|
|
|
THƠ . vương thủy tùng _______________________________________
TRI ÂN THẦY CÔ
Nhân ngày nhà giáo Việt
Nam Chúc Thầy Cô mãi
ngập tràn niềm vui Ngày
xưa dạy chữ giúp đời Ngày nay tóc bạc sáng ngời công lao.
Công Thầy như đám mưa
rào Tưới xanh đồng
lúa lao xao nắng chiều Ơn
Cô gấp vạn – hơn nhiều Công dung ngôn hạnh bao điều dạy thêm.
Tấm lòng biển rộng êm đềm Sáng chiều gặp mặt ngọt
mềm dài lâu Mưa
nguồn sấm chớp bể dâu Cũng
không xóa được thâm sâu nghĩa tình.
Chúng em là những học sinh Khoanh tay đứng lại - cúi mình
tạ ơn ! Vương
thủy Tùng ( 20/11/2013 ) ____________________________________________
CHÚC
MỪNG THƯỢNG THỌ
THẦY PHẠM KHẮC TRÍ Hay tin trễ, tháng 9/2013 vừa qua, nhóm chs
PTGĐTĐ vùng Dallas & Fort Worth TX cùng ái nữ của Thầy PKT là
cô Phạm nguyên Diễm, đã tổ chức mừng lễ Thượng thọ
bát tuần cho thầy. Từ quê nhà,chúng em Chs PTGĐTĐ kính mừng Thầy hưởng
thượng thọ và cùng cầu nguyện cho Thầy & Cô có nhiều
niềm vui an hưởng tuổi già, sống lâu với con cháu. Tám mươi nến hồng
– lời nguyện ước Chấp
đôi tay khấn vái trời mây Mừng ngày sinh nhật của Thầy Mong sao quý quyến vui vầy ấm êm Thầy trò ngăn cách xa xôi quá Không hoa không bánh để chúc mừng Lời thơ ngọng nghịu ngập ngừng Tay run nét chữ rưng rưng nhớ Thầy. Từ xa cung kính thay lời
chúc : Sức khỏe – tình
yêu vẫn ngọt ngào Cô
; hoa thêm thắm tươi màu Thầy : tùng bách thẳng vươn cao giữa trời. Vương thủy Tùng (thay mặt nhóm chs CaiRăng-Cần Thơ)
THẦY ĐƯỢC TIN YÊU VẠN TẤM LÒNG Trò
cũ nghe tin thầy trở lại Trường xưa, Hợp phố, bến Ninh Kiều Mừng
vui hội ngộ thầy còn khỏe Nhưng tóc bạc nhiều hơn muối
tiêu. Bạn xưa thầy đó không còn nữa Kẻ mất người
đi vắng mịt mùng Mỗi bận thầy về xao xuyến lạ Khi tay cầm
bút nét run run. Thầy về hụt hẩng thuyền xa bến Chốn cũ nhạt
nhòa dạ cố hương Xa lắm trở về buồn định mệnh Ngổn
ngang tâm sự mạch sầu vương. Bát thập tuổi thầy còn thượng
thọ Cho trò cung kính buổi đầu Đông Quê hương
đẹp lắm trong tiềm thức Thầy được tin yêu vạn tấm
lòng. Vương thủy Tùng (02/12/2012)
LẶNG THẦM
Chiều qua gặp em trên phố
Đi bên người bạn rất thân
Ngập ngừng nép bên góc chợ
Nhìn em lòng thấy bâng khuâng.
Đêm về đi ngang nhà em
Đèn sáng nhưng đã buông rèm
Bước chân đi trong lo sợ
Tình anh chìm khuất mông
mênh.
Hôm nay trường ta liên hoan
Thu vàng vừa chớm mùa sang
Sóng lòng trào dâng dào dạt
Em cao tiếng hát anh đàn.
Ngày
mai cánh chim muôn ngả
Bay
vào gió bão muôn phương
Anh như con tim hóa đá
Ngại ngùng bày tỏ tình thương.
Bây giờ rong rêu nỗi nhớ
Mắt môi người cũ xa rồi
Mỗi lần anh ra phố chợ
Bóng em khuất nẽo chân trời.
Đêm nay đi ngang trường cũ
Buồn dâng trống vắng cô đơn
Chúc em nơi miền viễn xứ
Niềm vui tràn ngập tâm hồn.
Vương thủy Tùng
(tháng 03/2012)
MƯA MÀ NẮNG
Sáng nay bỗng có một cơn mưa lớn
Mưa rào rào khi nắng ở quanh đây.
Mưa mà nắng quê tôi thường bất chợt
Thương
cơn mưa khi nắng vẫn đong đầy.
Tôi ngoái nhìn về tận phía chân mây
Ở nơi đó chắc bây giờ đang nắng
Khốn khổ làng quê mưa giăng tơ trắng
Đang
làm đồng mưa ướt lúa đang phơi.
Mưa thình lình, bất
chợt tạnh khơi khơi
Trời vẫn nắng như cơn mưa chưa có
Tôi chợt thấy bâng khuâng
như lo sợ
Phía trời xa chắc khô hạn vụ mùa.
Kỷ niệm nào còn đọng lại trong mưa
Của tuổi ngọc ngà năm xưa
mùa hạ…
Mưa vừa dứt nắng xuyên qua kẻ lá
Sắc thu vàng rực rỡ khắp muôn nơi.
Vương thủy Tùng
(tháng 10/2011)
VỀ THĂM
CHỢ NỔI
Người đẹp T.T.L
Em
đưa Anh về thăm chợ nổi
Hừng sáng chợ đông rộn tiếng cười
Tam bản khua chèo thương dáng Mẹ
Tảo tần từ lúc tuổi đôi mươi.
Em đưa Anh về thăm chợ nổi
Nắng
sớm miên man ngọn gió đưa
Ngan ngát ân tình thơm trái ngọt
Tay trong tay vui mấy cho vừa !
Quê ngoại cong mình dài con dốc
Ghe
chèo nghiêng nhẹ nón bài thơ
Những ngày hè nghỉ không đi học
Hàng phượng
sân trường cũng ngẩn ngơ.
Anh đến với Em thăm chợ nổi Rộn
ràng hoa quả chợ làng quê
Anh đi Em vẫn luôn chờ đợi
Và vẫn mong Anh sớm trở về…
Vương thủy Tùng
QUÊ EM, CHỢ NỔI CÁI RĂNG.
Em gái Cần Thơ .
Em - gái quê miệt vườn xoài, mít, sầu riêng
Lớn lên dưới bóng mát xum xuê vườn nhản
Không biết lái xe nhưng rành chèo xuồng tam bản
Sống êm đềm
giữa tĩnh lặng và bình yên.
Mẹ và em thu mua hoa quả làng bên
Sáng bày bán dưới gầm cầu Cái Răng, chợ nổi
Tiếng
máy nổ, tiếng chèo khua như trẫy hội
Tiếng gọi nhau ơi ới của thương
lái giang hồ…
Chúng
em che nón lá trên chiếc áo bà ba
Da trắng ngọt, má hồng như mận chín
Mắt tròn đen như nhãn đầu mùa lúng liếng
Mua ân tình nhưng không bán nỗi sầu riêng.
Phản phất
hương thơm trái chín miền quê
Mời anh đến đây ghé thăm chợ nổi
Gặp em gái hiền lành nói năng chơn chất
Quanh năm bồng bềnh trên sóng nước Cần Thơ…
Vương thủy Tùng (08/2011)
VỀ QUÊ
Chiều nay nắng nhạt đầu Thu
Tôi đi vạch đám sương mù thăm quê
Mẹ tôi không đón tôi về
Tôi nghe giá lạnh bốn bề vây quanh.
Trăng Thu vừa hé trên cành
Bóng con nghiêng ngã bên mành gió đưa
Mẹ ơi nhỏ chút hương thừa
Cho con tắm mát dưới mưa sân nhà.
Bóng em gái
nhỏ ngả ba
Tóc dài lơi thả, xót xa tôi nhìn
Giòng sông im gió lặng thinh
Cho tôi bối rối bên hình dáng em.
Bây giờ quê cũ vào đêm
Mẹ tôi chắc biết nỗi niềm của tôi
Nhưng em gái nhỏ đầu đời
Chắc gì em nhớ vành môi người tình !
Đêm
nay trăng sáng lung linh
Thương em, nhớ mẹ một mình lẽ loi.
Vương thủy Tùng
( mùa trăng rằm tháng Tám/2011)
MÙA TỰU TRƯỜNG
Sáng nay em đi học
Mùa khai giảng lớp mười
Cuối hè trời lộng gió
Bạn cười hay em vui ? .
Sáng nay em qua phố
Bướm trắng đậu bờ
vai
Dập dìu len phố chợ
Cùng bạn vai sánh vai.
Em vào phòng
học mới
Bạn cũ cũng
thưa dần
Cô văn vào
lớp vội
Giảng bài tuổi thanh
xuân.
Ngày hè qua thật mau
Cấp hai vương sợi nắng
Hôm nay buổi học đầu
Như dạo chơi rừng vắng.
Tan trường cầm tay nhau
Ngọt
ngào hương hoa cúc
Chúng em cười
khúc khích
Tuổi thơ sao ngọt ngào…
Vương thủy Tùng
( 05/09/2011-mùa tựu trường)
Đóa
Quỳnh Của Em
* viết cho Tiểu Thư
Em ngắm trên cao một đóa quỳnh
Cánh
hoa trắng nõn nhụy vàng xinh
Hương
hoa quyến rũ thơm ngào ngạt
Cuống đỏ màu cam
sắc diễm tình.
Hương trầm, ánh nến, hoa quỳnh khai
Tĩnh lặng đời hoa để tặng ai ?
Thanh khiết khán hoa là kiến Phật
Mỹ nhân nguyệt hạ dáng trang
đài…
Hoa bên kệ sách Hồng lâu
mộng Trăng
chiếu bên hè bóng tiểu thơ
Khoảnh khắc đời
hoa dâng cuộc sống
Cho người yêu
: ngóng, đợi, trông, chờ.
Sinh tử cũng
chỉ là nhịp thở
Thời gian
là vô thủy vô chung Hoa
phai, ai tỉnh tình tri ngộ Hoa
rũ, lòng em luống ngập ngừng !
Vương thủy Tùng
NẮNG QUÊ HƯƠNG
Theo gia đình, em về thăm quê hương
Cần
Thơ mến yêu, bao năm chờ đợi
Làng
xóm đông vui, đón Xuân phơi phới
Tâm trạng
dạt dào, gặp lại bạn bè xưa.
Những
hàng dừa, xoài, nhãn, bưởi, xôn xao
Như chào đón đứa con xa trở lại
Con
đường lầy lội, lúc thời con gái :
Đã
trải nhựa đen, đón em nhỏ đến trường.
Anh bạn xưa : có chút nhớ, chút thương
Đã lập gia đình,
hai con xinh xắn
Xóm nhỏ bên sông, nhà tường lấp loáng Trường
lá với tre, nay ngói đỏ ngọt ngào.
Bến
đò – nay là cây cầu trắng phau Vượt
sông rộng, gối đầu lên chợ nhỏ
Bức tranh quê - làng tôi là thế đó
Dòng
nước dịu hiền, gió mát, nắng quê hương…
Vương thủy Tùng
(18/08/2011)
Anh hãy về Cần Thơ
Anh hãy
về thăm lại Cần Thơ Quê
hương Em sông nước nên thơ
Vườn cây trái oằn sai muôn thuở
Anh đi rồi lối cũ hoang sơ…
Anh hãy về thăm lại Cần Thơ
Đêm Tây Đô êm ả ngẩn ngơ
Khuya du thuyền lung linh rực rỡ
Em cô đơn chờ đến bao giờ.
Anh nhớ về Cần Thơ anh nhé
Em chờ Anh xóm nhỏ Cồn Khương
Mỗi
trưa hè Em ngâm khe khẻ
Đưa Anh vào hạnh phúc yêu thương.
Anh
hởi Anh Em luôn ghi nhớ
Bóng hình Anh tràn ngập trong tim
Đêm Ninh Kiều người đông phố chợ
Mà sao Em cứ mãi đi tìm…
Vương thủy Tùng
ANH ĐƯA EM VỀ THĂM
LẠI BÌNH DƯƠNG
Phối cảnh Tp. mới Bình
Dương năm 2020.
Anh đưa Em về thăm lại Bình Dương
Quê hương yêu ơi, trăm nhớ ngàn thương
Xa cách lâu rồi, bây giờ trở lại
Mẹ già còm cõi, tóc trắng như sương.
Căn nhà tranh, nơi vườn cây Lái Thiêu
Được xây mới, với tường hồng, ngói đỏ
Sông Bé sân Golf,
xanh màu thảm cỏ
Đình Phú Long, suối Trúc, hồ Bình An…
Viếng cảnh chùa Bà, rừng
tre Phú An
Tìm bạn làng sơn mài Tương bình Hiệp
Đưa Mẹ ghé qua Đại Nam Văn Hiến
Cùng nghỉ chân quán Điểm Hẹn cà phê.
Nhìn Bình Dương, hạnh phúc biết bao nhiêu :
ngôi nhà cỗ, còn giữ gìn bản
sắc.
khu Công nghiệp,
thênh thang Thành phố mới
hiện đại làng nghề Gốm Sứ Bình Dương…
Anh đưa Em về, thăm lại Bình Dương
Thăm người Mẹ già, bao năm mòn mõi
Thăm làng xóm xưa, đẹp giàu đổi mới
Anh đưa Em về, thăm lại Bình Dương … _______________________________________________________________
NƠI EM Ở
VÀO
THU CHƯA
EM ?
Nơi Em ở vào Thu chưa Em ?
Vàng mơ hoa lá rực trời đêm
Hây hây đôi má thơm hoàng yến
Lộng lẫy hương và xao xuyến thêm.
Anh nhớ Em nhiều nơi
xứ lạ
Trời Thu bãng lãng ánh
vàng chanh
Ý Thu ngây ngất hồn anh đã
Dong ruổi tình xa mộng chửa thành.
Em đến rồi đi không bận lòng
Duyên nồng vô tận rộng mênh mông
Riêng anh đỏ rực hồn Thu cũ
Trót lỡ yêu rồi …sắc lá phong !
Vương thủy Tùng
TÂM SỰ Cùng
CON GÁI
Mưa khuya
hiu hắt, Ba không ngủ
Thầm nhớ đến con lúc mới sanh
Cách biệt nghìn trùng nơi viễn xứ
Hay tin khi lúc bận quân hành.
Chiến dịch nầy rồi, chiến dịch sau
Mưa mùa, gió biển, mặn
rừng lau
Ba chưa về được, mừng con trẻ
Hôn nhẹ bờ mi trắng đỏ au.
Ba đợi cho con tròn một tuổi
Đem về quà biếu lễ thôi nôi
Không ngờ con trẻ đi thui thủi
Đến lúc về thăm, chuyện đã rồi !
Nay khóc đêm
mưa, khuya tháng Bảy
Thương con vắn số - đứa con đầu
Trăm năm một kiếp, hồn hoang dại
Ba sẽ tìm con, dưới mộ sâu !..
Vương thủy Tùng
(07/2011)
NGƯỜI CHA TẬT NGUYỀN
Cha
em Trần văn Dần Binh Nhất lính nghĩa quân Xông
pha nơi chiến trận Nên cụt cả hai chân. .
Kể từ năm bảy một Khi
cha em tật nguyền Mẹ em càng cực khổ Nhất,
chợ huyện Phong Điền. .
Bọn em
gồm bốn đứa Đi làm thuê cả nhà Mẹ
em bán vé số Lội bộ quảng đường xa …
Cha em nay
kiệt sức Chẳng có ai đoái hoài Bốn mươi
năm tủi nhục “Hy sinh” nầy cho ai ?! .
Em
mong được đi học Như bao trẻ sớm chiều Nhiều
đêm buồn muốn khóc Số phận nghèo hẩm
hiu !
Vương thủy Tùng (tháng 5, năm 2011) MƠ GẶP BẠN HIỀN
Chiều
muộn, sầu dâng tháng với ngày
Từng đêm, trằn trọc suốt canh dài
Bạn hiền, hun hút theo năm tháng
Mộng cứ chập chờn sau… cánh tay. .
Nhiều khi kết bạn… hồn ma cũ
Mỗi tối thường hay hiển hiện về
Tâm sự rưng rưng buồn viễn xứ
Hồn linh xiêu vẹo bước chân đi … .
Từng đêm, huyền ảo chuyện hoang đường
Vui với hồn ma của bốn phương
Thiếu bạn tri âm bên chung rượu
Nên vui bóng quế, chuyện bình thường ! .
Rừng tối chạy dài cuối lũng xa
Bạn thời chiến trận thuở xông pha
Mười thằng chết bảy, ba lưu lạc Tìm
bạn đêm dài với… bóng ma. .
Mộng cũng chìm vào quên lãng thôi
Tang thương chắc cũng tại ông trời
Tôi mơ các bạn về xum họp
Vui vẻ cùng tôi với mọi người !
Vương thủy Tùng (20/05/2011)
LỜI CHƯA KỊP NÓI
Trường PTG (ảnh VTT)
Chúng
tôi chung trường, chung lớp, hai năm
Mùa học mới, mở đầu vào tháng Chín
Ba hồi trống, sắp hàng đôi vào lớp Rộn niềm vui, bên
bạn mới ban sơ. .
Học chung cùng con gái, thật không ngờ
Lớp học bỗng êm đềm và tĩnh lặng
Tôi vẫn nhớ, sau mãnh đời
phiêu lãng:
Mái tóc dài, ngồi e ấp bên song… .
Len lén theo em suốt mấy năm ròng
Còng lưng đạp qua những hàng phượng vĩ
Tình
câm nín, với tâm hồn mộng mị
Nặng buồng tim, sau tiếng guốc khua dòn. .
Tôi xa em, đã mấy chục năm tròn
Nhưng nhớ mãi gót sen trên hoa đỏ
Em dẵm nát tim tôi từng mãnh nhỏ
Bên gốc phượng già. Em biết không
em ?! .
Tôi trở về trường. Nghe nhung nhớ thêm :
Thầy Cô, lớp học và tà áo trắng
Tôi
cãm nhận qua sân trường rợp nắng
Thoảng chút mơ màng hương
tóc người yêu ! .
Năm chục năm, lòng se lạnh rong rêu
Chợt ân hận, những lời chưa kịp nói
Em xa thẵm, nghìn
trùng, tôi đứng đợi
Vén mây trời, tìm lại dấu chân quen… .
Vương thủy Tùng
(02/2011)
THĂM
MẸ Bạn
SONG QUANG
( Dallas-TX – USA)
Bà Trần thị Lợi, 90 tuổi, Mẹ
bạn Song Quang và
tác giả.
.
Sáng nay, tôi đi trên đường Xô Viết
Nghệ Tĩnh
Để tìm nhà người bạn lính ngày xưa
Trời ban mai mà lại lất phất mưa
Tên đường lạ - không thân quen như ngày cũ. .
Bạn bây giờ là Việt kiều xa xứ
Cũng đường nầy - nhưng Phan thanh Giản nghe quen
Tìm được nhà – Mẹ bạn đang uống chè sen
Dùng bánh bao, xôi gà và bánh kẹp. .
Dạ thưa Bác ! Cho con xin phép Con
chính là bạn học của anh Quang
Đến thăm Bác, xin chúc Bác bình an
Sống hạnh phúc trên quê nhà đất Mẹ. .
Cầm tay Bác, nhìn Bác cười lặng lẽ
Con nhớ nhiều đến người Mẹ của con
Người Mẹ, tần tảo trưa sớm mõi mòn
Oằn vai gánh nuôi bầy con trẻ dại. .
Bạn của con, ôm giọt sầu ươm trái
Tìm vần thơ nơi xứ lạ bùi ngùi
Nơi quê nhà, con xin được tới lui
Và thăm hỏi, trao niềm vui cho Mẹ… .
Vương thủy Tùng (16/11/2011)
THƯƠNG NHỚ PLEIKU
.
Thác Xung Khoeng cao 40m .
Đêm mưa dầm Cần Thơ
bỗng nhớ Cù Hanh, Nhớ căn cứ không quân mùa mưa
lầy lội. Nhớ mùa hè bụi đỏ bầu trời nắng
xối, Thương thằng lính địa đầu kiếp sống
buồn tênh. . Thành phố buồn
“đi xuống rồi lại đi lên”, Đường Hoàng
Diệu rộng thênh thang chán ngắt. Chỉ có đường
Lê Lợi nối dài vui mắt, Những tà áo nữ
sinh bay lượn lúc tan trường. . Đêm
Phượng Hoàng nhộn nhịp nhạc vũ trường, Buổi
chiều cô đơn ngồi bên cà phê Thiên Lý. Cũng có
đường nhiều quán dành cho lính Mỹ, Lính
Việt Nam không có quán rượu bên đường. . “May
mà có em đời còn dễ thương”, Câu thơ
cũ nghe sao buồn thãm quá. Thi vị một chút tình yêu nghe xa
lạ, Của “những người em má đỏ môi hồng”. . Những thằng lính xa nhà thỉnh thoảng hơi
ngông, Thăm Biển hồ hoặc hẹn em dốc cầu Hội
Phố. Chiều cuối tuần là những chiều hội ngộ, Đưa
em về Nam thăm thác Xung Khoeng. . Plei ku ngày
nào không có cảnh đua chen, Chỉ rộn rịp bao
nhiêu màu áo lính. Những bạn không quân còn mặc
đồ bay xúng xính, Tán tỉnh mấy em ở điểm hẹn
Dinh Điền. . Người trai thời chiến
mau quên hết ưu phiền, Không đoàn yễm cứ Pleiku luôn
đông nghẹt. A37 hết xuống lại lên gầm thét, Rồi
lượn ra xa trên dãy núi Hàm Rồng. . Từ
trên cao nhìn thấy một dãy đất hồng, Tô điểm
những vạt hoa quỳ vàng sắc lạnh. Thôi xa rồi thuở
làm trai thời ly loạn, Pleiku ơi ! ta sẽ có một ngày về… . Vương thủy Tùng 24/10/2010. (Cần Thơ mùa nước nổi, mưa dầm).
THÔI ĐÀNH QUÊN .
Em mãi vẫn là người yêu muôn thuở,
Tâm hồn anh bỡ ngỡ một mối sầu.
Em xa xứ lạnh bước mau,
Cô đơn anh nhận niềm đau một mình. .
Con đường nhỏ hai hàng cây lặng lẽ,
Anh trở về cay xé mắt đi tìm.
Chợt nghe nhức nhối buồng tim,
Em xa phố cũ nỗi niềm phôi pha. .
Thuở mới quen em ví
là con dế,
Cho tay anh trìu mến để nâng niu.
Dáng em yễu điệu mỹ miều,
Trao anh hạnh phúc tình yêu nồng nàn. .
Em chối bỏ thời yêu đương vụng dại, Anh
ngỡ ngàng tìm lại dấu chân quen. Rừng
cây mờ tối đêm đen, Thôi
đành quên, con dế mèn ngày xưa. .
Vương thủy Tùng
(02/10/2010 – ngày
trở lại Đà Lạt) .
BẠN CÓ BIẾT .
Bạn có biết? Biết bao nhiêu đứa
trẻ,
Đi học về bán vé số nuôi thân.
Cũng có em bàn tay nhỏ chai sần,
Bươi móc rác đổi chén cơm manh áo. .
Bạn có biết những người già thãm não,
Chân ngập ngừng lê lết quán cà phê.
Cũng có khi là anh cụt, anh què,
Mắt khờ câm khẩn cầu đồng bạc lẽ.
.
Bạn có biết anh xe ôm vui vẻ,
Chạy trong mưa lạnh lẽo nuôi đàn con.
Cũng có anh phu khuân vác chai mòn,
Còng vai gánh những ước mơ tuổi ngọc. .
Bạn
có biết bà mẹ quê ngồi khóc,
Bữa cơm chiều mong ngóng đứa con xa.
Cũng có bà chồng học tập xa nhà,
Và biền biệt không trở về xum họp. .
Bạn có biết mái tranh nghèo mưa dột,
Cũng không bằng họa xâm lấn từ xa.
Một nhóm giàu sang nhung gấm ngọc ngà,
Nào có hay những mãnh đời bất hạnh. .
Bạn có biết mưa lâu rồi cũng tạnh,
Hết đêm rồi cũng
có nắng xinh tươi.
Hoa lá reo vui ngây ngất tiếng cười,
Để chào đón một ngày mai rực rỡ. .
Vương thủy Tùng
(10/10/2010)
Từ dạo em đi
Trao về : P – (?)
Hồ Xuân Hương Đà
Lạt . Từ dạo em đi không về đây
nữa,
Đà Lạt buồn hàng thông rũ ven đường.
Trong bóng nắng không còn hình hai đứa,
Chiều ngã dài bãng lãng mịt mù sương. .
Em đã đi rồi không còn lưu luyến,
Ân tình xưa mờ nhạt phải không em ?
Bước chân
hoang nghe nặng nề xao xuyến,
Giữa lòng phố khuya tim héo, ruột mềm. .
Con dốc nhỏ bên quán cà phê “Sống”,
Nơi đôi ta từng
hò hẹn mỗi chiều.
Hồ xuân Hương dật dờ cơn gió lộng,
Thành phố buồn
vì vắng bóng em yêu ! .
Anh trở lại vùng đồi hoang vắng cũ,
Hoa cỏ lung linh tưởng bước em về.
Vầng trăng nhỏ trôi xa miền viễn xứ,
Gởi
về em : vùng ký ức đam mê. .
Anh cố
tìm khoảng không gian kỹ niệm,
Của chúng mình thời hoa mộng ngày xưa.
Và
nỗi nhớ cũng vô cùng mầu nhiệm,
Hơi thở buồn theo sợi nắng lưa thưa … .
Vương thủy Tùng (02/10/2010).
(cuộc hành trình ngắn trở
về Đà Lạt)
Nước mắt nào cho tôi (Cảm tác từ bài thơ MƯA SÀIGÒN của Gs Võ hiếu
Nghĩa)
Nghĩa trang QĐ/BH
Mỗi
tháng tôi phải đi thăm vài người,
Thường bệnh
lâu hoặc bỗng nhiên tê liệt.
Vợ con nháo nhào
chạy lo khôn xiết, Có
thằng không tiền chịu chết ngoài hiên. .
Hơn bốn mươi
năm chúng tôi là bạn hiền,
Đứa bạn
học cũng có thằng cùng quân ngũ.
Vận nước chao nghiêng, bất hạnh nầy chưa đủ
?
Tủi nhục oằn
vai, ôi ! khổ mấy cho vừa ? .
Chủ Nhật tuần
rồi trong một cơn mưa, Đưa
tiễn hai thằng cùng về Mỹ Khánh (1)
Trong
lò thiêu hai quan tài cay đắng,
Nằm cạnh nhau
chỉ cách một tấm vách ngăn. .
Một thằng
vợ con đùm đề khóc kể lăn xăn,
Một thằng
hiu quạnh không người thân đưa tiễn.
Chỉ có
vài bạn già thẩn thờ lưu luyến,
Nén nhang run, đôi
mắt ướt, dại khờ ! .
Đâu
phải lúc nào cũng tràn ngập ý thơ,
Hoài cảm
mùa Thu mưa nhiều hơn nắng. Nay
bất chợt nghe bờ môi mằn mặn,
Mừng cho bạn tôi
được thoát kiếp đọa đày. .
Tôi đi giữa
hai hàng cây bạch đàn chiều nay, Buổi
tối thê lương nghĩa trang buồn cô độc.
Đêm xuống
dần mắt cay xè muốn khóc,
Khóc cho người
hay lại khóc cho tôi. .
Vương
thủy Tùng (12/09/2010)
(1)
một nghĩa trang của Tp.Cần Thơ.
NGƯỜI TRONG MỘNG
Trao về : Hạ Lan - Garland, TX.
Có phải
em là người trong mộng tưởng,
Garland xa xôi nhưng thấy thật gần.
Dù chúng ta chưa gặp mặt một lần,
Cho nhung nhớ, niềm thương yêu có thực. .
Em có hay từng đêm anh thao thức,
Tưởng tượng em có một chuyến về thăm.
Nhìn sao đêm rồi ngắm ánh trăng rằm,
Anh câm lặng một mối tình vô vọng. .
Huế của em có lần anh mắc võng,
Ngủ chập chờn trong tiếng súng kề bên.
Cũng có lần anh ngồi đợi trăng lên,
Tay ôm súng canh chừng cho em ngủ. .
Suốt đời trai anh say miền viễn xứ,
Chinh chiến miệt mài trở lại Bến Tre.
Tin em có chồng như một cơn mê,
Giông bão nổi lên – lòng anh giá lạnh. .
Anh mất em rồi – nỗi sầu cô quạnh,
Em thật gần rồi bỗng chốc thật xa.
Anh giữ trong tim ngày tháng ngọc ngà …
( 08/07/2010 )
GỞI NGƯỜI EM GÁI
Trao về : Hạ Lan – Garland,TX.
Anh không biết quen em từ
lúc nào, Thư
cho em buổi chiều hay buổi sáng. Em
hồi âm tâm tình nhiều lãng mạn,
Lời văn vui pha một chút nhẹ nhàng. .
Có lẽ em là một chuyến đò ngang,
Bến bờ Cần Thơ chờ em ghé lại.
Dòng sông nơi đây hiền hòa nước chảy,
Luôn mong em về hội ngộ đêm sương. .
Tự đáy lòng nghe rào rạt vấn vương,
Như chưa từng biết ngóng chờ, biết nhớ.
Anh tưởng em là người yêu muôn thuở,
Mấp máy đầu môi hai tiếng : Hạ Lan ! .
Thật lạ lùng nghe tâm sự mênh mang,
Chờ em như chờ người thương trở lại.
Tâm hồn bổng trở về thời thơ dại,
Lòng lâng lâng như chới với …ngại ngần. .
Từ xa xôi nơi Thành phố Garland,
Nơi em ở chắc nắng nhiều gió cát.
Không như chỗ anh sông sâu gió mát,
Những cơn mưa chiều thấm ướt hoàng hôn. .
Mong em đọc nhiều cho bớt …cô đơn,
Những lần lái xe đi làm rất vội.
Ở nơi nầy anh đang chờ đang đợi,
Như đón ban mai nắng ấm xuân nồng,
(06/07/2010)
THĂM NGƯỜI BẠN GIÀ · tặng Tr/u Hớn Q.12 .
Từ rất lâu tôi mới trở lại
Huyện Hốc Môn,
Thăm người bạn xưa – thuở còn đi lính,
Đi qua vườn trầu, trên đầu giàn nho tím,
Bạn đang lui cui nhóm bếp bữa cơm chiều. .
Quang cảnh hữu tình nhưng thật đìu hiu,
Như cuộc sống của hai vợ chồng già lặng lẽ.
Còn đâu nữa ông trưởng ban Ba nhặm lẹ,
Một cây văn nghệ với bài Màu tím hoa Sim.(1) .
Mấy ngày qua chúng mình rạn nứt con tim,
Vì tác giả vừa đi vào cõi khác.
Nơi đó có bầu trời xanh bát ngát,
Che chở nhà thơ khỏi oan nghiệt cuộc đời. .
Pha ấm trà bạn cất tiếng chào mời,
Uống thay rượu để đón mừng mùa Xuân mới.
Nước trà trong nhưng nghe mùi ám khói,
Bạn sống đơn sơ – chợt cảm thấy bùi ngùi ! .
Tôi – bạn – nhà thơ cũng một kiếp người,
Sống đày đọa giữa hồng trần dương thế.
Tương lai là nắng chiều vương bóng xế,
Úa không gian như sắc tím nhiệm mầu. .
Tôi ra về tạm biệt mười tám thôn vườn trầu,
Bắt tay bạn run run như còn trong quân ngũ.
Đêm xuống dần, tôi còn nghe vần
thơ cũ :
“Tóc nàng xanh xanh – Ngắn chưa đầy búi
Em ơi giây phút cuối – Không được nghe nhau nói
Không được trông thấy nhau một lần ! “ .
Vương
thủy Tùng
( Chủ Nhật 21/03/2010 ) (1) Tác giả Hữu Loan ( 02/04/1916 – 18/03/2010 ).
|
|
|