒNG Bùi ngùi lệ
đẫm suốt quanh năm! Đối bóng
mơ màng mãi biệt âm Nhớ thuở
bên nhau câu nhỏ nhẹ Thương
chừ cách biệt dạ thì thầm Vòm
trời ảm đạm mây giăng phủ Tháp
mộ im lìm dế vọng ngân Sao nỡ
phủ phàng chi vội vã Người
đi, kẻ ở chẳng dừng chân! Trương Văn Luỹ
CÔ LẺ ĐÓN XUÂN
Thời
khắc đang dần điểm hết năm Giao
thừa thánh thót những thanh âm Nhốt
mình ký ức lang thang dậy Đối
bóng tương lai nguyện ước thầm Gió lạnh trời xua, nên rét buốt Đàn lòng ai gảy, lại rung ngân Xuân sang rồi đấy, sang rồi đấy Lặng lẽ vô cùng tiếng gót chân... CAO
BỒI GIÀ 01-02-2019 __________________________________________________________________
XƯỚNG HỌA: ĐÙA VỚI
BIỂN Phương Hà,
Mai Thắng, Mailoc, Songquang, Cao Linh Tử
ĐÙA VỚI BIỂN
Bãi biển chiều hôm vắng bóng người
Ta và ngọn sóng mải đùa chơi
Từng vòng tay sải vươn tràn tới
Mỗi đợt nước ùa đẩy bật
lui Hăm hở thi gan cùng tạo hóa
Kiên trì thử sức với trùng khơi
Rã rời nhưng thấy vui chi lạ Sáng rực chân tròi, ráng đỏ tươi.
Phương
Hà ( 13/01/2019 ) CÙNG CHƠI VỚI
BIỂN Chiều hôm biển lặng bãi thưa người Sóng vỗ lên bờ thưởng ngoạn chơi
Những ngọn vươn dài dang sải với
Từng con mở rộng cuốn đua mời
Kiên trì tuế nguyệt màu thiên cảnh
Thử thách muôn trùng chuỗi vạn khơi
Ngưỡng tạo vô cùng chen bé nhỏ
Chìm nhân ảnh mộng nét hồn tươi.
Mai Thắng @
1422~190114 BIỂN HOÀNG HÔN Bãi vắng một
mình dạo bước chơi Lơ
mơ trên cát dấu chân người. Dã tràng vội vã sóng tràn tới Bọt biển tan tành nước rút lui.
Xa tắp ác tà êm ả lặn
Lưng trời ánh nguyệt lững lờ khơi.
Mơ màng trước cảnh hoàng hôn
xuống Le lói mây hồng
nhuộm ráng tươi.
Mailoc
01-13-19 TÌNH XƯA (Họa
4 vận) Chợt thoáng chiều nay nhớ một người Ngày xưa,từng ruỗi bước rong chơi Hái hoa e ấp đem trao gởi Bắt bướm lăng xăng chạy tới lui Hình bóng thân thương mờ mịt lối Cuộc đời cay nghiệt khuất mù khơi
Thời gian trôi chảy vô tình đã
.... Cuốn mất tình tôi thuở thiếu
thời songquang 1/14/2019 Vườn Xưa
Mỗi lúc về thăm lại thấy buồn
Vườn xưa kỷ niệm vẫn chưa buông
Kia bờ cỏ dại còn ngơ ngác
Nọ bóng chim chiều mãi vấn vương
Gãy nhịp phôi pha tình lỗi hẹn
Chia dòng lặng lẽ khách thầm thương
Mà ai còn nhớ người năm cũ
Lấp lánh bên đường lá đẫm
sương. Cao Linh Tử 13/1/2019 __________________________________________________________________
Xướng họa:
Phương Hà, Đỗ Chiêu Đức,
Mai Xuân Thanh, Songquang, Mailoc, Kim Oanh, Cao Mỵ Nhân,
Thái Huy, Quên Đi, Kim Phượng
SAPA
Vừa
rồi PH có dịp lên SAPA và có nhiều ấn tượng với Thành
Phố Bốn Mùa Trong Một Ngày này. PH xin kính mời Thầy và
các bạn xem bài thơ và họa với PH cho vui. Xin kính chúc sức khỏe Thầy và các bạn
PH
Bốn Mùa
Trong Ngày Đủ bốn mùa trong mỗi một ngày
SAPA - thành phố giữa ngàn mây
Sáng trời mát dịu như xuân đến
Trưa tiết ấm nồng tựa hạ thay
Thu lãng đãng sương : chiều xuống
nhẹ Đông mù mịt giá : tối
dâng đầy Thiên nhiên diễm ảo
luôn thay sắc Có ở nơi đâu
giống chốn này ? Phương
Hà ( 28/08/2018 ) HỌA VẬN : Bốn Xứ Trong Ngày Đủ bốn quốc gia trong mỗi
ngày, Houston thành phố trắng là
mây. Sáng ăn "Tỉm Xấm",
ồ ngon thật ! Trưa xực "Bơ-Gơ",
cũng đã thay ! Chiều ghé "Su-Si"
nguyên dĩa lớn, Tối
về "Phở Tái" một tô đầy. Tàu Tây Nhựt Việt tùy thay đổi, Chỉ có nơi đây mới thế nầy ! Đỗ Chiêu Đức Chỉ Có Ở Cali Mới tới Cali học mỗi
ngày Tiếng Anh đọc khó ngỡ
mù mây Taco lạ miệng mau no thật
Mì Ý quen mồm lẹ khoái thay
Steak Tây Âu còn dĩa nữa Phở gà Nước Việt hết tô đầy
Ăn chơi tứ xứ tuỳ gia vị Đất hứa trong mơ cũng thế nầy...
Mai
Xuân Thanh Ngày 28/08/2018
Tình tôi đủ vị
Tình
tôi đủ vị ở trong ngày Cảm
xúc dâng tràn tựa gió mây Sáng
cốc trà sen thơm ngát thế Trưa
tô cơm cá đậm đà thay Lâng lâng giấc ngủ :chiều êm ả Lãng đãng men đời : tối ngất ngây
Xướng họa vần thơ cùng bạn hữu
Cầu mong ước vọng mãi vun đầy
songquang 8/28/2018 CALI
CUỐI HẠ
Nắng hạ vừa đi được mấy
ngày CALI đã thấy dệt
màu mây. Tiếng ve êm ả
âm còn lắng, Cành lá
xanh rì sắc đã thay. Bàng
bạc vườn khuya trăng chảy khắp, Hắt hiu lối nhỏ cỏ vương đầy. Tình quê đất khách bao thu nhỉ? Chia sẻ cùng ai nỗi nhớ nầy! Mailoc ( Vãn Hạ 2018 ) Tri
Ân Nước Úc! Melbourne ấm
lạnh đến trong ngày Xanh trắng lưng
trời pha sắc mây Sáng nắng vấn
vương kìa tuyệt thật Chiều
mưa thơ thẩn đấy xinh thay Tự
do yên ổn dân sung túc Hạnh phúc ấm
êm phước đủ đầy Cảm
tạ lòng nhân luôn rộng mở Tri ân đất nước Úc Châu này! Kim Oanh CHAPA NỖI NHỚ ( Thủa Tác giả được sinh ra, Sa Pa gọi Chapa ) Nghe kể Sa
Pa nhớ suốt ngày Nơi sinh mình
đó: khói cùng mây Bao nhiêu
thu trước Vân Kiều nổi Mấy chục xuân sau Cốc Lếu thay
Lên đỉnh Hoàng Liên hơi núi ủ
Xuống rừng Cát Cát bụi mưa đầy Giếng Chân Tiên chắc khô buồn tủi Cánh kép đào hoa nở chốn này ... Hawthorne 28 - 8 - 2018 CAO MỴ NHÂN
Phù
Kiều: cầu Mây qua biên giới Cốc
Lếu : trước khi vô Sa Pa Hoàng Liên
Sơn : núi Fangcipan cao nhất Đông Dương 3142 m Cát Cát : nơi hay mở hội thời Pháp Giếng Chân Tiên : giếng tự nhiên, mặt giềng
có đường kính 1 m Hoa đào
cánh kép chỉ có ở rừng Chapa xưa, bao quanh thành phố và
ngay trong thành phố cũng mọc. Nay
biến thành rừng hoa ban mầu trắng . CMN Phương
Hà Khách Lạ (Nương vận
họa) Sáng trưa chiều tối kể nguyên ngày Tên đình Sapa luôn có mây
Xuân sáng vừa lên trông đẹp
lạ Hạ trưa dần đến
cảm vui thay Thu chiều bảng lảng
sương gieo nhẹ Đông tối
lan man tuyết phủ đầy Đất
nước quê mình ôi quá tuyệt! Phương Hà khách lạ giữa nơi này? Thái
Huy *** Chờ Suốt
Năm Dài Buồn sao đến cả suốt đêm ngày Có phải thu về xám sắc mây Cánh phượng cuối mùa như rũ rượi
Giọt ngâu tháng bảy não nề thay
Chia ly mới thấm buồn xa cách
Tương ngộ khôn vơi nỗi nhớ đầy
Ô thước nhịp cầu hai kẻ đợi
Nhân gian nhớ mãi cuộc tình này.
Quên
Đi *** Quê Hương Thu Nhỏ Sapa Sapa khí
hậu đổi trong ngày Trăn
trở bốn mùa nấp bóng mây Thung lũng Mường Hoa chừng hấp dẫn Mặt hàng Thổ cẩm chuộng ưa thay
Len quanh đồi núi đời quên lãng
Lặng ngắm trăng sao mộng dệt đầy
Du khách hữu tình mong trở lại
Quê hương thu nhỏ chọn nơi này
Kim
Phượng ____________________________________________________________
XƯỚNG HỌA: VƯỜN TRĂNG Phương Hà, Đỗ
Chiêu Đức, Mailoc, Songquang, Mai Xuân Thanh, Quên Đi, Trần Bang Thạch,
Kim Phượng ______________________________________________________________________________________________________
Bài xướng:
Vườn
Trăng
Cảnh
thực hay là trong mộng đây
Không gian
bàng bạc ánh trăng đầy
Quỳnh hoa
thanh khiết, sương loang loáng
Dạ lý
nồng nàn, hương ngất ngây
Làn gió
xạc xào lay nhánh liễu
Mặt hồ
gờn gợn khỏa vầng mây
Tâm hồn
dào dạt niềm mơ ước
Tri kỷ tương
phùng cạn chén say.
Phương Hà
( 10/08/2018 )
Bài họa:
Trăng Tha Hương
Mênh
mông xanh thẳm gió về đây,
Bàng bạc
không gian ánh tỏa đầy .
Dìu dịu
ánh trăng trời viễn xứ,
Mơ màng
bóng nguyệt thủơ thơ ngây .
Người
xưa đâu tá nhòa sương khói,
Cảnh
cũ về đâu khuất áng mây.
Tất
dạ ngậm ngùi trăng cố quốc,
Ngày nao
đối ẩm dưới trăng say ?!
Đỗ Chiêu Đức
Vườn Thu
Vườn
thu năm ngoái vẫn còn đây,
Đâu tá
người xưa nhớ ngập đầy?
Tóc liễu
mơ màng buông rũ rượi,
Hương
lài dìu dịu thoảng ngây ngây.
Thê
lương dế lạnh buồn thân phận,
Bàng
bạc trăng thề ẩn khói mây.
Xao xuyến
hồn đêm sầu lữ khách ,
Rượu
tàn sương xuống dật dờ say.
Mailoc
Đêm trăng
Đêm
trăng huyền hoặc thỏa lòng đây
Giữa
chốn trần gian giấc mộng đầy
Thoang thoảng
mai thơm hương phảng phất
Nồng nàn
hồng thắm vị ngây ngây
Dịu dàng
cơn gió, tre nghiêng ngọn
Sóng sánh
mặt hồ, nguyệt vén mây
Rộn rã trong
tim lời nguyện ước
Được
cùng ai bước giữa men say
songquang
8/10/18
Rượu Đào Chưa Uống Đã Say!
Tha
hương gối mộng ở đâu đây
Tới
bến Hoa Kỳ ấp ủ đầy
Bỏ
xứ ra đi già khắc khoải
Thương
nhà ở lại trẻ thơ ngây
Bao nhiêu
ngày tháng ôi lòng mẹ
Bốn
mấy năm ba hỡi gió mây
Chợt
bóng hình ai sao thấy nhớ
Tương
tư chưa nhấp rượu đào say... !
Mai Xuân Thanh
Ngày 10/08/2018
Tìm Đâu
Như xưa cảnh đó vẫn còn đây
Trăng
vẫn đẹp xinh vẫn sáng đầy
Thoang
thoảng hương nồng hoa quyến rũ
Mơn man gió
nhẹ dạ càng ngây
Cớ sao tối
sẩm ôi vầng nguyệt
Càng khiến
căm hờn những đám mây
Làm kẻ
lạc thời thêm áo não
Muốn tìm
trăng cũ phải đành say.
Quên Đi
Hương trăng
Trăng ở nơi nào rụng xuống đây
Vườn
hoang, lá úa ngậm trăng đầy
Tóc xõa
thu phai về mộng mị
Môi nhòa nắng
nhạt đượm thơ ngây
Có phải
hồn xưa loang lối nhớ
Hay là dáng
cũ ẩn chân mây?
Dù núi có
mòn, sông có khúc
Hương
ngày xưa ấy vẫn hương say
TBT
Thoáng Mộng
Chập chờn giấc ngủ mộng về đây
Tiếp nối trong mơ hạnh phúc đầy
Thoang thoảng hương đêm mùi dạ
lý Thẹn thùng dáng ngọc
tuổi thơ ngây Môi ngoan e ấp
hoa hàm tiếu Vai mỏng ôm tròn
suối tóc mây Mộng thực
hồn ta chìm đáy cốc Nghe
quanh tiếng gọi của men say
Kim Phượng
________________________________________________________________________________
Xướng Họa:
HƯƠNG XƯA Phương Hà, Đỗ
Chiêu Đức, Mailoc, Mai Xuân Thanh, Cao Linh Tử, Thái Huy, Songquang _________________________________________________________________________________ Hương Xưa Nghe trong hơi gió thoảng
qua tôi Có vị mặn mà
của biển khơi Quê nội những
ngày thơ ấm áp Xóm chài
bao buổi sáng an vui Hương sen
ngan ngát bờ ao ngoại Bếp lửa
nồng nàn khói củi tươi Thoang
thoảng mùi chanh trên mái tóc Của em thuở ấy, tuổi lên mười. Phương Hà
( 18/07/2018 ) Bài họa
Duyên Non Nước Biết anh sườn núi ở gần tôi,
Dòng nước nhà tôi biển mới khơi. Núi biếc muôn đời
luôn mạnh mẽ, Nước xanh ngàn thuở vẫn yên vui. Chở
che hùng vĩ non xanh thẳm, Uốn lượn dịu dàng nước mát
tươi. Đây đó cùng trao niềm ước vọng, Dựng
xây hạnh phúc vẹn phân mười !
Đỗ Chiêu Đức HƯƠNG
XƯA Những ngày niên
thiếu mộng mơ tôi, Quê bạn
êm đềm, kỷ niệm khơi. Chim
chóc bình minh vang tiếng hót, Trẻ
con trăng sáng nhộn trò vui. Rậm
rì giàn bí trái mơn mởn, Thẳng tắp cột trầu lá tốt tươi. Mấy chốc tháng hè, rồi cũng hết Buồn tênh về lại, nhớ cô Mười.
Mailoc
Cái Thủơ Thiếu Thời -
Thủơ nhỏ thơ ngây bạn cạnh tôi
Gia đình chài lưới biển ngoài
khơi Thường khi hai đứa tung
tăn giỡn Thỉnh thỏang đôi
ta gấu ó vui Mấy bữa
xa nhau em ủ rũ Một hôm gặp
lại bạn cười tươi Lớn
lên nhớ mãi mùi thơm tóc Bồ
kết hương xưa tuổi chín, mười Mai Xuân Thanh
Ngày 18 tháng 07 năm 2018 Tình Muộn
Phảng
phất hương chiều trước ngõ tôi Nhắp thêm chén nữa để lòng khơi Đài hoa héo
rũ tình men dậy Quân tử say nhìn
má phấn vui Mấy đám mưa dầm
chân đất nhão Kìa nay nắng
ráo đóa hồng tươi Ngà
ngà tay rót nghe chưa thấm Bỗng
tích cung thang giống tuổi mười!
Cao Linh Tử 18/7/2018
CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ
Họa:Hương Xưa của P.H Chợt bóng hình
xưa vương mắt tôi Như con trăng
lạnh giữa ngàn khơi Khiến lòng
xao xuyến buồn chi lạ Làm trí
chơi vơi chẳng mấy vui Với những
nhớ nhung ngày tháng cũ Cùng bao
thương tiếc thuở xuân tươi Sau
giờ đèn sách chung bày vẽ... Dây nhảy, đáo, khăng tới đố mười. Thái Huy,18/7/18
HƯƠNG CHIỀU Hương chiều
ngan ngát thấm hồn tôi Mùi tóc
thơm như tuổi chin,mười Giọng
nói thanh tao lòng dễ mến Tiếng
cười trong trẻo dạ thêm vui Em người
thục nữ nơi trần thế Anh kẻ
phàm phu ở bể khơi Nguyện ước
cùng nhau từ kiếp trước Say tình
thơ muộn cũng duyên tươi
songquang 7/19/2018 _______________________________________________________________________________
TRĂNG
Phuơng Hà, Mai Xuân Thanh, Quên Đi, Thiên Lý, Cao Linh Tử XƯỚNG:
Giận
Trăng Chao ôi, sợ lắm những đêm trăng Bóng sát bên mình chẳng nói năng Tất tật rập khuôn như chế giễu
Lầm lì im tiếng cứ khăng khăng
Không là tri kỷ chia tâm sự Nào phải bạn đời chung gối chăn
Nhà vắng hai người hai thế giới
Thà rằng chỉ một khỏi băn khoăn.
Phương Hà
Họa: Vui Vẻ Cùng Trăng (Qua bài thơ : " Giận Trăng"- Phương Hà)
Cảm
hứng nguồn thơ dưới ánh trăng Tuy
hai mà một nghĩa kim bằng Vườn
sau một bóng sao im lặng Sân trước
đôi ta chẳng nói năng Tri kỷ
lạnh lùng như chú khách Tri âm
phớt tỉnh tựa màn chăn Thôi
mà giận dỗi chi cho mệt Chung thủy
người xưa giữ đạo hằng...*
Mai Xuân Thanh Ngày
30 tháng 06 năm 2018 (*) ..."Đập cổ kính ra tìm lấy bóng
Xếp tàn y lại để dành hơi"...
Tự Đức
Cảm Nghĩ Khi Họa Thơ Có Tử Vận
Muốn họa đụng nhầm tử
vận khoăn Nhưng mà chẳng
ngại một lòng khăng Bởi
vì vần xướng này hơi rối Ví tựa thú rừng thiệt
khó chăn Ý tứ không suôn nhưng cố gắng
Câu từ tuy kém vẫn siêng năng
Vui khi chấp bút cùng bạn hữu
Nối nhịp nghĩa tình rạng rỡ trăng
Quên Đi Chờ
Trăng Bởi sợ đêm tàn
mất ánh trăng. Chờ khuya đợi trễ rất siêng năng. Mẫu
người tương hợp nên vồn vã. Duyên số không tròn
mới khó khăn. Nọ kẻ thường lo hồi hướng quả. Đây
lòng luôn tưởng lúc chung chăn. Thủ đi cho trọn đời
chay tinh. Tự biết đừng an ủi nhọc nhằn. Thiên Lý
Đèn
Trăng Gởi người phương ấy chút đèn trăng
Dẫu cuối huỳnh lương sáng vẫn năng
Đã biết vô thường đang lảng
vảng Sao người cố thủ cứ khăng
khăng Tình già đượm thắm
hồn mai trúc Nghĩa đậm hơn là
chuyện chiếu chăn Nguyệt khuyết tuy
mờ nhưng vẫn đẹp Xin đừng
nổi giận chớ băn khoăn.
Cao Linh Tử 1/7/2018 __________________________________________________________________________________________
Bài Xướng:
CÕI TÌNH SAY
Ngày
xưa mắt tựa đèn pha Từ xa đã
nhận ngay là dáng em Bây giờ mắt
đã tèm lem Nhận nhau nhờ ở
thân quen tiếng cười Dù cho mưa
gió bời bời Bên em ấm áp
một đời tuyệt sao Đưa tay anh
nắm đi nào Em lim dim mắt ôi chao
quá tình ! Anh thầm van vái thần
linh Em đừng lơ đãng vô tình
liếc ai Đường đời ta mãi
đắm say Trăm năm hạnh phúc ngất
ngây cõi tình. Phương Hà *** Bài
Họa: Diễm Tình
Tình
ta nàng lờ như pha Tương tư riêng góc thật là ... nhớ
em Lỡ yêu cô bé lọ lem Mượn đàn hòa khúc làm
quen... Hổng cười! Nàng ngơ ta dạ rối bời Mòn giày
mà vẫn đáng đời vậy sao Xin ai liếc mắt tí nào Nghiêng che vành nón... nỡ sao vô tình Mơ trăng quyện bóng
lung linh Dường như ánh mắt đậm tình của ai Chìm vào
đáy cốc ngất say Chết thầm bởi nét thơ ngây diễm tình
Kim Oanh
BÌNH
MINH MƯA Nằm nán trên giường nghe tiếng mưa
Nhớ về kỷ niệm sáng thu xưa
Người run rẩy đứng trên ga lạnh
Tàu ngẩn ngơ xa giữa khói mờ
Một buổi hẹn hò đầy bất chợt
Những lời tâm sự thật vu vơ
Ảnh hình nhòa nhạt trong tâm thức
Mà vẫn không quên tự bấy giờ..
Phương
Hà ( 05/06/2018 )
TÌM
ANH Anh bảo đôi ta mãi có nhau
Như hình với bóng đến ngàn
sau Nhưng rồi anh đã đi xa
mãi Để lại mình em với
khổ sầu Em theo hướng nắng để tìm anh Bóng ngả sau lưng sát gót chân
Vòng lại đôi tay ghì chặt lấy
Chỉ là hụt hẫng khoảng hư không
! Em đi ngược gió lắng hồn nghe Giọng nói ngày nào quyện đắm mê
Chẳng thấy lời yêu qua nhịp thở
Chỉ nghe xào xạc lá thu về.
Em
tìm trở lại chỗ dòng sông Ngày ấy soi chung, ảnh ghép lồng Giờ chỉ nhạt nhòa gương mặt héo
mình em...Mặt nước vẫn xuôi dòng....
Sân
thượng ngày xưa dưới ánh trăng Đối ẩm trong mùi hương ngọc lan Thui thủi giờ em ngồi độc ẩm Từ khi trăng mọc đến trăng tàn
Mặc
chiếc áo dài tím Huế xưa Em ra gương ngắm, mắt buồn đưa Đâu còn thấy bóng anh bên cạnh Âu yếm nồng nàn những ước mơ
Ảnh
Tết hàng năm ta sánh đôi Mười
năm ảnh chỉ mỗi em thôi Thẫn
thờ gương mặt buồn xa vắng Anh
đã xa em mãi mãi rồi !...
Phương Hà
( Tháng 6/2018 )
Xướng họa: CHIỀU BẢO LỘC Phương Hà, Mai Xuân Thanh, Songquang, Mai Thắng, Mailoc Từng giọt cà phê lặng lẽ rơi
Ngoài kia sương đã xuống ngang đồi
Chiều buông chầm chậm trong nhung nhớ
Trăng mọc nghiêng nghiêng giữa ngậm ngùi
Đắng chát bờ môi tìm dĩ vãng
Hoen nhoè khóe mắt vọng mù khơi
Về đây tìm lại hương ngày
cũ Chỉ thấy cô liêu một góc
trời. Phương Hà ( 19/05/2018
) Họa Dạo Chơi Một Mình Chiều sao lạnh lẽo lá vèo rơi Bảo Lộc danh trà sương trắng đồi Tản bộ một mình nghe trống trải Dạo chơi đơn độc thấy bùi ngùi
Buổi xưa tuổi trẻ ta chung bước
Nay đã cao niên bóng viễn khơi
Chạnh nhớ ai đây mùi tục lụy
Vời xa mõi mắt cuối chân trời
Mai Xuân
Thanh Ngày 19/05/18 Chiều buồn một mình
(Họa bài"Chiều Bảo Lộc một
mình" của PH) Nắng vàng chầm chậm xuống chiều rơi ! Sương đã buông giăng khắp núi đồi
Gió lạnh vời mong người góc biển
Trăng mờ tưởng nhớ kẻ chân trời
Hướng về dĩ vảng thương rồi nhớ
Ngó tới tương lai ngậm với ngùi
Cũng muốn bươi tìm bao ký ức
Mà sao vời vợi chốn mù khơi
songquang
5/19/2018
Chiều Bảo Lộc một mình
Cà
phê nhỏ giọt ngắm mông trời Kết
mảng sương mờ lặng lẽ rơi Dõi
chập chờn trôi đường thoải dốc Ngồi thơ thẩn vọng góc nghiêng đồi Môi nhoè thấm mặn hương thừa cũ Mắt dại trông nhoà cảnh viễn khơi
Trở lại nơi này vay đỡ nhớ
Người xưa ảnh hiện nét thương
ngùi. Mai Thắng 180521
HOÀNG HÔN
Hoàng
hôn thoi thóp lạnh sương rơi, Một cánh chim côi bạt cuối đồi. Trăng cũ còn đây sầu chất ngất,
Người xưa đâu tá nhớ ngùi
ngùi.* Sóng lòng cứ ngỡ
dần dà lắng, Thương tiếc
ai ngờ thổn thức khơi. Mặc
gió đêm về đùa mái tóc, Đăm đăm lệ ngấn ngắm sao trời! Mailoc 5-20-18 (*) Ngùi
ngùi : bùi ngùi - Ngùi ngùi thương nhớ " Hoa cỏ ngùi ngùi ngóng gió
đông "
( Nguyễn Đình Chiểu ) ______________________________________________________________________
THƠ ĐẦU
NĂM Phương
Hà, Mailoc, Songquang, Kim Ph ượng, Thái Huy, Mai Xuân
Thanh, Quên Đi,Đỗ Chiêu Đức, Song MAI Lý Lệ, Cao Linh Tử,
Dương Hồng Thủy ___________________________________________________________________ Đầu năm mới 2018, Phương Hà xin gởi đến
Thầy và các bạn bài thơ GỌI. Chúc Thầy và các bạn
năm mới thật nhiều niềm vui.mới . PH GOI...
Gọi
ánh nắng về tan giá đông Gọi cơn mưa đến tưới nương đồng Gọi làn gió mát tươi ngày hạ
Gọi nhánh đòng non ngọt cốm vòng
Gọi kén tầm ươm xinh áo lụa
Gọi quày cau trổ đẹp duyên nồng
Gọi vầng trăng sáng xua đêm tối
Gọi cánh diều bay rộn khoảng không.
Phương
Hà ( 01/01/2018 ) Mùa Đông Nơi Đây Có những ngày
dài lạnh lẽo đông, Có
khi tuyết xuống vắng tanh đồng. Có
trưa nắng ấm sương tan loảng, Có sáng mây thưa quạ lượn vòng. Có lúc mơ màng kỷ niệm cũ, Có đêm trằn trọc gối chăn nồng.
Có ai chia sẻ hàn ôn nhỉ ?
Có kẻ bên trời quạnh sắc không
! Mailoc
Cali 12-31-17 ( Ngày cuối năm 2017) XIN (Mượn
vận và họa bài thơ "Gọi" của PH) Xin luồng nắng ấm
sưởi ngày đông Xin giọt mưa
rơi tưới ruộng đồng Xin ngọn
gió lay ngày nóng hạ Xin vầng
trăng sáng cứ quay vòng Xin tằm
mãi nhả tơ may áo Xin mạ lên
xanh lúa trổ đòng Xin bão đừng
lên vườn tược tốt Xin diều
căng sợi lượn trời không
songquang Sắp
Giao thừa năm 2017-2018 Yêu Yêu người suốt cả một mùa
đông Yêu nắng ban mai trãi ruộng
đồng Yêu tóc dạ hương
bao đắm đuối Yêu hồn
no gió lượn xoay vòng Yêu trăng
mười sáu vừa chênh chếch Yêu ánh tà dương lúc mặn nồng Yêu trái tim khan hằn rỉ máu Yêu buồn khuê các buổi thu không Kim Phượng
NHẮC
Họa:Gọi của P.H NHẮC em áo
ấm bởi đang đông NHẮC
bậu mô thăm chốn ruộng đồng NHẮC để ai hay hầu tránh trước
NHẮC cho ấy biết khỏi
đi vòng NHẮC cần
cẩn trọng khi mưa bấc NHẮC
nhớ nên xa lúc nắng nồng NHẮC miết e rằng sao mách lẻo NHẮC mà chẳng chịu cũng như không.
Thái
Huy,01/Jan/2018 Nhớ Nhớ
ai ấp ủ lạnh mùa đông Nhớ
xóm làng xưa những ruộng đồng Nhớ thuở học trò hay lội bộ Nhớ hồi tiểu học vẫn đi vòng
Nhớ thăm bạn cũ chung trà nóng
Nhớ lại người xưa chén rượu
nồng Nhớ quán cà phê
luôn đúng hẹn Nhớ nghe thưởng
thức nhạc vui không !
Mai Xuân Thanh Monday January 01 - 2018 Mong
Mong
đừng giá lạnh những ngày đông Mong nắng xuân luôn sáng đẹp đồng
Mong muốn Việt Nam luôn thẳng tiến
Mong sao quan lại chớ đi vòng
Mong tình đôi lứa luôn êm ấm
Mong nghĩa phu thê mãi mặn nồng
Mong ước đến bao giờ mãn nguyện
Mong nhiều biết có được hay không?
Quên Đi Dạ Dạ
có em đây mỗi độ đông, Dạ thường viết liễn
kiếm đôi đồng. Dạ gây quỹ Tết Xuân bao lượt, Dạ góp vần Thơ Thẩn mấy vòng. Dạ học người xưa
văn vẫn dốt, Dạ theo gương mới mực chưa nồng. Dạ
còn cố gắng thêm nhiều nữa, Dạ Chị, họa vần thế
được không ?! Đỗ
Chiêu Đức Còn.... |
(Họa bài"Gọi "của chị PH)
Còn
đó...tuyết rơi lạnh lúc Đông Còn đây...nắng hạ cháy khô đồng Còn ong hút mật bên hoa thắm Còn én chao nghiêng để lượn vòng Còn nghĩa tào khang luôn khắn khít
Còn tình Huynh đệ mãi ươm nồng
Còn quê hương đó ta nhung nhớ
Còn chổ đi về ai biết không ???
Song MAI
Lý Lệ (Đầu năm khai bút) Đầu năm nói chuyện hòm từ
thiện. Hòm
Từ Thiện đóng chỉ cho không Hòm
giúp bà con nghĩa ấm nồng Hòm
thổi Pê U chừng một lít Hòm
sơn Gôm lắc độ năm vòng Hòm
nhanh chỡ hộ nhiều homeless Hòm sớm
đưa giao khắp ruộng đồng Hòm
gáo còng xoài me vẫn đẹp Hòm
luôn đắc khách mỗi mùa đông. Cao Linh Tử
2/1/2018 Cám
tác:Đầu Năm Nói Chuyện Hòm (của bạn Cao Linh Tử) Đầu năm bất chợt
nghe tiếng hòm Lạnh cột sống lưng tưởng sắp chôn Nhưng hóa ra là hòm từ thiện Giúp người cùng
khổ họ mang ơn Hòm xoài gôm lắc nhưng cao quý Hòm trắc quan tham cũng lãng òm Mới biết đời
người nhanh hay muộn Quan tài cũng đến chẳng gì hơn. Dương hồng Thủy 02/01/2018 ___________________________________________________________________
Đón Sinh Nhật một
mình Xướng: Phương Hà Họa:
Mai Xuân Thanh, Song Quang,
Cao Linh Tử, Mailoc, Nguyên
Hương, Song Mai Lý Lệ, Đỗ Chiêu Đức, Trầm Vân
Xướng:
Đón Sinh Nhật Một Mình
Đón mừng Sinh Nhật
chỉ mình ta
Cũng bánh cũng đèn cũng
lẳng hoa
Má điểm môi tô cho đỡ
héo
Tóc buông khăn thắt để che già
Hai ly trà nóng chia cùng
bóng
Một khúc ca vui rộn khắp nhà
Chuếnh choáng men say dù
chẳng rượu
Bước ai hay gió mới vừa qua?
Mừng Sinh Nhật...(20-12-2017)
Sinh nhật Phương Hà
bạn chúng ta
Xa xôi cách trở khó đưa
hoa
Môi son má phấn người luôn trẻ
Suối tóc làn da
dáng chẳng già
Đối ẩm trà thơm ngồi
với bóng
Nhâm nhi bánh ngọt ngó quanh
nhà
Cháu con xúm xít nay mừng thọ
Cảm thấy ai đi gió
thoảng qua...?
Ngày 19 tháng 12 năm
2017
Sinh nhật ngày vui của
bạn ta
Không hay,chẳng biết, gởi đèn hoa
Cài trâm trang điểm
nom xinh trẻ
Trát phấn tô son thấy chửa
già
Tri kỷ xẻ chia nhau chén rượu
Tri âm san sẻ bớt
chung trà
Hai mươi tháng chạp dư âm
mãi
Để bạn tươi cười mãi với ta
Sinh nhật một mình
ta vẫn ta
Trời sanh phàm thể tựa loài
hoa
Xinh tươi một thuở qua thì héo
Trẻ đẹp nhiều
năm đến lúc già
Nhựa sống truyền lưu
cho hậu thế
Niềm vui san sẻ ở quanh nhà
Chung trà miếng bánh
cùng thi hứng
Tiệc lớn rộn ràng khách
cũng qua.
Dặm ngàn, Sinh Nhật
bạn vàng ta,
Cũng muốn bay về tặng bó
hoa.
Khốn nổi lên cao lo mạch yếu,
Sợ cho bó rọ khổ
chân già.
Xin mừng ai đó hồng môi má,
Cầu chúc dáng xưa
đẹp gái nhà.
Quên hết tuổi đời
vui xướng họa ,
Chút son chút phấn mát thêm
nhà.
Sinh nhật hôm nay của
chị ta !
Vì xa,chẳng kịp gởi cành
hoa
Thôi đành,mượn vận làm thơ chúc
Cũng chịu vay vần kết
họa qua
Mến tặng" người thơ"
còn trẻ mãi
Kính mừng "nàng mộng"
mãi không già
Bạn bè xum họp cười vui vẻ
Con cháu thêm đông
chật cả nhà
Lời Chúc
Sinh Nhật Muộn Màng
Lời chúc muộn màng
đến chị Hà
Người thơ sinh nhật mới vừa
qua
Mượn vần bài xướng thay đèn bánh
Vay vận họa thơ thế
cánh hoa
Má thắm tô son trông rất
trẻ
Môi son tóc mượt ngó không già
Niềm vui chan chứa còn
vang mãi
Quên hết âu lo,phúc đến
nhà
Thơ thẩn thương
ai chỉ một " Ta ",
Bánh đèn sinh nhật
kết nên hoa.
Năm mươi năm trước còn
son giá,
Bảy bốn thời nay vẫn chửa
già !
Chúc bạn tươi hoài mai cúc trúc,
Mong người vui mãi
nước non nhà.
Câu thơ xướng họa là
tri kỷ,
Vui vẻ yêu đời một tuổi
qua !
Sinh nhật mội mình
với bóng ta
Nhẹ nhàng giọt nắng rải hồng
hoa
Bờ môi vẫn thắm chưa nhìn nhạt
Vầng trán hơi nhăn
chẳng thấy già
Khúc hát xôn xao rơi cạnh
cửa
Tiếng chim ríu rít hót bên nhà
Cạn ly rượu ngọt
mừng thêm tuổi
Ngày mới tưng bừng thấp thoáng
qua
Xinh quá là xinh bạn
hữu ta
Thanh người nết đẹp
lắm tài hoa
Nụ cười tươi thắm
nom thêm trẻ
Đôi mắt long lanh ngắm
chẳng già
Có những cây si trồng
trước ngõ
Còn bao vạn thọ trụ quanh nhà
Tình si một thuở không vì rượu
Say bởi Phương Hà
chợt thoáng qua
TRĂNG Phương Hà, Đỗ Chiêu Đức, Cao Linh Tử,
Mailoc Trăng xanh Ánh trăng bàng
bạc khắp không gian Biêng biếc dòng
xanh biển sóng tràn Thanh thoát đóa
quỳnh e ấp nở Dịu dàng thiếu
nữ ngập ngừng sang Tóc mây lả
lướt hương hoa ngát Áo lụa
ơ hờ sương khói đan Ta đắm
hồn say trong cõi mộng Khẽ khàng
tay nắm... ảnh nhòa tan !
Phương Hà
HỌA VẬN : TRĂNG
MƠ Bàng bạc ánh vàng phủ thế gian, Dòng xanh biêng biếc sóng xô tràn. Quỳnh hoa e ấp nhìn trăng chiếu, Thiếu nữ dịu dàng chắn gió sang. Lã lướt liêu trai làn tóc xõa, Ơ hờ áo mỏng khói sương đan,
Kiều Nương ả Đạm hay Tây Tử,
Chợt tỉnh đâu rồi...mộng đã
tan !
Đỗ Chiêu Đức Trăng Xanh
Siêu
vẹo bên đường vắng một gian Tả
tơi vách lá ánh thu tràn Cung
hằng chếch bóng lơ mơ ngủ Dáng
liễu nghiêng đầu bếch bếch sang Lạnh
gáy tròn trăng ma nữ viếng ? Dài
hơi đủ Phật lưỡi răng đan ! Buồn hiu áo trắng hòa xanh cỏ Tỉnh giấc sương mờ mộng cũng tan. Cao Linh Tử 29/9/2017 Xóm
Nhỏ Xóm nhỏ nghèo nàn
chỉ mấy gian, Con kinh triều tới
nước dâng tràn. Thuyền
câu thấp thoáng mong chiều xuống, Cô lái mơ màng đợi khách sang. Văng vẳng trong sương chuông tối điểm ,
Chập chờn trên mái khói lam đan.
Tình quê viễn xứ, già càng đậm,
Nặng trĩu bên lòng thật khó tan.
Mailoc Cali 9-28-17
Xướng họa Về
Miền Tây Phương Hà, Mailoc,
Mai Xuân Thanh, Quên Đi, Songquang, Đỗ Chiêu Đức, Uyên Du
NĐT Về Miền Tây
Nam Bộ
quê mình đẹp biết bao Dọc
ngang sông rach, nước dâng trào Cửu
Long hai nhánh, dòng xuôi chảy Vĩnh
Tế một kênh, hướng thẳng đào Màu mỡ phù sa, đồng bát ngát Trĩu oằn vườn trái, nắng xôn xao Người dân hiếu khách và vui vẻ Chơn chất giọng cười, câu đổi trao.
Phương Hà Họa
Quê
Tôi Miền Tây
một thuở nhớ dường bao, Nhiều
lúc bâng khuâng kỷ niệm trào. Châu
Đốc nhấp nhô vài ngọn núi, Cửu
Long chằng chịt những kinh đào. Mơ
màng mái lá, lam chiều tỏa, Lặng
lẽ con đò gió sóng xao. Sông
nước đẹp ôi! lòng khắc khoải, Nỗi niềm viễn khách biết ai trao ? Mailoc
Đồng Bằng Nam Bộ
Miền Nam lục tỉnh đẹp
dường bao Sông rạch, con kênh nước
thoát trào Bồi lỡ phù sa rồi
cửa biển Nhập điền dẫn thủy nước sông đào
Cò bay thẳng cánh, xanh màu mở
Trái trĩu vườn cây, sóng lúa xao
Hiếu khách đồng bào vui đón tiếp
Hồn nhiên chơn chất tấm lòng trao
Mai
Xuân Thanh Quê Hương Tôi Quê tôi hiền dịu biết dường bao
Nhắc đến lòng thêm cảm xúc trào
Đang lúc muôn người vui hạnh phúc Từ đâu nổi dậy sóng
ba đào Biên thuỳ giặc dữ luôn
đe doạ Sát cánh đồng tâm
chớ lãng xao Có kẻ đồng sàng
nhưng dị mộng Tấc vàng tấc
đất muốn dâng trao. Quên
Đi
Về
Miền Tây Nam Viêt (Họa bài
"Về Miền Tây" của PH)
Miền Tây cảnh đẹp ngỡ chiêm bao
! Ngang dọc sông sâu nước cuộn
trào Vườn tược sai oằn cây
trái ngọt Ruộng đồng chằng
chịt lắm kênh đào Cần Thơ
sông Hậu phù sa đấp Sa Đéc Tiền
giang sóng xuyến xao Chất phát dân
tình luôn mến khách Tiếng cười
câu nói cứ mời trao
songquang
08/25/17
Sông Nước Cần Thơ
Cần
Thơ sông nước đẹp là bao, Cuồn
cuộn Hậu Giang sóng nước trào. Chợ
nổi Cái Răng tranh nhộn nhịp, Đình
thần Bình Thủy tránh ba đào.* Bạt
ngàn cây trái luôn xanh tốt, Cần
mẫn nông dân chẳng lãng xao. Hiếu
khách nhiệt tình lòng rộng mở, Nụ
cười chơn chất sẵn sàng trao !
Đỗ
Chiêu Đức * Đình
thần Bình Thủy tránh ba đào.
Năm 1852, Tuần phủ Huỳnh Mẫn Đạt đi tuần thú trên một hải thuyền, gặp phải một trận
cuồng phong, nhưng nhờ ẩn nấp kịp nơi vàm rạch Bình Hưng
nên vô sự. Thoát nạn, Huỳnh Mẫn Đạt cho tổ chức tiệc
mừng để vui cùng nhân dân địa phương và cho đổi
lại tên rạch và tên đất này là "Bình Thủy".
Đồng thời ông tấu trình lên vua Tự Đức, xin ban sắc phong
cho thần Thành hoàng làng. Từ đó, làng có tên mới là Bình Thủy, và
ngôi đình cũng được người dân gọi là đình
Bình Thủy.
Về miền
Tây Tiết miền
nhiệt đới nóng dường bao Nắng
lửa Miền Tây vẫy sóng trào Biển
cả mênh mông trời gió lộng Sông
dài tít tắp nước triều xao Mồ
hôi, mảnh đất, hồn quê đẫm Trí não, bàn tay, dãy lụa đào Khách đến niềm vui tràn má ửng Nặng lòng thương cảm dệt tình trao. Uyên Du NĐT - 170826 Xướng
họa Hòn Non Bộ
Hòn Non Bộ Khen ai sắp đặt
cảnh thôn trang Đủ cả sông
sâu với núi ngàn Chùa cổ
soi mình bên ngọn suối Mục đồng
thổi sáo cạnh cầu ngang Trên thuyền,
ông lão ngồi câu cá Cuối
dốc, đôi nai giỡn nắng vàng Lấm
tấm hoa xuân tràn nội cỏ Một
khung trời mộng giữa trần gian.
Phương Hà
Họa
Sơn Trang
Nhớ hoài năm ấy giữa sơn trang,
Buổi sáng nằm nghe tiếng suối ngàn.
Đồi núi chiều tà mây xuống thấp,
Lưng trời khói biếc hạc bay ngang.
Thu về lau lách vờn sương lạnh,
Lá đổ rừng phong khoát áo vàng.
Thung lũng lờ mờ nai réo gọi
Tần ngần ngắm mãi, mặc thời gian .
Mailoc
Giang Sơn Thu Nhỏ Non bộ một hòn cảnh trí
trang Khéo bày đủ cả núi
xanh ngàn Canh tiều ngư độc như
tranh cổ Mục tử thổi tiêu tréo
mảy ngang Địa thế, cơ ngơi tay
nghệ sĩ Giang sơn thu nhỏ ánh trăng
vàng Rừng phong cầu mống tươi
màu sắc Danh thắng hữu tình giữa
thế gian
Mai Xuân Thanh Ngày 24 tháng 08 năm 2017
Tranh Sơn Thuỷ Đây bức dư
đồ đã điểm trang Ông cha
chấm phá lộng mây ngàn Bạt
rừng xẻ núi công khai phá Mở
đất xây thành chí dọc ngang Biển
đảo một vùng xanh tựa ngọc Non
sông liền dãy ánh như vàng Tiền
nhân khéo vẽ tranh sơn thuỷ Tồn
tại bao đời với thế gian. Quên
Đi Hòn non bộ (Y đề bài xướng của PH) Non bộ khen người
khéo điểm trang Thiên nhiên thu
nhỏ nước non ngàn Trên sông
ngư lão cần câu thả Dưới
ruộng nông dân kéo cộ ngang Lác
đác nhà sàn bên vách đá Lơ thơ tháp cổ cạnh chùa vàng Bầy nai ngơ ngác trên bờ suối Cảnh đẹp vô ngần của thế gian songquang
Ba
Láng Quê Tôi Ba Láng quê tôi một tiểu trang,** Cũng không rừng rậm núi mây ngàn.
Đất lành một dãy đồng xuôi
ngược, Cầu nhỏ theo dòng nước
bắt ngang. Rạch Chiết uốn mình
theo quốc lộ. Rau Răm soi bóng ánh
trăng vàng. Chiều chiều chuông mỏ
chùa Linh Thạnh, Quên hết muộn
phiền của thế gian.
Đỗ
Chiêu Đức **
BA LÁNG là tên riêng của Ấp Yên Thượng, thuộc Thị trấn
CÁI RĂNG, Cần Thơ. Rạch Chiết, Rạch Rau Răm, Chùa Linh Thạnh đều
nằm trong vùng Ba Láng quê tôi.
Hòn
non bộ Gói cả
khung trời góc thảo trang Dòng sông
thác đổ cảnh non ngàn Lưng
bồi núi dựng ngôi chùa cổ Góc
vực sâu cầu vắt nhịp ngang Nhị
lão say sưa cờ chiến cuộc Triền
thung ẩn họa dáng nai vàng Thông
già một gốc đầy uy dũng Khát
vọng ôm tròn cả thế gian.
Uyên Du NĐT - 170826
* Cặp thực dùng giao cổ
đối nhịp 4/3 Lưng bồi núi dựng
/ ngôi chùa cổ Góc vực sâu
/ cầu vắt nhịp ngang ______________________________________________________________________________________________________
PHƯỢNG
TÍM Phượng tím từng chùm trong
nắng mai Mỏng manh, hiền dịu
lẫn trang đài Như nàng
trinh nữ duyên e ấp Tựa
gái thuyền quyên nét cảm hoài Đồng Khánh tan trường...tà phất phới Gia Long vào hội ..vạt bay bay (*) Sắc hoa: màu áo, ngôi trường cũ
Nỗi nhớ bao mùa chẳng nhạt
phai.. (*) Màu tím là màu áo dài đồng
phục của nữ sinh Đồng
Khánh ( Huế ) và Gia Long ( Saigon ) Phương Hà
Mừng
Ngày Phụ Nữ mùng 8 tháng 3
Dỗi hờn
(Ảnh
mượn từ longhovinhlong) Đã
suốt một đời, anh biết không Em chờ đợi mãi một bông hồng Cho Ngày Phụ Nữ hay Sinh nhật Một đóa hoa yêu đến tự
chồng.
Em biết anh thương vợ rất
nhiều Trước bao cám
dỗ, dạ không xiêu Cho
em tất cả bao đầm ấm Nhưng
chẳng bao giờ nói tiếng " Yêu ". Anh
chẳng lời khen vợ của mình Dù lòng chắc hẳn biết em xinh Ra đường lắm kẻ dừng chân ngắm
Anh vẫn bước đều, môi
lặng thinh .
Em mới vừa mua chiếc áo hoa
Rất xinh, vừa vặn lại kiêu
sa Nôn nao mặc thử
cho anh ngắm Anh chỉ liếc
qua : " Áo mới à ? " .
Đi cùng, chẳng chịu nắm
tay nhau Dù ánh mắt
nhìn ấm biết bao Thiên
hạ khoác vai âu yếm quá Em
buồn, mắt lệ chực tuôn trào Em biết
tình anh rất mặn nồng Sao
ngoài mặt lạnh cứ như không Mỏi mòn, em đợi trong hờn dỗi Một tiếng yêu thương, một đóa
hồng !
Phương Hà ( Viết theo tâm sự nhiều phụ nữ nhân
ngày 08/03/2017)
TẶNG HOA 8/3
Hồi đó tới giờ có
biết đâu Ngày
nào thời cũng cứ qua mau Ngày
nào tôi cũng yêu đầy đủ Ngày tám tháng ba có khác nào! Bây giờ theo lệ mới, tặng hoa À à cũng phải văn minh ra Phải chọn hoa hồng cho đúng lệ
Tránh thành cà chớn hoặc
cà mà!
Quà tặng cho em một đóa
hồng Phải hồng tươi
thắm mới tình nồng Màu
hoa phải sáng nhìn mê sảng Hoa cánh phải mềm như thảm nhung Hồng
vàng hồng trắng với hồng dương Hồng cam hồng đỏ với hồng hường
Hồng ơi sao lắm hồng ra thế?
Phải chọn hồng nào mới
được thương!
Nguyễn Đắc Thắng
20150308
Trong không
khí rất đặc biêt của những ngày giáp Tết, có những
lúc PH như chìm đắm trong quá khứ của một thời tuổi trẻ
đầy hoa mộng...Xin gởi đến VTT những giây phút bay bổng ấy....
PH
Có phải là anh ? Có phải là anh, ngọn gió bay ? Cho em tóc xõa dưới trời mây
Thoảng hương hoa bưởi trong vườn
ấy Suối mộng đan cài những
ngón tay Có phải là anh, ánh nắng hồng ? Điểm tô phơn phớt cánh môi cong
Cho em nũng nịu nâng ly nhắp
Từng giọt yêu thương rượu thấm
nồng Có phải là anh, ánh sáng trăng ? Len vào song cửa, đến mơn man Trên làn da ngọc duyên e ấp Ru giấc xuân nồng mộng chứa chan Có phải
là anh, giọt nước mưa ? Xua
cơn nóng bức buổi sang mùa Cho
em mơn mởn hoa vừa hé Từng
cánh trong ngần, đẹp ngẩn ngơ
Có phải là anh, một áng mây ?
Dập dềnh bay bồng mấy tầng say
Đưa em về đến khung trời mộng
Ở đó đôi mình vui ngất ngây
Có
phải là anh, hoa cỏ may ? Ghim đầy
vạt áo lụa bay bay Tung tăng
gót nhỏ em vui bước Trên
cánh đồng hoa sương ướt vai Có phải là anh, một
nhánh sông ? Thuyền em lờ lững
nước xuôi dòng Bến bờ
xa lắc em nào biết Miễn được
bên anh trọn giấc nồng
Có phải là anh, sao đổi ngôi ?
Vừa bay loang loáng vút ngang trời
Em thầm cầu nguyện cho hai đứa
Giữ bóng hình nhau đến cuối đời.
Phương Hà
( Mùa xuân 2017 )
...THAY
LỜI CHÚC MỪNG NĂM MỚI PH mới làm bài thơ sau đây,
hy vọng đem lại chút không khí tươi vui đầu năm, xin gởi
đến Thầy và các bạn thay lời Chúc Mừng Năm Mới:
GỌI... Gọi cánh bướm vàng
hãy đến đây Vườn ta hoa
nở ngát hương bay Nhụy tơ chờ
đón người gieo phấn Cho quả
no tròn thơm ngất ngây
Gọi gió về ngang ruộng trổ đòng
Dập dờn uốn lượn những chồi bông
Cho hương cốm mới vui mùa cưới
Phất phới tung bay vạt áo hồng
Gọi
mây phiêu lãng khoảng trời xa Hãy
đợi đàn chim di trú qua Đôi
cánh mong manh chừng sắp mỏi Đưa
về phương ấy nắng chan hòa
Gọi nắng long lanh những hạt mềm
Trên vòm lá biếc đẫm sương
đêm Chồi non hé nở vươn
mầm sống Đón ánh mai hồng
rộn tiếng chim Gọi mưa tưới đẫm khắp không gian Cho đất hồi sinh, ruộng ngập tràn Cây trái, hoa màu xanh ngút mắt Oằn sai trĩu nặng những mùa vàng Gọi thủy
triều lên cho nước dâng Bến
đò tấp nập kẻ sang sông Người
đưa kẻ đón bao tình nghĩa Hội
ngộ, chia ly vẫn ấm lòng
Gọi trăng đến trước khoảng sân
nhà Ánh sáng ngập tràn trên
cỏ hoa Cho kẻ yêu nhau tròn ước
nguyện Kề vai dạo bước, mộng
chan hòa. Phương
Hà
( 02/01/2017 ) Kính
Chị, Bắt
chước chị "GỌI ... nhái " cho vui buổi đầu Xuân !
ĐCĐ GỌI Gọi bướm vàng lượn đến,
Vườn ta ngát hương bay. Nhụy tơ chờ gieo phấn, Qủa tròn thơm ngất ngây !
Gọi gió về đồng ruộng,
Cho lúa trổ đòng đòng.
Cho hương vui mùa cưới,
Phất phơ vạt áo hồng !
Gọi mây trời lãng đãng,
Đưa cánh nhạn bay qua. Về phương xa ... xa lắm ... Nơi nắng ấm chan hòa !
Gọi nắng long lanh chiếu,
Trên lá biếc sương
đêm. Cho chồi
non bừng sống, Sáng
hồng rộn tiếng chim ! Gọi mưa về khắp chốn, Cho đất mới hồi sinh. Cho trái sai oằn nhánh, Cho hoa nở
đầy cành ! Gọi thuỷ triều đúng hẹn,
Tấp nập kẻ sang ngang.
Luyến lưu bao tình
nghĩa, Đoàn
viên hết bẽ bàng !
Gọi trăng thanh gió mát, Ngập tràn lá cỏ hoa, Yêu nhau tròn nguyện ước, Hạnh
phúc mãi chan hòa !
Đỗ Chiêu Đức Nhái
... 03-12-2017 CẢM TÁC
BÀI THƠ "GỌI" - PHƯƠNG HÀ MƠ ... Mơ ước
thái bình bạn ở đây, Gọi
đâu có đó cánh chim bay. Quê
hương chào đón người lưu lạc, Đất khách vui mừng ta ngất ngây. Dương lịch đầu năm mười bảy mới,
Tân niên Tây Tết tuổi xuân này.
Vườn thơ xướng họa lời tha thiết,
Giấc mộng thiên đường thoảng gió
mây Mai Xuân Thanh Ngày 03 tháng 01 năm
2017 GỌI ỚI..ỜI
...ƠI !!
Bướm ơi ! ta gọi đến đây ! "
Vườn thơ thẩn" ngát hương bay ngút trời
Nhụy tơ chờ phấn gieo mời Để
cho quả mộng thơm đời ngất ngây
Gió
ơi ! lên ruộng cho say
Lúa non lả ngọn đó
đây đòng đòng
Dập dờn sóng
lượn vờn bông
Phất phơ tà áo
cưới hồng em ta
Mây ơi ! phiêu lãng chi xa ?
Về đây chim đợi bay qua tháp tùng
Mong manh cánh mỏi sức cùn
Theo về phương ấy để cùng ngắm hoa
Long lanh giọt nắng chan hòa Đọng
trên cành biếc la đà lá non
Vươn mầm sống nẩy cây con Ánh
mai trổi dậy vẫn còn màn sương
Mưa ơi ! tưới ướt ruộng vườn
Cho cây sai quả,ngát hương hoa mầu
Hồi sinh đất cổi xanh xao
Nông gia hoan hỷ,thóc trao mùa vàng
Nước ơi ! tuông chảy ngập tràn
Cho thuyền chuyển bến sông sang kết tình
Luyến lưu là nghĩa dân sinh Ấm
lòng bao kẻ đăng trình chốn xa
Trăng ơi ! về rọi sân nhà
Để cho ánh sang chan hòa thềm hoa
Cho tình thơ đẹp mượt mà
Tròn câu ước nguyện tình xa mà gần
songquang _________________________________________________________________________________
NHỚ NGƯỜI XƯA Phương Hà,
Mailoc, Thái Huy, Nguyễn Đắc Thắng, Mai Xuân Thanh, Song Quang, Lý Lệ Mai _______________________________________________________________________________________________________________________ NHỚ NGƯỜI XƯA
Trăng vẫn còn đây,
anh đã xa Mình em dạo bước
trước sân nhà Dạ quỳnh trắng
muốt vừa khai nhụy Nguyệt quế thơm
nồng đang trổ hoa Gió thổi mơn
man làn tóc rối Sương rơi thấm
đẫm gót chân ngà Nghe như
hơi thở ngày xưa ấy Ve vuốt
dịu dàng trên thịt da.
Phương Hà
( Tháng 12/2016 ) Bài
Họa : NHỚ
! Phưong trời ngàn dặm mấy
năm xa TẾT đến
lòng quê bỗng nhớ nhà . Con bé nhà bên còn kẹp tóc ? Cây đào cuối xóm đã đơm
hoa ? Bến xưa vẫn
nhớ đêm huyền diệu Người cũ không quên tối ngọc ngà.
Hồi tưởng một thời
xuân ấm áp Giờ
đây lạnh buốt thấu xương da .
Mailoc
( Cali mùa đông 2016 ) NHỚ
NGƯỜI XƯA Họa nương vận
Quê
hương ta đó dẫu hơi xa Nhưng
ắp trong tim ấy cảnh nhà Những
muốn trăm khâu mau cải tiến Càng
mong mọi sự sớm thăng hoa Để
anh ngày cưới mang khăn nhiễu Cho
bậu vu qui diệm lụa ngà Mơ thế
làm sao mà được vậy Nỗi
lòng trắc ẩn khiến xăn da.
Thái Huy NHỚ
NGƯỜI XƯA Khi chiều lẫn khuất
khoảng đồng xa Ngọn gió
ngàn phương quyện ngõ nhà Điểm sắc quỳnh hương phơi dáng ngọc Khoe tình nguyệt quế thoảng mùi hoa
Sương rơi thẩm thấu men tiềm thức
Rượu rót tràn khơi ảnh vóc
ngà Tưởng bóng người
xưa từ cõi lạc Len vào
giác cảm cuộn làn da! Nguyễn
Đắc Thắng 20161227
THƯƠNG
NHỚ NGƯỜI XƯA Nắng ấm Cali bậu ở xa, Chia ly biền biệt nhớ quê nhà. Bạn hiền mấy đứa mơ du lịch, Bằng hữu có người mộng ngắm hoa. Trân quý người yêu màu tóc bạc,
Mến thương tri kỷ ánh trăng ngà.
Tình như một thuở tào khang ấy,
Tuổi hạc hay ghen véo chút da ! Mai Xuân Thanh VỌNG CỐ NHÂN ( Họa
bài thơ "Nhớ người xưa" của Phương Hà) Nữa
vòng trái đất đã bao xa ?? Thầm
hỏi cố nhân có nhớ nhà ? Gốc
bưởi bên hiên vừa trổ nụ Giàn
bầu góc bếp lại ra hoa Thềm
xưa thiếu bóng người ,rêu phủ Song củ trăng len dáng ngọc ngà Đêm xuống cô phòng thêm vắng vẻ Đông về bấc thổi buốt làn da
songquang
(những ngày cuối năm 2016)
NỔi
NIỀM ĐỜI VIỄN KHÁCH
(Mượn vận bài thơ "Nhớ người xưa" của Phương
Hà)
Nghìn trùng đất Mẹ đã chia xa !
Làm kẻ tha hương cứ nhớ nhà Cúc
trắng trong vườn Xuân trổ nụ ?
Mai vàng trước ngõ Tết đơm hoa ?
Tâm tư trĩu nặng đời ly khách !
Vào chốn phong ba bẩn gót ngà
Gởi mấy vần thơ về cố quốc
Thắt tình xiết chặt thịt liền da
Lý Lệ MAI
14/9/2016 HỌP MẶT VƯỜN THƠ THẨN
LẦN 2 Xe khách 16 chỗ vào đến
thành phố Vĩnh Long. Khi nghe tôi nói với tài xế cho xuống tại
Karaoké VƯỜN CÔNG trên đường Trưng Nữ Vương, cả xe
cười ồ. Chị trung niên ngồi kế tôi nói: Vườn CÒNG
cô ơi. Mà cô mới xuống đây lần đầu sao, từ Saigon xuống
tận đây hát Karaoké à ? Chắc chị ấy và mọi người
trên xe không chỉ buồn cười trước sự nhầm lẫn về tên
của một địa điểm quá quen thuộc ở đây mà còn
thấy thú vị với chuyện một bà già đi từ Saigon xuống tận
Vĩnh Long để hát karaoké ! Tôi cảm thấy vui vui, hăng hái bước
xuống xe.... Không khó khi theo địa
chỉ tìm đến nhà anh Hữu Đức, hơn nữa, khi vừa vào
đến hẽm là đã có Nguyễn Đắc Thắng ra đón. Vừa
đến cửa là chủ nhà đã niềm nở ra tiếp, bước
vào đã thấy ngồi sẵn tại bàn bốn người khách sau
này được giới thiệu là anh Dương Hồng Thủy, anh Tòng,
chị Thảo từ Cần Thơ và cô Dung từ Bến Tre đều là những
cựu học sinh tại Vĩnh Long và đều làm thơ, yêu thơ văn.
Tay bắt mặt mừng, hàn huyên một lúc thì Yên Dạ Thảo xuất
hiện. Thật bất ngờ: bây giờ tôi mới biết đó là vị
khách giấu tên từ Bắc Mỹ về mà Kim Oanh bảo là sẽ cùng
Phương Hà ăn giùm phần cho Kim Phượng, Kim Oanh ! Đây là cô
em út trong buổi họp mặt - nếu không kể cháu Diễm Thy cô con
gái xinh xắn học giỏi của NĐT. Thật là tiếc vì Thầy Phạm
Khắc Trí vì lý do sức khỏe đã không thể xuống cùng
dự họp. Tuy vậy những lời ân cần thăm hỏi của Thầy gởi
đến cũng khiến mọi người ấm lòng như đang có Thầy
cùng hiện diện. Thấy khách đã
đông đủ, chủ nhà mời mọi người ra xe đến tiệm Karaoké,
vào một căn phòng rộng rãi, tiện nghi để hàn huyên tâm
sự. Lần lượt, lại có thêm sự hiên diện của các anh
Cảnh, Ngọc Hiệp, các cô Tuyêt Hoa, Ngọc Hải...Với sự dẫn
dắt chương trình rất hoạt bát, sôi động của anh Hữu
Đức, các đề tài được thảo luận hăng say, các câu
chuyện trao đổi thật vui vẻ thoải mái. Chuyện văn thơ, chuyện
trường xưa lớp cũ...được những mái đầu bạc phơ
hay điểm sương nhắc nhở sôi nổi. cả những chi tiết nhỏ
nhặt trong từng kỷ niệm từ bao nhiêu năm trước. Ai cũng thấy
như trẻ lại, như đang sống giữa những bạn bè thân thiết
.... Điện thoại reo...Anh Hữu Đức
ngừng nói, cầm máy...A lô, a ! có anh Mai Lộc từ Mỹ gọi
về ! Mọi người im lặng lắng nghe anh Đức trả lời và biết
là anh Lộc đang hỏi han, chia vui cùng anh chị em, ai cũng cảm động.Lại
nhớ đến lần họp mặt năm ngoái, anh Lộc cũng gọi về thâm
hỏi, thật thân tình. Ước gì lân họp mặt sau sẽ có
sự hiện diện của anh. Trong khi mọi
người chuyện trò thì chị Hữu Đức đã nhanh nhẹn dọn
ra các món ăn vô cùng hấp dẫn : súp tóc tiên, gà rô
ti bánh bao chiên, bánh xèo. lẩu gà...Rồi lại có yaourt tráng
miệng. Ai nấy ăn uống thật lòng, được nạp thêm năng lượng,
câu chuyện trao đổi càng thêm rôm rả Chuông điện thoại lại reo vang. A, Kim Oanh từ Úc gọi
về ! Anh Hữu Đức nhanh tay bật chế độ skype cho Kim Oanh thấy bàn
tiệc với các món ê hề làm cô em út phát thèm rồi
sau đó đưa máy cho Kim Oanh thấy mặt từng người. Vui quá,
người ở xa kẻ ở gần như đang cùng gặp gỡ hàn huyên...Không
còn khoảng cách không gian và thời gian...Tất cả như đều
trẻ trung, hiện diện đông đủ bên nhau. Xong tiệc tại phòng Karaoké, anh Hữu Đức lại mời
mọi người lên xe đi uống cà phê tại Bến đò. Gió
mát, cảnh sông nước bao la, câu chuyện miên man không dứt... Nhưng
rồi cũng phải đến giờ chia tay...Người qua Cần Thơ, kẻ về
Saigon người ở lại Vĩnh Long... lưu luyến bắt tay hẹn ngày tái
ngộ. Buổi tối, tôi định viết
ngay nhưng cái cảm giác luyến lưu vẫn còn quá tràn đầy
, cứ muốn nằm yên mà nghĩ đến , nhớ lai.. Đến hôm nay , khi xem lại lần nữa link của Kim Oanh về
buổi họp mặt , tôi mới xin có ít dòng trước là cảm
ơn anh Hữu Đức, anh Chiêu Đức, anh Mai Lộc, anh Mai xuân Thanh, cô
út Kim Oanh, sau là chia sẻ cùng Thầy và các bạn trong Vườn
Thơ Thẩn niềm vui và sự xúc động của tôi trong ngày hop
mặt lần hai này. Xin chúc Vườn
Thơ Thẩn của chúng ta luôn xanh tươi với những đóa hoa thơ
tràn đầy hương sắc. Xin chúc
Thầy và các bạn mãi an vui, hạnh phúc. Phương Hà
HÒN
VỌNG PHU
Phương Hà, Phạm Khắc Trí, Mailoc, Đỗ
Chiêu Đức, Mai Xuân Thanh, Song Quang, Danh Hữu ữu
ữu
PHƯƠNG HÀ: Mấy hôm may trời cứ mây giăng mờ mịt, mưa gió sụt
sùi.Tháng 7 mưa ngâu của nỗi niềm chia ly cách trở...PH nhớ
đến sự tích HÒN VỌNG PHU, xin được chia sẻ nỗi cảm
thương với nàng cô phụ trong bài thơ sau đây: HÒN VỌNG PHU Đứng mãi nơi này
lạnh lắm không ? Ngàn năm chỉ
có ánh trăng lồng Sương khuya
thấm đẫm bờ vai rũ Gió núi
cào xơ mái tóc bồng Tầm
tã mưa tuôn nhòa mắt phượng Nhòe
hoen rêu phủ nhạt môi hồng Rừng
thông xào xạc lời an ủi Mây
khói che mờ nỗi nhớ mong
Phương Hà PHẠM KHẮC
TRÍ: Xin được góp
lời cùng với Phương Hà về bài Hòn Vọng Phu. Chép
lại đây 1 bài thơ cổ và một bản chuyển dịch cũ trong
Mây Tần 2012 để chia sẻ với mọi người cùng đọc
cho vui : "thơ mới" (!) trong "thơ xưa" . Vọng phu xứ
/ Giang du du / Hoá vi thạch / Bất hồi đầu / Sơn đầu
nhật nhật phong hoà vũ / Hành nhân quy lai thạch ứng ngữ
(Trương Kiến - Ðời Ðường) Nơi đứng ngóng
chồng / Sông nước mênh mông / Ðã hóa thành đá
/ Vẫn cứ một lòng / Ðầu non mưa gió ngàn năm đợi
/ Người về nghe được đá khóc không ? (PKT
- Mây Tần 2012) MAILOC Cùng Ban, Khi đọc bài
thơ Hòn vong Phu của Phương Hà ,tôi thật bồi hồi cảm xúc,
Mailoc xin chuyển đến qúi bạn thơ hai bài thơ của Nguyễn Du
va Cao Bá Quát viết về Hòn Vọng Phu để ca ngợi tiết liệt đoan
trinh của người phu nữ Việtnam và Á Đông nói chung ngày
trước , ôm con chờ chồng mõi mòn đến hóa đá. Chi
là câu chuyện cổ tích nhưng đầy bi thương và ý nghĩa
. Thân kính Mailoc VỌNG PHU THẠCH
Độc lập sơn
đầu đệ nhất phong Chu điêu phấn tạ vị thùy dung Âm thư cữu đoạn nhân hà xứ Thiên hải vô nhai lộ kỷ trùng Huyết lệ yên hòa minh nguyệt thấp, Hương hoàn vân tích lục
đài phong. Thiên hoang địa
lão tình do tạc, Dạ
dạ xao tàn bích đổng chung.
CAO
BÁ QUÁT HÒN VỌNG PHU
Sừng sửng đứng, đầu non hóa
đá
Cũng vì ai nhạt má phai son !
Người đi , tin vắng, mõi mòn , Biển trời
thăm thẳm nước non nghìn trùng . Hòa lệ
máu, khói lung linh nguyệt ,
Tóc tai dầm rêu biếc
mây giăng .
Trời già đất cỗi , tình chung
,
Đêm đêm động vắng hồi chuông vang rền
.
Mailoc phỏng dịch
VỌNG PHU THẠCH
Thạch da? Nhân da ? Bỉ hà
nhân? Độc lập
sơn đầu thiên bách xuân. Vạn kiếp điếu vô vân vũ(*) mộng, Nhất trinh lưu đắc cổ kim thân. Lệ ngân bất tuyệt tam thu vũ,
Đài triện trường
minh nhất đoạn văn. Tứ vọng liên sơn diêu vô tế, Độc giao nhi nữ thiện nhi luân.
NGUYỄN
DU Vọng Phu Thạch : Bài
nầy không thấy chép trong Bắc hành Tạp Lục Mà chỉ chép trong Thanh Hiên thi Tập . Như vậy
là Nguyễn Du tả núi Vọng Phu ở Lạng Sơn khi đi nghênh tiếp sứ thần nhà Thanh sang sắc phong cho
Gia Long , mùa đông năm Qúi
Hợi (1804)
NÚI TRÔNG CHỒNG
Đá
hay người là ai chẳng biết ,
Đứng một mình mải miết rêu phong .
Mây mưa (*) một thoáng xa xăm ,
Tiết trinh một thuở tấm
thân trắng ngần .
Lệ
không ngớt , mưa dầm thu rét ,
Rêu phong còn hằn nét áng thơ .
Bốn phương núi biếc vô bờ ,
Cương thường nhi nữ
đạo thờ riêng mang .
Mailoc phỏng dịch
(*)Vân vũ : thần nữ ở núi Vu Sơn ,làm mây buổi sáng
, làm mưa buổi chiều .
Về sau người ta dùng
điển nầy để chỉ chuyện tình ái ĐỖ CHIÊU ĐỨC: Tại Đông phương, hình ảnh người vợ trông chồng
hóa đá, được các dân tộc cụ thể hóa qua hình
ảnh Núi Vọng Phu như ở Trung Quốc, Nam Dương, Việt Nam...
Kính
mời tất cả cùng đọc lại những bài thơ về HÒN VỌNG PHU
của Việt Nam ta từ xưa ....
... Đá Vọng Phu
nhớ thương thổn thức, Tay bồng con non nước
vời trông. Xa xa mặt biển mênh mông, Đầu non tượng đá tỏ lòng
tiết trinh !... Đó là một vế Song
thất Lục bát trích trong bài " NƯỚC TÔI " của một
Thi sĩ Tiền Chiến : NGUYỄN VĂN CỔN, mà tôi được học thuộc
lòng từ nhỏ. Bây giờ đọc lại vẫn còn xúc động,
gởi đến QUÝ VỊ đọc khai vị trước khi tìm hiểu nghĩa
của 2 bài VỌNG PHU THẠCH mà Thầy Lộc đã diễn nôm...
BÀI
1 : Của CAO BÁ QUÁT. 望夫石
Vọng Phu thạch 獨立山頭第一峰, Độc lập sơn
đầu đệ nhất phong, 朱凋粉謝為誰容。
Chu điêu phấn tạ vị thuỳ dung ? 音書久斷人何處,
Âm thư cửu đoạn nhân hà xứ ? 天海無涯路幾重。
Thiên hải vô nhai lộ kỷ trùng ? 血淚煙和明月濕,
Huyết lệ yên hoà, minh nguyệt thấp, 香鬟雲跡綠苔封。
Hương hoàn ân tích lục đài phong. 天荒地老情猶昨,
Thiên hoang địa lão tình do tạc, 夜夜敲殘壁古鐘。
Dạ dạ xao tàn bích cổ chung.
Cao Bá Quát. NGHĨA BÀI THƠ : Đứng lẻ loi trên
đầu núi, xứng danh là ngọn núi hạng nhất ở đây.
Son đã tàn phấn cũng đã phai rồi còn điểm trang cho ai nữa đây
?. Âm hao thư tín đã bặt tin lâu rồi, giờ thì chàng ở
nơi nao ?. Trời biển ngút ngàn mênh mông không bờ không bến,
Máu lệ hòa theo khói sóng làm nhòa ướt cả vầng trăng.
Tóc mây giờ cũng dã dượi vì bị phủ kín bởi rêu
xanh. Mãi cho đến lúc trời già đất cỗi tình nầy vẫn
tha thiết như ngày hôm qua, Đêm đêm cứ âm ỉ vổ vào
vách đá như tiếng chuông tàn trong cổ tự. DIỄN NÔM :
ĐÁ VỌNG
PHU Chơ vơ đầu núi dáng
ai đang, Phấn nhạt son phai chẳng
điểm trang. Vắng bặt tin thơ
người mấy kiếp, Mênh mông
trời nước lộ bao đàng.
Lệ hòa khói sóng nhòa trăng ướt,
Tóc rối rêu xanh phủ mặt nàng.
Đất cỗi trời già tình vẫn thắm,
Đêm đêm âm ỉ tiếng chuông vang !
Đỗ Chiêu Đức
BÀI 2 : Của NGUYỄN DU. 望夫石
VỌNG PHU THẠCH 石耶人耶彼何人? Thạch da nhân
da bỉ hà nhân ? 獨立山頭千百春。 Độc
lập sơn đầu thiên bách xuân. 萬劫杳無雲雨夢,
Vạn kiếp yêu vô vân vũ mộng, 一貞留得古今身。
Nhất trinh lưu đắc cổ kim thân. 淚痕不絕三秋雨,
Lệ ngân bất tuyệt tam thu vũ , 苔篆長銘一段文。
Đài triện trường minh nhất đoạn văn. 四望連山渺無際,
Tứ vọng liên sơn diễu vô tế, 獨教兒女擅彝倫。
Độc giao nhi nữ thiện di luân.
NGUYỄN DU. NGHĨA BÀI THƠ : Người
ư, đá ư, nàng là ai đây ?. Đứng chơ vơ một mình
trên đầu núi đã hàng trăm hàng ngàn mùa xuân rồi
! Muôn kiếp vẫn không còn mơ gì đến chuyện mây mưa
nữa, Một thân trinh trắng vẫn còn giữ được mãi từ
xưa đến nay. Ngấn lệ không vơi như mưa thu dai dẵng suốt ba thu,
Vết rêu phủ vòng vèo như bản văn trạm trổ trên đá.
Quay nhìn bốn phía núi liền núi biển mênh mông không thấy
chân trời, Luân thường lễ giáo sao lại chỉ riêng giới
nữ lưu phải gìn giữ mà thôi ?!. DIỄN NÔM : HÒN VỌNG
PHU Nàng
là ai, là người hay đá ? Chiếc
bóng đầu non trải gió sương.
Muôn kiếp chẳng mơ niềm ân ái,
Một thân còn giữ trắng như gương.
Lệ hằn chẳng dứt thu mưa gió, Rêu
phủ không thôi nét đoạn trường.
Bát ngát bốn bề non núi thẳm,
Sao riêng nhi nữ chịu luân thường ?! Đỗ Chiêu Đức diễn nôm.
... Đá Vọng Phu nhớ thương thổn thức, Tay bồng con non nước vời trông. Xa xa mặt biển mênh mông, Đầu non tượng
đá tỏ lòng tiết trinh !...
( Nước Tôi- Nguyễn Văn Cổn ) Nối tiếp Góc
VIỆT THI, sau VỌNG PHU THẠCH của NGUYỄN DU và CAO BÁ QUÁT, xin kính
mời tất cả cùng đọc tiếp VỌNG PHU SƠN của THÁI THUẬN...
望夫山 VỌNG
PHU SƠN 化石山頭幾夕曛,
Hóa thạch sơn đầu kỉ tịch huân, 傷心無路更逢君。
Thương tâm vô lộ cánh phùng quân. 天崖目斷年年月,
Thiên nhai mục đoạn niên niên nguyệt 江上魂消暮暮雲。
Giang thượng hồn tiêu mộ mộ vân. 青淚一般花露滴,
Thanh lệ nhất ban hoa lộ trích, 離情萬種草煙雰。
Ly tình vạn chủng thảo yên phân. 湘妃若識相思苦,
Tương Phi nhược thức tương tư khổ, 不惜哀絃寄予聞。
Bất tích ai huyền kí dữ văn. 蔡
順
Thái Thuận.
DỊCH NGHĨA :
NÚI VỌNG PHU Đã biết
bao buổi chiều tà nung nấu đến nỗi phải hóa đá trên
đầu núi, Quả đáng thương tâm vì không còn đường
nào để gặp lại chàng được nữa ! Năm năm cứ mãi
nhìn mút con mắt cái vầng trăng ở phía chân trời, và
mỗi chiều chiều hồn mộng cứ vẩn vơ theo những đám mây
ở ven sông. Những giọt lệ màu xanh nhễu xuống như những giọt
sương rêu, còn tình ly biệt thì tản mạn như hơi khói
bốc lên từ cỏ dại. Nàng Tương Phi nếu biết được
là tương tư sẽ phải khổ sở như thế nầy, thì chắc
cũng không tiếc chi những tiếng tơ ai oán mà không gởi cho nhau
nghe ! CHÚ THÍCH : TƯƠNG PHI OÁN 湘妃怨
là tên bài thơ của Trịnh Tiều đời Tống, thông qua việc
tả Tương Phi để gởi gấm tâm sự ai oán của mình. Một
tài liệu khác... TƯƠNG HOÀN trong lúc
được Vua sủng ái, lại khuyên Vua chia đều ơn vũ lộ với
những cung tần khác, nhưng lại muốn Vua luôn đến để nghe mình
đàn bài từ được phổ nhạc của TÀO HUÂN đời
Tống là : Vũ tiêu tiêu hề Động Đình, Yên phi phi hề
Hoàng Lăng. ( Mưa rả rít kìa Động Đình, khói mơ màng
nọ Hoàng Lăng ! ). TƯƠNG PHI OÁN
còn là tên của một ca khúc đời NGUYÊN ( NGUYÊN KHÚC )
tả việc oán hận tương tư của một cung nhân thương nhớ
Vua như CUNG OÁN NGÂM KHÚC của ta vậy. DIỄN NÔM :
NÚI VỌNG PHU
Bao chiều hóa đá đứng đầu non,
Gặp lại người xưa mộng hết còn.
Mút mắt chân trời trăng đã bạc,
Tiêu hồn mặt nước dạ chưa tròn.
Lệ nhòa sắc biếc trông sương khói,
Tình quyện màu mây ngóng mõi mòn.
Nếu biết tương tư càng chuốc khổ,
Tương Phi chẳng tiếc gởi lòng son. Đỗ Chiêu Đức.
MAI XUÂN THANH: BÀI HỌA : TIẾT HẠNH NGÀN THU Ai ơi có
thấu nợ duyên không ? Hòn đá
vọng phu hóng gió lồng... Thất
thủ Sài Gòn xưa tức tưởi, Mất
chồng thiếu phụ tóc sương bồng. Sầu dâng vạn cổ buồn khô lệ, Hận ngất thiên thu nhạt má hồng. Tiết hạnh thi gan cùng tuế nguyệt, Nữ nhi hóa thạch vẫn chờ mong... Mai Xuân Thanh
(xin phép kính họa bài thơ "Hòn
Vọng Phu" của chị Phương Hà) Ngày
31 tháng 08 năm 2016 BÀI HỌA
: HÒN VỌNG PHU (theo bản dịch
thơ "Vọng Phu Thạch" của thầy Mailoc) qua thơ của Cao Bá Quát
HÒN
VỌNG PHU Tiết liệt chờ chồng đành hóa thạch, Bế con cam chịu lạnh môi son. Thời gian đằng đẵng héo mòn, Kiên tâm tuế nguyệt chon von vạn trùng. Nơi chiến địa chàng trung nợ nước,
Chốn quê mùa chậm bước mưa giăng.
Âm u tử sỉ cát đằng, Nàng như hòn vọng... dưới trăng sấm
rền. Mai Xuân Thanh (xin phép kính
họa theo bản dịch thơ của thầy Mailoc qua thơ Cao Bá Quát "Vọng
Phu Thạch" Ngày 01 tháng 09 năm
2016 SONG QUANG: LỜI KẺ CHINH NHÂN Ngoại xâm em có
biết hay không ? Non nước điêu
linh xé cả lòng ! Chinh chiến
giữ quê xin gánh vác Đua
đòi chưng diện há đèo bồng Tam tòng rán giữ cho tròn đạo Tứ đức kiên gan phận má hồng Tan giặc anh về xây dựng lại Tình mình bồi đắp nỗi
chờ mong SONG QUANG DANH
HỮU: Một thoáng
nghĩ về Hòn Vọng Phu
Một mình trơ trọi giữa thinh không,
Ôm đứa con thơ trước gió lồng.
Dõi mắt đá, kệ thây tuyệt vọng,
Trơ lòng si, mặc xác phiêu bồng.
Tháng năm, trải dạ cùng trăng bạc
Trời đất, thi gan với nhật hồng !
Giặc giã muôn đời gây thảm cảnh,
Thanh bình, muôn thuở ước mơ mong !
Danh Hữu __________________________________________________________________________________________
SÔNG
Xướng: Phương Hà Họa:
Mailoc, Mai Xuân Thanh, Kim Oanh, Cao Linh Tử, Song Quang, Kim Phượng, Lý Lệ Mai, Đỗ Chiêu Đức, Thái Huy
SÔNG BUỒN Tôi mãi thương hoài những nhánh sông
Ngàn năm lờ lững chảy
xuôi dòng
Lục bình man mác màu hoa tím
Gợn sóng lung linh sắc ráng
hồng
Cô quạnh đò chờ không kẻ gọi
Âm thầm thuyền đến
chẳng người trông
Thuỷ triều lên xuồng ngày
hai bận
Bên lở bên bồi, nước vẫn trong.
Đò chiều khách
đợi để sang sông .
Xa tắp thuyền ai
thả giữa dòng .
Loang loáng lưng
trời đôi cánh trắng,
Lung linh trên sóng
ráng mây hồng .
Chinh nhân biền biệt
đò xưa nhớ ,
Cô lái âm
thầm bến cũ trông .
Quán vắng bồi
hồi ôn kỷ niệm,
Một mình lặng
ngắm bóng trăng trong .
Miền Nam lục tỉnh có
nhiều sông,
Chín nhánh Cửu Long tỏa lắm dòng.
Hoa tím lục bình ai cũng
nhớ,
Lá dày xanh biếc nắng tươi hồng.
Ghe đò đưa đón
chờ qua bến,
Hành khách ung dung chẳng đợi trông.
Sóng nước phù sa về
đất Việt,
Thiên nhiên ưu đãi suối nguồn
trong.
( Xin phép họa bài thơ
"Sông Buồn" - Phương Hà)
Ngày 13 tháng 05 năm 2016
Đời người như chiếc
lá trôi sông
Xa xứ bấp bênh nước ngược dòng
Cố chống cố chèo không
định hướng
Tự do mơ ước ánh quang hồng
Bốn mươi năm biệt sầu
ly cách
Quê cũ xa vời mòn mỏi trông
Nhớ bến căng buồm chờ
gió mới
Xuôi về ta tắm lại ao trong
Ai từng hiểu được
nỗi lòng sông?
Nước chảy về xuôi mở rộng dòng
Lúc nổi cuồng lưu cao
sóng bạc
Khi hòa nhạt nắng loáng mây hồng
Gần xa dơ sạch đều
dung chứa
Hay dỡ sang hèn cũng ngóng trông
Bạc bẽo người gây
ô nhiểm họa
Bây giờ vẩn đục khó làm trong
!
15/5/2016 DÒNG SÔNG
QUÊ NHÀ Ôi thương nhiều lắm những con sông
Nước
chảy quanh co vẫn lượn dòng Mấy túp lều tranh nằm thả
khói Đôi bờ vườn tược nở hoa hồng Đò ngang
lũ lượt người sang bến Khách lạ chờ thuyền cứ ngóng
trông Con sóng vô tình xô bến đỗ Nhịp cầu
soi bóng giữa trời trong
SONG QUANG
Cảnh Trên Sông Bâng khuâng
hồi tưởng cảnh trên sông
Lờ lững Tiền giang thuận ngược
dòng Hoa nắng nghiêng mình soi bóng nước Gái quê ửng
má thắm môi hồng Ghe thuyền lượn sóng triều lên
xuống Thương khách đợi đò mỏi mắt trông Biền biệt
rời quê xa đất Vĩnh Mong về tắm lại gội hồn
trong Kim Phượng
THƠ CHO NGƯỜI
"SANG SÔNG"
{Thay lời cho một người)
Nhớ ngày đưa tiển người sang sông
Nước mắt tuông rơi đọng mấy dòng
Em nép bên chồng e ấp bước
Tôi buồn lặng lẻ ngó theo trông
Đường đi ngập lối đầy hoa mộng
Ngỏ nhỏ tràn dâng xác pháo hồng
Ly rượu ly bôi đành uống cạn
Tình thơ vẫn đẹp tựa trăng trong Lý Lệ
MAI
Quê hương muôn vạn những con sông,
Chảy mãi trong tôi nước một dòng.
Cuồn cuồn về đông cơn nước lũ,
Xa xôi từ bắc đất pha hồng.
Phù sa màu mỡ ... đâu còn đợi,
Ruộng lúa phì nhiêu ... thôi hết trông !
Nước đã nhuốm phèn khi ngập mặn,
Hết rồi, ... biết đến thuở nào trong ?!
Hỏi đó buồn không,có nhớ sông ?
Chiều chiều nhạt nắng đứng bên dòng
Xót xa khúc hát mơ tình nước
Bàng bạc lời thơ mộng bóng hồng
Một thuở cổng trường-ngong ngóng đợi
Nguyên tà áo trắng-ngẩn ngơ trông
Bao giờ thầm ước khi nào nhỉ,
Những nhánh đời kia được gạn trong ?
CÕI MƠ
Một chiếc thuyền con giữa cõi mơ Sương giăng mờ mịt phủ đôi bờ Trời mây bãng lãng màu lam khói Sông nước dịu dàng sắc tím thơ Bàng bạc vầng trăng soi bến mộng Thướt tha cành trúc rũ rèm tơ Mắt soi đáy mắt, hồn xao xuyến Đón chiếc hôn môi, dạ sững sờ Phương Hà BÀI HỌA : MƠ TIÊN
Hóa
bướm giấc nồng, lạc bến mơ, Thuyền
trăng lặng lẽ lướt vô bờ. Trời
thanh vân cẩu bay về núi. Chiều
tím hoàng hôn cảm tác thơ. Vằng
vặc trăng rằm soi lối mộng, Phất
phơ dáng liễu rũ đường tơ. Chân thành đối diện nhìn vô mắt, Rung động đôi tim cả thẹn sờ ! Mai Xuân Thanh
(Xin phép kính họa bài thơ "CÕI
MƠ" - Phương Hà) Ngày 18 tháng
04 năm 2016 Cõi Mơ Bâng khuâng nhớ lại một trời mơ,
Ngày ấy cùng ai lạc bến
bờ. Đôi mắt xa
xôi nhìn sóng nước ,
Mái chèo nhè nhẹ khuấy hồn thơ . Chiếc dù nắng sớm hây hây má ,
Mái tóc ráng chiều óng
ánh tơ Lòng
vẫn thương về bao kỷ niệm , Quên đi tuổi hạc nó sờ sờ ! Mailoc
4-19-16
| CÕI MƠ Thuyền con lãng
đãng giữa dòng mơ, Thấp thoáng
cây xa tận bến bờ. Bàng bạc
một màu sương khói tỏa, Mơ
màng mặt nước bóng nàng thơ. Trăng ngà nhẹ toả êm như mộng, Trúc rũ dịu dàng óng tựa tơ. Xúc cảnh nhớ người xa thắm thiết, Sông Tương một dãi mãi nông sờ !*
Đỗ Chiêu Đức
04-19-16 * Mượn Ý và lời của Cụ NGUYỄN DU nhà ta ... Sông
Tương một dãi nông sờ, Bên
trông đầu nọ, bên chờ cuối kia ! Như Là Mơ
Dặm ngàn ngăn cách tưởng rằng mơ
Dõi mắt xa trông chẳng thấy bờ
Người đó tôi đây bao đất
nước Lòng chờ ý đợi
một vầng thơ Qua thư điện tử
trao trang chữ Nối mạng toàn cầu
nhả khúc tơ Phấn khởi chuyền
nhau điều thú vị Vui do bàn phím
với tay sờ.
Quên Đi NIỀM MƠ
Nhìn ảnh trong tranh cứ ngỡ mơ !
Thiên nhiên cõi thế đẹp vô
bờ Dù nghiêng che đỏ soi dòng
nước Thuyền nhỏ lơi chèo thấy
rất thơ Lãng đãng màn
sương mờ phủ kín Dịu dàng
mây tỏa dáng buông tơ Ngẩn
ngơ dõi mắt lòng thầm nhủ Phải được
kề bên tay đụng sờ
Lý
Lệ MAI CÕI MƠ
Họa vui
Như mình đang sống giữa cơn mơ
Chẳng biết nơi đâu bến với bờ
Ngó trước bạn ta đầy trắc ẩn
Nhìn sau tớ ấy quá ngây thơ
Chuyện tình xốc vác và lươn lẹo
Việc nước là lơ đến lặng tờ
Xin được cảm thông đừng chấp
nhất Ví rằng xa ót khó tay sờ.
Thái
Huy,4-2016 TÌNH LỠ
Đã lỡ duyên rồi,chuyện ước mơ !
Chia ly là hết kẻ đôi bờ
Người xưa sao mãi còn lưu luyến
Tình củ vấn vương đậm nét thơ Lại
nhớ ngày mưa cùng lối hẹn
Mà thương kỷ niệm mối duyên tơ
Mai đây có gặp nào đâu dám ...
Em nhé ! Anh đâu dám sẫm sờ
Song Quang
BẰNG LĂNG XƯA Bằng lăng mỏng mảnh cánh bay bay Trong nắng liêu xiêu buổi cuối ngày Tím khoảng trời chiều mây bảng lảng Nhạt vòm lá biếc gió lay lay
Đường hoa sánh bước em chiều ấy
Nhà vắng kề vai ai tối nay? Chiếc bóng
cô đơn sầu lẻ bạn Một mình
độc ẩm mượn men say.
Phương Hà
Anh
Tú Cảm họa:
Đọc
Bằng Lăng Xưa của Phương Hà và thấy ảnh hoa Mua của một
Facebooker đưa lên đẹp và gây nhớ nên tìm cách
viết một bài thơ về cánh hoa quê này nhưng "không quê"
mà tôi thích từ thuở lên mười:Câu chuyện thiệt là
xưa "về người em gái đi với mẹ ghé thăm bà ngoại
tôi, xong ra về đã để lại trong lòng tôi, câu bé 10 tuổi
một chút bâng khuâng".
Hoa Mua Xưa Vườn quê phơn phớt gió hè
bay Cây lá đong đưa vui tháng
ngày Chân chất cánh cò
ma trắng toát Thật thà đám
cỏ dại lung lay Ngây thơ chợt
viếng đây hôm ấy Khờ
dại bổng mơ đấy tối nay Gởi tặng hoa Mua tình con nít Lâu rồi nhớ lại vẫn còn say. Anh Tú
Manhattan, NYCity April
1, 2016 ______________________________________________________________________
CHIỀU TRÊN BẾN VẮNG Ráng đỏ chiều
hôm nhuộm bến Hàn Sông buồn
mờ ảo vệt sương lan Thuyền trôi
ẩn hiện trong mây khói Bóng đổ
lung linh giữa sóng ngàn Đến tận
nơi xa, miền gió lặng ? Hay về bên
ấy, chỗ trăng tàn ? Cho ta nhắn
hỏi người năm cũ Sao nỡ quay
đi chẳng ngó ngàng ?!...
Phương Hà CHẲNG THÀ...
( Thể tiệt hạ ) Tuổi vẫn còn xuân ấy vậy mà...
Mặt mày tiều tụy ngỡ như là...
Ngơ ngơ ngẩn ngẩn tuồng đang vướng...
Dật dật dờ dờ tựa đã qua...
Cũng bởi luỵ tình nên cứ phải...
Và do mê bạc mới thành ra...
Với trò may rủi xin thề sẽ... Riêng chuyện yêu đương tớ chẳng thà...
Phương
Hà
MUỘN MÀNG Xin
chớ bao giờ hỏi tại sao Gặp anh,
em chẳng có câu chào Bởi hồn
rong ruổi khung trời rộng Và dạ
mơ màng dãy núi cao Nơi ấy
người xưa đang ngóng đợi Chốn
này tâm trí vẫn tương giao Đường
đời đôi ngã, mong người hiểu Ta có là gì đâu của nhau ! Phương Hà
TRÁCH AI ( Tâm sự cô lái đò ) Một khách, một thuyền,
một bến trăng Không là tri kỷ
hoặc tình lang Mà cùng soi bóng
trên dòng bạc Và lại kề
vai dưới nguyệt tàn Gặp gỡ
hôm nay nào biết trước Tương
phùng buổi khác có hay chăng Thì
sao chẳng nói lời giao ước Xây
đắp cùng nhau giấc mộng vàng ?
Phương Hà ___________________________________________________________________________
KHẮC KHOẢI Chia ly nào biết
đến bao giờ ? Thao thức từng đêm
dạ ngẩn ngơ Anh ở đầu non sương
lãng đãng Em nơi cuối bãi
nắng ơ hờ Miệt mài gió thổi
qua khe núi Mờ mịt mưa giăng khắp
bến bờ Chốn ấy phương này
xa diệu vợi Tương phùng có
lẽ chỉ trong mơ
Phương Hà BÀI HỌA 1 : MỘT CHÚT ƯU TƯ
Giận
dỗi chia tay chẳng đợi giờ, Thương
ai có biết gặp làm ngơ. Yêu
thầm riêng khổ người ta khỏe, Nhớ
trộm than thân họ hững hờ. Tự
trách dửng dưng sao nhẫn nhịn, Mặc
người lãnh đạm bỏ rơi bờ. May duyên kết hợp nên chồng vợ, Rũi phận xa nhau tựa giấc mơ ! Mai Xuân Thanh BÀI HỌA 2 : HẾT
DUYÊN HẾT NỢ Chưa nói yêu ai trước tới giờ, Gặp nhau lặng lẽ cứ làm ngơ ! Thương thầm vội lấy em đây vợ, Ghét giận hờn ghen gả hững hờ ! Nhẫn nhịn lâu ngày sinh lạnh nhạt,
Khiêm nhường chầy tháng thấy đâu
bờ. "Một duyên hai nợ âu đành
phận" ! Phó thác tay nàng hết
mộng mơ ! Mai Xuân Thanh xin phép họa thơ "Khắc Khoải" - Phương
Hà Ngày 26 tháng 02 năm 2016
HỌA
VẦN...LÂN : KHOẮC KHOẢI Trong mơ nên
biết đến bao giờ ?! Không gặp
được người dạ ngẩn ngơ. Anh
ở đầu sông lòng khoắc khoải, Em theo dòng nước chảy ơ hờ. Nhớ nhau thăm thẳm không bờ bến, Xa cách mênh mông chẳng bến bờ. Mơ ước tương phùng vui hội ngộ, Đoàn viên ... có lẽ chỉ trong mơ !!!
Đỗ Chiêu Đức ___________________________________________________________________
HỌA: CHIỀU TẮT NẮNG Ở BIỂN Rì rào sóng biển nắng
phai dần, Thấp thoáng ghe về bốc
vác khuâng. Họ đã đi rồi
buồn trống vắng, Triều tung sóng
vổ trắng trong ngần. Chân mây mặt
đất, trời đang lặn, Rặng núi
quê hương, nước biếc dâng. Bờ
cõi biên cương luôn giữ vững, Mống cầu Ô Thước nối sông ngân. Mai Xuân Thanh ________________________________________________________________________________________
LAN HẦU TỬ
Hoa
chỉ mọc trên đỉnh núi đồi
Rừng mưa nhiệt đới
ẩm luôn thôi
Mặt như chú khỉ tròn xoe mắt
Hương tựa mùi cam chín
nát cồi
Sâu bọ dè chừng dung mạo độc
(*)
Bướm ong e ngại nhuỵ đài hôi
Ngất cao, đùa giỡn
cùng mây gió
Hỏi đã mấy ai gặp được
rồi ?
Phương Hà
(*) Loài lan này có nhiều
giống hình khuôn mặt khỉ rất xấu xí khiến liên tưởng
đến loài quỷ dữ nên được đặt tên khoa học là
Dracula simia
Chén Rượu Đời /Phương Hà
Cảm Tạ Đời
/Anh Tú Ngớp Mộng
Đời / Phan Lương
Chén
Rượu Đời
Đêm lạnh, rượu nồng,
tôi với tôi
Nhấp từng giọt một những buồn vui
Giọt mừng hội ngộ, rưng
rưng khóc
Giọt hận tình phai, ngất ngưởng
cười
Giọt đắng, giọt cay tràn khóe mép
Giọt thương, giọt nhớ
lịm bờ môi
Trăng tàn, chén cạn, bình trơ đáy
Đâu giọt yêu thương
ở cuối đời?
Phương Hà
Bài họa:
Cảm Tạ Đời
Từ tiếng khóc chào đời
của tôi
Khởi đầu một kiếp buồn
chen vui.
Ngọt ngào sữa mẹ xoa cơn đói
Âu yếm tình cha mớm nụ
cười
Rực rỡ vầng dương vờn mái tóc
Dịu dàng ánh nguyệt
chạm bờ môi.
Khắc ghi ân sủng trời ban tặng
Cảm tạ tổ tiên! Cảm
tạ đời!
Anh Tú
27/12/2015
Bài họa 2:
Ngớp Mộng Đời
Gió lạnh chiều đông
chỉ một tôi !
Xao lòng chợt nhớ những buồn vui.
Xưa kia chiếc bóng soi đường
vắng
Hiện tại mình tôi nuốt lệ... cười.
Ngóng đợi một người
tim rướm máu
Mòn trông đôi mắt lệ tràn
môi.
Hương tình ấp ủ bao lần nữa ?
Cứ đợi chờ trông
ngớp mộng đời!
Phan Lương 29/12/2015
__________________________________________________________________
Tây Bắc
Đường đèo
hun hút uốn quanh co
Thung lũng sương lam tỏa mịt mờ
Rải rác nhà sàn lưng dựa núi
Bạt ngàn ruộng
bắp ngọn tung cờ
Lưng chừng vách đá, mây giăng lưới
Thấp thoáng sườn non,
suối thả tơ
Rừng thẳm điệp trùng xanh ngút mắt
Đất trời Tây Bắc đẹp như thơ.
Phương Hà
Bài Họa: Rạch Mương* Quê Ngoại
Tôi
Rạch Mương
quê ngoại lượn quanh co
Vào những
ngày mưa nước phủ mờ
Đom đóm
cành bần le lói sáng
Phi lao ven
ruộng phất phơ cờ
Trong lùm
cây rậm chim làm tổ
Trên vách
chòi hoang nhện mắc tơ
Vùng
đất dù nghèo đầy tình nghĩa
Sáng
hồng chiều tím ngập trời thơ.
Anh
Tú
24/12/2015
*Rạch Mương hay rạch Tân Quy, Tân Long Hội, Mang Thít,
Vĩnh Long
Vĩnh
Long/ Ành Trương Phú
VÙNG ĐẤT THÂN THƯƠNG (Viết về Đồng Bằng sông Cửu Long ) Mảnh
đất phì nhiêu thế hợp long
Ruộng nương màu
mỡ nước xuôi dòng Mùa dâng đợt lũ tràn
tôm cá Sông tặng phù sa trải cánh đồng Lảnh lót
tiếng hò câu gọi bạn Mênh mang điệu lý giọng
ru lòng Hiền hoà cuộc sống vùng châu thổ Hạnh
phúc tình yêu mãi thắm hồng. Phương Hà
Vĩnh Long / Ành Trương Phú Bài họa:
VÙNG NHỚ MỘT ĐỜI Thương lắm quê tôi đất Vĩnh Long
Sông Tiền sông
Hậu tắm hai dòng. Trai thanh phố chợ hay thôn dã Gái lịch
thị thành hoặc ruộng đồng. Ai đến tình yêu
luôn gắn bó Người rời duyên nợ chẳng hai lòng. Tuyệt
vời đất Vãng* ngàn năm mãi Như ánh mặt trời
sáng rực hồng.
Anh Tú 20/12/2015 *Một cách gọi
Vĩnh Long.
Tự Hào Đất
Vĩnh Ai được
sinh ra đất Vĩnh Long Cũng đều tắm mát nước chung dòng
Dù quê
hay tỉnh gìn bền chặt Mặc gái hoặc trai giữ chữ đồng. Nơi đâu
cũng nhớ về nguồn cội Đất mẹ đều ghi tận cõi lòng Dầu xa
ngăn cách dài ngàn dặm Đất Vĩnh muôn đời rực lửa
hồng.
Phan Lương _________________________________________________________
NHỚ Thắp ngọn lửa hồng khơi
chuyện xưa Nhớ bao nhiêu nữa vẫn
không vừa Những đêm đối
ẩm say vầng nguyệt Từng buổi song
hành mặc gió mưa Ấm áp kề
vai chung lối mộng Êm đềm nghe gió
quyện hương thừa Canh tàn...
tất cả đều tan biến Lạnh lẽo,
sương lùa qua giậu thưa.
Phương Hà HỌA:
Nhớ
Lại Cuối năm rồi! Nhớ lại... hồi xưa Thuở ấy hai ta đôi tám vừa Chung lớp chung trường
bên thầy bạn Cùng đường cùng ngõ dưới trời mưa. Yêu thương hằng bữa như chưa đủ Nhung nhớ từng đêm
cũng chẳng thừa. Hồi tưởng vẫn còn ngây ngất lạ Mặc dù ngày tháng đã lưa thưa. Anh Tú
18/12/2015
CHÉN RƯỢU ĐỜI
Đêm
lạnh, rượu nồng, tôi với tôi Nhấp từng giọt một những buồn vui Giọt mừng hội ngộ, rưng rưng khóc Giọt hận tình phai, ngất ngưởng cười
Giọt đắng, giọt cay tràn khóe mép
Giọt thương, giọt nhớ lịm bờ môi
Trăng tàn, chén cạn, bình trơ đáy
Đâu giọt yêu thương ở cuối đời?
Phương
Hà
NHỜ
NHỚ
Nhờ gió có
về qua nơi ấy
Gió về qua nơi ấy, Cho ta gởi
gấm chút hương xưa Gợi nhớ
mãi hương xưa. Mùi thơm hoa bưởi
trong làn tóc Hoa bưởi trong làn tóc, Vẫn giữ cho nhau tự bấy giờ
Nhớ biết mấy cho vừa ! Nhờ
mây tạo dáng suối tuôn dài Tạo
dáng suối tuôn dài, Ta gởi cho chàng
món tóc mai Ta nhớ làn tóc
ai, Êm ái xoã mềm trên áo
lụa Xoã mềm
trên áo lụa, Đôi tà mỏng
mảnh gió bay bay.. Tóc áo cùng
bay bay !
Nhờ
cánh hoa vàng gọi bướm sang Hoa vàng
gọi bướm sang, Mở mùa vũ hội
ở nơi chàng Rực
rỡ sắc hương nàng. Cho lòng trở
lại mùa xuân ấy Nhớ
mãi mùa xuân ấy, Đỏ mặt,
lần đầu ta điểm trang
Lần đầu ai điểm trang ! Nhờ vầng trăng ngọc sáng lung linh
Trăng ngọc sáng lung linh, Thoảng
ngát hương thơm đoá bạch quỳnh Thoang thoảng đóa
bạch quỳnh. Trở lại đêm xưa
đầy diễm ảo Cả
một trời diễm ảo, Ta dâng chàng
trọn tấm băng trinh Cả một tấm băng
trinh ! Nhờ
cánh buồm trôi ra biển khơi Cánh
buồm ra biển khơi, Đưa ta xa tít
tận chân trời
Xa tít tận chân trời. Đến
nơi biển đảo ngày xưa ấy
Biển đảo ngày xưa ấy, Ta với chàng sánh bước chung đôi
Ta cùng bước chung đôi. Nhờ ngọn gió xa tận cuối trời
Nhờ gió xa cuối trời, Đưa ta - hạt bụi - vượt trùng
khơi Đưa ta vượt trùng khơi, Ta đi, đi mãi rồi đi mãi
Cứ đi
và đi mãi ... Và sẽ gặp chàng
ở một nơi... Sẽ
gặp nhau cuối trời !..... Phương Hà Đỗ Chiêu Đức ( Tháng 12/2015 )
( Tháng 12-2015 Ất Mùi )
NỤ
QUỲNH TRONG ĐÊM Trăng sáng mơn man khắp nụ
quỳnh Một màu trắng
bạc, ánh lung linh Đoá
hoa rạo rực giờ khoe sắc Vòi
nhuỵ xôn xao phút chuyển mình Thoang thoảng dịu dàng hương toả ngát Dập dờn diễm ảo cánh rung rinh
Phải chăng kiều nữ trong vườn
mộng Đến gặp ta
đây để tự tình ?
Phương Hà SONG QUANG GÓP LỜI:
ĐÓA QUỲNH NỞ TRONG ĐÊM
Dưới vầng
trăng sáng tỏa lung linh
Ẩn hiện trong cây một đóa Quỳnh
Rực rỡ đài hoa khoe sắc thắm
Dịu dàng vòi nhụy điểm
thêm xinh
Nồng nàn hương nhả bay thoang thoảng
Phảng phất gió
đưa lá trở mình
Vườn mộng nhánh cành còn
quấn quýt
Huống chi bông trái cũng trao tình
SONG QUANG ___________________________________________________
TÂY
BẮC Đường đèo hun hút uốn
quanh co Thung lũng sương lam tỏa
mịt mờ Rải rác nhà
sàn lưng dựa núi Bạt
ngàn ruộng bắp ngọn tung cờ Lưng
chừng vách đá, mây giăng lưới Thấp thoáng sườn non, suối thả tơ Rừng thẳm điệp trùng xanh ngút mắt
Đất trời Tây Bắc đẹp
như thơ.
Phương Hà
CHIỀU
TRÊN SÔNG
Em
ngồi dõi mắt ngóng mây bay
Chiều xuống trên sông vệt tím dài
Con nước dần lên, ì oạp vỗ
Mạn thuyền nhô nhấp, lắc lư say
Hiu hiu ngọn gió buồn lay lắt
Lờ lững lục bình nhớ quắt quay
Người đến một ngày, trao ước hẹn
Rồi đi, để lại nỗi u hoài...
Phương Hà
SẮC
HOA GỢI NHỚ
Mỗi chiều, trong chiếc áo bà
ba Em nhặt hoa rơi trước
cửa nhà Màu phượng
đỏ loang chiều tháng hạ Nỗi
buồn tím nhuộm khoảng trời xa Thẫn
thờ kẻ ở nơi thôn dã Biền
biệt người trong chốn hải hà Mây có bay ngang qua nẻo ấy Hỏi ai còn nhớ đến tình ta ?
Phương Hà
OSAKA
OSAKA
- RỰC RỠ, TRANG ĐÀI Mát rợp trời hè,
theo gió lay Từng chùm vàng
rực dáng trang đài Như
đàn bướm nhỏ rung rinh múa Tựa giải lụa mềm phơ phất bay Lộng lẫy màu tươi trong nắng hạ Dịu dàng chuỗi rũ dưới vòm cây
Lắm cô thiếu nữ dừng chân lại
Mê mải ngắm nhìn, dạ ngất ngây
Phương Hà
OSAKA- HƯƠNG
SẮC ĐẦU HÈ
Em tự nơi nào lạc đến
đây Áo tơ óng
ả dịu dàng bay Vàng
tươi rực rỡ khung trời hạ
Lộng lẫy rạng ngời những tán cây Phượng tủi kém xinh đành chậm bước
Mai hờn thua thắm vội chia tay (
* ) OSAKA hỡi, cho ta nhé
Một nhánh cài trên mái
tóc dầy.
Phương Hà (
* ) Hoa OSAKA nở rộ vào đầu hè, khi phượng chưa ra hoa và mai
đã tàn
THIÊN
NHIÊN- MÙA XUÂN NẨY CHỒI Quắt queo trong đất, đợi chờ Khi mưa thấm xuống, hạt khô nhú mấm Chồi non vươn cánh tay trần Vén màn tăm tối, khoe thân giữa trời.
CÂY XANH Lá gom nắng gió tự trời Tinh hoa từ đất, ngời ngời sắc xanh Nhựa luân lưu khắp ngọn cành Trổ hoa tạo quả đem dâng cho đời.
THỤ PHẤN Anh như ngọn
gió thổi qua Em là vòi nhụy
giữa hoa, đợi chờ... Rào
rào hạt phấn như mưa Nhụy
vươn vòi đón trong mùa ái ân.
Phương Hà
GIÓ
PH cứ hay nghĩ về gió.Khi gió
đến với chúng ta là gió đã đi qua bao nhiêu nơi, vượt
qua bao vùng khí hậu, qua bao cảnh thiên nhiên, chứng kiến bao mảnh
đời, chia sẻ với bao tâm trạng...Gió trong suốt nhưng trong ấy
có ẩn chứa bao nhiêu hình ảnh, âm thanh, mùi hương, tình
cảm mà nếu như có cách nào đó phân tích ra- kiểu
như tán xạ ánh sáng mặt trời- thì ta có thể tìm được
rất nhiều thứ, ngay cả những gì thuộc về những người mà
ta thương yêu ở tận phương trời nào và thời gian nào
...PH muốn diễn tả điều đó nhưng chỉ có thể nói được
rất ít qua những vần thơ sau đây:
GIÓ
Gió
tự miền xa thổi đến đây Đem
theo hơi lạnh xứ băng dày Dịu
cơn oi bức trong mùa hạ Quạt mát
ông bà giấc ngủ say.
Khô giọt mồ hôi lưng áo cha
Ru con say giấc võng hiên nhà Ngọc lan rải cánh bên sàn nước
Quần áo mẹ vò thơm ngát hoa.
Gió
đến cùng em lúc tự tình Cho
làn tóc mượt vướng môi anh Thơm
mùi hương bưởi gây nhung nhớ Phơ
phất lụa tằm áo mỏng manh.
Gió đem hạnh phúc đến muôn hoa
Lan toả mùi hương gọi bướm xa
Mai mối phấn hoa cho bầu noãn Trái cây thơm ngát mảnh vườn nhà.
Gió thổi ngang qua những cánh đồng
Thơm mùi cỏ dại mới đơm bông
Lướt trên biển cả nồng nàn muối
Thấm đượm phù sa ở bến sông.
Gió
nâng diều lượn tít lưng trời Rong
ruổi cánh buồm vượt biển khơi Những áng mây trôi không ngừng nghỉ Lá vàng từng đợt xạc xào rơi.
Gió len lỏi giữa khoảng rừng xanh
Dưỡng khí nhận thêm thật mát lành
Hào phóng đem đi về vạn nẻo
Duy trì sự sống khắp hành tinh.
Gió
gởi lòng người đi bốn phương Nối vòng tay lớn kết yêu thương Trong bầu khí quyển chung thân ái Hạnh phúc muôn đới toả ngát hương.
Phương Hà
( 16/08/2014 )
VẮNG ANH Em khắc nỗi buồn lên tóc mai Bao nhiêu sợi bạc mỗi
đêm dài Dòng đen óng mượt ngày
xưa ấy Giờ đã thay màu trắng bạc phai. Em trải lòng mình với
ánh trăng Bao nhiêu tâm sự lẫn băn khoăn Xưa ta sánh bước trong vườn mộng Dưới
ánh tơ trời, chẳng nói năng. Em đếm tuổi mình qua dáng con Nụ tơ ngày ấy đã no tròn Bao lần
xuân thắm tô hương sắc Là bấy mùa đông
cây héo hon.
Em nghe nỗi nhớ đến từng đêm Trong tiếng mưa rơi ở trước thềm Qua giọt
sương lùa khe cửa sổ Trà sen uống mãi cũng
say mềm Em vẽ hình anh qua bóng mây Gió
xô, mây chuyển, ảnh lung lay Biến thành sao sáng đêm
hò hẹn Bên góc hồ trăng của những ngày...
Lộc Mai
ĐÊM
MƠ Đêm ấy ta cùng lạc cõi mơ Thuyền trôi lờ lững bến
sương mờ Chèo khua nước bạc, sông huyền ảo Trăng rải bờ lau, gió phất
phơ
Ngàn ánh ngân vàng trong đáy mắt Một trời sao sáng giữa hồn
thơ
Em run giọng hát, lời tha thiết Anh ngấm men tình, say ngẩn ngơ.
Lộc Mai
NHÌN
AI ? Nửa như e thẹn, nửa như mời... Em ngó vu vơ hay liếc tôi ? Yếm đỏ
nồng nàn che nụ thắm Lá xanh mơn mởn giấu khuôn ngời Dung nhan mười
sáu - trăng vừa chín Vóc dáng mười ba - nét chớm tươi Có đợi
chờ ai, xin nói nhò Còn không, ta kết mộng chung đôi ? Lộc
Mai
|
|
|