thơ Vương Công Hi CHS/GS Phan
Thanh Giản __________________________________________________
CHỜ ĐI Cửa nhà đã bán, chờ đi... Tám năm tù đó,
buổi ly hương này. Lũ gian lừa gạt: trắng tay, Thương đau
chưa dứt, đắng cay còn nhiều. Ngày qua nắng xế về chiều, Cuối đời lưu lạc, quyết liều một phen. Để đàn
con nhỏ đua chen, Tự do bay nhảy, tập quen xứ người. 11-3-1993.
XỨ NGƯỜI Biệt quê hương! Biệt
quê hương! Chần chờ chi nữa: con đường bay xa. Bốn phương
đâu cũng là nhà, Nợ còn gánh nặng bôn ba xứ người. Chòm cây đã héo sẽ tươi, Đất lành bén rễ
đâm chồi kết bông.
( Những ngày dài cuối tháng TƯ,
năm 1993.)
|
|