thơ
nguyên nhung
___________________________________
PPTX & PPS: BIỂN
thơ: Nguyên
Nhung
PPTX & PPS: Hoàng Thị Tố
Lang
https://app.box.com/s/fcas359kj7ob2hr61ese(pptx)
https://app.box.com/s/fzlchtwqylraafhjs44l (pps)
TRĂNG
NHỚ
Mời thưởng thức PPS bài thơ " Trăng
Nhớ" của Nguyên Nhung
Một vầng trăng thu treo lơ lửng trên
nền trời nhung thẫm, đã biết bao mùa trăng đến đi, từ
thời ấu thơ cho tới lúc bạc đầu, trăng trang trải bao nỗi
niềm và cảm xúc.
NN
https://app.box.com/s/14t5rxsthx6xa7pas1xj
.
"
Xin Mùa Thu Ở Lại"
Thơ Nguyên Nhung, PPS do NN thực hiện, kỷ niệm mùa thu New Hampshire Đại
Hội trường PTGĐTĐ Cần Thơ 2012"
https://app.box.com/s/xg3j0hk29mw17u0yq3oi
Quán Vắng Chiều
Mưa
THƠ
& PPS___________________________________________
"Để
nhớ lại không khí những quán cà phê nhạc rất thanh lịch
của Sài Gòn ngày xưa, một chuyện tình buồn có thể tìm
gặp trong nỗi buồn của một chiều uống cà phê một mình
trong Quán Vắng Chiều Mưa của Nguyên Nhung
-NN" |
|
Quán Vắng Chiều Mưa
Từng giọt cà phê rơi đáy cốc Anh rót vào đây một chút buồn Khuấy
cho tan hết mùi ngọt, đắng Nhấp
từng ngụm nhỏ nhìn mưa tuôn
Em đã xa rồi có nhớ thương Quán vắng chiều mưa chất ngất buồn Đốt thuốc
vàng tay, thêm điếu nữa Tìm lại tình xưa
trong khói vương
Đời đã chia rồi những nhánh sông Anh
nhốt tình xưa tận đáy lòng Thoáng thấy hình em trong đáy cốc Nụ cười, ánh mắt rất
xa xăm
Gió cuốn chiều trôi buồn
thăm thẳm Đắng
giọt cà phê, lạnh
tím môi Lác đác mưa
rơi ngoài hiên vắng “Em có bao giờ nhớ đến tôi?”
Nguyên Nhung |
'Ngày Sinh Nhật_thơ Nguyên Nhung.pps' |
"PPS Ngày
Sinh Nhật của Nguyên Nhung Để cảm ơn bằng hữu bốn phương
đã gửi cho tôi những lời chúc yêu thương ngọt ngào. Tháng 6/2013" |
https://www.box.com/s/plsnhx1jbsfy3pdfc8i2
THẾ RỒI ĐÀO VẪN
NỞ HOA
PPS:
https://www.box.com/shared/n9wc6b9tduovcxphs8bb
PPS CHIẾC
LÁ TRÊN RỪNG THU NEW HAMPSHIRE:
https://www.box.com/s/89we11qdan3q8pyj05cu
Chuyện Chiếc Lá
Trên
Rừng Thu New Hampshire
.
.
Tôi
sẽ kể bạn nghe chuyện chiếc lá
Trên cánh rừng mùa thu
New Hampshire
Tôi đã nghe như nghe chuyện đời xưa
Thì
ra lá không buồn như mình nghĩ
Đời của
lá không nhiều phen dâu bể
Lá chào đời khi nắng
ấm đầu xuân
Chiếc lộc non màu ngọc bích xanh dần
Trong
rừng vắng lá reo hòa với gió
Trời sinh lá
vóc dịu hiền bé nhỏ
Không hề cô đơn vì
lá gần nhau
Trong mảnh vườn hay tận chốn rừng sâu
Những
chiếc lá sống một đời giản dị
Ngày
và đêm không lúc nào ngưng nghỉ
Hễ gió
về là rừng lá reo vui
Lá hân hoan chào đón ánh
mặt trời
Khi mưa đổ lá vui đùa hớn hở
Mùa
Thu về lá muôn màu rực rỡ
Trời như say mà đất
cũng như say
Bao tâm hồn phải chìm đắm ngất ngây
Lá không tuổi mà vô cùng quyến rũ
Mỗi
bốn mùa cũng vòng quay sinh tử
Mỗi một ngày cũng nắng
sớm mưa trưa
Khi còn xanh cho đến ngày vàng úa
Rồi
một hôm nào … lặng lẽ lá rơi
Dẫu
là khi thác đổ cuốn lá trôi
Suối róc rách đem lá
đi muôn ngả
Gió bốn phương cuộn tròn trăm
xác lá
Tấp vào nhau về nguồn cội nghỉ ngơi
Và
đến một ngày mùa thu mở hội
Có bước chân người
đạp lá vàng khô
Lá xạc xào hỏi ai về ngang đó?
Có
thấy thu về đẹp tựa như mơ
Và có ai
... làm hộ một bài thơ
Câu chuyện kể về cuộc
đời của lá.
Nguyên Nhung
(Mùa
thu New Hampshire, 2012)
THU NHỚ
PPS
THU NHỚ do Nguyên Nhung thực hiện
TRỜI MƯA
PPS
TRỜI MƯA do Nguyên Nhung thực hiện:
https://www.box.com/s/5es12x0lh3usc1sg9kr9
______________________________________________________
Hạ Uy Di,
trời xanh biển xanh
Trời cũng xanh mà biển cũng
xanh
Về đây nghe gió mát trong
lành
Buổi sáng ngây ngây mùi
rong biển
Nắng vàng trên sóng nước
long lanh
Biển xa sóng đuổi sóng
chạy nhanh
Trắng bờ hoa sóng vẫn lung linh
Dăm cô con gái đuà với sóng
Phong cảnh Hawaii thật hữu tình
Có con ốc nhỏ vùi trong cát
Đắm hồn nghe tiếng gọi trùng khơi
Biển vẫn rạt rào câu tình tự
Dập dềnh theo sóng lúc đầy vơi
Hawaii đỉnh núi mờ sương sớm
Cây còn ngái ngủ giấc chiêm bao
Biển êm đưa sóng vờn trên cát
Hàng dừa nghiêng bóng nước lao xao
Hawaii như mở mà như đóng
Như nỗi buồn vui của mỗi
người
Đôi khi thấy động như
triền sóng
Lúc tịnh như hòn
núi nghỉ ngơi
Tôi có mang về
con ốc nhỏ
Rạt rào tiếng
sóng Thái Bình Dương
Một nửa bên kia
trời biển rộng
Nghe chừng đâu
đó bóng quê hương
Nguyên Nhung
(Hawaii, tháng 6/2012)
Mời nghe tác giả ngâm Mẹ Tôi Hoa Tím Giữa Mùa Xuân:
http://www.mediafire.com/download.php?5zx8qmuaztaii7h
MƯA THÁNG NĂM
Nguyên Nhung và các bạn
.
.
Mưa Tháng Năm
Nguyễn
Hà
Số
là từ lúc vào trung học, tui thường tới nhà bạn tui chơi,
gặp mấy đứa em bạn hoài. Lúc đó tui còn con nít thì
em bạn tui còn con nít hơn tui nhiều, nên tui không bao giờ để
ý đến em bạn. Cho tới một hôm, hình như cũng khoảng tháng
5, 1970 như thường lệ, tui cũng đến nhà bạn chơi. Lúc đó
tui 18, vừa đậu xong Tú Tài 2, vào Cao Đẳng Phú Thọ, còn
Thủy mới 16, đang học đệ nhị.
Hôm
đó trời mưa nhiều, tới nhà bạn không thấy bạn mà
lại gặp Thủy mặc áo dài trắng đi tới đi lui trong nhà nhìn
đồng hồ có vẻ lo lắng chuyện gì! Thì ra Thủy đang chờ
ông anh đi đâu đó đem xe về để đi học luyện thi Toán
Lý Hóa. (Trong nhà không đủ xe gắn máy cho mỗi người).
Thú thật là lần đầu tiên nhìn thấy Thủy mặc áo
dài, tui giựt mình không ngờ Thủy lớn hồi nào không hay. Vừa
định kiếu từ ra về thì bà già Thủy nhờ tui
chở giùm Thủy tới trường nếu không sẽ trễ giờ
học. Từ nhỏ tới lớn, chưa bao giờ tui chở người nào phái
nữ trên xe gắn máy của tui, nên nghe bác nhờ, tui không biết
tính sao. Quay qua thấy Thủy không nói gì nhưng gương mặt có
vẻ như muốn năn nỉ. Tui đành lấy hết can đảm nhận lời.
Trời mưa quá nên Thủy lấy áo
mưa choàng vào cả tui lẫn Thủy. Từ nhỏ đến lớn,đó
là lần đầu tiên trong đời tui chở một cô gái
sau xe. Lúc xuống xe, Thủy còn nói "Em cám ơn anh!" Và đó
cũng là lần đầu tiên trong đời tui được một cô gái
kêu anh xưng em. Tối ngủ cứ nhớ hoài những cảm giác nóng
hổi khi người Thủy chạm vào người tui trên chiếc xe gắn máy
cộc kệch. Thiệt là ngây thơ ngớ ngẩn!
Không
lâu sau, tui được học bổng qua Úc du học, bạn tui
thì đi lính. Sau 75, tui ở lại Úc, bạn tui đi học tập cải
tạo, gia đình bạn tui phải đi vùng kinh tế mới. Rồi đằng
đẵng mấy chục năm trời mới liên lạc được với nhau
tuần vừa qua. Bạn tui có cho biết là 3 tuần trước bác gái
vừa qua đời, thọ 82 tuổi. Nhớ hồi mấy năm đầu xa nhà,
khi viết thơ cho tui, bạn tui cũng thường kể là bà già hay nhắc
đến tui, làm tui cũng thấy ngon lành được 50%, định bụng
lúc học xong về nước sẽ tính tiếp 50% còn lại...Nhưng rồi
chuyện đời nhiều thứ bất ngờ xảy ra. Mưu sự tại nhân,
thành sự tại thiên mà!
Từ hôm đó tới giờ,
mưa đầu mùa tháng 5 thấy buồn buồn làm sao đó!
"Mưa
Tháng Năm"
Thơ Nguyễn
Hà
.
Tháng năm mưa hắt hiu
buồn,
Rơi trên thành phố gió luồn bơ vơ,
Bước thời
gian đã phai mờ,
Mùa thương tan tác mịt mờ dấu yêu...
Tháng năm hạnh ngộ chia xa,
Giọt tình giọt nắng mặn mà
yêu thương,
Chuỗi ngày kỷ niệm nắng sương,
Buồn như
lá chết lịm đường nghĩa trang!
Tháng năm gió cuốn
bên hàng,
Như đơm sầu nhớ bẽ bàng niềm riêng,
Người
đi giấc mộng triền miên
Có còn nhớ đến tơ duyên
năm nào?
Tháng năm tim thấu tật nguyền,
Hằn sâu bao
vết truân chuyên đoạn trường,
Bao nhiêu khúc hát tha hương,
Bấy nhiêu hồn vỡ muộn phiền trái ngang!
Tháng năm mưa
gió phũ phàng,
Bay qua phố vắng võ vàng đơn côi,
Xin
cho nhắn gởi mây trời,
Lời ru tình cũ một đời tháng
Năm...
Nguyễn Hà (Melbourne, Úc châu)
.
Mưa Tháng Năm
Cảm
tác theo bài thơ Mưa Tháng Năm của NV Hà
Úc
Châu.
.
Tháng
Năm mưa gió trời u uất
Phố vắng buồn hiu ngọn gió
lùa
Thời gian thoáng đã phai màu tóc
Tan
tác mịt mờ những dấu yêu
.
Tháng
Năm tình thắp lên màu nắng
Nắng trải giọt hồng trên
áo em
Đâu biết một lần là … kỷ niệm
Đời
đã theo dòng nước cuốn xa
.
Tháng
Năm nổi gió đời đôi ngả
Người còn
ở lại, kẻ đi xa
Gió cuốn mây trôi trời viễn
xứ
Ngóng về nhớ mãi lối đi quen
.
Tháng Năm từ đấy xa
biền biệt
Hằn in bao dấu vết tang thương
Đàn
vẫn rưng rưng từng phím vỡ
Hát làm sao đủ nỗi
thê lương?
.
Tháng
Năm trăn trở niềm đau cũ
Phố vẫn buồn hiu với gió
mưa
Xin gửi cố nhân lời tạ lỗi
Suốt
đời còn nhớ mãi tình xưa…
.
Nguyên Nhung
.
Mưa Thu Tháng Năm...
Thu tháng năm,
sao mưa về vần vũ
Gió lạnh mùa, đem phủ cả mọi nơi
Mây u ám, che ngập khắp chân trời
Sao bỗng thấy, quãng đời
xưa sống lại
Thủa học trò, trong tâm còn mãi mãi
Áo dài kia, vờn tuổi dại trong tim
Vừa mới lớn, tình yêu
bỗng đi tìm
Niềm ao ước, nhận chìm dòng tư tưởng
Tháng năm ấy, tình cờ ta chung hướng
Mưa đổ về,
vụng dại gặp làm quen
Em gái nhỏ, cùng nhau tuổi sách đèn
Đưa nàng về, mà lòng sao êm ấm
Bóng hình xưa,
in vào ta sâu đậm
Chưa hẹn hò, đã tới buổi chia tay
Tình vừa chớm, nụ hoa nở chưa đầy
Đã vội vã,
theo dòng đời nghiêng ngả
Tháng năm nay, trời mưa về
tầm tã
Gió tung bay, rung động cả tâm can
Vùng kỷ niệm,
nhẹ tay lướt phím đàn
Người xưa ấy, ta xin nàng tha
lỗi
John Thụy
(Melbourne,
Australia, May 2012)
.
"Mưa Tháng Năm"
Tháng năm u uất tình cầm
Tơ vương đến thác cung trầm nỉ non
Như mưa như nắng
vẫn còn
Đìu hiu lối nhớ dốc mòn mõi mê .
Tháng
năm mưa trải đường về
Một mình đếm buớc ủ ê
cơn sầu
Rã rời theo hạt mưa mau
Sụt sùi ngọn cỏ úa
nhàu sắc hoa.
Tháng năm sao rụng trăng tà
Vần thơ sầu
nhớ thiết tha gởi người
Buồn lên cung oán chơi vơi
Biệt
ly tấu khúc không lời thở than.
Tháng năm mưa bạt gió
ngàn
Hay chăng tim vỡ mộng vàng khôn nguôi
Tháng năm trăng
vỡ làm đôi
Tháng năm chia cách ngậm ngùi tháng năm...
HTNX. (Sài Gòn, Việt Nam)
.
Cám ơn hôm đó trời mưa,
Cám ơn anh bạn chiều
chưa chịu về.
Cám ơn em đã ngồi xe,
Cám ơn chiếc
áo mưa che hai người.
Bây giờ cách biệt phương trời,
Nhìn mưa lại nhớ đến người năm xưa,
Cầu trời mưa,
cứ trời mưa,
Cho bao kỷ niệm đong đưa hiện về.
Ra đi
không một hẹn thề,
Mà sao còn vướng nặng nề tương
tư.
Tại em hay tại trời mưa?
Nguyễn Tường
.
THU CẢM
Mưa rơi lướt thướt trên đường
Từng giọt rơi rớt vào hồn cô đơn
Giọt thương, giọt nhớ, giọt hờn
Xanh
như sắc nhớ, vàng hơn ráng chiều
Âm
buồn thơ nhập cõi yêu
Điệu buồn
nhạc thắm mỹ miều tình ca.
Nhớ ai thơ bỗng
mặn mà,
Thương ai nhạc bỗng vở oà trong tim.
Ngang trời trôi nổi cánh chim
Mặc
mưa, gió ngược bay tìm nẽo yêu!
Nhìn
đôi cánh nhỏ tiêu điều
Vọng từ tâm
cảm tiếng kêu thương đời.
Liêu xiêu nghiêng
ngã giữa trời
Dõi từng chiếc lá
vàng rơi bên đường
Liểu buồn ẻo
lả đáng thương,
Còn cưu mang cả nỗi
buồn thế nhân.
Mưa về u uất cõi
trần,
Gió gieo hiu hắt úa tàn cỏ cây
Hoa sầu ủ rủ trời mây,
Vàng
Thu rồi cũng đến ngày trôi xa.
Thu
đang hát khúc sầu ca,
Gió mưa đệm
nhạc cung đàn điệu Thương
Hữu tình trong
cõi vô thường,
Yêu chi rồi cũng âm
dương đôi bờ.
Ái Hoa
Nửa Chiều Ly Tan
Buổi
chiều rưng rức mưa bay
Cơn mơ ẩm
mốc tháng ngày trôi qua
Thương
em ngồi đếm mưa sa
Bầu trời cô
quạnh mây là đà trôi
Mộng
đời hư ảo mây trôi
Ngẩn
ngơ tiếng thác ru lời gió trăng
Tình
yêu như chiếc võng nằm
Ru buồn
năm tháng gió đằm nhớ thương
Tơ
tình mấy sợi tóc vương
Nước
sông biết có về nguồn thương yêu
Lòng
em ngàn tiếng suối reo
Vầng trăng
nép dưới lưng đèo chờ ai
Hương
trinh nguyên thả tóc dài
Tôi
xin là nắng thương cài trâm hoa
Mưa
đầm đìa nhớ nhạt nhòa
Áo
em mưa ướt đôi tà trong tôi
Lệ
buồn đừng nhỏ em ơi
Lòng tôi
bão tố rối bời thời gian
Nửa
đời hương phấn ly tan
Ép vào
tim nỗi lỡ làng chia xa
Trầm Vân
MƯA ĐẦU MÙA
Chiều nay mưa rơi
ẩm mốc
Thương em ngồi đếm mây trôi
Sông dài đời
trôi cô quạnh
Mộng dài hư ảo tìm em
Trời cao , nhìn
cao , đâu em
Lả lướt băng trinh vời vợi
Về đâu ,
mây suối về đâu
C.D.M.
TẠ TỪ
Còn gì nói
nữa không em
Mưa mùa Đông đến nửa đêm đượm
buồn
Nằm nghe từng tiếng mưa tuôn
Chừng như tiếng khóc
vỡ hồn trong tim
Ngày xưa nào biết đâu tìm
Người thương
một thuở đã chìm trong mơ
Đêm nay mưa đổ bơ vơ
Đem nhung
nhớ kết thành thơ tạ từ
C.D.M
___________________________
Lãng Đãng Mây
Mù Nhớ Thiết Tha
Thơ Nguyên Nhung
Lãng đãng mây mù buổi sáng nay
Đào hoa trong gió vẫn lay lay
Giọt sương còn
đọng trên cành lá
Hoa nở muộn rồi xuân đã qua
Lãng đãng mây mù trên
xứ xa
Lòng nao nao lại nhớ quê nhà
Một thời xa lắm, ừ xa lắm
Những bóng hình xưa
thật thiết tha
Lãng đãng mây mù năm tháng qua
Bóng mẹ như sương sớm nhạt
nhòa
Vai gầy
nặng trĩu đôi quang gánh
Thấp thoáng trên đường đến chợ xa
Lãng đãng một
thời bướm với hoa
Áo trắng thơm hương tuổi ngọc ngà
Như lá thư tình
trong tập vở
Xao xuyến tâm tư tuổi học trò
Lãng đãng dòng sông sóng nhấp nhô
Đời
khác chi đâu những chuyến đò
Hỏi người năm cũ quên hay
nhớ
Như bến sông chờ
tiếng sóng xô
Lãng đãng trời mây những cánh chim
Lau lách buồn hiu mãi vọng tìm
Những hồn bạt xứ giờ đâu
nhỉ
Hay chừng mất dấu
với mây đưa
Lãng đãng tìm về những lối xưa
Chỉ thấy rêu phong phủ ngập đường
Nghiêng nghiêng một nửa vầng
trăng bạc
Theo
bóng ta về trong khói sương.
Nguyên Nhung
CUỐI
NĂM
.
Cuối năm cửa nhà vắng
vẻ
Nắng chiều hiu hắt ngoài song
Thoáng
về những mùa xuân cũ
Nghe sao nỗi nhớ ngập lòng
Mùa
xuân từ thuở lên mười
Nắng sớm hong vàng áo
lụa
Tuổi hồng hái hoa đuổi bướm
Trong nhà
ngoài ngõ đều vui
Mượt mà là xuân
thiếu nữ
Chợ hoa áo trắng học trò
Xuân
nồng trên đôi má đỏ
Ai vừa cợt bướm trêu
hoa
Một thời áo gấm hài cong
Một
thời mặn nồng chăn gối
Xuân Vui ấm tình chồng
vợ
Nhà vui tiếng trẻ khóc cười
Một
thời đất trời nghiêng ngả
Mùa xuân gió bụi bời
bời
Mai vàng tả tơi trong gió
Xuân về
giọt lệ đầy vơi
Một thời xuân buồn không
tới
Cuối năm cửa đóng then gài
Xuân
nghèo đời như bóng tối
Sống mà không thấy ngày
mai
Thế rồi qua những mùa xuân
Buồn
vui cuộc đời trôi nổi
Đã mấy mùa xuân
viễn xứ
Xuân về sầu vẫn chơi vơi
Cuối
năm mưa Xuân đất khách
Như dắt hồn về lối
xưa
Nhớ cây mai vàng trước cửa
Thoang thoảng
hương trầm gió đưa
Xuân
ở quê người mưa gió
Kín cửa xuân không lối
về
Cây đào nụ còn be bé
Xuân
về ai biết hay chưa?
Cuối năm bồi hồi tưởng
nhớ
Những mùa Xuân cũ ngày xưa
Đón
xuân đôi vần thơ nhỏ
Ấm nhà tiếng khóc trẻ
thơ.
Nguyên Nhung
( Xuân Nhâm Thìn 2012)
Ở nơi nào cũng có
mùa thu
Những
rừng lá vàng, xanh, tím, đỏ
Trong hồi ức hình như
tôi vẫn nhớ
Màu
xậm buồn của những chiếc lá khô
Đó là thời gian khi tuổi còn
thơ
Tôi
theo mẹ ra vườn đi quét lá
Mắt mơ màng nhìn theo
con bướm nhỏ
Nắng
nào buồn hơn màu nắng ban trưa
Chiếc
chổi tre theo tay mẹ đẩy đưa
Gom hết lá trong vườn
vào một chỗ
Đời
mẹ tôi theo bao mùa lá đổ
Đổi nhọc nhằn thành
cơm gạo nuôi con
Mảnh
vườn quê tỏa khói lúc chiều buông
Là lúc
ấy mẹ tôi đang đốt lá
Khói lá chơi vơi hong
đời vất vả
Lấy
tro tàn vun bón luống ngô khoai
Ở
quê người những chiều nắng thu phai
Nhìn xác lá rụng đầy
trên cỏ úa
Rồi
một mai những lá vàng, lá đỏ
Cũng buồn hiu thành những
chiếc lá khô
Như
mẹ tôi đã về với hư vô
Tựa làn khói bay lên
trời vô tận
Những
mùa thu của đời người rất ngắn
Đến rồi đi
không trở lại bao giờ
Thả
từng chiếc lá khô bay theo gió
Mẹ yêu ơi! Con nhớ mẹ
vô cùng
Không
khói chiều sao mắt ướt rưng rưng ...
Nguyên Nhung
Nguyễn Trãi: BÌNH NGÔ ĐẠI CÁO 平 吳 大 告
.
Bức Tượng Tiền Nhân Trên Xứ
Xa
Từng bước chân
đưa người xa xứ
Lang thang Québec một chiều
mưa
Ô hay! Trước mặt là bức tượng
Chân
dung Nguyễn Trãi, thật hay đùa?
Xứ
lạ phương xa đủ bốn mùa
Xuân buồn, nắng
Hạ tháng ngày đưa
Thu sang, Đông tới trời
băng giá
Bức tượng dãi dầu với nắng
mưa
Tàng cây sũng nước
trời thổi gió
Người đến nơi đây
tự thuở nào?
Phải chăng đồng cảnh
đời lưu lạc
Mà mắt rưng buồn như
ướt mưa
Tượng đứng
buồn hiu nhớ núi sông
Hận kẻ xâm lăng vốn ác lòng
Trách lũ vô tài làm dân khổ
Thẹn
với tiền nhân giống Lạc Hồng
Hồn
Việt nhớ “Bình Ngô Đại Cáo”
Những
lời tâm huyết của tiền nhân
Nhớ lấy Chí
Nhân Thay Cường Bạo
Đừng quên Đại
Nghĩa Thắng Hung Tàn
.
Hỏi người dân Việt ở muôn phương
Có
biết buồn không nếu nước non
Một ngày đầy
bóng thù phương Bắc
Lan tràn trên khắp
nẻo quê hương?
Bóng
ngả chiều đi người ở lại
Hiểu được
lòng nhau thế đủ rồi
Bức tượng tiền
nhân trên xứ lạ
Nặng tình non nước
mãi khôn nguôi
Nguyên Nhung
_________________________________________________________
Trăng Thu
Tôi
đi tìm mùa thu phương xa,
Trời mới vào thu lá
vàng chưa chín
Vẫn biêng biếc một màu xanh cuối
hạ
Nắng nghiêng nghiêng trên bãi cỏ sau nhà
.
Từ
Ottawa, Mộng lệ An, Québec
Bao ân tình trải rộng nẻo đường
xa
Một lần đến, rồi một lần quay trở lại
Mấy
năm rồi mà như mới hôm qua
.
Buổi sáng
trong vườn trời xanh đẹp quá
Gió mênh mang trên những
ngọn thông gìa
Ngồi bên nhau nghe đất trời kể
lể
Chuyện cuộc đời và chuyện ở quanh ta
.
Rồi
tôi cũng về , về lại Houston
Chuyến bay đêm có vầng
trăng đưa đón
Trời nhung thẫm, bóng trăng treo lồng
lộng
Theo chuyến tàu đêm trăng đón tôi về
.
Trăng
lặng lẽ như muôn đời lặng lẽ
Vẫn dịu dàng
toả sáng xuống trần gian
Những dòng sông lấp lánh
ánh trăng vàng
Những thành phố, vạt rừng thêm huyền
ảo
.
Khi chuyến tàu đêm đã vút
lên cao
Trăng vẫn bay theo không hề mỏi mệt
Và
hình như … chỉ một mình trăng biết
Có một
người đang ngắm bóng trăng khuya
.
Rất
tình cờ Trăng chẳng nói đón đưa
Trăng vẫn
đến dù không lời hò hẹn
Trăng chan chứa ân tình
nơi tôi đến
Trăng thuỷ chung theo từng bước tôi
về
.
Cảm ơn đời vẫn có một
vầng Trăng
Đầy như những ân tình tôi đã
gặp
.
Thơ Nguyên Nhung
(Riêng
tặng Tiểu Thu, Montréal)
Đầu Xuân Bạn Đến Thăm Nhà
Bạn đến thăm nhà
một sáng đầu Xuân
Trời nắng ấm và hoa đào mới nở
Gió nhè nhẹ rung cành hoa rực rỡ
Xuân quê người chỉ có thế làm
vui
Ngước
nhìn trời xanh giọng bạn ngậm ngùi
Nhắc nhau nhớ chuyện chúng mình thuở ấy
Cái tuổi học trò mười lăm,
mười bảy
Mới ngày nào giờ đã
thấy xa xôi
Nhấp ngụm trà thơm bâng khuâng bạn hỏi
" Có tiếng gà eo óc vẳng đâu
đây?"
Một chút tình
quê nơi mảnh sân này
Trong phút chốc lại đầy lên nỗi nhớ
Cây đào mùa
Xuân hoa chen nhau nở
Loài
chim di bạt cánh lại quay về
Ở tuổi mình Xuân chỉ còn có thế
Gió lặng rồi, bão tố cũng qua đi
Mùa Xuân tha hương
lại "ngộ cố tri"
Chuyện
đã cũ mà nghe vui đáo để
Nếu quý nhau xin đừng làm khách nhé
Cứ thật lòng như cái thuở ban sơ
Bạn đến thăm
mình hàn huyên tâm sự
Hạnh phúc nào bằng tri kỷ gặp nhau
Mai mốt đây sống chết biết thế nào
Còn một chút thâm tình xin giữ
lại.
Nguyên Nhung, 2011
Vạt Nắng Chiều Xuân
Tưởng hết đông rồi
trời đã sang Xuân
Gió vẫn hú bên ngoài
khu vườn tối
Mấy nụ đào môi dường như
chựng lại
Không nhoẻn cười chào đón một
xuân tươi
Trời vẫn mưa rả rich giọt
sầu rơi
Thêm buốt giá mùa xuân buồn viễn
xứ
Cây nguyệt quế suốt mùa đông ủ rũ
Nén hương trầm gợi nhớ một mùi hương
Lạ lùng sao có vạt nắng chiều sương
Len lén đến nghiêng vai ngoài song cửa
Ôi
vạt nắng hong bàn tay buốt gía
Nắng muộn màng mà
ấm cả hồn ta
Em dịu dàng như một khúc
xuân ca
Như bếp lửa, ngụm trà thơm nồng ấm
Những xuân hồng tưởng chừng như xa lắm
Theo
nắng về tuôn chảy khắp châu thân
Em mong manh như vạt nắng chiều xuân
Vẫn
đủ sức xoá tan mùa băng giá
Hạnh Phúc mỗi ngày chúng
mình đang có
Gần với tầm tay tìm ở đâu
xa
Hình như chiều nay đào sắp
trổ hoa
Xuân đến muộn nhưng nhuỵ hồng vẫn thắm
Và ta vẫn nhìn nhau cười say đắm
Tình
cuối đời như vạt nắng chiều xuân.
(Valentine
2011)
Cuộn Phim Buồn
.
.
Quê người một sớm heo may đến
Có ai gửi lại cuộn phim buồn
Nửa thế kỷ rồi sao vẫn nhớ
Nhớ ngày tất tả chạy vào Nam
.
Ba đưá con khờ còn ăn bám
Mẹ gánh oằn vai một núi sầu
Cha tôi vừa mất vài hôm trước
Mộ còn chưa ráo những thương đau
.
Lén lút mẹ con dắt díu nhau
Bỏ nhà bỏ cửa chạy đi đâu?
Ngoái trông chốn cũ sau màn lệ
Vội vã theo nhau bước xuống tàu
.
Nước mắt ngắn dài ai hiểu thấu
Trong lòng mẹ khổ biết bao nhiêu
Đưá lớn tuổi đời còn niên thiếu
Đưá còn bé xíu biết gì đâu
.
Dù vậy trong đầu cô bé thơ
Bóng dáng mẹ tôi vẫn chẳng mờ
Vai gầy gánh nặng đôi quang gánh
Tiếng gà eo óc lúc tinh mơ
.
Hôm
nay ai gửi cho xem lại
Những hình bóng cũ tự ngày xưa
Nước mắt rưng rưng tôi nhớ mẹ
Nỗi buồn chưa cạn vẫn còn đây
.
Tôi cố tìm tôi mà chẳng thấy
Những ngày thơ bé, lúc vô Nam
Ai thấy xin vui lòng chỉ hộ
Trên đầu cô bé chít khăn tang …
.
(Cảm tác khi xem xong cuộn phim ngày đất nước chia đôi 1954)
Màu Áo Mùa Thu
Trong áo lụa em mang theo mùa thu
Màu
vàng cốm của lá vàng mới chớm
Từng vạt nắng một
bình minh lên sớm
Thu dịu dàng theo tiếng guốc vang xa
Em
đã tới , một muà thu óng ả
Rắc tơ vàng
lên ánh mắt long lanh
Trời trong veo thăm thẳm một màu xanh
Thu lặng lẽ như trời xanh lặng lẽ
Những
chiếc lá tuy vô cùng nhỏ bé
Rủ nhau về làm lại một
muà thu
Nhuộm trên áo vàng phai mùa thu cũ
Thả chút
buồn trong đáy mắt ưu tư
Trên cành
cây chiếc lá vàng tư lự
Thầm hỏi mùa thu đến
tự bao giờ?
Và bao giờ muà thu lại ra đi?
Bao chiếc lá xậm
thêm màu thu uá
Cho mùa thu buồn thêm một chút
nữa
Mây tơ vàng giăng mắc khắp không gian
Ôi
mùa thu tà áo lụa dịu dàng
Đôi bướm nhỏ chập chờn
bay trong nắng
.
Như lá tình
thư đọc trong yên lặng
Để một mình
thổn thức nhớ mông lung
Trời vẫn xanh, màu xanh rất
lạ lùng
Như màu áo của những mùa thu cũ
.
Những chiếc lá chồng lên
nhau thiếp ngủ
Bao mùa thu lặng lẽ tiếp theo nhau
.
. ……
Thu bây giờ hay thu tận năm nao
Nguyên
Nhung
Hồi Chuông Năm Cũ
Tôi đi nhặt lại bài thơ cũ
Để nhớ trong tôi một
góc trời
Những
năm tháng cũ, thời hoa mộng
Bây giờ sao ngỡ rất xa xôi
Tôi
đi tìm lại trời xanh thẳm
Màu nắng năm nào, nắng rất tươi
Nắng rơi trên áo, rơi
trên tóc
Nắng
rớt trên môi một nụ cười
Ở
đó hình như có tiếng chuông
Thánh giá vươn trên nóc giáo đường
Những năm tháng
ấy tôi còn nhớ
Ôi! Biết bao tình để nhớ thương
Giờ đã xa rồi, gió bốn phương
Vẫn nghe rộn rã những hồi
chuông
Nhớ tà áo trắng
bay trong gió
Nhớ
bóng cây nghiêng góc giáo đường
Gió cuộn mây chiều
trời ảm đạm
Lòng kẻ tha hương luống đoạn trường
Như cuộn phim buồn đầy
kỷ niệm
Nghe
hồn thổn thức những hồi chuông
NGUYÊN NHUNG
Chiếc Lá …
Có
đôi khi tôi hỏi mình là ai
Từ đâu đến và còn đi đâu nữa?
Đêm hôm qua chắc ngoài trời
nổi gió
Vì sáng
nay nhiều chiếc lá vàng rơi
.
Nhìn lá rơi tôi lại thấy ngậm ngùi
Như đâu đó, vài người
thân đã khuất
Đặt
bàn tay lên trái tim thổn thức
Những gì qua đi không thấy lại bao giờ
.
Như trở về
vẫn có một dòng sông
Nơi bến cũ, thuyền xưa không còn nữa
Tôi nhìn mãi từng đường
cong lá úa
Nghĩ về Cha,
về Mẹ, về Anh Em
.
Đường tôi đi sao chỉ thấy dài thêm
Bao khắc khoải của một đời
đã sống
Một nửa đời
đã đong đầy nỗi nhớ
Một
nửa đời còn lại để lãng quên
.
Một ngày nào sẽ không
nhớ nổi tên
Của những
người quen mà mình đã biết
.
Và như thế …
Lá cũng có một ngày để
chết
Cho cành khô lại hé
những lộc non
Để cuộc
đời sẽ mãi mãi xanh hơn
Thì lá rớt
đâu phải điều đáng tiếc
.
Có một điều,
chỉ một điều tôi biết
Khi ngước nhìn theo những áng mây trôi
Một cánh chim đang xoãi cánh
chơi vơi
Bay mải miết
dường như không biết mỏi
.
Tôi đã tự trả lời một
câu hỏi
Đời vẫn
còn đẹp tựa một bài thơ
Có gì đâu, sao ta phải hững hờ ?!!
Nguyên Nhung