THƠ
Huyền Vân
Thanh_____________________________
MÁ CỦA
CON
· Kính viếng Hương
linh MÁ của con
Má của con đã
chết thật rồi sao?
Con tự hỏi trong bàng
hoàng sửng sốt
Bên nầy đại dương
cách nửa vòng trái đất
Giọng
báo tin nghe đứt quãng từng cơn.
Má của con tám mươi chín tuổi hơn
Tám mươi chín năm làm người cõi thế
Tám mươi chín năm đắm chìm bao dâu bể
Tám mươi chín năm – chớp mắt buông xuôi!
Má của con đi trọn
một kiếp người
Ðã in đậm lòng
con muôn vàn dấu ấn
Từ tuổi thơ đến
những ngày mãn tận
Má chỉ làm dân
ruộng rẫy bình thường
Má
của con – một bà Má miệt vườn
Chơn chất thật thà nói năng bộc trực
Má không thích đãi bôi lừa lọc
Nên dạy con hãy ngay thẳng làm người.
Má của con sau trước một
lời
“Ăn chắc mặc dày”
– châm ngôn cuộc sống
Mặc
thế sự “giả, chân” biến động
Vẫn một đường đi tới chẳng núng nao!
Má của con đã
chết thật rồi sao?
Con tự hỏi và lòng
mình chùng lại
Có thể nào đâu,
mới hôm nao Má hỏi:
“Con không thể về
thăm Má sao con?”
Má của con - từ góc nhỏ quê hương
Ðang mòn mỏi đợi thằng con xa xứ
Nhìn nước lớn ròng đếm nỗi sầu tư lự
Trông con bặt tăm qua màu mắt lập loè.
Má của con – thui thủi
giữa trưa hè
Rọc lá chuối, cắt
lá sen đem bán
Lấy công sức mình
đổi gạo cơm thời hạn hán
Nuôi
đàn con thơ suốt năm tháng chiến tranh.
Má của con không quen nếp sống
thị thành
Không quen cảnh ăn sung
mặc sướng
Cứ chân đất đầu
trần quanh năm đồng ruộng
Uống
nước lóng phèn ăn rau cháo muối dưa.
Má của con tần tảo sớm
trưa
Nhưng vẫn muốn các con mình
vươn tới
Vẫn muốn con mình thoát
đời tăm tối
Ðừng giống mẹ cha
sống cảnh quê mùa.
Má của con dạy lễ nghĩa ngàn xưa
Qua kinh nghiệm bản thân đơn giản
Con cảm nhận từ thâm sâu cuộc sống
Ðạo đức làm người trong cõi nhân sinh.
Má của con đã
gầy dựng đức tin
Khiến lòng con hoài
hoài kiêu hãnh
Trong vũ trụ kỳ quan
lấp lánh
Trái tim Mẹ hiền – Má
của con ơi!
Má của con lồng lộng cả khung trời
Con như thấy vầng hào quang toả rộng
Bên nầy bờ đại dương nhà nhiều tầng soi bóng
Ðâu che được tầm con nhìn Má vượt trên
cao.
Má
của con chết thật rồi sao?
Má
đã phủi tay giã từ nhân thế
Má
còn hỏi “Sao con không về thăm Má?”
Như mỗi lần con điện thoại về nhà?
Má của con giờ đã
về cạnh bên Ba
Ba với Má sống đời
đời miên viễn
Từ phương xa con viết
lời đưa tiễn
Má hãy xót thương
nhận lấy chân tình.
Má của con như thuở bình sinh
Hãy
tiếp dạy khuyên bao điều ân nghĩa
Con nhớ mãi ân sâu của Má
Suốt cả cuộc đời dù bão loạn mưa cuồng.
Má của con – Má
tôn kính yêu thương
Con ân hận không thể
về bên Má
Giây phút cuối cho
vơi lòng hoài trông, hả dạ
Má
của con – Má của con ơi...
Viết nhân 21 ngày Má mất
Houston 14 tháng 2-2002
“
Má của con đã về cạnh bên Ba
Ba
với Má sống đời đời miên viễn...”
(Ảnh Ba Má chụp tại Xóm Chài tháng 3/1973)
.
HUYỀN VÂN THANH
(Về Nguồn – Tây Đô)