Té sông mùa nước nổi !

dxt_muanuocnoi.jpg

Con đã từng té sông mùa nước nổi;
má la làng, “cô bác! cứu con tôi!”
môi tím ngắt, bà con đem xốc nước,
trễ chút thôi, chắc con đã đi rồi.

.

Người ta nói có ba hồn bảy vía,
con té sông… hồn vía mất hai phần,
con chậm, dở… biết bao lần ngơ ngẩn,
má thương con mình: “tội nghiệp!… té sông!”

.

Con bên má mỗi năm mùa nước nổi,
mênh mông đất trời, mênh mông thơ,
suy nghĩ thơ, suốt ngày không nói,
má thương con mình: “tội nghiệp!… té sông!”

.

Sông không chết, con tìm đường ra biển,
xa má rồi! mùa nước nổi long đong,
đêm quê người nhớ quê nhà tha thiết,
nhớ vô cùng, thương câu nói “...té sông !”

.

đoàn xuân thu
melbourn

.

CẢM TÁC

nhân đọc "Té sông mùa nước nổi":

.

1.gửi Đoàn Xuân Thu

.

tôi có người mẹ già bị té gãy tay
con cái gần đây tụ về lại chạy
đọc thơ ông nhắc về người mẹ xa không thấy
mùa mưa đầy nưóc lụt đất Cửu Long

đất Úc ngồi trông “CON-NGƯỜI-CON-SÔNG”

rồi lại vòng thương Mẹ
bài thơ nhẹ nhẹ mà thấm vào hồn… ./.

Nguyễn Nam An.

.

2. xa đồng bằng con nhớ những đêm mưa
mùa nước nổi sóng xô ghềnh ngọn lúa
bếp nhà ai khói rung mờ ngọn lửa
bữa cơm chiều bông súng với măng khô”

sinsin2704

.

3.Nước xa sông, nước không về lại

Con xa mẹ thật rồi! xa mẹ, mẹ ơi!

Mong sảy bước, té sông lần nữa

để được nghe: “cô bác! cứu con tôi!”
Trần Bang Thạch

 ..

4.Nhắc mùa nước son lòng tôi bối rối

Cha ra đi khi giòng nước nhảy bờ

Mẹ lìa đời cũng vào mùa nước nổi

Nhớ năm nào tôi gậm nhấm bơ vơ!

Nguyễn Hồng Ẩn

Enter supporting content here