|
|
|
Thơ thục trinh - mỹ trinh Italy - chs Tân Hưng & PTGĐTĐ
THÁNG
BA Mới tháng
ba đã nghe hồn chật chội Rủ nhau về thảm khốc mùa ấu
thơ Trường Cai Lậy, trường tôi một vết mờ Lem trang sử
nghệch ngờ vào thế kỷ Mới tháng ba đã nghe hồn thủ thỉ Vết đạn
nào ghim trầm tích rêm rêm Vai chạm thời gian thương tích
rệu mềm Nuôi tôi lớn những lằn tên mũi đạn
Mới tháng ba mặt trời
nung đỏ ráng Máu chảy ra da nứt tự bao giờ Dòng sử
xám ghi đời tôi muôn thuở Bé thơ ơi tội lỗi bởi
vì đâu Mới tháng
ba anh bắt lại nhịp sầu Râm ran ấy đã thâm màu tiền
sử Hình như tôi chưa đủ lời ngôn ngữ Ngực còn
ngăn ấm ức những phận người Đâu có cần tháng tư giọt máu tươi Mới biết khóc cho đời sau bớt khổ Cao nguyên buồn trời
mây cơn thịnh nộ Gầm thét lên mùa thiên cổ gọi hồn
! Mỹ Trinh 10 tháng
03, 2019
HẠT
BỤI Tôi hóa thân từ hạt bụi Tầm thường từ cõi trăm năm Buồn vui sự đời thui thủi Dặn lòng trăng khuyết trăng rằm Giống nhau như trời và
đất Mặc tình mưa nắng triền miên Mặc tình ngọt
thơm cay đắng Bụi về với đất thiêng liêng Mai
ra sao nào ai biết Bên lề hạt bụi nhòa tan Của bao lần
đời tha thiết Và muôn thế sự bẽ bàng Ngậm
thân làm đời hạt bụi Tặng đời toan tính trái ngang Từ hôm xuân quên đi tuổi Xót xa hạt bụi bên đàng Mỹ Trinh 31 tháng 01, 2019
NHỜ THƠ BẮT NHỊP
MỪNG XUÂN Cũng may còn có vần thơ Ở đâu xuân cũng đón chờ xứ xa
Ngất ngây say đắm mượt mà Bến thương
ghé bến lụa là sắc hương Đào Mai
vẫn đẹp lạ thường Ai đi không nhớ vấn
vương một đời Cũng may chữ nghĩa niềm vui Nên Xuân Hoa Bướm mĩm cười cùng nhau Cùng nghe âm vọng xôn xao Tay chào tay đón
tình nao nao lòng Bao năm Xuân mãi còn nồng Trong tim ta đó vượt dòng thời gian
Xuân mang nắng ấm về ngàn Yêu thương hội
tụ địa đàng nở hoa Chúc nhau duyên thắm
mặn mà Tình non nghĩa nước thái hòa mừng
Xuân. Mỹ Trinh 02 tháng 01, 2019 DL 28 Tết,
tháng Chạp AL
THEO
LỜI XUÂN GỌI Em đã về theo tiếng gọi Tình
ơi! Dòng tiềm thức ngọt ngào trong nỗi nhớ Dù chiều
nay mây mùa Đông giăng sợi Vẫn trong lòng vàng hực những
cành mai Em đã về chở ngập trên đôi vai Mùa
năm cũ kỷ niệm hồng tuổi dại
Mỗi xuân đến là mỗi niềm dấu ái Nở ra hoa ngàn nụ
thắm tình hồng Em
đã về trên con phố nhiệt nồng Chập chùng hoa xung quanh từng
bước nhỏ Như quên hết trần gian bao buồn khổ Phút chốc
hồn bay bỗng một thinh không Em đã về như đã lần hoa mộng Áo mới tuổi
thơ Cha Mẹ hiền hòa Gió như hát cây xanh mùa hoa lá Hoa như đòi chen nhau nở vàng sân Em đã về khoe áo tết tình thân Năm tháng
ấy mãi gần như giây phút Đốt nén nhang thăm Cha mùa
hạnh phúc Tim tràn đầy hương vị của ngày xuân
Mỹ
Trinh 02 tháng 01, 2019 DL 28 Tết, tháng Chạp AL
Còn Mãi
Êm Đềm
Đâu phải đời buồn vì trắng tay
Hồn giăng sương trắng lệ hồng cay
Ngơ ngác chiều xuân đi ngang cửa
Bỏ lại trần gian tiếng thở dài
Đâu
phải lòng người đã đổi thay
Chiều mây gió cuốn mộng phôi phai
Tuổi sầu ở lại trêu sương khói
Ảo vọng tràn lên tháng ngày dài
Đâu
phải vì xa nên mất nhau
Gió giông
bão nổi cướp ngọt ngào
Thuyền
đắm bờ xa chìm đáy biển
Người ở người đi tự thuở nào
Đâu
phải hết rồi ta đã quên
Ngày
đêm vẫn nhớ lời ngọt mềm
Bao năm thơ mộng căn nhà cũ
Ở lại trong tim mãi êm đềm...
Mỹ Trinh 03 tháng 06,
2018 ____________________________________________________________________
Chưa... Chưa chia tay đã buồn sâu Mai về bên
ấy trời sầu..ngập mưa ! Ai mang tháng sáu gió lùa Lung
lay bóng nhớ đong đưa trước thềm Mai bơ vơ giọt môi mềm Chiều trông bóng nhạn gọi
tên lặng thầm Ý thơ trong đáy ngực ngầm Nằm im mà
vẫn nghe ầm ỉ đau ! Chưa chia tay
đã nghẹn ngào Đã như phù phiếm nát nhàu áo
xuân Chưa thu đã vội bâng khuâng Tìm trong ngực áo
đã lần trao tim Chưa xa mà đã
như tìm Ôm nhau khắn khít trăng nghiêng môi vành Siết
tình thơ ý còn xanh Siết nhau để nhớ trăng thanh từng miền
! Mỹ Trinh 03 tháng
06, 2018
vẫn còn còn em mơ áo nữ hoàng cõng
mây bồng gió xây thành ước mơ vàng xưa trăng giữa
đôi bờ hỏi từ tiền kiếp đã chờ bao lâu
còn không anh đỉnh nguyệt lầu quân
vương xây mộng đêm thao thức về đê mê lại nữa
đê mê rót đêm nồng rượu rót mê trăng vàng
vẫn còn một ngọn đồi hoang quân
vương bên ấy ái khanh bên này vẫn còn mắt đợi
môi thầm giấy thơm hương mực trầm ngâm nửa đời
có là bao một nụ cười mua trần
gian mộng ghép đôi chữ tình đường qua non núi ghập
ghềnh gian truân vừa đủ xưa mênh mông vàng
Mỹ Trinh 17 tháng 4, 2018
XIN
NHAU xin
nhau một giọt từ bi nhẹ hơn câu trách giá vì chưa đau mai còn ở lại đời nhau xin nhau giữ mãi ngọt ngào đừng
quên xin nhau qua bể bồng bềnh Lay xuân gió thoảng mây quên đường về nắm tay qua hết
sơn khê đội hương tình nhớ ghé quê mẹ già
xin nhau giông bão thái hòa đồi
cao lũng thấp gieo hoa mọc đầy trồng nho chiết rượu mình say sách đèn kinh sử cùng nhau trăng tàn Xin nhau hoa nắng màu vàng bình minh cười nói
chiều hoàng hôn thơm gà mèo heo chó chạy vòng xin nhau
một túp lều nồng rợp thơ... Mỹ Trinh 17 tháng 4, 2018
CHO
EM ảnh
Mỹ Trinh, đầu xuân 2018 Cho em nghìn sợi tơ trời nghìn đêm còn đó chưa
rời nhịp tim ngàn xa trở lại cánh chim Trao tình thương
nhớ bên thềm nắng xuân xa nhau lòng
vẫn như gần kéo mây giăng gió phù vân đợi ngày tằm còn nhả kén cho vay dệt lên khung cửi tặng ai ngày về
cho em nghìn hạt đam mê ươm hồng
chữ nghĩa sơn khê chiều vàng ngọt ngào nước mắt sương
tan bao nhiêu hờn tủi bẽ bàng buông trôi cho em tim đập bồi hồi áo xưa vàng cả ngọn
đồi màu xuân hương xưa ủ ngực môi thầm tình
xưa mở cửa chờ rằm hé môi Mỹ
Trinh 18 tháng 3, 2018
Ly Hương
Đêm nghe rừng khóc đời sương
phụ Cây đứng cúi đầu nhỏ lệ xuân Đêm không
từ giã trăng đi khuất Run rẩy bờ vai buốt áo trần
Ngày nghe biển khóc đời lữ thứ Mây rải lệ sầu đau bể dâu Người đi tìm bóng
xa xa hút Chỉ thấy trùng dương sóng bạc đầu
Ai rót lệ hồng say men rượu Ta về
uống cạn cánh đồng sương Mơ xuân từ thuở hương
trên tóc Ướp rượu tình nhân rót mộng thường
Gửi lại dòng thơ trăng tẩm mật Chôn đời cô lữ khách ly hương Ai đi còn nhớ mùa
năm cũ Một thuở ngàn thương mấy đoạn trường !
Mỹ Trinh 13 tháng 3, 2018
Nhớ
Chiều nắng tắt trên đỉnh hàng thông gió Rít từng
lời ngọn cỏ úa xanh xao Phố núi lặng thinh mấy ngõ ra vào Chiều thứ bảy tim gào đôi chữ Nhớ
Nhớ - Nhớ cuộn
tròn đi về cuối phố Ôm vào lòng nỗi nhớ chỉ mình
em Không nhường ai, cắn hạt Nhớ thật mềm Ngồi một góc
chìm chông chênh hình bóng
Nhớ vị ngọt trên bờ môi
còn nóng Nhớ cà phê mỗi buổi sáng hương nồng Nhớ
nụ cười gởi nhau qua lăng kính Nhớ mặn môi chiều hoang vắng
đợi chờ
Chiều thứ bảy nắng tắt ngủ trong mơ Tim
thắp thỏm mai con đường tuyết trắng Thêm ngày nữa xa nhau
cho lòng đắng Ôi tình yêu ngọt đắng.. nhớ nhau hoài
!
Mỹ Trinh 23 tháng 02, 2018 Là Khi Thơ Biết Nhớ
Mặt trời mọc rượt ngày vào cõi nhớ Treo ngược
chiều cho nhớ trút vào tim Chiều đã đắm mặt trời hồng
nhuộm tím Mênh mông về tìm dáo dát người thương
Thơ ngồi xuống truyện trò cùng với Chữ Kể nhau nghe xa
vắng có gì vui Thơ da diết dù chỉ là ngôn ngữ Chữ
ngàn thương mà nhè nhẹ ngọt bùi
Là thơ nhé
chứ nào phải là em Tim một ngõ vần đi về một ngõ Chối vẫn chối đừng ai tìm sự thật Huyễn hoặc ngày
cho đêm mộng làm thơ
Thơ em này có khi thương khi ghét Giận làm chi cho lòng ngực quặn đau Nhưng tội nhất khi nào
Thơ biết nhớ Đã giấu rồi mà thơ vẫn kêu.. đau !
Mỹ Trinh 23 tháng 02, 2018
Là
Xuân
Xuân là lúc trời xanh ngan ngát Tim reo vui
bát ngát tình nồng Là khi từ giã mùa đông Khoát
lên chiếc áo mây hồng đậm hương
Xuân là lúc
yêu thương tình tứ Rót vào thơ ngôn ngữ trần tình Là ngày hoa bướm xinh xinh Đùa vui trong nắng nụ tình nở
ra
Xuân là lúc tình ca oanh yến Những đàn chim quyến
luyến về mùa Là khi hoa cỏ biết đùa Tình nhau liếc
mắt đong đưa gởi hồn
Xuân là lúc giận hờn đã
xóa Trăm hoa lòng như đã cảm thông Là thơ gieo chữ
chung dòng Ghép thương nhớ lại.. chợt hồng như xuân !
Mỹ Trinh 26 tháng 02, 2018
Bên Song Cửa
Vắng
Hình như gió nói cùng em Bên song cửa
vắng lời mềm câu thương Nhắn vào mây sợi vấn vương Buộc giùm nhau nhé mộng thường đừng phai
Tìm nhau chữ
nghĩa hình hài Tìm trao ưu ái trang đài vần thơ Tìm
nhau khoảnh khắc đợi chờ Nối hai liền một giấc mơ đời
người
Hình như còn nửa nụ cười Ghép phần
còn lại vẹn mười thương yêu Nụ tầm xuân biếc mỹ
miều Em ngang để lại nắng chiều tỏa hương
Viết hàng
chữ nhỏ thương thương Cắm con tim giữa mấy dòng chữ yêu Hình như gió thổi hiu hiu Bên song cửa vắng muôn chiều chờ
trông
Mỹ Trinh 26 tháng 02, 2018
.
Chào
Xuân
Chào mồng một xuân khai hương tết Chào
tình yêu nở rộ ngàn hoa Thay áo mới đất trời xanh mới Chúc yêu thương sum họp nhà nhà
Chào quê hương
ngàn xa tay với Phút thiêng liêng níu vội vào lòng Chào
cha mẹ anh em thương nhớ Bên bờ xa tình nhé ấm nồng
Chào anh yêu ngọt môi ân ái Một năm tròn ghi sử
tình son Chào nắng ấm tan mùa băng giá Rót rượu hồng
hâm nóng tình ca
Chào em thơ long lanh trong mắt Màu tình
yêu vẽ nét thần tiên Chào mầm sống vươn cao lên đỉnh Xanh trời xanh non nước diễm tình
Mỹ Trinh 17 tháng 02, 2018 (Tức ngày mồng một tết nguyên đán)
Rót
Nhau Bình Cạn Xuân Tàn
Chiều rồi không tết
không quê Không nghe lục bát nhiêu khê rượu hồng Một
mình uống cạn tang bồng Rót ta ly nữa say không đường về
Mồng một thương nhớ ủ ê Tình say nên dắt nhau về
mừng đêm Một ly nữa nhé rũ mềm Trăng không bến đợi
gọi tên đã đành !
Một mình rót chữ long lanh Uống
cho môi mặn chòng chành biển mơ Hình như Xuân chẳng còn
chờ Tết đi quay mặt giữa bờ môi ngoan
Rót nhau bình
cạn Xuân tàn Mây hoang đưa lối dạo đàn khúc mưa
Mỹ Trinh 16 tháng 02, 2018
Réo Chữ Ra Chơi !
Hai ngày mưa nhạt mưa nhòa Sáng nay nắng ấm chan hòa ý
thơ Rủ vần dạo chút ngẩn ngơ Rủ chữ yểu điệu
ngoắc mơ lại gần Nắng làm thơ cũng lâng lâng
Níu hồn ra giởn với thần linh chơi Thứ bảy nôn nao tuyệt
vời Một tuần chữ ngủ nghe đời quạnh hiu Để cho
thơ đợi mỗi chiều Để cho lẩn thẩn buồn hiu hôn hoàng Để cho mây lạc ngày hoang Để ta ủ dột bên đàng
xuân mai Cám ơn thứ bảy nắng say Hứng thơm hương
chữ cho ngày em lên Cám ơn yêu dấu bồng bềnh Rải
tinh hoa khắp gọi tên người tình Cám ơn đời vẫn
còn xinh Yêu thương đón gót bình minh em về Cám
ơn một chút đam mê Dường như sống dậy sơn khê nắng
hồng Cám ơn tình núi nghĩa sông Cho em thơ mộng đan
vòng tay yêu Ôm hôn con cún tưng tiu Dắt theo lục bát
mỹ miều dạo chơi Mỹ Trinh
Hợt Hờ Gió Mây Về nghe tĩnh lặng bên đời Gió không
lay cánh lá rơi nữa rồi Chôn mùa thu khóc tuyết rơi Cây trơ trọi héo mồ côi nắng vàng Mây ngồi
một chỗ lạnh hoang Cúi nghe muôn khúc lỡ làng vì đâu? Vẳng trong tim giọt tình sầu Ầm nghe khoảng lặng biển dâu
tròng trành! Dư âm ở lại đồng hành Mang
lên vai cát bụi đành lòng sao? Về nghe nỗi nhớ cồn
cào Níu đuôi dĩ vãng là màu quạnh hiu Đã mùa Đông ấy muôn chiều Nắng đau lòng nắng
mưa rêu xanh mùa Mười năm chôn xuống tuổi thừa Đếm vui mấy bữa chờ mưa trôi đời Mỹ Trinh
Niềm Tin Đã Mất
Tôi về chân đất tay không Trái tim trống rổng hỏi lòng bâng
quơ Niềm
tin chết lặng bao giờ Sao ai nỡ bán ngu ngơ cho đời
Ai về hay tiếng mưa rơi Tôi về cúi xuống nghe đời đi qua Ai người tô điểm xuân
hoa Tôi đi
để lại mái nhà quạnh hiu
Từ hôm giông bão đã nhiều Từ tim tôi chết rong rêu bến đời Từ niềm tin đã đánh
rơi Từ
mây rẻ lối chân trời mù sương
Tôi đi lặng lẽ cuối đường Xin đừng ai nhé vấn vương
bụi hồng Sá
gì một chút gió Đông Nghìn năm đã vậy về không một lần.
Mỹ Trinh
Em
Mang Về Cho Anh Mang cho anh chút yêu thương về
bên ấy Nơi quê nghèo mẹ đợi đã bao năm Mang cả
cho anh tình mẹ mùa trăng rằm Đêm soi sáng thảo nguyên
buồn viễn xứ Em mang cho anh tình người lữ thứ Một
trái tim nồng những hạt chồi xanh Rắc xuống Trường Giang hạt
lòng ghé bến Phù sa hồng nuôi nấng những cây đời Em còn mang cho anh mùi quê hương chất ngất Hàng bần
xanh in bóng một dòng sông Vườn quê nội chim chích chòe
chim cú Con chim chìa vôi tập nói những tiếng lòng
Mang cho anh cả những ngày trống rổng Để nhớ hoài tình
một thuở mênh mông Để nhớ hoài tóc chiều giăng ngược
gió Đường qua phà nắng ấm một dòng sông Mang
cho anh những hạt tình nồng Vừa nẩy mọng trong tim bừng nắng
hạ Những giọt tình thương reo mừng hoa lá Ở nơi nơi
không phân biệt quê người Anh nhớ về bắt lấy nụ
cười tươi Em để đó trước cửa nhà trên bãi
cỏ Xanh xanh mượt hạ chiều đùa ngọn gió Màu mắt
anh xanh biếc đến lạ thường...! Mỹ Trinh
Hãy Là Em Trinh Nguyên
Vứt nỗi buồn hôm qua đi em nhé Nắng lên rồi sương lạnh sẽ tan nhanh Hãy
xem như mọi thứ bắt đầu lành Ngày
rất mới trở mình nghe tim thở
Hãy bước nhẹ ra ngoài cùng cây cỏ Hãy thì thầm tình tự với sương mai Hình như nắng nghe lời em kể lể Mặt
trời về len lẻn chân đồi xanh
Một chút nữa một chút thôi em ạ ! Má
ửng hồng hương trong tóc bay lên Những hôm
qua là nắng gió bồng bềnh Mà có thể
em chưa từng nghĩ đến
Hãy
dang tay đón ngời xuân về bến Đừng
ngoảnh mặt nhìn luyến tiếc đau thương Chỉ
còn em định đoạt phút tình trường Nhiều
may rủi đã quen nên đừng sợ
Hãy ngước mặt nhìn đời ơn tái tạo Dồn ngực đầy hít thở bầu trời xanh Soi gương đi cho đôi mắt long lanh Cho diễm lệ hòa tan vào hơi thở
Cho em đó tình người thôi bỡ ngỡ Ác thiện muôn đời hãy cứ phân minh Em là em của ngày ấy nguyên trinh Như
nước trong như suối lành tinh khiết
Mỹ Trinh
Trở Về Phố
Cũ Trở về phố hạ vẫn vàng như
thuở Vẫn đông vui sách vở khép một thời Vẫn còn
anh xôn xao chiều phơi phới Che vạt mây hồng dệt áo lụa
thơ Vẫn còn đó vàng hoe những giấc mơ Dàn
bông giấy điểm nồng khung trời nhớ Trở về phố nghe lòng
mình bỡ ngỡ Xa lâu rồi mà ngỡ chẳng hề xa Không
có em nắng vẫn tỏa màu ngà Gió vẫn thế lụa là
hôn lên tóc Trời vẫn thế trời xanh mây màu ngọc
Hoa chung tình hoa nở lấp vòng tay Trở về phố chỉ mình
nghe vụng dại Con đường xưa ngài ngại phút đặt chân Tất cả nơi đây có phải những lần Đã ghi dấu
nghìn đời trang sách cũ Mở nhẹ con tim đã từng ấp
ủ Còn lại gì sau năm tháng xa xôi Nỗi nhớ dâng cao
tim đập bồi hồi Đừng quên nhé hạ ơi mùa tri kỷ Mỹ Trinh
Trăng Sáng
Có ngọn gió lành dạo nguyệt viên
Hồn thơ lai láng núi lưng triền
Nhẹ nhàng bút thả dìu mây múa
Rộn rã vần bay níu bóng nghiêng
Trải sắc hương lòng ru non nước
Mở hồn bát ngát khúc tình riêng
Trăng tròn soi thấu tim thi sĩ
Mở cửa đèn hoa sáng mọi miền
Mỹ Trinh
Sông Có Nguồn, Người Có Gốc
Em cùng sông
trôi về tìm nguồn gốc
Mấy đời sau còn đó bóng hoàng hôn
Nơi cây đa lặng nhìn dòng nước chảy
Có hồn cha chờ đón đứa con xa
Có những lúc cuộc đời chia đôi ngã
Con xa cha gió bụi lấm hồng trần
Truyên cổ tích nằm im trong lòng giấy
Hẳn gì quên bến đợi những lần đi
Anh hãy là mây du ca miền phiêu lãng
Đừng ghé nơi nào đừng in gót chân
Hãy là mây cho mưa về hôn đất
Hòa vào sông ôm lấy phút ân cần
Hãy là tình của cha mẹ thiêng liêng
Từ mạch máu những niềm yêu chảy siết
Từ những trái tim đập lời tha thiết
Khao khát hoài cho đến tận ngàn sau
Mỹ Trinh
Thức
rồi mới biết chiêm bao
Đã như tiền kiếp làm sao trở về
Con diều thả gió triền đê
Anh chạy em rượt lê thê tuổi hồng
Quê nghèo mấy trò chơi rong
Theo anh chọi đáo chân không suốt ngày
Mỏi chân đòi cõng đưa vai cũng đành
Áo quần bụi bậm hung hăng chưa rời
Một chiều giông bão tã tơi
Đòi đi bắt cóc đòi dời núi non
Quê hương chinh chiến tuổi son xóa nhòa
Lấy thân đỡ đạn quê nhà ấm êm
Hung tin máu chảy ruột mềm
Em mười bốn tuổi chông chênh ru đời
Ước còn được nhảy cò cò với anh
Muốn chia sợi tóc nào xanh
Giờ không còn nữa chòng chành thời gian
Chia nhau hạt bụi địa đàng
Chia mỗi thống khổ trần gian còn đầy
Bốn mươi năm một vòng quay
Mới như vừa thoáng thơ ngây hôm nào
Một chân đứng vững trời cao thấu lòng...!
Trái Tim Mùa Xuân Hình như có bóng
tuổi thơ Có con trăng vẫn chưa mờ trong ta Có đôi bướm
lượn la đà đưa ta trở lại ngọc ngà quê hương Là đây trên những con đường Gió đưa
hương bưởi yêu thương rộn ràng Là đây trên
đỉnh đồi hoang Đã như mây đón gió ngàn
về xuân Đã như hoa lá tưng bừng Nẩy mầm
hương nhớ trên từng ngõ qua Hái tình hái nắng hái
hoa Dâng cha tặng mẹ đậm đà tình thân Đã
như má tựa vai gần Bến xuân về bến hồng ân tạ tình Nguyện cầu thế giới an bình Trái tim xuân mở lung linh tình
người Tạ ơn đất tạ ơn trời Yêu thương
luân vũ gọi mời tim trao Mỹ Trinh
MAI TA VỀ Mai ta về vẫn một mình trên lối Con đường trần dài quá đến tận đâu Không còn
biết chỉ mênh mông lòng vỡ Không còn đau chỉ vạn
vật u sầu Mai ta về bên hiên trời Đông xám Không
còn anh chỉ còn đám mưa buồn Ta làm quen cõi đời
là cõi tạm Ngỡ chừng quen đâu biết lệ tim vương Mai ta về tự ru tình khúc cuối Gió trên rừng gầm
rú gọi mùa Đông Ta gọi ta thì thầm mùa quên tuổi Không nắng hồng không xuân hạ buồn không ? Mai ta về
chờ sương rơi lên tóc Trả nợ tình trên con dốc nghiêng
vai Trả nợ đời bao năm tháng đã vay Xin tay trắng nhẹ
nhàng như mây trắng Mỹ Trinh
Tình Tự
Với Thu Tàn
Chiều chúa nhật ai
cùng em tình tự
Mây trên đầu mây thấp
biến thành sương
Ngoan đi em tìm trong loài ngôn ngữ
Dừng lại nghe tay gõ
ngón thăng trầm
Chiều chúa nhật im
ru thơ tình tự
Màu thu vàng chín nẩu đã
chiều hôm
Em nhớ ai mà mệt nhoài
con chữ
Hay là hờn thu sắp bỏ
ta đi
Chiều ngắn lắm tàn phai
về hối thúc
Gõ gõ đi dòng phím trải
linh hồn
Mai Đông tới lạnh
lùng không thương tiếc
Mai về không tay trắng
đã vô ngôn
Chữ nhìn chữ ngắm
buồn giăng màu khói
Em nhớ ai nhòe bóng cả
màn đêm
Vạch tiềm thức buồn
tràn ra le lói
Bàn tay Đông chạm buốt trái
tim mềm
Mỹ Trinh
Em Về
Phố Núi Em như sương đọng
bên thềm Mong manh gió thổi hồn mềm vỡ ra Tiếc
thương thì cũng xóa nhòa Gạt thềm
mi nuốt ngọc ngà cũng tan Anh như biển
dậy sóng tràn Ru biêng biếc nhớ man
man ngọt ngào Tiếc thương cái vỗ
sóng trào Chân đi lòng ở biển
bao la buồn Mai em về phố vô thường Con tim chưa khép mà thương đã đành Miên man thức ngủ màu xanh Miên man mê tỉnh chòng chành phong ba Vòng thu tan tác mộng hoa Xanh giờ úa
nắng tím òa vỡ mây Rước Đông
về gọi heo may Mưa trên phố núi mưa
cay lệ lòng Em như nước đá
mùa đông Lệ đong thành đá
sương không đọng thềm Vết hằn
lồng ngực thôi miên Im phăng phắc vỡ
bên triền tịch liêu
Mỹ
Trinh
Còn Đau Còn đau
thế giới còn đau Tham tàn khói
lửa pha màu trần gian Còn đau
hai chữ ngỡ ngàng Bao nhiêu thân
phận đường hoang lối về Còn
đau hồn phách tỉ tê Sông thương
núi hận nhiêu khê tình người Còn
đau biển sóng ngàn khơi Và
đau giông bão bên đời rủi may Còn đau bằng tiếng thở dài Thương
cha khóc mẹ ướt vai sương chiều Còn
đau râm rỉ lời yêu Còn
đau tim vỡ rong rêu bãi sầu Còn
đau trên đám mưa ngâu Trông
mùa ô thướt bắt cầu về thăm Nguyện
cầu nhang khói hương trầm Ướp thơm
lục bát thơ thầm thì yêu...! Mỹ
Trinh
Vu Lan Nhớ Mẹ Rằm tháng bảy trăng tròn rồi đó mẹ Lễ vu lan này nữa tám mươi năm Gom yêu thương con ngủ
giấc thì thầm Nhớ nhớ mẹ đã ba năm chưa về gặp Rằm tháng bảy bên con mưa nhiều lắm Cái lạnh thu về
giăng xám màu mây Viết cho mẹ bài thơ này gửi gấp Mây có làm mưa rơi giọt tình đầy Về nơi đó
từ ngàn phương xa thẳm Lòng vẫn thật gần như nắng như
mưa Vẳng lời ru của mẹ ngọn gió lùa Ru đêm ấm
ru ngày hồng đưa lối Tám mươi năm nửa giấc đời
cằn cội Mẹ nhớ con con nhớ mẹ muôn đời Vu lan về làm
nước mắt con rơi Nhớ lời hứa còn ngời trong mắt mẹ! Cám ơn mẹ không một lời trách khẽ Mịt mù xa
không mờ bóng con yêu Chim vịt kêu là mẹ biết những chiều Con nhớ mẹ bàng hoàng bao lời hứa ! Mỹ Trinh 08-20-2013
Chiều Cuối Hạ Gió về đồng nội thăm mây trắng Ngơ ngác
chiều lên bóng xế vàng Vẫn xưa in bóng thu ngang cửa Người
từ lồng lộng vén mây hoang Trăm lời nào cũ chờ nghe
gió Vẫn mới như lòng mây khát khao Trăm bàn tay gió
thèm ve vẩy Vuốt lọn tóc mềm bay lao xao Chiều phủ lên
đồi sương thu đọng Long lanh hạt nhớ đọng môi hờ Gió đừng buốt nhé mây ảo mỏng Hạ còn lưu luyến
cánh đồi mơ Mỹ Trinh 08-28-2013
Từ
Ấy Từ thơ gói lại chữ buồn Hạ thôi nắng gắt chiều
buông dịu dàng Từ mây chân biết lang thang Trống trơn một
cõi địa đàng chìm mơ Từ thơ khoe dáng trăng
mờ Chơ vơ bóng Nguyệt ghé bờ hư không Từ tim rơi
mất giọt hồng Sông thương nước cạn biển lòng chông
chênh Từ người bỏ lại cái tên Ướp vàng
cỏ dại niềm riêng gió đùa Từ lời dĩ vãng đong
đưa Ấp trong lòng ngực hương xưa thẹn thùa Từ
cô liêu đã như thừa Hồn nghiêng phách ngả gió mưa
mặc tình Học quên đời học niệm kinh Tự tình với
gió lung linh với trời Từ thơ gói mộng rong chơi
Mỹ Trinh
Nhớ Về Một Mùa Xuân
Tiễn nhau hôm
ấy khuất lưng đồi Đếm ngón tay đời bụi cát trôi
Hạ biếc sầu rơi đong ánh mắt Thu vàng nhớ rụng nhạt
bờ môi Heo may thờ thẫn nhìn sương phủ Gió bấc ngỡ
ngàng đón tuyết rơi Biết có khi nào về thăm lại
Mùa xuân năm ấy quá xa rồi! Mỹ Trinh 20.1.2013
Cám Ơn Đời
Cám ơn đời đã tha tôi Buồn đi lửng thửng thả
vơi nỗi lòng Mở ra xiềng xích cùm gông Ngỡ ngàng
quen lạ đường không, đường cùng Cám ơn đời
đã thủy chung Cho tôi dốc hết muôn trùng núi non Quảy
lên vai nghiệp sức mòn Cánh mùa đông mở cửa hồn
lạnh tanh Cám ơn đời chút mộng lành Cho tôi nắng
ấm màu xanh biếc lòng Chân đi về cõi hư không Mây
đưa gió tiễn qua dòng trầm luân Hỏi ai không đến
một lần Trái tim ta bước vào xuân cõi nào Cám
ơn đời chút hư hao Cho ta khao khát non cao gió bồng
Mỹ Trinh 21.1.2013
Dòng Hoài Niệm Nhặt dòng hoài niệm làm thơ Xưa về chen những giấc
mơ theo về Áo trắng bay lạc hồn mê Đưa anh về những
lê thê tuổi hồng
Những con đường thuở chơi rong Cà
phê dọc lộ cũng nồng hương yêu Văn khoa tình tự nắng
chiều Câu thương còn đợi bao nhiêu mới vừa
Em chờ
từ lúc nắng trưa Chờ thêm năm nữa Diễm xưa xưa hoài Ai về nhặt lá me bay Nửa đời viễn xứ đường dài
nhớ quên!
Những dòng hoài niệm không tên Mà sao vẫn
nhớ bồng bềnh tóc mây Em giờ hết tuổi thơ ngây Hết
chờ hết đợi giọt say men tình
Chấp tay cầu nguyện niềm
tin Cho nhau kỷ niệm ân tình trong tim Cho nhau kỷ niệm về tìm Còn cho nhau gọi đàn chim xuân về
Mỹ Trinh
Ơn Đời..Ơn
Thơ và Ơn Anh
Có
nhiều lúc em buông xuôi ngày tháng Thả mây chiều trên lưng gió
lang thang Cứ muốn quên bao câu chuyện địa đàng Quên không được
góc trời dư âm vọng
Ai gọi em giữa trời mùa gió lộng Hương tình
ca sầu khúc nhớ dâng cao Ai gọi em từ trái tim khoảng trống Bỗng nhiên
đầy bơm hơi thở xôn xao
Người đánh thức bình minh trên
sợi nắng "Dậy đi em" tất bật mặt trời hồng Chim ríu rít
chào nhau khung trời rộng "Dậy đi em" hoang phí cánh đồi xuân
Em thức
dậy cùng màu sắc núi rừng Xanh xanh lá vờn niềm tin ngày mới Những nụ
hoa âm thầm mùa đông đợi Luân phiên về ươm nhụy phấn
vàng xuân
Cám ơn đời còn ban những hồng ân Cám ơn
thơ gieo mầm sinh sôi nở Cám ơn anh cho tình vay ân nợ Vướng sợi trăm năm
buộc những chân tình
Mỹ Trinh
Tháng
Ba dễ thương
Tháng Ba chầm chậm Đông rời bước Tuyết hả
hơi dài nắng tan nhanh Gió hương thoang thoảng mùi hoa phấn Rắc ngọt nụ cười em long lanh
Có bàn tay nắng cỡ tay anh Đàn lên phím nhạc hát mộng lành Tháng Ba mượn
đỡ vần thơ trộm Núp sau song cửa đón trời xanh
Tháng
Ba thức dậy xuân he hé Rục rè đâu dám gửi nụ môi Hôn bàn tay ấy xua Đông giá Vuốt mái tóc dài hương
lên ngôi
Tháng Ba một chút mưa thôi nhé! Tưới
xanh bờ cỏ mát quê nhà Chứ đừng mưa mãi như hôm
ấy Anh hẹn em rồi anh vẫn xa.
Mỹ Trinh
Giấc Mơ Từ
Thức
Người về trong mộng trao duyên Gặp nhau mừng
tủi tình nghiêng vai chờ Nụ hôn treo giữa bài thơ Nở
ra cổ tích thơm mơ nửa vời
Người về ươm gió
xuân tươi Ướp thơ vần điệu ươm trời sắc hương Bỗng trầm ngân khúc tơ vương Ta về say giấc nghê thường
ngu ngơ!
Xin cho đêm giữa lững lờ Giấc mê Từ Thức
tình cờ trăm năm Xin cho đêm mãi còn rằm Xin cho tiền
kiếp về thăm mộng lành
Người về xuân biếc long lanh Buồn bay theo gió tim mong manh hồng Sáu mươi năm một giấc nồng Người ơi đừng tỉnh dậy lòng ta đau!
Mỹ Trinh
Vẫn
Còn Hạt Nắng Ngày Xanh
Mai tôi xa khung trời này vẫn vậy Nắng
vẫn xanh và mây mãi còn hồng Chỉ còn tôi thênh thang
đường khoảng trống Ngày tật nguyền hồn mảnh vụn tan
ra
Mai tôi xa tình người dường như rã Trái tim khô
đã cạn tự bao giờ Mai còn lại một mình tôi hít thở Bụi cát đời dồn ngập phổi ho hen
Mai tôi xa không hay dở
chê khen Không đẹp xấu nghèo hèn hay giàu có Chỉ
là tôi mưa làm xanh ngọn cỏ Giữa hoang vu chìm xuống cỏi
linh hồn
Mai tôi xa giã từ lần khốn đốn Mang theo mùa
của một thuở vào xuân Bồng bềnh nắng bồng bềnh mơ lẩn
thẩn Thơ cùng tôi sống mãi phút ban đầu
Mai tôi
xa âm thầm lời tình tự Rót vào khuya hạt nắng những ngày
xanh Tôi và bóng mà ngờ ngợ bóng anh Câu thủ thỉ
nằm trong tim đập nhịp
Mỹ Trinh
Giữ Mãi Nụ Cười
Nụ cười mim mĩm đi em Để khi cay đắng
vẫn mềm trong ta Nụ cười môi mắt chan hòa Để khi sương
đọng chiều tà vẫn thơ
Nụ cười ơi hãy còn
chờ Để nuôi hy vọng ngây thơ còn về Nụ cười
đừng bỏ đừng chê Để khi mệt mỏi bộn bề vẫn
vui
Nụ cười em cứ thả trôi Để cho mây gió bồi
hồi lên hương Nụ cười này hỡi yêu thương Để
cho bài hát quê hương ngọt ngào
Nụ cười em thắm
sắc màu Để cho năm tháng mây cao về hồng Nụ cười
em nhé... ngồi trông! Để khi thương nhớ còn mong nhau về
Mỹ Trinh
Trái Tim Mùa Xuân
Mang trái tim mùa xuân đi khắp
nẻo Quê hương mình rộn rã phút đoàn viên Chúc
cho nhau xuân thắm khắp mọi miền Dòng chữ phúc choàng vai hong
tim ấm...
Ở nơi xa người về từ đất lạnh Mượn
lời thơ rải lối đường mây hồng Thơm quê mẹ chiều
quê mùa gió lộng Từ hương hoa ngào ngạt bốn phương
trời
Mang trái tim mùa xuân lòng phơi phới Mang tin yêu
không tầm với vượt mùa Hoa tuyết nở đón nắng vàng
tua tủa Nụ cười xuân mim mĩm với cuộc đời
Về
người nhé đơm hoa lên áo Mẹ Lên môi Cha hạt ngọc
đất xuân lành Cho đàn con nuôi nhau tình khôn lớn Xuân
tràn xuân thế giới khúc hòa ca
Trăm Nhớ Ngàn Thương
Xuân Quê Mẹ
Xin gió mùa
xuân chút dịu dàng Thoảng hương ngày mới nắng miên
man Lăn tăn sóng gợn làn mi nhớ Góc ấu thơ xưa gọi
nhẹ nhàng
Còn vang tiếng mẹ nụ cười hoa Đón
xuân nồng ấm ngập mái nhà Còn dấu chân tình râm
ran vọng Nhộn nhịp trong tim khúc tình ca
Xin gió mùa xuân
trên non cao Gửi về bên mẹ lời ngọt ngào Đông đi
dần khuất xuân chờ tết Trông về quê mẹ dạ nôn nao
Gửi mây nhè nhẹ ráng chiều hồng Cài lên thềm
tóc một dòng sông Chảy về muôn cõi tình yêu mẹ
Dòng nước ca dao điệu ru nồng
Xin nắng mùa xuân sưởi
ấm lòng Nối cầu lữ thứ xóa ngày Đông Gia đình
đoàn tụ như ý nguyện Trăm nhớ ngàn thương phút
hoài trông!
Mỹ Trinh 15.1.13
Về Quê Tôi - Thương Nhớ!
Mời anh về thăm quê
hương Còn một tháng trọn vòng thương ngợp lòng Tình cha nghĩa mẹ đượm nồng Tình anh em mở tròn vòng
tay yêu
Mời em gót ngọc nâng niu Sài Gòn đợi bến
muôn chiều nhớ mong Vĩnh Long cây trái đầy đồng Cần
Thơ gạo trắng tình trong ngọt bùi
Cái răng lộng gió
tin vui Cô Thầy bạn cũ ngược xuôi nhau về Mời nhau chen lấn
sơn khê Cho tình gặp mặt nhiêu khê không mòn
Mời
tình yêu vẽ nét son Lên trang sử mới chào non nước mình
Đào mai nở rộ cầu kinh Yêu thương gắn bó môi
xinh má hồng
Mời nhau điệp khúc tươi hồng Xa xôi
trăm nẻo một lòng tìm thăm Xa xôi tim mãi ì ầm Xa
xôi thương nhớ gọi thầm nhớ thương!
7.1.2013
Chim Hót Nắng
Vàng
Sáng nay chim chóc ấm lòng Mặt
trời thả nắng ôm vòng tay yêu Chim con
ôm mẹ nâng niu Vẫn thơ vẫn mộng
mỹ miều hồng nhan
Sáng nay anh hứng
nắng vàng Điểm trang tình tứ về
ngang bên này Cỏ hoa mắc cỡ hây hây Duyên con gái nở bồng đầy vườn thu
Sáng nay thức dậy ngây ngu Đọc
bài hò hẹn còn ru nắng vàng Mây
hồng trở giấc dịu dàng Uốn éo
vũ khúc mơ màng trần gian
Sáng
nay thơ hát mây ngàn Em đâu có
giận lẹ làng giăng mơ Biết anh tháng
chín đã chờ Tháng mười giành
chỗ ngây thơ em về
Sáng nay lấp
lánh đam mê Ân xưa nghĩa cũ sơn
khê gánh gòng Chim con chim mẹ hát rong Líu lo ríu rít điểm dòng thơ em
Giã Từ Mùa Hạ Tôi Yêu
Giã
từ mùa hạ tôi yêu Buồn về man mác những chiều nắng
phai Hợt hờ chải tóc qua vai Hạt sương rơi vỡ tiễn ai
qua mùa
Giã từ trường cũ tình xưa Cánh chim bạt
gió nắng mưa trở trời Chạnh lòng lệ của tôi rơi Mùa yêu dấu đã xa vời chân mây
Giã từ màu
áo thơ ngây Tôi đi đi mãi theo mây hững hờ Gói
tình vào chữ làm thơ Gói ngàn kỷ niệm giấu bờ
ngực đau
Giã từ hạ nắng lao đao Giã từ mộng
mị mưa rào phủ lên Giã từ bờ lúa con kênh Giã
từ nhau đã không tên đường chiều!
Mỹ Trinh
Mưa Lệ
Em về nhặt lại một mùa thu Tìm
chữ làm thơ giữa bụi mù Muốn tặng cho người mùa năm
ấy Ngậm hồn rơi hạt mặn mưa thu
Tìm trên vách
đá của hôm nào Lời thề mình đã khắc cho nhau Lạnh tanh thu vắng chiều u tịch Dòng chữ y nguyên, tình phai màu
!
Ghép từng mảnh vụn nát trong tim Thu xưa xa lắc mộng
đã chìm Ảo tưởng vòng quanh mưa trộn lệ Rời
rã tình em gảy cánh chim
Tình đã đi rồi phải không
anh? Tìm chi hình bóng ở trong tranh Ngàn năm thu ấy xa tầm
với Chôn vào cổ mộ hạt nắng xanh
Tình đã đi
rồi như bóng mây Giựt mình tỉnh mộng hết thơ ngây
Em về nhặt chữ thu rơi tím Hạt dài hạt vắn lệ chan
đầy!
Mỹ Trinh
Vu Lan Thăm Mẹ
Đâu
phải mùa vu lan con nhớ mẹ Tháng bảy dường ngừng lại trong
trái tim Có một giọt máu đong thành hạt lệ Mẹ đã
cho con từ thuở chào đời
Đâu phải vu lan con ngồi nhớ
mẹ Mỗi một ngày khi thức dậy mẹ ơi Mẹ là mặt
trời gọi con bốn bể Mẹ là biển tình điệp khúc trùng
khơi
Đâu phải vu lan lòng con thổn thức Đêm những
từng đêm tưởng bóng mẹ hiền Mẹ là vầng trăng
soi miền ký ức Xoa dịu cuộc đời mưa nắng luân phiên
Đâu chỉ làm thơ trả ơn cho mẹ Vắt lệ thương
yêu mừng tủi con về Con vẽ nụ cười viền môi chớm nở
Cánh hoa hồng thơm ngát một chiều quê
Con sung sướng
với bao niềm hảnh diện Hoa nồng nàn cài áo ngực giàu
sang Gia tài của mẹ ngàn năm dâng hiến Dành hết đàn
con tim mẹ đại ngàn
Mỹ Trinh
Ngày Sẽ Bình Yên
Cứ buổi sáng ta chờ thơ đánh thức Nắng gọi hồn
qua khe cửa vào thăm Và buổi sáng bao câu chuyện xa xăm về
nhắc lại trong tim điều vụn vỡ
Nắng níu tay bảo thôi
đừng trăn trở Dẫu một mình nắng ở lại cùng ta Đưa
nhịp sóng vỗ lòng từ ngọn gió Chữ đứng chữ ngồi
chữ hát tình ca
Ngày vẫn vậy sáng nay không gì lạ Thêm một chút buồn giăng lối đường đi Thêm một
chút vui ta cố nắm ghì Rồi vuột mất mỗi lần sương mi
ướt
Những buổi sáng chồn chân người đánh cược Có người còn lặng lẽ góc bình minh Hay có lẻ những
giấc mơ vừa tỉnh Hạnh phúc khổ đau rồi cũng bình yên
Mỹ Trinh 07/26/12 BÊN
DÒNG SÔNG TUỔI THƠ Quê hương tôi cạnh dòng
sông đạm bạc Chợ sớm chợ chiều thưa thớt dân quê
Trí nhớ lờ mờ của thời xa xưa ấy Tôi xa quê mình
thơ ấu vụt ngàn xa
Lâu lắm rồi kỷ niệm thả vào
mây Bôn ba chạy trên dòng đời tấp nập Bao quên nhớ
tôi mang đi xa tấp Chạnh lòng thương về xóm cũ quê nhà
Dòng sông
ấy một thiên đàng tuổi nhỏ Lặn ngụp đùa trong muôn
trận tìm vui Tôi ra đi để lại những nụ cười Kỷ
niệm ấy vác vào đời thui thủi Tôi xa quê năm lên mười tròn tuổi Kinh rạch bờ ao chưa biết gọi tên Vài mang máng hàng nhà
hoe con phố Một dòng sông thơ ấu chảy bồng bềnh
Gởi
trọn niềm vui miền sâu ký ức Thương quê hương đạn
lửa một chiều nào Thương dân làng chèo chống cuộc
lao đao Buổi chợ sớm xuồng ghe về chợ nhóm
Những lần
về thăm lòng tôi rộn rã Phố bây giờ nhộn nhịp tiếng
ngưa xe Bao nhiêu năm tôi vẫn trở về nhà Dòng sông
nhớ mùa ấu thơ êm ả
Mỹ Trinh
Chia Tay Từ Năm Ấy Chia
Tay Nhau Từ Năm Ấy
Hạ về chan nỗi niềm
Hè về chan chứa nỗi niềm, Ve sầu ru cô miên
Ve sầu ru giấc cô miên não nùng, Bạn bè đi đâu
mất
Bạn bè đi mất mông lung, Trường xưa con dốc nghiêng
Trường xưa con dốc nghiêng dòng ước mơ,
Tìm đâu những ngày thơ
Tìm đâu, đâu những ngày thơ, Tìm đâu nữa
mộng mơ Tìm
đâu, đâu nữa mộng mơ cuối đường, Tìm đâu
mùa thương cũ Tìm
đâu, đâu những mùa thương, Ngập khung trời thờ ơ
Ngập khung trời cũ
vấn vương bồi hồi,
Chia tay những lần vui
Chia tay, Ôi, những lần vui, Chia tay lệ bùi ngùi
Chia tay, dòng lệ bùi ngùi đứng trông, Phượng sầu
rơi rã cánh Phượng
sầu rả cánh phiêu bồng, Màu máu đỏ ngậm ngùi!
Ngậm ngùi màu máu đỏ bầm ruột gan,
Trên sân
từng mảnh vỡ Trên
sân từng mảnh vỡ tan, Rụng hồn trưa trơ vơ
Rụng hồn trưa nắng ngỡ ngàng trơ vơ, Anh đi làm lữ
thứ
Anh đi lữ thứ ơ hờ, Thôi đừng đợi đừng chờ
Thôi em đừng đợi đừng
chờ bóng ai,
Em đi từ năm ấy
Em đi từ ấy đến nay, Tuổi tóc buồn theo mây
Tóc buồn theo tuổi, mây bay não nề, Em đi không về nữa
Em đi,
đi mãi không về, Là biết xuân đã gầy
Biết xuân gầy guộc, lòng tê tái lòng,
Chỉ còn
dòng hoài niệm Chỉ
còn hoài niệm theo dòng, Ở lại trong trái tim
Trong tim ở lại, mộng lòng mang theo, Mang theo từ cái thuở
Mang theo từ cái thuở nào, Tóc mây chải nỗi niềm Tóc
mây chải nỗi rạt rào niềm riêng !...
ThụcTrinh
Chiêu Đức
Về
quê cùng anh
Cho em về miệt vườn thơm lúa mới Sông Hậu
Giang chiều khởi giọng hò thương Cho em về miệt vườn với
anh thương Đi Vĩnh Long con đường mòn thuở đó
Về
Cần Thơ đại lộ chiều hứng gió Vai kề vai anh có dắt
em về Đường Hòa Bình bên lề quán cà phê Một
thuở nọ bước lê thê tuổi ngọc
Phan Thanh Giản trường
anh chuông đổ dốc Bên kia đường áo trắng tốc phất
phơ Ly chè đậu em hỏi anh có chờ Đơn sơ lắm ngây
thơ dường đâu đó
Đoàn Thị Điểm trường
em cây phượng đỏ Chia giấc mơ tình nho nhỏ học trò Anh ra đi chinh chiến bước đường xa Lòng tan nát lời tạ
từ sương gió Giờ kể lại mùi cỏ thơm len lỏi Xa bao
năm anh hỏi em có về Dắt tay em anh kể chuyện lê thê Em có
nhớ đường nào về bến cát
Đường Hàng Dương
cây xanh mình ngơ ngác Thế hệ rời tay bài hát thay dòng Em và anh dừng chân phận long đong Thương kỷ niệm màu hồng
đi khoảnh khắc
Nhớ dắt em về khi lòng lạnh ngắt Hôn
dấu chân rơm em thắt lên tình Cũng đơn sơ như thuở
ấy nguyên trinh Lòng vẫn thế đăng trình con đường lạ
Em dắt anh đi Rạch Gòi con đường đá Quê của em
có lá lót chân mềm Băng dòng sông nghe nhớ giữa mênh
mông Phủi áo bụi nhẹ lòng ly nước mía Mỹ Trinh
Giật Mình Gọi Bạn
Giật mình giữa muôn trùng xa cách Lâu
lắm rồi người chẳng thăm nhau Bạn bè mình ở phương
nao Có về chốn cũ hay lao đao đời
Thơ có rủ rong
chơi vần nắng Hay buồn ngồi tĩnh lặng mình ên Bơ vơ đêm xuống ngày
lên Bao nhiêu hạ cũ đã mềm khói mây!
Người
có gọi về đây kỷ niệm Con đường xưa chiều tím
về đâu Hình như mây gió u sầu Hình như thơ đã
mưa ngâu mấy mùa
Ta vẫn góc chiều xưa gọi bạn Vẫn
im lìm ngày tháng chưa phai Gọi tình thuở tóc mây cài Gió lay khe khẽ gió cay mắt rồi!
Mỹ Trinh 06-27-2012 Tìm Màu Trăng Xưa
Trăng bên hiên chờ rằm nhu nhú Vén màn mây liễu
rũ bờ thương Chia nhau một nửa giọt buồn Giùm cô bạn
cũ thả hồn về quê
Đố anh biết trăng thề mấy tuổi Thuở em đi tình Cuội chưa già Bao năm mình đã cách
xa Ngu ngơ trăng giữa trời ca nhớ người
Trăng vẫn
vậy màu tươi như nắng Chỉ là em ngồi lặng góc đời Buồn nhiều nên nước mắt rơi Quên trăng quên Cuội quên
lời hứa suông
Xin giữ chút mùa thương một thuở Đừng
buồn phiền ai nỡ quên đi Hai phương trời nẻo chia ly Vẫn
thơ nối chữ vẫn ghì trăng xưa
Mỹ Trinh 06/27/12
Còn Lại Trong Nhau
Tôi gặp anh như áng mây tình
cờ Chiều rất nhẹ thả hồn thơm hương thảo Anh như
làn gió không nơi nương náu Chở tôi về thăm lại
cánh đồng xưa
Tôi gặp anh kể lại mấy cho vừa Vài
phút chốc đã đủ mùi mưa nắng Những vui buồn gió
mây không hề nặng Mưa thì mưa nắng thì nắng.. cũng
qua
Tôi gặp anh từ những khúc tình ca Gửi lại tâm
tình một thời để nhớ Cứ mỗi mùa về còn nghe bỡ
ngỡ Như hôm qua anh ở lại nơi này
Tôi gặp anh tình
vẫn vậy thơ ngây Sầu thì lớn với tuổi đời chồng
chất Thương thì thương nhỏ hoài chưa bệnh tật Chưa
nhiễm thói đời bụi cát ố hoen
Tôi gặp anh từ những
trận bon chen Ròng rã viết đêm đốt đèn soi chữ Anh ngồi đó chờ nghe tôi ngôn ngữ Gặp nhau rồi chữ in
lại ngàn sau
Mỹ Trinh
Miền Nhớ
Chiều hôm qua cùng em về miền nhớ Kỷ niệm tìm hôn
lên những dấu yêu Rừng mùa hạ thở xanh hơn màu lá
Vướng nụ hôn xưa bên lối mỗi chiều
Chiều vẫn
vậy miền nhớ nhau lấp lánh Những nụ cười treo gió tóc
em bay Suối nằm nghe anh ru dòng tình sử Vang tim em chiều tím mộng
liêu trai
Chiều hôm qua em nung dòng kỷ niệm Tim đòi về
vùng huyễn hoặc giấc mơ Anh vẫn đó dang tay chiều nhạt nắng
Thả bóng dài ôm thương nhớ ngu ngơ
Chiều hôm
qua hạ vàng trên lưng tóc Nhớ về đòi bàn tay anh vuốt
ve Ơi em nhớ màu hoàng hôn đằm thắm Vùng chân trời
mây rực đỏ đam mê
Mỹ Trinh 06-19-2012
Lung
Linh Dịu Dàng
Cho nhau một chút dịu dàng Đừng tiếc anh nhé bẽ bàng
khi xa Đừng cho nhau gấm lụa là Con tim chỉ biết thật thà
đơn sơ
Dành cho nhau phút tình cờ Nối dài sợi
chỉ câu thơ tình người Cho em hương nhớ thêm tươi
Cho anh hương áo thơm bùi bùi thơm
Cho đời chút
mộng gửi hồn Cho hạ gió mát môi son hẹn hò Có
anh sóng vỗ bờ thơ Có em trăng tỏa biển chờ giao thoa
Có ca dao hát bướm hoa Có tình lục bát thương ca quê
mình Gừng cay muối mặn còn tin Dắt nhau qua bể lung linh dịu
dàng
Mỹ Trinh 06-21-2012
Cùng
Ta Về Miền Nhớ
Gió đừng ru nữa gió khuya Lay chi niềm nhớ miền xa lại
về Bao giờ mây ngủ hôn mê Cùng ta đóng cửa bộn
bề trần gian
Mưa đừng rơi hạt hoang mang Tội bầy chim nắng
gọi đàn trên cây Chiều ơi chiều ở lại đây Cùng
nghe hoang vắng trên mây thẫn thờ
Sương đừng rơi ướt
bài thơ Mộng đừng rủ mộng ghé bờ thương đau Biển
đừng giông bão lao đao Cùng nghe sóng vỗ rì rào nhớ
thương
Mỹ Trinh
Trôi Ngược
Tôi vẫn vậy vẫn đi cùng ngày
tháng Kí ức về thắp lửa những xa xôi Nếu có thể
quên như người mất trí Nếu có thể phai bao chuyện đã
rồi
Chiều chắc nhẹ khi mặt trời xuống núi Gió sẽ
vui réo rắc ngọn thông già Hẹn xuống phố chứ không ngồi
lầm lủi Dăm ba người nghe chuyện kể gần xa
Tôi trôi
ngược phía dòng đời thác lũ Ngày lặng câm nghe thế
sự cợt đùa Tôi lặng câm giữa dòng người muôn
mặt Nghe tiếng đời diêm dúa mấy hơn thua
Tôi vẫn
vậy vẫn về nơi miền nhớ Tìm nụ cười chợt biết
đã chôn sâu Tìm dấu yêu xưa chỉ còn bỡ ngỡ Hình như tôi soi bóng với đêm thâu
Mỹ Trinh
MỘNG TÌNH THU
Em về
thơ ngập vùng biển lặng Sóng dậy tràn lên nhoẻn miệng
cười Mơ theo sóng vỗ trườn lòng cát Bọt trắng
tung lên tiếng gọi mời...
Em về sóng biếc tràn lên mắt
Long lanh biển thẳm đắm tình mơ Một đàn cá nhỏ
tung tăng đón Tình Biển ngàn năm mở rộng chờ...
Em về thu đứng nghiêng bờ lá Anh vẽ rừng thu khoác áo
vàng Em tô chấm đỏ mùa phong lá Tình thu muôn sắc
góc rừng hoang...
Em về nắng cháy trên vai áo Giọt nắng
chờm lên uống ngọt ngào Rừng xưa lá chín vàng hương
áo Chờ bàn tay hứng lá xôn xao...
Em về Đông ngủ
vùi chăn ấm Mơ đi chầm chậm ghé thăm chừng Chiêm
bao đâu biết mình nằm mộng Tuổi tròn mười sáu tóc ngang
lưng...
Mỹ Trinh
Kỷ niệm ngày hợp mặt ngày liên hoan mùa hè năm 2011
cùng học trò về từ các nước.
Giọt Tình Tôi
Gửi Vào Thơ
Tôi đem giọt nắng làm thơ Giọt tình làm chữ giọt khờ làm mây Bâng quơ ghép
chữ lại đầy Đời khi buồn lắm lúc gầy nỗi đau
Tôi mơ làm giọt ngọt ngào Cho thơ ngan ngát đi vào
tuổi xuân Tôi đem giọt mật trong ngần Nếm mùa chữ
chín bình an quên đời
Mang ngày thả nắng đi chơi Chở đêm theo gió lưng trời cũng thơ Giọt nào cũng tẩm
vị mơ Tranh huyền thoại ngủ mộng hờ chiêm bao
Biển
xanh sóng vỗ rì rào Trăng thi nhân mở cửa nao nao lòng Ngủ rồi thơ vẫn phập phồng Ngủ rồi mà chữ réo lòng
gọi nhau
Thức rồi mộng đã qua mau Giọt thương giọt
nhớ đủ màu chờ nghe Xa xôi quê nắng gọi hè Mùa
hoa phượng đỏ bầy ve gọi sầu
Giật mình mới thấy
tôi đâu Thân thương nửa trái địa cầu bờ xa Mờ sương không thấy mái nhà Tôi thả giọt nắng la
đà tìm thăm
Mẹ cha bè bạn gọi thầm Anh em hàng
xóm giọt cần có nhau
Mỹ Trinh
|
|
|