THƠ                    

 
MỸ TRINH - ĐỖ CHIÊU ĐỨC
_______________________

Vội

 

Ngày đã vội đêm về càng vội
Nhanh nhanh lên ngủ vội đi em
Mai không thể mai càng không thể
Tìm đâu ra một nụ cười mềm

 

Đời rất vội khi em đứng lại
Dừng chân thôi thì đã bước lùi
Người vùn vụt thời gian vùn vụt
Níu cách nào giữ lấy niềm vui

 

Thu vội tàn và Đông vội đến
Một thoáng thôi chụp bắt tan tành
Hạ mấy thuở chờ xuân từ giã
Một thoáng đời ngun ngút bay xa

                                           Mỹ Trinh

 

Lục bát :

 

                VỘI
Vội ngày càng vội hơn đêm,
Nhanh lên ngủ vội đi em đêm này.
Lại không thể đợi ngày mai,
tìm đâu ra nụ hôm nay cười mềm.


    Xin đừng đứng lại bên thềm,
    Dừng chân là đã lùi thêm bước lùi !
    Thời gian vùn vụt nhanh trôi,
    Người càng vùn vụt niềm vui chóng tàn.


Làm sao níu được thời gian,
Thu tàn đông đến xuân sang hạ về.
Giã từ muôn vạn đam mê,
Thời gian một thoáng đi về hư không !


                                          Đỗ Chiêu Đức

XUÂN VỀ

Xuân mang về niềm vui

Chúc nhau lời ngọt bùi

Chúc nhà nhà hạnh phúc

Xuân về với mọi người

Xuân mang về niềm tin

Từ trái tim thanh bình

Cho người già con trẻ

Màu hạt nắng lung linh

Xuân mang về khắp nẻo

Tình thế giới đại đồng

Nhẹ nhàng xuân trải gót

Từ đỉnh cao mây hồng

Xuân mang về cho mẹ

Xuân tìm hạt tình cha

Trao yêu thương hạnh phúc

Bình an đến nhà nhà...

MỸ TRINH

.

Chiêu Đức chuyển thể từ bài thơ trên:

CHÚC XUÂN
Xuân về mang cả niềm vui,
Chúc nhau lời chúc ngọt bùi lòng nhau.
Nhà nhà hạnh phúc thương trao,
Xuân về rộn rả xôn xao tiếng cười.
Niềm tin mới, đến mọi người,
Cụ già trẻ nhỏ nơi nơi thanh bình.
Trái tim cũng ướm màu xanh,
Trời xuân hạt nắng lung linh đón mời.
Xuân về khắp nẻo reo vui,
Cộng đồng thế giới người người hoan ca
Nhẹ nhàng gót ngọc lướt qua,
Mây hồng gom nắng thướt tha yêu kiều.
Xuân về với mẹ cha yêu,
Phất phơ tuổi hạc sớm chiều nhớ thương.
Đàn con lữ thứ dặm trường,
Cầu mong gió Gác Đằng Vương đưa về
Một nhà sum họp hà hê,
Bình an dưới thế đề huề nơi nơi.
Xuân về rộn rã niềm vui !...
CHIÊU ĐỨC

Giã Từ Mùa Hạ Tôi Yêu

Giã từ mùa hạ tôi yêu
Buồn về man mác những chiều nắng phai
Hợt hờ chải tóc qua vai
Hạt sương rơi vỡ tiễn ai qua mùa

Giã từ trường cũ tình xưa
Cánh chim bạt gió nắng mưa trở trời
Chạnh lòng lệ của tôi rơi
Mùa yêu dấu đã xa vời chân mây

Giã từ màu áo thơ ngây
Tôi đi đi mãi theo mây hững hờ
Gói tình vào chữ làm thơ
Gói ngàn kỷ niệm giấu bờ ngực đau

Giã từ hạ nắng lao đao
Giã từ mộng mị mưa rào phủ lên
Giã từ bờ lúa con kênh
Giã từ nhau đã không tên đường chiều!

Mỹ Trinh

.

GIÃ TỪ MÙA HẠ YÊU

Giã từ mùa hạ yêu,
Buồn man mác những chiều.
Chải tóc qua vai nhỏ,
Tiễn ai sương xuống nhiều !

Giã trường xưa tình cũ,
Chim bạt gió chơi vơi,
Chạnh lòng mi ướm lệ,
Mùa yêu đã xa vời !

Giã màu áo ngây thơ,
Theo mây bay hững hờ.
Gói tình vào trong chữ,
Với ngàn kỷ niệm mơ !

Giã từ màu nắng hạ,
Giã biệt những mộng mơ.
Giã con kênh bờ lúa,
Giã cả đường chiều thơ !

Chiêu Đức.

Enter supporting content here