Cùng
Bạn ,
Chỉ còn 2 ngày
nửa là chính thức vào hè ( Hạ Chí 21tháng 6) Mới bắt
đầu vào hè mà Cali nóng như thiêu đốt .Tôi nhớ lại
bài thơ cổ trong bộ Giáo Khoa Thư lớp Sơ Đẳng ngày xưa
, đọc lại bài nầy " Cái nóng nung người nóng
nóng ghê " mà thấy lòng bùi ngùi man mác , đã
70 năm trôi qua ! Chao ôi, thời gian ơi là thời gian !. Tôi xin chép
lại bài nầy gửi Bạn cùng 2 bài thơ Đường cảm tác
của tôi qua bài Vào Hè viết trong ngày Father's Day hôm qua.
Vào
Hè
Ai xuôi con cuốc
gọi vào hè
Cái nóng nung người nóng nóng
ghê!
Ngõ trước,
vườn sau um những cỏ
Vàng phai, thắm nhạt ngán
cho huê .
Đầu
cành kiếm bạn, oanh xao xác,
Trong tối đua bay, đóm
lập lòe.
May
được nồm nam cơn gió
thổi,
Đàn ta ta gẩy
khúc Nam nghe.
Thơ cổ
Trưa Hè - Trăng Quê
Còn nhớ quê xưa
những tháng hè,
Bốn bề ra rả nhạc
sầu ve.
Quán tranh phe
phẩy vài hành khách
Bến nước im lìm
mấy chiếc ghe.
Vi
vút hàng sao cành rậm rạp,
Bơ phờ giàn
mướp nụ le que.
Chiều về gió mát
từ sông cái,
Tối đến ngoài
sân đóm lập lòe.
Tối đến ngoài sân
đóm lập lòe
Hằng Nga lững thững
vượt lùm tre .
Xóm giềng êm ả trăng
vòi vọi,
Tiếng
cuốc mơ hồ dạ sắt
se.
Trằn trọc
võng đưa hồn lắng
đọng,
Mơ
màng quạt phẩy muỗi vo ve.
Giật mình tinh giấc,
gà eo óc,
Dằn
vặt tình quê, mộng não
nề.
Mailoc
6-18-17
( Father's Day )
Đỗ Chiêu Đức:
Thưa Thầy,
Bài " Vào Hè " nầy em cũng thuộc lòng từ nhỏ, cứ
ngỡ nó là một bài Cổ Thi trong sách Quốc văn giáo
khoa thư (Trần Trọng Kim, Nha Học Chánh Đông Pháp xuất bản,
1935). Nhưng theo sự khảo cứu gần đây được đăng trên Kiến
thức ngày nay số 740, ngày 1-3-2011, mục Trà dư tử hậu (tr.
45, 46, 133), thì bài này là của Dương Bá Trạc, in trong tập
thơ Nét mực tình (NXB Đông Tây, Hà Nội, 1937). Cũng
theo bài viết này thì hai câu 4 và 5 của bài thơ như sau:
Hồng rơi thắm rụng tiếc cho huê.
Trên cành gọi bạn chim xao xác,
Tài liệu nầy em tìm
thấy trên mạng, chỉ nêu lên để tham khảo mà thôi. Còn
bây giờ thì xin được ...
HỌA VẬN :
Trưa Hè - Trăng Quê
Quê xưa nhớ mãi những trưa hè,
Mấy gốc sa-kê rộn tiếng ve.
Tập lội vài thằng ngâm dưới nước,
Học chèo mấy đứa lắc trên ghe.
Cây im phăng phắc không hơi gió,
Đường vắng chói chan chẳng một que.
Phe phẩy quạt mo ngồi trước cửa,
Chiều về hơi nóng vẫn hanh lòe !
Chiều
về hơi nóng vẫn hanh lòe,
Đom
đóm chập chờn lượn bụi tre.
Êm
ả ánh trăng trong vành vạnh,
Mơ
hồ tiếng cuốc giọng se se.
kẽo ka
kẽo kẹt ai đưa võng,
Rả rít
rả ri nọ tiếng ve.
Đầu xóm
gà đâu eo óc gáy,
Suốt đêm
trằn trọc cũng không nề.
Đỗ
Chiêu Đức