thơ                

Kim Oanh - Kim Phượng - Dương Hồng Thủy - Hồ Nguyễn_______________________

 

 XƯỚNG HỌA:

Kim Oanh, Dương Hồng Thủy: Cơn gió vô tình

 

Cơn Gió Vô Tình

 

Cám ơn cơn gió vô tình

Thổi vào mắt nhỏ một hình bóng ai

Cám ơn tia nắng nồng say

Trải dài cho nhỏ sớm mai đến trường.

 

Cám ơn ai để tơ vương

Học trò áo trắng dễ thương tóc dài

Cám ơn chiếc lá thu bay

Đếm bao nhiêu lá yêu ai nồng nàn,

 

Cám ơn hoa trổ mùa sang

Rắc đầy áo trắng mai vàng xinh xinh

Cám ơn ánh mắt trộm nhìn

Bồi hồi nhỏ biết tim mình bâng khuâng.

 

Cám ơn ai tặng mùa xuân

Líu lo chim hót pháo lân rộn ràng.

Kim Oanh (11/02/2019)

 

 Em Đi Theo Mùa Xuân Vàng

Bài Họa : "Cơn Gió Vô Tình" của Lê thị Kim Oanh Australia)

 

Tôi như cơn gió vô tình

Đi vào cuối phố gặp hình bóng ai

Thần hồn đang tỉnh mà say

Theo chân gót nhỏ Thu phai đến trường.

 

Tâm tư  ôm ấp vấn vương

Nửa đêm gối mộng người thương tóc dài

Ước gì có cánh để bay

Đến bên bày tỏ trúc mai với nàng.

 

Sáng nay trở gió mùa sang

Đến bên đường nhỏ đợi nàng dáng xinh

Mấy ngày tôi đứng trộm nhìn

Em tôi vắng bóng lòng mình bâng khuâng,

 

Tôi về đem cả mùa Xuân

Tất lòng dành trọn tình thân rộn ràng

Em đi theo mùa Xuân vàng

Có người ở lại trầm ngâm đượm buồn !

Dương hồng Thủy (18/02/2019)

 

 CHÚC MỪNG GIÁNG SINH 2017

 

TL_Dec20_XMasTree.jpg

 

Giáng sinh thuở trước quá xa xôi

Mấy chục năm qua luống ngậm ngùi

Thánh lễ nửa đêm ta hớn hở

Đèn hoa rực rỡ vạn niềm vui.

 

Đêm nguyện cầu cho tuổi đôi mươi

Xe hoa nhạc lễ dạ bồi hồi

Chuông đỗ rền vang ban ơn phước

Giang tay đức mẹ hé môi cười.

 

Năm nay mừng thiên chúa giáng sinh

Đất nước tưng bừng thắm thiết tình

Rất tiếc còn bao người mơ ngủ

Trên cao ngất ngưởng sống riêng mình

 

Xin Mẹ hồng ân cứu nước nhà

Giúp cho tổ quốc nẫy mầm hoa

Độ người chơn chất an vui mãi

Đày kẻ tà gian tận cõi xa...

 

Dương hồng Thủy

 

Bài họa:

TÂM TÌNH CON CHIÊN LẠC

Đáp họa bài thơ "CHÚC MỪNG GIÁNG SINH 2017" của thi sĩ Dương Hồng Thủy

 

Bến Tre nơi ấy quá xa xôi

Kỷ niệm xui tôi nhớ bùi ngùi

Hồi ức năm nào như trỗi dậy

Quỳ bên hang đá thấy lòng vui

 

Ngày ấy tôi còn tuổi đôi mươi

Lắng nghe chuông đổ giục từng hồi:

Hãy đến Bê Lem thờ lạy Chúa

Thánh Gia chờ đón hé môi cười

 

Và cũng năm nay mùa giáng sinh

Tiếng nhạc gợi lên biết bao tình

Âm vang thánh thót như thúc giục

Chiên lạc mau về đến quê mình

 

Bao lâu xuôi ngược chẳng thấy nhà

Những tưởng cuộc đời đẹp như hoa

Nào hay con vẫn đầy tội lỗi

Vì mãi bôn ba tận cõi xa

 

Đầu Sấu, 20.12.2017

Hồ Nguyễn

  

Bài Xướng: Ánh Tà Dương

Hoàng hôn lặng ngắm ánh tà dương
Nỗi nhớ mênh mang nhớ lạ thường
Chớp bể mưa nguồn trời viễn xứ
Hoa trôi bèo giạt kiếp tha phương
Sông Tiền nước bạc còn rờn rợn
Đất Vĩnh tình nồng mãi vấn vương
Ngày ấy mai ngày khi trở lại
Hoàng hôn lặng ngắm ánh tà dương

Kim Phượng
***
Bài Họa:Níu Ánh Dương

Chạng vạng sầu lòng níu ánh dương
Niềm đau khắc khoải những vô thường
Trùng khơi vạn lý thân lưu lạc
Biệt xứ bạc ngàn khách viễn phương
Đất Mẹ ngạt ngào tình lúa mới
Quê Cha đậm thấm mối tình vương
Một trời hy vọng còn đâu nữa
Chạng vạng sầu lòng niú ánh dương

Kim Oanh​

Bài họa : Buổi Sáng Rộn Ràng

 

Buổi sáng tần ngần ngắm ánh dương

Tháng Tư chợt đến cũng bình thường

Mà sao khắc khoải thương thân phận

Nhớ lắm bạn hiền chốn viễn phương.

Nước mất quê nghèo thêm đạm bạc

Nhà tan ly tán khối tình vương

Tháng Tư năm tới ta hy vọng

Nắng sớm tưng bừng ngập ánh dương.

 

Dương hồng Thủy


 Sóng nước Cần Thơ

Dương Hồng Thủy, Kim Phượng 

 

TL_jul17_cauCanTho.jpg

NHỚ CẦN THƠ

Thương em tóc xõa ngang vai

Ta làm họa sĩ vẽ hoài chẳng xong

Ước gì phác họa vòng tròn

Đón em vào chốn lầu son phết vàng.

 

Cần Thơ sóng nước mơ màng

Em đi soi bóng bên hàng liễu xinh

Hàng dừa chiều mưa lung linh

Nhớ lần ướt áo chúng mình sang sông.

 

Cơn mưa tê tái cõi lòng

Mưa bay ướt mắt chập chờn người yêu

Cần Thơ sáng nắng mưa chiều

Cho ta chợt nhớ cánh diều ngày xưa.

 

Chiều nay mưa giọt lưa thưa

Bay trong gió lộng cuối mùa thu phai

Ninh Kiều chợt nhớ dáng ai

Em con én nhỏ ta hoài chờ mong !

Dương hồng Thủy 

 

Xa Rồi Bến Nước Cần Thơ

 

Cần Thơ bến nước mộng mơ

Anh trai hoa biển ngẩn ngơ những chiều

Nắng vàng lả ngọn  xiêu xiêu

Em dài tóc xõa yêu kiều dáng hoa

 

Đôi tà trắng vạt thướt tha

Nhẹ lay trong gió người ta phải lòng

Vấn vương ánh mắt xa trông

Bờ mi nhẹ chớp má hồng hây hây

 

Duyên đưa gặp gỡ chốn nầy

Ngây thơ thôi đã ngắm mây biết buồn

Nhìn theo nước cuộn xa nguồn

Kẻ sông hồ mộng đây luôn mong chờ

 

Tiền giang luyến bắc Cần Thơ

Mà người năm cũ  hững hờ phà xưa

Mấy mùa nắng sáng chiều mưa

Làm sao én nhỏ đủ đưa xuân về

 

Kim Phượng

____________________________________________________________________ 

Anh Võ văn Mạnh TPB

 

dht_HVManh_1.jpg

Anh chỉ còn một chân

Đùi bên kia bị cụt

Cánh tay trái bị gãy

Tai điếc - một mắt mù.

 

Mỗi chiều anh lang thang

Lượm rác bãi Tân Long

Sống một mình hiu quạnh

Vợ chết - con cũng không.

 

 


Anh trung đoàn 33

Tự hào sư 21

Đầm Dơi buổi chiều tà

Tiểu đội bị tràn ngập.

 

Anh ngày xưa tung hoành

Bôn ba miền đất dữ

Hàng đêm canh dân ngủ

Mộng ngày xanh chưa thành.

 

Đất mẹ mãi xót thương

Người chiến binh thất trận

Bỏ một chân chiến trường

Không căm hờn uất hận.

 

Tôi gặp anh một chiều

Tại bãi rác bốc mùi

Tay cào, tay bao bố

Mặt mũi lấm đen thui.

 

Mùa hè năm 72

Tháng 6 ngày bị nạn

Nhưng đời anh bình thản

Không oán trách vì ai.

 

Đồng đội anh nhiều người

Ra đi từ độ ấy

Nhắc nhớ anh bùi ngùi :

" Thân tàn thôi đành vậy".

 

dht_VVM_4.jpg

Thoát đã 44 năm

Từ ngày bị thương tật

Cuộc sống anh âm thầm

Ngoài trời mưa lất phất  ...

Dương hồng Thủy  
 
Anh Võ văn Mạnh còn gọi là anh Tư Cụt. Anh Tư Cụt đang bới rác trên bãi rác Tân Long (Phụng Hiệp - Hậu Giang)                                       

 

 Dương Hồng Thủy, Kim Oanh: TRĂNG KHUYA

 

TL_trangkhuyet.jpg

Âm thầm ngồi đợi một vầng trăng khuya.

 Ai đem gió trải mặt sông

Hạ buồn hong tóc mênh mông mây trời

Ai đan áo rét bên đồi

Mà nghe Đông đến chơi vơi nỗi niềm.

 

Ai cười khuôn mặt chữ điền

Ai ngồi đốt lửa bên triền dốc xưa

Lá vàng ướt đẫm cơn mưa

Có vài giọt nhớ hương thừa quanh năm.

 

Ai ngồi nhả nhạc ngũ âm

Bên bờ vực thẫm âm thầm cô đơn

Ai đem tâm sự dỗi hờn

Chắt chiu nỗi nhớ nửa hồn thương đau.

 

Ráng chiều ai phết đậm màu

Ai đi mang hết ngọt ngào cố nhân

Ai người ngơ ngác bâng khuâng

Âm thầm ngồi đợi một vầng trăng khuya.

 

Dương hồng Thủy

 

Nửa Khuyết Ghép Vẹn Nửa Vầng Trăng Khuya

 

Vầng trăng khuya lặng trên sông

Mơ màng vớt những mênh mông đất trời

Ngẩng lên trăng lặn sau đồi

Tiếc nhung tiếc nhớ đầy vơi chung niềm

 

Vầng trăng ai khuyết gắng điền

Môt nửa trống vắng qua triền mơ xưa

Tình mộng tắm mát sương mưa

Rộn ràng hạnh phúc giao thừa đầu năm

 

Không gian dìu dặt thanh âm

Ru đời san sẻ nỗi thầm độc đơn

Gánh chung trắc ẩn tủi hờn

Hòa cùng nhạc khúc cho hồn bớt đau

 

Xuân sang tô thắm muôn màu

Pháo vang thôi hết nghn ngào thế nhân

Đôi vầng chờ đợi bâng khuâng

Nửa khuyết ghép vẹn nửa vầng trăng khuya

 

Kim Oanh

 

Mùa Hạ Về Đâu

 

 

Nắng nhạt chiều đi qua rất vội

Trời vào Thu sương khói chân mây

Đường quanh co hoa cỏ mọc đầy

Trời bãng lãng giã từ mùa Hạ.

 

Bông phượng đỏ còn trên ghế đá

Nhánh sầu rơi cạnh đóa hoa tim

Sương long lanh đón nắng đi tìm

Cho nhịp sống mỹ miều hơi thở.

 

Bạn ngày xưa - quắt quay nỗi nhớ

Từng gặp nhau góc chợ bến đò

Tình cm ân cần chẳng âu lo

Ngày hai buổi chuyện trò vui vẻ.

 

Chiều tháng mười có đàn chim sẻ

Vội bay về tổ mẹ hoàng hôn

Nửa hồn tôi chợt thấy cô đơn

Nặng bước giữa đêm buồn tối mịt...

 

 

Dương hồng Thủy (12/07/2016)

 

Mùa Đông Về Đây

 

 

Mùa đông ơi làm ơn qua vội

Đừng mù sương ướt đẫm tóc mây

Nơi phương này run rẫy lạnh giăng

Mơ sưởi ấm nhưng ngăn cách hạ

 

Mưa rung rưng sầu vương lệ đá

Đong mạch dòng buốt giá con tim

Khung cửa kín giọt khẻ im lìm

Căm căm rét nghẹn từng nhịp thở

 

Mùa đông ơi bão bùng nhung nhớ

Lần xa hạ bước vội xuống đò

Là chấp nhận gánh lấy rủi ro

Vò võ giữa muôn màu muôn vẻ

 

Đông phương này biết ai san sẻ

Hạ phương kia hấp hối hoàng hôn

Ngõ quạnh hiu chiếc bóng vô hồn

Trong dâu bể phong ba mù mịt

 

 Kim Oanh

7/2016


 

THƠ XƯỚNG HỌA: HỒ ĐIỆP

Dương Hồng Thủy - Kim Phượng                         

 

Bài Xướng:

CON BƯỚM TRẮNG KHÔNG VỀ

 

Sáng nay tỉnh giấc nồng khi giọt nắng

Chiếu thẳng vào phòng qua mấy chấn song

Anh bất chợt nghe tâm hồn xao động

Khi con tim nhịp bải hoải trong lòng.

 

Suốt đêm qua luôn dật dờ thao thức

Nhớ em nhiều mà ...em chẳng về thăm

Nắng mùa Thu chảy trên thềm đỏ rực

Không dấu chân người - còn quá xa xăm.

 

Anh mơ ước trở về ngày tháng cũ

Được gặp nhau thỉnh thoảng trên giảng đường

Anh bẽn lẽn trộm nhìn trong tư lự

Giận gì đâu - không nói được lời thương !

 

Anh muốn về thời ăn lông ở lổ

Sống trong rừng chỉ tụ tập làm vui

Anh săn thú dâng em quà bày tỏ

Trong hang sâu anh tạc đá em ngồi.

 

Hoặc cái thuở mới khai hoang lập địa

Trời đất ban sơ chưa có bóng người

Anh sẽ cố hóa thành viên đá sỏi

Để sau nầy em dạo bước rong chơi.

 

Buổi sáng nay vẫn là bình minh ấm

Như bao ngày tia nắng cũng bơ vơ

Con bướm trắng không bay về ghé đậu

Muộn phiền ơi ! ray rức đến bao giờ ?!

 

Dương hồng Thủy

(tháng 09/2013)

 

****

Bài Họa: Mộng Hồ Điệp

 

Dòng sông khách qua đò chiều tắt nắng

Đợi chờ ai tầm mắt hướng ngoài song

Chiếc lá rơi vô tình nước dao động

Mênh mang buồn sầu dâng khoắc khoải lòng

 

Bến vắng tanh hồn dạt dào thổn thức

Người ở đâu không rảo bước ghé thăm

Làm sao cấm trái tim thôi rạo rực

Khung trời mơ cánh nhạn mãi xa xăm

 

Nhớ Tây Đô chiều nao quen góc phố

Giây phút bên nhau đường tiếp nối đường

Kẻ ngượng ngùng người giấu lời chưa tỏ

Lần chạm vai mở ngỏ bắc cầu thương

 

Những năm sau đó không còn gặp nữa

Quê người ta chọn kiếp sống lưu vong

Trời vào thu đông sang khi hè tới

Biết còn mơ tạc đá chốn hang sâu

 

Có trở về Đại học khuôn viên cũ

Trên lối mòn tìm lại dấu chân xưa

Và chiếc ghế giảng đường người dành chỗ

Học được gì đâu thầm chóng giờ chơi

 

Thời gian bỗng ai gây thêm bối rối

Vầng thơ bâng khuâng thương xót vu vơ

Con bướm trắng Trang Chu mộng hồ điệp

Tình sử trang sâu đậm đến bây giờ

 

Kim Phượng

28.6.2016 

 

 KIM PHƯỢNG - DƯƠNG HỒNG THỦY

 

Dạ Lan Hương

 

 Khoảng trời riêng yến oanh hòa điệu

Đời bước vào nũng nịu kiếp hoa

Tuổi ngọc ngà kiêu sa phận mỏng

Cánh vàng lan gối mộng tây phương.

 

Đường hàng me lối vương màu lá

Hương tóc bay thơm thả gió đầy

Em dáng nhỏ vai gầy bỡ ngỡ

Ước mơ tròn rạng rỡ thanh tân.

 

Từ xa cách một lần chưa gặp

Lời viễn phương hội nhập ý thơ

Tưởng còn đây của thời thơ dại

Lá thư xanh mực tím mong chờ.

 

Kim Phượng

 

Mãnh Tình Tôi

 

Vô tình quen vài năm

Kẻ Bắc người phương Nam

Không bao giờ đối diện

Chưa một lần ghé thăm.

 

Ta cầu mong cầm tay

Dịu dàng nghe tiếng ai

Êm đềm như gió thoảng

Nhẹ nhàng như mây bay.

 

Ta thầm gọi tên em

Trong giấc mộng bình yên

Em cười trong gió sớm

Với nắng vàng dịu êm.

 

Ta nhớ em ngàn lần

Như thể đôi tình nhân

Đi xa  thì lại nhớ

Gần nhau dạ ân cần.

 

Ta yêu em thật rồi

Dù cách biệt xa xôi

Em ơi em có biết

Hãy chấp nhận tình tôi...

 

Dương hồng Thủy (03/06/2016)

________________________________________________________________________________________ 

 

 

Kim Phượng - Dương Hồng Thủy 

Mưa Đêm

 

Còn mãi mưa hoài ru giấc êm

Ngỡ như ai đó gọi bên thềm

Mờ mờ giăng kín màng mưa bụi

Người hỡi có về tròn mộng thêm.

 

Lắng tiếng mưa đêm rợn nhớ người

Lệ thầm rơi xé nát tim côi

Cõi xa một mảnh đời u uất

Mòn mỏi chờ nhau tận cuối đời.

 

Khóc...

 

Kim Phượng

( Thứ Tư 27/01/2016 )

 

Mãi Dài Thêm...

(từ Mưa Đêm của Kim Phượng)

 

U hoài trằn trọc dưới chăn êm

Trăng muộn tàn canh rớt cạnh thềm

Hư ảo sương mờ như rắc bụi

Em ơi thương nhớ... mãi dài thêm.

 

Mưa nhẹ theo sương nhớ một người

Lâu rồi tím lạnh mảnh hồn côi

Em đi chôn chặt tình phiêu lãng

Đành vậy! chia tay suốt cuộc đời.

 

Buồn ...

 

Dương hồng Thủy

(Thứ năm 28/01/2016)

 

 

 

 GIẤC ĐÊM

thơ Kim Phượng. Dương Hồng Thủy 

web_dht_chiembao.jpg

Chiêm Bao

 Đêm qua trong giấc ngủ mê

Ý nghĩ thầm kín lại về

Chiêm bao!

Thời gian vun vút.. bóng câu

Tóc huyền óng ả đổi màu thủy chung.


Người đi

Xa...

Cõi muôn trùng

Tóc thề xưa đã..

Dạ thủy chung mãi tròn

Vọng phu tượng đá sắt son

Ý nghĩ thầm kín mãi còn..

Chiêm bao!

Kim Phượng

(23/06/2015)

 

 Giấc Ngủ Mê

(từ Chiêm Bao của Kim Phượng

 Úc Châu)

 

Từng đêm trong giấc ngủ mê

Hồn anh gối mộng vỗ về

Chiêm bao!

Xa nhau vùn vụt bóng câu

Giận cơn gió thoảng phai màu thủy chung.

 

Em đi

Xa...

Tít muôn trùng

Anh buồn gói khối

Tình chung vo tròn.

Thương người hiền phụ sắt son

Anh mơ trong cõi mõi mòn

Chiêm bao!

 Dương hồng Thủy

(25/06/2015)

Vẫn Hoài Mưa Tháng Sáu - Mưa Chiều Tháng Sáu

web_DHT_Muathang6.jpg
Vẫn Hoài Mưa Tháng Sáu

Mưa tháng Sáu trong âm thầm mong đợi
Đồi đau chùng lầy lội tiếp qua mau
Hàng cây xanh reo nén tiếng rì rào
Dáng cô phụ lẫn sâu màng mưa lệ

Ngày dài tháng tan mê bao ước vọng
Đời cho em thêm cuộc sống nồng say!?
Hay bắt đưa mãi nối kiếp đọa đày
Cho tháng Sáu mưa hoài trong nỗi nhớ

Khóc! Chơi vơi dòng âm thanh dang dở 
Người vội đi trăn trở chuỗi ngàn 
Trời vào đông giăng mắc khúc u tình
Mưa tháng Sáu bóng hình từng kỷ niệm!

Những nghiệt ngã mưa vùi hồn tắt liệm
Đìu hiu xa ngược nước trải phiêu bồng
Gió lũ lượt đưa vầng hồng thoáng chốc
Tâm cảnh nghiêng vẫn hoài mưa tháng Sáu

Kim Phượng
***


Mưa Chiều Tháng 6

(từ Vẫn Hoài Mưa Tháng 6 của Kim Phượng - Úc Châu)

Cuối Hạ mưa về chợt nhớ ai
Gió đưa hạt nước trắng u hoài
Tâm tư đánh thức người trong mộng
Hò hẹn bên hồ vai nối vai...

Bây giờ ngồi đây chiều bơ vơ
Mưa rì rào sóng sánh con đò
Bóng ai thấp thoáng trong làn gió
Tưởng chừng hò hẹn cõi hư vô.

Mưa chiều tháng 6 thật là buồn
Cần Thơ còn nhắc nhớ người thương
Hoa Cau quán - hẹn đêm về sáng
Đưa đón người quen mấy đoạn đường.

Mưa đến rồi đi rực nắng tà
Nhớ em e ấp chiều qua phà
Bến xưa mua rớt trôi hình bóng
Yểu điệu đi về tận cõi xa.


Tháng 6 chiều mưa cũng ... qua mau
Tương tư rồi cũng nhạt, phai màu
Chỉ còn vương vấn hương thừa cũ
Mỗi độ mưa về nghe xót đau !
 
Dương hồng Thủy
(04/06/2015)

 
Kim Phượng - Dương Hồng Thủy:
   Lạnh khối tình chung  
 
 
Bước Mờ
 
Cô đơn nào hơn buổi chiều nay
Nhìn hoài chiếc lá cuộn trong tay
Ai gây nhung nhớ? Lòng vương vấn!
Vò nát trong tay phiến lá dài

Rảo bước thả hồn theo lá bay
Mùa thu ngập lối . . . lá ngủ say
Bâng khuâng lòng dặn " Thôi đừng nhớ "
Trăm nhớ cũng hoài ...nào ai hay ?

Đã biết yêu người chỉ là mơ
Nghìn thương so ngắn một câu thơ
" Bảo rằng hoa giống như tim vỡ "
Tim vỡ...tình mình chỉ là mơ

Tình đã trao đi chẳng đợi chờ
Đêm về quay quắt nỗi bơ vơ 
Gió khuya lay động cho lòng ngỡ
Hiên ngoài ai đấy! Hay đang mơ?

Hãy cứ ngủ vùi trong ước mơ
Cuộn tình ngang trái kết vần thơ
Cho tình cao vợi luôn thổn thức
                Cạnh bước bơ vơ một bước mờ          

                             Kim Phượng (02/12/2014)

    

                                           Bụi Mờ

                    (họa vận bài thơ Bước Mờ của Kim Phượng)

 

                             Từ độ em đi đến... sáng nay

                        Bao mùa Thu chết lạnh...bàn tay

                            Nở nào bỏ lại bao vương vấn

                         Lạc lối tìm quên ...tiếng thở dài.

                

                          Thu muộn lưng trời mây trắng bay

                         Thổi tan giấc mộng...nhấp men say

                             Em đi có nhớ - thôi đừng nhớ

                              Ray rức người xưa em có hay ?

 

                               Em tự nhủ lòng là giấc mơ ?

                            Rồi tuôn máu lệ xuống vần thơ

                          "Bảo rằng hoa giống như tim vỡ"

                           Rồi trách ơ hờ một giấc mơ !

 

                                Em có hứa đâu để đợi chờ ?

                              Nên anh thơ thẩn bước bơ vơ

                                Bên kia trời Úc em nào nở

                                Bỏ lại ân tình héo mộng mơ.

 

                           Thôi chịu ! từ đây chung giấc mơ

                           Hai người góp mực viết bài thơ

                            Gởi theo mây gió về muôn ngả

                           Lạnh khối tình chung phủ bụi mờ.

 

                              Dương hồng Thủy

                                 ( 01/03/2015)

____________________________________________________________________________ 


 

Dương Hồng Thủy & Lê Thị Kim Oanh: 

THƠ & YOUTUBE

Mừng Sinh Nhật cháu NGUYỄN THANH QUÝ

TL_happyBDTable.jpg

To: NGUYỄN THANH QUÝ (Winnipeg, Canada) 

From: PTGĐTĐ Houston, TX & www.ptgdtdusa.com 

 

                            Mừng Sinh Nhật cháu Quý

                     Hôm nay sinh nhật cháu tôi

                     Bồi hồi chúc Quý chân trời nở hoa

                     Hưởng lộc cuộc sống chan hòa

                     Học hành thành đạt cả nhà cùng vui.

 

                     May mắn luôn được mĩm cười

                     Công danh rực rỡ trọn đời thành công

                     Thầy cô Quý cũng vừa lòng

                     Mẹ cha xúc động mênh mông nghĩa tình.

 

                     Nhìn cháu nụ cười thật xinh

                     Sinh nhật thật đẹp - cung nghinh ơn trời !

 

                      Dương hồng Thủy

                      (21/01/2015)

 

Cháu Quý thương mến.

Sáng Tác:Yesterday

Nhạc Sĩ: Vô Thường

Đây cũng là bài hát Thanh Quý đã chọn để dự thi, 

Dì gửi tặng Quý Youtube này như một món quà và chúc Quý một Sinh Nhật thận vui vẻ, trọn vẹn những ước mơ.

Thành công hôm qua, hôm nay và cả ngày mai.

Happy Birthday! 

Click vào Link này:

20/01/2015

Dì Kim Oanh

------------------------------------------------

Kim Oanh

  

 

SỎI & CÁT
                                                 

Lời Viên Sỏi

dht_Hatcat.jpg

 

Lời hứa như viên sỏi ném ra sông
Từ trọng tâm xoay tròn lăn tăn sóng
Tợ chiếc nhẫn đính hôn chẳng có gút
Thì đời mình không có lúc rời nhau

Nhưng vòng xoáy loang xa xa rộng mãi
Không đứt ngang mà mờ nhạt theo dòng
Viên sỏi chìm nghỉm dưới đáy bám rong
Đôi mắt lệch nên mong gì ai thấy

Nước lớn nước ròng sỏi nằm yên đấy
Người ném đi làm khuấy cả đại dương
Vô vàn xáo động bao nỗi tổn thương
Trả một giá mà ta không tưởng tượng.

Kim Oanh

(23/10/2014)

 

 Hạt Cát

(từ Lời Viên Sỏi của Kim Oanh)

 

Thân em hạt cát nhỏ

Vùi mình trong biển sâu

Cợt đùa bên ghềnh đá

Theo con sóng quên sầu.

 

Lá biến thành phân rác

Gỗ sẽ mục dịu mềm

Nắng mưa trời man mác

Cát se cứng từng đêm.

 

Con người đầy gian trá

Hơn thua nhau suốt đời

Cát ngàn đời vẫn vậy

Chỉ khổ kiếp làm người.

 

Cát vàng màu lấp lánh

Bãi bể chiều tàn phai

Dịu êm chân em gái

Nhịp bước cùng với ai.

 

Thủy tinh và cát trắng

Đẹp như viên ngọc trai

Trang điểm cho đời mãi

Thêm vui tháng năm dài.

 

Ngàn đời em hạt cát

Cứng rắn dù mỏng manh

Vui đời em ca hát

Hồn em là biển xanh.

 

Dương hồng Thủy

(25/10/2014)


 TRƯỜNG XƯA                    

 

Bồi Hồi Trường Xưa

Ngày xưa áo trắng thơ ngây 
Tung tăng đùa giỡn lòng đầy mộng mơ 
Học trò tình đẹp như thơ
Bao mùa mưa nắng dệt tơ tuổi hồng


Vào đời cuộc sống chênh chông 

Tình yêu thuở trước còn không hởi trường
Thời gian xa cách vấn vương 

Hoài mong quá khứ lòng dường quặn đau

Trường xưa bạn cũ còn đâu 

Tường vôi rêu phủ bạc màu thời gian 
Hoa rơi lá rụng cỏ vàng 
Ngẫm nhìn lòng mãi bàng hoàng tiếc thương

Rời quê biệt dạng trùng dương 

Xứ người lặng lẽ sầu tương từng mùa. 
Người đi tiếng trống còn khua 
Ngậm ngùi dĩ vãng lòng chua chát lòng

Lật trang ký ức ngược dòng 

Gửi vào truờng cũ tình chồng chất cao
Bao Năm gắn bó ngọt ngào 

Nụ cười..nước mắt.. tuôn trào xót xa

Tâm tình hải ngoại, quê nhà
Dòng thơ tình nặng mượt mà thắm trao 

Trài lòng chia xẻ vui, sầu
Thủy chung một mực trước sau vẹn tình

Xưa nay như bóng với hình
Cùng chung xây đắp giữ gìn nghĩa xưa
Thầy trò chen vai nương tựa 

Cảm ơn nhau một chỗ dựa tinh thần

Bạn ơi! Lòng chớ phân vân 

Cuộc đời ta chỉ có ngần này thôi 
Để lòng thanh thản chiều trôi 
Lắng nghe tim ấm bồi hồi trường xưa!

Kim Oanh
Úc Châu 2013

 

Mùa Đông tan trường

(từ Bồi Hồi Trường Xưa của Kim Oanh)

 

Tiếng trống trường tan vang tiếng guốc

Nhẹ khua theo giọt nắng đong đưa

Làm sao quên được ngày thơ cũ

Len ấm xanh đầy ngập lối xưa.

 

Áo trắng tinh khôi như bướm lượn

Hàng đôi - rộn rã tiếng em cười

Có người đứng lại như ngơ ngẩn

Chớp mắt nhìn xa tận cuối trời.

 

Mái tóc huyền bay hương thoang thoảng

Cặp đen trước ngực ngập bờ vai

Buổi chiều nắng nhạt em bay lượn

Như én chao mình theo gió bay.

 

Một chút heo may trời trở lạnh

Đi ngang trường lớp tái tê lòng

Thầy xưa bạn cũ đều xa vắng

Hồn lạnh như chiều chớm gió đông.

 

Dương hồng Thủy

(09/10/2014)

 

XƯỚNG HỌA:

 

 

Đã qua rồi hết một mùa Đông
Cái lạnh đầu Đông chửa thấm lòng
Vạt bóng người xưa trong tim nhạt
Sông dòng trăm hướng đổ bến mong.

Cơn lạnh đầu Đông đêm bỗng dài
Thời gian trôi mãi chắc sẽ thay
Khi người năm cũ không về nữa
Cây đời cành trổ nụ chia phai.

Đã qua rồi trọn một mùa Đông
Môi mắt buồn lây cùng với lòng
Bóng người cô phụ trong chiều nhạt
Mòn mỏi trông về một hướng trông.

Một mùa Đông qua rất nhẹ nhàng
Tình vương đọng lại trái tim khan
Lần chia tay ấy quên hò hẹn
Đông qua rồi...rồi Đông lại sang.

Kim Phượng

(08/08/2014)

 

Mơ Dáng Xưa

( từ Qua Rồi Một Mùa Đông của Kim Phượng )

 

 

Em đón đầu Đông anh chớm Hạ

Bên nầy bên nớ đội mưa tuôn

Tim phai bóng nhạt trời thay áo

Gió rũ rượi buồn thương nhớ hơn.

 

Đêm chắc dài thêm đầy tâm sự

Cô đơn bên ấy chắc không vui

Còn anh bến vắng chiều tư lự

Cuối dốc hoàng hôn mãi ngậm ngùi.

 

Khép kín tình riêng Đông giã biệt

Chạnh lòng đôi mắt biếc thơ ngây

Thương em chiếc bóng người cô phụ

Nỗi nhớ hồn nhiên phủ bóng mây.

 

Em bảo Đông qua tình đọng lại

Mùa Xuân - hoa cỏ dại sang mùa

Cành trơ - cây đã đơm chồi lá

Nhịp thở âm thầm mơ dáng xưa.

 

Anh hứa gom mây trời cuối Hạ

Gởi về màu nắng ấm lung linh

Cho em hồng má hoa quỳ nở

Để anh hóa đá ngất ngây tình...

 

Dương hồng Thủy

( 24/08/2014 )

 

 

  

Họa vận "Trách em" của Dương Hồng Thủy

Đừng Trách Gì Nhau

 

 

Còn đây trơ lại gốc bàng
Dừa cao lả ngọn cuối hàng ven sông
Lúa khô cỏ úa trên đồng
Chim chiều ngóng bạn nước mông mênh về

Nắng thu vàng đọng hương thề
Hồn sâu ngụp lặn sông mê góc trời
Lời tình vàng đá ai ơi
Vẳng nghe trong gió tiếng mời gọi xưa

Vừa đang nắng chợt đổ mưa
Đông sang hè tới mấy mùa đau thương
Thời gian tóc điểm tuyết sương
Dáng quen biền biệt nẻo đường chơ vơ

Nhớ nhung gom hết vào thơ
Mấy dòng hoài cảm tình hờ cõi riêng
Biết yêu là chuốt lụy phiền
Trời ơi cảnh cũ người quên ngõ về

Kim Phượng

 

Trách Em

Em mơ về ngọn Rạch bàng

Hàng dừa lả ngọn hai hàng bến sông

Lung linh vạt nắng ngoài đồng

Chùm hoa điên điển mênh mông nước về.

 

Mấy Thu lỗi hẹn trăng thề

Có con nhạn trắng mãi mê cuối trời

Bao giờ trở lại em ơi

Ta hong kỷ niệm chào mời người xưa.

 

Trời hôm nay nắng rồi mưa

Ngửa tay ta hứng bốn mùa nhớ thương

Em đi mù mịt khói sương

Ta về lạc bước cuối đường bơ vơ.

 

Em còn gởi lại vần thơ

Luyến lưu ngày cũ ơ hờ niềm riêng

Ta nghe một chút ưu phiền

Trách em hờ hững tìm quên lối về.

 

Dương hồng Thủy 

 

  EM DÁNG XƯA

  KimPhuong_Mar20_DangThuXua.gif

Ai vẫn âm thầm mơ dáng xưa!?
Chiều thu lối cũ gió giao mùa
Phương trời cách biệt hồn thu chết
Từ độ thu về một nỗi riêng
 

Lỗi hẹn đôi tim chuyện chúng mình
Chôn vùi hồi ức bụi thời gian
Ngổn ngang nhung nhớ dần phai nhạt
Tiếng khóc bạc lòng vơi đớn đau
 

Bước vội tìm nhau để mất nhau
Bài thơ dĩ vãng của hôm nào
Hương thu áo não tình thu chết
Mộng dệt khung sầu những tái tê
 

Mỗi độ thu về một nỗi riêng
Làm sao chôn chặt lấp ưu phiền
Chiều thu lối cũ còn mong mỏi!?
Thầm hỏi ai chờ em dáng xưa 


Kim Phượng

DÁNG THU XƯA

(từ Em Dáng Xưa của Kim Phượng)

Bất chợt em về trong giấc mơ

Mưa Thu chết lặng ánh sao mờ

Giang tay chào đón người quen cũ

Hớn hở tâm hồn ngập ý thơ.

Buổi sáng rừng Thu lá chuyển mình

Đêm qua mưa lạnh vành môi xinh

Hóa ra giấc mộng từng đêm đó

Ảo ảnh anh ôm một đóa quỳnh.

Từ thuở em đi ta mất nhau

Dãi dầu mưa nắng úa hoa đào

Dáng em thon thả trong chiều vắng

Có còn ẻo lả bước đi mau ?

Cảnh Thu bên đó chắc em buồn

Nơi chốn quê nhà đang cuối Xuân

Mong lắm gió về mang em đến

Hình hài mềm mại dáng Thu xưa.

Dương hồng Thủy

 

 

GIỌT SƯƠNG CUỘC TÌNH

dht_Oct14_13_Giotsuong.jpg

Nắng chiều rơi nhẹ bờ vai

Đường xưa cỏ úa gót hài rêu phong

Em đi mờ mịt bụi hồng

Giả từ - cũng chỉ bận lòng nhớ thương.

Từ em rời xa sân vườn

Bỏ quên sợi nhớ mây vương tóc thề

Soi đèn anh nhặt đem về

Nhen lên bếp lửa đam mê cuộc đời.

Hiên ngoài chiếc lá vàng rơi

Chao nghiêng hạt bụi chơi vơi bên đường

Em vui kiếp sống tha hương

Anh về đếm những giọt sương cuộc tình.

Đêm đen trăng sáng lung linh

Trên trời sao sáng hành trình lang thang

Thu về choàng chiếc áo vàng

Nhớ em anh bước ngỡ ngàng buồn hiu.

Hạ đi có tiếng chim chiều

Chìa vôi nhún nhảy mỹ miều dễ thương

Có con chao chảo bên đường

Từ xa bìm bịp gọi buồn hồn thiêng.

Em đi trăng úa buồn phiền

Em về gió lệch ngả nghiêng nắng chiều

Dòng sông buồn - cảnh tịch liêu

Anh ngồi mơ ước cánh diều ngày xưa.

Dương hồng Thủy

 

Sương Tan Đầu ngõ

(Cảm tác bài thơ Giọt Sương Cuộc Tình của Dương Hồng Thủy)

Cánh diều xưa đứt dây theo gió

Đậu phương nào biết ngõ trở về?

Hay lo vui mãi đậu bến mê

Quên nắng ấm tình quê thuở nhỏ

 

Thời khắc qua sương giăng mờ tỏ

Áo trắng người bôi xóa hình xưa

Khối tình tan theo giọt sương mưa

Rơi nhè nhẹ cũng vừa mi thấm

 

Dòng sông cũ nước buồn chầm chậm

Rặng trâm bầu im lặng nhìn theo

Con chìa vôi đậu nhánh cheo leo

Chờ đợi bậu cánh diều ngày xửa

 

Kim Oanh

14/10/2013

 

 

 

 

 

 

 

NGƯỜI EM GÁI

SÔNG TIỀN

DHT_Oct6_2013_NguoicongaiSongTien.jpg

  Rạch Bàng ( Vĩnh Long )

theo đơn vị một chiều về phố Vĩnh

để đêm về di chuyển đến Rạch Bàng

xóm nhỏ ven sông em gom lá ngoài sân

ung đống lửa đốt vào đêm trừ tịch.

 

khu vườn em ngập tràn hoa cỏ biếc

chung quanh nhà soài riêng trắng mùa bông

anh đào công sự cạnh vườn chuối ven sông

đêm gối ba lô nhìn ngàn sao lấp lánh.

em thức sớm khi trời chưa kịp sáng

ra sau vườn bỡ ngỡ mắt nhìn nhau

thoáng giật mình run rẩy má xanh xao

anh bối rối cạnh cây mận hồng đào chín đỏ.

lính mà em - quen em từ dạo đó

cô gái quê bình dị cạnh sông Tiền

anh cứ ngỡ chúng mình chắc có duyên

nên gặp gỡ trong một sáng mai bình lặng.

ngày cuối năm em về quê trốn nắng

của sân trường đại học miệt Cần Thơ

quê anh đó chắc em đâu có ngờ

ta gặp nhau nối hai bờ sông Tiền sông Hậu.

em thường bảo cô gái trời bắt xấu

quen vô tình anh lính chiến xa quê

vài ngày sau giảng đường em phải tìm về

đơn vị anh cũng hành quân qua làng khác.

xa em nghe tâm hồn buồn man mác

có lần anh về phép lúc chiều lên

đại học Cần Thơ khu III thật mông mênh

anh lê bước nặng trầm tư nhung nhớ.

sau trận chiến anh về sân xưa đầy cỏ

cây lặng im bóng nắng chảy âm thầm

hàng xóm nói em  biệt xứ xa xăm

bỏ lại khu vườn điêu tàn cỏ rối.

chắc em giận và hỏng chừng hờn dỗi

anh lãng quên cô gái nhỏ bình thường

em đâu biết anh thằng con trai khờ khạo

quên hỏi thăm ngành học ở nhà trường.

40 năm qua nghĩ lại giận mà thương

nh ngốc quá hạnh phúc riêng mình không biết giữ

trời vào Thu gió gom mây biệt xứ

cũng không làm sao anh rủ hết ưu phiền !

Dương hồng Thủy

Tình Anh Lính Chiến

Nghe anh nhắc một thời phố Vĩnh

Chuyện hành quân tận chốn Rạch Bàng
Mỗi lần đò di chuyến quân sang
Tin mới rộn ràng thôn u tịch

Anh đến lá hoa đâm chồi biếc
Chẳng giấu lòng dâng tiết xuân vui
Đàn trẻ đùa rộn rã tiếng cười
Ngàn sao sáng mắt ngời lóng lánh

Vườn nhà sau sắc thắm muôn màu
Bình minh rộ mắt chạm mắt trao
Bỡ ngỡ má hồng đào e thẹn
Bởi người đâu lén lén trộn nhìn

Từ dạo đó bóng hình người lính
Giao động lòng thiếu nữ sông Tiền
Ước mơ tình chớm nở hương duyên
Thầm cầu xin lời nguyền được toại

Bước anh đi lòng luôn bước dõi
Đến rừng sâu tận cõi sinh lầy
Nơi biên thùy anh có biết đây
Đêm đêm mãi em xây hạnh phúc

Nhưng trời buồn cơn mưa trút
Phủ lên đời chẳng lúc nào vơi
Em ra đi vào chốn trùng khơi
Quê người chơi vơi trong vô vọng

Anh ở lại sóng cuộn bão giông
Ngày với tháng long đong trôi nổi
Rong ruỗi đưa hai phương vời vợi
Hết một thời tóc ngã màu phai

Tình thật gần xa vuột tầm tay
Ngăn với cách trời đày biệt xứ
Bốn mươi năm nghiệm lòng hỏi thử
Vẫn trong tâm khắc chữ “ khó quên”

Người lính chiến lội thác lên ghềnh
Em sông Tiền vẫn mênh mang nhớ
Thương yêu gửi người hùng muôn thuở
Trang thơ tình luôn nở hoa thơm.

Kim Oanh
3/10/2013

 

 

GỌI TÊN MỘT NGƯỜI

  KimPhuong_Oct1_goiten.jpg

Sang sông em mặc áo hồng

Dù che hoa nắng theo chồng xứ xa

Môi em cười đẹp như hoa

Bỏ xiêm y cũ cạnh nhà bến sông.

Anh mang ủ ấm trong lòng

Tàn y gói lại cuối đông ngậm ngùi

Trách ai chia ngọt xẻ bùi

Với người xứ lạ xa xôi bất ngờ.

Bên đường có một nhà thơ

Mò trăng đáy nước mong chờ người thương

Nhặt hoa nhặt ở trong gương

Tìm người trong mộng như sương khói chiều.

Thu về mây tím lưa thưa

Người đi xa tít hương thừa còn đây

Ân tình còn một chút nầy

Loay hoay trăn trở thơ ngây thật thà.

Anh như thuyền nhỏ bến xa

Biển hồ dậy sóng thu tà lênh đênh

Thảo nguyên trở lại buồn tênh

Mà sao miệng vẫn gọi tên một người.

 Dương hồng Thủy

Dư Âm
 

KimPhuong_Oct1_goiten.jpg( Cảm tác từ "Thu về mây tím lưa thưa" của Dương Hồng Thủy)


Cũng đành cam phận má hồng
Vâng lời cha mẹ lấy chồng phương xa
Sớm tàn hương nhạt đời hoa
Mang theo hình bóng quê nhà sang ngang

Thuyền tình cập bến lỡ làng
Đêm đêm trăn trở phòng loan lạnh lùng
Mơ chi giây phút tương phùng
Cầm bằng như thể mệnh chung kiếp này

Thân gái bến nước mười hai
Mỗi người mỗi ngả lưu đày con tim
Số phần âu đã vô duyên
Bên chồng tơ tưởng ước nguyền năm xưa

Thu về mây tím lưa thưa
Trời hiu hiu gió đong đưa trái sầu
Giật mình ôi cảnh bể dâu
Xa thời con gái còn đâu mà chờ

Lời yêu ai viết vào thơ
Trời ơi oan nghiệt hững hờ xa nhau
Chia người một nửa nỗi đau
Cho người trọn cả xôn xao buổi đầu

 
 
 
Kim Phượng

 

 

MẬT NGỌT DÂNG ĐẦY

  ( từ DƯ ÂM của Kim Phượng)

Bài thơ anh viết hôm qua

Sáng nay cãm tác từ xa gởi về

Em buồn kiếp sống xa quê

Những đêm trăn trở cận kề khổ đau.

Tưởng chừng em đã quên nhau

Ngờ đâu tình cũ bạc đầu còn vương

Sáng nay giọt nắng vô thường

Anh nghe hơi ấm trong hương thu về.

Giọt sầu gợi nhớ đam mê

Đâu trưa tâm sự lời ve hẹn hò

Em sang sông bỡi chuyến đò

Trông theo anh đứng bơ vơ một mình.

Tình ta như nắng thủy tinh

Trông veo mà lửa ba sinh chập chờn

Lời thơ than trách dỗi hờn

Bây giờ tỉnh mộng như đờn đứt giây.

Xa nghe hơi thở bóng mây

Bỗng dưng mật ngọt dâng đầy con tim

Ước gì anh thành cánh chim

Bay về bên đó để tìm người xưa.

 KimPhuong_Oct1_goiten.jpgDương hồng Thủy

(01/10/2013)

 

 

________________________________________________________

 


 

GIỌT NẮNG CHIỀU THU

dht_sept10_giotnang.jpg

nhớ em nhiều

ngày tháng cũng buồn theo

trời vẫn vũ

mưa dật dờ trong gió

con sông xưa cũng tạm ngừng hơi thở

chờ đón em về. Em biết không ?

 nhớ em nhiều

cánh bướm cũng phiền lòng

run bần bật

khắp mình đều sũng nước

ta có hẹn nhau từ muôn kiếp trước

sao em hững hờ lời mời gọi của lòng anh !

 nhớ em nhiều

từ khoảng trời trong xanh

thu vừa chớm

hạ đi còn vẫy gọi

chiều tan trường

hoàng hôn trong sương khói

anh vô tình khẻ chạm một bàn tay.

 nhớ em nhiều

một chiều nắng vàng phai

miền biển rộng

em đi không trở lại

kỷ niệm xưa… anh còn giữ mãi

bóng hình em và giọt nắng chiều thu.

 dương hồng thủy

Giọt Nắng Chiều Thu Lãng Đãng  

 Nhớ em nhiều

Nhưng đếm được bao nhiêu

Trời vần vũ

Có làm siêu lòng người

Dòng sông xưa chỉ là tạm dừng thôi

Con nước lớn lại trôi về bến khác

 Nhớ em nhiều

Nhưng con tim có hiểu

Run bần bật

Giật mình tỉnh giấc mơ

Làm sao giữ người như thuở nguyên sơ

Đành lỗi hẹn đành hững hờ quay bước

 Nhớ em nhiều

Lòng có thước nào đo

Thu vừa chớm

Lá buồn xo rơi rung

Nắng tắt muộn phiền trơ trọi bóng câu

Tuổi xuân đâu và tình đầu thơ mộng

Đã qua rồi xao động phút thần tiên

 Nhớ em nhiều

Nhưng chưa gặp phải duyên

Miền biển rộng

Trời càng cao lồng lộng

Tìm thấy gì trong giấc mộng viễn du

Chỉ là giọt nắng chiều thu … lãng đãng

Kim Oanh

10/9/2013

 

 

 

 

ĐONG ĐƯA NỖI BUỒN

Anh về đào đất đắp nền

Xây nhà lục giác, lầu trên em ngồi

Trước sân có đường dạo chơi

Dưới hồ sen trắng rạng ngời mắt em.

Em đi cách biệt mông mênh

Đêm xưa lầu mộng ngọt mềm bóng trăng

Cho anh nhắn gởi chị Hằng

Buồn dâng sóng lượn lăn tăn Biển hồ.

Ngày nào em thích đọc thơ

Bây giờ em có mong chờ ý Xuân

Anh về ôm đá ngủ quên

Khi em xỏa tóc phủ lên nắng chiều.

Tóc em dài đẹp mỹ miều

Anh đưa tay vuốt bao nhiêu cho vừa

Em ơi trăng lặn sao thưa

Ru anh tỉnh mộng đong đưa nỗi buồn.

DHT (19/08/2013)

 

ĐONG ĐƯA VÕNG BUỒN

( từ Đong đưa nỗi buồn của Dương hồng Thủy)

Em đi mái dột lở nền

Sạt nhà lục giác, lầu trên thiếu người

Trước sau chẳng tiếng đùa chơi

Hồ sen vẫn đục mắt vời tìm em.

Anh về quạnh quẽ bên thềm

Gác xưa soi bóng êm đềm ánh trăng

Bất chợt em ẩn chị Hằng

Lung linh giởn bóng lung linh mặt hồ.

Vườn xưa gặp gỡ người thơ

Bâng khâng thề gửi hẹn chờ tình xuân

Em về khăn lụa bâng khuâng

Hương thơm ấp ủ vai trần anh yêu.

Tóc mây buông xỏa dáng kiều

Mắt tha thiết mắt bao điều muốn thưa

Lời ơi ! có nói cũng thừa

Bàng hoàng trăng mộng đong đưa võng buồn.

KIM OANH

( 20/08/2013)

 TRƯA NAY TỈNH MỘNG

  (từ Đong đưa võng buồn của Kim Oanh)

Vẵng nghe nhịp võng đong đưa

Lều thơ thấm dột giọt mưa chạnh lòng

Em ơi còn nhớ gì không

Gác xưa thiếu một bóng hồng của em.

Em đi trăng cũng gập ghềnh

Mưa chiều rơi nhẹ chênh vênh lũng ngoài

Non cao núi biếc hôm nay

Chờ em trở lại đoái hoài tình xưa.

Tóc em buông xỏa ướt mưa

Áo em lay nhẹ bơ vơ hiên ngoài

Bóng em xa tít non đoài

Trưa nay tỉnh mộng nhớ hoài em yêu !

DHT

( 20/08/2013)

 

 

 

CHIỀU VÀNG VĨNH LONG

TL_Jun4_VinhLong.jpg

 

 

Chiều xuống tan dần trong nắng muộn

Mái chèo khua gợn sóng hồn xưa

Lỡ nguyện ước phương xa trời nhớ

Thèm trở về lặng ngắm hoàng hôn.

Hoàng hôn phủ đôi bờ nhung nhớ

Nhớ bao chiều những bận đón đưa

Dáng ngây thơ bóng gầy nghiêng đổ

Chẻ lụa vàng dài ánh chiều rơi.

Đã qua rồi một thời sôi nổi

Mỗi chiều vàng gợi nhớ Vĩnh Long

Cõi đời riêng tim côi sâu lắng

Của ngày tháng cũ tuổi hồn nhiên.

Kim Phượng

 

 

 

VĨNH LONG CHIỀU CUỐI HẠ

(Cảm tác từ Chiều Vàng Vĩnh Long của Kim Phượng)

Anh đến Vĩnh Long chiều cuối Hạ

Nước sông Tiền lấp lánh đèn lên

Em đam mê phương xa trời nhớ

Bến cô liêu dòng nước mông mênh.

Hoàng hôn nào đời ta phủ kín

Hàng me thưa lá rụng bờ vai

Em ngây thơ áo dài nghiêng nắng

Cho tim anh ủ rủ u hoài.

Lâu lắm chúng ta chưa gặp lại

Hàng phượng xưa, mái ngói, sân trường

Chúc em mãi ngọt ngào sâu lắng

Quên cuộc tình tuổi trẻ thân thương ?!

Dương hồng Thủy

(04/06/2013)

Hạnh Phúc Trổ Hoa


Trả lại cho em màu nắng lụa vàng
Sương hồn nhiên thả hôn ngàn thảm cỏ
Trả lại cho em gót son mọng đỏ
Một thời tuổi nhỏ bước tung tăng

Trả lại cho em xôn xao vệt nắng
Ươm mắt ngọt ngào lời nhắn gửi trao
Trả lại cho em trời trong mây trắng
Vườn xanh màu chim cất tiếng hót cao.

Trả lại nhau tình yêu đầu mở ngõ
Nắng nhiệm mầu hoa cỏ thả đi rong
Đôi học trò tắm nắng đuổi tình hồng
Hạnh phúc trổ hoa cầu vòng đua sắc.

Kim Oanh



  dht_apr27_couple.jpg                                                           



HÃY TRẢ LẠI ANH

(từ Hạnh Phúc Trổ Hoa của Kim Oanh)

Hãy trả lại anh màu nắng sân trường

Tung tăng hai đứa hồn nhiên tuổi trẻ

Hãy trả lại anh…bút chì, thước kẻ

Anh trao em làm kỷ niệm ngày xưa !

Hãy trả lại anh khung trời thơ mộng

Bầu trời xanh mây trắng với hàng cây

Hãy trả lại anh tình yêu vô vọng

Lửa yêu thương tắt ngấm mùa Xuân nầy.

Hãy trả lại anh nụ hôn nồng cháy

Tuổi học trò tình cảm thả đi rong

Tay nắm tay đầu dựa đôi má hồng

Nay hạnh phúc chỉ còn trong nỗi nhớ.

Nhưng em cứ…giữ tình yêu ngày đó

Để anh thầm…vọng tưởng giấc mơ hoa

Để anh luôn nhung nhớ đến người xa

Dù phiêu bạt tuổi ngọc ngà ước hẹn.

Dương hồng Thủy

( 26/04/2013)

 

dht_Apr9_muachieu.jpgMƯA CHIỀU

Tiếng lòng …

Hắt hiu sầu trong thinh lặng !!!

Lời ru văng vẳng thanh âm

Mưa giăng chao đọng cõi tâm

Sóng đời chòng chành bão nổi.

Tình ơi …

Cứ để dòng mưa trói chân !

Phút cuối tạ từ vương vấn

Khóc đi mưa ! Mi hoen ngấn

Hạnh phúc ngấm ngầm say đắm …

                         … chiều mưa !!!

KIM OANH

KHÓC ĐI EM

              (từ Mưa Chiều của K.O)

Góc phố nhỏ em tần ngần chiều nay

Chiếc dù rộng che mưa không đủ kín

Gió hắt hiu vực buồng tim câm nín

Em bàng hoàng bão nổi khóc âm thầm.

Mưa lê thê chừng cô đọng thanh âm

Sau phút tạ từ còn nhiều vương vấn

Khóc đi em như mưa buồn vô tận

Hạnh phúc nào còn vang vọng…chiều mưa !

Dương hồng Thủy

Enter supporting content here