Dòng Đời
Dấu
Ái
Nỗi
nhớ về em, nặng biển tình
Còn gặp nhau đây nối
chữ tình
Lòng
em thắp sáng buổi bình minh
Bắt đầu
ngày nắng phút bình minh
Hương dâng phơi
phới trong ngày mới
Gieo thơ từng hạt màu
đất mới
Tình đầy, son sắc nếp nguyên
TRINH
Mọc tình dấu ái tấm
lòng trinh
Dìu
em lả lướt bóng mây hồng
Thơ em dạo bước mặt
trời hồng
Giữa
trời thổn thức với mêng mông Biển trời thương nhớ thả mênh
mông
Bâng khuâng
muốn gởi hương cho gió
Bốn mươi
năm lẻ còn trong gió
Muốn gởi về đâu một chút lòng...
Bay đến bên Cô những
hạt lòng...
Thương
mây khóc gió buổi chiều tà Đẹp những hoàng hôn chiếc bóng
tà
Thả hồn
tràn ngập nỗi thiết tha
Cô còn ngồi
đợi gió thiết tha
Biển hát reo vui như nhắn gọi
Lời thăm lời
hỏi câu nhắn gọi
Tiếng lòng rạo rực khúc tình ca
Chép lại thành thơ
muôn khúc ca
Hồn em dạo dạt một trời mơ
Của một thuở
nào trong giấc mơ
Tình nồng rực cháy ở trong thơ
Nồng sâu chuốc bút
em làm thơ
Óng
ánh tơ vàng, ươm lối mộng
Dáng Cô
tha thướt bờ thu mộng
Dâng đời trả hết kiếp tằm tơ...
Dìu dắt học trò dệt
lụa tơ...
Kim
Quang
Thục Trinh