thơ                      

KIM QUANG - DƯƠNG HỒNG THỦY 

______________________________________________

BẠN CŨ MỚI GẦN XA
     

Tình Bạn         

Bạn cũ mới gần xa, tràn biển nhớ

Bao tháng ngày khao khát được thấy nhau

Để được nghe kỷ niệm đẹp ngọt ngào

Cùng hong lại những ân tình ngày cũ

 

Những tâm tư trao nhau chưa thấy đủ

Tiếc một thời hoa nở giữa mùa xuân

Lòng hao hức bên nhau thật tưng bừng

Những mật ngọt nồng nàn sao ngắn ngủi

 

Và bây giờ chợt nghĩ... thấy bùi ngùi

Bao thân ái cố ôm ghì thật chặt

Buâng khuâng nhìn.. nắng chiều đang dần tắt

Lá vàng bay theo cánh gió phiêu diêu

 

Rất quí giá thời khắc không còn nhiều

Được thấy nhau hạnh phúc biết bao nhiêu

Bốn bể anh em trao nhau niềm hy vọng

Nghĩa đồng môn sưởi ấm... tận cõi lòng

kimquang

( 06/01/2014)

 

 

Người Bạn Vừa Quen

        ( từ Tình Bạn của Kim Quang )

 

đôi khi

trên con đường đi

vô tình gặp bao nhiêu người lạ

dặm trường thường tỏa ra muôn ngả

có hẹn đâu mà ta cũng chạm mặt nhau.

 

vô tâm

thế mà cũng gặp gỡ lần sau

bỡi nhiều lúc ta gật đầu liếc mắt

rồi thời gian vài bóng hình biến mất

thỉnh thoảng ta mơ - một hình dáng . Ta cần.

 

chưa quen

có thể là chưa thật sự gần

chưa trao đổi hàn huyên tâm sự

chưa bắt tay nhau trong một chiều viễn xứ

hâm nóng quê hương trong niềm xúc cãm cô đơn.

 

một ngày

ta sẽ cùng đi, cùng trò chuyện, nhiều hơn

tình thân bè bạn tự nhiên chợt đến

kể từ đó hai mãnh đời trìu mến

kết nghĩa đệ huynh, sáng ngõ tối tâm hồn.

 

sau cùng

trong giấc ngủ chập chờn

ta luôn thấy người bạn quen, tay vẫy

đúng là bạn hiền - bạn thân rồi đấy

hãy thật lòng, trân trọng, người bạn... vừa quen !

 

Dương hồng Thủy

(28/09/2014)

 

NHƯ NHỮNG DÒNG SÔNG TRÔI                     

Hai Bờ Nỗi Nhớ

 

Phương trời em chớm lạnh

Miền quê anh sang mùa

Hàng cây vừa trút lá

Mây trời trắng lưa thưa.

 

Mỗi ngày em dậy sớm

Đón xe đến sở làm

Bên nầy trời chưa sáng

Anh đi bộ lang thang...

 

Vườn nhà anh êm ả

Trời mùa Thu mong manh

Con sông xưa cũng lạ

Có con sóng vờn quanh.

 

Từ hai bờ nỗi nhớ

Xòe tay tìm... bàn tay

Anh về qua phố chợ

Nhớ em - nhớ từng ngày...

 

Dương hồng Thủy

 

Trong Cõi Ảo

 

Anh là mây bốn phương

tôi như cơn gió ngược 

Ta tìm chi chiếc cầu Ô Thước

Anh có thể nhìn trăng xây lầu vọng

Nhưng đừng nghĩ ngợi

chuyện cuồng ngông

Đừng hoài mơ lên tới cung hằng

Đường ta đi bây giờ còn rất ngắn

 

Anh đừng hỏi sao tôi như con nước lớn ròng

Khi thấy thật gần, lúc có cũng như không

Tôi như con đò ngược dòng lơ đãng

Anh đứng chờ gào mãi giọng khàn

Như con sóng lăng xăng rượt nhau không kịp thở

Bởi bọt bèo không trổ nụ ước mơ

 

Anh và tôi như những dòng sông

Ta trôi mãi không thể dừng lại được

Anh cứ nhìn trong mơ_ bóng tôi tha thướt

Tôi cũng nhìn anh_ cất cánh bay tuyệt vời

Bước chân trần nhìn lại cũng tả tơi

Trong tíc tắc ta về đâu không biết

Đã ngán ngẩm sự đời, còn có gì tha thiết

 

Xin giữ lại một chút gì ... mãi mãi

Ngắm trời chiều... chim nhạn mõi cánh bay

Áng mây hồng lơ lửng ở trên cao

Ta thơ thẩn tìm về trong cõi ảo.

 

                         13/9/2014

                            kimquang

 

ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA                                                       

kq_jan1_doimat.jpg

. 

Đôi Mắt Mùa Đông

Quên sao được một chiều Đông

Tôi đi qua phố bên chồng phất phơ

Bỗng nghe trong dạ ngẩn ngơ

Thoáng ai đôi mắt lờ mờ quen thân.

Bước đi mỗi lúc xa dần

Thiết tha ngoảnh lại bao lần chưa thôi

Và tôi chợt nhận ra rồi

Người xưa đôi mắt xa xôi thuở nào. 

Bước đi trong dạ nao nao

Mãi đuôi con mắt bám sau không rời

Đi gần bên cạnh chồng tôi

Mà sao cảm giác lẻ loi vô ngần.

 Ai kia bóng nhỏ mờ dần

Lạ thay như đến thật gần bên tôi

Chuyện xưa giờ đã lìa đôi…

Giọt sương lạnh buốt chiều trôi qua thềm.

Nỗi niềm úp mặt vào đêm

Lung linh đôi mắt rũ mềm hồn tôi.

Kimquang

(01/01/2014)

 

Có Một Chiều Đông 

Em đi áo lụa mùa Đông

Mỏng manh bóng nhỏ hư không dặm về

Hai chúng ta lỡ duyên thề

Anh đi - em lạc bến mê đôi đàng.

 

Mỗi mùa lạnh chớm vừa sang

Em ra chợ sớm lang thang một mình

Vóc người nhỏ nhắn thật xinh

Anh đưa tay vẫy chút tình ngày xưa.

 

Chiều nào hai đứa trong mưa

Đêm nào hai đứa đón đưa tận nhà

Đăng trình nhập ngủ thiết tha

Em cô gái nhỏ thật thà dễ thương.

 

Anh về áo bám bụi đường

Cưới cô giáo trẻ chung trường trước kia

Không ngờ nghịch cảnh cách chia

Poncho lịm kín - chia lìa hai ta.

 

Đông về lạnh giấc mơ hoa

Đong đưa nhịp bước  em xa thật rồi !

 dương hồng thủy                                   

(01/01/2014)

 

 

 

ĐÃ CÓ MỘT MÙA ĐÔNG                                      

 TL_WinterMoon.jpg

Mùa Đông 

Tương tư thắm thiết với mùa Đông

Ngoài trời giá buốt lạnh cả  lòng

Đường phố sắc màu khoe áo ấm

Nắng lụa mơ màng mõi mắt trông.

Những tà áo trắng tỏa hơi sương

Gió lẻn lướt qua gợn tóc mềm

Bàn tay áp nhẹ lên đôi má

Chờ ai đứng đợi nắng bên thềm.

Đã mấy mươi năm vẫn cứ chờ

Mùa Đông đi mãi thấy bơ vơ

Mang theo cái rét ngày xưa đó

Để lại hương thừa nỗi ngẩn ngơ.

Đông khắc hằn sâu một bóng hình

Vô tình mất hút đã bặt tin

Lưu luyến chưa mờ trong nỗi nhớ

Tuổi hồng đậm nét những vần thơ.

Mùa Đông năm đó chắc chưa già

Bao nhiêu dâu bể, lắm phong ba

Rũ đi chiếc áo mùa Đông lạnh

Lạc bước đường về mãi cách xa.

 

  Kim Quang

  (08/12/13)  

CÓ MỘT MÙA ĐÔNG

( từ Mùa Đông của Kim Quang )

Mùa Đông năm ấy anh đi xa

Lòng hứa sang năm trở lại nhà

Thăm lại người em bên phố nhỏ

Đâu ngờ dâu bể nổi phong ba…

Áo trắng ngày xưa mộng bình thường

Vẫy tay chào kẻ biệt quê hương

Bóng em mờ khuất bên đường đất

Đôi mắt còn theo mấy dặm đường.

Anh biết quê nhà em vẫn chờ

Mùa Đông sau đó lạnh bơ vơ

Trời Tây gom nắng anh đem gởi

Sưởi ấm hồn em một chút thơ.

Từ đó - mỗi mùa Đông lại Đông

Hương xưa mờ nhạt nắng phai hồng

Nhưng tim anh vẫn còn nhung nhớ

Mỗi độ Đông về em biết không ?!

Năm nay - mùa Đông anh trở lại

Tìm mãi bóng hình em gái quê

Lối cũ rêu phong ngàn cỏ biếc

Em đi thăm thẳm biệt sơn khê !

Dương hồng Thủy

(08/12/2013)

_________________________________________________

 

 

ĂN NĂN

 

         Khi người thân đã ra đi vỉnh viển

         Chợt thấy mình sống chưa hết ân tình

         Bao muộn phiền nghĩ ngợi cứ liên miên

         Nghe bứt rứt trong lòng đầy hối tiếc.

 

         Để hôm nay người  đã đi biền biệt

         Lời ngọt ngào cất dấu bỗng đậm màu

         Sống chưa trọn, không làm đẹp lòng nhau

         Trái tim đau làm tình thân khô héo.

 

         Một chút tình như lá úa bay vèo

         Không nở hoa giữa buổi chiều nắng hạn…

         Bầu trời xanh mờ lối rộng thênh thang

         Giọt ăn năn rơi đầy sông quá khứ.

                   

                                               Kim Quang

                   

        

           MUỘN MÀNG

                      (từ Ăn Năn của Kim Quang)

 

em đã cạn suy tháng dài - ngày ngắn

giọt lệ tình theo vạt nắng bay cao

em bàng hoàng nghe đôi môi chợt mặn

bóng hình nào theo ngọn gió lao xao !

 

một người đi - để lại gió thét mưa gào

tim khô héo theo tháng ngày mộng mị

một lần xa - là xa rời vạn kỷ

mất nhau rồi - mới nhận được rất cần nhau !

 

hình bóng nào in đậm nét nhiệm mầu

nghĩa ân cũ ùa về trong nhung nhớ

hởi người xưa - có đoạn đường cùng nhịp thở

em ăn năn sám hối ...tự ban đầu.

 

Dương hồng Thủy

 

 

 CHIẾC LÁ THU PHAI    tl_fallleaf.jpg

 

            Hoài Thu

                  TL_FallMoon.jpg

                 Ta trở lại tìm đường xưa lối cũ

               Cứ mơ màng hình bóng của mùa thu

               Đã hò hẹn bao lần chưa kịp tới

               Có phải em nép mặt ẩn mây mù

 

               Sáng hay trưa, tối về em sẽ đến

               Chiếc thuyền trăng chở đầy gió lênh đênh

               Ai lấp lóe bước nhẹ hều trên sóng nước

               Cả dòng sông run rẩy giữa mông mênh

 

               Có phải em là mùa thu đó không

               Réo rắc trong ta khúc nhạc lòng

               Em có về, nhuộm vàng đường ngập lá

               Bâng khuâng níu lại nắng vội qua

 

              Nhặt chiếc lá khô dòn trước ngõ

              Đếm bước thời gian thu lại xa

              Một chút hơi thu trời lặng gió

              Tình tự trăng tà chỉ có ta?

 

              Thu ơi sắp hết mùa nhung nhớ

              Mong manh tuổi hạc nhẹ như mơ

              Chiếc áo lụa mềm vàng óng ả

              Mộng mị thu về tóc bạc phơ!

                                 KIM QUANG

              

  tl_fall5.jpgTRỌN ĐỜI NHỚ EM

(từ Hoài Thu của Kim Quang)

 

Mây chiều rơi nhẹ bờ vai

Nắng bâng khuâng đượm Thu phai cuối ngày

Anh chờ tháng ngắn ngày dài

Em ơi lệ ứa tóc mai trắng dần.

 

Người đi sõi đá cũng buồn

Mây trôi lũng thấp suối nguồn lặng im

Anh về vạch lá đi tìm

Từ muôn kiếp trước như chim lạc bầy.

 

Rượu cần chưa uống đã say

Thuyền tình cặp bến còn ngây ngất tình

Cầu xin tia nắng bình minh

Hư vô sương khói tượng hình bóng em.

 

Anh về đặt vó bẫy chim

Sẩy con chim nhỏ đồi sim cuối trời

Em không từ tạ một lời

Anh cô đơn bước - trọn đời nhớ em.

 

DHT ( 22/08/2013)

 

THƠ
Kim Quang - Dương Hồng Thủy
NGHĨA THẦY TRÒ               

 dht_May1_GSMKTrung.jpg            

Cố Níu                   

              Nhớ về thầy Mạc Kỉnh Trung

__________________________________________________

  .               

                     Mấy mươi năm sông mỗi lúc xa nguồn

                    Cứ lượn lờ trôi theo dòng nước ngược

                    Bốn phương trời ta quay về chung bước

                    Tìm cội  nguồn núp bóng nghĩa ân thầy

                    Dù cuộc đời trăm lối bạt đường mây

                    Biển cả, núi non muôn trùng ngàn dặm

                   Dầu mây Tần che khuất chiều xa thẳm

                   Nghĩa thầy trò lấp lánh đẹp như mơ

                   Tóc đã bạc , còn hồng mãi tuổi thơ

                   Nhớ về thầy, bạn bè lòng tha thiết

                   Tà áo trắng bay theo mây biền biệt

                   Ấm  giọng thầy văng vẳng mãi đâu đây

                   Tiếng hát hoc trò khao khát xum vầy

                   Chim lạc đàn ríu rít quay về tổ

                   Ta cố níu những phút giây hội ngộ

                  Thầy bạn ơi..bóng tối ngập đường chiều!

                  Còn thấy nhau thời khắc được bao nhiêu

                  Gió cuốn đi ngày mai hay ngày mốt.

                                   KIM QUANG

         GIỮ GÌN

                  Từ Cố Níu của Kim Quang

.

Hơn năm mươi năm chúng ta xa Thầy

Tóc muối tiêu nhưng tóc Thầy đã bạc

Tản lạc bốn phương trời nhiều mất mát

Người cao sang, kẻ thành đạt nhờ Thầy.

Suốt cuộc đời Thầy phiêu bạt chân mây

Sau khi mở lối cho người trò cũ

Thầy học rộng, dạy nhiều nhưng chưa đủ

Còn dạy thêm chuyện xử thế nghĩa ân.

Nhớ ngày xưa Thầy dạy toán ân cần

Sưu tập đủ sách pháp văn để dạy

Suốt đời ta ân Thầy còn đọng mãi

“ Nghĩa Thầy trò lấp lánh đẹp như mơ “.

Tuổi Thầy cao nhưng ân đức ngọt ngào

Những buổi họp mặt Thầy cười tha thiết

Lũ học trò già bao năm cách biệt

Nay bu quanh Thầy cười nói lao xao.

Học trò cưng, đứa dở toán ngày nào

Vui chân sáo bu quanh Thầy hội ngộ

Như cánh nhạn gọi nhau quay về tổ

Diện kiến cùng Thầy tràn ngập yêu thương.

Hãy giữ gìn bao tình nghĩa vấn vương

Thầy cũ, trò xưa, mái trường…trọn kiếp

Dương hồng Thủy

( 01/05/2013)

____________________________________________

 

 dht_apr6_gapBan.jpg

BẠN BÈ

Bạn bè mấy khi nay gặp lại

Phố lạ người quen tóc bạc phơ

Cứ ngỡ chúng mình xa cách mãi

Ai dè đối diện thật không ngờ.

Ngày xưa cùng học Phan thanh Giản

Thẳng nếp quần xanh áo trắng tinh

Dăm bữa tụ bè đi vườn nhản

Con tim duyên dáng điểm trang mình !

Năm cuối thập thò rồi đôi ngả

Em về ta đứng giữa mênh mông

Tình yêu chỉ kịp ghi trong dạ

Mà thấy nôn nao cả tấm lòng.

Giang hồ đi lính Ban mê Thuột

Sáng uống cà phê tối rượu cần

Lính chiến xa nhà chung lô cốt

Người dưng nay lại hóa người thân.

Có khi đuổi giặc đêm không ngủ

Poncho che tạm dưới trời mưa

Địch cạnh bên hào đưa tay vẫy

Cùng nhìn ảo ảnh ánh sao thưa.

Bây giờ đã bốn mươi năm chẳn

Bạn lính, bạn trường tuổi ấu thơ

Họp mặt “Ngọc Lan” bên phố vắng

Tâm tư xao xuyến nghẹn mong chờ.

Vững tin tình bạn luôn bền chắc

Một thuở thời gian thơm ngát hoa

Mất bạn thành sầu cao chất ngất

Bởi nên trân quý sống chan hòa !

Dương hồng Thủy (tháng 04/2013

KQ_Apr6_noiDoi.jpg

THƠ
Kim Quang - Dương Hồng Thủy
MƯA CUỒNG             
.
dht_nov4_lutloi.jpg

MƯA CUỒNG

Mưa sướt mướt như trút cơn cuồng nộ

Cố nén sâu sân hận ở trong lòng

Gió cuồn cuộn tràn lên những cơn giông

Gội cho hết ưu phiền đang chất chứa.

Nghe tiếng mưa sao lòng như nghiêng ngửa

Tâm rối bời, vụn nát những cơn đau

Liên khúc mưa nức nở nỗi nghẹn ngào

Chim lánh nạn thờ ơ trời bãng lãng.

Lá thu vàng trong cơn mê hốt hoảng

Ở ngoài kia lụt lội biến thành sông

Cuộn gió lốc nào yên cứ bềnh bồng

Trời bão tố, nghiêng lòng mùa nước nổi.

Mưa lê thê ngày đêm nghe nhức nhối

Vào Trung thu tỏa lạnh buốt mùa Đông

Nghe ngẩn ngơ uẩn khúc cứ chất chồng

Chờ mưa tạnh ấm lòng, đêm tỏa sáng.

KIM QUANG

MƯA CUỒNG TRUNG THU

         ( từ Mưa Cuồng của Kim Quang)

Trung thu năm nay mưa nhiều hơn nắng

Có lẽ điềm trời xa vắng trăng Thu

Đường ngập nước, bao la kéo mây mù

Gió quật ngã những mảnh đời côi cút.

Từ trên cao sấm giăng ngang chớp giật

Nước chảy khỏi bờ cuồn cuộn lao xao

Trẻ chờ cha cầm lít gạo nghẹn ngào

Sáu mái đầu xanh ai ăn ai nhịn.

Túp lều bạt, đồ treo cao lỉnh kỉnh

Tấm ny lon che dưới hứng mưa tuôn

Lụt lội ngoài kia từ lúc thượng nguồn

Làm thủy điện ngăn dòng thành thác lũ.

Mưa lê thê bao cảnh đời không ngủ

Ngồi co ro bó gối đến mõi mòn

Chờ trời sáng trong đêm lạnh cô đơn

Để tiếp tục kiếp trâu cày phố chợ.

Dân quê tôi xót xa không kịp thở

Mưa Trung thu mà lạnh như mùa Đông

Ai hay chăng uẩn khúc mãi chất chồng

Chờ mưa tạnh ấm lòng người bất hạnh.

Dương hồng Thủy

   ( 04/10/2012)

Enter supporting content here