Hai Bờ Sông Hậu
Quê
mẹ không gian luôn bỏ ngõ
Chờ ta về tỏ rõ tâm tình
Thời gian trôi tưởng đâu mất dấu
Tiếng thơ ai réo gọi lòng
mình.
Sông Hậu bình minh ngày lên hẹn
Hai chuyến phà đưa ngược hướng nhau
Em đến lớp anh đi đến sở
Nắng đón
gió mai thở ngọt ngào!
Đất Vĩnh bờ đông quê em hở?
Tây Đô
vùng nhớ áo trắng bay?
Mơ tương lai sáng, tình lên sóng
Yêu đương vương vấn? Vẫn còn say?
Sông Cửu đôi
bờ dày mơ mộng
Bảng đen phấn trắng nghiệp đời tôi
Một thuở vung tay xây ước vọng
Bất phùng thời gió cuốn mây
trôi!
Nguyễn Hồng Ẩn
July 11, 2012
.
Hai Bờ Nỗi
Nhớ
(Họa vui với Thầy Nguyễn Hồng Ẩn)
Hai bờ sông hậu hai nỗi nhớ
Chia nhau về một sớm bình minh
Anh lên đường
làm trai lữ thứ
Em ở lại nhà xếp áo nữ sinh
Em lên phà
Vĩnh long buồn thế
Chỉ ngang qua thôi
ghé lại nhà
Tìm kỷ niệm mùa chơm chơm chín
Vườn
nhãn thơm phảng phất đằng xa
Vị ngọt ngào quê em còn đó
Chiều Cần thơ vắng bóng anh rồi
Bài luận văn xếp vào ngăn tủ
Một mình em chấm điểm chia ngôi
Cô học trò gọi anh thầy giáo
Những năm xưa giờ đã xa xôi
Nét
thời gian khắc lên vầng trán
Chỉ còn thơ lộng nét tuyệt vời
Mỹ Trinh
.
Dòng Đời
Nỗi nhớ về em, nặng biển tình
Lòng em thắp
sáng buổi bình minh
Hương dâng phơi phới trong ngày mới
Tình
đầy, son sắc nếp nguyên TRINH
Dìu em lả lướt bóng mây hồng
Giữa trời thổn thức với mêng mông
Bâng khuâng muốn gởi hương cho gió
Muốn gởi về đâu một
chút lòng...
Thương mây khóc gió buổi chiều tà
Thả hồn tràn ngập
nỗi thiết tha
Biển hát reo vui như nhắn gọi
Tiếng lòng
rạo rực khúc tình
ca
.
Hồn em dạo dạt một trời mơ
Tình nồng
rực cháy ở trong thơ
Óng ánh tơ vàng, ươm lối mộng
Dâng đời trả
hết kiếp tằm tơ... ..
Kim Quang .
Dấu Ái
(Họa
bài thơ Dòng Đời của cô Kim Quang)
Còn gặp nhau đây nối chữ tình
Bắt đầu ngày nắng phút bình minh
Gieo thơ từng hạt màu đất mới
Mọc tình dấu ái tấm lòng
trinh
.
Thơ em dạo bước mặt trời hồng
Biển trời thương nhớ thả mênh mông
Bốn
mươi năm lẻ còn trong gió
Bay đến bên
Cô những hạt lòng...
.
Đẹp những
hoàng hôn chiếc bóng tà
Cô còn ngồi đợi gió thiết tha
Lời thăm lời hỏi câu nhắn gọi
Chép lại thành thơ muôn khúc ca
.
Của
một thuở nào trong giấc mơ
Nồng
sâu chuốc bút em làm thơ
Dáng Cô tha thướt bờ thu mộng
Dìu dắt học trò dệt lụa tơ.
Thục
Trinh
.
NGẮM TRĂNG MỘT MÌNH
NGẮM TRĂNG MỘT MÌNH
Từ em ở lại
âm thầm
Em ở lại âm
thầm
Giở trăng ra ngắm thấy
rằm quạnh hiu
Ngắm trăng rằm
quạnh hiu
Gió về thủ thỉ
bao điều
Gió về bao thủ thỉ
Gió
ngồi kể chuyện thương yêu xa rồi Xa
rồi chuyện thương yêu
Từ
em thả lục bình trôi
Em thả lục bình trôi
Hạ
phai sắc tím tình đời qua tay
Sắc tím cũng phai rồi
Hình
như màu nắng cũng phai Phai
luôn màu nắng nhạt
Núi non
cúi mặt sông dài cuốn đi
Mặc sông dài cuốn trôi !
Từ em rơi giọt xuân thì
Từ rơi giọt xuân thì
Khép
đôi tà áo biệt ly phố phường
Áo khép sầu biệt ly
Hỏi
lòng còn mấy giọt thương Yêu
thương còn mấy giọt
Bao nhiêu tuổi tóc vấn vương chuyện đời! Tuổi
buồn luyến xuân đi !
Từ
em thả gió chơi vơi
Từ em thân viễn xứ
Thả
mây viễn xứ quên lời dấu yêu
Quên hết lời dấu yêu
Từ
thơ đứt chỉ thả diều
Như diều kia đứt chỉ
Hoang
sơ ở lại quạnh hiu trăng tàn
Ngắm trăng tàn quạnh hiu !
Mỹ
Trinh
Chiêu Đức. (mượn hoa lễ
Phật!)