THƠ     

MAILOC

DƯƠNG HỒNG THỦY

ĐỖ CHIÊU ĐỨC 

__________________________________________________

MAILỘC, ĐỖ CHIÊU ĐỨC:

                   VÀO HÈ

Cùng Bạn ,

Chỉ còn  2 ngày nửa là chính thức vào hè ( Hạ Chí 21tháng 6) Mới bắt đầu vào hè mà Cali nóng như thiêu đốt .Tôi nhớ lại bài thơ cổ trong bộ Giáo Khoa Thư lớp Sơ Đẳng ngày xưa , đọc lại bài nầy " Cái nóng nung người nóng nóng ghê " mà thấy lòng bùi ngùi man mác , đã 70 năm trôi qua ! Chao ôi, thời gian ơi là thời gian !. Tôi xin chép lại bài nầy gửi Bạn cùng 2 bài thơ Đường cảm tác của tôi qua bài Vào Hè viết trong ngày Father's Day hôm qua.

   Vào Hè

Ai xuôi con cuc gi vào hè

Cái nóng nung người nóng nóng ghê!

Ngõ trước, vườn sau um nhng c

Vàng phai, thm nht ngán cho huê .

Đu cành kiếm bn, oanh xao xác,

Trong ti đua bay, đóm lp lòe.

May được nm nam cơn gió thi,

Đàn ta ta gy khúc Nam nghe.     

                             Thơ c

 

      Trưa Hè - Trăng Quê

Còn nh quê xưa nhng tháng hè,

Bn b ra r nhc su ve.

Quán tranh phe phy vài hành khách

Bến nước im lìm my chiếc ghe.

Vi vút hàng sao cành rm rp,

Bơ ph giàn mướp n le que.

Chiu v gió mát t sông cái,

Ti đến ngoài sân đóm lp lòe.



Ti đến ngoài sân đóm lp lòe

Hng Nga  lng thng vượt lùm tre .

Xóm ging êm trăng vòi vi,

Tiếng cuc mơ h d st se.

Trn trc võng đưa hn lng đng,

Mơ màng qut phy mui vo ve.

Git mình tinh gic, gà eo óc,

Dn vt tình quê, mng não n.

                  Mailoc

                 6-18-17

          ( Father's Day )


 
Đỗ Chiêu Đức:

 

Thưa Thầy,

 

        Bài " Vào Hè " nầy em cũng thuộc lòng từ nhỏ, cứ ngỡ nó là một bài Cổ Thi trong sách Quốc văn giáo khoa thư (Trần Trọng Kim, Nha Học Chánh Đông Pháp xuất bản, 1935). Nhưng theo sự khảo cứu gần đây được đăng trên  Kiến thức ngày nay số 740, ngày 1-3-2011, mục Trà dư tử hậu (tr. 45, 46, 133), thì bài này là của Dương Bá Trạc, in trong tập thơ Nét mực tình (NXB Đông Tây, Hà Nội, 1937). Cũng theo bài viết này thì hai câu 4 và 5 của bài thơ như sau: 

                Hồng rơi thắm rụng tiếc cho huê. 
                Trên cành gọi bạn chim xao xác,

 

      Tài liệu nầy em tìm thấy trên mạng, chỉ nêu lên để tham khảo mà thôi. Còn bây giờ thì xin được ...

 

HỌA VẬN :

 

  Trưa Hè - Trăng Quê

        

Quê xưa nhớ mãi những trưa hè,

Mấy gốc sa-kê rộn tiếng ve.

Tập lội vài thằng ngâm dưới nước,

Học chèo mấy đứa lắc trên ghe.

Cây im phăng phắc không hơi gió,

Đường vắng chói chan chẳng một que.

Phe phẩy quạt mo ngồi trước cửa,

Chiều về hơi nóng vẫn hanh lòe !

 

Chiều về hơi nóng vẫn hanh lòe,

Đom đóm chập chờn lượn bụi tre.

Êm ả ánh trăng trong vành vạnh,

Mơ hồ tiếng cuốc giọng se se.

kẽo ka kẽo kẹt ai đưa võng,

Rả rít rả ri nọ tiếng ve.

Đầu xóm gà đâu eo óc gáy,

Suốt đêm trằn trọc cũng không nề.

 

                                  Đỗ Chiêu Đức

  

 

THU

  TL_Nov6_FallHouse.jpg

Cùng Bạn ,

Cali trời đang giữa thu , hôm nay cây cối mới bắt đầu úa vàng , không như các tiểu bang miền đông , mùa thu lá vàng đến sớm  hơn. Công viên nơi đây hôm nay lá vàng đã rơi đầy . Tôi cố giử tâm tư mình thật yên lặng trong những bước thiền hành hằng ngày nhưng rồi cũng không ngăn được nỗi cảm xúc mênh mang len lén vào hồn mình khi nhìn những chiếc lá vàng buông cành , chao đảo rồi nằm im lìm dưới chân tôi . Mùa thu lúc nào cũng đẹp và buồn man mác nhất là cho những người tuổi vào thu như chúng ta . Xin gởi bạn một cảm tác mùa thu, 

Thân mến 

Mailoc

 

     L Á THU

 

Lâng lâng chiều nhẹ mắt say say ,

Tan tác rơi rơi lá thở dài .

Hiu hắt gió đâu từ vạn dặm ,

Nỗi sầu vạn cổ nắng thu phai .

 

Sương xuống mơ hồ ướt mắt mi ,

Bên đường lạnh lẽo đóa tường vi .

Bóng người mờ ảo xa xa khuất ,

Trong bước phong sương nghĩ ngợi gì ?

 

Nắng chiều nhàn nhạt gió lơi lơi ,

Lạnh cả không gian thấm cuộc đời .

Đường vắng bâng khuâng nghe lá khóc ,

Trong mây trong khói mắt xa vời  .

 

Quây quây trong gió lá thu rơi ,

Xao xuyến hồn ta đến cuối trời .

Xanh tươi mới đó , đùa chim chóc ,

Nắng hạ vẫy chào , xác tả tơi .

 

Bên nhau đất khách những năm trường ,

Mỗi độ thu về mỗi vấn vương .

Hương lửa ba sinh ngày một ngắn ,

Mái đầu hai đứa trắng như sương ,

                                     Mailoc

                                11-16-13

TÀN THU

 

trời cuối Thu rồi em đang ở đâu

hàng bần sông xưa chiều vàng hiu hắt

nước nổi mưa tuôn ngập mềm mặt đất

cũng như tim anh… ướt át vô cùng !

 

nhớ ngày xưa hai đứa còn thẹn thùa

bên gốc dừa cạnh bờ sông bến nước

em gội tóc làm đất trời say khước

hơi thở anh cũng loạn nhịp đam mê.

 

ngày hai buổi ta chung lối đi về

con đò nhỏ cùng sang dòng sông rộng

những chuyến phà ngang mang nhiều ước vọng

phải chi trời cho được mãi gần nhau.

 

thời thế đổi thay – xa mối tình đầu

anh rời trường lớp – động viên đi lính

miền Trung heo hút tháng ngày vô định

em quê nhà hớn hở lên xe hoa…

 

anh được tin khi lặn lội miền xa

mưa phố núi nghe lòng buồn man mác

cũng phải thôi – chuyện tình mình chẳng khác

nhóm máu chỏi nhau

nên không thể dung hòa !

Dương hồng Thủy

___________________________________________________

 

Thơ Mailoc, Dương Hồng Thủy, Nguyễn Hồng Ẩn: Tuổi

Tuổi già

Lâu nay cứ tưởng mình già

Bây giờ mới biết quả là y chang

Suốt ngày nói chuyện thuốc thang

Gặp nhau lại kể cả tràng chuyện xưa

Tivi dỗ giấc ngủ trưa

Sức khoẻ lại giảm, mắt mờ, da nhăn

Đọc chữ phóng đại mấy trăm

Lại còn đãng trí, tần ngần, hay quên

Cả ngày mỏi mắt đi tìm

Hết tìm khoá cửa lại tìm khoá xe

Nhiều hôm thăm viếng bạn bè

Được dăm ba phút nằm phè ngủ ngon

Tóc bạc chen chúc tóc non

Không dám nhổ nữa sợ còn bình vôi

Kiến thức mới nuốt chẳng trôi

Bước ra khỏi cửa trùm người áo len

Ra đường chẳng ai gọi tên

Cứ gọi chú, bác có phiền hay không ?

Khi lên xe buýt dẫu đông

Dăm người nhường chỗ 'Mời ông cứ ngồi’

Lại hay nhạy cảm, tủi đời

Thích được săn sóc hơn thời ngày xưa

Thấy tình nhân trẻ vui đùa

Mà lòng chua xót phận vừa cuối thu

Suốt ngày trung tiện lu bù

Cơm thì phải nhão, phở cho thật mềm

Thích nghe tiếng hỏi, lời khen

" Lúc này thon thả, trẻ hơn dạo nào "

Thức ăn cứ lấy ào ào

Ăn thì chẳng nổi mà sao cứ thèm

Ngủ trưa giấc cứ dài thêm

Đứng, ngồi, " chuyện ấy " ngày thêm chậm rì.

Đánh răng, tìm thuốc loại gì

Để răng được trắng không thì khó coi

Cà phê chỉ hớp một hơi

Đêm về trắng mắt nhìn trời đếm sao

Gặp người cùng tuổi như nhau

Thường hay hỏi " Bác thế nào ? Khoẻ không? "

Cell Phone thì khổ vô ngần

Lúng ta lúng túng thường không trả lời

Để chuông reo mãi một hồi

Mở ra thì đã chậm rồi còn đâu ?

Bệnh tật nó đến từ đâu

Cao mỡ, cao máu lâu lâu ... tiểu đường

Tránh né việc nặng là thường

Việc nhẹ thì cũng đau xương, mệt nhoài

Đi chơi càng khổ gấp hai

Đi đâu cũng ngại đường dài lái xe

Giữ thân cho khỏi tròn xoe

Vòng hai sao cứ bè bè phình to

Thang lầu càng nghĩ càng lo

Chỉ sợ trượt ngã khổ cho thân này

Ngủ thì chẳng ngủ được say

Bốn năm giờ sáng dậy ngay tức thì

Sinh nhật, sinh nhiếc làm gì

Cái chuyện lẻ tẻ ấy thì nên quên

Vẫn hay nhìn kiếng thường xuyên

Xem chân dung đã trở nên thế nào

Buồn tình đếm thử xem sao

Bao nhiêu triệu chứng ấy bao nhiêu già!

Mailoc

.

TUỔI ĐỜI

(kính tặng Thầy Mai Lộc tác giả bài thơ

Tuổi Già ngày 18/08/2012)

Rất có thể tuổi đời anh đã lớn

Nên hay lẩn thẩn nhắc chuyện vẫn vơ

Dù đơn sơ cũng miên man sầu muộn

Mơ hão huyền rồi gối mộng thành thơ.

Rất có thể tuổi đời anh đã lớn

Nhưng con tim còn khao khát hoang đường

Chưa ngồi bên em nhưng thường nói chuyện

Trên computer – rồi thoáng tơ vương.

Rất có thể tuổi đời anh đã lớn

Nhưng tình yêu đâu hẹn tuổi con tim

Chuyện lứa đôi không chừng không có tội

Quyền uy nào báo lỗi phải không em ?

Anh tự nhủ phải chi anh sinh chậm

Để bây giờ ta thắm đượm tình yêu

Tay trong tay biển sớm hay nương chiều

Cùng thắp lại lửa hương tình đã lỡ.

Em biết không cuộc tình nào dang dở

Luôn hững hờ nhưng thương nhớ dài lâu

Chúng ta cùng vấn vương chung nỗi sầu

Ân hận mãi với cơn đau đến chậm.

DƯƠNG HỒNG THỦY

(tháng 18/2012)

.

Hãy Trẻ Tuổi Già

“Già thì già mặt già mày”

Tâm hồn vẫn trẻ tình rày còn xuân!

*

Bướm hoa gợi nỗi buâng khuâng

Nắng mai mang dấu mùa Xuân trọn ngày.

Vào trưa có gió heo may

Nghe đâu như… đó bàn tay quạt nồng.

Hoàng hôn đẹp nét ráng hồng

Thả hồn thơ thẩn phiêu bồng mơ tiên.

Đêm về sâu lắng triền miên

Dạo chơi giấc mộng tìm miền yêu thương.

*

Đời người xin ngát muôn hương

Trần gian một đoạn con đường viễn du.

A.

August 24, 2012

Enter supporting content here